Ma Thần Trời Sinh
Chương 312: C312: Long tử long nữ
Chỉ thấy một đám Huyền thú hung mãnh từ trong rừng cây lao ra, giẫm nát cây rừng, khiến mặt đất nứt nẻ, trong mũi thở ra hai luồng khói trắng, trong mắt lộ ra hào quang khát máu.
Chúng đã bao vây cửa sơn động.
Có Hoàng Kim Bạo Viên cao tới bảy, tám mét, có Đại Địa Tích Dịch thân hình như tòa núi nhỏ… Trong tầng mây phía trên, có một cái bóng đen cực lớn che khuất bầu trời, chỉ lộ ra một cái trảo màu xanh, cũng lớn bằng cả căn phòng.
Đều là cường giả Huyền Thú Đồ Thần Doanh.
Trong đám người chạy đến đây, có hai vị Thiên kỵ đô úy, chín vị Bách kỵ đô úy, quân sĩ vượt qua trăm người, cũng có thể xếp vào hàng ngũ cao thủ.
Mặt đất và bầu trời đều bị phong bế, Huyền thú không ngừng gào thét, bầu không khí toàn bộ núi rừng đều trở nên nặng nề.
Nhiếp thị song mỹ vừa mới rời đi, đã bị Võ giả của Huyền Thú Đồ Thần Doanh tập trung lại, phong bế hết mọi đường lui, hiển nhiên là đã nhận được mật lệnh lấy mạng Ninh Tiểu Xuyên.
- Ninh Tiểu Xuyên cấu kết với Thiên Âm Tông làm loạn triều đình, đi theo chúng ta một chuyến nào!
Một đầu mãng xà màu bạc dài đến bảy mươi mét, biến thành một nam tử cao gầy, phát ra thanh âm trầm thấp.
Vệ Đồ Xà, chính là Thiên kỵ Đô Úy của Huyền Thú Đồ Thần Doanh, địa vị cực cao, có thể sánh ngang Đại tướng quân trong quân đội.
Tu vi của hắn cực cao, lại có Ngọc Lam Đại Đế che chở, cho nên, dù là Vương Hầu phủ đệ, hắn cũng dám xông vào, trong mắt tất cả các đại Vương Hầu trong Hoàng thành, đây là một nhân vật khiến người khác rất đau đầu.
Ninh Tiểu Xuyên từ trong sơn động đi ra, không kiêu ngạo không siểm nịnh, nói:
- Các ngươi có chứng cớ ta cấu kết Thiên Âm Tông không?
- Tất nhiên là có chứng cớ.
Vệ Đồ Xà nói.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Lấy chứng cớ ra, ta có thể đi theo các ngươi.
- Đợi đến khi ngươi về thiên lao Hoàng thành, tự nhiên có thể nhìn thấy chứng cớ.
Vệ Đồ Xà nói.
Thiên lao Hoàng thành, căn bản không phải là nơi cho người ở, phàm là người đã tiến vào đó, thì cũng không có người nào có thể đi ra được, có thể nói đó là một nơi tử địa.
Từng có một vị Hầu gia vì mang tội danh mưu phản, nên bị bắt vào thiên lao giam giữ. Về sau kiểm tra mới phát hiện vị Hầu gia này bị oan uổng, Ngọc Lam Đại Đế đã tự mình hạ chỉ thả hắn ra. Thế nhưng vị Hầu gia này cũng đã biến thành xương khô trong thiên lao rồi.
Ngay cả Vương Hầu bị nhốt vào thiên lao còn khó thoát khỏi cái chết, huống chi là những Võ giả khác?
Ninh Tiểu Xuyên cười lạnh một tiếng, nói:
- Ta chính là người thừa kế Kiếm Các Hầu Phủ, nhận tế tự đại điển mà kế vị, ngay cả Ngọc Lam Đại Đế và Vương Hầu bốn phương đều đích thân chứng kiến. Ngươi ngay cả chứng cơ cũng không có, còn muốn bắt ta, ngươi có để Vương Hầu vào mắt, để Thánh Thượng vào mắt hay không?
Nếu là Vương Hầu bình thường, Huyền Thú Đồ Thần Doanh có thể không cần cố kỵ gì mà trực tiếp xông vào Hầu Phủ bắt người.
Thế nhưng, những Vương Hầu thế tập là khó trêu chọc nhất, ngay cả Ngọc Lam Đại Đế cũng không dám tự mình động vào bọn hắn, huống chi chỉ là một Thiên kỵ Đô úy?
Chẳng qua, bọn hắn đã nhận được mật lệnh của Ngọc Lam Đại Đế, phải bí mật xử tử Ninh Tiểu Xuyên, cho nên cũng không cần phải cố kỵ gì, chuẩn bị động thủ giết Ninh Tiểu Xuyên.
Muốn bắt hắn nhốt vào thiên lao Hoàng thành chỉ là ngụy trang, mục đích thật sự là không kinh động đến bất cứ kẻ nào mà bí mật xử tử hắn.
Soạt soạt soạt…
Hơn trăm cái Xạ Thần Nỏ đều bị kéo căng, chỉ thẳng vào Ninh Tiểu Xuyên, sát khí ngưng tụ tới cực điểm.
- Huyền Thú Đồ Thần Doanh thật to gan, ngay cả người thừa kế Vương Hầu trong triều đình mà các ngươi cũng không để vào mắt? Muốn tùy ý bắt là bắt sao? Huyền Thú Đồ Thần Doanh càng ngày càng cuồng vọng, đã bắt đầu xem rẻ quốc pháp, xem rẻ Thánh Thượng, xem ra trở lại Hoàng thành, nhất định phải bẩm báo việc này cho phụ vương, để Vương gia ra mặt quản giáo đám người các ngươi.
Ngự Thanh từ trong sơn động đi ra, đầu đội Thần Long kim quang, dáng vẻ khí vũ hiên ngang, quanh người có Chân Long chi khí lượn lờ, một luồng khí tức uy nghiêm bá đạo của Hoàng tộc hiển lộ ra, phát huy vô cùng tinh tế.
Ngự Thanh chính là hậu duệ quý tộc của Hoàng tộc hàng thật giá thật, là con của Vương gia, tiểu Vương gia Thần Long Vương Phủ, thân phận còn tôn quý hơn cả tiểu Hầu gia Kiếm Các Hầu Phủ của Ninh Tiểu Xuyên.
Đám quân sĩ Huyền Thú Đồ Thần Doanh vừa nhìn thấy tiểu vương gia của Thần Long Vương Phủ, không ngờ cũng ở đây, liền có chút trở tay không kịp.
Nếu như chỉ có một mình Ninh Tiểu Xuyên, bọn hắn có thể giết người diệt khẩu, sau đó hủy thi diệt tích.
Thế nhưng, nếu thế tử Thần Long Vương Phủ cũng ở đây, vậy thì có chút khó xử lý rồi, chẳng lẽ cũng giết luôn thế tử của Thần Long Vương Phủ?
Nếu như tiểu Vương gia của Thần Long Vương Phủ và tiểu Hầu gia của Kiếm Các Hầu Phủ đều chết trong khu rừng Mẫu Đằng, rất định sẽ nổi lên sóng gió rất lớn trong triều đình, e rằng đến lúc đó ngay cả Ngọc Lam Đại Đế cũng chưa chắc có thể trấn áp được.
- Ty chức bái kiến tiểu Vương gia.
Vệ Đồ Xà khom người nói.
Ngự Thanh trầm giọng nói:
- Bổn Vương và tiểu Hầu gia ở trong khu rừng Mẫu Đằng lịch lãm rèn luyện, tu luyện Võ Đạo, căn bản chưa từng gặp người của Thiên Âm Tông, từ lúc nào lại cấu kết với Thiên Âm Tông rồi?
- Điều này là ty chức tận mắt nhìn thấy, hai nữ tử của Thiên Âm Tông đều bị Ninh Tiểu Xuyên cứu đi…
Vệ Đồ Xà nói.
Ngự Thanh hừ lạnh nói:
- Ta và tiểu Hầu gia đều một mực đi cùng nhau, vậy ý của ngươi là ta cũng cấu kết với người của Thiên Âm Tông?
- Ty chức… không dám.
Ngự Thanh nói:
- Đã không dám, còn không mau cút đi?
Vệ Đồ Xà cắn răng, hung hăng nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, cuối cùng vẫn mang theo người của Huyền Thú Đồ Thần Doanh thối lui.
Vệ Đồ Xà là người thông minh, trong lòng đã suy tính kỹ, cho dù Huyền Thú Đồ Thần Doanh có cường hành động thủ, cũng chưa chắc có thể trấn áp được hai người Ninh Tiểu Xuyên và Ngự Thanh, dù sao thì hai người này cũng đều là cường giả tuyệt đỉnh thế hệ trẻ của triều đình, không có người nào là nhân vật đơn giản cả.
Sau khi người của Huyền Thú Đồ Thần Doanh rút đi, Ninh Tiểu Xuyên, Ngự Thanh và Sử Tiến Vu đều xuất phát tiến sâu vào Long cốc trong khu rừng Mẫu Đằng.
Long cốc tồn tại đã rất lâu rồi, vượt xa cả lịch sử Ngọc Lam Đế quốc, kéo dài từ thời kỳ Thiên Đế, có trên vạn năm truyền thừa rồi.
Nơi này là nơi ở của Long tộc, lúc bình thường, cho dù là Võ Tôn cũng không dám xâm nhập nơi này.
Nếu như bị cường giả của Long tộc phát hiện, ngay cả Võ Tôn cũng có thể bị vẫn lạc.
Bầu trời ngàn dặm xung quanh Long cốc, bao trùm một tầng mây dày đặc, phong tỏa cả một mảnh thiên địa. Phàm là bất kỳ sức mạnh nào tiến vào mảnh thiên địa này, đều sẽ bị một luồng sức mạnh thần bí ảnh hưởng lên thân thể, áp chế lực lượng của Võ giả.
Ba người Ninh Tiểu Xuyên mất hai ngày trèo non lội suối, cuối cùng cũng đi ra khỏi Long cốc, đứng trước một khối cổ bia cao hơn 300 mét, trên bia khắc hai chữ khổng lồ bằng văn tự cổ xưa – Long cốc.
- Người đến là ai?
Một nam một nữ từ trong Long cốc đi ra.
Trên đầu của bọn họ đều mọc một cái Long giác rực rỡ, tựa như Huyền thạch tạo thành, mơ hồ ẩn chứa năng lực khổng lồ, có thiểm điện xẹt qua trên Long giác.
Huyết khí trong cơ thể bọn họ rất hùng hậu, mặc dù thoạt nhìn chỉ mới hai mươi tuổi, thế nhưng toàn thân đều lộ ra một luồng khí tức Võ Tôn cường đại, mỗi cái giơ tay nhấc chân, đều có thể lật núi, đoạn sông.
Đây chính là một Long tử và Long nữ của Long tộc. Long tử thì tuấn lãng như bạch y thư sinh, còn Long nữ thì mỹ lệ, trên người tràn ngập một luồng khí chất hư vô kỳ ảo.
Bọn họ đều đã trưởng thành, nếu như hóa thân thành bản thể, có thể đại chiến cùng với Võ Tôn.
Ngự Thanh vội vàng chắp tay, nói:
- Người thừa kế Thần Long Vương Phủ - Ngự Thanh, bái kiến hai vị tiền bối Long tộc.
Long tử và Long nữ mặc dù thoạt nhìn rất trẻ tuổi, thế nhưng, tuổi thật sự thì có lẽ đã hơn trăm tuổi, thậm chí niên kỷ còn lớn hơn cả lão Hầu gia Kiếm Các Hầu Phủ và Vương gia Thần Long Vương Phủ, cho nên hoàn toàn có tư cách làm tiền bối bọn hắn.
Ninh Tiểu Xuyên cũng vội nói:
- Người thừa kế Kiếm Các Hầu Phủ - Ninh Tiểu Xuyên, đến đây chúc thọ Long Vương.
Sử Tiến Vu toàn thân đều là thịt mỡ, tặc nhãn nhìn chằm chằm vào Long nữ, nở nụ cười chân thành, nói:
- Võ Đạo tán tu, Sử Tiến Vu, cùng theo đến đây chúc thọ.
Thân phận của Sử Tiến Vu rất thần bí, mặc dù hắn tự xưng mình là tán tu, thế nhưng tu vi Võ Đạo của hắn lại cực kỳ thâm bất khả trắc.
Một tán tu không có tài nguyên tu luyện, căn bản không có khả năng tu luyện Võ Đạo đến cảnh giới này. Hơn nữa, hắn dường như cũng có nghiên cứu rất sâu đối với Long tộc, còn tự xưng là duyệt Long vô số.
Ninh Tiểu Xuyên đã từng thăm dò hắn, thế nhưng, tên mập chết tiệt này lại ẩn giấu rất sâu, cuối cùng cũng không thăm dò được gì.
Gần đây, có rất nhiều Võ giả đến chúc thọ Long Vương, phàm là những Võ giả có thể vượt qua khu rừng Mẫu Đằng để đến Long cốc, chứng tỏ tu vi Võ Đạo đều không kém, có tư cách tiến vào Long cốc. Long tử và Long nữ cũng không cảm thấy có gì kỳ lạ, liền trực tiếp cho bọn hắn tiến vào.
- Đây là lần đầu tiên nhìn thấy long tộc hóa thân thành hình người, vị Long nữ muội muội kia thật có hương vị, tọa kỵ của phụ vương ta cũng là một đầu Man Long, tại sao không thấy nó hóa thành nhân hình nhỉ?
Sau khi đi xa, Ngự Thanh lập tức biến thành một tên hoàn khố đệ tử, không ngờ bắt đầu có chủ ý với Long nữ.
Nếu như vị Long nữ kia biết Ngự Thanh bề ngoài cung kính nhưng bên trong lại có suy nghĩ như vậy, thì không biết nàng có biến thành bản thể, một cắn đem hắn nuốt vào bụng hay không?
Sử Tiến Vu cười nói:
- Long tộc tổng cộng chia làm mấy chục chủng tộc, Bạo Long, Dực Long, Man Long, Ứng Long, Giao Long… Thế nhưng, Long tộc có thể biến hóa thì chỉ có “Giao Long” và Thần Long trong truyền thuyết mà thôi.
- Thần Long thấy đầu không thấy đuôi, chỉ xuất hiện tại Cửu Thiên Thần Giới, tại hạ giới không thể nhìn thấy Thần Long chính thức được.
- Rất hiển nhiên, Long tử và Long nữ vừa rồi đều là Giao Long tộc.
- Vì sao Giao Long có thể biến hóa thành thân hình nhân loại? Thực ra, Giao Long còn được gọi là Long Yêu, tụ mà thành hình, tán mà thành linh.
- Chẳng qua, Long tộc của Ngọc Lam Đế quốc đều không phải là Long tộc có huyết mạch thuần khiết, chỉ có thể xem là hậu duệ Chân Long, huyết dịch trong cơ thể Chân Long đều cực kỳ mỏng manh. Long tộc Chân Long đều sinh sống ở đại hải, bên trong đại dương, căn bản không phải là tồn tại mà nhân loại chúng ta có thể nhìn thấy.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ở Trọ Cùng Nhà
2. Bé Alpha Này Có Chút Ngọt Ngào
3. Ma Thần Trời Sinh
4. Mùa Xuân Của Tiểu Đào
=====================================
Sử Tiến Vu một khi mở miệng, là căn bản không thể dừng lại được, lại tiếp tục nói:
- Hậu duệ của Long tộc, được gọi là Long chủng, chiến lực và tuổi thọ đều kém xa so với Chân Long. Dù nói là vậy, nhưng Long chủng cũng không phải dễ gặp, căn bản không có khả năng quần cư tại một Đế quốc Ngũ Phẩm Văn Minh, xem ra nhất định là có quan hệ đến Thiên Đế, cố hương của Thiên Đế, quả nhiên không thể dùng lẽ thường để suy xét.
Trong lúc nói chuyện, ba người đã tiến vào long cốc, từ rất xa đã trông thấy Nhiếp thị song mỹ của Thiên Âm Tông, không ngờ các nàng lại đến Long cốc trước một bước. Phía sau các nàng là một tòa vách núi, trên vách đá dựng đứng, có một thác nước từ trên cao cuồn cuộn chảy xuống, phát ra tiếng nước chảy ầm ầm.
Toàn thân Nhiếp Lan Tâm đều được Huyền Khí bao trùm, thân thể mềm mại thướt tha lung linh, trông có vẻ rất mông lung, đứng ở ven hồ nước, quả thực giống như một mỹ nhân xuất hiện trong tranh.
Hai ngày trước, trải qua một đêm xuân trong sơn động, dường như cũng không để lại chút dấu vết gì trong lòng nàng.
Nhiếp Lan Chi đi sát bên cạnh Nhiếp Lan Chi, giống như con chim non nép vào người nàng, dáng vẻ thanh thuần xinh đẹp, đôi mắt màu vàng không ngừng chớp chớp, lúc thấy ba người Ninh Tiểu Xuyên đến hồ nước, khóe miệng liền khẽ giật, nàng rất muốn tiến lại nói lời cảm tạ Ninh Tiểu Xuyên.
Nàng cũng không biết chuyện xảy ra giữa Ninh Tiểu Xuyên và tỷ tỷ của nàng, chỉ biết là Ninh Tiểu Xuyên đã cứu được tỷ tỷ, cho nên trong lòng nàng rất cảm kích đối với Ninh Tiểu Xuyên. Thế nhưng, nàng vừa mới duỗi chân ra, thì lại thu trở về, bởi vì quanh hồ nước còn có rất nhiều thiên tài tuấn kiện khác, nàng cũng không dám lộ ra bản thân mình rất quen thân Ninh Tiểu Xuyên.
Một người thuộc về triều đình, một người thuộc về Tông môn, nếu như biểu hiện quá quen thân, nhất định sẽ rước lấy phiền toái không cần thiết.