Ma Thiên Ký
Chương 1055: Thành Lãnh Nguyệt
Dịch giả: nila32, Khói
Ý định của Liễu Minh chính là giả trang kẻ gọi là ‘Ẩn Hàn’ này để lẫn vào địa bàn của U tộc từ đó nghĩ cách tìm hiểu tung tích của Minh Cốt Quyết và Minh Hà chi thủy rồi mới suy nghĩ biện pháp quay về Ác Quỷ Đạo.
Hiển nhiên hắn sẽ không dễ dàng bỏ qua một hồi đại cơ duyên dâng đến tận cửa như vậy.
Về phần lý do khiến hắn quyết định giả mạo Ẩn Hàn, thứ nhất là vì thân phận Nhân tộc của hắn hiện tại không tiện đi đi lại lại ở giới diện này. Thứ hai là thực lực của gã họ Ẩn này cũng không quá cao cường từ đó tránh việc bị người trong U tộc dòm ngó giúp cho việc giả trang khó bị phát hiện. Hơn nữa, thời hạn Ẩn Hàn đóng quân ở nơi này cũng đã gần hết, vì vậy y sẽ sớm bị gọi trở về địa phận thành Lãnh Nguyệt. Từ đó, với thân phận tộc nhân U tộc này, về sau hắn có thể thuận lý thành chương trà trộn vào trong thế lực của đối phương để tìm hiểu tin tức mình cần.
Đương nhiên, trong tay Liễu Minh hiện nay còn thiếu một thứ tương đối quan trọng, đó chính là lượng lớn quỷ vật cấp thấp để thay thế cho đám Lệ Quỷ đã bị Hạt Nhi cùng Phi Nhi tiêu diệt ban nãy.
Nói về việc U tộc cầm tù Lệ Quỷ kỳ thật cũng không hoàn toàn xuất phát từ nguyên nhân dựa vào đám quỷ vật này để tiêu diệt đối thủ mà chủ yếu là vì tập tính tìm kiếm nô bộc của thành viên U tộc. Căn cứ vào trí nhớ của Ẩn Hàn, gần đây còn có vài nhóm quỷ vật cấp thấp tụ tập.
Sau khi suy nghĩ một chút, Liễu Minh liền triệu tập hắc khí quanh người để hóa thành một đạo độn quang màu đen lao vút về phía xa.
Một tháng sau, trên một lối mòn xuyên qua mảnh rừng âm u, có thể nhận thấy hai gã đàn ông với làn da xám trắng đang lê bước cạnh nhau.
Người đi bên trái là một đại hán cao chừng bảy xích, khuôn mặt trắng bệch không chút huyết sắc, bên hông của y ngoại trừ một khối lệnh bài đen nhánh còn có hai chiếc túi lớn màu xám căng phồng. Người này không ai khác chính là Liễu Minh đang vượt ngàn dặm xa trở về thành Lãnh Nguyệt.
Đi bên cạnh lúc này là một nam tử U tộc mặc y phục màu lam. Kẻ này tay áo bồng bềnh, bộ dạng nhẹ nhàng thong dong, vừa đi trò chuyện liên hồi với Liễu Minh. Vị tộc nhân U tộc này tên gọi là Đồ Khôn, một tu sĩ có tu vi Hóa Tinh hậu kỳ, hơn nữa cũng là người đến từ thành Lãnh Nguyệt. Một thời gian ngắn về trước, khi thấy Liễu Minh đang miệt mài thu phục quỷ vật, lại biết họ Liễu đang có ý định trở về thành Lãnh Nguyệt, gã liền nảy sinh ý định kết bạn đồng hành.
Nói đến việc chiêu nạp quỷ vật, toàn bộ quá trình thật sự không hề dễ dàng như Liễu Minh vẫn tưởng. Trừ đi một ít quỷ vật lang bạt hoang dã, phần lớn trong số chúng đã biết tụ tập thành bầy, giao dịch đàm phán với tu sĩ U tộc vãng lai.
Trải qua một phen tìm tòi cật lực, cộng thêm hứa hẹn cùng đe dọa đủ kiểu, Liễu Minh rốt cuộc phải bỏ ra phân nửa số tài sản tích góp được mới có thể thuận lợi chiêu một đám quỷ vật cấp thấp. Điều này khiến cho kẻ đang túng quẫn Minh thạch như họ Liễu cảm thấy vô cùng đau đớn. Thế nhưng hiện tại đã không còn biện pháp nào khác, hắn vừa mới chân ướt chân ráo đặt chân đến nơi đây vì vậy không muốn bởi chút chuyện nhỏ nhặt này lại khiến cho bản thân bị phát hiện.
Những ngày vừa qua đồng hành cùng Đồ Khôn, hắn đã thu được một vài thông tin hữu ích.
“Không giấu gì Ẩn Hàn huynh. Xung quanh tròn trăm dặm hiện nay, các thế lực đấu đá lẫn nhau ngày càng ác liệt. Ngay đến những quỷ vật cấp thấp kia cũng không tình nguyện bị chiêu mộ trở thành bia đỡ đạn cho chúng ta nữa rồi. Lúc trước cũng may nhờ có Ẩn huynh lộ ra vài bộ công pháp hóa hình mới có thể dễ dàng thuyết phục lũ tham lam đó bán mạng cho nên hiện tại chúng ta mới có thể thong thả quay về giao nộp nhiệm vụ.” Đồ Khôn cười nói sang sảng.
“Đồ huynh đã quá khách khí. Với thực lực của ngươi, sao lại bị đám quỷ vật yếu ớt kia gây khó dễ được chứ. Chẳng qua Đồ huynh khí độ rộng rãi không muốn động tay động chân với chúng mà thôi.” Liễu Minh cười cười, thuận miệng trả lời.
“Hắc hắc, đám quỷ vật kia kỳ thật cũng không hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Đừng nhìn bộ dạng khúm na khúm núm của chúng mà lầm to, một khi thật sự ra tay đả thương đám quỷ vật này chỉ sợ rắc rối sẽ lập tức tìm đến hai người chúng ta.” Đồ Khôn tựa như nghĩ đến điều gì bèn khoát tay thở dài đáp lời.
“Xin chỉ giáo.” Liễu Minh khẽ động thần sắc ra vẻ có chút khó hiểu.
“Hắc hắc, những bộ lạc yếu ớt như vậy vẫn có thể tồn tại mà không bị cường giả nơi khác ngạnh chiếm tự nhiên là có đạo lý sinh tồn của chúng. Theo như dự đoán của ta, bọn chúng nhất định sở hữu chỗ dựa vững chắc sau lưng, hơn nữa còn có thể là một đại nhân vật cả ta và huynh đều đã nghe qua.” Đồ Khôn thuận miệng trả lời.
Liễu Minh gật đầu ra vẻ đã hiểu.
Trò chuyện thêm một lúc, lại xuyên qua rừng cây, rốt cuộc trước mắt Liễu Minh thình lình hiện ra quang cảnh sáng ngời. Chỉ thấy một tòa thành trì lớn như ngọn núi khổng lồ thình lình xuất hiện cách đó mấy trăm trượng. Ba chữ ‘Lãnh Nguyệt thành’ tô son thếp vàng, mạnh mẽ uy nghiêm khiến bọn họ có thể nhìn rõ từ xa. Tuy nói lúc trước hắn đã đại khái nắm bắt một sô thông tin về tòa thành trì nguy nga trước mặt thế nhưng vào lúc nhìn thấy cảnh thật vẫn không khỏi giật mình một phen.
Không giống như hắn tưởng tượng, thành Lãnh Nguyệt lại không hề lộ ra âm khí nồng đậm, hơn nữa từ ngoài nhìn vào còn có thể nhận ra sức sống mạnh mẽ, phồn vinh của nó. Chỉ thấy tòa thành tráng lệ này chiếm diện tích chừng hơn ngàn mẫu. Ba mặt còn lại đều được núi non trùng điệp che chở. Tường thành bốn phía đều được xây nên từ loại gạch đá màu xám kỳ lạ, cứ cách một đoạn lại có một mặt cờ lớn căng lộng trong gió. Bốn góc thành trì là bốn tòa tháp cao gần trăm trượng. Trên mỗi tòa tháp đều có vài gã tu sĩ U tộc mặc giáp nâu xanh đi tới đi lui với vẻ mặt vô cùng cảnh giác.
Khi Liễu Minh đến gần cửa thành liền có hai gã giáp sĩ tiến đến ngăn cản hai người bọn họ.
“Hai người vừa đến hãy nêu rõ thân phận, tính danh!”
Một tên trong đó dáng người phi thường cường tráng nhìn về phía hai người Liễu Minh lạnh lùng mở miệng.
"Tại hạ Đồ Khôn, còn vị này tên Ẩn Hàn, hai người chúng ta đều nhận nhiệm vụ của Lãnh Nguyệt Thành mới phải ly khai thành để thực hiện nhiệm vụ, bây giờ nhiệm vụ đã hoàn thành liền trở về để giao nộp lên trên." Đồ Khôn lễ phép ôm quyền với hai gã đệ tử thủ thành rồi mới lên tiếng trình bày.
"Ẩn Hàn? Tại sao ta chưa bao giờ nghe nói đến kẻ nào có tên như vậy? Ngươi đi làm nhiệm vụ gì?" Tên thủ thành giáp sĩ còn lại dáng người có chút thấp bé bỗng nhiên tiến lên một bước, đánh giá cẩn thận Liễu Minh rồi hỏi.
"Tại hạ những năm gần đây vừa mới bái nhập dưới trướng đại nhân Bích U, sau đó liền một mực ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, cho nên các hạ chưa thấy qua tại hạ cũng là điều bình thường." Liễu Minh trong lòng khẽ động, nhưng bề ngoài không lộ chút dị sắc nào, vẫn bình tĩnh trả lời.
Tiếp lời, bàn tay hắn khẽ lật đem thân phận lệnh bài lấy được lúc trước trình lên, đồng thời cố ý để lộ ra hai chiếc túi màu xám căng phồng đeo bên hông.
"Ách, khó trách khó trách. Đã như vậy, các ngươi liền vào đi thôi." Tên giáp sĩ thủ thành thấp bé nhìn chằm chằm vào lệnh bài thân phận mấy lần, sau đó ánh mắt khẽ đảo qua hai cái túi đê giai khu quỷ đại bên hông Liễu Minh, sắc mặt mới hòa hoãn đi vài phần, hắn đem lệnh bài thân phận trả cho hai người Liễu Minh rồi để hai người vào thành.
Sau khi ly khai khỏi cổng thành, Liễu Minh lúc này mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Nếu hắn dùng thân phận Nhân tộc mà muốn đi vào bên trong thành chỉ sợ không thể dễ dàng như vậy.
Liễu Minh sau khi tiến vào thành lập tức phát hiện đường đi trong thành rộng rãi nhưng lại có chút ít vắng vẻ, các loại kiến trúc vụn vặt lẻ tẻ, chiều cao không đồng đều phân bố tại khắp nơi hai bên đường, ở phía đằng trước là khu vực trung ương thành trì, mơ hồ có thể thấy được một tòa thành rộng lớn, phía trên toà thành cắm một lá cờ trên mặt in hai chữ 'Lãnh Nguyệt' to lớn.
Liễu Minh cũng không có cảm thấy kỳ quái, bởi vì lúc hắn đi trên đường, đã cố tình hướng về phía Đồ Khôn thăm dò một chút tình huống bên trong thành, biết rõ trong thành này phần lớn U tộc chấp hành nhiệm vụ ở bên ngoài, phần U tộc còn lại thì tập trung phần lớn tại phía đông bắc khu thành tạo ra một khu vực sinh sống tương tự phường thị.
Thời gian kế tiếp, Liêu Minh không trực tiếp đi về phía phường thị, mà mượn cớ từ biệt Đồ Khôn sau đó lựa chọn dừng chân tại một khách sạn nhỏ tương đối hẻo lánh giáp tường thành.
Giữa trưa ngày thứ hai, bên trong mật thất của gian phòng, Liễu Minh đang khoanh chân ngồi, vẻ mặt hắn mừng rỡ đang xem xét một tấm địa đồ bằng da màu vàng nằm gọn trong bàn tay.
Đây là một tấm bản đồ Lãnh Nguyệt Thành cùng tình huống bốn phía, sáng sớm hôm nay hắn mới đi phường thị dùng một viên hạ phẩm Minh thạch để đổi lấy.
Dựa vào bản đồ đánh dấu, Lãnh Nguyệt Thành nằm bên trong 'U Thủy Vực', hơn nữa lại chỉ là một thế lực tầm trung mà thôi, những thế lực tương đương Lãnh Nguyệt Thành tại một U vực phải lên đến mấy trăm cái.
Đồng thời mấy trăm thế lực trong khu vực đều thần phục thành Bích U, đây cũng chính là một trong những chủ thành của U tộc.
Thành chủ thành Bích U là U vương Bích U, là một trong cửu đại Thông Huyền đại năng của U Tộc, thần thông sâu không lường được.
Mà U Thủy Vực chính là một trong chín u vực lớn nhất của Cửu U Minh Giới, cũng là nơi Minh Hà phân bố nhiều nhất.
Điều này làm cho Liễu Minh thở phào một hơi nhẹ nhõm!
Dù sao Cửu U Minh Giới thật sự là quá lớn, trong bất kỳ một cái đại u vực nào cũng đều mênh mông bao la bát ngát, hơn nữa khu vực bên ngoài những thành trì còn vô số địa phương hung hiểm vô cùng tồn tại bên trong u vực, dựa theo bản đồ có đánh dấu một số khu vực nguy hiểm cho dù là một ít thành chủ Thiên Tượng cảnh cũng không dám tùy tiện tiến vào.
Nhưng sau khi hắn tìm hiểu kỹ bản đồ một cách cẩn thận, hai hàng lông mày lại cau lại.
Bởi vì từ trên bản đồ có thể thấy vị trí tồn tại Minh Hà gần nhất cũng cách Lãnh Nguyệt Thành cực xa, với thực lực hắn bây giờ chỉ là phi hành đến chỗ đó không gặp trở ngại gì cũng mất thời gian hơn nửa năm.
Mà căn cứ đánh dấu trên địa đồ, muốn đến chỗ đó chắc chắn phải đi qua mấy nơi hung hiểm nổi danh tại U Thủy Vực, những chỗ hung hiểm này chỉ có một số U tộc cường đại mới có biện pháp thông qua thuận lợi, dùng thực lực trước mắt của hắn nếu muốn đơn thương độc mã thông qua đây gần như là điều không thể.
Bởi vậy sau khi Liễu Minh suy nghĩ một hồi, cuối cùng quyết định tạm thời sống ở bên trong Lãnh Nguyệt Thành, đợi đến khi hiểu rõ triệt để Cửu U Minh Giới cùng U tộc sẽ tìm cơ hội ly khai đồng thời cũng sớm chuẩn bị một ít đồ vật các loại không thể thiếu để có thể sinh tồn ở nơi đây.
Bên ngoài Lãnh Nguyệt Thành một chỗ cách xa hơn trăm dặm có một tiểu sơn cốc thoạt nhìn rất yên bình.
Sơn cốc có diện tích gần mẫu, âm minh chi khí ở đây so với địa phương khác lộ ra có chút mỏng manh, cả ngọn núi chỉ có mấy cái cây cành lá trơ trụi, nhẵn bóng, thân cây màu trắng xám tập trung ở rìa sơn cốc, còn có những khối nham thạch lởm chởm ở khắp nơi, nhìn sơn cốc này không khác gì những vùng núi hoang vu hẻo lánh.
Lúc này, hai đạo độn quang một hắc một lam từ đằng xa lao vun vút tới.
Bên trong hắc sắc độn quang là một đại hán mặt không có chút máu, đúng là Liễu Minh đang giả trang "Ẩn Hàn" tu sĩ của U tộc.
Bên trong lam sắc độn quang phía bên cạnh, là một nữ tử tóc tím khuôn mặt trang điểm sắc nét, cũng giống như Liễu Minh sắc mặt nàng đang xám trắng, nàng tên U Lan là một nữ tử U Tộc, Liễu Minh cũng chỉ vừa mới kết giao không lâu.
Sống bên trong Lãnh Nguyệt Thành lượn lờ hơn một tháng, Liễu Minh hầu như đi dạo tất cả các phường thị tại đây, nhưng hắn thu hoạch cũng không lớn, chỉ là đối với một ít tài liệu U tộc dựa vào Âm khí thúc giục Minh khí có chút hiểu rõ, còn tin tức về Minh Cốt Quyết căn bản là không thể nào tìm được.
Vì vậy hắn liền bắt đầu lợi dụng thân phận Ẩn Hàn của chính mình đi kết giao một ít U tộc cường giả thực lực ngang nhau, thông qua những người này để tìm hiểu tin tức bản thân đang cần.
Nhưng Liễu Minh có chút thất vọng chính là mặc dù chỉ tốn thời gian hơn mười ngày ngắn ngủn hắn liền kết giao với mấy tên U tộc có tu vi Hóa Tinh hậu kỳ cùng Chân Đan sơ kỳ nhưng những tên U tộc này có khả năng thăm dò tin tức đã ít lại càng thêm ít.
Bất quá vẫn còn may trong những người này có một nữ tử gọi là U Lan vừa vặn biết rõ phụ cận Lãnh Nguyệt Thành có một nơi trao đổi bí mật, mấy ngày trước tại đó vừa vặn truyền ra phong thanh lần trao đổi hội này sẽ xuất hiện phương pháp cô đọng Trọng Thủy mà Liễu Minh đang cần, bởi vậy hai người liền hẹn nhau tiến về phía trao đổi hội, hy vọng có thể thu hoạch được điều gì đó!
Ý định của Liễu Minh chính là giả trang kẻ gọi là ‘Ẩn Hàn’ này để lẫn vào địa bàn của U tộc từ đó nghĩ cách tìm hiểu tung tích của Minh Cốt Quyết và Minh Hà chi thủy rồi mới suy nghĩ biện pháp quay về Ác Quỷ Đạo.
Hiển nhiên hắn sẽ không dễ dàng bỏ qua một hồi đại cơ duyên dâng đến tận cửa như vậy.
Về phần lý do khiến hắn quyết định giả mạo Ẩn Hàn, thứ nhất là vì thân phận Nhân tộc của hắn hiện tại không tiện đi đi lại lại ở giới diện này. Thứ hai là thực lực của gã họ Ẩn này cũng không quá cao cường từ đó tránh việc bị người trong U tộc dòm ngó giúp cho việc giả trang khó bị phát hiện. Hơn nữa, thời hạn Ẩn Hàn đóng quân ở nơi này cũng đã gần hết, vì vậy y sẽ sớm bị gọi trở về địa phận thành Lãnh Nguyệt. Từ đó, với thân phận tộc nhân U tộc này, về sau hắn có thể thuận lý thành chương trà trộn vào trong thế lực của đối phương để tìm hiểu tin tức mình cần.
Đương nhiên, trong tay Liễu Minh hiện nay còn thiếu một thứ tương đối quan trọng, đó chính là lượng lớn quỷ vật cấp thấp để thay thế cho đám Lệ Quỷ đã bị Hạt Nhi cùng Phi Nhi tiêu diệt ban nãy.
Nói về việc U tộc cầm tù Lệ Quỷ kỳ thật cũng không hoàn toàn xuất phát từ nguyên nhân dựa vào đám quỷ vật này để tiêu diệt đối thủ mà chủ yếu là vì tập tính tìm kiếm nô bộc của thành viên U tộc. Căn cứ vào trí nhớ của Ẩn Hàn, gần đây còn có vài nhóm quỷ vật cấp thấp tụ tập.
Sau khi suy nghĩ một chút, Liễu Minh liền triệu tập hắc khí quanh người để hóa thành một đạo độn quang màu đen lao vút về phía xa.
Một tháng sau, trên một lối mòn xuyên qua mảnh rừng âm u, có thể nhận thấy hai gã đàn ông với làn da xám trắng đang lê bước cạnh nhau.
Người đi bên trái là một đại hán cao chừng bảy xích, khuôn mặt trắng bệch không chút huyết sắc, bên hông của y ngoại trừ một khối lệnh bài đen nhánh còn có hai chiếc túi lớn màu xám căng phồng. Người này không ai khác chính là Liễu Minh đang vượt ngàn dặm xa trở về thành Lãnh Nguyệt.
Đi bên cạnh lúc này là một nam tử U tộc mặc y phục màu lam. Kẻ này tay áo bồng bềnh, bộ dạng nhẹ nhàng thong dong, vừa đi trò chuyện liên hồi với Liễu Minh. Vị tộc nhân U tộc này tên gọi là Đồ Khôn, một tu sĩ có tu vi Hóa Tinh hậu kỳ, hơn nữa cũng là người đến từ thành Lãnh Nguyệt. Một thời gian ngắn về trước, khi thấy Liễu Minh đang miệt mài thu phục quỷ vật, lại biết họ Liễu đang có ý định trở về thành Lãnh Nguyệt, gã liền nảy sinh ý định kết bạn đồng hành.
Nói đến việc chiêu nạp quỷ vật, toàn bộ quá trình thật sự không hề dễ dàng như Liễu Minh vẫn tưởng. Trừ đi một ít quỷ vật lang bạt hoang dã, phần lớn trong số chúng đã biết tụ tập thành bầy, giao dịch đàm phán với tu sĩ U tộc vãng lai.
Trải qua một phen tìm tòi cật lực, cộng thêm hứa hẹn cùng đe dọa đủ kiểu, Liễu Minh rốt cuộc phải bỏ ra phân nửa số tài sản tích góp được mới có thể thuận lợi chiêu một đám quỷ vật cấp thấp. Điều này khiến cho kẻ đang túng quẫn Minh thạch như họ Liễu cảm thấy vô cùng đau đớn. Thế nhưng hiện tại đã không còn biện pháp nào khác, hắn vừa mới chân ướt chân ráo đặt chân đến nơi đây vì vậy không muốn bởi chút chuyện nhỏ nhặt này lại khiến cho bản thân bị phát hiện.
Những ngày vừa qua đồng hành cùng Đồ Khôn, hắn đã thu được một vài thông tin hữu ích.
“Không giấu gì Ẩn Hàn huynh. Xung quanh tròn trăm dặm hiện nay, các thế lực đấu đá lẫn nhau ngày càng ác liệt. Ngay đến những quỷ vật cấp thấp kia cũng không tình nguyện bị chiêu mộ trở thành bia đỡ đạn cho chúng ta nữa rồi. Lúc trước cũng may nhờ có Ẩn huynh lộ ra vài bộ công pháp hóa hình mới có thể dễ dàng thuyết phục lũ tham lam đó bán mạng cho nên hiện tại chúng ta mới có thể thong thả quay về giao nộp nhiệm vụ.” Đồ Khôn cười nói sang sảng.
“Đồ huynh đã quá khách khí. Với thực lực của ngươi, sao lại bị đám quỷ vật yếu ớt kia gây khó dễ được chứ. Chẳng qua Đồ huynh khí độ rộng rãi không muốn động tay động chân với chúng mà thôi.” Liễu Minh cười cười, thuận miệng trả lời.
“Hắc hắc, đám quỷ vật kia kỳ thật cũng không hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Đừng nhìn bộ dạng khúm na khúm núm của chúng mà lầm to, một khi thật sự ra tay đả thương đám quỷ vật này chỉ sợ rắc rối sẽ lập tức tìm đến hai người chúng ta.” Đồ Khôn tựa như nghĩ đến điều gì bèn khoát tay thở dài đáp lời.
“Xin chỉ giáo.” Liễu Minh khẽ động thần sắc ra vẻ có chút khó hiểu.
“Hắc hắc, những bộ lạc yếu ớt như vậy vẫn có thể tồn tại mà không bị cường giả nơi khác ngạnh chiếm tự nhiên là có đạo lý sinh tồn của chúng. Theo như dự đoán của ta, bọn chúng nhất định sở hữu chỗ dựa vững chắc sau lưng, hơn nữa còn có thể là một đại nhân vật cả ta và huynh đều đã nghe qua.” Đồ Khôn thuận miệng trả lời.
Liễu Minh gật đầu ra vẻ đã hiểu.
Trò chuyện thêm một lúc, lại xuyên qua rừng cây, rốt cuộc trước mắt Liễu Minh thình lình hiện ra quang cảnh sáng ngời. Chỉ thấy một tòa thành trì lớn như ngọn núi khổng lồ thình lình xuất hiện cách đó mấy trăm trượng. Ba chữ ‘Lãnh Nguyệt thành’ tô son thếp vàng, mạnh mẽ uy nghiêm khiến bọn họ có thể nhìn rõ từ xa. Tuy nói lúc trước hắn đã đại khái nắm bắt một sô thông tin về tòa thành trì nguy nga trước mặt thế nhưng vào lúc nhìn thấy cảnh thật vẫn không khỏi giật mình một phen.
Không giống như hắn tưởng tượng, thành Lãnh Nguyệt lại không hề lộ ra âm khí nồng đậm, hơn nữa từ ngoài nhìn vào còn có thể nhận ra sức sống mạnh mẽ, phồn vinh của nó. Chỉ thấy tòa thành tráng lệ này chiếm diện tích chừng hơn ngàn mẫu. Ba mặt còn lại đều được núi non trùng điệp che chở. Tường thành bốn phía đều được xây nên từ loại gạch đá màu xám kỳ lạ, cứ cách một đoạn lại có một mặt cờ lớn căng lộng trong gió. Bốn góc thành trì là bốn tòa tháp cao gần trăm trượng. Trên mỗi tòa tháp đều có vài gã tu sĩ U tộc mặc giáp nâu xanh đi tới đi lui với vẻ mặt vô cùng cảnh giác.
Khi Liễu Minh đến gần cửa thành liền có hai gã giáp sĩ tiến đến ngăn cản hai người bọn họ.
“Hai người vừa đến hãy nêu rõ thân phận, tính danh!”
Một tên trong đó dáng người phi thường cường tráng nhìn về phía hai người Liễu Minh lạnh lùng mở miệng.
"Tại hạ Đồ Khôn, còn vị này tên Ẩn Hàn, hai người chúng ta đều nhận nhiệm vụ của Lãnh Nguyệt Thành mới phải ly khai thành để thực hiện nhiệm vụ, bây giờ nhiệm vụ đã hoàn thành liền trở về để giao nộp lên trên." Đồ Khôn lễ phép ôm quyền với hai gã đệ tử thủ thành rồi mới lên tiếng trình bày.
"Ẩn Hàn? Tại sao ta chưa bao giờ nghe nói đến kẻ nào có tên như vậy? Ngươi đi làm nhiệm vụ gì?" Tên thủ thành giáp sĩ còn lại dáng người có chút thấp bé bỗng nhiên tiến lên một bước, đánh giá cẩn thận Liễu Minh rồi hỏi.
"Tại hạ những năm gần đây vừa mới bái nhập dưới trướng đại nhân Bích U, sau đó liền một mực ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, cho nên các hạ chưa thấy qua tại hạ cũng là điều bình thường." Liễu Minh trong lòng khẽ động, nhưng bề ngoài không lộ chút dị sắc nào, vẫn bình tĩnh trả lời.
Tiếp lời, bàn tay hắn khẽ lật đem thân phận lệnh bài lấy được lúc trước trình lên, đồng thời cố ý để lộ ra hai chiếc túi màu xám căng phồng đeo bên hông.
"Ách, khó trách khó trách. Đã như vậy, các ngươi liền vào đi thôi." Tên giáp sĩ thủ thành thấp bé nhìn chằm chằm vào lệnh bài thân phận mấy lần, sau đó ánh mắt khẽ đảo qua hai cái túi đê giai khu quỷ đại bên hông Liễu Minh, sắc mặt mới hòa hoãn đi vài phần, hắn đem lệnh bài thân phận trả cho hai người Liễu Minh rồi để hai người vào thành.
Sau khi ly khai khỏi cổng thành, Liễu Minh lúc này mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Nếu hắn dùng thân phận Nhân tộc mà muốn đi vào bên trong thành chỉ sợ không thể dễ dàng như vậy.
Liễu Minh sau khi tiến vào thành lập tức phát hiện đường đi trong thành rộng rãi nhưng lại có chút ít vắng vẻ, các loại kiến trúc vụn vặt lẻ tẻ, chiều cao không đồng đều phân bố tại khắp nơi hai bên đường, ở phía đằng trước là khu vực trung ương thành trì, mơ hồ có thể thấy được một tòa thành rộng lớn, phía trên toà thành cắm một lá cờ trên mặt in hai chữ 'Lãnh Nguyệt' to lớn.
Liễu Minh cũng không có cảm thấy kỳ quái, bởi vì lúc hắn đi trên đường, đã cố tình hướng về phía Đồ Khôn thăm dò một chút tình huống bên trong thành, biết rõ trong thành này phần lớn U tộc chấp hành nhiệm vụ ở bên ngoài, phần U tộc còn lại thì tập trung phần lớn tại phía đông bắc khu thành tạo ra một khu vực sinh sống tương tự phường thị.
Thời gian kế tiếp, Liêu Minh không trực tiếp đi về phía phường thị, mà mượn cớ từ biệt Đồ Khôn sau đó lựa chọn dừng chân tại một khách sạn nhỏ tương đối hẻo lánh giáp tường thành.
Giữa trưa ngày thứ hai, bên trong mật thất của gian phòng, Liễu Minh đang khoanh chân ngồi, vẻ mặt hắn mừng rỡ đang xem xét một tấm địa đồ bằng da màu vàng nằm gọn trong bàn tay.
Đây là một tấm bản đồ Lãnh Nguyệt Thành cùng tình huống bốn phía, sáng sớm hôm nay hắn mới đi phường thị dùng một viên hạ phẩm Minh thạch để đổi lấy.
Dựa vào bản đồ đánh dấu, Lãnh Nguyệt Thành nằm bên trong 'U Thủy Vực', hơn nữa lại chỉ là một thế lực tầm trung mà thôi, những thế lực tương đương Lãnh Nguyệt Thành tại một U vực phải lên đến mấy trăm cái.
Đồng thời mấy trăm thế lực trong khu vực đều thần phục thành Bích U, đây cũng chính là một trong những chủ thành của U tộc.
Thành chủ thành Bích U là U vương Bích U, là một trong cửu đại Thông Huyền đại năng của U Tộc, thần thông sâu không lường được.
Mà U Thủy Vực chính là một trong chín u vực lớn nhất của Cửu U Minh Giới, cũng là nơi Minh Hà phân bố nhiều nhất.
Điều này làm cho Liễu Minh thở phào một hơi nhẹ nhõm!
Dù sao Cửu U Minh Giới thật sự là quá lớn, trong bất kỳ một cái đại u vực nào cũng đều mênh mông bao la bát ngát, hơn nữa khu vực bên ngoài những thành trì còn vô số địa phương hung hiểm vô cùng tồn tại bên trong u vực, dựa theo bản đồ có đánh dấu một số khu vực nguy hiểm cho dù là một ít thành chủ Thiên Tượng cảnh cũng không dám tùy tiện tiến vào.
Nhưng sau khi hắn tìm hiểu kỹ bản đồ một cách cẩn thận, hai hàng lông mày lại cau lại.
Bởi vì từ trên bản đồ có thể thấy vị trí tồn tại Minh Hà gần nhất cũng cách Lãnh Nguyệt Thành cực xa, với thực lực hắn bây giờ chỉ là phi hành đến chỗ đó không gặp trở ngại gì cũng mất thời gian hơn nửa năm.
Mà căn cứ đánh dấu trên địa đồ, muốn đến chỗ đó chắc chắn phải đi qua mấy nơi hung hiểm nổi danh tại U Thủy Vực, những chỗ hung hiểm này chỉ có một số U tộc cường đại mới có biện pháp thông qua thuận lợi, dùng thực lực trước mắt của hắn nếu muốn đơn thương độc mã thông qua đây gần như là điều không thể.
Bởi vậy sau khi Liễu Minh suy nghĩ một hồi, cuối cùng quyết định tạm thời sống ở bên trong Lãnh Nguyệt Thành, đợi đến khi hiểu rõ triệt để Cửu U Minh Giới cùng U tộc sẽ tìm cơ hội ly khai đồng thời cũng sớm chuẩn bị một ít đồ vật các loại không thể thiếu để có thể sinh tồn ở nơi đây.
Bên ngoài Lãnh Nguyệt Thành một chỗ cách xa hơn trăm dặm có một tiểu sơn cốc thoạt nhìn rất yên bình.
Sơn cốc có diện tích gần mẫu, âm minh chi khí ở đây so với địa phương khác lộ ra có chút mỏng manh, cả ngọn núi chỉ có mấy cái cây cành lá trơ trụi, nhẵn bóng, thân cây màu trắng xám tập trung ở rìa sơn cốc, còn có những khối nham thạch lởm chởm ở khắp nơi, nhìn sơn cốc này không khác gì những vùng núi hoang vu hẻo lánh.
Lúc này, hai đạo độn quang một hắc một lam từ đằng xa lao vun vút tới.
Bên trong hắc sắc độn quang là một đại hán mặt không có chút máu, đúng là Liễu Minh đang giả trang "Ẩn Hàn" tu sĩ của U tộc.
Bên trong lam sắc độn quang phía bên cạnh, là một nữ tử tóc tím khuôn mặt trang điểm sắc nét, cũng giống như Liễu Minh sắc mặt nàng đang xám trắng, nàng tên U Lan là một nữ tử U Tộc, Liễu Minh cũng chỉ vừa mới kết giao không lâu.
Sống bên trong Lãnh Nguyệt Thành lượn lờ hơn một tháng, Liễu Minh hầu như đi dạo tất cả các phường thị tại đây, nhưng hắn thu hoạch cũng không lớn, chỉ là đối với một ít tài liệu U tộc dựa vào Âm khí thúc giục Minh khí có chút hiểu rõ, còn tin tức về Minh Cốt Quyết căn bản là không thể nào tìm được.
Vì vậy hắn liền bắt đầu lợi dụng thân phận Ẩn Hàn của chính mình đi kết giao một ít U tộc cường giả thực lực ngang nhau, thông qua những người này để tìm hiểu tin tức bản thân đang cần.
Nhưng Liễu Minh có chút thất vọng chính là mặc dù chỉ tốn thời gian hơn mười ngày ngắn ngủn hắn liền kết giao với mấy tên U tộc có tu vi Hóa Tinh hậu kỳ cùng Chân Đan sơ kỳ nhưng những tên U tộc này có khả năng thăm dò tin tức đã ít lại càng thêm ít.
Bất quá vẫn còn may trong những người này có một nữ tử gọi là U Lan vừa vặn biết rõ phụ cận Lãnh Nguyệt Thành có một nơi trao đổi bí mật, mấy ngày trước tại đó vừa vặn truyền ra phong thanh lần trao đổi hội này sẽ xuất hiện phương pháp cô đọng Trọng Thủy mà Liễu Minh đang cần, bởi vậy hai người liền hẹn nhau tiến về phía trao đổi hội, hy vọng có thể thu hoạch được điều gì đó!