Ma Thiên Ký
Chương 1049: La Sát Cự Quỷ
Dịch giả: kethattinhthu7
"Đây là thanh âm gì?"
Thân hình Liễu Minh khẽ động lui về sau ra vài bước, hai tai vểnh lên tập trung chú ý lắng nghe.
"Rống..."
Lại một tiếng thét dài cực kỳ thê lương, lần này nghe rõ hơn rất nhiều!
Lúc này, phía tu sĩ Nhân tộc, hầu hết mọi người đều dừng công kích.
Bốn người lão giả mùi bã rượu và hai Quỷ Soái áo giáp bạc, tóc vàng lần lượt dừng tay, quay đầu nhìn về phía phát ra thanh âm.
"Thanh âm này... chẳng lẽ...." Thần sắc đại hán Ma Huyền Tông Bối Thạch khẽ động, trên mặt lộ ra một tia dị sắc.
Xa xa trên bầu trời hiện ra một chấm đen, mỗi lúc trôi qua trông nó càng lớn hơn, điều bất ngờ là đang bay về phía Thái Thiên cứ điểm!
Một cỗ linh áp cuồng bạo mãnh liệt truyền tới!
"So với Kim Quang Thiên Binh, cỗ khí tức này không kém bao nhiêu..." Ánh mắt Liễu Minh lóe lên, cũng không biểu lộ ra bên ngoài chút gì bất ngờ.
Giữa không trung, hình như sáu gã cường giả Thiên Tượng cảnh cũng nhận ra vật đến là cái gì, sắc mặt bốn người lão giả mùi bã rượu mừng rỡ, còn trên mặt hai người Quỷ Soái áo giáp bạc thì lộ ra một mảnh xám xịt.
Trong phút chốc bóng đen đã đến gần, hiện ra một con Yêu thú thằn lằn khổng lồ, vóc dáng của nó không hề kém Thái Thanh Môn Kim Quang Thiên Binh, là át chủ bài của Phục Ma Thành - Thị Ma Tích!
Trên đầu Thị Ma Tích có một tòa pháp trận màu đen lớn khoảng một trượng đang lóe lên từng đạo hắc quang, mỹ phụ họ Kỳ đứng bên trong pháp trận, miệng đang nói lẩm bẩm.
Trên lưng Thị Ma Tích khổng lồ, thấp thoáng có thể thấy được hai trăm tên đệ tử Phục Ma Quân mặc áo giáp đen.
Phía bên kia, mặc dù lúc này bốn gã Quỷ Soái lão giả mặt xanh đã dốc sức liều mạng huy động Hắc Vân Kỳ nhưng sắc mặt mỗi gã đều đỏ hồng, miệng mũi tuôn ra từng sợi tơ máu, hào quang bảo vật trong tay mỗi lúc lại thêm ảm đạm, có vài chỗ xuất hiện dấu hiệu tổn hại.
Mặc dù bốn người bọn họ liều chết ngăn chặn Kim Quang Cự Nhân nhưng tới giờ phút này, bất kể là người hay Pháp bảo cũng đã đến mức cực hạn.
Chứng kiến Thị Ma Tích xuất hiện, bốn người đưa mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng phun ra một ngụm tinh huyết, đột nhiên hắc sắc đại kỳ trong tay bạo liệt ra hóa thành bốn đoàn cột sáng đen kịt đánh vào người Kim Quang Cự Nhân.
Bốn kiện Pháp bảo tự bạo uy lực không giống như bình thường, Kim Quang Cự Nhân bị oanh tạc cũng lảo đảo một cái.
Bốn người thừa dịp này nhanh chóng tạo khoảng cách, không chút do dự quay người hướng về phía xa chạy như bay.
Về phần mấy ngàn tu sĩ Ác Quỷ quân đoàn, bọn hắn chẳng cần quan tâm.
Quỷ Soái áo giáp bạc và Quỷ Soái tóc vàng cũng đồng thời nhanh chóng bỏ qua đám người lão giả mùi bã rượu, hướng về phương xa vội vã trốn chạy.
Chỉ có một Kim Quang Thiên Binh, sáu Quỷ Soái Thiên Tượng cảnh bọn hắn còn dốc toàn lực miễn cưỡng kéo dài một lúc, hiện tại lại xuất hiện một con Ma thú sức mạnh tương đương, vô luận như thế nào bọn hắn cũng không thể ứng phó nổi.
Có điều sáu người vừa mới bay chưa được xa lắm thì ở phía trước, cách mấy trăm trượng, dưới mặt đất đột ngột truyền đến một tiếng nổ bạo liệt cực lớn bắn ra vô số bụi đất bão cát màu vàng!
Sáu người kinh hãi thân hình nhanh chóng dừng lại.
Bụi đất, bão cát màu vàng che kín bầu trời, bao phủ hơn phân nửa bầu trời vào bên trong.
Quỷ Soái áo giáp bạc khẽ quát một tiếng, hắc quang trong tay lóe lên, tế ra Pháp bảo – là một cái búa lớn chuôi màu đen – nhắm về phía trước đánh ra một búa ảnh thật lớn, đập lên bụi đất bão cát màu vàng.
Ầm vang!
Một tràng tia lửa nổ bắn ra, đám bụi đất bão cát màu vàng run nhẹ một cái nhưng một chút chuyển biến cũng không có.
Sắc mặt Quỷ Soái áo giáp bạc lập tức biến đổi.
Đúng lúc này, Oanh long long! Sấm rền nổ vang liên tục từ bên trong đám bụi đất bão cát màu vàng truyền ra, phía dưới mặt đất cũng điên cuồng run rẩy.
Một thân ảnh cực lớn như ngọn núi từ trong bão cát đi ra, là Thành Huyền Tôn Khôi Lỗi!
Thanh âm kia như sấm rền kia là tiếng bước chân của Khôi Lỗi này.
So với Kim Quang Cự Nhân và Thị Ma Tích, hình thể của Khôi Lỗi khổng lồ này còn lớn hơn một chút, trên người tán phát ra từng trận linh áp hùng hậu.
Phía sau Huyền Tôn Khôi Lỗi hiện ra hai, ba trăm tên tu sĩ Khôi Lỗi quân, trong đó có hơn mười tu sĩ đầu lĩnh Chân Đan cảnh, còn lại hơn phân nửa đều là tu sĩ Hóa Tinh Kỳ.
Lúc này, từng người trong đám Quỷ Soái, lão giả mặt xanh đều tỏ ra kinh hoàng.
Kim Quang Thiên Binh, Thị Ma Cự Tích, Huyền Tôn Khôi Lỗi, ba cái này gần đã đạt tới cấp bậc Thông Huyền, bất giác cả ba hình thành trận thế vây Ác Quỷ quân đoàn vào giữa!
Cả ba nối thành một khối phát ra khí tức khổng lồ, trong phạm vi trăm dặm, bầu trời đen kịt bắt đầu rung chuyển quay cuồng kịch liệt, hiện ra một vòng xoáy cực lớn.
Không chỉ có mây đen trên bầu trời chuyển động mà toàn bộ không gian xung quanh đang kịch liệt chấn động, ở giữa vòng xoáy, xuất hiện từng đường vết nứt không gian nhỏ lúc có lúc không.
Cùng lúc đó, các loại thiên địa nguyên khí chung quanh Thái Thiên cứ điểm giống như nước sôi trào quấy lại với nhau.
Gần Hắc Phong Cốc, hai người đạt cảnh giới Thông Huyền là Hỏa Diệp chân nhân và Cổ Khôi lơ lửng giữa không trung đang lẳng lặng giằng co.
Chung quanh hai người, một nửa Hắc Phong Cốc đã hoàn toàn đổ sụp biến thành một đống đổ nát, đất đá ngổn ngang, có điều tiếp điểm không gian đi Trung Thiên đại lục bị một tầng sương mù màu xanh bao phủ vẫn đang bình yên vô sự.
Sau một khắc, thân hình hai người đồng thời chấn động, quay đầu nhìn về phía Thái Thiên cứ điểm.
Mắt Hỏa Diệp chân nhân hiện lên nét vui mừng, sau đó lập tức khôi phục vẻ bình tĩnh yên lăng như nước.
"Lực lượng cường đại như thế này mà nhân tộc các ngươi thật sự cam tâm đặt trong quỷ giới à?" Cổ Khôi lạnh lùng nói, trên mặt không hiện bất cứ vẻ gì là bối rối.
"Tứ đại tông môn chúng ta làm việc thế nào cũng không cần các hạ khoa tay múa chân." Hỏa Diệp chân nhân nhàn nhạt nói.
"Hắc hắc, ngươi yên tâm, bổn tôn cũng không có ý rời khỏi nơi đây. Lúc này thực lực của ta và ngươi tương đương, cũng không ai có khả năng thoát khỏi đối phương để chạy tới đưa một tay vào chiến cuộc, hay là hôm nay chúng ta ở đây yên lặng chờ kết quả được không?" Cổ Khôi dữ tợn cười một tiếng nói.
Ánh mắt Hỏa Diệp chân nhân trầm xuống, thân thể lập tức chấn động, bỗng quay đầu nhìn về phía Thái Thiên cứ điểm, trong mắt tia đỏ lóe lên.
"Thì ra là thế, các ngươi tính đánh thức Thập Nhị La Sát Quỷ!" Hỏa Diệp chân nhân trầm giọng nói.
Cổ Khôi đứng chắp tay, trên mặt cười lạnh không nói.
"Có điều, Thập Nhị La Sát đến giới này, tối đa cũng chỉ có thể duy trì thực lực Thiên Tượng cảnh đỉnh phong, có thể địch nổi ba tồn tại Thông Huyền sao?" Hỏa Diệp chân nhân lạnh giọng nói.
"Vậy ngươi và ta cùng ở lại đây chờ kết quả a." Cổ Khôi lơ đễnh nói.
Bên ngoài Thái Thiên cứ điểm, lão giả mặt xanh, sáu gã Quỷ Soái và bảy nghìn tướng sĩ Ác Quỷ quân đoàn đứng đầy núi bị Kim Quang Thiên Binh, Huyền Tôn Khôi Lỗi, Thị Ma Tích bao vây, đột nhiên không biết từ chỗ nào xuất hiện một cỗ hào quang màu tím nhạt phủ lấy bọn chúng.
Ánh mắt mọi người phía Nhân tộc đều tỏ ra kinh ngạc, hào quang màu tím quỷ dị lóe lên một cái bỗng nhiên biến mất, trong tử quang toàn bộ Ác Quỷ quân đoàn cũng không thấy đâu.
Đám người lão giả mùi bã rượu thấy vậy tự nhiên kinh hãi!
Sau một khắc, ngoài mười dặm, hào quang màu tím bỗng hiện ra, thân ảnh Ác Quỷ quân đoàn trong tử quang lần nữa xuất hiện.
Trên không, thình lình Ác Quỷ quân đoàn nhiều ra một gã đang mặc áo đen, trung niên nam tử không nói gì, trong tay hiện ra Phù Lục màu tím, "Tách" một tiếng, Phù Lục vỡ vụn.
"Đại Na Di phù!"
Lão giả mùi bã rượu đưa mắt nhìn qua, sắc mặt lập tức biến đổi, nói lầm bầm một câu, ánh mắt như dao nhìn trung niên nam tử áo đen đánh giá cao thấp một phen.
Đối phương đột nhiên xuất hiện trung niên nam tử áo đen, nhìn ngoại hình thì lại giống với tu sĩ Nhân tộc như đúc, có điều trên người kia tản mát ra khí tức của Thiên Tượng cảnh hàng thật giá thật, hơn nữa bộ dạng còn đạt đến Thiên Tượng cảnh đỉnh phong.
"Lệ Huyền!"
Sáu người lão giả mặt xanh thấy vậy nhanh chóng bay đến bên cạnh nam tử áo đen(*), thở dài một hơi.
(*) Nam tử áo đen: gọi là huyền y nam tử cho gọn.
Huyền y nam tử nhàn nhạt nhìn mấy người một cái, tùy ý gật nhẹ đầu, ánh mắt tiếp tục rơi vào trên người Kim Quang Cự Nhân, Huyền Tôn Khôi Lỗi, Thị Ma Tích cách đó không xa, mặt hiện lên một tia lo lắng không dễ phát hiện, sáu đó nhanh chóng che giấu đi.
Cùng lúc đó, phía sau Ác Quỷ quân đoàn phát ra một cỗ khí tức hung sát ngợp trời, tiếng bước chân trầm trọng trời rung đất chuyển truyền đến, một thân ảnh cực lớn dần dần hiện ra.
Là một Cự Nhân cao chừng sáu, bảy mươi trượng, toàn thân tím xanh, xung quanh hông cột mấy tấm da thú màu đỏ đơn giản làm thành chiến váy, nửa người phía trên thì trần trụi.
Thân thể Cự Nhân này tuy là hình người nhưng phía trên có đầu là một quái thú dữ tợn, thoạt nhìn hình như là đầu chuột, đỉnh đầu còn có một cái sừng dài màu tím.
Hơn ngàn tu sĩ Nhân tộc thấy tình hình này lập tức xôn xao.
Liễu Minh nhìn phía xa xuất hiện dị tượng, trên mặt cũng lộ ra một tia kinh hãi.
Lúc này đột nhiên xuất hiện Cự Nhân thân người mặt thú, trên người tản mát ra một cỗ âm hàn Quỷ khí khó hiểu, tuy khí tức kém xa so với Kim Quang Cự Nhân, Huyền Tôn Khôi Lỗi, Thị Ma Tích nhưng quả thực có thực lực Thiên Tượng cảnh đỉnh phong.
"La Sát Cự Quỷ!" Giữa không trung, sắc mặt đám người lão giả mùi bã rượu đều biến đổi.
Không đợi mọi người kịp phản ứng, phía sau Ác Quỷ quân đoàn lập tức vang lên một hồi bước chân “Ù, ù” trầm trọng tiếng khiến trong lòng tất cả đều có chút run rẩy dữ dội.
Ngay sau đó, từng người từng người một, liên tiếp xuất hiện từng thân ảnh Cự nhân cao lớn, tính sơ qua có đến mười hai người.
Mỗi một gã đều cao sáu bảy mươi trượng, phía dưới đầu, thân hình bọn chúng đều giống với tên Cự Nhân đầu chuột lúc nãy như đúc, có điều từ cổ trở lên, mỗi cái đầu đều là thiên kì bách quái(*), có thỏ, có hổ, thậm chí có rồng, rắn, trâu, ngựa...
(*) Thiên kì bách quái: Vô cùng kỳ quặc, ý muốn nói đầu của Cự Nhân không cái nào giống cái nào.
"Cái này là... Thập Nhị La Sát Cự Quỷ!" Phía trên Kim Quang Cự Nhân, sắc mặt Kim Quang Quân Vệ trưởng lão tỏ ra ngưng trọng.
Phía quân đoàn Ác Quỷ, đám Quỷ Soái, lão giả mặt xanh chứng kiến mười hai đầu quỷ vật hình người cực lớn này xuất hiện, sắc mặt lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Ánh mắt Huyền y nam tử đảo qua Ác Quỷ quân đoàn phía dưới, nhướng mày, trầm giọng nói:
"Mấy vạn đại quân, hôm nay chỉ còn lại từng này thôi hả?"
Đám Quỷ Soái phía dưới nghe vậy, hai mắt không khỏi nhìn nhau, cả bọn đều không dám lên tiếng.
"Thôi, đợi kết thúc trận đại chiến này, hết thảy do Tôn chủ xử lý. Ta khu động Thập Nhị La Sát Quỷ, các ngươi suất lĩnh quân đoàn, đem đám tu sĩ Nhân tộc này tru sát sạch sẽ, một tên cũng không để lại!" Huyền y nam tử lạnh lùng nói ra, tử quang lóe lên, trong tay bỗng nhiên nhiều thêm một cái bàn quay màu tím.
"Chuyện này tuyệt đối không có vấn đề!" Đám người lão giả mặt xanh thở dài một hơi.
Huyền y nam tử đọc một hồi chú ngữ âm thanh trầm thấp truyền ra, há miệng phun ra một đoàn quang hà phù văn chớp động màu tím, trực tiếp rơi vào bàn quay trên tay.
Lập tức tử quang bàn quay đại thịnh.
Sau một khắc, thân thể mười hai tên La Sát Cự Quỷ chấn động, đột nhiên ngẩng đầu miệng phát ra một tiếng rít gào thê lương!
"Đây là thanh âm gì?"
Thân hình Liễu Minh khẽ động lui về sau ra vài bước, hai tai vểnh lên tập trung chú ý lắng nghe.
"Rống..."
Lại một tiếng thét dài cực kỳ thê lương, lần này nghe rõ hơn rất nhiều!
Lúc này, phía tu sĩ Nhân tộc, hầu hết mọi người đều dừng công kích.
Bốn người lão giả mùi bã rượu và hai Quỷ Soái áo giáp bạc, tóc vàng lần lượt dừng tay, quay đầu nhìn về phía phát ra thanh âm.
"Thanh âm này... chẳng lẽ...." Thần sắc đại hán Ma Huyền Tông Bối Thạch khẽ động, trên mặt lộ ra một tia dị sắc.
Xa xa trên bầu trời hiện ra một chấm đen, mỗi lúc trôi qua trông nó càng lớn hơn, điều bất ngờ là đang bay về phía Thái Thiên cứ điểm!
Một cỗ linh áp cuồng bạo mãnh liệt truyền tới!
"So với Kim Quang Thiên Binh, cỗ khí tức này không kém bao nhiêu..." Ánh mắt Liễu Minh lóe lên, cũng không biểu lộ ra bên ngoài chút gì bất ngờ.
Giữa không trung, hình như sáu gã cường giả Thiên Tượng cảnh cũng nhận ra vật đến là cái gì, sắc mặt bốn người lão giả mùi bã rượu mừng rỡ, còn trên mặt hai người Quỷ Soái áo giáp bạc thì lộ ra một mảnh xám xịt.
Trong phút chốc bóng đen đã đến gần, hiện ra một con Yêu thú thằn lằn khổng lồ, vóc dáng của nó không hề kém Thái Thanh Môn Kim Quang Thiên Binh, là át chủ bài của Phục Ma Thành - Thị Ma Tích!
Trên đầu Thị Ma Tích có một tòa pháp trận màu đen lớn khoảng một trượng đang lóe lên từng đạo hắc quang, mỹ phụ họ Kỳ đứng bên trong pháp trận, miệng đang nói lẩm bẩm.
Trên lưng Thị Ma Tích khổng lồ, thấp thoáng có thể thấy được hai trăm tên đệ tử Phục Ma Quân mặc áo giáp đen.
Phía bên kia, mặc dù lúc này bốn gã Quỷ Soái lão giả mặt xanh đã dốc sức liều mạng huy động Hắc Vân Kỳ nhưng sắc mặt mỗi gã đều đỏ hồng, miệng mũi tuôn ra từng sợi tơ máu, hào quang bảo vật trong tay mỗi lúc lại thêm ảm đạm, có vài chỗ xuất hiện dấu hiệu tổn hại.
Mặc dù bốn người bọn họ liều chết ngăn chặn Kim Quang Cự Nhân nhưng tới giờ phút này, bất kể là người hay Pháp bảo cũng đã đến mức cực hạn.
Chứng kiến Thị Ma Tích xuất hiện, bốn người đưa mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng phun ra một ngụm tinh huyết, đột nhiên hắc sắc đại kỳ trong tay bạo liệt ra hóa thành bốn đoàn cột sáng đen kịt đánh vào người Kim Quang Cự Nhân.
Bốn kiện Pháp bảo tự bạo uy lực không giống như bình thường, Kim Quang Cự Nhân bị oanh tạc cũng lảo đảo một cái.
Bốn người thừa dịp này nhanh chóng tạo khoảng cách, không chút do dự quay người hướng về phía xa chạy như bay.
Về phần mấy ngàn tu sĩ Ác Quỷ quân đoàn, bọn hắn chẳng cần quan tâm.
Quỷ Soái áo giáp bạc và Quỷ Soái tóc vàng cũng đồng thời nhanh chóng bỏ qua đám người lão giả mùi bã rượu, hướng về phương xa vội vã trốn chạy.
Chỉ có một Kim Quang Thiên Binh, sáu Quỷ Soái Thiên Tượng cảnh bọn hắn còn dốc toàn lực miễn cưỡng kéo dài một lúc, hiện tại lại xuất hiện một con Ma thú sức mạnh tương đương, vô luận như thế nào bọn hắn cũng không thể ứng phó nổi.
Có điều sáu người vừa mới bay chưa được xa lắm thì ở phía trước, cách mấy trăm trượng, dưới mặt đất đột ngột truyền đến một tiếng nổ bạo liệt cực lớn bắn ra vô số bụi đất bão cát màu vàng!
Sáu người kinh hãi thân hình nhanh chóng dừng lại.
Bụi đất, bão cát màu vàng che kín bầu trời, bao phủ hơn phân nửa bầu trời vào bên trong.
Quỷ Soái áo giáp bạc khẽ quát một tiếng, hắc quang trong tay lóe lên, tế ra Pháp bảo – là một cái búa lớn chuôi màu đen – nhắm về phía trước đánh ra một búa ảnh thật lớn, đập lên bụi đất bão cát màu vàng.
Ầm vang!
Một tràng tia lửa nổ bắn ra, đám bụi đất bão cát màu vàng run nhẹ một cái nhưng một chút chuyển biến cũng không có.
Sắc mặt Quỷ Soái áo giáp bạc lập tức biến đổi.
Đúng lúc này, Oanh long long! Sấm rền nổ vang liên tục từ bên trong đám bụi đất bão cát màu vàng truyền ra, phía dưới mặt đất cũng điên cuồng run rẩy.
Một thân ảnh cực lớn như ngọn núi từ trong bão cát đi ra, là Thành Huyền Tôn Khôi Lỗi!
Thanh âm kia như sấm rền kia là tiếng bước chân của Khôi Lỗi này.
So với Kim Quang Cự Nhân và Thị Ma Tích, hình thể của Khôi Lỗi khổng lồ này còn lớn hơn một chút, trên người tán phát ra từng trận linh áp hùng hậu.
Phía sau Huyền Tôn Khôi Lỗi hiện ra hai, ba trăm tên tu sĩ Khôi Lỗi quân, trong đó có hơn mười tu sĩ đầu lĩnh Chân Đan cảnh, còn lại hơn phân nửa đều là tu sĩ Hóa Tinh Kỳ.
Lúc này, từng người trong đám Quỷ Soái, lão giả mặt xanh đều tỏ ra kinh hoàng.
Kim Quang Thiên Binh, Thị Ma Cự Tích, Huyền Tôn Khôi Lỗi, ba cái này gần đã đạt tới cấp bậc Thông Huyền, bất giác cả ba hình thành trận thế vây Ác Quỷ quân đoàn vào giữa!
Cả ba nối thành một khối phát ra khí tức khổng lồ, trong phạm vi trăm dặm, bầu trời đen kịt bắt đầu rung chuyển quay cuồng kịch liệt, hiện ra một vòng xoáy cực lớn.
Không chỉ có mây đen trên bầu trời chuyển động mà toàn bộ không gian xung quanh đang kịch liệt chấn động, ở giữa vòng xoáy, xuất hiện từng đường vết nứt không gian nhỏ lúc có lúc không.
Cùng lúc đó, các loại thiên địa nguyên khí chung quanh Thái Thiên cứ điểm giống như nước sôi trào quấy lại với nhau.
Gần Hắc Phong Cốc, hai người đạt cảnh giới Thông Huyền là Hỏa Diệp chân nhân và Cổ Khôi lơ lửng giữa không trung đang lẳng lặng giằng co.
Chung quanh hai người, một nửa Hắc Phong Cốc đã hoàn toàn đổ sụp biến thành một đống đổ nát, đất đá ngổn ngang, có điều tiếp điểm không gian đi Trung Thiên đại lục bị một tầng sương mù màu xanh bao phủ vẫn đang bình yên vô sự.
Sau một khắc, thân hình hai người đồng thời chấn động, quay đầu nhìn về phía Thái Thiên cứ điểm.
Mắt Hỏa Diệp chân nhân hiện lên nét vui mừng, sau đó lập tức khôi phục vẻ bình tĩnh yên lăng như nước.
"Lực lượng cường đại như thế này mà nhân tộc các ngươi thật sự cam tâm đặt trong quỷ giới à?" Cổ Khôi lạnh lùng nói, trên mặt không hiện bất cứ vẻ gì là bối rối.
"Tứ đại tông môn chúng ta làm việc thế nào cũng không cần các hạ khoa tay múa chân." Hỏa Diệp chân nhân nhàn nhạt nói.
"Hắc hắc, ngươi yên tâm, bổn tôn cũng không có ý rời khỏi nơi đây. Lúc này thực lực của ta và ngươi tương đương, cũng không ai có khả năng thoát khỏi đối phương để chạy tới đưa một tay vào chiến cuộc, hay là hôm nay chúng ta ở đây yên lặng chờ kết quả được không?" Cổ Khôi dữ tợn cười một tiếng nói.
Ánh mắt Hỏa Diệp chân nhân trầm xuống, thân thể lập tức chấn động, bỗng quay đầu nhìn về phía Thái Thiên cứ điểm, trong mắt tia đỏ lóe lên.
"Thì ra là thế, các ngươi tính đánh thức Thập Nhị La Sát Quỷ!" Hỏa Diệp chân nhân trầm giọng nói.
Cổ Khôi đứng chắp tay, trên mặt cười lạnh không nói.
"Có điều, Thập Nhị La Sát đến giới này, tối đa cũng chỉ có thể duy trì thực lực Thiên Tượng cảnh đỉnh phong, có thể địch nổi ba tồn tại Thông Huyền sao?" Hỏa Diệp chân nhân lạnh giọng nói.
"Vậy ngươi và ta cùng ở lại đây chờ kết quả a." Cổ Khôi lơ đễnh nói.
Bên ngoài Thái Thiên cứ điểm, lão giả mặt xanh, sáu gã Quỷ Soái và bảy nghìn tướng sĩ Ác Quỷ quân đoàn đứng đầy núi bị Kim Quang Thiên Binh, Huyền Tôn Khôi Lỗi, Thị Ma Tích bao vây, đột nhiên không biết từ chỗ nào xuất hiện một cỗ hào quang màu tím nhạt phủ lấy bọn chúng.
Ánh mắt mọi người phía Nhân tộc đều tỏ ra kinh ngạc, hào quang màu tím quỷ dị lóe lên một cái bỗng nhiên biến mất, trong tử quang toàn bộ Ác Quỷ quân đoàn cũng không thấy đâu.
Đám người lão giả mùi bã rượu thấy vậy tự nhiên kinh hãi!
Sau một khắc, ngoài mười dặm, hào quang màu tím bỗng hiện ra, thân ảnh Ác Quỷ quân đoàn trong tử quang lần nữa xuất hiện.
Trên không, thình lình Ác Quỷ quân đoàn nhiều ra một gã đang mặc áo đen, trung niên nam tử không nói gì, trong tay hiện ra Phù Lục màu tím, "Tách" một tiếng, Phù Lục vỡ vụn.
"Đại Na Di phù!"
Lão giả mùi bã rượu đưa mắt nhìn qua, sắc mặt lập tức biến đổi, nói lầm bầm một câu, ánh mắt như dao nhìn trung niên nam tử áo đen đánh giá cao thấp một phen.
Đối phương đột nhiên xuất hiện trung niên nam tử áo đen, nhìn ngoại hình thì lại giống với tu sĩ Nhân tộc như đúc, có điều trên người kia tản mát ra khí tức của Thiên Tượng cảnh hàng thật giá thật, hơn nữa bộ dạng còn đạt đến Thiên Tượng cảnh đỉnh phong.
"Lệ Huyền!"
Sáu người lão giả mặt xanh thấy vậy nhanh chóng bay đến bên cạnh nam tử áo đen(*), thở dài một hơi.
(*) Nam tử áo đen: gọi là huyền y nam tử cho gọn.
Huyền y nam tử nhàn nhạt nhìn mấy người một cái, tùy ý gật nhẹ đầu, ánh mắt tiếp tục rơi vào trên người Kim Quang Cự Nhân, Huyền Tôn Khôi Lỗi, Thị Ma Tích cách đó không xa, mặt hiện lên một tia lo lắng không dễ phát hiện, sáu đó nhanh chóng che giấu đi.
Cùng lúc đó, phía sau Ác Quỷ quân đoàn phát ra một cỗ khí tức hung sát ngợp trời, tiếng bước chân trầm trọng trời rung đất chuyển truyền đến, một thân ảnh cực lớn dần dần hiện ra.
Là một Cự Nhân cao chừng sáu, bảy mươi trượng, toàn thân tím xanh, xung quanh hông cột mấy tấm da thú màu đỏ đơn giản làm thành chiến váy, nửa người phía trên thì trần trụi.
Thân thể Cự Nhân này tuy là hình người nhưng phía trên có đầu là một quái thú dữ tợn, thoạt nhìn hình như là đầu chuột, đỉnh đầu còn có một cái sừng dài màu tím.
Hơn ngàn tu sĩ Nhân tộc thấy tình hình này lập tức xôn xao.
Liễu Minh nhìn phía xa xuất hiện dị tượng, trên mặt cũng lộ ra một tia kinh hãi.
Lúc này đột nhiên xuất hiện Cự Nhân thân người mặt thú, trên người tản mát ra một cỗ âm hàn Quỷ khí khó hiểu, tuy khí tức kém xa so với Kim Quang Cự Nhân, Huyền Tôn Khôi Lỗi, Thị Ma Tích nhưng quả thực có thực lực Thiên Tượng cảnh đỉnh phong.
"La Sát Cự Quỷ!" Giữa không trung, sắc mặt đám người lão giả mùi bã rượu đều biến đổi.
Không đợi mọi người kịp phản ứng, phía sau Ác Quỷ quân đoàn lập tức vang lên một hồi bước chân “Ù, ù” trầm trọng tiếng khiến trong lòng tất cả đều có chút run rẩy dữ dội.
Ngay sau đó, từng người từng người một, liên tiếp xuất hiện từng thân ảnh Cự nhân cao lớn, tính sơ qua có đến mười hai người.
Mỗi một gã đều cao sáu bảy mươi trượng, phía dưới đầu, thân hình bọn chúng đều giống với tên Cự Nhân đầu chuột lúc nãy như đúc, có điều từ cổ trở lên, mỗi cái đầu đều là thiên kì bách quái(*), có thỏ, có hổ, thậm chí có rồng, rắn, trâu, ngựa...
(*) Thiên kì bách quái: Vô cùng kỳ quặc, ý muốn nói đầu của Cự Nhân không cái nào giống cái nào.
"Cái này là... Thập Nhị La Sát Cự Quỷ!" Phía trên Kim Quang Cự Nhân, sắc mặt Kim Quang Quân Vệ trưởng lão tỏ ra ngưng trọng.
Phía quân đoàn Ác Quỷ, đám Quỷ Soái, lão giả mặt xanh chứng kiến mười hai đầu quỷ vật hình người cực lớn này xuất hiện, sắc mặt lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Ánh mắt Huyền y nam tử đảo qua Ác Quỷ quân đoàn phía dưới, nhướng mày, trầm giọng nói:
"Mấy vạn đại quân, hôm nay chỉ còn lại từng này thôi hả?"
Đám Quỷ Soái phía dưới nghe vậy, hai mắt không khỏi nhìn nhau, cả bọn đều không dám lên tiếng.
"Thôi, đợi kết thúc trận đại chiến này, hết thảy do Tôn chủ xử lý. Ta khu động Thập Nhị La Sát Quỷ, các ngươi suất lĩnh quân đoàn, đem đám tu sĩ Nhân tộc này tru sát sạch sẽ, một tên cũng không để lại!" Huyền y nam tử lạnh lùng nói ra, tử quang lóe lên, trong tay bỗng nhiên nhiều thêm một cái bàn quay màu tím.
"Chuyện này tuyệt đối không có vấn đề!" Đám người lão giả mặt xanh thở dài một hơi.
Huyền y nam tử đọc một hồi chú ngữ âm thanh trầm thấp truyền ra, há miệng phun ra một đoàn quang hà phù văn chớp động màu tím, trực tiếp rơi vào bàn quay trên tay.
Lập tức tử quang bàn quay đại thịnh.
Sau một khắc, thân thể mười hai tên La Sát Cự Quỷ chấn động, đột nhiên ngẩng đầu miệng phát ra một tiếng rít gào thê lương!