Mãng Hoang Kỷ
Chương 1212
Khổng Tát Đạo Quân cũng mở mắt ra, đôi mắt đỏ rực của hắn làm các Đạo Quân nhìn thấy sợ hãi, hắn cười lạnh nhìn Kỷ Ninh:
- Tiểu tử, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ trốn bên trong mấy hỗn độn kỷ đấy, không nghĩ tới lại ra ngoài nhanh như vậy.
- Ta ở trong mấy hỗn độn kỷ, chẳng lẽ ngươi sẽ chờ ở đây mấy hỗn độn kỷ?
Kỷ Ninh kinh ngạc.
- Ta có kiên nhẫn.
Khổng Tát Đạo Quân lạnh nhạt nói:
- Đối với ta mà nói, thời gian không có ý nghĩa lớn, thời điểm đến đại nạn thì ta hợp đạo mà thôi.
- Ngươi rãnh rỗi quá rồi.
Kỷ Ninh lắc đầu.
Mấy hỗn độn kỷ?
Chính mình tu hành cho tới bây giờ mới bao lâu, Khổng Tát Đạo Quân có kiên nhẫn chờ nhưng hắn không có kiên nhẫn trốn đấy.
...
Đám bồi bàn trong Phi Vũ lâu, những khách nhân đều hiếu kỳ nhìn hai người nói chuyện với nhau, hai người bên ngoài, một mặc áo bào đen hoa lệ, một áo trắng, một vị khí chất càng thêm bá đạo tà ác, một vị nội liễm bình thường, ai cũng biết Đạo Quân yêu nghiệt như thế làm sao bình thường? Tất cả phong mang nội liễm mà thôi.
- Đạo Quân áo trắng không sợ hãi chút nào.
- Bọn họ nói chuyện đối chọi gay gắt.
Những bồi bàn và khách nhân nghe xong cũng phải ngạc nhiên và khâm phục Đạo Quân áo trắng kia.
...
- Rãnh rỗi? Ngươi không hiểu chờ đợi cũng là ma luyện tâm tình, cũng là một loại tu hành.
Khổng Tát Đạo Quân không tức giận, hắn nói chuyện lạnh như băng.
- Như thế nào, ngươi vẫn ở trong phạm vi cấm chế thủ hộ?
Hắn và Kỷ Ninh đều ở trong phạm vi cấm chế Phi Vũ lâu thủ hộ, nơi này cấm đánh nhau đấy.
- Ta không nhàm chán như ngươi, không đến mức đi ra ngoài trêu đùa ngươi làm vui.
Kỷ Ninh lắc đầu, nói:
- Hiện tại ta đi ra ngoài, có bản lĩnh cứ đến đây đi.
Vèo.
Kỷ Ninh hóa thành hào quang bay ra khỏi phạm vi cấm chế.
- Hừ.
Bỗng nhiên khí tức của Khổng Tát Đạo Quân tăng vọt, hắn lập tức hóa thành sương mù màu đen, sương mù màu đen tràn ngập phạm vi cấm chế và quét qua Kỷ Ninh xa xa.
Kỷ Ninh đứng giữa không trung nhìn về phía sau.
Khói đen cuồn cuộn bao phủ Kỷ Ninh, chỉ cần nhìn thấy khói đen kia, nội tâm Kỷ Ninh sinh ra cảm giác bị uy hiếp.
- Hiện tại còn không phải thời điểm giao thủ với ngươi.
Kỷ Ninh nói thầm, vung tay lên, bên cạnh Kỷ Ninh xuất hiện tàu cao tốc màu đen, cả tàu cao tốc như mũi kiếm tỏa ra phong mang đáng sợ.
Hô.
Kỷ Ninh tiến vào trong tàu cao tốc.
- Đi.
Khống chế tàu cao tốc, tốc độ tàu cao tốc tăng lên nhanh chóng, tốc độ của hắn đạt tới gấp trăm lần tốc độ ánh sáng.
- Cái gì.
Khói đen phía sau mở to mắt ra nhìn, hắn nhìn vào tàu cao tốc màu đen kia.
- Thậm chí có tàu cao tốc đạt tới gấp trăm lần cực hạnThiên Đạo?
Gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo.
Tốc độ này đại biểu cái gì?
Đạo chi thần lôi chỉ có tốc độ gấp mười lần ánh sáng, đại biểu cực hạn mà sinh tử Đạo Quân khó có thể vượt qua, rất nhiều Đạo Quân yêu nghiệt ở biên giới hợp đạo cũng không có tốc độ như thế. Như Khổng Tát có tốc độ gấp ba mươi sáu lần tốc độ ánh sáng! Như Lê Tinh cung chủ bằng vào thành tựu đao đạo không thể tưởng tượng nổi, dựa vào cảnh giới Đạo Quân tứ bộ cũng có tốc độ gấp năm mươi lần tốc độ ánh sáng.
Cho dù sở trường tốc độ như ‘lôi điện một đạo’’phong một đạo’’quang một đạo’, cho dù là Đạo Quân nghịch thiên có tốc độ gấp trăm lần ánh sáng cũng là chuyện khó lường.
Muốn siêu việt gấp trăm lần tốc độ ánh sáng? Đây là thành tựu không thể tưởng tượng nổi ở phương diện tốc độ.
Cần biết pháp bảo phi độn như thế, Kỷ Ninh mua sắm đã đại biểu cực hạn của pháp bảo! Pháp bảo có thể bay cực hạn chính là gấp trăm lần, nhanh hơn nữa? Phải dựa vào bản thân ngươi tu hành. Phần lớn Vĩnh Hằng Đế Quân nhóm: cũng không có tốc độ vượt qua gấp trăm lần ánh sáng.
- Gấp trăm lần tốc độ cực hạn Thiên Đạo?
Khổng Tát Đạo Quân thực khiếp sợ, hắn lập tức lao nhanh về phía trước.
- Rất tốt, xem ra tiểu tử này có không ít bảo vật, còn nhiều bảo bối hơn cả Đạo Quân tứ bộ.
Cần biết công khai có thể tra, Đạo Quân tứ bộ chết trong tay Khổng Tát Đạo Quân đạt tới mười sáu người.
Hắn là kẻ ưa thích giết địch đoạt bảo.
- Có tàu cao tốc như thế, khó trách dám can đảm trực tiếp đi ra, nhưng kinh nghiệm của ngươi quá ít.
Khổng Tát Đạo Quân cười lạnh, nói:
- Khởi!
...
Kỷ Ninh khống chế tàu cao tốc bay đi với tốc độ cao nhất, chỉ trong nháy mắt lao ra khỏi thành Thiên Mộc, bỗng nhiên ——
- Lên
Một giọng nói lạnh như băng vang vọng phạm vi ức vạn dặm.
Ầm ầm ~~~
Từ vài chỗ ở bốn phía xuất hiện trận bàn trên hư không, lập tức tỏa ra hào quang trùng thiên, chúng kết nối với nhau tạo thành uy năng vô tận, lập tức phong bế phạm vi ức vạn dặm.
- Cái gì.
Kỷ Ninh biến sắc.
- Ha ha ha...
Cái kia màu đen sương mù ngưng tụ thành màu đen hoa mỹ áo bào Khổng Tát Đạo Quân, Khổng Tát Đạo Quân cười lạnh.
- Tiểu tử, ngươi đấu với ta? Ta biết rõ thời điểm ngươi đi ra sẽ có chuẩn bị. Ngươi có chuẩn bị? Chẳng lẽ ta sẽ không có chuẩn bị? Chung quanh thành Thiên Mộc đã bị ta thiết kế bốn trận pháp, mặc kệ ngươi trốn đi hướng nào cũng bị phong bế trong không gian, không gian ngưng kết, tốc độ ngươi nhanh hơn nữa cũng không ra được! Ngươi... Chỉ có con đường chết.
Kỷ Ninh ở trong tàu cao tốc nhìn về phía Khổng Tát Đạo Quân, lúc này cười nhạo:
- Khổng Tát Đạo Quân, không nghĩ vào thời điểm ta còn trong phạm vi trận pháp bảo vệ đã bất tri bất giác vụng trộm bố trí bốn tòa phong cấm đại trận.
- Ta vốn tưởng rằng ngươi sẽ an bài đá bồi bàn Phi Vũ lâu nhìn chằm chằm vào ta, cho nên ta vẫn trông coi ở bên ngoài.
Khổng Tát Đạo Quân lắc đầu, nói:
- Đồng thời ra lệnh cho đại đệ tử của ta bố trí. Hiện tại xem ra ta đã xem trọng ngươi.
- Ngươi đúng là chuẩn bị kỹ càng nha.
ỷ Ninh lắc đầu.
- Đến nước này còn trấn định như thế?
Khổng Tát Đạo Quân cười lạnh, nói:
- Chịu chết đi.
Oanh ~~~~
Hắn bay thẳng về phía Kỷ Ninh, chung quanh tràn ngập khói đen và lao nhanh về phía trước.
Hắn nhanh hơn nữa cũng không nhanh bằng Kỷ Ninh.
Vèo.
Tàu cao tốc màu đen dễ dàng bỏ xa đối thủ, Kỷ Ninh lại nói:
- Khổng Tát Đạo Quân, tuy đang ở trong phong cấm đại trận, ngươi không thể đuổi kịp ta, ngươi đuổi theo lâu hơn nữa cũng không làm được gì.
- Vậy sao?
Khổng Tát Đạo Quân quát to:
- Đồ nhi, xuất hiện đi.
Hô.
Chỉ thấy tại nơi khác trong phong cấm đại trận có một đạo thân ảnh bỗng nhiên xuyên qua phong cấm và hiện ra ngoài, đó là một nữ tử dị tộc áo xanh, chung quanh người nàng tràn ngập sương mù màu xanh lá, không gian rung động không nhỏ.
- Tiểu tử, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ trốn bên trong mấy hỗn độn kỷ đấy, không nghĩ tới lại ra ngoài nhanh như vậy.
- Ta ở trong mấy hỗn độn kỷ, chẳng lẽ ngươi sẽ chờ ở đây mấy hỗn độn kỷ?
Kỷ Ninh kinh ngạc.
- Ta có kiên nhẫn.
Khổng Tát Đạo Quân lạnh nhạt nói:
- Đối với ta mà nói, thời gian không có ý nghĩa lớn, thời điểm đến đại nạn thì ta hợp đạo mà thôi.
- Ngươi rãnh rỗi quá rồi.
Kỷ Ninh lắc đầu.
Mấy hỗn độn kỷ?
Chính mình tu hành cho tới bây giờ mới bao lâu, Khổng Tát Đạo Quân có kiên nhẫn chờ nhưng hắn không có kiên nhẫn trốn đấy.
...
Đám bồi bàn trong Phi Vũ lâu, những khách nhân đều hiếu kỳ nhìn hai người nói chuyện với nhau, hai người bên ngoài, một mặc áo bào đen hoa lệ, một áo trắng, một vị khí chất càng thêm bá đạo tà ác, một vị nội liễm bình thường, ai cũng biết Đạo Quân yêu nghiệt như thế làm sao bình thường? Tất cả phong mang nội liễm mà thôi.
- Đạo Quân áo trắng không sợ hãi chút nào.
- Bọn họ nói chuyện đối chọi gay gắt.
Những bồi bàn và khách nhân nghe xong cũng phải ngạc nhiên và khâm phục Đạo Quân áo trắng kia.
...
- Rãnh rỗi? Ngươi không hiểu chờ đợi cũng là ma luyện tâm tình, cũng là một loại tu hành.
Khổng Tát Đạo Quân không tức giận, hắn nói chuyện lạnh như băng.
- Như thế nào, ngươi vẫn ở trong phạm vi cấm chế thủ hộ?
Hắn và Kỷ Ninh đều ở trong phạm vi cấm chế Phi Vũ lâu thủ hộ, nơi này cấm đánh nhau đấy.
- Ta không nhàm chán như ngươi, không đến mức đi ra ngoài trêu đùa ngươi làm vui.
Kỷ Ninh lắc đầu, nói:
- Hiện tại ta đi ra ngoài, có bản lĩnh cứ đến đây đi.
Vèo.
Kỷ Ninh hóa thành hào quang bay ra khỏi phạm vi cấm chế.
- Hừ.
Bỗng nhiên khí tức của Khổng Tát Đạo Quân tăng vọt, hắn lập tức hóa thành sương mù màu đen, sương mù màu đen tràn ngập phạm vi cấm chế và quét qua Kỷ Ninh xa xa.
Kỷ Ninh đứng giữa không trung nhìn về phía sau.
Khói đen cuồn cuộn bao phủ Kỷ Ninh, chỉ cần nhìn thấy khói đen kia, nội tâm Kỷ Ninh sinh ra cảm giác bị uy hiếp.
- Hiện tại còn không phải thời điểm giao thủ với ngươi.
Kỷ Ninh nói thầm, vung tay lên, bên cạnh Kỷ Ninh xuất hiện tàu cao tốc màu đen, cả tàu cao tốc như mũi kiếm tỏa ra phong mang đáng sợ.
Hô.
Kỷ Ninh tiến vào trong tàu cao tốc.
- Đi.
Khống chế tàu cao tốc, tốc độ tàu cao tốc tăng lên nhanh chóng, tốc độ của hắn đạt tới gấp trăm lần tốc độ ánh sáng.
- Cái gì.
Khói đen phía sau mở to mắt ra nhìn, hắn nhìn vào tàu cao tốc màu đen kia.
- Thậm chí có tàu cao tốc đạt tới gấp trăm lần cực hạnThiên Đạo?
Gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo.
Tốc độ này đại biểu cái gì?
Đạo chi thần lôi chỉ có tốc độ gấp mười lần ánh sáng, đại biểu cực hạn mà sinh tử Đạo Quân khó có thể vượt qua, rất nhiều Đạo Quân yêu nghiệt ở biên giới hợp đạo cũng không có tốc độ như thế. Như Khổng Tát có tốc độ gấp ba mươi sáu lần tốc độ ánh sáng! Như Lê Tinh cung chủ bằng vào thành tựu đao đạo không thể tưởng tượng nổi, dựa vào cảnh giới Đạo Quân tứ bộ cũng có tốc độ gấp năm mươi lần tốc độ ánh sáng.
Cho dù sở trường tốc độ như ‘lôi điện một đạo’’phong một đạo’’quang một đạo’, cho dù là Đạo Quân nghịch thiên có tốc độ gấp trăm lần ánh sáng cũng là chuyện khó lường.
Muốn siêu việt gấp trăm lần tốc độ ánh sáng? Đây là thành tựu không thể tưởng tượng nổi ở phương diện tốc độ.
Cần biết pháp bảo phi độn như thế, Kỷ Ninh mua sắm đã đại biểu cực hạn của pháp bảo! Pháp bảo có thể bay cực hạn chính là gấp trăm lần, nhanh hơn nữa? Phải dựa vào bản thân ngươi tu hành. Phần lớn Vĩnh Hằng Đế Quân nhóm: cũng không có tốc độ vượt qua gấp trăm lần ánh sáng.
- Gấp trăm lần tốc độ cực hạn Thiên Đạo?
Khổng Tát Đạo Quân thực khiếp sợ, hắn lập tức lao nhanh về phía trước.
- Rất tốt, xem ra tiểu tử này có không ít bảo vật, còn nhiều bảo bối hơn cả Đạo Quân tứ bộ.
Cần biết công khai có thể tra, Đạo Quân tứ bộ chết trong tay Khổng Tát Đạo Quân đạt tới mười sáu người.
Hắn là kẻ ưa thích giết địch đoạt bảo.
- Có tàu cao tốc như thế, khó trách dám can đảm trực tiếp đi ra, nhưng kinh nghiệm của ngươi quá ít.
Khổng Tát Đạo Quân cười lạnh, nói:
- Khởi!
...
Kỷ Ninh khống chế tàu cao tốc bay đi với tốc độ cao nhất, chỉ trong nháy mắt lao ra khỏi thành Thiên Mộc, bỗng nhiên ——
- Lên
Một giọng nói lạnh như băng vang vọng phạm vi ức vạn dặm.
Ầm ầm ~~~
Từ vài chỗ ở bốn phía xuất hiện trận bàn trên hư không, lập tức tỏa ra hào quang trùng thiên, chúng kết nối với nhau tạo thành uy năng vô tận, lập tức phong bế phạm vi ức vạn dặm.
- Cái gì.
Kỷ Ninh biến sắc.
- Ha ha ha...
Cái kia màu đen sương mù ngưng tụ thành màu đen hoa mỹ áo bào Khổng Tát Đạo Quân, Khổng Tát Đạo Quân cười lạnh.
- Tiểu tử, ngươi đấu với ta? Ta biết rõ thời điểm ngươi đi ra sẽ có chuẩn bị. Ngươi có chuẩn bị? Chẳng lẽ ta sẽ không có chuẩn bị? Chung quanh thành Thiên Mộc đã bị ta thiết kế bốn trận pháp, mặc kệ ngươi trốn đi hướng nào cũng bị phong bế trong không gian, không gian ngưng kết, tốc độ ngươi nhanh hơn nữa cũng không ra được! Ngươi... Chỉ có con đường chết.
Kỷ Ninh ở trong tàu cao tốc nhìn về phía Khổng Tát Đạo Quân, lúc này cười nhạo:
- Khổng Tát Đạo Quân, không nghĩ vào thời điểm ta còn trong phạm vi trận pháp bảo vệ đã bất tri bất giác vụng trộm bố trí bốn tòa phong cấm đại trận.
- Ta vốn tưởng rằng ngươi sẽ an bài đá bồi bàn Phi Vũ lâu nhìn chằm chằm vào ta, cho nên ta vẫn trông coi ở bên ngoài.
Khổng Tát Đạo Quân lắc đầu, nói:
- Đồng thời ra lệnh cho đại đệ tử của ta bố trí. Hiện tại xem ra ta đã xem trọng ngươi.
- Ngươi đúng là chuẩn bị kỹ càng nha.
ỷ Ninh lắc đầu.
- Đến nước này còn trấn định như thế?
Khổng Tát Đạo Quân cười lạnh, nói:
- Chịu chết đi.
Oanh ~~~~
Hắn bay thẳng về phía Kỷ Ninh, chung quanh tràn ngập khói đen và lao nhanh về phía trước.
Hắn nhanh hơn nữa cũng không nhanh bằng Kỷ Ninh.
Vèo.
Tàu cao tốc màu đen dễ dàng bỏ xa đối thủ, Kỷ Ninh lại nói:
- Khổng Tát Đạo Quân, tuy đang ở trong phong cấm đại trận, ngươi không thể đuổi kịp ta, ngươi đuổi theo lâu hơn nữa cũng không làm được gì.
- Vậy sao?
Khổng Tát Đạo Quân quát to:
- Đồ nhi, xuất hiện đi.
Hô.
Chỉ thấy tại nơi khác trong phong cấm đại trận có một đạo thân ảnh bỗng nhiên xuyên qua phong cấm và hiện ra ngoài, đó là một nữ tử dị tộc áo xanh, chung quanh người nàng tràn ngập sương mù màu xanh lá, không gian rung động không nhỏ.