Ma Thần Trời Sinh
Chương 297: C297: Võ tôn chi nộ
Ninh Tiểu Xuyên có tinh khí thần cấp bậc Võ Tôn, âm thầm vận chuyển Diệt Thế chi khí, sau lưng ngưng tụ thành ma ảnh to lớn, mới ngăn cản được uy thế Võ Tôn của Mộc Hồng Lai.
Ma ảnh tựa như Võ Hồn, khí tức âm hàn, sát khí trùng thiên, khiến lòng người run rẩy.
Ninh Tiểu Xuyên có ma ảnh gia trì, cho nên vẫn rất bình thản, nhàn nhã nói:
- Ta có trách nhiệm phải thông báo cho ngươi biết, con của ngươi không phải chết trong tay ta, ta và tiền bối, căn bản không hề có bất kỳ cừu hận gì.
- Chính vì ngươi, cho nên ta mới bị phế một cánh tay, còn mất đi vị trí Đạo chủ Thiên Diệt Đạo, mất hết tất cả. Ngươi còn dám nói là chúng ta không có cừu hận?
Mộc Hồng Lai rất phiền muộn, cảm thấy Ninh Tiểu Xuyên đúng là tai tinh (*) của hắn, nếu không diệt trừ kẻ này, thì khó mà tiêu được mối hận trong lòng.
(*) điềm xấu
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu nói:
- Thắng làm vua thua làm giặc, đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Mộc tiền bối chính là cường giả Địa Tôn cảnh, dưới trướng có ngàn vạn cao thủ, ta nào có năng lực làm hại Mộc tiền bối? Cho nên, lúc tiền bối tranh đoạt vị trí Đạo chủ Thiên Diệt Đạo thất bại, cũng chỉ có thể trách số mệnh của tiền bối chưa đủ. Tạo hóa trêu người, là chuyện thường tình của binh gia.
- Vận mệnh của ta không đủ?
Mộc Hồng Lai kích động muốn bóp ch ết Ninh Tiểu Xuyên, rõ ràng là vì hắn, vậy mà từ đầu tới cuối đều đổ lỗi cho tạo hóa.
Mái tóc Mộc Hồng Lai dựng ngược, bay thẳng lên trời, Võ Nguyên khí trong cơ thể không ngừng bành trướng, khiến cho toàn bộ Ngọc Lam Hà đều sôi trào, bày ra lực lượng khổng lồ kh ủng bố tuyệt luân.
Ngọc Lam Hà rộng chừng 300 mét, sóng nước có thể nhấc cao mấy chục thước, một vài sinh vật lớn trong nước bị cuốn lên, trong miệng phát ra tiếng gầm thét. Uy thế Võ Tôn khiến cho những Huyền thú trong nước này đều cảm thấy sợ hãi.
Ngân Trì phu nhân ngồi trên thuyền nhỏ nghiêng ngã trong sóng nước, cũng mặc kệ nước sông bắn lên quần áo, đôi mắt sáng nhìn chằm chằm vào nam tử đeo mặt nạ vàng, trong mắt lộ vẻ u oán không nói nên lời.
Hắn… thân phận thực sự của hắn, lại là tiểu Hầu gia của Kiếm Các Hầu Phủ - Ninh Tiểu Xuyên.
Danh tiếng thiên tài Ninh Tiểu Xuyên đã truyền khắp Hoàng thành, thế nhân đều biết, cho nên tất nhiên nàng cũng biết.
Hơn nữa, nàng thậm chí còn từng gặp mặt Ninh Tiểu Xuyên một lần.
Thế nhưng, nàng có nằm mơ cũng không ngờ rằng, lại có ngày giữa mình và hắn phát sinh nhiều chuyện như vậy.
Nàng đã từng nhiều lần phỏng đoán tuổi tác và thân phận của Xuyên công tử, thế nhưng, chưa bao giờ nàng liên tưởng đến Ninh Tiểu Xuyên, bởi vì Ninh Tiểu Xuyên vẫn còn quá trẻ tuổi, cho dù là thiên tài tuyệt đỉnh, nhưng làm sao có thể trở thành Trang chủ U Linh sơn trang được?
Nàng cảm thấy, Xuyên công tử ít nhất cũng là một nam tử ba mươi tuổi, nếu như tướng mạo của hắn xấu xí một chút thì tốt rồi, như vậy mình có thể xứng với hắn.
Nhưng thân phận thực sự của Xuyên công tử, không ngờ lại cao quý như vậy, hơn nữa thiên tư vô cùng tuyệt diễm, có thể nói là đệ nhất thiên kiêu của Ngọc Lam Đế quốc, bên cạnh không thiếu hồng nhan ưu tú, như đệ nhất mỹ nhân Hoàng thành Ngọc Ngưng Sanh, Quận chúa Thiến Thiến của Đại Kim Bằng Vương Phủ.
Nàng chỉ là một nữ nhân thanh danh bại hoại, không biết tự trọng tình ái, làm sao có thể trói buộc được hắn?
Ngân Trì phu nhân lần đầu tiên cảm thấy, khoảng cách giữa mình và Xuyên công tử, không ngờ lại xa xôi như thế, quả thực là một người trên trời, còn một người dưới đất.
Nếu là mười năm trước, thời điểm nàng xinh đẹp nhất, thánh khiết nhất, phong hoa tuyệt đại nhất, gặp được Ninh Tiểu Xuyên, có lẽ nàng và Ninh Tiểu Xuyên sẽ nảy sinh tình cảm, có được tương lai không tệ, nhưng bây giờ, nói gì cũng đều đã muộn.
Mộc Hồng Lai chính là Võ Tôn bá chủ thế hệ trước, là đại nhân vật cấp bậc Võ Tôn, chiến lực cực kỳ đáng sợ. Một Võ giả còn chưa trở thành Võ Tôn, lại giao thủ với Võ Tôn, như vậy thì chỉ có đường chết, có thể nói, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Ninh Tiểu Xuyên sẽ bị trấn áp ngay lập tức.
Để tránh xảy ra giao chiến, Ninh Tiểu Xuyên hi vọng có thể thông qua phương thức bình tĩnh để giải quyết vấn đề này.
Thế nhưng, rất hiển nhiên, đây chỉ là mong muốn của một mình Ninh Tiểu Xuyên, Mộc Hồng Lai đã sớm muốn chém hắn thành muôn mạnh, há có thể vì dăm ba câu của hắn mà bỏ qua?
- Tiểu tử, ta phải nghiền xương của ngươi thành tro, như vậy mới có thể hả được mối hận trong lòng ta.
Mộc Hồng Lai vung cánh tay lên, ngưng tụ Võ Nguyên khí, hóa thành một thanh chưởng đao, muốn chém về phía Ninh Tiểu Xuyên.
- Chậm đã!
Ngân Trì phu nhân chậm rãi đứng dậy, ngọc thể hoàn mỹ, dáng vẻ thanh tao uyển chuyển, trên gương mặt hoàn mỹ không chút tỳ vết lộ ra một nụ cười mê người, nói:
- Nếu ngươi thả hắn đi, ta sẽ làm nữ nhân của ngươi, ngươi cảm thấy giao dịch này có thể làm ngươi hài lòng không?
Mộc Hồng Lai nhìn chăm chú về phía Ngân Trì phu nhân, chỉ thấy nữ tử trong thuyền dáng vẻ thướt tha uyển chuyển, nhu tình như nước, lụa mỏng quấn quanh vòng eo thon thả mềm mại, có từng tia Huyền Khí màu xanh nhạt lượn lờ quanh người nàng, khiến nàng thoạt nhìn giống hệt một vị Lăng Ba tiên tử.
Mộc Hồng Lai chưa từng gặp qua nữ tử khuynh thành tuyệt lệ như vậy, dùng từ ngữ “hoa nhường nguyệt thẹn” để hình dung cũng không đủ.
- Thế gian lại có mỹ nhân như vậy sao?
Mộc Hồng Lai nuốt một ngụm nước bọt, cảm thấy mình sống nửa đời thật vô ích.
Hết cách rồi, gặp phải vưu vật như Ngân Trì phu nhân, chỉ cần nàng nguyện ý, căn bản không có bất kỳ nam tử nào có thể ngăn cản được mị lực của nàng. Đương nhiên, ngoại trừ Ninh Tiểu Xuyên.
Mộc Hồng Lai tán đi Võ Nguyên khí trên cánh tay, cười lớn:
- Phải chăng ngươi chính là đệ nhất mỹ nhân Hoàng thành Ngọc Ngưng Sanh cô nương? Cô nương là tiên nữ trên trời, hà tất phải hi sinh bản thân để cứu Ninh Tiểu Xuyên?
Mộc Hồng Lai đã nghe qua chuyện giữa Ninh Tiểu Xuyên và Ngọc Ngưng Sanh, cho nên mới cho rằng Ngân Trì phu nhân chính là đệ nhất mỹ nhân Hoàng thành.
Nếu như nàng còn không phải là đệ nhất mỹ nhân Hoàng thành, vậy thì còn người nào xứng đáng là đệ nhất mỹ nhân Hoàng thành nữa?
Trong đôi mắt Ngân Trì phu nhân lộ ra một tia thần sắc ảm đạm, thoáng liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên, ngậm ngùi nói:
- Vì hắn, ta có thể nguyện ý tất cả.
Nàng chỉ nhìn thấy một tấm mặt nạ vàng óng, căn bản không thể nhìn thấy thần sắc của Ninh Tiểu Xuyên dưới mặt nạ lúc này. Cũng không biết hắn có quan tâm đ ến một nữ nhân không biết tự trọng tình ái như ta không?
Mộc Hồng Lai mặc dù có tu vi Địa Tôn cảnh, nhưng dù sao vẫn là một nam nhân, căn bản không có khả năng chống đỡ được sức hấp dẫn của Ngân Trì phu nhân, nói:
- Nếu như Ngọc cô nương đã nguyện ý hiến thân vì tình lang, vậy thì Mộc mỗ sẽ tạm thời bỏ qua cho cái mạng chó của hắn. Ngọc cô nương, bây giờ hãy theo ta về Thủy Cung, làm Cung Chủ phu nhân của ta, tối nay chúng ta liền nhập động phòng. Ha ha…
Theo Mộc Hồng Lai, ngủ với nữ nhân của Ninh Tiểu Xuyên, tuyệt đối còn thống khoái hơn so với giết hắn.
- Ai cho phép ngươi mang nàng đi?
Ninh Tiểu Xuyên lạnh lùng nói.
Ninh Tiểu Xuyên tháo mặt nạ màu vàng xuống, ném vào trong nước, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Mộc Hồng Lai.
Đằng sau tấm mặt nạ là một gương mặt tuấn lãng trẻ tuổi, mái tóc dài tung bay sau lưng, quả thực giống như một Trích Tiên đứng trên sông.
Ngân Trì phu nhân nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, có chút ngây người.
Mộc Hồng Lai cười lạnh một tiếng, nói:
- Tiểu tử, vốn dĩ ta định tha cho cái mạng chó của ngươi, bây giờ xem ra, ta phải bắt sống ngươi, để ngươi nhìn thấy ta chà đạp nữ nhân… Á… Ngươi…
Trước ngực Mộc Hồng Lai tê rần, nhìn chằm chằm ngọc nhan tuyệt sắc của Ngân Trì phu nhân trong gang tấc, trong mắt tràn ngập kinh ngạc và thống khổ.
Ngay trong khoảnh khắc vừa rồi, Ngân Trì phu nhân đột nhiên thi triển “Vân Tung Bộ”, bàn tay đâm thẳng vào lồ ng ngực Mộc Hồng Lai, chấn đứt xương cốt trước ngực hắn, huyết dịch Võ Tôn không ngừng từ trong lồ ng ngực chảy ra.
Đây là cánh tay đẹp nhất thiên hạ, nhưng lúc này đã cắm một nửa vào lồ ng ngực Mộc Hồng Lai, biến thành lợi khí giết người kinh khủng nhất thiên hạ.
Mộc Hồng Lai mở trừng trừng mắt, nhìn Ngân Trì phu nhân xé ngực của hắn ra, giống như đang mổ ngực móc bụng.
- Xoẹt xoẹt…
Cánh tay của Ngân Trì phu nhân biến thành màu đỏ máu, từ trong lồ ng ngực Mộc Hồng Lai xé ra một lá phổi đẫm máu, ném vào trong sông, bị Huyền thú trong nước sông tranh nhau cắn nuốt.
Người bình thường nếu gặp phải trọng thương như vậy, có lẽ đã chết rồi.
- Tiện nhân, đi chết đi!
Mộc Hồng Lai chính là tuyệt đại Võ Tôn, nhục thân đã siêu phàm thoát tục, cho dù mất đi một lá phổi thì cũng sẽ không dễ dàng chết đi như vậy.
Một tia hào quang xích hồng sắc từ trong cơ thể hắn b ắn ra, hình thành một dải nguyên khí Võ Đạo, ngưng tụ thành một móng vuốt hỏa diễm, đánh về phía Ngân Trì phu nhân.
Thương thế của Ngân Trì phu nhân còn chưa khỏi hẳn, lực lượng chỉ mới khôi phục được ba thành, căn bản không có khả năng ngăn được một kích thịnh nộ của Mộc Hồng Lai, liền thi triển “Vân Tung Bộ” giống như đạp trên mây, vội vàng lùi về phía sau.
Ninh Tiểu Xuyên gọi ra Ma kiếm, điều động lực lượng Tổ sư Diệt Thế Đạo, một kiếm chém xuống, chém đứt dải nguyên khí hồng sắc, ngăn cản một chiêu tất sát của Mộc Hồng Lai.
- Hôm nay, hai người các ngươi đều phải chết.
Trong miệng Mộc Hồng Lai phun ra một ngụm máu đỏ, lập tức vận chuyển nguyên khí Võ Đạo trị thương.
Thương thể của hắn thoáng ổn định lại, song chưởng đánh ra ngoài, hình thành hai đầu hư ảnh chiến thú nguyên khí, giết tới Ninh Tiểu Xuyên và Ngân Trì phu nhân.
Ngân Trì phu nhân đánh ra Thần Thông Võ Đạo, ngưng tụ nước sông, hóa thành hàn băng, tạo thành một tấm thần thuẫn hàn băng có đường kính trăm mét.
Ninh Tiểu Xuyên điều động lực lượng Ma kiếm, từ trong cơ thể phóng xuất ma sát khí ngập trời, một kiếm chém xuống, liền bổ đôi nguyên khí hồng sắc.
Hai người bị nguyên khí Võ Tôn chấn thương, cùng lúc bay ngược ra ngoài.
Phành...
Ninh Tiểu Xuyên một chưởng vỗ xuống mặt nước, thân thể lộn một vòng, lại chém một kiếm về phía Mộc Hồng Lai.
Ngân Trì phu nhân vươn ra một ngón tay thon dài, vạch lên mặt sông một đường, lập tức nổi lên sóng nước nghiêng trời lệch đất, đến khi dâng cao hơn trăm mét, liền hóa thành hơn vạn thanh thần kiếm hàn băng.
Dù sao nàng cũng là Võ giả Địa Tôn cảnh hàng thật giá thật, cho dù thương thế chưa lành, chiến lực giảm mạnh, thế nhưng, nàng thi triển Thần Thông Võ Đạo vẫn cực kỳ cường hoành, có xu thế hoành tảo lục hợp (*).
(*) quét sạch thiên, địa, đông, tây, nam, bắc.
Phành...
Võ Hồn Pháp Thân của Mộc Hồng Lai bùng cháy, khiến cho nước sông sôi sục, đánh ra một đạo thủ ấn liệt diễm hình thú, lại đánh bay Ninh Tiểu Xuyên và Ngân Trì phu nhân ra ngoài.
Ninh Tiểu Xuyên vặn người một vòng, đứng trên mặt nước, ma khí trong cơ thể bắt đầu bốc lên, hung sát chi khí càng thêm dày đặc.
- Mặc dù Mộc Hồng Lai đã bị ta đả thương, thế nhưng cũng không động đến bản nguyên của hắn. Cho dù chúng ta liên thủ thì cũng không phải là đối thủ của hắn, cứ tiếp tục như vậy, sẽ rất bất lợi với chúng ta.
Ngân Trì phu nhân nói.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên thoáng nhìn về phía Hoàng thành, đột nhiên cảm thấy một luồng khí tức Võ Đạo khổng lồ đang ập về phía mình.
Chiến đấu cấp bậc Võ Tôn, khẳng định không thể qua được mắt loại cao thủ như Vân Trung Hầu và Thái Tử, rất có khả năng là bọn hắn đang chạy về phía này.
- Đi!
Ninh Tiểu Xuyên và Ngân Trì phu nhân lại liều mình đánh hai chiêu về phía Mộc Hồng Lai, sau đó liền tách ra hai hướng bỏ chạy.