Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Ma Thiên Ký

Chương 1022: Phá Quân Lam



Dịch giả: Gia, khangvan
“Vậy đệ tử xin được cáo lui trước!”
Sau khi Liễu Minh bái biệt hai người, rời khỏi tháp cao nơi trung tâm thì hắn lại tiến về phía phường thị góc tây bắc ở Kim Quang Thành.
Hơn nửa ngày sau, khi hắn từ một con đường nào đó trong phường thị đi ra, khuôn mặt lại tràn đầy vẻ chần chừ lưỡng lự.
Đúng như lời nói của Âm Cửu Linh ngày hôm đó, tài nguyên trong Ác Quỷ Đạo vô cùng thiếu thốn, không những giá cả cao ngất mà một vài tài nguyên tương đối quá hiếm chỉ có thể đạt được bằng cách dùng vật đổi vật, Liễu Minh lấy toàn bộ tài liệu Âm thú mà trước kia có được cùng với một chút ít Âm Minh Thạch đoạt được từ trên người Ác Quỷ thủ quân ra, lại đưa thêm mấy trăm vạn linh thạch mới có thể miễn cưỡng đổi được vài bộ trận kỳ Truyền Tống và mấy bộ Khốn Trận.
Còn về pháp khí phá cấm kia, chẳng những giá cả đắt đỏ mà lại chỉ là một ít pháp khí cấp thấp mà thôi, pháp khí phá cấm cao giai căn bản là khó tìm ra tung tích.
Thế nhưng vào lúc nãy, từ trong miệng một gã đệ tử sản xuất pháp khí phá cấm hắn biết được, trong tay của những đội trưởng tiểu đội Kim Quang Quân kia thường nắm giữ một vài pháp khí phá cấm có phẩm chất tương đối cao, dung cho việc thi hành nhiệm vụ.
Mà khi hắn thông qua trận bàn đưa tin để tìm đội trưởng Mẫn Vinh của tiểu đội mình thì lại phát hiện hắn đang chấp hành nhiệm vụ bên ngoài, nhanh nhất cũng phải nửa tháng sau mới có thể trở về đơn vị, bỗng chốc điều này khiến cho hắn có chút nan giải…
Vì thế hắn chỉ có thể kiên trì đi vào phường thị một lần nữa, tiếp tục tìm kiếm pháp khí phá cấm cao giai.
Cùng lúc đó, trong một gian phòng kín ở chủ tháp Kim Quang Thành, một Hoa bạch lão giả (*lão già tóc râm) đang khoanh chân ngồi, lắng nghe báo cáo của hai người một cao một thấp trước mặt.
Hai người này đúng là Hạo Nguyệt đồng tử và Cổ Nguyệt trưởng lão.
“Về chuyện làm sao khống chế đệ tử nằm vùng hoàn toàn quỷ hóa lão phu tạm thời không có biện pháp gì quá tốt, chuyện lúc này có thể làm chính là trước hết hãy triệu hồi những tên đệ tử gần đây về đã. Còn những đệ tử đã lẻn vào sớm hơn nữa cũng chỉ có thể cố gắng mà thử triệu hồi họ về thôi, về chuyện thành công hay không cũng đành nghe theo ý trời, lần này may mắn nhờ có tình báo quan trọng của Liễu Minh kia, nếu phát hiện chậm thêm một chút nữa thôi chỉ sợ đến lúc đó đối phương sẽ biết được kế hoạch của chúng ta, khiến cho cục diện bị động.” lão già vuốt chòm râu, nói với ngữ khí thản nhiên.
“Xin trưởng lão yên tâm, chốc lát nữa đệ tử sẽ phân phó lời này xuống.”
Nam tử mặt lạnh Cổ Nguyệt nghe vậy, nhẹ gật đầu, sau khi nghĩ một lát lại mở miệng nói:
“Khởi bẩm Diêu trưởng lão, việc đệ tử trong tông mất tích những năm trước, đến hôm nay cũng có chút manh mối rồi, dựa theo tin tức mà Liễu Minh có được từ chỗ Tiết Hồ, kết hợp với phân tích đầu mối lưu lại trong ngọc giản hắn mang về thì những đệ tử này dường như bị Ác Quỷ quân đoàn giam giữ ở Linh Thứu Pha. Bởi vì Linh Thứu Pha khá xa xôi, lại ở đằng sau cứ điểm của quân địch nên tạm thời chúng ta vẫn chưa làm ra hành động gì mang tính thực chất cả.”
“Chuyện này lão phu biết chứ, nếu có thể phái người lẻn vào Linh Thứu Pha thì có lẽ sẽ lấy được môt vài tin tức cũng không biết chừng.” Lão già suy nghĩ một lúc rồi nói.
“Ta cùng với Hạo Nguyệt đã thương lượng, định phái Liễu Minh tiếp tục đi them một chuyến nữa, đồng thời để cho hai tiểu đội trợ giúp quấy nhiễu dụ địch, một khi cứu viện thành cồng sẽ lập tức chạy về ngay.” Ánh mắt của nam tử mặt lạnh khẽ động, lập tức trầm giọng trả lời.
“Chuyện cứu viện cụ thể như thế nào ta sẽ không tham dự vào. Nhưng nhớ kỹ hành động lần này phải bí mật, đừng kinh động tầng lớp cao trong Ác quỷ quân đoàn kia. Cấm chế ở Linh Thứu Pha không ít, Hạo Nguyệt. ngươi đem pháp bảo “Phá Quân Lam” của Thúy Vân Phong bọn ngươi tạm cho Liễu Minh mượn đi, để hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ mà không kinh động đến Ác Quỷ quân đoàn.” Lão già tóc bạc ho nhẹ một tiếng, nhẹ giọng phân phó một câu.
“…Vâng, ta sẽ đi làm.” Hạo Nguyệt đồng tử nghe vậy, không khỏi lộ ra một tia do dự, nhưng sau đó hắn lập tức khom lưng ôm quyền rồi hóa thành một vòng thanh quang biến mất ngay trong mật thất.
“Cổ sư điệt, kẻ Liễu Minh này trước kia ta đã gặp qua, Tuy nói hắn thiên tư bình thường, nhưng can đảm và tâm tính đều thuộc thượng thừa, mấy năm nay hắn nhiều lần giành vinh quang cho bổn tông đã chứng minh thực lực của hắn. Nếu như có cơ hội, nhớ chỉ bảo bồi dưỡng kẻ này, hẳn là ngày sau có thể thành báo vật đấy.” Hoa bạch lão giả dừng lại một chút, nhẹ giọng phân phó với nam tử trung niên.
“Đệ tử biết rồi, nếu như không còn chuyện gì khác, đệ tử xin cáo lui trước.” Nam tử mặt lạnh chắp tay một cái, sau đó cơ thể hơi mơ hồ rồi cũng biến mất ngay trong mật thất.
“Chẳng lẽ Ác Quỷ quân thật sự đã áp dụng kế hoạch kia rồi? Xem ra lão phu cũng phải nắm chặt thôi.” Sau khi Cổ Nguyệt rời khỏi, Hoa bạch lão giả ở chỗ cũ thì thầm mấy câu, sau đó khép đôi mắt lại bắt đầu yên lặng nhập định.
Cùng lúc đó, Liễu Minh vẫn còn trong phường thị chau mày đi khắp nơi tìm kiếm pháp khí phá cấm phù hợp.
Ngay lúc hắn rời khỏi một cửa hàng đơn sơ thì có một vòng thanh quang chợt lóe lên xuất hiện ngay trước mặt hắn, sau khi hào quang thu lại, hiển hiện ra một đồng tử chừng mười hai mười ba tuổi, đúng là Hạo Nguyệt trưởng lão.
“Đệ tử bái kiến Hạo Nguyệt sư thúc.” Đầu tiên Liễu Minh hơi sững sờ, nhưng rồi lập tức khom người ôm quyền nói.
“Liễu sư điệt muốn tìm pháp khí thích hợp ở nơi này chỉ sợ không dễ dàng như vậy đâu nhỉ.” Hạo Nguyệt đồng tử khẽ mỉm cười nói.
“Sư thúc minh giám cho, thật sự là không dễ tìm được.” Liễu Minh cười khổ một tiếng, lắc đầu trả lời.
“Ha ha, trước kia ta và Cổ trưởng lão nhất thời sơ ý quên ban cho người pháp khí phá cấm này.” Hạo Nguyệt đồng tử ha ha cười, vừa nói vừa trở tay, nơi lòng bàn tay hiện ra những ánh quang hà màu trắng rực rỡ, ngay sau đó lại hiện ra một lẵng hoa tinh xảo dị thường.
Liễu Minh chỉ cảm nhận được một mùi thơm thấm ruột gan bay tới.
Liễu Minh chỉ cảm thấy mùi hương ngào ngạt bay tới.
Giỏ hoa này lớn chừng hai nắm tay, do đầu của một cây bạch trúc bện thành, những bên quai xách hiện ra linh văn tinh xảo, tản ra linh quang, mà trong giỏ có chứa mấy đóa hoa mang phong cách cổ xưa, tản ra hương thơm thanh nhã.
Hạo Nguyệt đồng tử duỗi một ngón tay chỉ về lẵng hoa trong hư không.
“Phốc phốc”, một luồng hơi nước màu trắng từ trong đóa hoa không ngừng phun ra, hóa thành một tầng hơi nước nhàn nhạt, theo đó thì thân hình của Hạo Nguyệt đồng tử cũng dần mờ đi.
Hai ba hơi công phu sau thì lẵng hoa, hương thơm trong làn hơi nước biến mất vô ảnh vô tung, mà Hạo Nguyệt đồng tử cũng biến mất không thấy đâu.
Thấy vậy thì Liễu Minh không khỏi run lên, vội vàng thả ra thần thức quét về phía trước, nhưng lại không hề phát hiện ra điều gì cả.
Lẵng hoa này không ngờ lại thần kỳ như thế.
Bỗng nhiên, hư không phía trước lại hiện ra một hồi chấn động, theo hương thơm quen thuộc bay tới, một thân ảnh mơ hồ ẩn ẩn hiện hiện, dần dần lộ ra thân ảnh của Hạo Nguyệt đồng từ tay cầm lẵng hoa.
“Liễu sư điệt, đây chính là một kiện pháp bảo phá cấm, thời khắc mấu chốt có thể kích phát hương hoa và hơi nước trong đó để ẩn nấp thân hình. Vật này chính là bí bảo của Thúy Vân Phong chúng ta, cũng không dễ cho người ngoài mượn. Niệm tình hôm nay ngươi cấp bách cần dùng vật ấy để hoàn thành nhiệm vụ trong quân, mà ngươi cũng là hậu nhân của Lục Âm, nên cũng không tính là ngoại nhân, ta sẽ cho ngươi mượn dùng một thời gian, nhưng phải đảm bảo toàn vẹn mang về. Về phần làm sao để kích phát công năng phá cấm thì không thể nào nói rõ lúc này được, ngươi mang về tìm hiểu sơ qua là được.” Sắc mặt Hạo Nguyệt đồng tử nghiêm nghị dặn dò vài câu, sau đó lấy ra một quả ngọc giản màu trắng, tính cả lẵng hoa giao cho Liễu Minh.
“Đa tạ Hạo Nguyệt sư thúc, Liễu Minh sẽ không phụ kỳ vọng của người, tranh thủ cứu những đệ tử Thái Thanh Môn trở về.” Liễu Minh đại hỉ, tiếp nhận lẵng hoa và ngọc giản, cảm ơn một câu, sau đó cẩn thận thu lại hai thứ vào trong Tu Di Giới.
“Tốt rồi, hai tiểu đội kia đã xuất phát, sẽ đồng thời tập kích vào phụ cận của Linh Thứu Pha, lần này đường đi xa xôi, ngươi cũng nên lên đường sớm một chút.” Hạo Nguyệt đồng tử nhẹ gật đầu nói.
“Tuân mệnh, đệ tử quay về chuẩn bị một chút, sau đó sẽ lên đường ngay.” Liễu Minh chắp tay, thần sắc cung kính nói.
Nửa canh giờ sau, một đạo hắc quang từ cửa ra của Kim Quang Thành bay lên trời, phá không bay đi.
Ba ngày sau, phía trên một mảnh bình nguyên tối tăm, một bóng người màu đen đang tức tốc phi hành về phía trước.
Bỗng nhiên, tại một bụi cỏ rậm rạp, bóng người màu đen dừng lại.
Chỉ thấy một tay hắn giơ lên, một đám trận kỳ đủ mọi màu sắc hiện ra, mang theo những đạo quang mang bắn ra, nhanh chóng chui vào bốn phía không thấy bóng dáng.
Lập tức mấy tầng linh quang lóe lên, sau đó toàn bộ lại giống như hòa thành một thể với bụi cỏ, nếu không nhìn kỹ thì căn bản không thể nào phát hiện ra nơi này còn có một pháp trận truyền tống đơn giản cùng với vài khốn trận.
Bóng người dùng thần thức đảo qua tình huống xung quanh, xác nhận không có gì sai sót, lại hóa thành một đạo hắc quang, lóe lên biến mất.
Bảy ngày sau, phía trên một mảnh sơn mạch thấp bé, bảy tên giáp sĩ ác quỷ, trong tay cầm trường mâu chậm rãi bay qua, đúng là một tiểu đội quỷ quân đang tuần tra xung quanh.
Cầm đầu là một gã ác quỷ Đô Úy có tu vi Hóa Tinh hậu kỳ, có gương mặt đỏ thẫm, tướng mạo xấu xí, nhưng mà dáng người so với những tên giáp sĩ còn lại thì lại cao lớn hơn vài phần.
Bỗng nhiên, phía trước xuất hiện một đạo thân ảnh màu đen chạy nhanh qua, nhìn kỹ thì có thể phát hiện đó là một thiếu nữ dáng người thướt tha mặc lụa đen.
“Đội trưởng, có biến.” Một gã quỷ tốt có dáng người thấp bé hô lên.
“Nói nhảm, bóng người rõ ràng như vậy, bổn đội trưởng tự nhiên cũng nhìn thấy, nàng này âm khí quấn thân, rõ ràng không phải là tu sĩ nhân tộc, nhưng mà thực lực cũng không yếu, cũng đã có tu vi Hóa Tinh hậu kỳ, không biết là nữ quỷ của bộ lạc nào. Nếu có thể bắt nàng ta để kết song tu thì việc đột phá Giả Đan cũng nằm trong tầm tay rồi.” Tên Đô Úy ác quỷ thấy vậy thì trên gương mặt màu hồng của hắn hiện lên nụ cười dữ tợn.
“Hắc hắc, lúc đó thì đội trưởng có thể tăng lên làm Thống Lĩnh rồi.” Tên quỷ tốt thấp bé cũng hắc hắc cười nói.
Ngay sau đó, bảy người liền đổi hướng, lặng lẽ đuổi theo thiếu nữ mặc lụa đen kia.
Thiếu nữ này dừng lại trong thung lũng, nhìn trái nhìn phải, tựa hồ như đang tìm kiếm một thứ gì đó.
Nhưng đúng lúc này thì xung quanh nàng ta, hắc khí cuồn cuộn tuôn ra, rõ ràng là vài tên quỷ tốt chẳng biết từ lúc nào đã vây quanh nàng ta, từ trong miệng không ngừng phun ra hắc khí.
“Đội trưởng, ta thấy dường như có gì đó không đúng. Trên người nàng ta tản mát ra một loại khí tức gì đó mà ta thấy không rét mà run.” Trong không trung cách đó không xa, tên quỷ tốt thấp bé đứng sau lưng gã đội trưởng, giật mình một cái rồi nói.
“Tên nhát gan nhà ngươi, nàng ta mặc dù lợi hại, nhưng cũng chỉ có tu vi Hóa Tinh hậu kỳ, chúng ta đã bày ra quỷ trận này thì cũng có thể khốn chết nàng ta rồi.” Tên đội trưởng nghe vậy thì khinh thường nói.
Đúng lúc này thì thiếu nữ mặc lụa đen quay đầu lại, đồng thời thân hình mơ hồ, chui xuống dưới đất.
Chương trước Chương tiếp
Loading...