Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết
Chương 296
Dung Chiêu: "Ta không chỉ muốn trắc phi làm chủ biên, còn muốn mời mấy nương tử đảm nhiệm biên tập cho trắc phi, triển khai hoài bão, lúc này mới có thể xem là điển hình của nữ tử trong thiên hạ!"
Điển hình của nữ tử trong thiên hạ.
Tám chữ đã làm cho Bạch thị giác ngộ, cũng làm cho m.á.u huyết của Bạch thị xông lên não.
Bạch thị: "Ta làm!"
Mặt bà hưng phấn đỏ lên, giọng nói vội vàng: "Ta nguyện ý làm chủ biên."
Dung Chiêu hài lòng gật đầu: "Vậy chúc mừng trắc phi, về phần phụ thân, ta sẽ thuyết phục người."
Bạch thị gật đầu thật mạnh.
Ở tuổi này, bà đã sớm không tranh sủng.
Các nữ nhi lại đã xuất giá, ngày thường cũng không có chuyện gì làm, nhàm chán chỉ có thể đọc thoại bản, còn đọc đi đọc lại rất nhiều lần.
Hiện giờ có công việc chủ biên này, sao bà lại không muốn chứ?
Làm khuôn mẫu cho nữ tử trong thiên hạ, triển khai hoài bão... Những lời này, làm sao có thể không động tâm?
Về phần phiền toái trong đó...
Bạch thị hiện tại nhiệt huyết lên não, còn chưa nghĩ đến.
Bà đột nhiên đứng lên, nói với Dung Chiêu: "Vậy ta đi chuẩn bị trước, tờ báo hôm nay vẫn còn thiếu sót, ta sẽ điều chỉnh lại một chút."
Nói xong, không đợi Dung Chiêu trả lời, vội vàng mang nha hoàn đi tới thư phòng.
Xem tư thế này, đêm nay lại ngủ muộn hơn chó.
Dung Chiêu hài lòng rời khỏi hậu viện.
Còn chưa trở lại đông viện đã bị vương phi Lâm thị giữ chặt.
Hiển nhiên Lâm thị đã nhận được tin tức, bà nhăn nhó, có chút chua xót: "A Chiêu tìm Bạch thị kia hỗ trợ, cùng Bạch thị kia thân cận, chẳng lẽ là ghét bỏ vi nương không có tài văn chương?"
Lâm thị là điển phòng, cho nên xuất thân thấp, quả thật không đọc nhiều sách vở bằng Bạch thị, Bạch thị so với Lâm thị có văn hóa hơn. thị thân cận.
Dung Chiêu nở nụ cười, nắm tay mẫu thân,"A nương, con và a nương quan hệ tốt hay là cùng trắc phi quan hệ tốt, nương còn có thể không biết sao?"
Dừng một chút, cô hạ giọng: "Cho dù tài văn chương của mẫu thân tốt, con cũng sẽ không để mẫu thân làm việc này, quá vất vả rồi."
Lâm thị ngẫm lại Bạch thị tối hôm qua cả đêm không ngủ, hiểu rõ rồi thì không còn chua xót nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-296.html.]
Quả nhiên, A Chiêu vẫn suy nghĩ cho bà hơn.
Dung Chiêu lại nói: "Huống hồ, con có việc khác cần a nương hỗ trợ."
Lâm thị lập tức nhân tiện nói: "Chuyện gì?"
Dung Chiêu: "Tài vụ."
Cô mặt mày cong cong: "Hiện tại sinh ý của hài nhi càng ngày càng nhiều, số lượng tiền bạc càng ngày càng lớn, số tiền này và sổ sách nên giao cho nương hỗ trợ quản lý."
Lâm thị trong nháy mắt thích ý cười tươi: "Cái này tốt, cái này nương thích!"
Bà quản lý việc nhà rất có bản lĩnh, quản lý sổ sách cũng không quá khó khăn.
Dung Chiêu: "Vậy lát nữa con sẽ cho người đưa sổ sách và chìa khóa nhà kho đến trạch viện của nương."
Lâm thị gật đầu thật mạnh, lập tức hài lòng rời đi.
Đêm đó.
An Khánh Vương rốt cục tỉnh lại, quyết định tạm thời từ bỏ chuyện này, đi ngủ.
Người hầu hỏi: "Vương gia tối nay muốn đi hậu viện không?"
An Khánh Vương vốn không định đi.
Nhưng đêm nay tâm tình không tốt, muốn tìm bạn tâm giao liền nói: "Vậy đi chính viện đi."
Người hầu lập tức cầm đèn, một đám người nối đuôi nhau đi vào trong viện của vương phi.
Tuy nhiên...
Lâm ma ma: "Vương gia, vương phi đêm nay phải tính sổ sách, nói ngài đêm nay tạm thời đừng quấy rầy vương phi, đến chỗ trắc phi đi." Ông nhìn vào bên trong, đèn thư phòng sáng lên.
Vì thế, ông lại đi đến viện của trắc phi.
Còn chưa vào viện, ma ma bên cạnh trắc phi cúi đầu: "Trắc phi đêm nay phải xử lý chuyện tòa soạn, nói vương gia đi viện của tỷ muội khác..."
Dung Vĩ: "2???"
Một lát sau lại trôi qua.
Dung Vĩ hỏi người hầu: "Triệu di nương đâu?"
Người hầu: "... Ở trong viện vương phi hỗ trợ tính sổ."
Điển hình của nữ tử trong thiên hạ.
Tám chữ đã làm cho Bạch thị giác ngộ, cũng làm cho m.á.u huyết của Bạch thị xông lên não.
Bạch thị: "Ta làm!"
Mặt bà hưng phấn đỏ lên, giọng nói vội vàng: "Ta nguyện ý làm chủ biên."
Dung Chiêu hài lòng gật đầu: "Vậy chúc mừng trắc phi, về phần phụ thân, ta sẽ thuyết phục người."
Bạch thị gật đầu thật mạnh.
Ở tuổi này, bà đã sớm không tranh sủng.
Các nữ nhi lại đã xuất giá, ngày thường cũng không có chuyện gì làm, nhàm chán chỉ có thể đọc thoại bản, còn đọc đi đọc lại rất nhiều lần.
Hiện giờ có công việc chủ biên này, sao bà lại không muốn chứ?
Làm khuôn mẫu cho nữ tử trong thiên hạ, triển khai hoài bão... Những lời này, làm sao có thể không động tâm?
Về phần phiền toái trong đó...
Bạch thị hiện tại nhiệt huyết lên não, còn chưa nghĩ đến.
Bà đột nhiên đứng lên, nói với Dung Chiêu: "Vậy ta đi chuẩn bị trước, tờ báo hôm nay vẫn còn thiếu sót, ta sẽ điều chỉnh lại một chút."
Nói xong, không đợi Dung Chiêu trả lời, vội vàng mang nha hoàn đi tới thư phòng.
Xem tư thế này, đêm nay lại ngủ muộn hơn chó.
Dung Chiêu hài lòng rời khỏi hậu viện.
Còn chưa trở lại đông viện đã bị vương phi Lâm thị giữ chặt.
Hiển nhiên Lâm thị đã nhận được tin tức, bà nhăn nhó, có chút chua xót: "A Chiêu tìm Bạch thị kia hỗ trợ, cùng Bạch thị kia thân cận, chẳng lẽ là ghét bỏ vi nương không có tài văn chương?"
Lâm thị là điển phòng, cho nên xuất thân thấp, quả thật không đọc nhiều sách vở bằng Bạch thị, Bạch thị so với Lâm thị có văn hóa hơn. thị thân cận.
Dung Chiêu nở nụ cười, nắm tay mẫu thân,"A nương, con và a nương quan hệ tốt hay là cùng trắc phi quan hệ tốt, nương còn có thể không biết sao?"
Dừng một chút, cô hạ giọng: "Cho dù tài văn chương của mẫu thân tốt, con cũng sẽ không để mẫu thân làm việc này, quá vất vả rồi."
Lâm thị ngẫm lại Bạch thị tối hôm qua cả đêm không ngủ, hiểu rõ rồi thì không còn chua xót nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-296.html.]
Quả nhiên, A Chiêu vẫn suy nghĩ cho bà hơn.
Dung Chiêu lại nói: "Huống hồ, con có việc khác cần a nương hỗ trợ."
Lâm thị lập tức nhân tiện nói: "Chuyện gì?"
Dung Chiêu: "Tài vụ."
Cô mặt mày cong cong: "Hiện tại sinh ý của hài nhi càng ngày càng nhiều, số lượng tiền bạc càng ngày càng lớn, số tiền này và sổ sách nên giao cho nương hỗ trợ quản lý."
Lâm thị trong nháy mắt thích ý cười tươi: "Cái này tốt, cái này nương thích!"
Bà quản lý việc nhà rất có bản lĩnh, quản lý sổ sách cũng không quá khó khăn.
Dung Chiêu: "Vậy lát nữa con sẽ cho người đưa sổ sách và chìa khóa nhà kho đến trạch viện của nương."
Lâm thị gật đầu thật mạnh, lập tức hài lòng rời đi.
Đêm đó.
An Khánh Vương rốt cục tỉnh lại, quyết định tạm thời từ bỏ chuyện này, đi ngủ.
Người hầu hỏi: "Vương gia tối nay muốn đi hậu viện không?"
An Khánh Vương vốn không định đi.
Nhưng đêm nay tâm tình không tốt, muốn tìm bạn tâm giao liền nói: "Vậy đi chính viện đi."
Người hầu lập tức cầm đèn, một đám người nối đuôi nhau đi vào trong viện của vương phi.
Tuy nhiên...
Lâm ma ma: "Vương gia, vương phi đêm nay phải tính sổ sách, nói ngài đêm nay tạm thời đừng quấy rầy vương phi, đến chỗ trắc phi đi." Ông nhìn vào bên trong, đèn thư phòng sáng lên.
Vì thế, ông lại đi đến viện của trắc phi.
Còn chưa vào viện, ma ma bên cạnh trắc phi cúi đầu: "Trắc phi đêm nay phải xử lý chuyện tòa soạn, nói vương gia đi viện của tỷ muội khác..."
Dung Vĩ: "2???"
Một lát sau lại trôi qua.
Dung Vĩ hỏi người hầu: "Triệu di nương đâu?"
Người hầu: "... Ở trong viện vương phi hỗ trợ tính sổ."