Mãng Hoang Kỷ
Chương 1206
Tu hành chính là như thế.
Có người tu hành một lòng tu đạo, mạo hiểm lịch lãm rèn luyện.
Còn có kẻ lại càng ưa thích cướp đoạt từ người tu hành khác, dù sao cướp đoạt là con đường làm giàu nhanh nhất, đây cũng là con đường nguy hiểm nhất, bởi vì đối tượng cướp đoạt nói không chừng sẽ có sát chiêu đáng sợ nào đó. Cho nên được và mất rất lớn, bởi vì ‘cướp đoạt’ mang tới chỗ tốt rất lớn nên có rất nhiều Đạo Quân nguyện ý làm.
Chỉ cần thành công một lần sẽ có thu hoạch rất kinh người.
Cũng có một ít giữ vững vị trí bản tâm không thị sát khát máu đi cướp đoạt, Kỷ Ninh là một trong số đó, chỉ cần các Đạo Quân không chọc hắn, hắn cũng không chọc người khác.
...
Kỷ Ninh còn chưa ý thức được chính mình bị kẻ khác nhìn chằm chằm, hắn rất vui vẻ giao chín trăm hai mươi vạn phương khoáng thạch không gian hỏa minh thạch bán ra ngoài.
Lại thay Đan Bảo, Tô Vưu Cơ mua thứ bọn họ cần thiết.
- Có ‘tâm loa’ này, thực lực của ta sẽ tăng lên rất nhiều.
Tô Vưu Cơ rất vui mừng cầm pháp bảo cái loa màu trắng, về sau nhìn Kỷ Ninh và nói:
- Tạ chủ nhân.
- Hắc hắc hắc.
Đan Bảo cũng tươi cười đứng bên cạnh.
Kỷ Ninh lại không vui vẻ.
Bởi vì uy lực ‘tâm loa’ cực lớn, lại cực thích hợp mị hoặc một đạo của Tô Vưu Cơ nhưng cần tới năm trăm tám mươi vạn phương, Tô Vưu Cơ đứng do dự bên cạnh tâm loa càng lâu, nàng muốn mua nhưng Kỷ Ninh nói dưới năm trăm vạn phương, vẫn là Kỷ Ninh mua xong kỳ vật chín đại bí thuật nhìn thấy cảnh này mới mua giúp nàng.
Đan Bảo cũng mua lò đan và một ít luyện tài, cũng tốn hao hai trăm vạn phương có thừa.
- Ai, trên người của ta chỉ còn hơn mười vạn phương.
Kỷ Ninh âm thầm thổn thức, đúng là có bao nhiêu cũng không đủ tiêu.
Như Tâm Kiếm Đế Quân có Tâm Kiếm Thuật, Kỷ Ninh cũng nhớ thương qua nhưng quá đắt, còn đắt hơn chín đại bí thuật quá nhiều, căn bản mua không nổi, tăng thêm Kỷ Ninh đã có được mười thức trước của Tâm Kiếm Thuật, Tâm Kiếm Thuật trân quý ở chỗ kết hợp kiếm thuật và tâm lực, Kỷ Ninh đã nghiên cứu nó đủ lâu, Kỷ Ninh hiện tại còn chưa được tính là người tu hành tâm lực cho nên càng không vội.
Tương lai tu càng mạnh trên đường tu hành, tâm lực lưu và kiếm đạo khẳng định phải kết hợp hoàn mỹ, như vậy thực lực mới mạnh hơn nữa, cuối cùng ta sẽ phải lấy Tâm Kiếm Thuật vào tay.
- Nên đi.
Kỷ Ninh cười nói.
- Ân.
Tô Vưu Cơ cầm tâm loa và vô cùng vui vẻ.
- Chủ nhân, chúng ta đi nơi nào?
Đan Bảo thì là hỏi.
- Trước mượn động phủ của Thiên Mộc tông.
Kỷ Ninh nói ra, thành Thiên Mộc có hơn mười vạn tòa động phủ, cũng cung ứng cho người tu hành, chỉ cần tốn hao hỗn độn linh dịch là có thể ở lại. Chỉ cần ở lại thì tốn hao rất nhỏ, Kỷ Ninh có được hơn mười vạn phương hỗn độn linh dịch, ở mười hỗn độn kỷ cũng đủ, huống chi Kỷ Ninh mượn nhờ động phủ cho nên sẽ có địa phương an toàn tu hành chín đại bí thuật.
Bí thuật đến tay, kỳ vật đến tay, chín đại bí thuật cũng phải luyện thanh
...
- Đi ra.
Ở biên giới tòa cung điện khác, nam tử nhỏ gầy áo xám nhìn chằm chằm vào Phi Vũ lâu.
Vào lúc này amds người Kỷ Ninh cũng bước ra khỏi Phi Vũ lâu, trên mặt vui vẻ, lúc này vừa cười nói vừa bay lên cao, thời điểm này Kỷ Ninh đang vui vẻ, bởi vì hắn chuyên chạy tới thành Thiên Mộc chính là vì chín đại bí thuật! Hiện tại hắn tiêu dùng hỗn độn linh dịch không còn bao nhiêu, chuyện nên làm đã làm xong.
- Ân?
Bỗng nhiên Kỷ Ninh cau mày.
Bởi vì ở xa xa có nam tử nhỏ gầy áo xám là Đạo Quân bay tới, trong Thánh Thành ‘thành Thiên Mộc’ đụng phải chút ít Đạo Quân là bình thường, nhưng mà Kỷ Ninh cảnh giác với tên Đạo Quân là nam tử nhỏ gầy áo xám kia, bởi vì hắn từng gặp trong Phi Vũ lâu.
Trong nội tâm cảnh giác, hắn vẫn biểu hiện như cũ, mang theo Tô Vưu Cơ, Đan Bảo tiếp tục phi hành.
Oanh!
Một đạo khói đen xuất hiện đột ngột, khói đen vô cùng nồng đậm, mắt thường căn bản không thể quan sát, lập tức bao phủ phạm vi mấy vạn dặm chung quanh, đồng thời có lực lượng vô hình tác dụng lên Kỷ Ninh, bởi vì Kỷ Ninh phát hiện khói đen bao phủ đã thu Tô Vưu Cơ, Đan Bảo vào trong pháp bảo động thiên.
Lực lượng vô hình trực tiếp hoặc động hồn phách Kỷ Ninh, nếu thật là o Quân nhị bộ bình thường đã có thể trúng chiêu, đáng tiếc hắn đối mặt với Kỷ Ninh.
- Hoặc động hồn phách? Thủ đoạn còn kém Vưu Cơ không ít.
Tuy Kỷ Ninh không quá để ý nhưng hắn cũng dùng toàn lực ứng phó.
Sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực.
- Chết.
nam tử nhỏ gầy áo xám xuất hiện sáu cánh tay, nắm sáu chuôi loan đao, loan đao gào thét xé rách hư không chém giết Kỷ Ninh.
Hư không bốn phương tám hướng chung quanh Kỷ Ninh cũng bắt đầu vỡ vụn, tất cả đều là ánh đao.
- Lại là bí thuật hoặc nội tâm ta, sau đó lại chém giết cận thân, ngoan độc.
Kỷ Ninh duỗi tay phải ra, trong tay xuất hiện một thanh Bắc Hồng kiếm.
- Phá.
Kỷ Ninh đâm ra một kiếm.
Một kiếm nhìn như bình thường, ánh đao của tên nam tử nhỏ gầy áo xám còn chưa bổ tới trước mặt Kỷ Ninh, Kỷ Ninh đã đâm vào mi tâm của hắn.
Nhanh.
Nhanh đến mức vượt quá tưởng tượng.
Kiếm đạo chung cực chi tích huyết thức! Kỷ Ninh hôm nay nắm giữa năm đạo mạnh nhất, cũng chỉ có tích huyết kiếm ý có đột phá, cho nên kiếm đạo chung cực chi tích huyết là chiêu thức mạnh nhất, còn mạnh hơn khi giao thủ với Thanh Phong Thánh chủ không ít. Uy lực cũng tiếp cận sát chiêu của Thanh Phong Thánh chủ.
- Làm sao có thể như vậy được?
Trong mắt nam tử nhỏ gầy áo xám mang theo hoảng sợ, tại sao sáu thanh loan đao của hắn còn không chạm vào kiếm của Kỷ Ninh? Làm sao có thể như vậy được?
Bành!
Tích huyết nhất kiếm xuyên thấu mi tâm, lực lượng truyền khắp thân thể nam tử nhỏ gầy áo xám, ngay sau đó thân thể nam tử nhỏ gầy áo xám nát bấy và biến mất, bị mất mạng tại chỗ. Cần biết sát chiêu của Thanh Phong Thánh chủ có thể trực tiếp giết Đạo Quân tứ bộ, Kỷ Ninh có một kiếm này không kém bao nhiêu.
- Không nghĩ tới vừa ra khỏi Phi Vũ lâu đã gặp phải tập kích.
Kỷ Ninh phát tay thu bảo vật của tên nam tử nhỏ gầy áo xám còn sót lại.
- Bảo vật động nhân tâm, người tu hành cũng không ngoại lệ.
Oanh ——
Bỗng nhiên trong mười vạn tòa động phủ xa xa có một tòa động phủ phóng thích sương mù màu đen đáng sợ.
Kỷ Ninh nhìn từ xa quan sát động phủ kia, hắn phát hiện trong động phủ có sát cơ đáng sợ bao phủ toàn thân hắn.
- Ngưng.
Chấn động vô hình tràn ngập khắp nơi.
Tuy nhiên cách xa nhau rất xa nhưng không gian gần Kỷ Ninh cứng lại.
Có người tu hành một lòng tu đạo, mạo hiểm lịch lãm rèn luyện.
Còn có kẻ lại càng ưa thích cướp đoạt từ người tu hành khác, dù sao cướp đoạt là con đường làm giàu nhanh nhất, đây cũng là con đường nguy hiểm nhất, bởi vì đối tượng cướp đoạt nói không chừng sẽ có sát chiêu đáng sợ nào đó. Cho nên được và mất rất lớn, bởi vì ‘cướp đoạt’ mang tới chỗ tốt rất lớn nên có rất nhiều Đạo Quân nguyện ý làm.
Chỉ cần thành công một lần sẽ có thu hoạch rất kinh người.
Cũng có một ít giữ vững vị trí bản tâm không thị sát khát máu đi cướp đoạt, Kỷ Ninh là một trong số đó, chỉ cần các Đạo Quân không chọc hắn, hắn cũng không chọc người khác.
...
Kỷ Ninh còn chưa ý thức được chính mình bị kẻ khác nhìn chằm chằm, hắn rất vui vẻ giao chín trăm hai mươi vạn phương khoáng thạch không gian hỏa minh thạch bán ra ngoài.
Lại thay Đan Bảo, Tô Vưu Cơ mua thứ bọn họ cần thiết.
- Có ‘tâm loa’ này, thực lực của ta sẽ tăng lên rất nhiều.
Tô Vưu Cơ rất vui mừng cầm pháp bảo cái loa màu trắng, về sau nhìn Kỷ Ninh và nói:
- Tạ chủ nhân.
- Hắc hắc hắc.
Đan Bảo cũng tươi cười đứng bên cạnh.
Kỷ Ninh lại không vui vẻ.
Bởi vì uy lực ‘tâm loa’ cực lớn, lại cực thích hợp mị hoặc một đạo của Tô Vưu Cơ nhưng cần tới năm trăm tám mươi vạn phương, Tô Vưu Cơ đứng do dự bên cạnh tâm loa càng lâu, nàng muốn mua nhưng Kỷ Ninh nói dưới năm trăm vạn phương, vẫn là Kỷ Ninh mua xong kỳ vật chín đại bí thuật nhìn thấy cảnh này mới mua giúp nàng.
Đan Bảo cũng mua lò đan và một ít luyện tài, cũng tốn hao hai trăm vạn phương có thừa.
- Ai, trên người của ta chỉ còn hơn mười vạn phương.
Kỷ Ninh âm thầm thổn thức, đúng là có bao nhiêu cũng không đủ tiêu.
Như Tâm Kiếm Đế Quân có Tâm Kiếm Thuật, Kỷ Ninh cũng nhớ thương qua nhưng quá đắt, còn đắt hơn chín đại bí thuật quá nhiều, căn bản mua không nổi, tăng thêm Kỷ Ninh đã có được mười thức trước của Tâm Kiếm Thuật, Tâm Kiếm Thuật trân quý ở chỗ kết hợp kiếm thuật và tâm lực, Kỷ Ninh đã nghiên cứu nó đủ lâu, Kỷ Ninh hiện tại còn chưa được tính là người tu hành tâm lực cho nên càng không vội.
Tương lai tu càng mạnh trên đường tu hành, tâm lực lưu và kiếm đạo khẳng định phải kết hợp hoàn mỹ, như vậy thực lực mới mạnh hơn nữa, cuối cùng ta sẽ phải lấy Tâm Kiếm Thuật vào tay.
- Nên đi.
Kỷ Ninh cười nói.
- Ân.
Tô Vưu Cơ cầm tâm loa và vô cùng vui vẻ.
- Chủ nhân, chúng ta đi nơi nào?
Đan Bảo thì là hỏi.
- Trước mượn động phủ của Thiên Mộc tông.
Kỷ Ninh nói ra, thành Thiên Mộc có hơn mười vạn tòa động phủ, cũng cung ứng cho người tu hành, chỉ cần tốn hao hỗn độn linh dịch là có thể ở lại. Chỉ cần ở lại thì tốn hao rất nhỏ, Kỷ Ninh có được hơn mười vạn phương hỗn độn linh dịch, ở mười hỗn độn kỷ cũng đủ, huống chi Kỷ Ninh mượn nhờ động phủ cho nên sẽ có địa phương an toàn tu hành chín đại bí thuật.
Bí thuật đến tay, kỳ vật đến tay, chín đại bí thuật cũng phải luyện thanh
...
- Đi ra.
Ở biên giới tòa cung điện khác, nam tử nhỏ gầy áo xám nhìn chằm chằm vào Phi Vũ lâu.
Vào lúc này amds người Kỷ Ninh cũng bước ra khỏi Phi Vũ lâu, trên mặt vui vẻ, lúc này vừa cười nói vừa bay lên cao, thời điểm này Kỷ Ninh đang vui vẻ, bởi vì hắn chuyên chạy tới thành Thiên Mộc chính là vì chín đại bí thuật! Hiện tại hắn tiêu dùng hỗn độn linh dịch không còn bao nhiêu, chuyện nên làm đã làm xong.
- Ân?
Bỗng nhiên Kỷ Ninh cau mày.
Bởi vì ở xa xa có nam tử nhỏ gầy áo xám là Đạo Quân bay tới, trong Thánh Thành ‘thành Thiên Mộc’ đụng phải chút ít Đạo Quân là bình thường, nhưng mà Kỷ Ninh cảnh giác với tên Đạo Quân là nam tử nhỏ gầy áo xám kia, bởi vì hắn từng gặp trong Phi Vũ lâu.
Trong nội tâm cảnh giác, hắn vẫn biểu hiện như cũ, mang theo Tô Vưu Cơ, Đan Bảo tiếp tục phi hành.
Oanh!
Một đạo khói đen xuất hiện đột ngột, khói đen vô cùng nồng đậm, mắt thường căn bản không thể quan sát, lập tức bao phủ phạm vi mấy vạn dặm chung quanh, đồng thời có lực lượng vô hình tác dụng lên Kỷ Ninh, bởi vì Kỷ Ninh phát hiện khói đen bao phủ đã thu Tô Vưu Cơ, Đan Bảo vào trong pháp bảo động thiên.
Lực lượng vô hình trực tiếp hoặc động hồn phách Kỷ Ninh, nếu thật là o Quân nhị bộ bình thường đã có thể trúng chiêu, đáng tiếc hắn đối mặt với Kỷ Ninh.
- Hoặc động hồn phách? Thủ đoạn còn kém Vưu Cơ không ít.
Tuy Kỷ Ninh không quá để ý nhưng hắn cũng dùng toàn lực ứng phó.
Sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực.
- Chết.
nam tử nhỏ gầy áo xám xuất hiện sáu cánh tay, nắm sáu chuôi loan đao, loan đao gào thét xé rách hư không chém giết Kỷ Ninh.
Hư không bốn phương tám hướng chung quanh Kỷ Ninh cũng bắt đầu vỡ vụn, tất cả đều là ánh đao.
- Lại là bí thuật hoặc nội tâm ta, sau đó lại chém giết cận thân, ngoan độc.
Kỷ Ninh duỗi tay phải ra, trong tay xuất hiện một thanh Bắc Hồng kiếm.
- Phá.
Kỷ Ninh đâm ra một kiếm.
Một kiếm nhìn như bình thường, ánh đao của tên nam tử nhỏ gầy áo xám còn chưa bổ tới trước mặt Kỷ Ninh, Kỷ Ninh đã đâm vào mi tâm của hắn.
Nhanh.
Nhanh đến mức vượt quá tưởng tượng.
Kiếm đạo chung cực chi tích huyết thức! Kỷ Ninh hôm nay nắm giữa năm đạo mạnh nhất, cũng chỉ có tích huyết kiếm ý có đột phá, cho nên kiếm đạo chung cực chi tích huyết là chiêu thức mạnh nhất, còn mạnh hơn khi giao thủ với Thanh Phong Thánh chủ không ít. Uy lực cũng tiếp cận sát chiêu của Thanh Phong Thánh chủ.
- Làm sao có thể như vậy được?
Trong mắt nam tử nhỏ gầy áo xám mang theo hoảng sợ, tại sao sáu thanh loan đao của hắn còn không chạm vào kiếm của Kỷ Ninh? Làm sao có thể như vậy được?
Bành!
Tích huyết nhất kiếm xuyên thấu mi tâm, lực lượng truyền khắp thân thể nam tử nhỏ gầy áo xám, ngay sau đó thân thể nam tử nhỏ gầy áo xám nát bấy và biến mất, bị mất mạng tại chỗ. Cần biết sát chiêu của Thanh Phong Thánh chủ có thể trực tiếp giết Đạo Quân tứ bộ, Kỷ Ninh có một kiếm này không kém bao nhiêu.
- Không nghĩ tới vừa ra khỏi Phi Vũ lâu đã gặp phải tập kích.
Kỷ Ninh phát tay thu bảo vật của tên nam tử nhỏ gầy áo xám còn sót lại.
- Bảo vật động nhân tâm, người tu hành cũng không ngoại lệ.
Oanh ——
Bỗng nhiên trong mười vạn tòa động phủ xa xa có một tòa động phủ phóng thích sương mù màu đen đáng sợ.
Kỷ Ninh nhìn từ xa quan sát động phủ kia, hắn phát hiện trong động phủ có sát cơ đáng sợ bao phủ toàn thân hắn.
- Ngưng.
Chấn động vô hình tràn ngập khắp nơi.
Tuy nhiên cách xa nhau rất xa nhưng không gian gần Kỷ Ninh cứng lại.