Mãng Hoang Kỷ
Chương 1199
Thanh Hoa ấn ký trong cơ thể hắn, Thanh Hoa không gian đang chấn động rất mạnh, có cộng minh khủng khiếp, hiển nhiên hấp dẫn thứ Thanh Hoa ấn ký đang ở sâu bên trong.
Nhưng hôm nay bên kia cây cầu có hai tên đại năng Đế Quân, đặc biệt một người trong đó tỏa ra sát ý kinh thiên.
- Thực lực chênh lệch quá lớn, nếu như ta dám can đảm đi vào. Chỉ sợ lần này hắn sẽ trực tiếp bắt ta.
Tuy Kỷ Ninh rất muốn đi vào sâu bên trong Thanh Hoa động phủ nhưng hắn hiểu rõ không thể làm hư thế.
- Đi thôi đi thôi.
Lão giả mắt bạc nói ra.
- Tiểu tử, bên ngoài có ba gốc thần thụ, bên trong có bảo vật cơ duyên lớn hơn nữa..., có phải rất muốn đi vào hay không? Ha ha ha, ta biết rõ ngươi rất muốn đi vào.
Lão giả mắt đỏ nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh chần chờ sau đó quay đầu rời đi.
Hô.
Hắn nhanh chóng ra khỏi cửa lớn Thanh Hoa động phủ.
Lão giả mắt đỏ, lão giả mắt bạc đều nhìn bóng lưng Kỷ Ninh.
- Tiểu tử này đúng là quả quyết.
Lão giả mắt bạc tán dương.
- Quả quyết có thể làm được gì, chủ nhân động phủ lưu lại rất nhiều cơ duyên nhưng cũng lưu lại nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, hai ta năm đó trong mắt hắn chỉ là con sâu cái kiến, tùy ý bắt lấy canh cổng mà thôi. Lúc trước hắn bắt Đế Quân có nhiều kẻ còn cường đại hơn chúng ta, tất cả đều ở sâu trong động phủ.
Lão giả mắt đỏ cười lạnh.
Lão giả mắt bạc gật đầu. Nghĩ tới cảnh tượng vô số năm tháng trước kia, hắn không kìm lòng được mà sinh ra sợ hãi, hai người bọn họ là hai Đế Quân yếu nhất bị bắt mà thôi.
- Tiểu tử vừa rồi đúng là yêu nghiệt, nếu như thành Vĩnh Hằng Đế Quân, có lẽ hắn sẽ đánh bại tất cả tôi tớ mà chủ nhân động phủ lưu lại.
Lão giả mắt bạc nói ra.
- Ngươi nằm mơ đi, yêu nghiệt thành như vậy, thành Đế Quân khó khăn cỡ nào? Một khi thành tựu rất có thể là chúa tể đấy.
Lão giả mắt đỏ lắc đầu.
Ngoài Thanh Hoa động phủ.
Kỷ Ninh đi ra khỏi Thanh Hoa động phủ, trong nội tâm hắn kích động hưng phấn và vội vàng.
Hắn thực rất muốn tiến vào sâu trong động phủ và tìm được căn nguyên làm Thanh Hoa ấn ký cộng minh với mình! Nhưng mà có hai Đế Quân cản đường, không phải mình có thể đối phó.
- Ta phải cứu sư tỷ, con đường này rất khó.
- Nhưng tòa động phủ này chính là đại cơ duyên của ta.
Kỷ Ninh quay người ngẩng đầu nhìn cái kia Thanh Hoa ấn ký.
Nơi này tuyệt đối là đại cơ duyên.
Trong cảm giác tối tăm nói với Kỷ Ninh rằng, đây chính là biến hóa nghiêng trời lệch đất, mượn nhờ cơ duyên này có hi vọng rất lớn có thể phục sinh sư tỷ sống lại.
- Ân, không vội.
- Ngồi mài đao cũng không làm mất kỹ thuật đốn củi, nóng vội không ăn đậu hũ nóng! Chờ ta thành Đạo Quân tứ bộ lại đến ah.
Kỷ Ninh nói thầm, thành Vĩnh Hằng Đế Quân, mình cũng không có một chút lòng tin! Không quan hệ tới đạo tâm, đây là nguyên nhân rất nhiều Đạo Quân yêu nghiệt thất bại, làm cho Kỷ Ninh hiểu đây là chuyện gian nan cỡ nào. Đặc biệt chính mình đi con đường kiếm đạo chung cực, chỉ sợ còn khó thành Đế Quân hơn cả Bối Tháp Lai Ách, Phong Nhất rất nhiều.
Các yêu nghiệt tuyệt thế rất khó thành Đế Quân, bởi vì thành công chính là chúa tể.
Chính mình nắm giữ kiếm đạo chung cực, muốn thành Đế Quân khó bao nhiêu?
Tuy hắn nắm chắc rất lớn thành Đạo Quân tứ bộ, khi đó xông Thanh Hoa động phủ còn nhẹ nhõm hơn hiện tại.
- Ít nhất...
Kỷ Ninh nhìn Thanh Hoa ấn ký trên cửa động phủ.
- Ở chỗ này giúp ta nhìn thấy hi vọng cứu sư tỷ.
- Lần sau đến, nhất định phải đi vào sâu trong động phủ.
Kỷ Ninh rời đi, hắn rời đi nhưng nội tâm tràn ngập hi vọng.
Hỗn độn hư không.
Tàu cao tốc tiếp tục tiến lên, Kỷ Ninh khoanh chân ngồi trên bong tàu cao tốc, dò xét cảm ứng và lần lượt ghi lại những nơi nguy hiểm lên tinh đồ.
Tô Vưu Cơ ngồi bên cạnh rót rượu ngon cho Kỷ Ninh, nàng hiện tại tươi cười dịu dàng, tuy nói khai hoang cũng có nguy hiểm nhất định nhưng với tầng thứ như Kỷ Ninh mà nói không xem là gì. Trước kia đi Thanh Hoa động phủ mới là nguy hiểm! Lúc ấy Kỷ Ninh từ Thanh Hoa động phủ trở về, lúc đám người Tô Vưu Cơ hỏi thăm, Kỷ Ninh nói:
- Thiếu chút nữa chết bên trong.
Đám người Tô Vưu Cơ nghĩ mà sợ, hiện tại nàng có thể ở cùng Kỷ Ninh mới cảm thấy an tâm.
- Chủ nhân, chỗ kia quá nguy hiểm, về sau ít đi những nơi nguy hiểm như thế mới tốt.
Tô Vưu Cơ nói ra.
- Yên tâm, có lẽ ta thật lâu về sau mới đi tới đó.
Kỷ Ninh nói ra.
- Thật lâu về sau cũng không được.
Tô Vưu Cơ liền nói.
- Khi đó ta đã có nắm chắc, hiện tại ta không được.
Kỷ Ninh lắc đầu, trong vô tận cương vực, hắn tuyệt đối tính là một phương đại năng, dù sao hắn có thể ngăn cản sát chiêu của Đế Quân mà còn sống không chết! Nếu như truyền đi cũng đủ thành tựu uy năng lớn lao.
Tuy mục tiêu của Kỷ Ninh rất cao xa, cho dù một ít Đạo Quân nghịch thiên, chỉ sợ cũng rất khó phục sinh một sinh linh mất đi chân linh.
Thời gian trôi qua.
Đảo mắt lại qua ba mươi năm.
- Ha ha...
Trong hư không hỗn độn, Kỷ Ninh ngồi trên bong tàu cao tốc và buông tinh đồ xuống, hắn cười ha ha.
- Như thế nào chủ nhân?
Đan Bảo và Tô Vưu Cơ đều buồn bực.
- Khai hoang chấm dứt, đã đến.
Kỷ Ninh cười nói:
- Đây là nơi ta quen thuộc, từ Đại Mạc Vực tới quê nhà của ta, xem như ta đã khai hoang xong một tinh lộ.
Có nguyên thần thứ hai làm tham chiếu.
Kỷ Ninh không có mất phương hướng, khai hoang hơn ba trăm năm, rốt cục đến tam giới.
...
Trong hư không hỗn độn ngoài tam giới, trong động phủ của Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh áo trắng mang theo Tô Vu Cơ xinh đẹp và Đan Bảo đi vào trong động phủ, mà trong động phủ có Kỷ Ninh đạo bào đen đang ngồi.
- Này, này...
Tô Vưu Cơ và Đan Bảo đều giật mình.
Trước kia bọn họ phát lời thề, sẽ không tiết lộ tin tức quê quán của Kỷ Ninh ra ngoài, cho dù là con đường khai hoang hay tinh không tinh khiết kia và tam giới, bọn họ nhìn thấy đều không được lộ ra.
Bọn họ vô cùng giật mình.
- Như thế nào, Đan Bảo, Vưu Cơ, không biết ta?
Kỷ Ninh đạo bào đen cười nói.
- Nguyên thần thứ hai?
Tô Vưu Cơ và Đan Bảo đều lên tiếng, trong Đạo Quân rất ít có nguyên thần thứ hai.
Kỷ Ninh áo trắng thì là vung tay lên, một bức họa quyển bay ra, bay về phía Kỷ Ninh đạo bào đen.
Trong họa quyển này ẩn chứa động thiên.
Bên trong có vô số pháp môn tu hành và thần thông Kỷ Ninh đạt được tại Thiên Thương cung, đồng thời cũng có một ít bảo vật Hỗ Phong Đạo Quân đạt được trong tay của địch nhân, còn có hỗn độn linh dịch, hỗn độn tinh thạch các loại... Chỉ cần hỗn độn linh dịch, hỗn độn tinh thạch cũng là một ngàn vạn phương, Kỷ Ninh xem chừng cũng đủ đánh hạ trụ cột cho tam giới.
Nhưng hôm nay bên kia cây cầu có hai tên đại năng Đế Quân, đặc biệt một người trong đó tỏa ra sát ý kinh thiên.
- Thực lực chênh lệch quá lớn, nếu như ta dám can đảm đi vào. Chỉ sợ lần này hắn sẽ trực tiếp bắt ta.
Tuy Kỷ Ninh rất muốn đi vào sâu bên trong Thanh Hoa động phủ nhưng hắn hiểu rõ không thể làm hư thế.
- Đi thôi đi thôi.
Lão giả mắt bạc nói ra.
- Tiểu tử, bên ngoài có ba gốc thần thụ, bên trong có bảo vật cơ duyên lớn hơn nữa..., có phải rất muốn đi vào hay không? Ha ha ha, ta biết rõ ngươi rất muốn đi vào.
Lão giả mắt đỏ nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh chần chờ sau đó quay đầu rời đi.
Hô.
Hắn nhanh chóng ra khỏi cửa lớn Thanh Hoa động phủ.
Lão giả mắt đỏ, lão giả mắt bạc đều nhìn bóng lưng Kỷ Ninh.
- Tiểu tử này đúng là quả quyết.
Lão giả mắt bạc tán dương.
- Quả quyết có thể làm được gì, chủ nhân động phủ lưu lại rất nhiều cơ duyên nhưng cũng lưu lại nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, hai ta năm đó trong mắt hắn chỉ là con sâu cái kiến, tùy ý bắt lấy canh cổng mà thôi. Lúc trước hắn bắt Đế Quân có nhiều kẻ còn cường đại hơn chúng ta, tất cả đều ở sâu trong động phủ.
Lão giả mắt đỏ cười lạnh.
Lão giả mắt bạc gật đầu. Nghĩ tới cảnh tượng vô số năm tháng trước kia, hắn không kìm lòng được mà sinh ra sợ hãi, hai người bọn họ là hai Đế Quân yếu nhất bị bắt mà thôi.
- Tiểu tử vừa rồi đúng là yêu nghiệt, nếu như thành Vĩnh Hằng Đế Quân, có lẽ hắn sẽ đánh bại tất cả tôi tớ mà chủ nhân động phủ lưu lại.
Lão giả mắt bạc nói ra.
- Ngươi nằm mơ đi, yêu nghiệt thành như vậy, thành Đế Quân khó khăn cỡ nào? Một khi thành tựu rất có thể là chúa tể đấy.
Lão giả mắt đỏ lắc đầu.
Ngoài Thanh Hoa động phủ.
Kỷ Ninh đi ra khỏi Thanh Hoa động phủ, trong nội tâm hắn kích động hưng phấn và vội vàng.
Hắn thực rất muốn tiến vào sâu trong động phủ và tìm được căn nguyên làm Thanh Hoa ấn ký cộng minh với mình! Nhưng mà có hai Đế Quân cản đường, không phải mình có thể đối phó.
- Ta phải cứu sư tỷ, con đường này rất khó.
- Nhưng tòa động phủ này chính là đại cơ duyên của ta.
Kỷ Ninh quay người ngẩng đầu nhìn cái kia Thanh Hoa ấn ký.
Nơi này tuyệt đối là đại cơ duyên.
Trong cảm giác tối tăm nói với Kỷ Ninh rằng, đây chính là biến hóa nghiêng trời lệch đất, mượn nhờ cơ duyên này có hi vọng rất lớn có thể phục sinh sư tỷ sống lại.
- Ân, không vội.
- Ngồi mài đao cũng không làm mất kỹ thuật đốn củi, nóng vội không ăn đậu hũ nóng! Chờ ta thành Đạo Quân tứ bộ lại đến ah.
Kỷ Ninh nói thầm, thành Vĩnh Hằng Đế Quân, mình cũng không có một chút lòng tin! Không quan hệ tới đạo tâm, đây là nguyên nhân rất nhiều Đạo Quân yêu nghiệt thất bại, làm cho Kỷ Ninh hiểu đây là chuyện gian nan cỡ nào. Đặc biệt chính mình đi con đường kiếm đạo chung cực, chỉ sợ còn khó thành Đế Quân hơn cả Bối Tháp Lai Ách, Phong Nhất rất nhiều.
Các yêu nghiệt tuyệt thế rất khó thành Đế Quân, bởi vì thành công chính là chúa tể.
Chính mình nắm giữ kiếm đạo chung cực, muốn thành Đế Quân khó bao nhiêu?
Tuy hắn nắm chắc rất lớn thành Đạo Quân tứ bộ, khi đó xông Thanh Hoa động phủ còn nhẹ nhõm hơn hiện tại.
- Ít nhất...
Kỷ Ninh nhìn Thanh Hoa ấn ký trên cửa động phủ.
- Ở chỗ này giúp ta nhìn thấy hi vọng cứu sư tỷ.
- Lần sau đến, nhất định phải đi vào sâu trong động phủ.
Kỷ Ninh rời đi, hắn rời đi nhưng nội tâm tràn ngập hi vọng.
Hỗn độn hư không.
Tàu cao tốc tiếp tục tiến lên, Kỷ Ninh khoanh chân ngồi trên bong tàu cao tốc, dò xét cảm ứng và lần lượt ghi lại những nơi nguy hiểm lên tinh đồ.
Tô Vưu Cơ ngồi bên cạnh rót rượu ngon cho Kỷ Ninh, nàng hiện tại tươi cười dịu dàng, tuy nói khai hoang cũng có nguy hiểm nhất định nhưng với tầng thứ như Kỷ Ninh mà nói không xem là gì. Trước kia đi Thanh Hoa động phủ mới là nguy hiểm! Lúc ấy Kỷ Ninh từ Thanh Hoa động phủ trở về, lúc đám người Tô Vưu Cơ hỏi thăm, Kỷ Ninh nói:
- Thiếu chút nữa chết bên trong.
Đám người Tô Vưu Cơ nghĩ mà sợ, hiện tại nàng có thể ở cùng Kỷ Ninh mới cảm thấy an tâm.
- Chủ nhân, chỗ kia quá nguy hiểm, về sau ít đi những nơi nguy hiểm như thế mới tốt.
Tô Vưu Cơ nói ra.
- Yên tâm, có lẽ ta thật lâu về sau mới đi tới đó.
Kỷ Ninh nói ra.
- Thật lâu về sau cũng không được.
Tô Vưu Cơ liền nói.
- Khi đó ta đã có nắm chắc, hiện tại ta không được.
Kỷ Ninh lắc đầu, trong vô tận cương vực, hắn tuyệt đối tính là một phương đại năng, dù sao hắn có thể ngăn cản sát chiêu của Đế Quân mà còn sống không chết! Nếu như truyền đi cũng đủ thành tựu uy năng lớn lao.
Tuy mục tiêu của Kỷ Ninh rất cao xa, cho dù một ít Đạo Quân nghịch thiên, chỉ sợ cũng rất khó phục sinh một sinh linh mất đi chân linh.
Thời gian trôi qua.
Đảo mắt lại qua ba mươi năm.
- Ha ha...
Trong hư không hỗn độn, Kỷ Ninh ngồi trên bong tàu cao tốc và buông tinh đồ xuống, hắn cười ha ha.
- Như thế nào chủ nhân?
Đan Bảo và Tô Vưu Cơ đều buồn bực.
- Khai hoang chấm dứt, đã đến.
Kỷ Ninh cười nói:
- Đây là nơi ta quen thuộc, từ Đại Mạc Vực tới quê nhà của ta, xem như ta đã khai hoang xong một tinh lộ.
Có nguyên thần thứ hai làm tham chiếu.
Kỷ Ninh không có mất phương hướng, khai hoang hơn ba trăm năm, rốt cục đến tam giới.
...
Trong hư không hỗn độn ngoài tam giới, trong động phủ của Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh áo trắng mang theo Tô Vu Cơ xinh đẹp và Đan Bảo đi vào trong động phủ, mà trong động phủ có Kỷ Ninh đạo bào đen đang ngồi.
- Này, này...
Tô Vưu Cơ và Đan Bảo đều giật mình.
Trước kia bọn họ phát lời thề, sẽ không tiết lộ tin tức quê quán của Kỷ Ninh ra ngoài, cho dù là con đường khai hoang hay tinh không tinh khiết kia và tam giới, bọn họ nhìn thấy đều không được lộ ra.
Bọn họ vô cùng giật mình.
- Như thế nào, Đan Bảo, Vưu Cơ, không biết ta?
Kỷ Ninh đạo bào đen cười nói.
- Nguyên thần thứ hai?
Tô Vưu Cơ và Đan Bảo đều lên tiếng, trong Đạo Quân rất ít có nguyên thần thứ hai.
Kỷ Ninh áo trắng thì là vung tay lên, một bức họa quyển bay ra, bay về phía Kỷ Ninh đạo bào đen.
Trong họa quyển này ẩn chứa động thiên.
Bên trong có vô số pháp môn tu hành và thần thông Kỷ Ninh đạt được tại Thiên Thương cung, đồng thời cũng có một ít bảo vật Hỗ Phong Đạo Quân đạt được trong tay của địch nhân, còn có hỗn độn linh dịch, hỗn độn tinh thạch các loại... Chỉ cần hỗn độn linh dịch, hỗn độn tinh thạch cũng là một ngàn vạn phương, Kỷ Ninh xem chừng cũng đủ đánh hạ trụ cột cho tam giới.