Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết

Chương 243



Xe ngựa Lưu gia đã di chuyển, Dung Chiêu lúc này thuận lợi đi tiếp.
Xe ngựa lộc cộc đi xa.
Dung Chiêu thở dài một hơi, dùng quạt xếp gõ bả vai, nói thầm: "May mà ta kịp thời nghĩ đến đại chiêu vẽ bánh của mình, giải quyết hoàn hảo đóa hoa đào đầu tiên."
Tạ Hồng nghe không hiểu, nghỉ hoặc hỏi: "Thế tử?"
Dung Chiêu lắc đầu: "Không có gì, chuyện hôm nay gặp Lưu tiểu thư, tất cả đều phải kín miệng, không được nhắc với bất cứ ai."
Vẻ mặt cô trở nên nghiêm túc.
Tạ Hồng lập tức đáp ứng: "Tuân lệnh."
Xe ngựa rất nhanh trở lại An Khánh Vương phủ, xe dừng lại, Dung Chiêu vén rèm lên, ngẩn người.
Lập tức mặt đen như đ.í.t nồi.
Hôm nay ra ngoài có phải không xem hoàng lịch hay không?
Bằng không sao có thể liên tiếp gặp được hai đóa hoa đào không bình thường nhất của mình chứ?
Cách đó không xa có một chiếc xe ngựa dừng lại.
Rèm xe ngựa vén lên, bên trong có một gương mặt quen thuộc cười sáng lạn, còn giơ tay ra hiệu với Dung Chiêu.
Rõ ràng là Ngũ hoàng tử Bùi Khâm!
Người cô không muốn gặp nhất.
Đầu Dung Chiêu muốn nổ tung.
Nếu nói trên thế giới này có người Dung Chiêu không muốn gặp nhất, vậy nhất định là Ngũ hoàng tử Bùi Khâm.
Còn lại những người khác, Dung Chiêu đều có thể đối phó.
Cô tuyệt đối không muốn tới gần Ngũ hoàng tử Bùi Khâm này, người này rất có khả năng nhìn thấu thân phận của cô, càng tiếp xúc lại càng nguy hiểm.
Cho nên, Dung Chiêu có thể trốn thì trốn.
Cô biết Trương thừa tướng cố tình muốn sắp xế bọn họ gặp mặt, nhưng Trương gia có hai nằm vùng, cô cũng không quá lo lắng. Nhưng làm sao cũng không nghĩ tới...
Bùi Khâm lại chủ động tìm tới cửa!
Ngươi đã quên lần trước chúng ta tan rã trong không vui rồi sao?
Hay là tên này nhan khống hết thuốc chữa?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-243.html.]
Nếu hắn đưa thiếp mời, Dung Chiêu khẳng định sẽ từ chối, nếu tìm người hẹn gặp, cô cũng sẽ điều tra rõ ràng, nhưng trăm triệu lần không nghĩ tới Bùi Khâm lại chặn trước cửa nhà, làm cho cô muốn tránh cũng không thể tránh.
Dung Chiêu hít sâu một hơi, buông rèm xuống, mặt nặng như chì: "Đi mã phòng trước, mặc kệ hắn."
Ánh mắt Vô Danh thâm trầm, dây cương run lên, chuẩn bị đánh ngựa rời đi.
Nhưng Bùi Khâm đã nhảy xuống khỏi xe ngựa hoàng tử, hô to: "A Chiêu, ta tới tìm ngươi đây, đừng đi mà."
Dung Chiêu: "... 2"
Ta và ngươi rất thân sao?
Vẻ mặt cô lạnh lẽo, giọng nói truyền ra từ trong xe ngựa cũng rất lạnh lùng: "Ngũ hoàng tử, Dung Chiêu chỉ muốn tiếp xúc với người tôn trọng ta, mời Ngũ hoàng tử về cho."
Hoàng tử nào nghe những lời này mà không tức giận.
Nhưng Ngũ hoàng tử thì không, hắn trả lời: "A Chiêu, lần trước là lỗi của ta, hôm nay ta tới để xin lỗi, thuận tiện báo cho ngươi biết, Trịnh gia của mẫu phi ta có một nữ...
Lại là liên hôn!
Chẳng lẽ cô từ chối Tam hoàng tử thì sẽ đồng ý Ngũ hoàng tử sao?
Mặt Dung Chiêu càng đen hơn, trực tiếp phân phó Vô Danh: "Đi."
Vô Danh cúi đầu, mái tóc hoàn toàn che khuất khuôn mặt.
Hắn có xúc động muốn trực tiếp đ.â.m c.h.ế.t Ngũ hoàng tử, nhưng rốt cuộc tỉnh táo nhịn xuống, kéo dây cương trên tay, dùng một động tác có độ khó cao vòng qua người Bùi Khâm.
Xe ngựa sắp rời đi.
Bùi Khâm dương giọng nói: "Ngươi từ chối Tam hoàng huynh, e rằng cũng sẽ từ chối ta, cho nên ta trực tiếp để cho phụ hoàng ban hôn, phụ hoàng trước nay sủng ái ta..."
Dung Chiêu- “"Dừng xel" Thanh âm của cô càng lạnh như băng, mỗi một chữ đều mang theo hàn ý nồng đậm.
Tay Vô Danh nắm chặt thành quyền, cuối cùng kéo dây cương, xe ngựa ngừng lại.
Bùi Khâm thấy xe ngựa dừng lại, trực tiếp nắm lấy cửa xe, thân hình mạnh mẽ nhảy lên.
Vô Danh biến sắc, giơ tay ngăn hắn lại.
Dung Chiêu ngăn cản: "Cho hắn vào."
Ban hôn...
Bùi Khâm lại một lần nữa bất tri bất giác nắm thóp được Dung Chiêu.
Nếu để cho hắn quậy tiếp, không biết sẽ còn phát sinh cái gì, chỉ có thể gặp mặt.
Dung Chiêu nắm chặt quạt xếp, thân thể lui vào góc khuất trong xe ngựa, giọng nói khàn khàn: "Ngũ hoàng tử, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?"
Chương trước Chương tiếp
Loading...