Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết
Chương 171
Dung Chiêu nhướng mày, nở nụ cười: "Trương Nhị công tử, không thể nói như vậy, cái gì gọi là dụ dỗ Tam công tử cùng ta làm ăn chứ? Là ta và Tam công tử có chút giao tình, hắn cầu xin góp vốn, ta mới miễn cưỡng đáp ứng hắn."
Trương Trường Hành muốn trào phúng, lại nghe Dung Chiêu nhàn nhạt bổ sung: "Nếu không Phúc Lộc Trang làm ăn tốt như vậy, làm sao có thể để cho Tam công tử chiếm bốn phần lợi nhuận?"
Trào phúng trong miệng Trương Trường Hành nháy mắt nghẹn lại, đồng tử hắn chấn động, không thể tin nổi cất cao giọng: "Cái gì? Phúc Lộc Trang?! Lão Tam là một cổ đông khác của Phúc Lộc Trang?"
Trương gia và Du thân vương quan hệ rất tốt, tứ đại thân vương đều biết sau lưng Phúc Lộc Trang còn có một người rất có tầm nhìn xa, sớm đã đầu tư vào Phúc Lộc Trang, chỉ là bọn họ không biết là ai.
Cũng bởi vậy người Trương gia cũng biết còn có một cổ đông.
Hiện tại Trương Nhị lại phát hiện...
Thì ra cổ đông thần bí kia chính là Tam công tử Trương gia?
Trương Trường Ngôn nghe đến đó, nhất thời sắp khóc.
Thân phận của hắn rốt cục có thể vạch trần.
Trương Trường Ngôn mạnh mẽ gật đầu, nhìn về phía Trương Trường Hành nói lớn: "Đúng vậy nhị ca, Trương Trường Ngôn ta chính là vị cổ đông thần bí còn lại của Phúc Lộc Trang, là người đầu tiên hợp tác làm ăn với Dung Chiêu, cũng là "nhà đầu tư" cực kỳ có tầm nhìn xa kia!"
Nói xong, hắn theo bản năng giương cằm.
Trương Trường Hành nghe vậy, thu lại vẻ khiếp sợ, quát hắn một tiếng, mặt không chút thay đổi mở miệng: "Vậy thì sao? Ngươi còn không biết tình huống nhà chúng ta sao?"
Nghĩ đến lão cha, Trương Tam ôm đầu rụt cổ.
Phụ thân quả thật có thể đánh gãy chân hắn, tuy nói Phúc Lộc Trang có lợi nhuận, nhưng Trương thừa tướng một lòng một dạ muốn đối phó An Khánh Vương phủ, đoán chừng sinh ý lớn hơn nữa cũng sẽ không làm Trương thừa tướng động tâm.
Hơn nữa, hắn còn từng làm gián điệp, vụng trộm bảo vệ Phúc Lộc Trang...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-171.html.]
Những thứ này nếu bị Trương thừa tướng biết, khẳng định sẽ đánh hắn thừa sống thiếu chết.
Ánh mắt Trương Tam mang theo cầu khẩn: "Nhị ca, huynh đừng nói cho phụ thân."
Trương Nhị không để ý tới hắn, chỉ nhìn Dung Chiêu, hít sâu một hơi: "Cho dù là Phúc Lộc Trang, Trương gia chúng ta cũng không thể hợp tác với Dung gia, thế tử vẫn nên rút lại cổ phần, trả lại số tiền đầu tư của lão Tam đi."
Trương Tam muốn lên tiếng.
Trương Trường Hành hung hăng trừng hắn một cái, quát: "Ngươi câm miệng cho ta!"
Dung Chiêu thấy vậy không tức giận, chỉ thản nhiên nói: "Ồ? Thật sự muốn rút cổ phần sao?"
Trương Trường Ngôn lắc đầu.
Trương Trường Hành giữ chặt hắn, ngữ khí kiên định: "Đúng."
Dung Chiêu cười khẽ: "Dung Chiêu ta không phải người làm khó huynh đệ, lúc trước là Phúc Lộc Trang đã xây xong, rõ ràng kiếm được bộn tiền Trương Tam công tử mới đến tìm ta muốn nhập cổ phần, Dung Chiêu cũng nể tình huynh đệ mà đồng ý hắn, thậm chí chia cho hắn bốn mươi phần trăm cổ phần..."
Trương Trường Hành không rõ Dung Chiêu vì sao nói những lời này, nhíu mày.
Trương Trường Ngôn còn đang điên cuồng lắc đầu, tràn ngập kháng cự không muốn rút cổ phần.
Chịu khổ lâu như vậy, hắn làm sao có thể rút lui bây giờ?
Dung Chiêu lại nói tiếp: "Cho nên Tam công tử muốn trả lại cổ phần bất cứ lúc nào cũng có thể, Tam công tử nhập cổ phần hai vạn lượng, chiếm bốn mươi phần trăm cổ phần, hoa hồng tháng trước và tháng này tổng cộng tám ngàn năm trăm sáu mươi bảy lượng, vừa rồi đã đưa cho Tam công tử, ta lại trả cho Tam công tử một vạn một ngàn..."
Lời còn chưa dứt, Trương Trường Hành cất cao giọng, không thể tin: "Không đến hai tháng đã chia gần vạn lượng?!"
Hắn không nghe thấy Trương Trường Ngôn được chia bao nhiêu tiền, sau khi đi vào, bởi vì tức giận nên cũng không đi xem.
Lúc này nghe Dung Chiêu nói, hắn khiếp sợ nhìn mâm bạc Trương Trường Ngôn đang ôm trong ngực, từng thỏi bạc trên đó vô cùng chói mắt, không ngừng thu hút sự chú ý của mọi người.
Trương Trường Hành muốn trào phúng, lại nghe Dung Chiêu nhàn nhạt bổ sung: "Nếu không Phúc Lộc Trang làm ăn tốt như vậy, làm sao có thể để cho Tam công tử chiếm bốn phần lợi nhuận?"
Trào phúng trong miệng Trương Trường Hành nháy mắt nghẹn lại, đồng tử hắn chấn động, không thể tin nổi cất cao giọng: "Cái gì? Phúc Lộc Trang?! Lão Tam là một cổ đông khác của Phúc Lộc Trang?"
Trương gia và Du thân vương quan hệ rất tốt, tứ đại thân vương đều biết sau lưng Phúc Lộc Trang còn có một người rất có tầm nhìn xa, sớm đã đầu tư vào Phúc Lộc Trang, chỉ là bọn họ không biết là ai.
Cũng bởi vậy người Trương gia cũng biết còn có một cổ đông.
Hiện tại Trương Nhị lại phát hiện...
Thì ra cổ đông thần bí kia chính là Tam công tử Trương gia?
Trương Trường Ngôn nghe đến đó, nhất thời sắp khóc.
Thân phận của hắn rốt cục có thể vạch trần.
Trương Trường Ngôn mạnh mẽ gật đầu, nhìn về phía Trương Trường Hành nói lớn: "Đúng vậy nhị ca, Trương Trường Ngôn ta chính là vị cổ đông thần bí còn lại của Phúc Lộc Trang, là người đầu tiên hợp tác làm ăn với Dung Chiêu, cũng là "nhà đầu tư" cực kỳ có tầm nhìn xa kia!"
Nói xong, hắn theo bản năng giương cằm.
Trương Trường Hành nghe vậy, thu lại vẻ khiếp sợ, quát hắn một tiếng, mặt không chút thay đổi mở miệng: "Vậy thì sao? Ngươi còn không biết tình huống nhà chúng ta sao?"
Nghĩ đến lão cha, Trương Tam ôm đầu rụt cổ.
Phụ thân quả thật có thể đánh gãy chân hắn, tuy nói Phúc Lộc Trang có lợi nhuận, nhưng Trương thừa tướng một lòng một dạ muốn đối phó An Khánh Vương phủ, đoán chừng sinh ý lớn hơn nữa cũng sẽ không làm Trương thừa tướng động tâm.
Hơn nữa, hắn còn từng làm gián điệp, vụng trộm bảo vệ Phúc Lộc Trang...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-171.html.]
Những thứ này nếu bị Trương thừa tướng biết, khẳng định sẽ đánh hắn thừa sống thiếu chết.
Ánh mắt Trương Tam mang theo cầu khẩn: "Nhị ca, huynh đừng nói cho phụ thân."
Trương Nhị không để ý tới hắn, chỉ nhìn Dung Chiêu, hít sâu một hơi: "Cho dù là Phúc Lộc Trang, Trương gia chúng ta cũng không thể hợp tác với Dung gia, thế tử vẫn nên rút lại cổ phần, trả lại số tiền đầu tư của lão Tam đi."
Trương Tam muốn lên tiếng.
Trương Trường Hành hung hăng trừng hắn một cái, quát: "Ngươi câm miệng cho ta!"
Dung Chiêu thấy vậy không tức giận, chỉ thản nhiên nói: "Ồ? Thật sự muốn rút cổ phần sao?"
Trương Trường Ngôn lắc đầu.
Trương Trường Hành giữ chặt hắn, ngữ khí kiên định: "Đúng."
Dung Chiêu cười khẽ: "Dung Chiêu ta không phải người làm khó huynh đệ, lúc trước là Phúc Lộc Trang đã xây xong, rõ ràng kiếm được bộn tiền Trương Tam công tử mới đến tìm ta muốn nhập cổ phần, Dung Chiêu cũng nể tình huynh đệ mà đồng ý hắn, thậm chí chia cho hắn bốn mươi phần trăm cổ phần..."
Trương Trường Hành không rõ Dung Chiêu vì sao nói những lời này, nhíu mày.
Trương Trường Ngôn còn đang điên cuồng lắc đầu, tràn ngập kháng cự không muốn rút cổ phần.
Chịu khổ lâu như vậy, hắn làm sao có thể rút lui bây giờ?
Dung Chiêu lại nói tiếp: "Cho nên Tam công tử muốn trả lại cổ phần bất cứ lúc nào cũng có thể, Tam công tử nhập cổ phần hai vạn lượng, chiếm bốn mươi phần trăm cổ phần, hoa hồng tháng trước và tháng này tổng cộng tám ngàn năm trăm sáu mươi bảy lượng, vừa rồi đã đưa cho Tam công tử, ta lại trả cho Tam công tử một vạn một ngàn..."
Lời còn chưa dứt, Trương Trường Hành cất cao giọng, không thể tin: "Không đến hai tháng đã chia gần vạn lượng?!"
Hắn không nghe thấy Trương Trường Ngôn được chia bao nhiêu tiền, sau khi đi vào, bởi vì tức giận nên cũng không đi xem.
Lúc này nghe Dung Chiêu nói, hắn khiếp sợ nhìn mâm bạc Trương Trường Ngôn đang ôm trong ngực, từng thỏi bạc trên đó vô cùng chói mắt, không ngừng thu hút sự chú ý của mọi người.