Ma Thiên Ký
Chương 1043: Nửa đường cướp giết
Dịch giả: nila32
Ba người còn lại thấy vậy không khỏi trố mắt qua sát Hạt Nhi đang đậu trên đầu vai của Liễu Minh một chặp đến khi phát hiện đầu linh sủng này chỉ có tu vi Giả Đan kỳ liền không thèm để ý thêm nữa.
Đúng vào lúc này, ấn ký kim quan trên trán Hạt Nhi đột nhiên lóe lên một cái, phát ra một đoàn hào quang màu vàng kim vô cùng chói mắt. Liễu Minh thấy vậy không khỏi cảm thấy mừng rỡ. Sau khi tiến giai Giả Đan, ánh sáng màu vàng kim do Hạt Nhi phát ra đã trở nên rực rỡ hơn nhiều so với trước đây.
Sau một khắc, tất cả hào quang màu vàng kim đã hội tụ thành cột sáng to lớn kích bắn về bình chướng khí đen trước mặt bốn người. Lúc này, sương mù màu đen giống như băng tuyết gặp phải lửa nóng lập tức tiêu tán với tốc độ mắt thường có thể nhận ra. Hiệu quả của ấn ký kim quan không ngờ còn lợi hại hơn so với pháp bảo phá cấm mà những người còn lại lấy ra.
Thanh niên chất phác thấy vậy bèn quan sát kỹ hơn ấn ký kim quan trên trán Hạt Nhi. Phản ứng của những người còn lại so với gã cũng không sai biệt bao nhiêu. Bất quá tình huống trước mắt rõ ràng vô cùng có lợi cho bọn họ vì cả nhóm lập tức gấp rút đẩy nhanh tiến độ công kích khiến cho màn chắn hắc khí trước rất nhanh đã bị đánh thủng một lõm vào trong.
Năm thốn*, bốn thốn, ba thốn…
Thốn: đơn vị độ dài của TQ
Rốt cuộc, sau khi rung động kịch liệt một lúc, màn chắn hắc khí đã lộ ra một lỗ hổng rộng chừng nửa trượng thế nhưng có thể nhận thấy khí đen xung quanh cũng không ngừng cuộn trào như muốn lấp đầy hư hao vừa mới thành hình.
“Đi mau!”
Sau khi gầm nhẹ một tiếng, thanh niên Thiên Công Tông liền phóng người bay vọt ra ngoài. Hai người còn lại cũng không cam chịu rớt lại phía sau nên cũng gấp rút thúc giục độn quang của mình. Lúc này, Liễu Minh khẽ vẫy một tay, thu hồi hạt Nhi vào trong túi Dưỡng Hồn. Sau khi quay đầu nhìn lại một cái, hắn mới khẽ động thân hình, băng qua lỗ hổng trên màn sáng trước mặt. Thân thể của hắn vừa mới bay ra cửa động, hắc vụ đã ùn ùn kéo đến, phát ra một tràng “Bành bành” trầm đục, khiến cho lỗ hổng trên màn sáng được khôi phục trong chớp mắt.
Vừa rời khỏi đại trận Quỷ Táng, bốn người liền không chút do dự chia ra bốn phương tám hướng bỏ chạy cắm đầu cắm cổ. Bởi vì nguyên nhân đại trận Quỷ Táng đã ngăn cách toàn bộ chấn động pháp lực truyền ra, lại thêm thời gian bốn người phá vỡ lỗ hổng cũng diễn ra vô cùng ngắn ngủi do đó đám ác quỷ đều bị thanh thế kinh người trên không trung hấp dẫn, trong lúc nhất thời không thể phát hiện hành tung của bọn họ.
Trong nháy mắt, bốn người đã thoát khỏi biển quỷ bao vây trùng điệp. Thế nhưng đúng lúc Liễu Minh đang định thở phào một hơi, thân thể lại không tự chủ rùng mình một cái. Toàn thân thình lình truyền đến cảm giác ớn lạnh giống như đang bị cự thú hung mãnh gắt gao tóm chặt.
“Định chạy đi đâu!” Một tiếng quát chói tai truyền đến từ trên cao, mang theo linh áp cuồn cuộn khiến cho đám người Liễu Minh không kiềm được run rẩy một hồi.
Sau một khắc, trên đầu mỗi người đã thình lình xuất hiện một đạo chưởng ảnh vô cùng to lớn. Thì ra, bốn gã Quỷ Soái trong lúc thao túng trận kỳ đã phát hiện hành tung của bọn họ bèn phát động công kích đuổi tận giết tuyệt.
“Hừ!”
Sau một hồi suy tính, Liễu Minh rốt cuộc đưa ra quyết định. Chỉ cần chạy thêm một đoạn, những Quỷ Soái kia còn bận duy trì đại trận Quỷ Táng sẽ không thể nào phân thân đuổi theo. Về phần những quỷ vật khác, cho là Quỷ Soái Chân Đan cảnh cũng không thể tạo thành uy hiếp đối với hắn. Nghĩ đến đó, họ Liễu lập tức vươn tay bấm niệm pháp quyết. Lập tức, thân hình của hắn liền trở nên mơ hồ tiếp đó hóa thành bốn đạo hắc ảnh giống nhau như đúc không ngừng đề cao tốc độ tản ra bốn phương tám hướng. Chỉ nghe một tiếng xé gió rít gào, ảo ảnh cự thủ màu đỏ vốn đang đè xuống thấy vậy bèn hơi khựng lại sau đó mới chia ra làm bốn đuổi theo bóng đen bỏ trốn ở phía xa.
Thế nhưng chỉ cần đối phương lộ ra một thoáng chần chờ, Liễu Minh xem như đã đạt được mục đích của mình!
Một tiếng “Oanh” thật lớn vang lên!
Đợi đến khi bốn đạo cự chưởng đuổi kịp đến nơi, Liễu Minh đã sớm rời khỏi phạm vi công kích của đối phương. Bên trong huyễn cảnh Huyễn Ma Đồng, hắn đã nhiều lần mô phỏng tình cảnh giao thủ với cường giả Thiên Tượng cảnh Lôi Yêu vì vậy sớm đã vô cùng thành thạo việc đối phó với một chiêu cự chưởng ập xuống này!
Về phần ba thành viên còn lại trong nhóm, mỗi người xấu tốt gì cũng là nhân tài kiệt xuất của tông môn, đã sớm chuẩn bị cho tình huống này vì vậy đều hữu kinh vô hiểm tránh thoát một kích truy sát của ba gã Quỷ Soái.
Ngay sau đó, Liễu Minh liền không chút chậm trễ vung cao một tay, triệu hoán một đạo kiếm quang tím biếc từ trong tay áo, nâng đỡ thân thể của hắn rồi hóa thành một đạo ánh sáng tử sắc vượt qua khoảng cách mấy trăm trượng trong chớp mắt. Cùng lúc đó, ba người khác cũng thi triển thần thông của riêng mình, hoặc thả ra cơ quan phi chu, hoặc mọc ra hai cánh chim bằng trên lưng, lao nhanh về những hướng khác nhau.
Bên trong cứ điểm Thái Thiên, bốn người lão già họ Phòng tuy không nhìn ra tình huống cụ thể của đám người Liễu Minh thế nhưng không chút do dự đồng thời thúc giục ảo ảnh pháp tướng sau lưng. Trong chốc lát, công kích phát ra thình lình càng thêm lăng lệ ác liệt, khiến cho cả tòa đại trận Quỷ Táng lần nữa sáng rức một hồi loạn chiến.
Trên không trung, Quỷ Soái tóc xanh không ngừng gầm gừ nhìn theo bốn đạo độn quang ngày càng mờ nhạt. Những tiểu bối Nhân tộc có thể hời hợt tránh thoát một kích vừa rồi sau đó nghênh ngang rời đi khiến gã không kiềm được giận dữ. Thân hình khẽ động như muốn đuổi theo ngay lập tức.
“Khỏa Man, đứng lại! Thủ hộ đại trận quan trọng hơn!” Đúng lúc này, bên tai của gã thình lình vang lên giọng nói nghiêm nghị của lão già mặt xanh.
Nhân tộc ở bên trong cứ điểm Thái Thiên không ngừng xung kích Quỷ Táng Đại Trận, bốn người bọn họ liên thủ cũng là cực kỳ miễn cưỡng mới bảo vệ được trận pháp, nếu mà thiếu đi một người, Quỷ Táng Đại Trận ngộ nhỡ bị công phá, liền thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ!
Cốt Khải Quỷ Soái đang định đuổi theo đám người Liễu Minh, rốt cục thân hình vẫn phải dừng lại.
Lợi dụng khoảnh khắc trì hoãn này, đám người Liễu Minh đã hóa thành bốn cái điểm sáng, biến mất ở phương xa.
"Bốn người này chạy ra từ Thái Thiên cứ điểm, tất nhiên là có mưu đồ. Cứ như vậy mà thả bọn chúng đi không có vấn đề gì sao?" Cốt Khải Quỷ Soái vẫn còn có chút không cam lòng liền chất vấn.
"Hừ, cho dù bây giờ có phái người đuổi theo cũng đã muộn rồi". Lão giả mặt xanh thản nhiên nói.
"Nhìn phương hướng di chuyển của bốn người kia hẳn là đi tới tứ đại thành trì của Nhân tộc. Huyền Dương, ngươi lập tức đem tình huống như vậy thông báo cho những người đang vây công Tứ Đại Thành Trì, để cho bọn hắn phái người giết sạch bốn tiểu bối Nhân tộc này." Xích Mi Quỷ Soái cười lạnh lùng, quay đầu ra lệnh cho một tên Ác Quỷ Thống Lĩnh mặc xích giáp đang đứng bênh cạnh hắn.
Người nọ đáp ứng một tiếng liền lật tay lấy ra một vật hình vuông, màu đen, lớn cỡ bằng bàn tay, hắn vung tay đánh ra một đạo pháp quyết, một cái pháp trận màu đen từ phía trên đó phát sáng lên.
Cốt Khải Quỷ Soái nhìn phương hướng bỏ chạy của bọn người Liễu Minh bằng ánh mắt thù hận, sau đó hắn lập tức hít một hơi thật sâu, đem tâm thần đặt lên trên Quỷ Táng Đại Trận.
Trên bầu trời một ngọn núi cách Thái Thiên cứ điểm hơn vạn dặm về phía Đông, một đạo kiếm quang màu tím từ đằng xa đang lao vùn vụt đến đây, kiếm quang dừng lại lộ ra thân ảnh của Liễu Minh.
Liễu Minh quay đầu nhìn về hướng sau lưng, trên mặt lộ ra một chút trầm ngâm, hắn lại vung tay lên thu hồi Khổ Luân kiếm sau đó hóa ra một đám hắc khí bao trùm lấy thân thể, tiếp tục nhằm hướng Kim Quang Thành bay như tên bắn.
Thái Thiên cứ điểm cùng Kim Quang Thành khoảng cách khá xa, lần trước từ Kim Quang Thành đến Thái Thiên cứ điểm hắn bỏ ra khoảng chừng hai ngày thời gian, nhưng mà lần này hắn gấp rút lên đường nên sau một ngày một đêm đã bay vượt qua nửa già chặng đường.
Liễu Minh biến thành đám mây màu đen đang phá không băng qua một ngọn núi thấp, bỗng nhiên ở phía dưới mỏm núi có vô số đạo tơ mỏng giống như chỉ đen kích bắn ra như mưa bao phủ về phía Liễu Minh.
Trong mây đen, sắc mặt Liễu Minh trầm xuống, một tay vung lên, Khổ Luân kiếm kích bắn ra, Tử sắc kiếm quang lóe lên, sau đó quay tít một vòng hóa thành một mặt Tử sắc kiếm luân chắn trước người.
Một trận âm thanh giống như kim loại va chạm chói tai vang lên, sợi tơ đen rậm rạp chằng chịt bị kiếm luân xoắn nát tan tành, hóa thành từng sợi khí đen tiêu tán trên trời.
Phía dưới ngọn núi liền bắn ra hai đạo độn quang màu đen, chúng dừng lại phía xa trước mặt Liễu Minh khoảng cách tầm một trăm trượng, rõ ràng là hai gã ác quỷ thống lĩnh, một tên dáng người khôi ngô, trên thân mặc trọng giáp đen nhánh, tên còn lại một thân áo đen, trong tay cầm một thanh hắc sắc vũ tán *
*Ô = màu đen.
"Phi kiếm màu tím, có lẽ chính là kẻ này rồi!"
Ác quỷ thống lĩnh áo đen nhìn thoáng qua Khổ Luân kiếm trên tay Liễu Minh một cái rồi cất giọng lạnh lùng:
"Hừ! Chỉ là một gã tiểu bối Giả đan kỳ cỏn con đến từ Nhân tộc, vậy mà để hai người chúng ta đồng thời xuất động. Vừa vặn để cho ta hoạt động gân cốt một chút, ngươi không nên xuất thủ." Ác quỷ thống lĩnh dáng người khôi ngô khinh miệt nhìn Liễu Minh một cái, trong tay hắc sắc lóe lên liền tế ra một cây Cốt Thương dài hơn một trượng, một trận gió lạnh thấu xương từ trên thân thương tràn ra xung quanh.
Một tiếng quát chói tai!
Ác quỷ thống lĩnh khôi ngô hung hăng tung một cú dậm chân thật mạnh, thân hình hắn phảng phất như một mũi tên đen như mực vừa rời cung hướng về phía Liễu Minh đánh tới cực nhanh.
Liễu Minh bình tĩnh như thường một tay vỗ lên Túi Dưỡng Hồn bên hông, kim quang cuộn tròn bao bọc bản thể Hạt Nhi từ đó bay ra, chắn trước người hắn.
Ác quỷ thống lĩnh khôi ngô nhìn thoáng qua đây chỉ là quỷ thú Giả đan kỳ, hừ lạnh một tiếng, thân hình hắn ở giữa không trung trong tay Cốt Thương hắc quang đại phóng, cánh tay run lên, tiếng rít nổi lên, thương ảnh rậm rạp chằng chịt đen kịt kích bắn ra.
Cốt Hạt không nói hai lời, trên trán ấn ký kim quan lóe lên một đoàn hào quang, một đạo cột sáng màu vàng kim phá không bắn ra, trực tiếp nghênh đón thương ảnh đầy trời.
Ác quỷ thống lĩnh áo đen đứng ở xa vốn là đang khoanh hai tay, ung dung xem cuộc chiến, nhưng mà lúc Hạt Nhi phát ra hào quang kim sắc trong nháy mắt, sắc mặt hắn lập tức đại biến.
Không chờ hắn làm ra phản ứng gì, giữa không trung liền truyền đến tiếng vang "xuy xuy"!
Thương ảnh hắc sắc vừa mới va chạm cột sáng kim sắc liền lập tức tiêu tán.
Ác quỷ thống lĩnh khôi ngô chứng kiến hào quang kim sắc xuất hiện trong nháy mắt, hai mắt hắn bỗng nhiên trừng lớn gấp mấy lần, một tiếng thét chói tai giống như chứng kiến thiên địch hắn lập tức bắn ngược về phía sau.
Ngay tại lúc này, bóng người lóe lên một cái, Liễu minh quỷ mị xuất hiện trước người hắn, cánh tay khẽ vung lên, một đạo tử sắc kiếm quang dài hơn mười trượng không lưu tình chút nào chém mạnh một nhát xuống dưới.
Ác quỷ thống lĩnh khôi ngôi thân ở giữa không trung, không cách nào biến ảo thân hình lần nữa, dưới tình thế ngàn cân treo sợi tóc, mãnh liệt há miệng phun ra một mặt mâm tròn với hai màu đen trắng cổ quái chắn trước người.
Mâm tròn liền quay tít một vòng, mặt ngoài hai màu đen trắng xuất hiện sương mù cuồn cuộn, trong khoảnh khắc ở trước người hắn liền ngưng tụ thành một cái lầu các giống như vòng xoáy to nhỏ hai màu đen trắng, một cỗ hấp lực cực kỳ to lớn từ nó tuôn ra, liền muốn đem tử sắc kiếm quang hút vào trong đó.
Liễu Minh mặt không biểu tình, hai tay run lên, hai con Vụ Giao đen kịt dài hơn mười trượng uốn quanh bắn ra, chúng vượt lên trước tử sắc kiếm quang hung hăng oanh kích lên bên trên vòng xoáy hai màu đen trắng.
Ầm ầm! Một tiếng trầm đục vang lên, vòng xoáy hai màu đen trắng bị Vụ Giao oanh kích đột nhiên run lên, lưỡng sắc quang mang đang phát ra bỗng nhiên tiêu tán hơn phân nửa.
Ngay sau đó, Khổ Luân Kiếm biến thành tử sắc kiếm quang mang theo tiếng sấm đùng đùng như thiểm điện chém xuống.
Phần phật một tiếng!
Vòng xoáy đen trắng cùng mâm tròn cổ quái ở phía đằng sau bị một nhát chém làm hai.
Tử sắc kiếm quang không hề ngừng lại mà tiếp tục rơi xuống, thiểm điện vây quanh Quỷ soái khôi ngô khẽ xiết lại, trực tiếp đem thân thể của hắn chém thành vài đoạn, trọng giáp đen nhánh cực nặng giống như không có một tí tác dụng gì cả!
Hai người giao thủ chỉ mới mất thời gian mấy hơi thở, một gã Ác quỷ thống lĩnh Chân Đan cảnh, dĩ nhiên bị Liễu Minh dùng thủ đoạn sét đánh giết chết.
Ba người còn lại thấy vậy không khỏi trố mắt qua sát Hạt Nhi đang đậu trên đầu vai của Liễu Minh một chặp đến khi phát hiện đầu linh sủng này chỉ có tu vi Giả Đan kỳ liền không thèm để ý thêm nữa.
Đúng vào lúc này, ấn ký kim quan trên trán Hạt Nhi đột nhiên lóe lên một cái, phát ra một đoàn hào quang màu vàng kim vô cùng chói mắt. Liễu Minh thấy vậy không khỏi cảm thấy mừng rỡ. Sau khi tiến giai Giả Đan, ánh sáng màu vàng kim do Hạt Nhi phát ra đã trở nên rực rỡ hơn nhiều so với trước đây.
Sau một khắc, tất cả hào quang màu vàng kim đã hội tụ thành cột sáng to lớn kích bắn về bình chướng khí đen trước mặt bốn người. Lúc này, sương mù màu đen giống như băng tuyết gặp phải lửa nóng lập tức tiêu tán với tốc độ mắt thường có thể nhận ra. Hiệu quả của ấn ký kim quan không ngờ còn lợi hại hơn so với pháp bảo phá cấm mà những người còn lại lấy ra.
Thanh niên chất phác thấy vậy bèn quan sát kỹ hơn ấn ký kim quan trên trán Hạt Nhi. Phản ứng của những người còn lại so với gã cũng không sai biệt bao nhiêu. Bất quá tình huống trước mắt rõ ràng vô cùng có lợi cho bọn họ vì cả nhóm lập tức gấp rút đẩy nhanh tiến độ công kích khiến cho màn chắn hắc khí trước rất nhanh đã bị đánh thủng một lõm vào trong.
Năm thốn*, bốn thốn, ba thốn…
Thốn: đơn vị độ dài của TQ
Rốt cuộc, sau khi rung động kịch liệt một lúc, màn chắn hắc khí đã lộ ra một lỗ hổng rộng chừng nửa trượng thế nhưng có thể nhận thấy khí đen xung quanh cũng không ngừng cuộn trào như muốn lấp đầy hư hao vừa mới thành hình.
“Đi mau!”
Sau khi gầm nhẹ một tiếng, thanh niên Thiên Công Tông liền phóng người bay vọt ra ngoài. Hai người còn lại cũng không cam chịu rớt lại phía sau nên cũng gấp rút thúc giục độn quang của mình. Lúc này, Liễu Minh khẽ vẫy một tay, thu hồi hạt Nhi vào trong túi Dưỡng Hồn. Sau khi quay đầu nhìn lại một cái, hắn mới khẽ động thân hình, băng qua lỗ hổng trên màn sáng trước mặt. Thân thể của hắn vừa mới bay ra cửa động, hắc vụ đã ùn ùn kéo đến, phát ra một tràng “Bành bành” trầm đục, khiến cho lỗ hổng trên màn sáng được khôi phục trong chớp mắt.
Vừa rời khỏi đại trận Quỷ Táng, bốn người liền không chút do dự chia ra bốn phương tám hướng bỏ chạy cắm đầu cắm cổ. Bởi vì nguyên nhân đại trận Quỷ Táng đã ngăn cách toàn bộ chấn động pháp lực truyền ra, lại thêm thời gian bốn người phá vỡ lỗ hổng cũng diễn ra vô cùng ngắn ngủi do đó đám ác quỷ đều bị thanh thế kinh người trên không trung hấp dẫn, trong lúc nhất thời không thể phát hiện hành tung của bọn họ.
Trong nháy mắt, bốn người đã thoát khỏi biển quỷ bao vây trùng điệp. Thế nhưng đúng lúc Liễu Minh đang định thở phào một hơi, thân thể lại không tự chủ rùng mình một cái. Toàn thân thình lình truyền đến cảm giác ớn lạnh giống như đang bị cự thú hung mãnh gắt gao tóm chặt.
“Định chạy đi đâu!” Một tiếng quát chói tai truyền đến từ trên cao, mang theo linh áp cuồn cuộn khiến cho đám người Liễu Minh không kiềm được run rẩy một hồi.
Sau một khắc, trên đầu mỗi người đã thình lình xuất hiện một đạo chưởng ảnh vô cùng to lớn. Thì ra, bốn gã Quỷ Soái trong lúc thao túng trận kỳ đã phát hiện hành tung của bọn họ bèn phát động công kích đuổi tận giết tuyệt.
“Hừ!”
Sau một hồi suy tính, Liễu Minh rốt cuộc đưa ra quyết định. Chỉ cần chạy thêm một đoạn, những Quỷ Soái kia còn bận duy trì đại trận Quỷ Táng sẽ không thể nào phân thân đuổi theo. Về phần những quỷ vật khác, cho là Quỷ Soái Chân Đan cảnh cũng không thể tạo thành uy hiếp đối với hắn. Nghĩ đến đó, họ Liễu lập tức vươn tay bấm niệm pháp quyết. Lập tức, thân hình của hắn liền trở nên mơ hồ tiếp đó hóa thành bốn đạo hắc ảnh giống nhau như đúc không ngừng đề cao tốc độ tản ra bốn phương tám hướng. Chỉ nghe một tiếng xé gió rít gào, ảo ảnh cự thủ màu đỏ vốn đang đè xuống thấy vậy bèn hơi khựng lại sau đó mới chia ra làm bốn đuổi theo bóng đen bỏ trốn ở phía xa.
Thế nhưng chỉ cần đối phương lộ ra một thoáng chần chờ, Liễu Minh xem như đã đạt được mục đích của mình!
Một tiếng “Oanh” thật lớn vang lên!
Đợi đến khi bốn đạo cự chưởng đuổi kịp đến nơi, Liễu Minh đã sớm rời khỏi phạm vi công kích của đối phương. Bên trong huyễn cảnh Huyễn Ma Đồng, hắn đã nhiều lần mô phỏng tình cảnh giao thủ với cường giả Thiên Tượng cảnh Lôi Yêu vì vậy sớm đã vô cùng thành thạo việc đối phó với một chiêu cự chưởng ập xuống này!
Về phần ba thành viên còn lại trong nhóm, mỗi người xấu tốt gì cũng là nhân tài kiệt xuất của tông môn, đã sớm chuẩn bị cho tình huống này vì vậy đều hữu kinh vô hiểm tránh thoát một kích truy sát của ba gã Quỷ Soái.
Ngay sau đó, Liễu Minh liền không chút chậm trễ vung cao một tay, triệu hoán một đạo kiếm quang tím biếc từ trong tay áo, nâng đỡ thân thể của hắn rồi hóa thành một đạo ánh sáng tử sắc vượt qua khoảng cách mấy trăm trượng trong chớp mắt. Cùng lúc đó, ba người khác cũng thi triển thần thông của riêng mình, hoặc thả ra cơ quan phi chu, hoặc mọc ra hai cánh chim bằng trên lưng, lao nhanh về những hướng khác nhau.
Bên trong cứ điểm Thái Thiên, bốn người lão già họ Phòng tuy không nhìn ra tình huống cụ thể của đám người Liễu Minh thế nhưng không chút do dự đồng thời thúc giục ảo ảnh pháp tướng sau lưng. Trong chốc lát, công kích phát ra thình lình càng thêm lăng lệ ác liệt, khiến cho cả tòa đại trận Quỷ Táng lần nữa sáng rức một hồi loạn chiến.
Trên không trung, Quỷ Soái tóc xanh không ngừng gầm gừ nhìn theo bốn đạo độn quang ngày càng mờ nhạt. Những tiểu bối Nhân tộc có thể hời hợt tránh thoát một kích vừa rồi sau đó nghênh ngang rời đi khiến gã không kiềm được giận dữ. Thân hình khẽ động như muốn đuổi theo ngay lập tức.
“Khỏa Man, đứng lại! Thủ hộ đại trận quan trọng hơn!” Đúng lúc này, bên tai của gã thình lình vang lên giọng nói nghiêm nghị của lão già mặt xanh.
Nhân tộc ở bên trong cứ điểm Thái Thiên không ngừng xung kích Quỷ Táng Đại Trận, bốn người bọn họ liên thủ cũng là cực kỳ miễn cưỡng mới bảo vệ được trận pháp, nếu mà thiếu đi một người, Quỷ Táng Đại Trận ngộ nhỡ bị công phá, liền thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ!
Cốt Khải Quỷ Soái đang định đuổi theo đám người Liễu Minh, rốt cục thân hình vẫn phải dừng lại.
Lợi dụng khoảnh khắc trì hoãn này, đám người Liễu Minh đã hóa thành bốn cái điểm sáng, biến mất ở phương xa.
"Bốn người này chạy ra từ Thái Thiên cứ điểm, tất nhiên là có mưu đồ. Cứ như vậy mà thả bọn chúng đi không có vấn đề gì sao?" Cốt Khải Quỷ Soái vẫn còn có chút không cam lòng liền chất vấn.
"Hừ, cho dù bây giờ có phái người đuổi theo cũng đã muộn rồi". Lão giả mặt xanh thản nhiên nói.
"Nhìn phương hướng di chuyển của bốn người kia hẳn là đi tới tứ đại thành trì của Nhân tộc. Huyền Dương, ngươi lập tức đem tình huống như vậy thông báo cho những người đang vây công Tứ Đại Thành Trì, để cho bọn hắn phái người giết sạch bốn tiểu bối Nhân tộc này." Xích Mi Quỷ Soái cười lạnh lùng, quay đầu ra lệnh cho một tên Ác Quỷ Thống Lĩnh mặc xích giáp đang đứng bênh cạnh hắn.
Người nọ đáp ứng một tiếng liền lật tay lấy ra một vật hình vuông, màu đen, lớn cỡ bằng bàn tay, hắn vung tay đánh ra một đạo pháp quyết, một cái pháp trận màu đen từ phía trên đó phát sáng lên.
Cốt Khải Quỷ Soái nhìn phương hướng bỏ chạy của bọn người Liễu Minh bằng ánh mắt thù hận, sau đó hắn lập tức hít một hơi thật sâu, đem tâm thần đặt lên trên Quỷ Táng Đại Trận.
Trên bầu trời một ngọn núi cách Thái Thiên cứ điểm hơn vạn dặm về phía Đông, một đạo kiếm quang màu tím từ đằng xa đang lao vùn vụt đến đây, kiếm quang dừng lại lộ ra thân ảnh của Liễu Minh.
Liễu Minh quay đầu nhìn về hướng sau lưng, trên mặt lộ ra một chút trầm ngâm, hắn lại vung tay lên thu hồi Khổ Luân kiếm sau đó hóa ra một đám hắc khí bao trùm lấy thân thể, tiếp tục nhằm hướng Kim Quang Thành bay như tên bắn.
Thái Thiên cứ điểm cùng Kim Quang Thành khoảng cách khá xa, lần trước từ Kim Quang Thành đến Thái Thiên cứ điểm hắn bỏ ra khoảng chừng hai ngày thời gian, nhưng mà lần này hắn gấp rút lên đường nên sau một ngày một đêm đã bay vượt qua nửa già chặng đường.
Liễu Minh biến thành đám mây màu đen đang phá không băng qua một ngọn núi thấp, bỗng nhiên ở phía dưới mỏm núi có vô số đạo tơ mỏng giống như chỉ đen kích bắn ra như mưa bao phủ về phía Liễu Minh.
Trong mây đen, sắc mặt Liễu Minh trầm xuống, một tay vung lên, Khổ Luân kiếm kích bắn ra, Tử sắc kiếm quang lóe lên, sau đó quay tít một vòng hóa thành một mặt Tử sắc kiếm luân chắn trước người.
Một trận âm thanh giống như kim loại va chạm chói tai vang lên, sợi tơ đen rậm rạp chằng chịt bị kiếm luân xoắn nát tan tành, hóa thành từng sợi khí đen tiêu tán trên trời.
Phía dưới ngọn núi liền bắn ra hai đạo độn quang màu đen, chúng dừng lại phía xa trước mặt Liễu Minh khoảng cách tầm một trăm trượng, rõ ràng là hai gã ác quỷ thống lĩnh, một tên dáng người khôi ngô, trên thân mặc trọng giáp đen nhánh, tên còn lại một thân áo đen, trong tay cầm một thanh hắc sắc vũ tán *
*Ô = màu đen.
"Phi kiếm màu tím, có lẽ chính là kẻ này rồi!"
Ác quỷ thống lĩnh áo đen nhìn thoáng qua Khổ Luân kiếm trên tay Liễu Minh một cái rồi cất giọng lạnh lùng:
"Hừ! Chỉ là một gã tiểu bối Giả đan kỳ cỏn con đến từ Nhân tộc, vậy mà để hai người chúng ta đồng thời xuất động. Vừa vặn để cho ta hoạt động gân cốt một chút, ngươi không nên xuất thủ." Ác quỷ thống lĩnh dáng người khôi ngô khinh miệt nhìn Liễu Minh một cái, trong tay hắc sắc lóe lên liền tế ra một cây Cốt Thương dài hơn một trượng, một trận gió lạnh thấu xương từ trên thân thương tràn ra xung quanh.
Một tiếng quát chói tai!
Ác quỷ thống lĩnh khôi ngô hung hăng tung một cú dậm chân thật mạnh, thân hình hắn phảng phất như một mũi tên đen như mực vừa rời cung hướng về phía Liễu Minh đánh tới cực nhanh.
Liễu Minh bình tĩnh như thường một tay vỗ lên Túi Dưỡng Hồn bên hông, kim quang cuộn tròn bao bọc bản thể Hạt Nhi từ đó bay ra, chắn trước người hắn.
Ác quỷ thống lĩnh khôi ngô nhìn thoáng qua đây chỉ là quỷ thú Giả đan kỳ, hừ lạnh một tiếng, thân hình hắn ở giữa không trung trong tay Cốt Thương hắc quang đại phóng, cánh tay run lên, tiếng rít nổi lên, thương ảnh rậm rạp chằng chịt đen kịt kích bắn ra.
Cốt Hạt không nói hai lời, trên trán ấn ký kim quan lóe lên một đoàn hào quang, một đạo cột sáng màu vàng kim phá không bắn ra, trực tiếp nghênh đón thương ảnh đầy trời.
Ác quỷ thống lĩnh áo đen đứng ở xa vốn là đang khoanh hai tay, ung dung xem cuộc chiến, nhưng mà lúc Hạt Nhi phát ra hào quang kim sắc trong nháy mắt, sắc mặt hắn lập tức đại biến.
Không chờ hắn làm ra phản ứng gì, giữa không trung liền truyền đến tiếng vang "xuy xuy"!
Thương ảnh hắc sắc vừa mới va chạm cột sáng kim sắc liền lập tức tiêu tán.
Ác quỷ thống lĩnh khôi ngô chứng kiến hào quang kim sắc xuất hiện trong nháy mắt, hai mắt hắn bỗng nhiên trừng lớn gấp mấy lần, một tiếng thét chói tai giống như chứng kiến thiên địch hắn lập tức bắn ngược về phía sau.
Ngay tại lúc này, bóng người lóe lên một cái, Liễu minh quỷ mị xuất hiện trước người hắn, cánh tay khẽ vung lên, một đạo tử sắc kiếm quang dài hơn mười trượng không lưu tình chút nào chém mạnh một nhát xuống dưới.
Ác quỷ thống lĩnh khôi ngôi thân ở giữa không trung, không cách nào biến ảo thân hình lần nữa, dưới tình thế ngàn cân treo sợi tóc, mãnh liệt há miệng phun ra một mặt mâm tròn với hai màu đen trắng cổ quái chắn trước người.
Mâm tròn liền quay tít một vòng, mặt ngoài hai màu đen trắng xuất hiện sương mù cuồn cuộn, trong khoảnh khắc ở trước người hắn liền ngưng tụ thành một cái lầu các giống như vòng xoáy to nhỏ hai màu đen trắng, một cỗ hấp lực cực kỳ to lớn từ nó tuôn ra, liền muốn đem tử sắc kiếm quang hút vào trong đó.
Liễu Minh mặt không biểu tình, hai tay run lên, hai con Vụ Giao đen kịt dài hơn mười trượng uốn quanh bắn ra, chúng vượt lên trước tử sắc kiếm quang hung hăng oanh kích lên bên trên vòng xoáy hai màu đen trắng.
Ầm ầm! Một tiếng trầm đục vang lên, vòng xoáy hai màu đen trắng bị Vụ Giao oanh kích đột nhiên run lên, lưỡng sắc quang mang đang phát ra bỗng nhiên tiêu tán hơn phân nửa.
Ngay sau đó, Khổ Luân Kiếm biến thành tử sắc kiếm quang mang theo tiếng sấm đùng đùng như thiểm điện chém xuống.
Phần phật một tiếng!
Vòng xoáy đen trắng cùng mâm tròn cổ quái ở phía đằng sau bị một nhát chém làm hai.
Tử sắc kiếm quang không hề ngừng lại mà tiếp tục rơi xuống, thiểm điện vây quanh Quỷ soái khôi ngô khẽ xiết lại, trực tiếp đem thân thể của hắn chém thành vài đoạn, trọng giáp đen nhánh cực nặng giống như không có một tí tác dụng gì cả!
Hai người giao thủ chỉ mới mất thời gian mấy hơi thở, một gã Ác quỷ thống lĩnh Chân Đan cảnh, dĩ nhiên bị Liễu Minh dùng thủ đoạn sét đánh giết chết.