Ma Thiên Ký
Chương 810: Liên thủ
Dịch giả: nila32
MA THIÊN KÝ
Quyển 5: Kiếm Khí Cửu Tiêu
̉
Dịch: nila32
============================
Thanh niên cưỡi ngân xa nghe vậy, sắc mặt càng thêm ngưng trọng, hắn khẽ nhấc một tay, vang lên tiếng "Sưu sưu", cánh tay phải vốn được cơ quan chiến giáp bao phủ bỗng nhiên bắn ra ba đạo ngân mang, rõ ràng là ba tia ngân châm nhỏ như sợi tóc.
Ánh bạc lóe lên trong không trung, liền thấy vô số tơ bạc tụ lại một chỗ giống như một tấm lưới màu bạc đang nhanh chóng bao trùm lấy quái trùng phía dưới.
Quái nhân rết trong mắt lóe lên vẻ khinh thường, khóe miệng vừa co lại đột ngột há to bắn ra một chất lỏng sặc mùi mặn chua, rõ ràng là một loại axit kết dính màu xanh.
Một tiếng "Ùng ục" truyền đến.
Chỉ vừa tiếp xúc với dịch nhờn màu xanh lá, lưới tơ màu bạc ngay lập tức bị xuyên thủng.
A-xít này không chỉ có khả năng xuyên đá hòa sắt mà ngay đến linh khí cực phẩm cũng bị nó làm cho tan chảy.
Sắc mặt thanh niên ngân xa càng trở nên khó coi, pháp quyết trong tay lần nữa biến đổi, lưới tơ còn sót lại kêu vang một tiếng rồi vỡ tung, bắn ra hai đạo ngân mang xoay tròn trong không trung, lách qua chất lỏng màu xanh rồi chia làm hai hướng bắn về phía cự trùng xấu xí.
Quái nhân rết sau khi liếc qua hai đạo ánh sáng đang nhắm về mình, chỉ hừ nhẹ một tiếng, toàn thân liền có một tầng sương mù xám cuồn cuộn tuôn ra.
Hai tiếng "Bang bang", hai đòn tấn công khi va chạm với đầu của quái nhân chỉ phát ra những tia lửa nhỏ chứ không thể lưu lại bất cứ vết tích gì trên đó.
Ngân mang liền đó bị vòng xoáy màu xám xoay tròn bao lấy, lai hóa thành hai cây châm nhỏ ảm đạm rơi xuống. Thân châm không ngừng phát ra tiếng "xèo xèo", không ngờ đã xuất hiện vô số vệt loang lổ.
Thanh niên ngân xa thấy vậy, không khỏi biến sắc.
Bộ châm bạc giấu trong cơ quan chiến giáp này đích thực là một linh khí cực phẩm!
Tuy hắn không mong rằng một kích này có thể thành công nhưng chứng kiến đối phương có thể nhẹ nhàng hóa giải đòn tấn công như vậy, vẫn khiến hắn không khỏi giật mình.
Xem ra dung dịch a-xít màu xanh do quái vật kia phun có uy lực vô cùng lớn, mà xác trùng kia không phải thủ đoạn hời hợt như vừa rồi có thể đả thương được. Xem ra đối phương cũng là tồn tại có cùng cấp bậc với Khúc Nghiêu, nếu không chỉ là một hóa thân, tuyệt đối không thể có trình độ lợi hại đến vậy.
Liễu Minh chứng kiến từ đầu đến cuối, hai mắt nheo lại, trong đầu không ngừng suy nghĩ tính toán.
"Hai tiểu bối kia, còn có chiêu thức gì cứ lấy ra dùng đi, lão phu đã lâu không được hoạt động gân cốt rồi, hôm nay phải cùng các ngươi chơi đùa thật sảng khoái!" Thân hình xấu xí của cự trùng trôi nổi trong không khí, ánh sáng đỏ ngầu trong mắt không ngừng chớp động, không nhanh không chậm nói ra.
"Đạo hữu có cách nào ngăn chặn quái trùng kia một thời gian, nếu như có thể đến gần trong phạm vi vài trượng, tại hạ có lẽ có biện pháp làm hắn trọng thương." Liễu Minh bỗng nhẹ giọng truyền âm về phía thanh niên ngân xa bên cạnh.
Thanh niên ngân xa cũng không đáp lại, chỉ khẽ nhìn qua Liễu Minh, quyết đoán lấy ra mười viên ngọc nhiều màu sắc, ném về phía trước, đồng thời không ngừng mấp máy đôi môi, một hơi đánh ra mấy đạo pháp quyết dồn dập lóe lên chui vào bên trong những viên ngọc kia.
Một hồi ánh sáng màu lam phát ra chói mắt, sau đó lại có tiếng "răng rắc" vang lên, những viên ngọc vừa bắn lên trời đã hóa thành hơn chục khôi lỗi kị sĩ cao hai ba trượng cùng khôi lỗi cự lang màu xám.
Những khôi lỗi kị sĩ này trên người mặc áo giáp màu vàng kim, trong mắt tinh quang lấp lánh, toàn thân lại được bao phủ bởi ánh sáng màu lam nhạt. Mỗi tên kị sĩ từ bên hông rút ra một thanh loan đao màu lam sắc bén, sau đó nhanh chóng cưỡi lên thân khôi lỗi sói xám bên cạnh.
Những khôi lỗi cự lang này tru lên một tiếng, liền phân thành hai nhóm di chuyển về phía Yêu Rết khổng lồ đằng xa, trong chớp mắt đã tạo vòng vây đường kính hơn mười trượng.
Ngay sau đó, thanh niên ngân xa lần nữa biến đổi pháp quyết trong tay, từng đạo ánh sáng xanh dương bắn ra không ngớt từ phần lưng chiến giáp, phát ra tiếng "ông ông", rồi xoay quanh bên cạnh hắn.
Những hào quang màu lam này không ngờ lại là vô số những phi kiếm đan xen, tổng cộng có hơn một trăm lẻ tám thanh phi kiếm!
Phi kiếm nay dài hơn một xích, mỏng như cánh ve, trên thân kiếm có thể thấy từng đạo linh văn xanh dương dài nhỏ được chạm trổ vô cùng tinh xảo, nơi mũi kiếm lại có ánh sáng xanh dương không ngừng chớp động.
"Tật."
Thanh niên ngân xa chỉ tay vào trong không khí, một trăm lẻ tám chuôi phi kiếm bên cạnh hắn rung động kịch liệt, phát ra ánh sáng xanh dương chói mắt, sau đó tụ lại thành một đạo kiếm quang dài hơn một trượng bắn về phía quái vật rết khổng lồ.
Mà những khôi lỗi kị sĩ vây quanh yêu rết kia cũng đồng thời ra hiệu, khôi lỗi sài lang màu xám lại phát ra tiếng tru thê lương sau đó cũng nhào về phía đối thủ, đao nhọn trong tay kị sĩ lóe lên lam mang cuồn cuộn chém tới.
Liễu Minh trong thời gian đó mau chóng thúc giục pháp quyết, khí đen toàn thân bốc lên nghi ngút, thân hình sau một thoáng mơ hồ đã biến thành ba bóng người màu đen bay nhanh về hướng quái trùng khổng lồ.
Quái nhân rết lúc này lười biếng mở hai mắt, khẽ nhìn qua ánh sáng xanh dương cùng khôi lỗi màu lam vây quanh bốn phía, không hề có chút ý định tránh né, chỉ thấy thân hình run lên, khí xám quanh người nó lập tức trở nên càng thêm nồng đậm.
Một hồi "Đinh đinh đang đang" đinh tai nhức óc truyền đến.
Kiếm quang màu xanh dương cùng đao mang màu lam liên tiếp trảm lên thân quái nhân rết nhưng lại không thể gây ra chút tổn thương nào cho đối phương. Nhưng dù sao hào quang xanh dương chói mắt liên tiếp đánh tới cũng tạo ra khí thế không thể coi thường.
Không ngờ một khắc khi khí xám quỷ dị quanh người yêu rết lan tới, kiếm quang cùng đao mang đã không thể cầm cự, dồn dập bắn ra tán loạn.
Liễu Minh biến thành ba đạo hư ảnh nhân cơ hội tiến đến, nhưng vẫn còn cách rết khổng lồ kia chừng bảy tám trượng.
Đúng lúc này, yêu rết đột nhiên quay ngoắt đầu lại, hai mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào nhân loại nhỏ bé đang tìm cách tiếp cận nó.
Ngay khi Liễu Minh còn đang giật mình, chưa kịp có phản ứng gì, đã thấy cái miệng khổng lồ của cự trùng há to, ba trái bóng xanh nhanh như chớp từ đó bắn ra.
"Không tốt"
Kinh nghiệm chiến đấu của Liễu Minh so với người khác phong phú hơn nhiều, bản thể không cần suy nghĩ đã nhảy vọt sang một bên.
Hai tiếng "Phốc" "Phốc" hai hư ảnh còn chưa kịp phản ứng đã bị bóng xanh đánh tan nát.
Bóng xanh còn lại cũng ầm ầm nổ vang trong không khí, chính là tại nơi mà bản thể của Liễu Minh vừa đứng.
"Ồ"
Rết khổng lồ kinh ngạc ồ lên một tiếng nhưng sau đó trong mắt đã có ánh sáng màu máu lưu chuyển, hai chân trước chỉ về phía dịch nhờn màu xanh lá, liền thấy ba mũi tên nhỏ màu lục được ngưng tụ, "vèo" một tiếng, đã đến sát thân hình của Liễu Minh.
Tốc độ của mũi tên màu xanh so với Liễu Minh nhanh hơn không ít, tiếng xé gió vừa truyền ra, đã thấy đầu tên chỉ cách lưng của hắn chừng nửa trượng.
Nhưng Liễu Minh lại lần nữa đột ngột đổi hướng di chuyển, cũng không quay đầu lại, ba ngón hướng về sau búng ra, lúc này ba đạo kiếm khí óng ánh chuẩn xác đánh lên những mũi tên đang xông tới.
Ba tiếng trầm đục vang lên, kiếm khí đã hoàn toàn tiêu tán nhưng cũng làm chậm thế tới của những mũi tên kia trong giây lát.
Liễu Minh nhân cơ hội này, một tay bấm niệm pháp quyết, sau lưng đã truyền ra hai tiếng "Phốc" "Phốc", một đôi cánh bằng thịt màu bạc biến ảo ra, phịch một cái, thân hình trong nháy mắt đã rời khỏi phạm vi ba trượng bên cạnh rết khổng lồ kia.
Thanh niên ngân xa thấy vậy, trong mắt lóe lên dị sắc, vừa tiếp tục khống chế cơ quan phi kiếm, đồng thời giơ tay áo lên, bắn ra một đạo quang hà hai màu vàng bạc về phía hắn vừa khống chế cỗ xe lớn màu bạc có tám thớt ngựa lớn màu vàng kim.
Tinh quang trong mắt hắn lóe lên, hai tay thi triển càng thêm mau lẹ, từng đạo pháp quyết đẹp mắt liên tiếp được đánh ra!
Hai bánh của cỗ xe màu bạc nhanh chóng xoay tròn, tạo ra bốn hư ảnh phi luân màu bạc, tám thớt tuấn mã vàng kim phía trước lại điên cuồng gào thét, từ trong miệng liên tiếp phun ra ngọn lửa màu vàng kim bao phủ lấy hư ảnh phi luân, tạo thành bốn vòng xoay màu vàng kim phóng lên trời.
Đúng lúc này, Liễu Minh hét lên một tiếng thật dài, một luồng kiếm ý ngút trời lập tức phá thể xông ra, bên ngoài cơ thể liền có ánh sáng vàng kim lóe lên, biến thành một đạo cầu vồng vàng kim phóng tới.
Đúng là thần thông "Nhân kiếm hợp nhất".
Mũi tên nhỏ màu xanh đuổi sát phía sau liền bị kiếm ý mạnh mẽ phát tán, chấn cho tan vỡ.
Trước đầu của cầu vồng vàng kim, có thể thấy được một vầng sáng màu trắng nhàn nhạt, khiến không gian xung quan không ngừng rung động, thì ra Liễu Minh đã không chút do dự kích phát lực lượng tinh tú của Hư Không Kiếm.
Mặt người trên thân rết khổng lồ cuối cùng đã có chút đề phòng, lại dường như không để ý đén công kích của khôi lỗi cùng cơ quan phi kiếm bên cạnh, chỉ tập trung quan sát kim hồng đang dũng mãnh lao đến.
Ngay khi yêu rết định lần nữa phun ra a-xít màu xanh, chú ngữ trong miệng thanh niên ngân xa đã dừng lại, bốn chiếc phi luân màu vàng ở giữa không trung lập tức bùng nổ, hóa thành mặt trời bộc phát ánh sáng vàng kim chói mắt.
Quái nhân rết không kịp đề phòng, khi thấy ánh sáng chói mắt lao đến chỉ theo bản năng nhắm chặt hai mắt, miệng vẫn không dừng lại, phun ra lượng lớn chất lỏng màu xanh.
Kể ra thì dài nhưng sự việc chỉ xảy đến trong chớp mắt, một tiếng "Vèo", cầu vồng vàng kim đột nhiên rẽ ngoặt, tránh được chất lỏng bay đến trước mặt, sau đó lóe lên một cái, đã xuyên qua khí xám bao bọc quanh người rết khổng lồ kia.
"Ngao!"
Yêu Rết hét thảm một tiếng, điên cuồng vung vẩy chân nhỏ hai bên, ở giữa thân hình của hắn thình lình xuất hiện một lỗ máu lớn gần trượng, huyết dịch máu xám ồ ạt chảy ra.
Sau một khắc, từng sợi tơ nhỏ màu trắng đã từ lỗ máu trên người cự trùng bắn ra, sau một hồi cuồng vũ, liền đem trăm chân nhìn như vô cùng cứng rắn kia cắt xẻ thành từng khối máu thịt lớn cỡ nắm tay, giống như mưa xuân không ngừng rơi xuống.
Cầu vồng vàng kim trong chớp mắt dừng tại trước người thanh niên ngân xa, một lần nữa lộ ra Liễu Minh cầm trong tay phi kiếm màu vàng.
Lúc này, tuy hơi thở của hắn có chút mệt mỏi, sắc mặc cũng trở nên trắng bệch, nhưng hai hàng lông mày đã giãn ra rất nhiều, xoay đầu hướng thanh niên ngân xa gật đầu cười nhẹ.
Thanh niên cưỡi ngân xa vẻ mặt cũng vô cùng vui mừng, gật đầu tươi cười nhìn Liễu Minh, sau đó phất tay triệu hồi cơ quan phi kiếm cùng khôi lỗi kị sĩ.
Nhưng vào lúc này, từ trong thân thể đã bị chia năm xẻ bảy của quái nhân rết, lại phát ra tiếng cười quái dị khiến người ta sởn hết gai ốc!
"Tốt, rất tốt! Nguyên Linh Phi Kiếm sắc bén như thế, quả nhiên thực lực không tệ. Lão phu hôm nay mặc dù chỉ là tạm thời ngưng tụ hóa thân nhưng không ngờ Nguyên Linh Phi Kiếm cỏn con cũng có thể làm tổn thương thân thể này. Đã như vậy, ngươi cùng phi kiếm kia sẽ không có kết cục tốt đẹp."
Giọng nói vừa rồi phát ra từ đầu lâu đã bị cắt rời khỏi thân Rết. Đầu lâu này đã bị cắt mất một phần ba, hai mắt nhắm nghiền, tiếng nói sau khi phát ra đã chuyển thành một tràng chú ngữ tối nghĩa. Từng khối huyết nhục vốn bị cắt rời, lại theo chú ngữ vang lên bắt đầu nhúc nhích tại chỗ.
MA THIÊN KÝ
Quyển 5: Kiếm Khí Cửu Tiêu
̉
Dịch: nila32
============================
Thanh niên cưỡi ngân xa nghe vậy, sắc mặt càng thêm ngưng trọng, hắn khẽ nhấc một tay, vang lên tiếng "Sưu sưu", cánh tay phải vốn được cơ quan chiến giáp bao phủ bỗng nhiên bắn ra ba đạo ngân mang, rõ ràng là ba tia ngân châm nhỏ như sợi tóc.
Ánh bạc lóe lên trong không trung, liền thấy vô số tơ bạc tụ lại một chỗ giống như một tấm lưới màu bạc đang nhanh chóng bao trùm lấy quái trùng phía dưới.
Quái nhân rết trong mắt lóe lên vẻ khinh thường, khóe miệng vừa co lại đột ngột há to bắn ra một chất lỏng sặc mùi mặn chua, rõ ràng là một loại axit kết dính màu xanh.
Một tiếng "Ùng ục" truyền đến.
Chỉ vừa tiếp xúc với dịch nhờn màu xanh lá, lưới tơ màu bạc ngay lập tức bị xuyên thủng.
A-xít này không chỉ có khả năng xuyên đá hòa sắt mà ngay đến linh khí cực phẩm cũng bị nó làm cho tan chảy.
Sắc mặt thanh niên ngân xa càng trở nên khó coi, pháp quyết trong tay lần nữa biến đổi, lưới tơ còn sót lại kêu vang một tiếng rồi vỡ tung, bắn ra hai đạo ngân mang xoay tròn trong không trung, lách qua chất lỏng màu xanh rồi chia làm hai hướng bắn về phía cự trùng xấu xí.
Quái nhân rết sau khi liếc qua hai đạo ánh sáng đang nhắm về mình, chỉ hừ nhẹ một tiếng, toàn thân liền có một tầng sương mù xám cuồn cuộn tuôn ra.
Hai tiếng "Bang bang", hai đòn tấn công khi va chạm với đầu của quái nhân chỉ phát ra những tia lửa nhỏ chứ không thể lưu lại bất cứ vết tích gì trên đó.
Ngân mang liền đó bị vòng xoáy màu xám xoay tròn bao lấy, lai hóa thành hai cây châm nhỏ ảm đạm rơi xuống. Thân châm không ngừng phát ra tiếng "xèo xèo", không ngờ đã xuất hiện vô số vệt loang lổ.
Thanh niên ngân xa thấy vậy, không khỏi biến sắc.
Bộ châm bạc giấu trong cơ quan chiến giáp này đích thực là một linh khí cực phẩm!
Tuy hắn không mong rằng một kích này có thể thành công nhưng chứng kiến đối phương có thể nhẹ nhàng hóa giải đòn tấn công như vậy, vẫn khiến hắn không khỏi giật mình.
Xem ra dung dịch a-xít màu xanh do quái vật kia phun có uy lực vô cùng lớn, mà xác trùng kia không phải thủ đoạn hời hợt như vừa rồi có thể đả thương được. Xem ra đối phương cũng là tồn tại có cùng cấp bậc với Khúc Nghiêu, nếu không chỉ là một hóa thân, tuyệt đối không thể có trình độ lợi hại đến vậy.
Liễu Minh chứng kiến từ đầu đến cuối, hai mắt nheo lại, trong đầu không ngừng suy nghĩ tính toán.
"Hai tiểu bối kia, còn có chiêu thức gì cứ lấy ra dùng đi, lão phu đã lâu không được hoạt động gân cốt rồi, hôm nay phải cùng các ngươi chơi đùa thật sảng khoái!" Thân hình xấu xí của cự trùng trôi nổi trong không khí, ánh sáng đỏ ngầu trong mắt không ngừng chớp động, không nhanh không chậm nói ra.
"Đạo hữu có cách nào ngăn chặn quái trùng kia một thời gian, nếu như có thể đến gần trong phạm vi vài trượng, tại hạ có lẽ có biện pháp làm hắn trọng thương." Liễu Minh bỗng nhẹ giọng truyền âm về phía thanh niên ngân xa bên cạnh.
Thanh niên ngân xa cũng không đáp lại, chỉ khẽ nhìn qua Liễu Minh, quyết đoán lấy ra mười viên ngọc nhiều màu sắc, ném về phía trước, đồng thời không ngừng mấp máy đôi môi, một hơi đánh ra mấy đạo pháp quyết dồn dập lóe lên chui vào bên trong những viên ngọc kia.
Một hồi ánh sáng màu lam phát ra chói mắt, sau đó lại có tiếng "răng rắc" vang lên, những viên ngọc vừa bắn lên trời đã hóa thành hơn chục khôi lỗi kị sĩ cao hai ba trượng cùng khôi lỗi cự lang màu xám.
Những khôi lỗi kị sĩ này trên người mặc áo giáp màu vàng kim, trong mắt tinh quang lấp lánh, toàn thân lại được bao phủ bởi ánh sáng màu lam nhạt. Mỗi tên kị sĩ từ bên hông rút ra một thanh loan đao màu lam sắc bén, sau đó nhanh chóng cưỡi lên thân khôi lỗi sói xám bên cạnh.
Những khôi lỗi cự lang này tru lên một tiếng, liền phân thành hai nhóm di chuyển về phía Yêu Rết khổng lồ đằng xa, trong chớp mắt đã tạo vòng vây đường kính hơn mười trượng.
Ngay sau đó, thanh niên ngân xa lần nữa biến đổi pháp quyết trong tay, từng đạo ánh sáng xanh dương bắn ra không ngớt từ phần lưng chiến giáp, phát ra tiếng "ông ông", rồi xoay quanh bên cạnh hắn.
Những hào quang màu lam này không ngờ lại là vô số những phi kiếm đan xen, tổng cộng có hơn một trăm lẻ tám thanh phi kiếm!
Phi kiếm nay dài hơn một xích, mỏng như cánh ve, trên thân kiếm có thể thấy từng đạo linh văn xanh dương dài nhỏ được chạm trổ vô cùng tinh xảo, nơi mũi kiếm lại có ánh sáng xanh dương không ngừng chớp động.
"Tật."
Thanh niên ngân xa chỉ tay vào trong không khí, một trăm lẻ tám chuôi phi kiếm bên cạnh hắn rung động kịch liệt, phát ra ánh sáng xanh dương chói mắt, sau đó tụ lại thành một đạo kiếm quang dài hơn một trượng bắn về phía quái vật rết khổng lồ.
Mà những khôi lỗi kị sĩ vây quanh yêu rết kia cũng đồng thời ra hiệu, khôi lỗi sài lang màu xám lại phát ra tiếng tru thê lương sau đó cũng nhào về phía đối thủ, đao nhọn trong tay kị sĩ lóe lên lam mang cuồn cuộn chém tới.
Liễu Minh trong thời gian đó mau chóng thúc giục pháp quyết, khí đen toàn thân bốc lên nghi ngút, thân hình sau một thoáng mơ hồ đã biến thành ba bóng người màu đen bay nhanh về hướng quái trùng khổng lồ.
Quái nhân rết lúc này lười biếng mở hai mắt, khẽ nhìn qua ánh sáng xanh dương cùng khôi lỗi màu lam vây quanh bốn phía, không hề có chút ý định tránh né, chỉ thấy thân hình run lên, khí xám quanh người nó lập tức trở nên càng thêm nồng đậm.
Một hồi "Đinh đinh đang đang" đinh tai nhức óc truyền đến.
Kiếm quang màu xanh dương cùng đao mang màu lam liên tiếp trảm lên thân quái nhân rết nhưng lại không thể gây ra chút tổn thương nào cho đối phương. Nhưng dù sao hào quang xanh dương chói mắt liên tiếp đánh tới cũng tạo ra khí thế không thể coi thường.
Không ngờ một khắc khi khí xám quỷ dị quanh người yêu rết lan tới, kiếm quang cùng đao mang đã không thể cầm cự, dồn dập bắn ra tán loạn.
Liễu Minh biến thành ba đạo hư ảnh nhân cơ hội tiến đến, nhưng vẫn còn cách rết khổng lồ kia chừng bảy tám trượng.
Đúng lúc này, yêu rết đột nhiên quay ngoắt đầu lại, hai mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào nhân loại nhỏ bé đang tìm cách tiếp cận nó.
Ngay khi Liễu Minh còn đang giật mình, chưa kịp có phản ứng gì, đã thấy cái miệng khổng lồ của cự trùng há to, ba trái bóng xanh nhanh như chớp từ đó bắn ra.
"Không tốt"
Kinh nghiệm chiến đấu của Liễu Minh so với người khác phong phú hơn nhiều, bản thể không cần suy nghĩ đã nhảy vọt sang một bên.
Hai tiếng "Phốc" "Phốc" hai hư ảnh còn chưa kịp phản ứng đã bị bóng xanh đánh tan nát.
Bóng xanh còn lại cũng ầm ầm nổ vang trong không khí, chính là tại nơi mà bản thể của Liễu Minh vừa đứng.
"Ồ"
Rết khổng lồ kinh ngạc ồ lên một tiếng nhưng sau đó trong mắt đã có ánh sáng màu máu lưu chuyển, hai chân trước chỉ về phía dịch nhờn màu xanh lá, liền thấy ba mũi tên nhỏ màu lục được ngưng tụ, "vèo" một tiếng, đã đến sát thân hình của Liễu Minh.
Tốc độ của mũi tên màu xanh so với Liễu Minh nhanh hơn không ít, tiếng xé gió vừa truyền ra, đã thấy đầu tên chỉ cách lưng của hắn chừng nửa trượng.
Nhưng Liễu Minh lại lần nữa đột ngột đổi hướng di chuyển, cũng không quay đầu lại, ba ngón hướng về sau búng ra, lúc này ba đạo kiếm khí óng ánh chuẩn xác đánh lên những mũi tên đang xông tới.
Ba tiếng trầm đục vang lên, kiếm khí đã hoàn toàn tiêu tán nhưng cũng làm chậm thế tới của những mũi tên kia trong giây lát.
Liễu Minh nhân cơ hội này, một tay bấm niệm pháp quyết, sau lưng đã truyền ra hai tiếng "Phốc" "Phốc", một đôi cánh bằng thịt màu bạc biến ảo ra, phịch một cái, thân hình trong nháy mắt đã rời khỏi phạm vi ba trượng bên cạnh rết khổng lồ kia.
Thanh niên ngân xa thấy vậy, trong mắt lóe lên dị sắc, vừa tiếp tục khống chế cơ quan phi kiếm, đồng thời giơ tay áo lên, bắn ra một đạo quang hà hai màu vàng bạc về phía hắn vừa khống chế cỗ xe lớn màu bạc có tám thớt ngựa lớn màu vàng kim.
Tinh quang trong mắt hắn lóe lên, hai tay thi triển càng thêm mau lẹ, từng đạo pháp quyết đẹp mắt liên tiếp được đánh ra!
Hai bánh của cỗ xe màu bạc nhanh chóng xoay tròn, tạo ra bốn hư ảnh phi luân màu bạc, tám thớt tuấn mã vàng kim phía trước lại điên cuồng gào thét, từ trong miệng liên tiếp phun ra ngọn lửa màu vàng kim bao phủ lấy hư ảnh phi luân, tạo thành bốn vòng xoay màu vàng kim phóng lên trời.
Đúng lúc này, Liễu Minh hét lên một tiếng thật dài, một luồng kiếm ý ngút trời lập tức phá thể xông ra, bên ngoài cơ thể liền có ánh sáng vàng kim lóe lên, biến thành một đạo cầu vồng vàng kim phóng tới.
Đúng là thần thông "Nhân kiếm hợp nhất".
Mũi tên nhỏ màu xanh đuổi sát phía sau liền bị kiếm ý mạnh mẽ phát tán, chấn cho tan vỡ.
Trước đầu của cầu vồng vàng kim, có thể thấy được một vầng sáng màu trắng nhàn nhạt, khiến không gian xung quan không ngừng rung động, thì ra Liễu Minh đã không chút do dự kích phát lực lượng tinh tú của Hư Không Kiếm.
Mặt người trên thân rết khổng lồ cuối cùng đã có chút đề phòng, lại dường như không để ý đén công kích của khôi lỗi cùng cơ quan phi kiếm bên cạnh, chỉ tập trung quan sát kim hồng đang dũng mãnh lao đến.
Ngay khi yêu rết định lần nữa phun ra a-xít màu xanh, chú ngữ trong miệng thanh niên ngân xa đã dừng lại, bốn chiếc phi luân màu vàng ở giữa không trung lập tức bùng nổ, hóa thành mặt trời bộc phát ánh sáng vàng kim chói mắt.
Quái nhân rết không kịp đề phòng, khi thấy ánh sáng chói mắt lao đến chỉ theo bản năng nhắm chặt hai mắt, miệng vẫn không dừng lại, phun ra lượng lớn chất lỏng màu xanh.
Kể ra thì dài nhưng sự việc chỉ xảy đến trong chớp mắt, một tiếng "Vèo", cầu vồng vàng kim đột nhiên rẽ ngoặt, tránh được chất lỏng bay đến trước mặt, sau đó lóe lên một cái, đã xuyên qua khí xám bao bọc quanh người rết khổng lồ kia.
"Ngao!"
Yêu Rết hét thảm một tiếng, điên cuồng vung vẩy chân nhỏ hai bên, ở giữa thân hình của hắn thình lình xuất hiện một lỗ máu lớn gần trượng, huyết dịch máu xám ồ ạt chảy ra.
Sau một khắc, từng sợi tơ nhỏ màu trắng đã từ lỗ máu trên người cự trùng bắn ra, sau một hồi cuồng vũ, liền đem trăm chân nhìn như vô cùng cứng rắn kia cắt xẻ thành từng khối máu thịt lớn cỡ nắm tay, giống như mưa xuân không ngừng rơi xuống.
Cầu vồng vàng kim trong chớp mắt dừng tại trước người thanh niên ngân xa, một lần nữa lộ ra Liễu Minh cầm trong tay phi kiếm màu vàng.
Lúc này, tuy hơi thở của hắn có chút mệt mỏi, sắc mặc cũng trở nên trắng bệch, nhưng hai hàng lông mày đã giãn ra rất nhiều, xoay đầu hướng thanh niên ngân xa gật đầu cười nhẹ.
Thanh niên cưỡi ngân xa vẻ mặt cũng vô cùng vui mừng, gật đầu tươi cười nhìn Liễu Minh, sau đó phất tay triệu hồi cơ quan phi kiếm cùng khôi lỗi kị sĩ.
Nhưng vào lúc này, từ trong thân thể đã bị chia năm xẻ bảy của quái nhân rết, lại phát ra tiếng cười quái dị khiến người ta sởn hết gai ốc!
"Tốt, rất tốt! Nguyên Linh Phi Kiếm sắc bén như thế, quả nhiên thực lực không tệ. Lão phu hôm nay mặc dù chỉ là tạm thời ngưng tụ hóa thân nhưng không ngờ Nguyên Linh Phi Kiếm cỏn con cũng có thể làm tổn thương thân thể này. Đã như vậy, ngươi cùng phi kiếm kia sẽ không có kết cục tốt đẹp."
Giọng nói vừa rồi phát ra từ đầu lâu đã bị cắt rời khỏi thân Rết. Đầu lâu này đã bị cắt mất một phần ba, hai mắt nhắm nghiền, tiếng nói sau khi phát ra đã chuyển thành một tràng chú ngữ tối nghĩa. Từng khối huyết nhục vốn bị cắt rời, lại theo chú ngữ vang lên bắt đầu nhúc nhích tại chỗ.