Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết
Chương 346
Những cuốn sách đã từng đọc? Vô ích, trượng phu con bé không hiểu.
Trần đại nhân như bị sét đánh, sững sờ tại chỗ.
Giờ khắc này, nhìn nữ nhỉ ngây thơ của mình, tư tưởng cùng tam quan của hắn gặp phải trùng kích trước nay chưa từng có....
Ngô gia.
Thôi Ngũ Nương đang đọc báo, không nói một lời.
Phu quân Ngô đại nhân của cô cười nhẹ một tiếng, đem tờ báo đặt ở trên bàn,"Ngày đó Dung thế tử tới mời Ngũ Nương làm biên tập viên tòa soạn báo, ta liền biết việc này sẽ mang đến chỉ trích. Mọi người xem, hiện giờ văn nhân bên ngoài nói như thế nào về ba nữ biên tập kia?"
Lão thái gia bưng chén trà lên, lắc đầu,"Dung thế tử còn quá trẻ, cũng không biết Nhị điện hạ vì sao phải ủng hộ hắn? Nếu không hôm qua trên triều, Dung Chiêu nhất định không thể ngụy biện."
Nhà bọn họ là phái kiên định của Nhị hoàng tử, cho nên thái độ của Nhị hoàng tử hôm qua chính là thái độ của bọn họ.
Trên triều, bọn họ ủng hộ Dung Chiêu.
Nhưng trong lòng nghĩ như thế nào liền nhân giả kiến nhân.
Ngô đại nhân: "Lời Dung thế tử nói có đạo lý, nữ tử giúp chồng dạy con cũng phải có chút kiến thức, nhưng cái gọi là nữ biên tập tòa soạn báo, nữ tử điển hình, Hoàng thượng không khen thưởng, ai thừa nhận? Vẫn sẽ bị người đời chỉ trích thôi, An Khánh Vương da mặt dày, trắc phi của hắn cũng không chút cố ky, tiểu thư Từ gia kia còn chưa xuất giá, về sau ai dám lấy cô ta? Còn có Chương thị, rõ ràng đã gả vào Liễu gia lại khiến Liễu gia bị người ta đàm tiếu nghị luận."
Lão thái gia: "May mắn Ngũ Nương không đáp ứng."
Thôi Ngũ Nương kinh ngạc nhìn nhật báo, trong tai nghe đối thoại của trượng phu và công công.
May mắn cô không đáp ứng, nếu không hiện tại cô có thể tưởng tượng mình sẽ gặp phải phong ba gì, cũng có thể tưởng tượng trượng phu cùng người Ngô gia sẽ dùng ánh mắt gì nhìn mình.
Cô là Thôi gia nữ nhi, Thôi gia là thanh lưu thế gia, tuyệt đối không cho phép các cô làm xấu mặt Thôi gia...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-346.html.]
Cô biết tất cả.
Nhưng trong lòng cô lai rất khó chịu. Cô đọc rất nhiều sách, cô biết chuyện Mộc Lan thay phụ tòng quân, cô xem qua ghi chép của Kiều Phượng Chi, cô cũng đọc qua điển cố Mạnh mẫu tam thiên...
Cô biết cái gì là cân quắc bất nhượng tu mi*, cô cũng sẽ viết thiên hạ hưng vong thất phu có trách nhiệm.
*"Cân quắc tu mi" hay "cân quắc bất nhượng tu mi" là một thành ngữ Trung Hoa nói về những bậc nữ nhi có tài thao lược không kém đàn ông, thậm chí hơn cả đàn ông.
Cô đọc rất nhiều sách, cho nên cô càng biết mình không có cái gì, vĩnh viễn sẽ không có cái gì.
Đôi khi, cô cũng oán hận mình vì sao lại đọc nhiều sách.
Thôi Ngũ Nương nhìn câu nói trên nhật báo, lẩm bẩm: "Lấy nữ biên tập của nhật báo làm gương, hậu trạch và hôn nhân không nên là lồng giam, nữ đạo và thân phận không nên là gông xiềng..."
Ngô đại nhân quay đầu nhìn cô, không nghe rõ, nghi hoặc hỏi: "Nàng nói cái gì?"
Thôi Ngũ Nương hít sâu một hơi, cô buông báo xuống, thanh âm của cô đang run rẩy, nhưng cô vẫn nhìn phu quân mình, chậm rãi nói: "Ta muốn đáp ứng chuyện nữ biên tập tòa soạn báo."
Thôi Ngũ Nương sau khi nói xong, cảm giác cả người khắc chế không được run rẩy, cô sợ hãi, nhưng cô cũng rất thanh tỉnh.
Cô rõ ràng nhìn thấy công công kinh ngạc, cùng với lửa giận khó tin trong mắt trượng phu.
Trượng phu cô nói: "Nàng đang nói gì vậy? Nàng có muốn nghe xem người ngoài nói gì không?"
Công công của cô nói: "Ngũ Nương, con là nữ lang Thôi gia, tương lai là chủ mẫu của Ngô gia ta, chớ làm nhà chúng ta mất mặt, Hoàng thượng chưa chắc sẽ tán thưởng việc để nữ biên tập tòa soạn làm gương cho nữ nhân thiên hạ."
Thân thể Thôi Ngũ Nương run rẩy càng lợi hại.
Cô bắt đầu hối hận vừa rồi mình khí huyết dâng trào, cô biết rõ những lời này của mình có thể sẽ thay đổi điều gì.
Nhưng sau một khắc, cô cũng nghe được vị mẹ chồng xưa nay nghiêm khắc của mình chậm rãi mở miệng: "Tòa soạn báo đang là xu hướng, còn được ba vị hoàng tử ủng hộ, Hoàng thượng cũng không phản đối, chưa chắc không thể."
Trần đại nhân như bị sét đánh, sững sờ tại chỗ.
Giờ khắc này, nhìn nữ nhỉ ngây thơ của mình, tư tưởng cùng tam quan của hắn gặp phải trùng kích trước nay chưa từng có....
Ngô gia.
Thôi Ngũ Nương đang đọc báo, không nói một lời.
Phu quân Ngô đại nhân của cô cười nhẹ một tiếng, đem tờ báo đặt ở trên bàn,"Ngày đó Dung thế tử tới mời Ngũ Nương làm biên tập viên tòa soạn báo, ta liền biết việc này sẽ mang đến chỉ trích. Mọi người xem, hiện giờ văn nhân bên ngoài nói như thế nào về ba nữ biên tập kia?"
Lão thái gia bưng chén trà lên, lắc đầu,"Dung thế tử còn quá trẻ, cũng không biết Nhị điện hạ vì sao phải ủng hộ hắn? Nếu không hôm qua trên triều, Dung Chiêu nhất định không thể ngụy biện."
Nhà bọn họ là phái kiên định của Nhị hoàng tử, cho nên thái độ của Nhị hoàng tử hôm qua chính là thái độ của bọn họ.
Trên triều, bọn họ ủng hộ Dung Chiêu.
Nhưng trong lòng nghĩ như thế nào liền nhân giả kiến nhân.
Ngô đại nhân: "Lời Dung thế tử nói có đạo lý, nữ tử giúp chồng dạy con cũng phải có chút kiến thức, nhưng cái gọi là nữ biên tập tòa soạn báo, nữ tử điển hình, Hoàng thượng không khen thưởng, ai thừa nhận? Vẫn sẽ bị người đời chỉ trích thôi, An Khánh Vương da mặt dày, trắc phi của hắn cũng không chút cố ky, tiểu thư Từ gia kia còn chưa xuất giá, về sau ai dám lấy cô ta? Còn có Chương thị, rõ ràng đã gả vào Liễu gia lại khiến Liễu gia bị người ta đàm tiếu nghị luận."
Lão thái gia: "May mắn Ngũ Nương không đáp ứng."
Thôi Ngũ Nương kinh ngạc nhìn nhật báo, trong tai nghe đối thoại của trượng phu và công công.
May mắn cô không đáp ứng, nếu không hiện tại cô có thể tưởng tượng mình sẽ gặp phải phong ba gì, cũng có thể tưởng tượng trượng phu cùng người Ngô gia sẽ dùng ánh mắt gì nhìn mình.
Cô là Thôi gia nữ nhi, Thôi gia là thanh lưu thế gia, tuyệt đối không cho phép các cô làm xấu mặt Thôi gia...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-346.html.]
Cô biết tất cả.
Nhưng trong lòng cô lai rất khó chịu. Cô đọc rất nhiều sách, cô biết chuyện Mộc Lan thay phụ tòng quân, cô xem qua ghi chép của Kiều Phượng Chi, cô cũng đọc qua điển cố Mạnh mẫu tam thiên...
Cô biết cái gì là cân quắc bất nhượng tu mi*, cô cũng sẽ viết thiên hạ hưng vong thất phu có trách nhiệm.
*"Cân quắc tu mi" hay "cân quắc bất nhượng tu mi" là một thành ngữ Trung Hoa nói về những bậc nữ nhi có tài thao lược không kém đàn ông, thậm chí hơn cả đàn ông.
Cô đọc rất nhiều sách, cho nên cô càng biết mình không có cái gì, vĩnh viễn sẽ không có cái gì.
Đôi khi, cô cũng oán hận mình vì sao lại đọc nhiều sách.
Thôi Ngũ Nương nhìn câu nói trên nhật báo, lẩm bẩm: "Lấy nữ biên tập của nhật báo làm gương, hậu trạch và hôn nhân không nên là lồng giam, nữ đạo và thân phận không nên là gông xiềng..."
Ngô đại nhân quay đầu nhìn cô, không nghe rõ, nghi hoặc hỏi: "Nàng nói cái gì?"
Thôi Ngũ Nương hít sâu một hơi, cô buông báo xuống, thanh âm của cô đang run rẩy, nhưng cô vẫn nhìn phu quân mình, chậm rãi nói: "Ta muốn đáp ứng chuyện nữ biên tập tòa soạn báo."
Thôi Ngũ Nương sau khi nói xong, cảm giác cả người khắc chế không được run rẩy, cô sợ hãi, nhưng cô cũng rất thanh tỉnh.
Cô rõ ràng nhìn thấy công công kinh ngạc, cùng với lửa giận khó tin trong mắt trượng phu.
Trượng phu cô nói: "Nàng đang nói gì vậy? Nàng có muốn nghe xem người ngoài nói gì không?"
Công công của cô nói: "Ngũ Nương, con là nữ lang Thôi gia, tương lai là chủ mẫu của Ngô gia ta, chớ làm nhà chúng ta mất mặt, Hoàng thượng chưa chắc sẽ tán thưởng việc để nữ biên tập tòa soạn làm gương cho nữ nhân thiên hạ."
Thân thể Thôi Ngũ Nương run rẩy càng lợi hại.
Cô bắt đầu hối hận vừa rồi mình khí huyết dâng trào, cô biết rõ những lời này của mình có thể sẽ thay đổi điều gì.
Nhưng sau một khắc, cô cũng nghe được vị mẹ chồng xưa nay nghiêm khắc của mình chậm rãi mở miệng: "Tòa soạn báo đang là xu hướng, còn được ba vị hoàng tử ủng hộ, Hoàng thượng cũng không phản đối, chưa chắc không thể."