Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết

Chương 210



Thanh âm Dung Chiêu trong trẻo: "Chuyện chúng ta phải làm vốn trái ngược với rất nhiều người trong thế đạo, chúng ta muốn huệ dân lợi dân, có rất nhiều người chỉ trích chúng ta, chẳng lẽ đây là lỗi của chúng ta ư? Chẳng lẽ thế đạo này không chấp nhận được người thanh lưu chân chính? Chẳng lẽ chúng ta phải để ý cái nhìn của những người hạn hẹp như bọn họ? Nếu là như vậy thì sớm ngày rút cổ phần đi."
Ba chữ "chẳng lẽ" làm bọn họ giác ngộ.
Mọi người lại ngơ ngác nhìn Dung Chiêu, hiển nhiên bị những lời này hỏi đến mơ hồ.
"Kế hoạch Đoàn Đoàn hiện tại đã bắt đầu, bây giờ mà dừng tay thì chỉ còn lại tiếng chửi mắng, chúng ta không chỉ phải tiếp tục, còn phải làm thật tốt, nói cho những người đó biết ai mới thật sự là suy nghĩ hạn hẹp."
Cô liếc một lượt tất cả người ở đây, thanh âm nhẹ nhàng: "Cho nên các ngươi đã chuẩn bị cùng ta đón nhận phong ba và những lời bàn tán, làm người thanh minh trên thế gian hay chưa?"
Lúc trước là tuyên truyền giác ngộ, hiện tại lại là mưa phùn gió hòa.
Hai giọng điệu trái ngược nhau, mang theo một sức mạnh không nói nên lời, làm cho những người trẻ tuổi trong lòng vẫn còn chí khí không nhịn được tim đập liên hồi, lập tức nhiệt huyết dâng trào.
Bọn họ có muốn không?
Đương nhiên là muốn
Nếu không muốn, bọn họ cũng sẽ không tham gia kế hoạch Đoàn Đoàn, nếu không muốn, bọn họ cũng sẽ không ngồi ở chỗ này, nếu không muốn, bọn họ cũng sẽ không cảm thấy ngột ngạt như thế.
Dung thế tử nói đúng, thế gian này có quá nhiều người ngu ngốc, tầm thường vô vị. Thế gian này có quá nhiều người chỉ coi trọng quyền thế và lợi ích, bọn họ không nên vì bị những người này bàn tán mà tức giận.
Chuyện bọn họ đang làm vốn là chuyện sẽ bị người đời nghị luận, bọn phải phải đón nhận nó.
Bọn họ muốn làm người thanh minh trên thế gian!
Không biết là ai mở miệng trước, ngữ khí kiên định: "Ta chuẩn bị rồi!"
Lập tức những thanh âm kiên định vang lên.
"Chuẩn bị xong rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-210.html.]
"^“ Chúng ta không sợ chỉ trích chúng ta phải làm chuyện chúng ta nên làm."
Dung Chiêu nghe vậy nở nụ cười: "Chư vị yên tâm, chuyện chúng ta làm, dân chúng và lịch sử đều có phán xét, chúng ta cứ kiên nhẫn chờ xem."
Lời này, những người vốn đang ủ rũ lần nữa nhiệt huyết dâng trào, từng người vẻ mặt kích động, một lần nữa dấy lên ý chí chiến đấu, quét sạch lo lắng lúc trước.
Bùi Thừa Quyết và Bùi Quan Sơn cũng bị cảm xúc của bọn họ ảnh hưởng, không hiểu sao cũng có chút kích động. Mắt hai người chạm nhau, lại đồng thời nhìn về phía Dung Chiêu, ánh mắt phức tạp.
Mà những người khác đã đốt lại ý chí chiến đấu, đang thảo luận về Đoàn Đoàn, bàn bạc đối sách...
"Để mang lại lợi ích cho người dân tốt hơn, ta cảm thấy giá bán có thể thấp hơn nữa."
"Nếu ép giá nữa sẽ lỗ vốn, có thể không kiếm được tiền nhưng không thể lỗ vốn, ta không phải không chịu được lỗ, nhưng nếu không ngừng lỗ tiền, rồi cũng có ngày chống đỡ không nổi, Đoàn Đoàn phải nhìn về lâu dài."
"Giá thu mua kỳ thật còn có thể ép được, giá nhập hàng của những đại tiểu thương kia cũng không phải rất cao, bỏ qua chi phí nhân lực và vật lực vẫn còn không ít lợi nhuận, chúng ta tranh thủ mặc cả, ép giá một chút."
"Đúng, cho dù bớt một văn cũng được."...
Nghe đến đó, ý cười trong mắt Dung Chiêu càng đậm, cô nhìn nhóm nhà đầu tư của mình, trên mặt lộ ra chút rối rắm, rốt cuộc vẫn nói: "Đoàn Đoàn vừa mới đi vào quỹ đạo, quản sự, nhân viên thu mua, nhân viên phân phối, nhân viên giao hàng của Đoàn Đoàn đều chưa quen việc, những thương nhân kia cũng không quá tín nhiệm Đoàn Đoàn..."
Cô vừa nói, đám người vốn đang kích động thảo luận lập tức im lặng, tất cả đều nhìn về phía cô.
Quan Mộng Sinh lo lắng hỏi: "Vậy phải làm sao?"
Hôm nay trong kinh đã có rất nhiều người trào phúng bọn họ, bây giờ mà dừng lại, tiếng trào phúng sẽ không biến mất, Đoàn Đoàn là căn cơ để bọn họ xoay người, không thể để mất.
Dung Chiêu lại rối rắm.
"Dung thế tử không ngại nói thẳng, chúng ta đều là cổ đông của Đoàn Đoàn, đều muốn Đoàn Đoàn càng ngày càng tốt."
"Đúng đó, bây giờ có nhiều người không coi trọng Đoàn Đoàn, thậm bọn họ xem!"
Vì thế, Dung Chiêu lúc này mới giơ tay khách khí nói: "Ta hy vọng các vị cổ đông có thể gia nhập hoạt động hàng ngày của Đoàn Đoàn, hiệp trợ Đoàn Đoàn duy trì trật tự, để Đoàn Đoàn sớm đi lên con đường chính đạo, mọi việc thuận lợi."
Chương trước Chương tiếp
Loading...