Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết
Chương 313
Trương Trường Ngôn trong lòng dựng đầy lông mao, hắn đang suy nghĩ lát nữa có nên gửi thư cho Dung Chiêu hay không?
Trương thừa tướng đột nhiên nhìn hắn.
Trong lòng Trương Trường Ngôn nhảy dựng.
Chẳng lẽ cha hắn biết hắn nằm vùng?
Trương thừa tướng nhíu mày: "Trên báo viết chuyện của con, nhưng bởi vì có nhiều chuyện mới lạ hơn nên cũng không tạo thành phong ba gì quá lớn. Hiện tại bên ngoài đều đang nghị luận con, mấy ngày nay con đừng ra ngoài, ở nhà chờ mọi chuyện lắng xuống rồi nói sau.
Trương Trường Ngôn: "..."
Hắn không dám phản bác, chỉ có thể ở trong lòng nói: Dung Chiêu, ngươi tự lực cánh sinh đi....
An Khánh Vương phủ.
Dung Vĩ: "Ngày mai trên triều e rằng lại có người muốn công kích con."
Dung Chiêu vô cùng bình tĩnh uống trà.
Dung Vĩ nhìn không quen, hỏi cô: "Con chắc chắn ba vị hoàng tử sẽ bảo vệ con?"
Dung Chiêu buông chén trà, cười cười: "Chuyện ngày mai không cần lo lắng, trận phong ba này còn chưa tới lúc kịch liệt nhất."
Dung Vĩ hơi dừng lại.
Lập tức trong lòng ông đột nhiên nhảy dựng, ông nghĩ tới Bạch trắc phi cùng với mấy nữ biên tập kia!
Dung Vĩ nhất thời hít một hơi khí lạnh.
Sau một lúc lâu, giọng ông khàn khàn: "Con biết có phong ba lớn hơn đang chờ, vậy mà còn không sợ?"
Dung Chiêu lắc đầu: "Không sợ, bởi vì đó mới chỉ là bắt đầu."
Là bắt đầu mà cô đã dự tính và chuẩn bị tốt.
Ngày thứ hai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-313.html.]
Hôm nay không có báo, nhưng có họp triều.
Mà triều đình bởi vì chuyện nhật báo đã ầm ï ngất trời.
Loại chuyện cực kỳ náo nhiệt trong kinh này, Vĩnh Minh Đế tin tức linh thông, đương nhiên cũng đã sớm biết. Hôm qua hắn nhận được một tờ nhật báo.
Thậm chí trong cung cũng có không ít người đã xem qua nhật báo, đám cung phi kia cảm thấy hứng thú, cung nhân cũng tụ tập lén lút xem.
Niên đại này tin tức chậm chạp, không có quá nhiều hạng mục giải trí.
Nhật Báo Kinh Thành mở ra cánh cửa thế giới mới cho bọn họ.
Vĩnh Minh Đế không tỏ vẻ phản đối, nhưng giống như hiện tại, hắn cũng không ủng hộ, chỉ an vị trên long ÿ, thờ ơ lạnh nhạt nhìn đám triều thần tranh luận.
Có người phản đối tòa soạn, hy vọng triều đình ra tay ngăn chặn.
Đây hiển nhiên là người ngu xuẩn, hoặc là người bị người ta sử dụng làm bia đỡ đạn.
Quả nhiên, người của ba vị hoàng tử lập tức nhảy ra, tỏ vẻ tòa soạn báo là chuyện tốt, hiện giờ dân chúng đều rất yêu thích, lúc này bỏ đi chỉ Sợ sẽ có ảnh hưởng không tốt.
Nói tới đây, mũi nhọn lập tức chĩa ra, đám người hôm qua bị lên báo và những người vốn bất mãn bắt đầu nhao nhao lên tiếng...
"Nhật báo cũng không phải chuyện xấu, nếu chỉ viết chút chuyện cười và chuyện xưa thì không thành vấn đề, nhưng vì sao phải viết chuyện của mệnh quan triều đình?"
"Đúng vậy, còn viết những chuyện không tốt, ai biết nhật báo này có biến thành công cụ hãm hại chúng ta hay không?"
"Vi thần cho rằng, đây là Dung Chiêu to gan lớn mật, bất kính!"
"Đúng vậy, hắn muốn hãm hại chúng ta!"...
Từ công kích nhật báo chuyển sang công kích Dung Chiêu và nội dung nhật báo, cũng không tính là đắc tội ba vị hoàng tử.
Vĩnh Minh Đế ngồi trên long ỷ không nói gì, Trương thừa tướng vốn cho rằng ba vị hoàng tử cũng sẽ không lên tiếng.
Tuy nhiên, ngoài dự liệu.
Ngũ hoàng tử Bùi Khâm là người đầu tiên mở miệng: "Ta ngược lại cảm thấy nhật báo là chuyện tốt, trên báo còn viết một vài chuyện dân sinh, hôm qua trên báo có một tin tức, nói bách tính kinh thành nào đó đốt than sưởi ấm vào mùa đông, cuối cùng bị ngộp c.h.ế.t trong nhà, nguyên nhân hóa ra lại là chưa mở cửa sổi!"
"Chuyện này dân chúng cũng không biết, trên báo viết ra, nhi thần ngược lại cảm thấy rất tốt. Hơn nữa còn phổ cập cách chăm sóc ruộng vào mùa đông. đây cũng là chuyện vì nước vì dân " Trương thừa tướng kinh ngạc. Chẳng lẽ Dung Chiêu đứng về phía Ngũ hoàng tử? Hay là Ngũ hoàng tử chỉ vì bảo trụ tòa soạn báo?
Trương thừa tướng đột nhiên nhìn hắn.
Trong lòng Trương Trường Ngôn nhảy dựng.
Chẳng lẽ cha hắn biết hắn nằm vùng?
Trương thừa tướng nhíu mày: "Trên báo viết chuyện của con, nhưng bởi vì có nhiều chuyện mới lạ hơn nên cũng không tạo thành phong ba gì quá lớn. Hiện tại bên ngoài đều đang nghị luận con, mấy ngày nay con đừng ra ngoài, ở nhà chờ mọi chuyện lắng xuống rồi nói sau.
Trương Trường Ngôn: "..."
Hắn không dám phản bác, chỉ có thể ở trong lòng nói: Dung Chiêu, ngươi tự lực cánh sinh đi....
An Khánh Vương phủ.
Dung Vĩ: "Ngày mai trên triều e rằng lại có người muốn công kích con."
Dung Chiêu vô cùng bình tĩnh uống trà.
Dung Vĩ nhìn không quen, hỏi cô: "Con chắc chắn ba vị hoàng tử sẽ bảo vệ con?"
Dung Chiêu buông chén trà, cười cười: "Chuyện ngày mai không cần lo lắng, trận phong ba này còn chưa tới lúc kịch liệt nhất."
Dung Vĩ hơi dừng lại.
Lập tức trong lòng ông đột nhiên nhảy dựng, ông nghĩ tới Bạch trắc phi cùng với mấy nữ biên tập kia!
Dung Vĩ nhất thời hít một hơi khí lạnh.
Sau một lúc lâu, giọng ông khàn khàn: "Con biết có phong ba lớn hơn đang chờ, vậy mà còn không sợ?"
Dung Chiêu lắc đầu: "Không sợ, bởi vì đó mới chỉ là bắt đầu."
Là bắt đầu mà cô đã dự tính và chuẩn bị tốt.
Ngày thứ hai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-313.html.]
Hôm nay không có báo, nhưng có họp triều.
Mà triều đình bởi vì chuyện nhật báo đã ầm ï ngất trời.
Loại chuyện cực kỳ náo nhiệt trong kinh này, Vĩnh Minh Đế tin tức linh thông, đương nhiên cũng đã sớm biết. Hôm qua hắn nhận được một tờ nhật báo.
Thậm chí trong cung cũng có không ít người đã xem qua nhật báo, đám cung phi kia cảm thấy hứng thú, cung nhân cũng tụ tập lén lút xem.
Niên đại này tin tức chậm chạp, không có quá nhiều hạng mục giải trí.
Nhật Báo Kinh Thành mở ra cánh cửa thế giới mới cho bọn họ.
Vĩnh Minh Đế không tỏ vẻ phản đối, nhưng giống như hiện tại, hắn cũng không ủng hộ, chỉ an vị trên long ÿ, thờ ơ lạnh nhạt nhìn đám triều thần tranh luận.
Có người phản đối tòa soạn, hy vọng triều đình ra tay ngăn chặn.
Đây hiển nhiên là người ngu xuẩn, hoặc là người bị người ta sử dụng làm bia đỡ đạn.
Quả nhiên, người của ba vị hoàng tử lập tức nhảy ra, tỏ vẻ tòa soạn báo là chuyện tốt, hiện giờ dân chúng đều rất yêu thích, lúc này bỏ đi chỉ Sợ sẽ có ảnh hưởng không tốt.
Nói tới đây, mũi nhọn lập tức chĩa ra, đám người hôm qua bị lên báo và những người vốn bất mãn bắt đầu nhao nhao lên tiếng...
"Nhật báo cũng không phải chuyện xấu, nếu chỉ viết chút chuyện cười và chuyện xưa thì không thành vấn đề, nhưng vì sao phải viết chuyện của mệnh quan triều đình?"
"Đúng vậy, còn viết những chuyện không tốt, ai biết nhật báo này có biến thành công cụ hãm hại chúng ta hay không?"
"Vi thần cho rằng, đây là Dung Chiêu to gan lớn mật, bất kính!"
"Đúng vậy, hắn muốn hãm hại chúng ta!"...
Từ công kích nhật báo chuyển sang công kích Dung Chiêu và nội dung nhật báo, cũng không tính là đắc tội ba vị hoàng tử.
Vĩnh Minh Đế ngồi trên long ỷ không nói gì, Trương thừa tướng vốn cho rằng ba vị hoàng tử cũng sẽ không lên tiếng.
Tuy nhiên, ngoài dự liệu.
Ngũ hoàng tử Bùi Khâm là người đầu tiên mở miệng: "Ta ngược lại cảm thấy nhật báo là chuyện tốt, trên báo còn viết một vài chuyện dân sinh, hôm qua trên báo có một tin tức, nói bách tính kinh thành nào đó đốt than sưởi ấm vào mùa đông, cuối cùng bị ngộp c.h.ế.t trong nhà, nguyên nhân hóa ra lại là chưa mở cửa sổi!"
"Chuyện này dân chúng cũng không biết, trên báo viết ra, nhi thần ngược lại cảm thấy rất tốt. Hơn nữa còn phổ cập cách chăm sóc ruộng vào mùa đông. đây cũng là chuyện vì nước vì dân " Trương thừa tướng kinh ngạc. Chẳng lẽ Dung Chiêu đứng về phía Ngũ hoàng tử? Hay là Ngũ hoàng tử chỉ vì bảo trụ tòa soạn báo?