Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Ma Thiên Ký

Chương 247: Trọng bảo



Dịch giả: hungprods, Minhzhang
Biên: hungprods
Chín tháng sau, lúc này nam tử mặc áo bào trắng đang nhắm mắt ngồi xếp bằng, bên tai bỗng nghe thấy một hồi tiếng ‘ông ông’.
Trong lòng gã chợt nghĩ tới một việc, vội vàng đình chỉ pháp quyết, mở to mắt nhìn về phía trước.
Chỉ thấy gương đồng vốn lặng yên treo trên vách tường lúc này lại đang rung lên nhè nhẹ.
Mà hình ảnh cánh cửa lớn gian nhà đá vốn đang đóng chặt trong tấm gương đồng bỗng chậm rãi mở ra, một gã thanh niên mặc áo bào màu lục, thần sắc bình tĩnh từ bên trong bước ra, đúng là Liễu Minh.
Nam tử áo trắng thấy vậy hết sức vui mừng, vội vàng lật bàn tay, trong tay lập tức xuất hiện một cái trận bàn, tay còn lại nhanh chóng đánh mấy đạo pháp quyết về phía nó rồi bước vội về phía cầu thang của lầu các.

Liễu Minh quan sát cảnh vật bên ngoài gian nhà đá một lượt, hết thảy đều giống hệt với lúc hắn đi vào trước đây.
Điều duy nhất không giống là lúc hắn tiến vào vẫn chỉ là một tên Linh Đồ tầm thường, mà khi đi ra đã là một vị Linh Sư Ngưng Dịch kỳ hàng thật giá thật.
Trong lòng Liễu Minh thầm cảm khái, khóe miệng không kìm được mà nở một nụ cười thoải mái. Sau đó bỗng hắn nắm chặt hai tay lại, bên ngoài cơ thể rõ ràng lại hiện ra một tầng sáng màu lam nhạt, bên trong thấp thoáng thấy được một vài điểm tinh quang chớp động không ngừng.
Đây chính Cương khí mà hắn đã phải trải qua trăm cay nghìn đắng cuối cùng mới tu luyện thành, năng lực phòng ngự đủ mạnh để tiếp một kích toàn lực của Linh Đồ bình thường mà không hề hấn gì.
Hắn vì ngưng luyện Cương khí này mà đã một hơi dùng hết sạch ba bình Canh Lam Chân Sát trong tay, hơn nữa còn ngưng Sát liên tiếp ba lần mới miễn cưỡng thành công.
Nhớ lại lúc ấy hắn thiếu chút nữa đã thất bại, mồ hôi lạnh đầm đìa toàn thân, trong lòng thầm kêu may mắn không thôi.
Nếu lúc trước hắn lấy Chân Sát này thiếu đi nửa phần, kết quả lần trùng kích này có khả năng lớn là thất bại.
Trong lòng Liễu Minh nghĩ như vậy, một ngón tay đột nhiên búng về phía mặt đất gần đó.
“Phốc” một tiếng.
Một tia sáng màu lam bắn ra, lưu lại một cái lỗ nhỏ thật sâu trên mặt đất, ngay lập tức từ bên trong lỗ nhỏ tuôn ra một luồng khí cực lạnh, chỉ trong chớp mắt đã đóng băng cả một mảnh đất nhỏ xung quanh.
Liễu Minh thấy vậy, trên mặt lộ vẻ hài lòng.
Bất kể là lực phòng ngự hay là uy lực công kích của Canh Lam Chân Sát đều khiến hắn hoàn toàn thỏa mãn, thực không uổng công hắn vất vả tới Van Man sơn mạch một chuyến.
Nhưng lúc này, nếu có người dùng thần niệm xâm nhập vào bên trong cơ thể của Liễu Minh thì có thể phát hiện lực lượng Chân nguyên trong Đan điền đều hóa thành một loại chất lỏng màu bạc nhạt, đồng thời còn phát ra chấn động Pháp lực kinh người.
Đây chính là “Chân nguyên hóa lỏng” - một trong những tiêu chí của tu luyện giả tiến vào Ngưng Dịch cảnh, nhờ đó mà lượng Pháp lực cơ thể có thể dung nạp nhiều hơn Linh Đồ mười mấy lần, thậm chí là mấy chục lần.
Đương nhiên ngay khi hắn tiến giai Ngưng Dịch cảnh, Tinh thần lực cũng tăng vọt gấp mấy lần so với trước đây.
Phải biết rằng, Tinh thần lực của Liễu Minh trước đây đã không kém hơn Linh Sư sơ kỳ là bao, bây giờ thoáng cái lại tăng vọt gấp mấy lần, chỉ sợ Linh Sư Ngưng Dịch hậu kỳ cũng không thể so sánh với hắn.
Điều này cũng là may mắn vì sau khi tiến thành công, Liễu Minh một mực ở lại trong Linh trì khổ tu hơn nửa năm. Nếu không bất luận là Chân nguyên hóa lỏng hay là Tinh thần lực bạo tăng đều khiến cho cảnh giới của hắn không ổn định, rất dễ lưu lại một chút tai họa ngầm.
Liễu Minh đứng tại chỗ tự suy nghĩ một lát rồi đi về phía lối ra.
Kết quả là khi hắn đi tới gần pháp trận Truyền Tống, nam tử mặc áo bào trắng đã đợi sẵn ở đó, gã vừa nhìn thấy Liễu Minh đi tới đã mỉm cười nói:
“Ha ha, chúc mừng Liễu sư điệt tiến giai Ngưng Dịch cảnh, trở thành một thành viên trong số chúng ta. Ta đã thông báo cho Chưởng môn sư huynh rồi, lão sẽ lập tức đến đây đưa sư điệt tới Tổ Sư Đường tế bái một phen, sau đó liền có thể chính thức thay đổi xưng hô, gọi ta một tiếng ‘sư huynh’ rồi. Chậc chậc, sợ rằng sư điệt vẫn còn chưa biết, lần này ngươi ngưng Sát thành công đã khiến cho không biết bao nhiêu người kinh hãi a.”
“Lần này đệ tử có thể trùng kích thành công cũng là một điều cực kỳ may mắn, nếu làm lại một lần nữa thì có đến tám chín phần mười là thất bại.” Liễu Minh không dám thất kính, vội thi lễ nói.
“Ha ha, người tu hành chúng ta nếu đã chọn con đường nghịch thiên, thứ gọi là vận khí kia đương nhiên cũng là một phần thực lực.” Nam tử áo trắng cười ha ha nói, bộ dáng không để tâm chút nào.
Liễu Minh đương nhiên cũng chỉ có thể cười cười phụ họa.
Sau đó hắn và nam tử áo trắng đi vào trong pháp trận, truyền tống từ trong khu vực Linh Trì ra ngoài, lần nữa về đến đại sảnh tầng một tòa lầu các ở lối vào hạp cốc.
Liễu Minh chưa kịp lắc đầu xua tan sự choáng váng khi truyền tống, từ bên ngoài cửa lớn lầu các, một lão giả mặt mũi tươi cười đã bước vào.
Đúng là Chưởng môn Man Quỷ Tông!
...
Một lúc lâu sau, sau khi Liễu Minh đi ra khỏi Tổ Sư Đường trên ngọn chủ phong liền lập tức quay về Cửu Anh Sơn.
Nửa ngày sau, hắn đi cùng với Khuê Như Tuyền chọn một tòa động phủ chính thức trên Cửu Anh Sơn, sau đó cũng dọn luôn đến đây ở.
Ngày hôm sau, Liễu Minh dành cả ngày trong động phủ tiếp đón những vị Linh Sư của các chi khác đến chúc mừng.
Ngày thứ ba, lần đầu tiên Liễu Minh gặp gỡ phần đông đệ tử chi Cửu Anh với thân phận sư thúc trong đại điện trên đỉnh Cửu Anh Sơn.
Những đệ tử này mặc dù đã sớm biết việc Liễu Minh đổi tên và tiến giai Linh Sư, nhưng khi tận mắt nhìn thấy hắn, mỗi người lại có một biểu lộ khác nhau.
...
Nửa tháng sau, Liễu Minh ngồi xếp bằng trong mật thất động phủ mới, trên mặt đất phía trước người khắc rõ một pháp trận lơn hơn một trượng.
Ở trung tâm pháp trận, một thanh đoản kiếm màu xanh đang bay lơ lửng cách mặt đất không xa lắm, đồng thời trên bề mặt còn có hơn mười tầng văn trận màu xanh nhạt chớp động không ngừng.
Hai tay Liễu Minh nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, miệng phun ra từng đoàn tinh khí, toàn bộ đều lóe lên rồi chui vào bên trong đoản kiếm.
Rõ ràng hắn đang tế luyện thanh Kiếm khí trung phẩm này.
Với tu vi trước kia của hắn, cũng chỉ có thể miễn cưỡng kích phát ba bốn trọng cấm chế của kiếm này mà thôi. Nhưng hiện giờ đã trở thành Linh Sư Ngưng Dịch cảnh sơ kỳ, Pháp lực tăng vọt lên gấp mấy lần, đương nhiên có thể lần lượt kích phát toàn bộ những trọng cấm chế tiếp theo.
Cho nên lúc này hắn mới tế luyện Thanh Nguyệt Kiếm một lần nữa.
Chỉ cần hoàn thành tế luyện thanh Linh khí này, uy lực của nó khi được thi triển ra đương nhiên khác biệt một trời một vực so với trước đây.
Mắt thấy văn trận trên bề mặt thanh đoản kiếm màu xanh càng lúc càng nhiều, tầng thứ mười sáu cũng thấp thoáng hiện ra, trên mặt Liễu Minh lộ vẻ vui mừng, tiếp đó đang định thay đổi pháp quyết thì trong tay áo bỗng nhiên truyền đến từng hồi tiếng ‘ông ông’.
Liễu Minh hơi giật mình, sau khi ánh mắt nhìn lướt qua chỗ phát ra tiếng động trong ống tay áo, hai hàng lông mày bỗng nhướng lên.
Hắn lập tức đình chỉ pháp quyết trong tay, thanh đoản kiếm màu xanh vẫn lơ lửng giữa không trung, còn tay áo thì rung lên, một cái trận bàn từ trong đó bay thật nhanh ra ngoài, sau khi nó xoay tròn một vòng liền rơi gọn vào trong lòng bàn tay hắn.
Ánh mắt Liễu Minh quét qua mấy dòng chữ nhỏ hiện lên trên trận bàn, trên mặt chợt hiện vẻ kinh ngạc, sau khi ánh mắt chớp động vài cái liền thu vật này lại, cả người lâm vào trong trầm ngâm.
Trên trận bàn đúng là tin tức từ Chưởng môn Man Quỷ Tông, lệnh cho hắn tới họp ở đại điện trên ngọn chủ phong, nói có chuyện quan trọng cần thảo luận.
Mặc dù trong lòng Liễu Minh cảm thấy có chút kỳ lạ, nhưng đương nhiên không thể coi như không biết được.
Vì vậy tiếp đó hai tay hắn nhanh chóng bấm niệm pháp quyết thi pháp, khiến cho toàn bộ văn trận trên bề mặt Thanh Nguyệt Kiếm đều chui vào bên trong, sau khi thu thanh đoản kiếm lại liền đi ra khỏi mật thất.
Một lát sau, Liễu Minh cưỡi một đám mấy màu xám tro rời khỏi Cửu Anh Sơn, bay nhanh tới ngọn chủ phong.
Không bao lâu sau, hắn đã đi tới đại điện chuyên dùng để nghị sự trên ngọn chủ phong.
Chưởng môn Man Quỷ Tông lông mày cau chặt đã chờ sẵn ở đây, vừa thấy Liễu Minh đi đến liền mỉm cười nói:
"Liễu sư đệ, cuối cùng ngươi cũng tới rồi, mau ngồi đi."
"Chưởng môn sư huynh quá khách khí rồi, không biết sư huynh gọi ta đến đây có chuyện gì quan trọng vậy?" Liễu Minh khách khách khí khí khom người thi lễ với lão giả mặc áo gai.
"Nếu sư đệ không thích vòng vo, ta đây cũng đi thẳng vào vấn đề. Trước tiên ta hỏi một câu, công pháp trước kia sư đệ tu luyện có phải là Minh Cốt Quyết hay không?" Chưởng môn Man Quỷ Tông suy nghĩ một chút, sau đó liền mở miệng hỏi một câu khiến cho trong lòng Liễu Minh rùng mình.
"Chưởng môn sư huynh biết việc này từ chỗ Nguyễn sư huynh a?" Liễu Minh nhanh chóng suy nghĩ, trên mặt cũng không lộ ra thần sắc dị thường gì.
"Liễu sư đệ không cần lo lắng, nếu bàn trình độ hiểu rõ về Minh Cốt Quyết, toàn bộ trên dưới Man Quỷ Tông ngoại trừ Nguyễn sư đệ, chỉ sợ cũng chỉ có một mình lão phu mà thôi. Nếu năm đó ngươi đã tham gia thi đấu, kể cả là Nguyễn sư đệ không nói cho biết, ta cũng có thể nhận ra một vài dấu hiệu của công pháp này." Lão giả áo gai cười nói.
"Nếu đã như vậy, ta cũng không cần giấu giếm nữa. Công pháp mà sư đệ tu luyện đích thật là Minh Cốt Quyết! Sư huynh gọi ta đến đây, chẳng lẽ nguyên nhân là vì công pháp này sao?" Ý nghĩ trong đầu Liễu Minh nhanh chóng xoay chuyển, nhưng vẻ mặt rất bình tĩnh hỏi.
"Ừm, đúng là có quan hệ với công pháp này. Tuy nhiên trước đó, ta vẫn muốn hỏi sư đệ một chút, sư đệ thấy việc Hải tộc xâm lấn các nước ven biển thế nào?" Thần sắc Chưởng môn Man Quỷ Tông ngưng trọng nói.
"Hải tộc xâm lấn sao? Vấn đề này cũng không dễ nói. Nhưng có một điều không thể nghi ngờ, thế lực Hải tộc vô cùng mạnh mẽ, chỉ dựa vào lực lượng một quốc gia chúng ta e rằng rất khó có thể đẩy lùi Hải tộc xâm lấn." Liễu Minh vốn dĩ hơi nao nao, nhưng lập tức không do dự trả lời.
"Xem ra Liễu sư đệ cũng là người hiểu chuyện, nói như vậy, ở đây ta có một vài tin tức truyền về từ biên giới, trước tiên sư đệ hãy xem qua một chút rồi hẵng nói." Chưởng môn Man Quỷ Tông gật gật đầu, sau đó bỗng nhiên lấy từ trong tay áo ra một khối ngọc giản màu trắng, đưa tới.
Liễu Minh thấy vậy mặc dù hơi bất ngờ, nhưng cũng không chần chừ gì, lập tức nhận lấy ngọc giản rồi áp lên trán.
Thời gian dần trôi qua, biểu hiện trên mặt Liễu Minh dần dần trở nên âm tình bất định, sau một lúc lâu mới than nhẹ một tiếng rồi bỏ ngọc giản từ trên trán xuống.
"Thật không ngờ, thực lực chân chính của Hải tộc lại mạnh mẽ như thế. Tình hình trước mắt không ngờ lại trở nên bết bát như vậy."
"Cũng như sư đệ vừa thấy được. Thế lực Hải tộc to lớn vượt xa sự tưởng tượng của chúng ta trước kia.
Mà vào một năm trước toàn bộ cường giả Hóa Tinh Kỳ của năm tông chúng ta đều đã đồn trú ở biên giới, phòng ngừa cường giả Hóa Tinh Kỳ của đối phương chia ra đánh lén, tiêu diệt từng bộ phận. Nhưng cũng vì thế, sau khi bên phía Hải tộc chính thức phát động công kích, liên quân nơi biên giới không thể nào chèo chống được quá lâu. Cho nên mấy tông chúng ta nhất định phải nhanh chóng phái nhóm viện quân thứ hai đến tiếp ứng. Nhưng Liễu sư đệ ngươi cũng biết, thế lực Man Quỷ Tông chúng ta vốn là nhỏ nhất, những người có tu vi Linh Sư thực sự cũng chẳng có bao nhiêu, tính cả những người đang trấn thủ trong tông và những người đang chấp hành các nhiệm vụ khác, hiện giờ người có thể phái đi cũng không có mấy. Cho nên, lần này mặc dù bổn tông không thể nào phái ra lượng lớn Linh Sư, nhưng cũng chuẩn bị sử dụng vài món trọng bảo vẫn luôn bị phong ấn." Chưởng môn Man Quỷ Tông nghiêm nghị nói.
"Trọng bảo?" Liễu Minh nghe đến đây không khỏi có chút kinh ngạc.
Chương trước Chương tiếp
Loading...