Ma Thiên Ký
Chương 1018: Nhiệm vụ tiềm nhập
Dịch giả: nila32
Hạo Nguyệt đồng tử liếc nhìn trung niên họ Cổ một cái sau đó mới tủm tỉm nói ra:
“Tuy biết Liễu sư điệt chỉ vừa trở về từ nhiệm vụ mấy ngày trước thế nhưng hiện tại quân doanh đang có sự tình khẩn cấp vì vậy lại cần Liễu sư điệt vất vả một phen rồi.”
“Đúng là như vậy!”
Liễu Minh nghe vậy, sau khi suy nghĩ một hồi, bất động thanh sắc hỏi lại:
“Không biết là nhiệm vụ gì?”
“Là như thế này, sắp tới Tứ đại Thái Tông chúng ta sẽ liên thủ với nhau tạo nên một chiến dịch quy mô lớn để đối phó với quân đoàn Ác Quỷ. Về phần nội dung cụ thể, ngươi hiện tại không cần biết rõ. Bất quá để thuận tiện cho hành động lần này, cần có người lẻn vào cứ điểm của quân đoàn Ác Quỷ để tiếp nhận thông tin tình báo vô cùng quan trọng do một nhân vật mà tông môn chúng ta cử đến nằm vùng trong hang ổ kẻ địch. Trải qua một hồi bàn bạc, ta và Hạo Nguyệt trưởng lão đều cảm thấy Liễu sư điệt là lựa chọn thích hợp nhất.” Người đàn ông họ Cổ trả lời.
Liễu Minh nghe vậy không khỏi giật mình. Tuy vừa đến Kim Quang Thành một thời gian ngắn nhưng hắn đã tương đối quen thuộc với tình huống nơi này. Cự sơn mà bọn họ đề cập chính là cứ điểm lớn nhất của quân đoàn Ác Quỷ mà bọn họ biết được. Nơi đó tập trung tối thiểu mấy vạn quỷ quân, trong đó số lượng thống lĩnh Chân Đan cảnh phải đạt đến hàng trăm, chưa kể không ít Quỷ Soái Thiên Tượng cảnh cùng một số Huyền Quỷ đẳng cấp Thông Huyền cũng tọa trấn ở đó.
Muốn lẻn vào địa phương đáng sợ này, độ nguy hiểm hoàn toàn vượt xa so với nhiệm vụ tìm kiếm Tạo Hóa Bát. Mặc dù hắn vô cùng tự tin với thực lực của mình thế nhưng cũng không dám tùy tiện nhiệm vụ cửu tử nhất sinh như vậy.
“Hai vị trưởng lão, nhiệm vụ quan trọng như vậy vì sao lại giao cho một tiểu bối Giả Đan kỳ chân ướt chân ráo như ta, hiện nay trong quân vẫn còn nhiều vị sư huynh Chân Đan cảnh lợi hại cơ mà?” Sau khi trầm mặc một lát, Liễu Minh cũng không trực tiếp lên tiếng cự tuyệt mà uyển chuyển hỏi ngược lại.
“Ha ha, việc lẻn vào cự sơn cứ điểm cũng không phải tu vi càng cao càng tốt. Tu vị càng cao càng khiến cho quân địch dễ dàng nhận ra. Dù sao đã là tu sĩ vượt trên cảnh giới Chân Đan, xuất hiện bên ngoài sẽ rất dễ thu hút sự chú ý của quân đoàn Ác Quỷ. Vì vậy phương án tối ưu nhất vẫn là chọn ra một vị đệ tử có tu vi tương đối thấp nhưng lại mang thực lực xuất quần bạt chúng. Liễu sư điệt tuy chỉ có tu vi Giả Đan kỳ nhưng thực lực mạnh mẽ ít người sánh kịp cho nên chúng ta cảm thấy ngươi chính là lựa chọn thích hợp nhất.” Cổ trưởng lão lộ ra nét cười cứng ngắc đồng thời chậm rãi giải thích lí do cho Liễu Minh.
Liễu Minh nghe vậy, không khỏi cau mày những cũng không lập tức lên tiếng phản bác.
“Sư điệt cũng không cần quá lo lắng. Mức độ nguy hiểm của nhiệm vụ lần này, chúng ta tự nhiên hiểu rõ,. Trải qua một hồi suy tính kỹ càng, chúng ta chắc chắn sẽ không để cho ngươi mang thân không như vậy đi vào hiểm địa, hơn nữa còn chuẩn bị cho ngươi hai kiện đồ vật. Nơi này có một kiện áo choàng biến hình, vốn là một bảo vật thiên về biến hóa do ta tìm được tại động phủ của một vị Cổ tu sĩ, mặc lên người liền có thể tùy ý biến ảo hình thái. Mặc dù là tu sĩ vượt trên một cấp so với ngươi cũng không cách nào có thể xem thấu. Sư điệt chỉ cần mặc lên người, hóa thành hình dáng ác quỷ lẫn vào bên trong, nếu không bị Quỷ soái Thiên Tượng cảnh bắt gặp chắc sẽ không có vấn đề gì.” Hạo Nguyệt đồng tử vừa nói vừa đảo tay lấy ra một chiếc áo choàng phát ra hào quang đen kịt.
“Ngoài ra, nơi này còn có một phần bí thuật chuyển hóa pháp lực, có thể tạm thời chuyển đổi một ít pháp lực trong cơ thể biến thành quỷ lực, phối hợp với áo choàng thiên biến* của Hạo Nguyệt trưởng lão càng khiến cho hành động sắp tới thêm phần chặt chẽ. Lại thêm Liễu sư điệt xuât thân Lạc U Phong, ty luyện quỷ đạo công pháp, càng thêm phù hợp với yêu cầu của chúng ta.” Sau khi nói xong, người đàn ông mặt lạnh liền phát tay đưa cho Liễu Minh một tấm ngọc giản tối tăm mờ mịt.
Sau khi nhận lấy ngọc giản từ tay họ Cổ, Liễu Minh liền đặt tay lên trán, khép chặt hai mắt, thả ra thần thức xem kĩ nội dung bên trong. Hạo Nguyệt đồng tử và người đàn ông mặt lạnh thấy vậy, cũng không nóng nảy hối thúc mà chỉ lẳng lặng chờ đợi.
Theo thời gian trôi qua, lông mày của họ Liễu khẽ động vài cái. Sau một nén nhang, hắn mới từ từ lấy ngọc giản ra khỏi trán tiếp đó không chút do dự tiếp nhận áo choàng trong tay Hạo Nguyệt đồng tử đồng thời nhắm mắt đánh giá cẩn thận.
Chỉ thấy áo choàng trong tay vô cùng mềm mại. Mặt ngoài nổi len ánh sáng màu đen âm u như mặt nước lưu chuyển bất định khiến cho thần thức không cách xuyên thấu mảy may, quả nhiên là một kiện dị bảo hiếm có.
“ha ha, chỉ cần Liễu sư điệt có thể thuận lợi thu hồi tình báo trở về, tông môn còn đồng ý ban thưởng cho ngươi một trăm vạn điểm cống hiến, tất nhiên sư điệt có thể đổi lấy một vài vật khác cần thiết cho bản thân.” Trưởng lão họ Cổ thấy vậy, ý vị thâm trường bổ sung một câu.
Sau khi im lặng suy nghĩ một lát, Liễu Minh rốt cuộc chắp tay trả lời:
“Nếu hai vị trưởng lão cho rằng đệ tử có thể đảm nhiệm việc này, thân là thành viên của Thái Thanh Môn, Liễu Minh tự nhiên sẽ không từ chối. Nhiệm vụ lần này, đệ tử tiếp nhận.”
“Tốt, ta đã biết Liễu sư điệt là người hiểu rõ đại nghĩa! Đúng rồi, nơi đây còn có một miếng ngọc giản ghi lại địa điểm, thời gian gặp mặt cùng nhận dạng của mật thám bên ta, tất cả giao cho Liễu sư điệt xem xét cẩn thận.” Hạo Nguyệt đồng tử cẩn thận dặn dò.
“Đệ tử hiểu rõ.” Liễu Minh cung kính trả lời.
Sau khi nghe thêm một số dặn dò có liên quan đến nhiệm vụ sắp tới, Liễu Minh liền cáo từ rời khỏi tháp cao. Hắn không dừng lại trong thành mà lập tức trở về mật thất bên trong động phủ. Sau khi khoanh chân ngồi xuống, hắn mới đặt ngọc giản màu xám lên trán đồng thời thả ra thần thức nghiên cứu cẩn thận nội dung bên trong.
Thông tin ngọc giản ghi lại cũng không nhiều lắm, chủ yếu là bí thật chuyển hóa pháp lực mà người đàn ông họ Cổ đã nói qua. Nội dung của bí thuật cũng khá rõ ràng, lại thêm hắn vốn am tường đối với công pháp quỷ đạo vì vậy chỉ tốn thời gian chừng hai canh giờ, bảy tám phần nội dung đã được hắn thông hiểu rõ ràng. Phần cuối của ngọc giản còn ghi lại một ít thông tin liên quan đến địa điểm cự sơn cùng với thời gian gặp mặt. Thời gian được quyết định là tại bảy ngày sau. Dựa vào khoảng cách từ thành Kim Quang đến sào huyệt của quân đoàn Ác Quỷ thì nếu không có gì xảy ra thì chỉ cần năm ngày là có thể đến nơi, vì vậy thời gian ghi lại bên trong ngọc giản xem như cũng không quá khẩn trương.
Tuy nói như thế nhưng Liễu Minh không hề có ý định trì hoãn chút nào. Sau khi thấu hiểu hoàn toàn bí thuật chuyển hóa pháp lực, hắn lại bỏ ra thời gian một ngày để tế luyện qua áo choàng thiên biến, tiếp đó mới lặng lẽ rời khỏi thành Kim Quang, tiến về vị trí của cự sơn cứ điểm.
Lúc này, hắn đang cưỡi trên một đóa mây đen, rời khỏi thành Kim Quang với tốc độ vô cùng nhanh chóng. Trong tay hắn là ngọc giản địa đồ được ban thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ lần trước. Vị trí cứ điểm của quân đoàn Ác Quỷ cũng được đánh dấu rõ ràng bên trên, ngoài ra còn có một số khu vực hiểm trở cần phải đi qua cùng với tình huống một vài bộ lạc Quỷ tộc có liên quan.
Sau khi ghi nhớ cẩn thận toàn bộ thông tin cần thiết, Liễu Minh mới cất địa đồ vào túi tiếp đó lại lấy áo choàng thiên biến khoác vội lên người. Theo từng tràng chú ngữ lầm rầm vang lên, mặt trên áo choàng liền nổi lên trận trận hắc khí khiến cho thân thể của hắn thình lình biến lớn, trong chốc lát đã cao thêm gần một trượng. Y phục trên người cũng nhanh chóng biến thành chiến giáp Thanh Đồng của võ sĩ ác quỷ, trên ngực còn thêu đồ hình một khối xương sọ màu đen, xung quanh là từng vòng hắc điểm, có thể đếm được tổng cộng chín cái.
Nếu lúc này để cho tu sĩ trực thuộc quân đoàn Ác Quỷ nhìn thấy liền có thể nhận ra đồ hình kia là dấu hiệu của Đô úy Cửu cấp. Chức danh này của quỷ quân tương đương với tu sĩ Hóa Tinh hậu kỳ của Nhân tộc, cũng tương tự với tu vi lúc này của Liễu Minh. Sau khi làm xong tất thảy, hắn không ngừng đánh giá thân thể của mình lúc này, khuôn mặt xấu xí xanh đen không khỏi lộ ra thần sắc kinh hỉ. Hình thái của hắn lúc này có thể nói là giống y như đúc Đô úy quỷ quân bình thường, dựa vào thần thức mạnh mẽ của hắn lúc này không có biện pháp nhìn ra chỗ nào sơ suất.
“Quả nhiên là một kiện dị bảo hiếm có…” Sau khi thấp giọng thì thào vài câu, lại nhìn thoáng qua pháp lực màu đen quanh người do Long Hổ Minh Ngục Công phát ra, hắn lập tức vận chuyển pháp lực, thi triển bí thuật chuyển hóa vừa mới học được
Kỳ thật quỷ khí trong cơ thể ác quỷ và quỷ vật nơi đây vô cùng giống với chân nguyên trong cơ thể tu sĩ Nhân giới có được thông qua thu nạp cùng chuyển hóa Thiên Địa Nguyên Khí, là thông qua thu nhạp âm khí nồng đậm tại Ác Quỷ Đạo để rèn luyện công pháp bản thân.
Theo từng tràng chú ngữ khó hiểu vang lên từ miệng Liễu Minh, bên trong Linh Hải của hắn thoáng hiện một ít phù văn xám đen mờ nhạt, từ từ vây quanh ‘Giả Đan’ đang quay tròn ngược chiều kim đồng hồ. Tiếp đó, pháp lực tuôn ra liền bị phù văn bí ẩn kia dẫn dắt chạy ngược một hồi, dần dần hóa thành một cỗ hàn khí âm u, mạnh mẽ lan tràn khắp kỳ kinh bát mạch toàn thân.
Cũng không lâu lắm, hắc khí phát ra quanh người Liễu Minh đã bất ngờ biến thành một cỗ sương mù màu xám, hơn nữa còn tản mát ra từng trận khí tức quỷ vật âm hàn. Giờ phút này, khí tức trên người hắn đã tăng đến ngang mức uy áp của Đô Úy quỷ quân hàng thật giá thật. Đừng nói là tu sĩ Chân Đan cảnh, cho dù là quỷ soái cấp bậc Thiên Tượng nếu không tập trung cũng không nhất định có thể phát hiện được vỏ bọc hoàn hảo này của hắn.
Liễu Minh quan sát sương mù màu xám quấn quanh hai cánh tay một lúc mới gật đầu ra vẻ hài lòng đồng thời đình chỉ vận chuyển bí thuật khiến cho quỷ khí âm hàn bao bọc cơ thể được trả về trạng thái sương mù hắc sắc. Thế nhưng hắn lại không thu hồi hình dáng của Đô Úy quỷ quân, cứ như vậy phóng nhanh như bay về phía trước.
Bảy ngày sau, trong một khu rừng bên ngoài cự sơn cứ điểm của quân đoàn Ác Quỷ, một bóng người bị sương mù xám đen che phủ đang quan sát cứ điểm từ xa. Bóng người này không ai khác chính là Liễu Minh vừa vượt đường xá xa xôi đến đây.
Trên đường đến đây, hắn đã xui xẻo gặp phải một cơn gió lạnh thấu xương. Loại gió lạnh này giống với hiện tượng mưa a-xít mà hắn nhìn thấy lúc trước, cũng là một loại thiên tai đặc thù của địa phương này thế nhưng lực phá hoại của nó thì ghê gớm hơn loại trước rất nhiều. Tuy có phần tương tự với bão cát ở đại lục nhưng dị tượng này còn mang theo dòng chảy âm khí lạnh lẽo khiến cho những nơi mà nó đi qua đều bị đóng thàng băng tuyết.
Hơn nữa bởi vì nguyên nhân âm khí nồng đậm, thần thức của người đi đường đều phải chịu ảnh hưởng thật lớn. Trong lúc pháp lực trong cơ thể xuất hiện hỗn loạn lại thêm hàn khí xâm nhập, tu sĩ có tu vị không cao sẽ rất dễ bị giam cầm vào giữa không cách nào thoát thân, dẫn đến tiêu hao toàn bộ pháp lực mà chết.
Dựa vào pháp lực Liễu Minh hiện nay, tuy có thể bảo vệ tính mạng trong gió lốc nhưng cũng không thể thoát khốn trong thời gian ngắn vì vậy từ lúc phát hiện dị tượng này đằng xa, hắn liền quyết định tìm nơi ẩn nấp thật tốt từ đó khiến cho hành trình bị trễ nãi một đoạn thời gian. Cũng may thời gian còn lại, hắn cũng không gặp phải khó khăn nào khác nên mới có thể đến nơi đúng hẹn.
Tính đến lúc này, thời gian còn lại cũng không còn nhiều, hắn phải có mặt ở địa điểm ước định trước lúc trời tối.
Hạo Nguyệt đồng tử liếc nhìn trung niên họ Cổ một cái sau đó mới tủm tỉm nói ra:
“Tuy biết Liễu sư điệt chỉ vừa trở về từ nhiệm vụ mấy ngày trước thế nhưng hiện tại quân doanh đang có sự tình khẩn cấp vì vậy lại cần Liễu sư điệt vất vả một phen rồi.”
“Đúng là như vậy!”
Liễu Minh nghe vậy, sau khi suy nghĩ một hồi, bất động thanh sắc hỏi lại:
“Không biết là nhiệm vụ gì?”
“Là như thế này, sắp tới Tứ đại Thái Tông chúng ta sẽ liên thủ với nhau tạo nên một chiến dịch quy mô lớn để đối phó với quân đoàn Ác Quỷ. Về phần nội dung cụ thể, ngươi hiện tại không cần biết rõ. Bất quá để thuận tiện cho hành động lần này, cần có người lẻn vào cứ điểm của quân đoàn Ác Quỷ để tiếp nhận thông tin tình báo vô cùng quan trọng do một nhân vật mà tông môn chúng ta cử đến nằm vùng trong hang ổ kẻ địch. Trải qua một hồi bàn bạc, ta và Hạo Nguyệt trưởng lão đều cảm thấy Liễu sư điệt là lựa chọn thích hợp nhất.” Người đàn ông họ Cổ trả lời.
Liễu Minh nghe vậy không khỏi giật mình. Tuy vừa đến Kim Quang Thành một thời gian ngắn nhưng hắn đã tương đối quen thuộc với tình huống nơi này. Cự sơn mà bọn họ đề cập chính là cứ điểm lớn nhất của quân đoàn Ác Quỷ mà bọn họ biết được. Nơi đó tập trung tối thiểu mấy vạn quỷ quân, trong đó số lượng thống lĩnh Chân Đan cảnh phải đạt đến hàng trăm, chưa kể không ít Quỷ Soái Thiên Tượng cảnh cùng một số Huyền Quỷ đẳng cấp Thông Huyền cũng tọa trấn ở đó.
Muốn lẻn vào địa phương đáng sợ này, độ nguy hiểm hoàn toàn vượt xa so với nhiệm vụ tìm kiếm Tạo Hóa Bát. Mặc dù hắn vô cùng tự tin với thực lực của mình thế nhưng cũng không dám tùy tiện nhiệm vụ cửu tử nhất sinh như vậy.
“Hai vị trưởng lão, nhiệm vụ quan trọng như vậy vì sao lại giao cho một tiểu bối Giả Đan kỳ chân ướt chân ráo như ta, hiện nay trong quân vẫn còn nhiều vị sư huynh Chân Đan cảnh lợi hại cơ mà?” Sau khi trầm mặc một lát, Liễu Minh cũng không trực tiếp lên tiếng cự tuyệt mà uyển chuyển hỏi ngược lại.
“Ha ha, việc lẻn vào cự sơn cứ điểm cũng không phải tu vi càng cao càng tốt. Tu vị càng cao càng khiến cho quân địch dễ dàng nhận ra. Dù sao đã là tu sĩ vượt trên cảnh giới Chân Đan, xuất hiện bên ngoài sẽ rất dễ thu hút sự chú ý của quân đoàn Ác Quỷ. Vì vậy phương án tối ưu nhất vẫn là chọn ra một vị đệ tử có tu vi tương đối thấp nhưng lại mang thực lực xuất quần bạt chúng. Liễu sư điệt tuy chỉ có tu vi Giả Đan kỳ nhưng thực lực mạnh mẽ ít người sánh kịp cho nên chúng ta cảm thấy ngươi chính là lựa chọn thích hợp nhất.” Cổ trưởng lão lộ ra nét cười cứng ngắc đồng thời chậm rãi giải thích lí do cho Liễu Minh.
Liễu Minh nghe vậy, không khỏi cau mày những cũng không lập tức lên tiếng phản bác.
“Sư điệt cũng không cần quá lo lắng. Mức độ nguy hiểm của nhiệm vụ lần này, chúng ta tự nhiên hiểu rõ,. Trải qua một hồi suy tính kỹ càng, chúng ta chắc chắn sẽ không để cho ngươi mang thân không như vậy đi vào hiểm địa, hơn nữa còn chuẩn bị cho ngươi hai kiện đồ vật. Nơi này có một kiện áo choàng biến hình, vốn là một bảo vật thiên về biến hóa do ta tìm được tại động phủ của một vị Cổ tu sĩ, mặc lên người liền có thể tùy ý biến ảo hình thái. Mặc dù là tu sĩ vượt trên một cấp so với ngươi cũng không cách nào có thể xem thấu. Sư điệt chỉ cần mặc lên người, hóa thành hình dáng ác quỷ lẫn vào bên trong, nếu không bị Quỷ soái Thiên Tượng cảnh bắt gặp chắc sẽ không có vấn đề gì.” Hạo Nguyệt đồng tử vừa nói vừa đảo tay lấy ra một chiếc áo choàng phát ra hào quang đen kịt.
“Ngoài ra, nơi này còn có một phần bí thuật chuyển hóa pháp lực, có thể tạm thời chuyển đổi một ít pháp lực trong cơ thể biến thành quỷ lực, phối hợp với áo choàng thiên biến* của Hạo Nguyệt trưởng lão càng khiến cho hành động sắp tới thêm phần chặt chẽ. Lại thêm Liễu sư điệt xuât thân Lạc U Phong, ty luyện quỷ đạo công pháp, càng thêm phù hợp với yêu cầu của chúng ta.” Sau khi nói xong, người đàn ông mặt lạnh liền phát tay đưa cho Liễu Minh một tấm ngọc giản tối tăm mờ mịt.
Sau khi nhận lấy ngọc giản từ tay họ Cổ, Liễu Minh liền đặt tay lên trán, khép chặt hai mắt, thả ra thần thức xem kĩ nội dung bên trong. Hạo Nguyệt đồng tử và người đàn ông mặt lạnh thấy vậy, cũng không nóng nảy hối thúc mà chỉ lẳng lặng chờ đợi.
Theo thời gian trôi qua, lông mày của họ Liễu khẽ động vài cái. Sau một nén nhang, hắn mới từ từ lấy ngọc giản ra khỏi trán tiếp đó không chút do dự tiếp nhận áo choàng trong tay Hạo Nguyệt đồng tử đồng thời nhắm mắt đánh giá cẩn thận.
Chỉ thấy áo choàng trong tay vô cùng mềm mại. Mặt ngoài nổi len ánh sáng màu đen âm u như mặt nước lưu chuyển bất định khiến cho thần thức không cách xuyên thấu mảy may, quả nhiên là một kiện dị bảo hiếm có.
“ha ha, chỉ cần Liễu sư điệt có thể thuận lợi thu hồi tình báo trở về, tông môn còn đồng ý ban thưởng cho ngươi một trăm vạn điểm cống hiến, tất nhiên sư điệt có thể đổi lấy một vài vật khác cần thiết cho bản thân.” Trưởng lão họ Cổ thấy vậy, ý vị thâm trường bổ sung một câu.
Sau khi im lặng suy nghĩ một lát, Liễu Minh rốt cuộc chắp tay trả lời:
“Nếu hai vị trưởng lão cho rằng đệ tử có thể đảm nhiệm việc này, thân là thành viên của Thái Thanh Môn, Liễu Minh tự nhiên sẽ không từ chối. Nhiệm vụ lần này, đệ tử tiếp nhận.”
“Tốt, ta đã biết Liễu sư điệt là người hiểu rõ đại nghĩa! Đúng rồi, nơi đây còn có một miếng ngọc giản ghi lại địa điểm, thời gian gặp mặt cùng nhận dạng của mật thám bên ta, tất cả giao cho Liễu sư điệt xem xét cẩn thận.” Hạo Nguyệt đồng tử cẩn thận dặn dò.
“Đệ tử hiểu rõ.” Liễu Minh cung kính trả lời.
Sau khi nghe thêm một số dặn dò có liên quan đến nhiệm vụ sắp tới, Liễu Minh liền cáo từ rời khỏi tháp cao. Hắn không dừng lại trong thành mà lập tức trở về mật thất bên trong động phủ. Sau khi khoanh chân ngồi xuống, hắn mới đặt ngọc giản màu xám lên trán đồng thời thả ra thần thức nghiên cứu cẩn thận nội dung bên trong.
Thông tin ngọc giản ghi lại cũng không nhiều lắm, chủ yếu là bí thật chuyển hóa pháp lực mà người đàn ông họ Cổ đã nói qua. Nội dung của bí thuật cũng khá rõ ràng, lại thêm hắn vốn am tường đối với công pháp quỷ đạo vì vậy chỉ tốn thời gian chừng hai canh giờ, bảy tám phần nội dung đã được hắn thông hiểu rõ ràng. Phần cuối của ngọc giản còn ghi lại một ít thông tin liên quan đến địa điểm cự sơn cùng với thời gian gặp mặt. Thời gian được quyết định là tại bảy ngày sau. Dựa vào khoảng cách từ thành Kim Quang đến sào huyệt của quân đoàn Ác Quỷ thì nếu không có gì xảy ra thì chỉ cần năm ngày là có thể đến nơi, vì vậy thời gian ghi lại bên trong ngọc giản xem như cũng không quá khẩn trương.
Tuy nói như thế nhưng Liễu Minh không hề có ý định trì hoãn chút nào. Sau khi thấu hiểu hoàn toàn bí thuật chuyển hóa pháp lực, hắn lại bỏ ra thời gian một ngày để tế luyện qua áo choàng thiên biến, tiếp đó mới lặng lẽ rời khỏi thành Kim Quang, tiến về vị trí của cự sơn cứ điểm.
Lúc này, hắn đang cưỡi trên một đóa mây đen, rời khỏi thành Kim Quang với tốc độ vô cùng nhanh chóng. Trong tay hắn là ngọc giản địa đồ được ban thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ lần trước. Vị trí cứ điểm của quân đoàn Ác Quỷ cũng được đánh dấu rõ ràng bên trên, ngoài ra còn có một số khu vực hiểm trở cần phải đi qua cùng với tình huống một vài bộ lạc Quỷ tộc có liên quan.
Sau khi ghi nhớ cẩn thận toàn bộ thông tin cần thiết, Liễu Minh mới cất địa đồ vào túi tiếp đó lại lấy áo choàng thiên biến khoác vội lên người. Theo từng tràng chú ngữ lầm rầm vang lên, mặt trên áo choàng liền nổi lên trận trận hắc khí khiến cho thân thể của hắn thình lình biến lớn, trong chốc lát đã cao thêm gần một trượng. Y phục trên người cũng nhanh chóng biến thành chiến giáp Thanh Đồng của võ sĩ ác quỷ, trên ngực còn thêu đồ hình một khối xương sọ màu đen, xung quanh là từng vòng hắc điểm, có thể đếm được tổng cộng chín cái.
Nếu lúc này để cho tu sĩ trực thuộc quân đoàn Ác Quỷ nhìn thấy liền có thể nhận ra đồ hình kia là dấu hiệu của Đô úy Cửu cấp. Chức danh này của quỷ quân tương đương với tu sĩ Hóa Tinh hậu kỳ của Nhân tộc, cũng tương tự với tu vi lúc này của Liễu Minh. Sau khi làm xong tất thảy, hắn không ngừng đánh giá thân thể của mình lúc này, khuôn mặt xấu xí xanh đen không khỏi lộ ra thần sắc kinh hỉ. Hình thái của hắn lúc này có thể nói là giống y như đúc Đô úy quỷ quân bình thường, dựa vào thần thức mạnh mẽ của hắn lúc này không có biện pháp nhìn ra chỗ nào sơ suất.
“Quả nhiên là một kiện dị bảo hiếm có…” Sau khi thấp giọng thì thào vài câu, lại nhìn thoáng qua pháp lực màu đen quanh người do Long Hổ Minh Ngục Công phát ra, hắn lập tức vận chuyển pháp lực, thi triển bí thuật chuyển hóa vừa mới học được
Kỳ thật quỷ khí trong cơ thể ác quỷ và quỷ vật nơi đây vô cùng giống với chân nguyên trong cơ thể tu sĩ Nhân giới có được thông qua thu nạp cùng chuyển hóa Thiên Địa Nguyên Khí, là thông qua thu nhạp âm khí nồng đậm tại Ác Quỷ Đạo để rèn luyện công pháp bản thân.
Theo từng tràng chú ngữ khó hiểu vang lên từ miệng Liễu Minh, bên trong Linh Hải của hắn thoáng hiện một ít phù văn xám đen mờ nhạt, từ từ vây quanh ‘Giả Đan’ đang quay tròn ngược chiều kim đồng hồ. Tiếp đó, pháp lực tuôn ra liền bị phù văn bí ẩn kia dẫn dắt chạy ngược một hồi, dần dần hóa thành một cỗ hàn khí âm u, mạnh mẽ lan tràn khắp kỳ kinh bát mạch toàn thân.
Cũng không lâu lắm, hắc khí phát ra quanh người Liễu Minh đã bất ngờ biến thành một cỗ sương mù màu xám, hơn nữa còn tản mát ra từng trận khí tức quỷ vật âm hàn. Giờ phút này, khí tức trên người hắn đã tăng đến ngang mức uy áp của Đô Úy quỷ quân hàng thật giá thật. Đừng nói là tu sĩ Chân Đan cảnh, cho dù là quỷ soái cấp bậc Thiên Tượng nếu không tập trung cũng không nhất định có thể phát hiện được vỏ bọc hoàn hảo này của hắn.
Liễu Minh quan sát sương mù màu xám quấn quanh hai cánh tay một lúc mới gật đầu ra vẻ hài lòng đồng thời đình chỉ vận chuyển bí thuật khiến cho quỷ khí âm hàn bao bọc cơ thể được trả về trạng thái sương mù hắc sắc. Thế nhưng hắn lại không thu hồi hình dáng của Đô Úy quỷ quân, cứ như vậy phóng nhanh như bay về phía trước.
Bảy ngày sau, trong một khu rừng bên ngoài cự sơn cứ điểm của quân đoàn Ác Quỷ, một bóng người bị sương mù xám đen che phủ đang quan sát cứ điểm từ xa. Bóng người này không ai khác chính là Liễu Minh vừa vượt đường xá xa xôi đến đây.
Trên đường đến đây, hắn đã xui xẻo gặp phải một cơn gió lạnh thấu xương. Loại gió lạnh này giống với hiện tượng mưa a-xít mà hắn nhìn thấy lúc trước, cũng là một loại thiên tai đặc thù của địa phương này thế nhưng lực phá hoại của nó thì ghê gớm hơn loại trước rất nhiều. Tuy có phần tương tự với bão cát ở đại lục nhưng dị tượng này còn mang theo dòng chảy âm khí lạnh lẽo khiến cho những nơi mà nó đi qua đều bị đóng thàng băng tuyết.
Hơn nữa bởi vì nguyên nhân âm khí nồng đậm, thần thức của người đi đường đều phải chịu ảnh hưởng thật lớn. Trong lúc pháp lực trong cơ thể xuất hiện hỗn loạn lại thêm hàn khí xâm nhập, tu sĩ có tu vị không cao sẽ rất dễ bị giam cầm vào giữa không cách nào thoát thân, dẫn đến tiêu hao toàn bộ pháp lực mà chết.
Dựa vào pháp lực Liễu Minh hiện nay, tuy có thể bảo vệ tính mạng trong gió lốc nhưng cũng không thể thoát khốn trong thời gian ngắn vì vậy từ lúc phát hiện dị tượng này đằng xa, hắn liền quyết định tìm nơi ẩn nấp thật tốt từ đó khiến cho hành trình bị trễ nãi một đoạn thời gian. Cũng may thời gian còn lại, hắn cũng không gặp phải khó khăn nào khác nên mới có thể đến nơi đúng hẹn.
Tính đến lúc này, thời gian còn lại cũng không còn nhiều, hắn phải có mặt ở địa điểm ước định trước lúc trời tối.