Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết
Chương 155
Nếu hắn không chọn phe nào, e rằng ba vị hoàng tử đều phòng bị hắn... Thật sự là tiến thoái lưỡng nan.
Vinh thân vương thở dài: "Dung Chiêu có tài năng, Phúc Lộc Hiên vừa mới khởi bước, ta còn cần hắn, ta muốn bảo vệ hắn."
Bùi Thừa Lăng che vết bầm trên mặt, mờ mịt hỏi: "Phụ thân không hy vọng Dung Chiêu lựa chọn Nhị hoàng tử?"
Nếu Dung Chiêu lựa chọn Nhị hoàng tử, vậy bọn họ tự nhiên đứng ở cùng một trận doanh.
Không đợi Vinh thân vương trả lời, Bùi Thừa Quyết lắc đầu: "Phúc Lộc Hiên còn có cổ phần của ba đại thân vương khác, một khi Dung Chiêu ngã về phía Nhị hoàng tử, e rằng không có lợi cho phát triển của Phúc Lộc Hiên."
Phúc Lộc Hiên vừa mới khởi bước, tứ đại thân vương đầu tư mười sáu vạn lượng, Vinh thân vương phủ đầu tư bốn vạn lượng, việc làm ăn có tiền đồ như vậy, bọn họ làm sao có thể cam lòng để Phúc Lộc Hiên gặp chuyện không may?
Cho nên, kết quả tốt nhất là như bây giờ, Dung Chiêu bên nào cũng không chọn.
Mà đối với bọn họ mà nói, kết quả tệ nhất chính là Dung Chiêu chọn Tam hoàng tử hoặc Ngũ hoàng tử...
Bùi Thừa Quyết đột nhiên nghiêm mặt nói: "Phụ thân, con hiểu rồi, con sẽ chờ mọi chuyện lắng xuống..."
Vì tốt cho Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu tốt nhất cái gì cũng không chọn.
Nhưng bọn họ cũng sợ hắn lựa chọn Tam hoàng tử cùng Ngũ hoàng tử, cho nên Bùi Thừa Quyết tạm thời không thể quá thân cận Dung Chiêu, tránh cho sau này Nhị hoàng tử bất mãn.
Hết thảy đều phải chờ Dung Chiêu xác định lựa chọn, bao gồm cả kế hoạch Đoàn Đoàn hiệp thương hôm nay chỉ sợ cũng tạm thời không thể nổi lên mặt nước, chỉ có thể lặng lẽ tiến hành.
Cũng may...
Kế hoạch này vốn chỉ mới là hình thức, giai đoạn đầu chuẩn bị cần thời gian, có thể cho bọn họ và cho Dung Chiêu thời gian.
Kết quả tốt nhất là Dung Chiêu không đắc tội với ba vị hoàng tử, lựa chọn trung lập. Nhưng điều này khó biết bao?
Bùi Thừa Quyết cau mày, ít nhất hắn không nghĩ ra làm sao có thể không đắc tội ba vị hoàng tử lại có thể trung lập.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-155.html.]
Trương thừa tướng phái trung lập lại không đội trời chung với An Khánh Vương phủ, không có biện pháp lôi kéo Dung Chiêu.
Cục diện này rất khó phá vỡ....
Dung Chiêu không biết có người ở sau lưng lo lắng cô phá cục như thế nào.
Ném ra "kế hoạch Đoàn Đoàn" chỉ là vì muốn bám vào những thế gia công tử trong kinh thành, thuận tiện cho cô tạo thêm chút thanh danh, cũng vì dân chúng mưu cầu lợi ích, mà cô trước mắt còn có chuyện quan trọng hơn cần đối phó.
Rời khỏi trà lâu, Dung Chiêu mang theo Tiểu Thạch Đầu bước lên xe ngựa An Khánh Vương phủ.
Lúc lên xe, trước mắt cô hoa lên, lảo đảo một chút, vì thế mà thân thể không vững, ngã thẳng về phía sau.
"Thế tử!" Thạch Đầu kêu lên.
Vô Danh phản ứng nhanh, chân vươn ra, đồng thời tay cũng đỡ lấy Dung Chiêu, không để cho cô ngã trên mặt đất.
Thạch Đầu đi tới, vẻ mặt lo lắng: "Thế tử, ngài làm sao vậy? Thế tử?"
Dung Chiêu lắc đầu, trước mắt dần rõ ràng, cô khoát tay đẩy hai người ra, hít sâu một hơi: "Không có gì, có lẽ là đói bụng thôi."
Từ sáng sớm bận rộn cho đến bây giờ cô chưa kịp ăn cơm, lúc lên xe đã thấy đói, dẫn đến cảm giác chóng mặt, theo ngôn ngữ hiện đại là hạ đường huyết.
Chẳng qua có nói với đám người Thạch Đầu cũng vô dụng, bọn họ không hiểu.
Thạch Đầu khó nén lo lắng: "Thế tử, chúng ta bây giờ đi tửu lâu trước mặt ăn cơm nhé?"
Dung Chiêu lắc đầu: "Hồi phủ ăn."
Hiện tại đi tửu lâu gọi đồ ăn xong, đợi đồ ăn đưa lên cũng cần thời gian, còn không bằng trực tiếp hồi phủ.
Lúc này, Vô Danh vẫn trầm mặc đột nhiên nói: "Trên xe có một hộp thức ăn, thế tử nếu không chê..."
Hắn tự mang cơm cho mình. bên cạnh giá xe ra, lại nhìn cái hộp kia, rõ ràng rất quen mắt, là hộp đồ ăn lúc trước Dung Chiêu gói cho hắn ở Đức Thuận Hiên...
Vinh thân vương thở dài: "Dung Chiêu có tài năng, Phúc Lộc Hiên vừa mới khởi bước, ta còn cần hắn, ta muốn bảo vệ hắn."
Bùi Thừa Lăng che vết bầm trên mặt, mờ mịt hỏi: "Phụ thân không hy vọng Dung Chiêu lựa chọn Nhị hoàng tử?"
Nếu Dung Chiêu lựa chọn Nhị hoàng tử, vậy bọn họ tự nhiên đứng ở cùng một trận doanh.
Không đợi Vinh thân vương trả lời, Bùi Thừa Quyết lắc đầu: "Phúc Lộc Hiên còn có cổ phần của ba đại thân vương khác, một khi Dung Chiêu ngã về phía Nhị hoàng tử, e rằng không có lợi cho phát triển của Phúc Lộc Hiên."
Phúc Lộc Hiên vừa mới khởi bước, tứ đại thân vương đầu tư mười sáu vạn lượng, Vinh thân vương phủ đầu tư bốn vạn lượng, việc làm ăn có tiền đồ như vậy, bọn họ làm sao có thể cam lòng để Phúc Lộc Hiên gặp chuyện không may?
Cho nên, kết quả tốt nhất là như bây giờ, Dung Chiêu bên nào cũng không chọn.
Mà đối với bọn họ mà nói, kết quả tệ nhất chính là Dung Chiêu chọn Tam hoàng tử hoặc Ngũ hoàng tử...
Bùi Thừa Quyết đột nhiên nghiêm mặt nói: "Phụ thân, con hiểu rồi, con sẽ chờ mọi chuyện lắng xuống..."
Vì tốt cho Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu tốt nhất cái gì cũng không chọn.
Nhưng bọn họ cũng sợ hắn lựa chọn Tam hoàng tử cùng Ngũ hoàng tử, cho nên Bùi Thừa Quyết tạm thời không thể quá thân cận Dung Chiêu, tránh cho sau này Nhị hoàng tử bất mãn.
Hết thảy đều phải chờ Dung Chiêu xác định lựa chọn, bao gồm cả kế hoạch Đoàn Đoàn hiệp thương hôm nay chỉ sợ cũng tạm thời không thể nổi lên mặt nước, chỉ có thể lặng lẽ tiến hành.
Cũng may...
Kế hoạch này vốn chỉ mới là hình thức, giai đoạn đầu chuẩn bị cần thời gian, có thể cho bọn họ và cho Dung Chiêu thời gian.
Kết quả tốt nhất là Dung Chiêu không đắc tội với ba vị hoàng tử, lựa chọn trung lập. Nhưng điều này khó biết bao?
Bùi Thừa Quyết cau mày, ít nhất hắn không nghĩ ra làm sao có thể không đắc tội ba vị hoàng tử lại có thể trung lập.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-155.html.]
Trương thừa tướng phái trung lập lại không đội trời chung với An Khánh Vương phủ, không có biện pháp lôi kéo Dung Chiêu.
Cục diện này rất khó phá vỡ....
Dung Chiêu không biết có người ở sau lưng lo lắng cô phá cục như thế nào.
Ném ra "kế hoạch Đoàn Đoàn" chỉ là vì muốn bám vào những thế gia công tử trong kinh thành, thuận tiện cho cô tạo thêm chút thanh danh, cũng vì dân chúng mưu cầu lợi ích, mà cô trước mắt còn có chuyện quan trọng hơn cần đối phó.
Rời khỏi trà lâu, Dung Chiêu mang theo Tiểu Thạch Đầu bước lên xe ngựa An Khánh Vương phủ.
Lúc lên xe, trước mắt cô hoa lên, lảo đảo một chút, vì thế mà thân thể không vững, ngã thẳng về phía sau.
"Thế tử!" Thạch Đầu kêu lên.
Vô Danh phản ứng nhanh, chân vươn ra, đồng thời tay cũng đỡ lấy Dung Chiêu, không để cho cô ngã trên mặt đất.
Thạch Đầu đi tới, vẻ mặt lo lắng: "Thế tử, ngài làm sao vậy? Thế tử?"
Dung Chiêu lắc đầu, trước mắt dần rõ ràng, cô khoát tay đẩy hai người ra, hít sâu một hơi: "Không có gì, có lẽ là đói bụng thôi."
Từ sáng sớm bận rộn cho đến bây giờ cô chưa kịp ăn cơm, lúc lên xe đã thấy đói, dẫn đến cảm giác chóng mặt, theo ngôn ngữ hiện đại là hạ đường huyết.
Chẳng qua có nói với đám người Thạch Đầu cũng vô dụng, bọn họ không hiểu.
Thạch Đầu khó nén lo lắng: "Thế tử, chúng ta bây giờ đi tửu lâu trước mặt ăn cơm nhé?"
Dung Chiêu lắc đầu: "Hồi phủ ăn."
Hiện tại đi tửu lâu gọi đồ ăn xong, đợi đồ ăn đưa lên cũng cần thời gian, còn không bằng trực tiếp hồi phủ.
Lúc này, Vô Danh vẫn trầm mặc đột nhiên nói: "Trên xe có một hộp thức ăn, thế tử nếu không chê..."
Hắn tự mang cơm cho mình. bên cạnh giá xe ra, lại nhìn cái hộp kia, rõ ràng rất quen mắt, là hộp đồ ăn lúc trước Dung Chiêu gói cho hắn ở Đức Thuận Hiên...