Ma Thiên Ký
Chương 1037: Thái Thiên Trận
Dịch giả: khangvan
Nguy cơ trước mắt, cả tòa cứ điểm Thái Thiên ở trên không đột nhiên có bốn đạo cột sáng xanh vàng đen trắng phóng lên trời, tiếp theo đó là một tiếng sét từ trong tinh không truyền xuống, một luồng linh áp cường đại đến ngập trời liền tràn ra bốn phương tám hướng.
Nội tâm Liễu Minh cả kinh, vội vàng quay đầu nhìn lại.
Trong bốn cột sáng hiện ra bóng dáng của bốn vị thái thượng trưởng lão của tứ đại quân đoàn.
Một người trong đó có chòm râu màu đen, sắc mặt ngăm ngăm, mặc áo bào màu vàng, chính là vị Phòng trưởng lão của Thiên Công Tông mà trước đây đã xuất hiện qua.
Ngoài ra thì còn có một lão giả trên mũi mọc bã rượu mặc trường bào màu xanh, hẳn là vị Thiên Tượng trưởng lão Bành Khôn của Thái Thanh Môn rồi.
Mà phục sức của trưởng lão Ma Huyền Tông có chút kỳ quái, là một đại hán nửa thân trên trần trụi, sau lưng đeo một viên cực thạch màu đen cao cỡ một người.
Thần sắc mỗi vị trưởng lão Thiên Tượng này đều rất nghiêm nghị, trong tay đều cầm lấy một tấm trận bàn tản ra hào quang bốn màu.
Đột nhiên, bốn người đồng thời ném trận bàn ra phía trước, trong miệng bắt đầu lẩm bẩm niệm chú ngữ.
Chú ngữ tối nghĩa khó hiểu, trầm thấp không thể nghe thấy, nhưng lại truyền vào trong tai mỗi người vô cùng rõ ràng, làm cho mọi người đều có một cảm giác quỷ dị.
Sau một khắc, hào quang từ những miếng trận bàn trong tay bốn người đều tỏa ra sáng chói, hội tụ lại giữa không gian của bốn người, tạo thành một quang cầu bốn màu, chậm rãi chuyển động.
Ngay sau đó, ngón tay của bốn lão giả khẽ động, phân biệt điểm vào hư không, rồi vẽ ra một ký hiệu cổ quái.
Bốn ký hiệu này lóe lên, rồi nhanh chóng chui vào bên trong quang cầu.
Oanh long long!
Quang cầu tứ sắc ầm ầm tán loạn, bộc phát ra hào quang chói mắt, rồi một tiếng nổ mạnh vang lên khiến cho đất rung núi chuyển một hồi.
Động tĩnh lớn như vậy lập tức khiến cho đại đa số mọi người xung quanh cứ điểm Thái Thiên, vô luận là tu sĩ Nhân tộc đang lâm vào khổ chiến, hay là quân đoàn ác quỷ đang giết đến đỏ mắt, kinh ngạc mà ngừng lại tranh đấu, nhao nhao quay đầu nhìn lại.
Chẳng qua là giờ phút này, trên không của cứ điểm Thái Thiên hoàn toàn đã bị hào quang vạn trượng chiếu sáng, căn bản không thể thấy được trong đó rốt cuộc là có chuyện gì.
Nhưng chỉ một hô hấp sau, hào quang chói mắt thu lại, một tòa hư ảnh cự phong giống như là Thái Nhạc bỗng nhiên hiện ra giữa không trung, che phủ phạm vi gần dặm xung quanh toàn bộ hư không của cứ điểm Thái Thiên, khí thế bàng bạc, hùng vĩ đến cực điểm!
Cự phong trông vô cùng sống động, góc cạnh mặt ngoài của sườn núi đều có thể thấy được rõ ràng, liếc nhìn lại thì thậm chí còn có thể nhìn thấy, trên sơn phong có tùng bách xanh tươi um tùm, phi hạc bay múa xung quanh.
“Thái Thiên Trận!”
Nội tâm Liễu Minh khẽ động, vội vàng vung tay lên thu hồi Hạt nhi và Phi nhi vào trong túi da, đồng thời nhanh chóng nhớ lại những thông tin về Thái Thiên Trận.
Cứ điểm Thái Thiên là do tứ đại quân đoàn hợp tác mà dựng lên, mà Thái Thiên Trận này chính là thủ đoạn cuối cùng của cứ điểm, theo như ước định thì cần phải có đồng thời bốn gã trưởng lão Thiên Tượng cảnh thúc giục, mới có thể thi triển ra uy năng hủy thiên diệt địa đối với quỷ vật, chẳng qua là nó có rất nhiều hạn chế, mà mỗi lần thi triển ra thì thời gian ít nhất phải trên trăm năm.
Trong lúc đó, một tiếng vang thật lớn truyền đến, cắt đứt suy nghĩ của hắn.
Tòa cự phong phía trên không của cứ điểm kịch liệt run rẩy, hư ảnh từng khối cự thạch như những căn lầu các, từ bên sườn núi tróc ra rồi rơi xuống.
Trong nhất thời, hư ảnh cự thạch đầy trời giống như thiên thạch rơi xuống, tại xung quanh cứ điểm Thái Thiên giống như mưa rào vậy.
Đồng thời, một luồng khí tức hủy diệt đến khủng bố bộc phát tuôn ra.
Những quỷ tốt đang tiếp cận tường thành, thấy tình hình này thì vô cùng sợ hãi, mà những tên ác quỷ thống lĩnh thấy vậy thì không chút do dự quát to một tiếng “Lui lại”, lập tức rất nhiều quỷ tốt liền vội vàng quay người, bỏ chạy về phía sau.
Nhưng mà bốn vị Thiên Tượng đã liên thủ khởi động cấm chế của đại trận này, sao có thể đơn giản để chúng ly khai?
Sau một khắc, “Phanh phanh”, tiếng nổ lớn không ngừng vang lên!
Thế trận của đám quỷ tốt bị hư ảnh cự thạch đánh trúng, vô luận cấp bậc cao thấp, đều bị nghiền thành thịt nát, hóa thành những đoàn khí xám hồn phi phách tán.
Cho dù là những tên ác quỷ Thống Lĩnh Chân Đan cảnh hay là những tên ác quỷ Đô Úy Hóa Tinh Kỳ, dưới cự thạch đầy trời này thì căn bản không đáng nhắc tới, đồng dạng, nhẹ thì bị đập cho trọng thương, nặng thì liền biến thành một đống thịt nát.
Mà những cự thạch này đối với tu sĩ Nhân tộc, thì lại đúng là hư ảnh, trực tiếp xuyên qua thân thể bọn họ, không tạo thành bất kỳ chút thương tổn nào.
Nguyên bản tu sĩ Nhân tộc cũng kinh hoàng thất thố, thấy vậy thì đều vui mừng quá đỗi!
Trong nhất thời, âm thanh quỷ khóc từ trong quân đoàn ác quỷ vang lên không ngừng.
Mà những cự thạch này sau khi rơi xuống, lại còn có thể nổ tung ra, hóa thành từng quang đoàn màu trắng.
Những quỷ vật không bị cự thạch rơi trúng, sau khi vừa tiếp xúc với quang đoàn thì quỷ khí toàn thân bốc cháy hừng hực, hóa thành từng sợi khói trắng bay lên trời.
Trong đó, một ít quỷ vật cấp thấp, liền bị bạch quang hóa thành tro bụi. Vài tên ác quỷ Thống Lĩnh mặc dù phản ứng không chậm, khi cự thạch vừa rơi xuống thì đều nhanh chóng lui lại, nhưng vẫn bị bạch quang tạo ra thương tích, hỏa diễm trên người bốc lên hừng hực.
Trong nhất thời, tiếng gào thét thê lương vang lên không dứt, không đến một lát công phu, cả ngàn quỷ tốt đã bị cự thạch và bạch quang vây quanh, biến thành quỷ vụ màu xám nồng đậm, sau đó bay lên không tiêu tán.
Còn số ít Tiêu Quỷ, khi mà cự thạch rơi xuống thì đều mang theo vẻ thống khổ, kiên trì được một lát, nhưng sau khi bị bạch quang vây quanh thì từng mảng da xanh mét trên người liền bị bóc ra từng mảng một.
Sau mấy hơi thở thì những tên Tiêu Quỷ cương thi đao thương bất nhập này, đồng dạng cũng hóa thành những đoàn sương mù màu xám, tiêu tán tại chỗ.
Uy năng to lớn của Thái Thiên Trận, khiến cho bất luận là quỷ quân hay là tu sĩ tứ đại Thái tông đều nghẹn họng trân trối!
Mấy vạn quỷ quân, trong nháy mắt đã có một nửa biến thành quỷ vụ cuồn cuộn!
Đội ngũ tứ đại quân đoàn của Nhân tộc lập tức truyền ra tiếng hoan hô vang dội!
Sau một hồi âm thanh ầm ĩ qua đi, ở khoảng cách xa tường thành hơn một chút, hơn vạn tên ác quỷ đang quần chiến với đại quân khôi lỗi, rút cuộc nhanh chóng chạy ra khỏi phạm vi của cự thạch rơi xuống.
Nhưng mà những tên quỷ vật này sau khi lui lại cách cứ điểm Thái Thiên gần mười dặm thì lại một lần nữa tập trung lại, bắt đầu xây dựng cơ sở tạm thời, mơ hồ một lần nữa vây chặt lấy cứ điểm lại.
Sau khi thấy quỷ quân đã tạm thời lui lại thì bốn gã tu sĩ Thiên Tượng cảnh đang ở trên không trung, lúc này mới dừng pháp quyết trong tay lại, mà cự thạch bên trên hư ảnh cự sơn bao phủ bên trên cứ điểm Thái Thiên cũng không rơi xuống nữa.
Chẳng qua là giờ phút này, hư ảnh cự sơn đã nhỏ hơn hai ba phần so với lúc đầu, sơn phong vốn nguy nga trùng điệp, giờ phút này hơn một nữa đã biến mất.
“Nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì cũng không phải dùng đến Thái Thiên Trận này rồi.” Giữa không trung, lão giả họ Phòng của Thiên Công Tông vân vê chòm râu ngăm đen, than nhẹ một tiếng, nói.
“Đại trận hôm nay có thể miễn cưỡng chống đỡ một đoạn thời gian, tạm thời có thể chấn nhiếp đám quỷ quân kia phát động công kích, nhưng mà sau này nếu không có viện quân thì chỉ sợ cứ điểm Thái Thiên…” Đại hán ngăm đen thân đeo cự thạch của Ma Huyền Tông, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng, nhìn về hướng phía quỷ quân lui lại, nói.
Lời vừa nói ra thì thần sắc lão giả mũi bã rượu của Thái Thanh Môn và nam tử mày kiếm của Hạo Nhiên Thư Viện đều có chút ảm đạm.
“Ta thấy, hay là trước tiên đem tin tức báo cho các đại chủ thành, đồng thời phân phó xuống dưới, để cho tất cả các đệ tử nhanh chóng nghỉ ngơi một chút, lần này quân đoàn ác quỷ có chuẩn bị mà đến, hiển nhiên là nhất định phải chiếm được nơi đây. Chỉ sợ khi Thái Thiên Trận vừa biến mất thì những tên ác quỷ này sẽ lập tức kéo đến.” Lão giả mũi bã rượu của Thái Thanh Môn suy nghĩ một chút, sau đó mở miệng đề nghị.
“Bành trưởng lão nói không sai, hôm nay cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước mà thôi.” Nam tử trung niên mày kiếm của Hạo Nhiên Thư Viện nghe vậy thì nhẹ gật đầu nói.
…
Đại chiến sau khi tạm thời chấm dứt, Liễu Minh và Hiểu Ngũ chào hỏi nhau một câu, sau đó liền đi về chỗ ở của mình.
Tuy rằng lần này đại chiến kéo dài không lâu, nhưng cực kỳ nguy hiểm, biến cố xuất hiện liên tục, cũng khiến cho hắn cảm thấy tâm thần và thể lực bị hao tổn quá độ.
Trong mật thất, Liễu Minh ăn vào linh đan, ngồi xuống xếp bằng hơn nửa ngày trời, lúc này thì pháp lực mới hồi phục đến trạng thái đỉnh phong.
Mở mắt ra, hắn liền suy nghĩ đến những sự việc phát sinh sau khi tiến vào Ác Quỷ Đạo, không khỏi thở dài một tiếng.
Xem ra vận khí của mình đúng là không tốt, vừa mới tiến vào Ác Quỷ Đạo không bao lâu thì liền gặp phải hạo kiếp trăm năm của quỷ quân này.
Hôm nay, cơ hội tiến giai Chân Đan còn chưa thấy, vậy mà lại liên tiếp bị liên lụy rơi vào tràng hạo kiếp này.
Mà La Hầu từ ban đầu đã hứa hẹn giúp hắn tiến giai Chân Đan, bây giờ lại như người xa ngàn dặm, không có chút tin tức nào, vô luận kêu gọi như thế nào cũng không có một chút hồi đáp nào cả.
“Việc tiến giai, chỉ có thể tạm hoãn lại vậy, trước mắt phải vượt qua cửa ải khó khăn này đã rồi nói sau.”
Liễu Minh cũng là một người quyết đoán, sau một phen suy nghĩ thì lập tức đem việc này bỏ sang một bên, tâm niệm vừa động thì lại thả ra thần thức, kiểm tra tình huống của Hạt nhi và Phi nhi trong Dưỡng Hồn Đại bên hông.
Lại nói, lần đại chiến lần này cũng không phải là không có thu hoạch, hai linh sủng thừa dịp quỷ vật xâm lấn, đã hút vào trong người một lượng lớn âm khí, còn thừa cơ cắn nuốt không ít hài cốt quỷ vật, lần này vô luận là tu vi hay pháp lực đều đã gia tăng không ít.
Xem ra nếu để cho hai linh sủng tiếp tục theo hắn tu luyện trong Ác Quỷ Đạo thì việc tiến giai cũng nằm trong tầm tay rồi.
Hôm nay, Hạt nhi sau khi nuốt vào trứng của Tư Thần, với tu vi Hóa Tinh hậu kỳ liền có thể đơn giản giết chết tất cả quỷ vật dưới Chân Đan, thậm chí ngay cả một ít ác quỷ Thống Lĩnh Chân Đan bình thường cũng không dám ngăn cản một chút nào, nếu mà ngày nào đó tiến giai lên Chân Đan, thực lực tất nhiên sẽ tăng lên một cách kinh khủng.
Thời gian tiếp theo, hắn khẽ nhắm hai mắt lại, tiến vào trạng thái vong ngã.
…
Tin tức cứ điểm Thái Thiên bị quân đoàn chủ lực của quân đoàn ác quỷ bao vây, rất nhanh được truyền tới cao tầng của bốn vị chủ thành.
Cao tầng của tứ đại quân đoàn đều kinh sợ, lúc này mới hoàn toàn hiểu ra, thì ra mục đích thực sự của quân đoàn ác quỷ chính là cứ điểm Thái Thiên, nơi đầu mối then chốt của tứ đại chủ thành, việc lúc trước công kích bên ngoài thành trì tứ đại chủ thành, chỉ là chiến thuật mê hoặc mà thôi.
Một khi cứ điểm bị phá thì tứ đại chủ thành lập tức bị cô lập, sẽ có khả năng bị cô lập từng phần.
Sau khi đã hiểu được những việc này, cao tầng tứ đại quân đoàn đang muốn có những hành động tiếp theo thì bên ngoài bốn thành trì Kim Quang Thành… quân đoàn ác quỷ lại hiện ra vô số, bao bọc xung quanh.
Nguy cơ trước mắt, cả tòa cứ điểm Thái Thiên ở trên không đột nhiên có bốn đạo cột sáng xanh vàng đen trắng phóng lên trời, tiếp theo đó là một tiếng sét từ trong tinh không truyền xuống, một luồng linh áp cường đại đến ngập trời liền tràn ra bốn phương tám hướng.
Nội tâm Liễu Minh cả kinh, vội vàng quay đầu nhìn lại.
Trong bốn cột sáng hiện ra bóng dáng của bốn vị thái thượng trưởng lão của tứ đại quân đoàn.
Một người trong đó có chòm râu màu đen, sắc mặt ngăm ngăm, mặc áo bào màu vàng, chính là vị Phòng trưởng lão của Thiên Công Tông mà trước đây đã xuất hiện qua.
Ngoài ra thì còn có một lão giả trên mũi mọc bã rượu mặc trường bào màu xanh, hẳn là vị Thiên Tượng trưởng lão Bành Khôn của Thái Thanh Môn rồi.
Mà phục sức của trưởng lão Ma Huyền Tông có chút kỳ quái, là một đại hán nửa thân trên trần trụi, sau lưng đeo một viên cực thạch màu đen cao cỡ một người.
Thần sắc mỗi vị trưởng lão Thiên Tượng này đều rất nghiêm nghị, trong tay đều cầm lấy một tấm trận bàn tản ra hào quang bốn màu.
Đột nhiên, bốn người đồng thời ném trận bàn ra phía trước, trong miệng bắt đầu lẩm bẩm niệm chú ngữ.
Chú ngữ tối nghĩa khó hiểu, trầm thấp không thể nghe thấy, nhưng lại truyền vào trong tai mỗi người vô cùng rõ ràng, làm cho mọi người đều có một cảm giác quỷ dị.
Sau một khắc, hào quang từ những miếng trận bàn trong tay bốn người đều tỏa ra sáng chói, hội tụ lại giữa không gian của bốn người, tạo thành một quang cầu bốn màu, chậm rãi chuyển động.
Ngay sau đó, ngón tay của bốn lão giả khẽ động, phân biệt điểm vào hư không, rồi vẽ ra một ký hiệu cổ quái.
Bốn ký hiệu này lóe lên, rồi nhanh chóng chui vào bên trong quang cầu.
Oanh long long!
Quang cầu tứ sắc ầm ầm tán loạn, bộc phát ra hào quang chói mắt, rồi một tiếng nổ mạnh vang lên khiến cho đất rung núi chuyển một hồi.
Động tĩnh lớn như vậy lập tức khiến cho đại đa số mọi người xung quanh cứ điểm Thái Thiên, vô luận là tu sĩ Nhân tộc đang lâm vào khổ chiến, hay là quân đoàn ác quỷ đang giết đến đỏ mắt, kinh ngạc mà ngừng lại tranh đấu, nhao nhao quay đầu nhìn lại.
Chẳng qua là giờ phút này, trên không của cứ điểm Thái Thiên hoàn toàn đã bị hào quang vạn trượng chiếu sáng, căn bản không thể thấy được trong đó rốt cuộc là có chuyện gì.
Nhưng chỉ một hô hấp sau, hào quang chói mắt thu lại, một tòa hư ảnh cự phong giống như là Thái Nhạc bỗng nhiên hiện ra giữa không trung, che phủ phạm vi gần dặm xung quanh toàn bộ hư không của cứ điểm Thái Thiên, khí thế bàng bạc, hùng vĩ đến cực điểm!
Cự phong trông vô cùng sống động, góc cạnh mặt ngoài của sườn núi đều có thể thấy được rõ ràng, liếc nhìn lại thì thậm chí còn có thể nhìn thấy, trên sơn phong có tùng bách xanh tươi um tùm, phi hạc bay múa xung quanh.
“Thái Thiên Trận!”
Nội tâm Liễu Minh khẽ động, vội vàng vung tay lên thu hồi Hạt nhi và Phi nhi vào trong túi da, đồng thời nhanh chóng nhớ lại những thông tin về Thái Thiên Trận.
Cứ điểm Thái Thiên là do tứ đại quân đoàn hợp tác mà dựng lên, mà Thái Thiên Trận này chính là thủ đoạn cuối cùng của cứ điểm, theo như ước định thì cần phải có đồng thời bốn gã trưởng lão Thiên Tượng cảnh thúc giục, mới có thể thi triển ra uy năng hủy thiên diệt địa đối với quỷ vật, chẳng qua là nó có rất nhiều hạn chế, mà mỗi lần thi triển ra thì thời gian ít nhất phải trên trăm năm.
Trong lúc đó, một tiếng vang thật lớn truyền đến, cắt đứt suy nghĩ của hắn.
Tòa cự phong phía trên không của cứ điểm kịch liệt run rẩy, hư ảnh từng khối cự thạch như những căn lầu các, từ bên sườn núi tróc ra rồi rơi xuống.
Trong nhất thời, hư ảnh cự thạch đầy trời giống như thiên thạch rơi xuống, tại xung quanh cứ điểm Thái Thiên giống như mưa rào vậy.
Đồng thời, một luồng khí tức hủy diệt đến khủng bố bộc phát tuôn ra.
Những quỷ tốt đang tiếp cận tường thành, thấy tình hình này thì vô cùng sợ hãi, mà những tên ác quỷ thống lĩnh thấy vậy thì không chút do dự quát to một tiếng “Lui lại”, lập tức rất nhiều quỷ tốt liền vội vàng quay người, bỏ chạy về phía sau.
Nhưng mà bốn vị Thiên Tượng đã liên thủ khởi động cấm chế của đại trận này, sao có thể đơn giản để chúng ly khai?
Sau một khắc, “Phanh phanh”, tiếng nổ lớn không ngừng vang lên!
Thế trận của đám quỷ tốt bị hư ảnh cự thạch đánh trúng, vô luận cấp bậc cao thấp, đều bị nghiền thành thịt nát, hóa thành những đoàn khí xám hồn phi phách tán.
Cho dù là những tên ác quỷ Thống Lĩnh Chân Đan cảnh hay là những tên ác quỷ Đô Úy Hóa Tinh Kỳ, dưới cự thạch đầy trời này thì căn bản không đáng nhắc tới, đồng dạng, nhẹ thì bị đập cho trọng thương, nặng thì liền biến thành một đống thịt nát.
Mà những cự thạch này đối với tu sĩ Nhân tộc, thì lại đúng là hư ảnh, trực tiếp xuyên qua thân thể bọn họ, không tạo thành bất kỳ chút thương tổn nào.
Nguyên bản tu sĩ Nhân tộc cũng kinh hoàng thất thố, thấy vậy thì đều vui mừng quá đỗi!
Trong nhất thời, âm thanh quỷ khóc từ trong quân đoàn ác quỷ vang lên không ngừng.
Mà những cự thạch này sau khi rơi xuống, lại còn có thể nổ tung ra, hóa thành từng quang đoàn màu trắng.
Những quỷ vật không bị cự thạch rơi trúng, sau khi vừa tiếp xúc với quang đoàn thì quỷ khí toàn thân bốc cháy hừng hực, hóa thành từng sợi khói trắng bay lên trời.
Trong đó, một ít quỷ vật cấp thấp, liền bị bạch quang hóa thành tro bụi. Vài tên ác quỷ Thống Lĩnh mặc dù phản ứng không chậm, khi cự thạch vừa rơi xuống thì đều nhanh chóng lui lại, nhưng vẫn bị bạch quang tạo ra thương tích, hỏa diễm trên người bốc lên hừng hực.
Trong nhất thời, tiếng gào thét thê lương vang lên không dứt, không đến một lát công phu, cả ngàn quỷ tốt đã bị cự thạch và bạch quang vây quanh, biến thành quỷ vụ màu xám nồng đậm, sau đó bay lên không tiêu tán.
Còn số ít Tiêu Quỷ, khi mà cự thạch rơi xuống thì đều mang theo vẻ thống khổ, kiên trì được một lát, nhưng sau khi bị bạch quang vây quanh thì từng mảng da xanh mét trên người liền bị bóc ra từng mảng một.
Sau mấy hơi thở thì những tên Tiêu Quỷ cương thi đao thương bất nhập này, đồng dạng cũng hóa thành những đoàn sương mù màu xám, tiêu tán tại chỗ.
Uy năng to lớn của Thái Thiên Trận, khiến cho bất luận là quỷ quân hay là tu sĩ tứ đại Thái tông đều nghẹn họng trân trối!
Mấy vạn quỷ quân, trong nháy mắt đã có một nửa biến thành quỷ vụ cuồn cuộn!
Đội ngũ tứ đại quân đoàn của Nhân tộc lập tức truyền ra tiếng hoan hô vang dội!
Sau một hồi âm thanh ầm ĩ qua đi, ở khoảng cách xa tường thành hơn một chút, hơn vạn tên ác quỷ đang quần chiến với đại quân khôi lỗi, rút cuộc nhanh chóng chạy ra khỏi phạm vi của cự thạch rơi xuống.
Nhưng mà những tên quỷ vật này sau khi lui lại cách cứ điểm Thái Thiên gần mười dặm thì lại một lần nữa tập trung lại, bắt đầu xây dựng cơ sở tạm thời, mơ hồ một lần nữa vây chặt lấy cứ điểm lại.
Sau khi thấy quỷ quân đã tạm thời lui lại thì bốn gã tu sĩ Thiên Tượng cảnh đang ở trên không trung, lúc này mới dừng pháp quyết trong tay lại, mà cự thạch bên trên hư ảnh cự sơn bao phủ bên trên cứ điểm Thái Thiên cũng không rơi xuống nữa.
Chẳng qua là giờ phút này, hư ảnh cự sơn đã nhỏ hơn hai ba phần so với lúc đầu, sơn phong vốn nguy nga trùng điệp, giờ phút này hơn một nữa đã biến mất.
“Nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì cũng không phải dùng đến Thái Thiên Trận này rồi.” Giữa không trung, lão giả họ Phòng của Thiên Công Tông vân vê chòm râu ngăm đen, than nhẹ một tiếng, nói.
“Đại trận hôm nay có thể miễn cưỡng chống đỡ một đoạn thời gian, tạm thời có thể chấn nhiếp đám quỷ quân kia phát động công kích, nhưng mà sau này nếu không có viện quân thì chỉ sợ cứ điểm Thái Thiên…” Đại hán ngăm đen thân đeo cự thạch của Ma Huyền Tông, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng, nhìn về hướng phía quỷ quân lui lại, nói.
Lời vừa nói ra thì thần sắc lão giả mũi bã rượu của Thái Thanh Môn và nam tử mày kiếm của Hạo Nhiên Thư Viện đều có chút ảm đạm.
“Ta thấy, hay là trước tiên đem tin tức báo cho các đại chủ thành, đồng thời phân phó xuống dưới, để cho tất cả các đệ tử nhanh chóng nghỉ ngơi một chút, lần này quân đoàn ác quỷ có chuẩn bị mà đến, hiển nhiên là nhất định phải chiếm được nơi đây. Chỉ sợ khi Thái Thiên Trận vừa biến mất thì những tên ác quỷ này sẽ lập tức kéo đến.” Lão giả mũi bã rượu của Thái Thanh Môn suy nghĩ một chút, sau đó mở miệng đề nghị.
“Bành trưởng lão nói không sai, hôm nay cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước mà thôi.” Nam tử trung niên mày kiếm của Hạo Nhiên Thư Viện nghe vậy thì nhẹ gật đầu nói.
…
Đại chiến sau khi tạm thời chấm dứt, Liễu Minh và Hiểu Ngũ chào hỏi nhau một câu, sau đó liền đi về chỗ ở của mình.
Tuy rằng lần này đại chiến kéo dài không lâu, nhưng cực kỳ nguy hiểm, biến cố xuất hiện liên tục, cũng khiến cho hắn cảm thấy tâm thần và thể lực bị hao tổn quá độ.
Trong mật thất, Liễu Minh ăn vào linh đan, ngồi xuống xếp bằng hơn nửa ngày trời, lúc này thì pháp lực mới hồi phục đến trạng thái đỉnh phong.
Mở mắt ra, hắn liền suy nghĩ đến những sự việc phát sinh sau khi tiến vào Ác Quỷ Đạo, không khỏi thở dài một tiếng.
Xem ra vận khí của mình đúng là không tốt, vừa mới tiến vào Ác Quỷ Đạo không bao lâu thì liền gặp phải hạo kiếp trăm năm của quỷ quân này.
Hôm nay, cơ hội tiến giai Chân Đan còn chưa thấy, vậy mà lại liên tiếp bị liên lụy rơi vào tràng hạo kiếp này.
Mà La Hầu từ ban đầu đã hứa hẹn giúp hắn tiến giai Chân Đan, bây giờ lại như người xa ngàn dặm, không có chút tin tức nào, vô luận kêu gọi như thế nào cũng không có một chút hồi đáp nào cả.
“Việc tiến giai, chỉ có thể tạm hoãn lại vậy, trước mắt phải vượt qua cửa ải khó khăn này đã rồi nói sau.”
Liễu Minh cũng là một người quyết đoán, sau một phen suy nghĩ thì lập tức đem việc này bỏ sang một bên, tâm niệm vừa động thì lại thả ra thần thức, kiểm tra tình huống của Hạt nhi và Phi nhi trong Dưỡng Hồn Đại bên hông.
Lại nói, lần đại chiến lần này cũng không phải là không có thu hoạch, hai linh sủng thừa dịp quỷ vật xâm lấn, đã hút vào trong người một lượng lớn âm khí, còn thừa cơ cắn nuốt không ít hài cốt quỷ vật, lần này vô luận là tu vi hay pháp lực đều đã gia tăng không ít.
Xem ra nếu để cho hai linh sủng tiếp tục theo hắn tu luyện trong Ác Quỷ Đạo thì việc tiến giai cũng nằm trong tầm tay rồi.
Hôm nay, Hạt nhi sau khi nuốt vào trứng của Tư Thần, với tu vi Hóa Tinh hậu kỳ liền có thể đơn giản giết chết tất cả quỷ vật dưới Chân Đan, thậm chí ngay cả một ít ác quỷ Thống Lĩnh Chân Đan bình thường cũng không dám ngăn cản một chút nào, nếu mà ngày nào đó tiến giai lên Chân Đan, thực lực tất nhiên sẽ tăng lên một cách kinh khủng.
Thời gian tiếp theo, hắn khẽ nhắm hai mắt lại, tiến vào trạng thái vong ngã.
…
Tin tức cứ điểm Thái Thiên bị quân đoàn chủ lực của quân đoàn ác quỷ bao vây, rất nhanh được truyền tới cao tầng của bốn vị chủ thành.
Cao tầng của tứ đại quân đoàn đều kinh sợ, lúc này mới hoàn toàn hiểu ra, thì ra mục đích thực sự của quân đoàn ác quỷ chính là cứ điểm Thái Thiên, nơi đầu mối then chốt của tứ đại chủ thành, việc lúc trước công kích bên ngoài thành trì tứ đại chủ thành, chỉ là chiến thuật mê hoặc mà thôi.
Một khi cứ điểm bị phá thì tứ đại chủ thành lập tức bị cô lập, sẽ có khả năng bị cô lập từng phần.
Sau khi đã hiểu được những việc này, cao tầng tứ đại quân đoàn đang muốn có những hành động tiếp theo thì bên ngoài bốn thành trì Kim Quang Thành… quân đoàn ác quỷ lại hiện ra vô số, bao bọc xung quanh.