Mãng Hoang Kỷ
Chương 1231
- Ha ha...
Kỷ Ninh đứng trên đỉnh núi và cười lớn, tiếng cười của hắn vang vọng thiên địa.
- Hốt Chân Đạo Quân sao? Nếu ngươi hiện tại thần phục ta, ta liền thu ngươi làm tùy tùng, nếu động thủ, ngươi đi chết đi.
- Chê cười, vậy ngươi đi chết đi!
Hốt Chân Đạo quân khó thở mà cười xa xa một ngón tay.
Oanh.
Trong thiên địa xuất hiện một tấm ván gỗ, tấm ván gỗ nặng ngàn cân, mỗi một tấm như thế đều có phù văn cường đại và thần diệu, hiển nhiên là một bộ pháp bảo, thần văn dẫn động và những tấm ván gỗ ngưng tụ thành thanh kiếm màu xanh, kiếm quang màu xanh sắc bén nhanh chóng chém thẳng về phía Kỷ Ninh trước mặt.
Kỷ Ninh nhẹ nhàng lắc đầu.
Kiếm quang màu xanh tới trước mặt, Kỷ Ninh vung tay lên, ầm, kiếm quang màu xanh nổ tung nhanh chóng.
- Cái gì.
Hốt Chân Đạo Quân biến sắc.
- Chết đi.
Ánh mắt Kỷ Ninh lạnh lẽo.
Lúc này thiên địa chung quanh tối tăm, từng đạo kiếm ý lăng không ngưng tụ, kiếm ý đáng sợ hình thành kiếm quang vây quanh Hốt Chân Đạo Quân, rầm rầm ~~~~ kiếm quang lưu chuyển giống như cối xay, từ bốn phương tám hướng bao phủ Hốt Chân Đạo Quân.
- Không, không ——
Hốt Chân Đạo Quân hoảng sợ biến sắc, hắn gian nan dựa vào pháp bảo chống cự.
PHỐC.
Lúc này ngàn vạn đạo kiếm quang không ngừng nghiền áp, thần thể vỡ vụn, chân linh chôn vùi, trực tiếp mất mạng.
Kỷ Ninh cất bước đi vào hư không, đi tới nơi Hốt Chân Đạo Quân đã chết và phất tay thu lấy pháp bảo Hốt Chân Đạo Quân lưu lại trước khi chết, hắn đứng giữa không trung, gió núi thổi qua, thổi áo bào Kỷ Ninh phất phơ, Kỷ Ninh đang muốn mượn đại chiến lần này tìm cơ hội đột phá, làm cho kiếm đạo chung cực đột phá, hắn làm sao có thể dây dưa với kẻ yếu chứ.
Kỷ Ninh áo trắng ngẩng đầu nhìn thần điện màu xám ở xa xa, lạnh như băng nói:
- Cửu Trần Giáo, nhanh chóng rút lui còn có thể toàn mạng, nếu không dám tới phạm Đông Kỳ Phái, đến bao nhiêu ta giết bao nhiêu.
- Đến bao nhiêu ta giết bao nhiêu.
- Đến bao nhiêu ta giết bao nhiêu.
- Đến bao nhiêu ta giết bao nhiêu.
Âm thanh được pháp lực quán thâu, tiếng vọng trong thiên địa không ngừng đáp lại.
Một màn này làm các tu sĩ đang đứng xem xa xa kinh ngạc ngây người, cũng làm cho các đệ tử Đông Kỳ Phái, Lôi Tân Đạo Quân ngây ngốc, càng làm cho một đám người tu hành Cửu Trần Giáo kinh hãi không thôi.
- Cái gì, chỉ bằng vào kiếm ý ngưng tụ đã có thể chém giết một tên Đạo Quân tam bộ?
- Hắn cõng kiếm đen sau lưng còn chưa ra khỏi vỏ, cũng không có cận chiến, cũng không có khống chế pháp bảo, chỉ bằng vào kiếm ý đã chém giết Đạo Quân tam bộ?
- Này, này...
- Thật đáng sợ.
- Hắn đâu phải Đạo Quân nhị bộ bình thường, hắn chính là Đạo Quân nhị bộ yêu nghiệt nghịch thiên nhất.
...
Khắp nơi rung động.
Đông Kỳ Phái cũng hiểu Bắc Minh Đạo Quân quả nhiên có thực lực mạnh tới đáng sợ! Cửu Trần Giáo cũng hiểu, lần này muốn công phá Đông Kỳ Phái phải giải quyết thiếu niên áo bào trắng trước mặt trước.
- Hốt Chân huynh.
- Hốt Chân!
- Sư phó.
Trong Cửu Trần thần điện, lúc này có nhiều người tu hành hô lên, nội tâm vô cùng bi phẫn.
Cửu Trần Giáo chủ ngồi trên cao cười to.
- Có chút ý tứ, xem ra Đạo Quân nhị bộ nho nhỏ này có chỗ dựa, như thế nào cũng chỉ là Đạo Quân nhị bộ mà thôi. Linh Động, Nhã Phù, Hung Hỏa, lúc này không được chủ quan, chúng ta có thể dễ dàng nghiền áp Đông Kỳ Phái dễ như trở bàn tay, ba người các ngươi đồng thời ra tay, trực tiếp nghiền áp giết chết Đạo Quân nhị bộ kia.
- Ba người chúng ta đồng thời ra tay?
Nhã Phù Đạo Quân nhịn không được nói.
Bọn họ cũng không phải Hốt Chân Đạo Quân có thể so sánh, tứ bộ và tam bộ chênh lệch quá lớn, tứ bộ đều là đại năng tu hành một loại đao tới mức tận cùng, đặc biệt là Linh Động Đạo Quân, thực lực của hắn rất được, thậm chí có thể chém giết Đạo Quân tứ bộ.
- Ta cùng Hung Hỏa ra tay là được rồi.
Nhã Phù Đạo Quân nói ra:
- Hai ta liên thủ, cho dù là Đạo Quân nhị bộ yêu nghiệt cũng có thể ứng phó.
- Không.
Cửu Trần Giáo chủ lắc đầu, nói:
- Không nên lãng phí thời gian trên người Đạo Quân nhị bộ, ba người các ngươi ra tay làm Đông Kỳ Phái hiểu có chống cự cũng không có hi vọng.
- Vâng.
Linh Động Đạo Quân, Nhã Phù Đạo Quân, Hung Hỏa Đạo Quân đều cung kính đáp ứng.
Nếu giáo chủ kiên trì như thế, bọn họ không dám làm trái.
- Đi.
Linh Động Đạo Quân quát, hắn hóa thành hào quang bay ra ngoài.
- Đi.
Nhã Phù Đạo Quân, Hung Hỏa Đạo Quân cũng bay theo sau ra ngoài.
- Ba vị phó giáo chủ ra tay, tên Đạo Quân nhị bộ kia có là Đạo Quân yêu nghiệt nghịch thiên trong truyền thuyết cũng chết chắc.
- Ba vị phó giáo chủ liên thủ, chỉ sợ có thể nghiền ép cả Đông Kỳ Phái.
Phần đông người tu hành trong thần điện Cửu Trần Giáo đều tin tưởng mười phần.
...
Ba vị phó giáo chủ bay ra khỏi thần điện, trong nháy mắt bọn họ rời khỏi thần điện đã làm thiên địa biến sắc.
Oanh ~~~
Chỉ thấy ánh đao vô cùng vô tận sáng lên, biên giới ánh đao còn có sương mù mờ mịt cùng với hỏa diễm vô cùng vô tận.
Ánh đao, sương mù, hỏa diễm.
Lúc này cả ba che phủ thiên địa, đây là uy năng của đạo.
Ba gã phó giáo chủ đều là nhân vật thành danh nhiều năm trong cương vực nơi đây, bọn họ vừa thể hiện uy năng của đạo đã làm khắp nơi rung động.
- Cửu Trần Giáo vậy mà phái ra ba vị phó giáo chủ đồng thời ra tay? Làm thế có chút lấy lớn hiếp nhỏ ah, Đạo Quân tứ bộ giết Đạo Quân nhị bộ đã quá phận, còn đồng loạt ra tay.
- Đây không phải lấy lớn hiếp nhỏ, đây là chiến tranh giữa Cửu Trần Giáo và Đông Kỳ Phái, tên Đạo Quân nhị bộ kia dám lẫn vào thì không thể trách ai.
- Đông Kỳ Phái muốn trực tiếp nghiền áp giết chết Đạo Quân nhị bộ.
Một ít người tu hành nơi xa xa, đặc biệt là một ít thế lực sớm tiềm phục chung quanh Đông Kỳ Vĩnh Hằng Giới cũng cho thám tử tới quan sát, bọn chúng thổn thức không thôi. Bọn họ đều rất rõ ràng thực lực ba phó giáo chủ Cửu Trần Giáo cường đại cỡ nào, chỉ cần một... gần... Không đúng, ba liên thủ? Bọn họ cho rằng tiểu tử áo trắng không thể ngăn cản được.
- Hừ.
Kỷ Ninh đứng ở giữa không trung và hừ lạnh một tiếng.
Oanh ~~~~
Kiếm quang vô cùng vô tận, giống như thủy triều mãnh liệt quét qua thiên địa, bay thẳng đến ánh đao, sương mù, hỏa diễm.
Ánh đao, sương mù, hỏa diễm từ phía chân trời lập tức bay tới nghiền áp Kỷ NInh.
Hai bên nhanh chóng va chạm với nhau, sương mù trong tối tăm và hỏa diễm cùng lúc trấn áp xuống dưới, chỉ có ánh đao va chạm với kiếm quang của Kỷ Ninh, hai bên dây dưa không phân trên dưới.
Kỷ Ninh đứng trên đỉnh núi và cười lớn, tiếng cười của hắn vang vọng thiên địa.
- Hốt Chân Đạo Quân sao? Nếu ngươi hiện tại thần phục ta, ta liền thu ngươi làm tùy tùng, nếu động thủ, ngươi đi chết đi.
- Chê cười, vậy ngươi đi chết đi!
Hốt Chân Đạo quân khó thở mà cười xa xa một ngón tay.
Oanh.
Trong thiên địa xuất hiện một tấm ván gỗ, tấm ván gỗ nặng ngàn cân, mỗi một tấm như thế đều có phù văn cường đại và thần diệu, hiển nhiên là một bộ pháp bảo, thần văn dẫn động và những tấm ván gỗ ngưng tụ thành thanh kiếm màu xanh, kiếm quang màu xanh sắc bén nhanh chóng chém thẳng về phía Kỷ Ninh trước mặt.
Kỷ Ninh nhẹ nhàng lắc đầu.
Kiếm quang màu xanh tới trước mặt, Kỷ Ninh vung tay lên, ầm, kiếm quang màu xanh nổ tung nhanh chóng.
- Cái gì.
Hốt Chân Đạo Quân biến sắc.
- Chết đi.
Ánh mắt Kỷ Ninh lạnh lẽo.
Lúc này thiên địa chung quanh tối tăm, từng đạo kiếm ý lăng không ngưng tụ, kiếm ý đáng sợ hình thành kiếm quang vây quanh Hốt Chân Đạo Quân, rầm rầm ~~~~ kiếm quang lưu chuyển giống như cối xay, từ bốn phương tám hướng bao phủ Hốt Chân Đạo Quân.
- Không, không ——
Hốt Chân Đạo Quân hoảng sợ biến sắc, hắn gian nan dựa vào pháp bảo chống cự.
PHỐC.
Lúc này ngàn vạn đạo kiếm quang không ngừng nghiền áp, thần thể vỡ vụn, chân linh chôn vùi, trực tiếp mất mạng.
Kỷ Ninh cất bước đi vào hư không, đi tới nơi Hốt Chân Đạo Quân đã chết và phất tay thu lấy pháp bảo Hốt Chân Đạo Quân lưu lại trước khi chết, hắn đứng giữa không trung, gió núi thổi qua, thổi áo bào Kỷ Ninh phất phơ, Kỷ Ninh đang muốn mượn đại chiến lần này tìm cơ hội đột phá, làm cho kiếm đạo chung cực đột phá, hắn làm sao có thể dây dưa với kẻ yếu chứ.
Kỷ Ninh áo trắng ngẩng đầu nhìn thần điện màu xám ở xa xa, lạnh như băng nói:
- Cửu Trần Giáo, nhanh chóng rút lui còn có thể toàn mạng, nếu không dám tới phạm Đông Kỳ Phái, đến bao nhiêu ta giết bao nhiêu.
- Đến bao nhiêu ta giết bao nhiêu.
- Đến bao nhiêu ta giết bao nhiêu.
- Đến bao nhiêu ta giết bao nhiêu.
Âm thanh được pháp lực quán thâu, tiếng vọng trong thiên địa không ngừng đáp lại.
Một màn này làm các tu sĩ đang đứng xem xa xa kinh ngạc ngây người, cũng làm cho các đệ tử Đông Kỳ Phái, Lôi Tân Đạo Quân ngây ngốc, càng làm cho một đám người tu hành Cửu Trần Giáo kinh hãi không thôi.
- Cái gì, chỉ bằng vào kiếm ý ngưng tụ đã có thể chém giết một tên Đạo Quân tam bộ?
- Hắn cõng kiếm đen sau lưng còn chưa ra khỏi vỏ, cũng không có cận chiến, cũng không có khống chế pháp bảo, chỉ bằng vào kiếm ý đã chém giết Đạo Quân tam bộ?
- Này, này...
- Thật đáng sợ.
- Hắn đâu phải Đạo Quân nhị bộ bình thường, hắn chính là Đạo Quân nhị bộ yêu nghiệt nghịch thiên nhất.
...
Khắp nơi rung động.
Đông Kỳ Phái cũng hiểu Bắc Minh Đạo Quân quả nhiên có thực lực mạnh tới đáng sợ! Cửu Trần Giáo cũng hiểu, lần này muốn công phá Đông Kỳ Phái phải giải quyết thiếu niên áo bào trắng trước mặt trước.
- Hốt Chân huynh.
- Hốt Chân!
- Sư phó.
Trong Cửu Trần thần điện, lúc này có nhiều người tu hành hô lên, nội tâm vô cùng bi phẫn.
Cửu Trần Giáo chủ ngồi trên cao cười to.
- Có chút ý tứ, xem ra Đạo Quân nhị bộ nho nhỏ này có chỗ dựa, như thế nào cũng chỉ là Đạo Quân nhị bộ mà thôi. Linh Động, Nhã Phù, Hung Hỏa, lúc này không được chủ quan, chúng ta có thể dễ dàng nghiền áp Đông Kỳ Phái dễ như trở bàn tay, ba người các ngươi đồng thời ra tay, trực tiếp nghiền áp giết chết Đạo Quân nhị bộ kia.
- Ba người chúng ta đồng thời ra tay?
Nhã Phù Đạo Quân nhịn không được nói.
Bọn họ cũng không phải Hốt Chân Đạo Quân có thể so sánh, tứ bộ và tam bộ chênh lệch quá lớn, tứ bộ đều là đại năng tu hành một loại đao tới mức tận cùng, đặc biệt là Linh Động Đạo Quân, thực lực của hắn rất được, thậm chí có thể chém giết Đạo Quân tứ bộ.
- Ta cùng Hung Hỏa ra tay là được rồi.
Nhã Phù Đạo Quân nói ra:
- Hai ta liên thủ, cho dù là Đạo Quân nhị bộ yêu nghiệt cũng có thể ứng phó.
- Không.
Cửu Trần Giáo chủ lắc đầu, nói:
- Không nên lãng phí thời gian trên người Đạo Quân nhị bộ, ba người các ngươi ra tay làm Đông Kỳ Phái hiểu có chống cự cũng không có hi vọng.
- Vâng.
Linh Động Đạo Quân, Nhã Phù Đạo Quân, Hung Hỏa Đạo Quân đều cung kính đáp ứng.
Nếu giáo chủ kiên trì như thế, bọn họ không dám làm trái.
- Đi.
Linh Động Đạo Quân quát, hắn hóa thành hào quang bay ra ngoài.
- Đi.
Nhã Phù Đạo Quân, Hung Hỏa Đạo Quân cũng bay theo sau ra ngoài.
- Ba vị phó giáo chủ ra tay, tên Đạo Quân nhị bộ kia có là Đạo Quân yêu nghiệt nghịch thiên trong truyền thuyết cũng chết chắc.
- Ba vị phó giáo chủ liên thủ, chỉ sợ có thể nghiền ép cả Đông Kỳ Phái.
Phần đông người tu hành trong thần điện Cửu Trần Giáo đều tin tưởng mười phần.
...
Ba vị phó giáo chủ bay ra khỏi thần điện, trong nháy mắt bọn họ rời khỏi thần điện đã làm thiên địa biến sắc.
Oanh ~~~
Chỉ thấy ánh đao vô cùng vô tận sáng lên, biên giới ánh đao còn có sương mù mờ mịt cùng với hỏa diễm vô cùng vô tận.
Ánh đao, sương mù, hỏa diễm.
Lúc này cả ba che phủ thiên địa, đây là uy năng của đạo.
Ba gã phó giáo chủ đều là nhân vật thành danh nhiều năm trong cương vực nơi đây, bọn họ vừa thể hiện uy năng của đạo đã làm khắp nơi rung động.
- Cửu Trần Giáo vậy mà phái ra ba vị phó giáo chủ đồng thời ra tay? Làm thế có chút lấy lớn hiếp nhỏ ah, Đạo Quân tứ bộ giết Đạo Quân nhị bộ đã quá phận, còn đồng loạt ra tay.
- Đây không phải lấy lớn hiếp nhỏ, đây là chiến tranh giữa Cửu Trần Giáo và Đông Kỳ Phái, tên Đạo Quân nhị bộ kia dám lẫn vào thì không thể trách ai.
- Đông Kỳ Phái muốn trực tiếp nghiền áp giết chết Đạo Quân nhị bộ.
Một ít người tu hành nơi xa xa, đặc biệt là một ít thế lực sớm tiềm phục chung quanh Đông Kỳ Vĩnh Hằng Giới cũng cho thám tử tới quan sát, bọn chúng thổn thức không thôi. Bọn họ đều rất rõ ràng thực lực ba phó giáo chủ Cửu Trần Giáo cường đại cỡ nào, chỉ cần một... gần... Không đúng, ba liên thủ? Bọn họ cho rằng tiểu tử áo trắng không thể ngăn cản được.
- Hừ.
Kỷ Ninh đứng ở giữa không trung và hừ lạnh một tiếng.
Oanh ~~~~
Kiếm quang vô cùng vô tận, giống như thủy triều mãnh liệt quét qua thiên địa, bay thẳng đến ánh đao, sương mù, hỏa diễm.
Ánh đao, sương mù, hỏa diễm từ phía chân trời lập tức bay tới nghiền áp Kỷ NInh.
Hai bên nhanh chóng va chạm với nhau, sương mù trong tối tăm và hỏa diễm cùng lúc trấn áp xuống dưới, chỉ có ánh đao va chạm với kiếm quang của Kỷ Ninh, hai bên dây dưa không phân trên dưới.