Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết
Chương 126
"Oa, hóa ra còn rắc rối vậy sao, xem ra không chỉ hội viên thẻ vàng có mặt mũi, còn phải xem số hiệu, số hiệu càng gần phía trước lại càng trân quý."
"Còn không phải sao, hiện tại ở phía trước thì sẽ luôn ở phía trước."
"Chậc chậc, đáng tiếc chúng ta quan vi ít tiền chỉ có thể làm hội viên thẻ bạc, những đại nhân kia khẳng định đều là hội viên thẻ vàng nhỉ?"
"Đương nhiên rồi, dù sao hôm nay bọn họ đều có mặt, nếu bị đánh số thấp, liếc mắt một cái là có thể bị người ta nhìn ra là sau này mới làm thẻ."
"Vậy cũng tốt hơn hội viên thẻ bạc."
"Không nói nữa, nhanh đi làm hội viên thẻ bạc thôi, hội viên thẻ bạc nhiều người, hiện tại đã hơn mười số rồi!"...
Trương thừa tướng: "..."
Là đương triều tể tướng trọng mặt mũi, lão hít sâu một hơi, nghiến răng nghiến lợi phun ra một câu: "Đương nhiên là... làm hội viên thẻ vàng rồi, Trương phủ chúng ta còn thiếu năm ngàn lượng sao?"
Một chiêu này của Dung tiểu tử kiếm tiền cũng ác thật!
"Thẻ hội viên" là gì?
Rõ ràng là còn chưa tới nơi này ăn cơm đã mang tiền đưa cho bọn họ, hơn nữa còn là số tiền lớn!
Trong đầu Trương thừa tướng không ngừng hiện lên hai chữ: Gian thương.
Trương Trường Tri đi lên làm thẻ hội viên, Trương thừa tướng vẫn còn đang đứng tại chỗ vận khí, tâm tình tốt đẹp bởi vì mỹ thực mang đến hiện tại bay sạch không còn sót lại chút gì, lão chỉ cần nghĩ tới mình tặng cho Dung Chiêu năm ngàn lượng thì cả người đều không khỏe!
Tuy nói năm ngàn lượng này vẫn là của lão, nhưng nạp tiền có nghĩa là... lão sẽ phải tiêu phí ở Phúc Lộc Hiên, tiêu phí trong tửu lâu của Dung Chiêu còn không phải đưa tiền cho Dung gia sao?
Trương thừa tướng còn đang ổn định tâm lý đã nghe thấy Cổ chưởng quỹ đằng trước cất tiếng nói.
"Thế tử, thùng tiền đầy rồi!"
Mọi người: "II"
Trương thừa tướng nhìn qua, nhất thời hít một hơi khí lạnh. Toàn bộ rương đồng lớn như vậy đều chứa đầy!!
Cái này, cái này phải bao nhiêu tiền?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-126.html.]
Trương thừa tướng cả người đều không khỏe.
Tứ đại thân vương lại cảm thấy sắp hạnh phúc ngất đi, số tiền này có hai phần thuộc về bọn họ.
Thật sự là một sọt tiền đầy ắp.
Mà đây mới là ngày đầu tiên, năng lực kiếm tiền của Dung Chiêu thật sự có chút dọa người!
Còn có người đang tính toán vấn đề đánh số, ví dụ như Công bộ thượng thư.
Hắn cầm số hiệu của mình đếm tới đếm lui,"Không đúng, Dung thế tử, ta đây là số ba, Từ đại nhân là số hai, hắn là người đầu tiên làm hội viên thẻ vàng, ta là người thứ hai, vậy số một đâu?"
Dung Chiêu nghe vậy, tươi cười nhìn sang bên cạnh: "Số một ta đã làm cho gia phụ."
Mọi người: "..." Chậc, quả nhiên là hiếu tử.
Không ít người nhao nhao đưa mắt nhìn Dung Vĩ, Dung Vĩ còn không biết chuyện này, cũng hơi ngẩn ra.
Lập tức ông cảm nhận được tầm mắt chung quanh, theo bản năng thẳng lưng phe phẩy ống tay áo.
Cảm giác được người ta hâm mộ ghen tị này làm cho ông cả người lâng lâng.
Khóe miệng ông không kiềm chế được giương lên, thanh âm đột nhiên trở nên vang dội: "Ai nha, tiểu tử này đúng là, cha con không cần, đồ ăn chỗ này con đã phân phó cho đầu bếp quý phủ, bọn họ đều biết làm, ta cả ngày thực đơn thay đổi đa dạng, nào còn cần hội viên gì chứ, còn là hội viên số một nữa!"
Bốn chữ cuối cùng thanh âm vang lên thật cao.
Không ít đại nhân có con trai nhao nhao dời tầm mắt, khóe miệng kéo xuống.
Khoe khoang!
An Khánh Vương tuyệt đối là đang khoe khoang!
Đã có thể tan cuộc, Trương thừa tướng trực tiếp đen mặt đi ra ngoài.
Dung Vĩ đi tới bên cạnh Dung Chiêu, vội vàng muốn lấy ngọc bài màu đỏ, bước đi như bay, rất nhanh đã đuổi theo Trương thừa tướng. Ông một bên thưởng thức, một bên thở dài: "Ai nha, ta đã nói không cần mà tiểu tử kia cứ nhất định làm cho ta, nhất định phải đem thứ tốt nhất cho ta..."
Trương thừa tướng: "..."
Dung Vĩ: "Đứa nhỏ này cũng thật là, không có bản lĩnh gì chỉ được cái hiếu thuận, cái gì cũng nghĩ đến cha nó."
"Còn không phải sao, hiện tại ở phía trước thì sẽ luôn ở phía trước."
"Chậc chậc, đáng tiếc chúng ta quan vi ít tiền chỉ có thể làm hội viên thẻ bạc, những đại nhân kia khẳng định đều là hội viên thẻ vàng nhỉ?"
"Đương nhiên rồi, dù sao hôm nay bọn họ đều có mặt, nếu bị đánh số thấp, liếc mắt một cái là có thể bị người ta nhìn ra là sau này mới làm thẻ."
"Vậy cũng tốt hơn hội viên thẻ bạc."
"Không nói nữa, nhanh đi làm hội viên thẻ bạc thôi, hội viên thẻ bạc nhiều người, hiện tại đã hơn mười số rồi!"...
Trương thừa tướng: "..."
Là đương triều tể tướng trọng mặt mũi, lão hít sâu một hơi, nghiến răng nghiến lợi phun ra một câu: "Đương nhiên là... làm hội viên thẻ vàng rồi, Trương phủ chúng ta còn thiếu năm ngàn lượng sao?"
Một chiêu này của Dung tiểu tử kiếm tiền cũng ác thật!
"Thẻ hội viên" là gì?
Rõ ràng là còn chưa tới nơi này ăn cơm đã mang tiền đưa cho bọn họ, hơn nữa còn là số tiền lớn!
Trong đầu Trương thừa tướng không ngừng hiện lên hai chữ: Gian thương.
Trương Trường Tri đi lên làm thẻ hội viên, Trương thừa tướng vẫn còn đang đứng tại chỗ vận khí, tâm tình tốt đẹp bởi vì mỹ thực mang đến hiện tại bay sạch không còn sót lại chút gì, lão chỉ cần nghĩ tới mình tặng cho Dung Chiêu năm ngàn lượng thì cả người đều không khỏe!
Tuy nói năm ngàn lượng này vẫn là của lão, nhưng nạp tiền có nghĩa là... lão sẽ phải tiêu phí ở Phúc Lộc Hiên, tiêu phí trong tửu lâu của Dung Chiêu còn không phải đưa tiền cho Dung gia sao?
Trương thừa tướng còn đang ổn định tâm lý đã nghe thấy Cổ chưởng quỹ đằng trước cất tiếng nói.
"Thế tử, thùng tiền đầy rồi!"
Mọi người: "II"
Trương thừa tướng nhìn qua, nhất thời hít một hơi khí lạnh. Toàn bộ rương đồng lớn như vậy đều chứa đầy!!
Cái này, cái này phải bao nhiêu tiền?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-126.html.]
Trương thừa tướng cả người đều không khỏe.
Tứ đại thân vương lại cảm thấy sắp hạnh phúc ngất đi, số tiền này có hai phần thuộc về bọn họ.
Thật sự là một sọt tiền đầy ắp.
Mà đây mới là ngày đầu tiên, năng lực kiếm tiền của Dung Chiêu thật sự có chút dọa người!
Còn có người đang tính toán vấn đề đánh số, ví dụ như Công bộ thượng thư.
Hắn cầm số hiệu của mình đếm tới đếm lui,"Không đúng, Dung thế tử, ta đây là số ba, Từ đại nhân là số hai, hắn là người đầu tiên làm hội viên thẻ vàng, ta là người thứ hai, vậy số một đâu?"
Dung Chiêu nghe vậy, tươi cười nhìn sang bên cạnh: "Số một ta đã làm cho gia phụ."
Mọi người: "..." Chậc, quả nhiên là hiếu tử.
Không ít người nhao nhao đưa mắt nhìn Dung Vĩ, Dung Vĩ còn không biết chuyện này, cũng hơi ngẩn ra.
Lập tức ông cảm nhận được tầm mắt chung quanh, theo bản năng thẳng lưng phe phẩy ống tay áo.
Cảm giác được người ta hâm mộ ghen tị này làm cho ông cả người lâng lâng.
Khóe miệng ông không kiềm chế được giương lên, thanh âm đột nhiên trở nên vang dội: "Ai nha, tiểu tử này đúng là, cha con không cần, đồ ăn chỗ này con đã phân phó cho đầu bếp quý phủ, bọn họ đều biết làm, ta cả ngày thực đơn thay đổi đa dạng, nào còn cần hội viên gì chứ, còn là hội viên số một nữa!"
Bốn chữ cuối cùng thanh âm vang lên thật cao.
Không ít đại nhân có con trai nhao nhao dời tầm mắt, khóe miệng kéo xuống.
Khoe khoang!
An Khánh Vương tuyệt đối là đang khoe khoang!
Đã có thể tan cuộc, Trương thừa tướng trực tiếp đen mặt đi ra ngoài.
Dung Vĩ đi tới bên cạnh Dung Chiêu, vội vàng muốn lấy ngọc bài màu đỏ, bước đi như bay, rất nhanh đã đuổi theo Trương thừa tướng. Ông một bên thưởng thức, một bên thở dài: "Ai nha, ta đã nói không cần mà tiểu tử kia cứ nhất định làm cho ta, nhất định phải đem thứ tốt nhất cho ta..."
Trương thừa tướng: "..."
Dung Vĩ: "Đứa nhỏ này cũng thật là, không có bản lĩnh gì chỉ được cái hiếu thuận, cái gì cũng nghĩ đến cha nó."