Mãng Hoang Kỷ
Chương 1196
Trong lúc nhất thời mấy ngàn đầu dị thú khải giáp không ngừng sững sốt, phiến hư không này bị lực lượng vô cùng đặc thù bao phủ, lực lượng vũ trụ bổn nguyên tránh lui, thần niệm của Kỷ Ninh không cách nào dò xét, hơn nữa đám dị thú cũng không thể dò xét Kỷ Ninh, bởi vì khoảng cách Kỷ Ninh cách đầu dị thú khải giáp gần nhất cũng là mấy ngàn vạn dặm, căn bản không cách nào xác định vị trí chuẩn xác của Kỷ Ninh.
Vèo.
Kỷ Ninh dùng tốc độ gấp mười lần tốc độ ánh sáng thi triển vô ảnh độn thuật chạy trốn, hắn âm thầm may mắn.
- May mắn này phiến hư không này không thể dò xét, nếu không ta trốn không thoát.
Rống ~~~
Tìm kiếm Kỷ Ninh không có kết quả, đầu dị thú lân giáp màu đen ngửa đầu gào thét, tiếng gầm gừ làm hư không chung quanh rung động lắc lư và vỡ vụn, một ít dị thú khải giáp bên cạnh nó cũng tránh lui ra xa.
...
Kỷ Ninh chạy trốn ra xa, hắn bay thẳng về hướng Thanh Hoa ấn ký cộng minh.
Hô.
Lại bay vào trong sương mù màu vàng lân nữa, xuyên thấu qua sương mù màu vàng và nhìn thấy hình dáng động phủ vô cùng nguy nga.
- Là một tòa động phủ sao?
Kỷ Ninh không ngừng bay tới gần.
Nhìn núi làm ngựa chết, nhìn thấy hình dạng nguy nga của động phủ nhưng Kỷ Ninh đã phi hành suốt năm canh giờ, trong quá trình này hắn gặp được hai viên vạn bảo kim sát, đáng tiếc chung quanh mỗi viên như thế tụ tập hơn một vạn đầu dị thú khải giáp, hơn nữa còn có dị thú khải giáp đen kịt.
Từ xa nhìn thấy hơn vạn đầu dị thú khải giáp vờn quanh một viên vạn bảo kim sát, Kỷ Ninh chỉ cần nhìn đã cảm giác uy hiếp mãnh liệt, hắn có cảm giác, chỉ cần phất tay một cái, chỉ sợ hắn sẽ bị đám thụ thú khải giáp màu đen kia diệt sát.
Hơn vạn dị thú khải giáp, bên ngoài lân giáp của chúng còn có thần văn vô cùng đáng sợ dẫn động lẫn nhau, Kỷ Ninh sợ hãi uy thế như thế. Hiển nhiên chúng có phương pháp liên thủ, hơn vạn dị thú khải giáp liên thủ công kích, chỉ sợ sẽ vượt qua uy năng của các Đạo Quân nghịch thiên.
Kỷ Ninh chém giết hai mươi ba con dị thú khải giáp kia là vì số lượng của chúng quá ít, không thể hình thành liên thủ đại quy mô.
- Xem ra ta lấy vạn bảo kim sát đã làm kinh động tới tộc đàn dị thú khải giáp.
Kỷ Ninh nói thầm:
- Ở nơi khác có thể gặp được một viên đã là vô cùng may mắn.
Kỷ Ninh đồng thời kiêng kị.
- Rốt cuộc đây là địa phương nào?
- Trong hư không, ngay cả lực lượng vũ trụ bổn nguyên cũng tránh lui.
- Trong sương mù màu vàng có bảo vật giống như vạn bảo kim sát đã bị ta phát hiện ba viên, đoán chừng tổng số không chỉ có ba viên như thế.
- Những dị thú khải giáp kia có một ít so sánh với Đạo Quân tứ bộ đỉnh cấp.
Đặc biệt làlà dị thú khải giáp toàn thân ngâm đen, nó thể áp đảo Đạo Quân tứ bộ. Nếu bọn chúng tụ tập với nhau, ta đoán Vĩnh Hằng Đế Quân đến cũng khó thủ thắn.
Nội tâm Kỷ Ninh suy nghĩ thật nhanh.
Hiện tại còn chưa tới động phủ đấy, bên ngoài đã đáng sợ như vậy? Động phủ còn thế nào?
Hô!
Sau khi đạt được viên vạn bảo kim sát đầu tiên, phi hành qua năm canh giờ, Kỷ Ninh cũng tới động phủ nguy nga kia.
Chung quanh động phủ tràn ngập sương mù màu vàng.
- Đây là?
Kỷ Ninh nhìn động phủ trước mặt, động phủ quá khổng lồ, ngay cả tường viện cũng tỏa ra chấn động đáng sợ làm Kỷ Ninh không dám sinh ra suy nghĩ trèo qua.
- Đó là cửa động phủ.
Kỷ Ninh lập tức bay tới cửa động phủ.
Một lát.
Kỷ Ninh đi tới cửa động phủ, nhìn từ xa, cửa động phủ có đồ án Thanh Hoa đang chập chờn, nó thánh khiết, tự nhiên, mặc dù vũ trụ biến ảo, thời gian trôi qua thì nó tồn tại vĩnh hằng.
- Đây là...
Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn đồ án Thanh Hoa trên cửa động phủ, thân thể run rẩy, ánh mắt mang theo kinh hãi.
Thanh Hoa?
Chính mình lúc trước hợp nhất cửu trọng hỗn độn cấm chế mới có Thanh Hoa ấn ký, mới có Thanh Hoa không gian. Đóa Thanh Hoa kia giống như đúc đồ án Thanh Hoa trên cửa động phủ.
- Xem ra cửu trọng hỗn độn cấm chế của ta có liên hệ với động phủ này.
Kỷ Ninh nói thầm:
- Cũng không biết Tam Thanh đạo nhân năm đó làm sao đạt được pháp môn này, dùng thực lực Tam Thanh đạo nhân căn bản không có khả năng từ tam giới đi tới nơi này.
Từ tam giới tới nơi này còn xa lắm.
Kỷ Ninh còn chưa khai hoang tới tam giới. Tiếp theo phiến hư không này có sương mù nồng đậm, Đạo Quân thực lực hơi yếu sẽ phải bỏ mạng tại chỗ.
- Cửa phủ?
Ánh mắt Kỷ Ninh nhìn vào Thanh Hoa, về sau hắn nhìn lên cửa phủ.
Cửa phủ nguy nga, trên đó điêu khắc đồ án như rễ cây, nhìn như đồ án hỗn loạn phức tạp nhưng thời điểm lọt vào trong mắt của Kỷ Ninh, đồ án hình thành lực lượng vô hình và trực tiếp bao phủ nội tâm Kỷ Ninh.
Hô.
Kỷ Ninh đứng ở trước cửa phủ, nhắm mắt lại.
Đau đớn sâu trong nội tâm bị kéo ra lần nữa.
...
- Ta không yêu cầu xa vời Thần Vương sẽ đưa sư tỷ về bên cạnh ta, chỉ hi vọng sư tỷ có thể vượt qua những ngày đơn giản, nếu như thế, Kỷ Ninh sẽ vô cùng cảm kích.
Kỷ Ninh quỳ trước mặt Thần Vương.
...
- Là ngươi tự đưa nàng vào vô tận địa ngục, là ngươi, là ngươi tự tay!!
Thần Vương phẫn nộ gầm thét.
...
- Ngươi không phải đã nói sao? Sư tỷ ngươi chết, là chết trong tay ngươi... Ha ha, ta sẽ làm cho nàng chết chân chính.
...
- Ha ha ha...
Trên chiến trường tam giới, ma thần Kỷ Ninh ngửa đầu cười to giống như điên cuồng.
...
Là ta, là ta đẩy ngươi vào vực sâu vô tận, là ta làm ngươi hồn phi phách tán mất đi chân linh.
...
Ký ức đau đớn nhất trong nội tâm sống lại và bành trướng, những cảm xúc tự trách phóng đại ngàn vạn lần, Kỷ Ninh hoàn toàn đắm chìm trong thống khổ và tự trách. Hắn đứng trước cửa động phủ và thân thể run rẩy, áo giáp chúa tể, bổn mạng thần binh, đạo phù bảo vệ tính mạng không có khả năng trợ giúp Kỷ Ninh vượt qua những tự trách àny.
Hồn phách của hắn rung động lắc lư, chân linh rung động lắc lư.
Chẳng những là hắn.
Cho dù là Kỷ Ninh đạo bào màu đen tại tam giới cũng như vậy.
Pháp thân trong Thiên Thương cung cũng lâm vào trong đó, giống như rơi xuống vực sâu, không ngừng trầm luân và trầm luân...
- Chết đi, cùng đi chết đi, cùng chết đi với sư tỷ của ngươi đi.
Lực lượng vô hình đang dẫn dắt Kỷ Ninh.
Hồn phách chân linh của Kỷ Ninh rung động lắc lư giống như sắp nghiền nát.
Nếu quả thật nghiền nát thì bản tôn, nguyên thần thứ hai, pháp thân sẽ mất mạng cùng lúc, thậm chí ngay cả bổn mạng đạo phù cũng không thể kích phát. Đây chính là một ít thủ đoạn điểm đáng sợ nhất đại năng giả đứng ở đỉnh phong của sinh mạng.
Vèo.
Kỷ Ninh dùng tốc độ gấp mười lần tốc độ ánh sáng thi triển vô ảnh độn thuật chạy trốn, hắn âm thầm may mắn.
- May mắn này phiến hư không này không thể dò xét, nếu không ta trốn không thoát.
Rống ~~~
Tìm kiếm Kỷ Ninh không có kết quả, đầu dị thú lân giáp màu đen ngửa đầu gào thét, tiếng gầm gừ làm hư không chung quanh rung động lắc lư và vỡ vụn, một ít dị thú khải giáp bên cạnh nó cũng tránh lui ra xa.
...
Kỷ Ninh chạy trốn ra xa, hắn bay thẳng về hướng Thanh Hoa ấn ký cộng minh.
Hô.
Lại bay vào trong sương mù màu vàng lân nữa, xuyên thấu qua sương mù màu vàng và nhìn thấy hình dáng động phủ vô cùng nguy nga.
- Là một tòa động phủ sao?
Kỷ Ninh không ngừng bay tới gần.
Nhìn núi làm ngựa chết, nhìn thấy hình dạng nguy nga của động phủ nhưng Kỷ Ninh đã phi hành suốt năm canh giờ, trong quá trình này hắn gặp được hai viên vạn bảo kim sát, đáng tiếc chung quanh mỗi viên như thế tụ tập hơn một vạn đầu dị thú khải giáp, hơn nữa còn có dị thú khải giáp đen kịt.
Từ xa nhìn thấy hơn vạn đầu dị thú khải giáp vờn quanh một viên vạn bảo kim sát, Kỷ Ninh chỉ cần nhìn đã cảm giác uy hiếp mãnh liệt, hắn có cảm giác, chỉ cần phất tay một cái, chỉ sợ hắn sẽ bị đám thụ thú khải giáp màu đen kia diệt sát.
Hơn vạn dị thú khải giáp, bên ngoài lân giáp của chúng còn có thần văn vô cùng đáng sợ dẫn động lẫn nhau, Kỷ Ninh sợ hãi uy thế như thế. Hiển nhiên chúng có phương pháp liên thủ, hơn vạn dị thú khải giáp liên thủ công kích, chỉ sợ sẽ vượt qua uy năng của các Đạo Quân nghịch thiên.
Kỷ Ninh chém giết hai mươi ba con dị thú khải giáp kia là vì số lượng của chúng quá ít, không thể hình thành liên thủ đại quy mô.
- Xem ra ta lấy vạn bảo kim sát đã làm kinh động tới tộc đàn dị thú khải giáp.
Kỷ Ninh nói thầm:
- Ở nơi khác có thể gặp được một viên đã là vô cùng may mắn.
Kỷ Ninh đồng thời kiêng kị.
- Rốt cuộc đây là địa phương nào?
- Trong hư không, ngay cả lực lượng vũ trụ bổn nguyên cũng tránh lui.
- Trong sương mù màu vàng có bảo vật giống như vạn bảo kim sát đã bị ta phát hiện ba viên, đoán chừng tổng số không chỉ có ba viên như thế.
- Những dị thú khải giáp kia có một ít so sánh với Đạo Quân tứ bộ đỉnh cấp.
Đặc biệt làlà dị thú khải giáp toàn thân ngâm đen, nó thể áp đảo Đạo Quân tứ bộ. Nếu bọn chúng tụ tập với nhau, ta đoán Vĩnh Hằng Đế Quân đến cũng khó thủ thắn.
Nội tâm Kỷ Ninh suy nghĩ thật nhanh.
Hiện tại còn chưa tới động phủ đấy, bên ngoài đã đáng sợ như vậy? Động phủ còn thế nào?
Hô!
Sau khi đạt được viên vạn bảo kim sát đầu tiên, phi hành qua năm canh giờ, Kỷ Ninh cũng tới động phủ nguy nga kia.
Chung quanh động phủ tràn ngập sương mù màu vàng.
- Đây là?
Kỷ Ninh nhìn động phủ trước mặt, động phủ quá khổng lồ, ngay cả tường viện cũng tỏa ra chấn động đáng sợ làm Kỷ Ninh không dám sinh ra suy nghĩ trèo qua.
- Đó là cửa động phủ.
Kỷ Ninh lập tức bay tới cửa động phủ.
Một lát.
Kỷ Ninh đi tới cửa động phủ, nhìn từ xa, cửa động phủ có đồ án Thanh Hoa đang chập chờn, nó thánh khiết, tự nhiên, mặc dù vũ trụ biến ảo, thời gian trôi qua thì nó tồn tại vĩnh hằng.
- Đây là...
Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn đồ án Thanh Hoa trên cửa động phủ, thân thể run rẩy, ánh mắt mang theo kinh hãi.
Thanh Hoa?
Chính mình lúc trước hợp nhất cửu trọng hỗn độn cấm chế mới có Thanh Hoa ấn ký, mới có Thanh Hoa không gian. Đóa Thanh Hoa kia giống như đúc đồ án Thanh Hoa trên cửa động phủ.
- Xem ra cửu trọng hỗn độn cấm chế của ta có liên hệ với động phủ này.
Kỷ Ninh nói thầm:
- Cũng không biết Tam Thanh đạo nhân năm đó làm sao đạt được pháp môn này, dùng thực lực Tam Thanh đạo nhân căn bản không có khả năng từ tam giới đi tới nơi này.
Từ tam giới tới nơi này còn xa lắm.
Kỷ Ninh còn chưa khai hoang tới tam giới. Tiếp theo phiến hư không này có sương mù nồng đậm, Đạo Quân thực lực hơi yếu sẽ phải bỏ mạng tại chỗ.
- Cửa phủ?
Ánh mắt Kỷ Ninh nhìn vào Thanh Hoa, về sau hắn nhìn lên cửa phủ.
Cửa phủ nguy nga, trên đó điêu khắc đồ án như rễ cây, nhìn như đồ án hỗn loạn phức tạp nhưng thời điểm lọt vào trong mắt của Kỷ Ninh, đồ án hình thành lực lượng vô hình và trực tiếp bao phủ nội tâm Kỷ Ninh.
Hô.
Kỷ Ninh đứng ở trước cửa phủ, nhắm mắt lại.
Đau đớn sâu trong nội tâm bị kéo ra lần nữa.
...
- Ta không yêu cầu xa vời Thần Vương sẽ đưa sư tỷ về bên cạnh ta, chỉ hi vọng sư tỷ có thể vượt qua những ngày đơn giản, nếu như thế, Kỷ Ninh sẽ vô cùng cảm kích.
Kỷ Ninh quỳ trước mặt Thần Vương.
...
- Là ngươi tự đưa nàng vào vô tận địa ngục, là ngươi, là ngươi tự tay!!
Thần Vương phẫn nộ gầm thét.
...
- Ngươi không phải đã nói sao? Sư tỷ ngươi chết, là chết trong tay ngươi... Ha ha, ta sẽ làm cho nàng chết chân chính.
...
- Ha ha ha...
Trên chiến trường tam giới, ma thần Kỷ Ninh ngửa đầu cười to giống như điên cuồng.
...
Là ta, là ta đẩy ngươi vào vực sâu vô tận, là ta làm ngươi hồn phi phách tán mất đi chân linh.
...
Ký ức đau đớn nhất trong nội tâm sống lại và bành trướng, những cảm xúc tự trách phóng đại ngàn vạn lần, Kỷ Ninh hoàn toàn đắm chìm trong thống khổ và tự trách. Hắn đứng trước cửa động phủ và thân thể run rẩy, áo giáp chúa tể, bổn mạng thần binh, đạo phù bảo vệ tính mạng không có khả năng trợ giúp Kỷ Ninh vượt qua những tự trách àny.
Hồn phách của hắn rung động lắc lư, chân linh rung động lắc lư.
Chẳng những là hắn.
Cho dù là Kỷ Ninh đạo bào màu đen tại tam giới cũng như vậy.
Pháp thân trong Thiên Thương cung cũng lâm vào trong đó, giống như rơi xuống vực sâu, không ngừng trầm luân và trầm luân...
- Chết đi, cùng đi chết đi, cùng chết đi với sư tỷ của ngươi đi.
Lực lượng vô hình đang dẫn dắt Kỷ Ninh.
Hồn phách chân linh của Kỷ Ninh rung động lắc lư giống như sắp nghiền nát.
Nếu quả thật nghiền nát thì bản tôn, nguyên thần thứ hai, pháp thân sẽ mất mạng cùng lúc, thậm chí ngay cả bổn mạng đạo phù cũng không thể kích phát. Đây chính là một ít thủ đoạn điểm đáng sợ nhất đại năng giả đứng ở đỉnh phong của sinh mạng.