Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết

Chương 108



Chữ "dám" kia viết rất lớn, tựa hồ có thể chiếu vào thần hồn người xem.
[Hai lượng bạc, nếm thử ba mươi tám món ăn, hai mươi tám loại rượu, hai mươi loại đồ ngọt, chín loại rau quả, chín loại mì, bốn món chính, một trăm lẻ tám món chỉ cần ba lượng bạc trở lên, ngươi... nguyện ý bỏ qua?]
Dù Bùi Thừa Quyết và Bùi Quan Sơn bình tĩnh kiểm chế cũng không nhịn được hít sâu một hơi, vội vàng nhìn xuống.
Phía dưới là thực đơn rất dài các món ăn nổi tiếng của Phúc Lộc Trang như thịt viên cua, thịt Đông Pha, thịt kho tàu... Còn có hai mươi món ngọt, hai mươi tám loại rượu càng làm cho người ta hít sâu một hơi khí lạnh.
Thời đại này kỹ thuật giữ tươi tương đối bình thường, chín loại rau quả ngoại trừ đào, mận, dưa hấu đang trong vụ mùa ra, những thứ khác giá cả xa xỉ.
Mì nước, mì xào, mì thịt băm, mì chay, mì tương đen, mì trộn khô... Rất nhiều loại đều chưa từng nghe thấy!
Tất cả món chính có thể tìm thấy ở thời này cũng bao gồm trong thực đơn.
Thực đơn này cho dù là ai xem qua cũng phải thán phục.
[Chi tiết cụ thể, xin vui lòng chờ đợi thông báo vào đêm khai trương Phúc Lộc Hiên. ]
[Ngày khai trương Phúc Lộc Hiên, người có thư mời có thể vào trải nghiệm trước!]
[Người không có thư mời cũng có thể đến hiện trường xem chương trình, đêm đó có tiết mục biểu diễn bất ngờ, hoạt động rút thưởng miễn phí vân vân.]
[Sau khi Phúc Lộc Hiên khai trương, chấp nhận đặt chỗ cho ngày hôm sau, danh sách mỗi ngày có hạn, đặt trước đến trước được trước. ]
[Quỳnh tương ngọc lộ tại cửu thiên, thiên thượng nhân gian Phúc Lộc Hiên.]
[Chúng ta hãy cùng nhau chứng kiến bữa tiệc thần tiên!]
[Thương hiệu tương lai lưu truyền ngàn năm "Phúc Lộc Hiên", xin mời chờ mong.]
Bùi Thừa Quyết cùng Bùi Quan Sơn liếc nhau, đều ở trong mắt đối phương thấy được khiếp sợ. Dung Chiêu này...
Rốt cuộc làm cái gì vậy?!
Bàn bên cạnh, Tứ đại thân vương ngây người, thanh âm mờ mịt...
"Hai lượng bạc? Một trăm lẻ tám món ăn?"
"Cái này... Có thể kiếm tiền sao?"
"Tiểu tử họ Dung kia chẳng lẽ căn bản không biết làm ăn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-108.html.]
"Một bàn thức ăn ở Phúc Lộc Trang đã hai mươi ba mươi lượng, Phúc Lộc Hiên hai lượng bạc, tên khốn Dung Chiêu này!"
"Chẳng lẽ hắn coi bạc của chúng ta là gió lớn thổi tới? Đi, đi tìm hắn!"
"Chờ một chút, đừng nóng vội, trên này nói tình hình cụ thể ngày mốt sẽ giải thích, đợi ngày mốt làm rõ rồi nói sau."
...
Tứ đại thân vương khiếp sợ, bách tính trong kinh cũng khiếp sợ.
Đây là thời đại ngăn cách giàu nghèo, dân chúng thu nhập rất thấp, một tửu lâu lớn như Phúc Lộc Hiên hiển nhiên cũng sinh ý dành cho người giàu, cũng giống như Đức Thuận Hiên một bàn đồ ăn ăn hết mấy chục lượng, vắng vẻ là chuyện bình thường.
Vị trí của Phúc Lộc Hiên hiển nhiên còn đắt hơn Đức Thuận Hiên.
Hai lượng... bạc, thật có thể ăn một trăm lẻ tám món?
Điều này sao có thể?!
Tửu lâu nào có thể có nhiều đồ ăn như vậy, đầu bếp làm nổi không?
Hơn nữa với mức giá này...!
"Trên đó có viết sai giá không?"
"Ta thấy trên đây viết hai lượng bạc, trời ạ, điều này sao có thể? Dung thế tử chẳng lẽ làm ăn lỗ vốn?"
"Ngày mốt sẽ biết."...
"Cho ta một tờ giấy tuyên truyền!"
"Ta muốn nhìn xeml!"
...
Tờ đơn tuyên truyền bất thình lình xuất hiện, đem kinh thành vốn đã nghị luận sôi nổi nháy mắt đốt lên, một trăm lẻ tám món kia, đừng nói hai lượng bạc, sợ là một trăm lượng cũng mua không được!
Hoàng đế triều Đại Nhạn cần chính tiết kiệm, cũng chưa bao giờ ăn một bữa một trăm món ăn.
Cũng bởi vậy, không cần biết là phố lớn ngõ nhỏ, không cần biết quan lại hay là bình dân đều đang ần àn bàn tán. Rất nhiều người không coi trọng Dung Chiêu từng nói, một tửu lâu mà thôi, có thể có bao nhiêu động tĩnh?
Nhưng tất cả bọn họ đều sai.
Một tửu lâu, thật sự có thể làm cho người ta sôi trào.
Dung Chiêu đã từng dùng mười vạn lượng để người trong kinh ồn ào bàn tán, hôm nay lại dùng hai lượng bạc, lần nữa nhấc lên sóng triều làm cho người ta rung động.
Chương trước Chương tiếp
Loading...