Lust: Ham Muốn - Thu Điền Mạch Mạch
Chương 22: Quả báo
Những ngày làm việc trong đoàn rất bận rộn, điều này hoàn toàn khác với những công việc trước đây, lần đầu tiên Phồn Du cảm thấy hài lòng và tự hào do công việc mình toàn tâm toàn ý làm mang lại.
Ngoài giờ làm việc, Phồn Du thỉnh thoảng gọi điện cho cha mẹ, nói cho họ biết rằng bản thân đã thay đổi công việc và hiện đang ở nước ngoài.
Cha mẹ cô phàn nàn rất nhiều, họ rất lo lắng về việc cô ở một mình, chủ đề trò chuyện thường là những lời khuyên và dặn dò về việc tìm đối tượng kết hôn khiến Phồn Du đau đầu, như thể trong mắt cha mẹ, cô chính là gái lỡ không thể lấy chồng vậy. Phồn Du trả lời có lệ, đồng ý khi nào trở về sẽ hẹn gặp đối tượng mà cha mẹ đã sắp đặt cho cô.
Cô đã rất lâu không nhớ tới Chu Dịch.
Giọng nói và nụ cười của hắn đã bắt đầu mờ đi trong tâm trí cô.
Hóa ra, cô thực sự đã đánh giá thấp sức mạnh của thời gian. Cứ tưởng rằng cô sẽ mãi đắm chìm trong thời gian đó nhiều năm, nhưng không ngờ chỉ trong ba tháng ngắn ngủi, cô đã có thể buông xuống đoạn nhân duyên ấy.
Kể từ lần xóa phương thức liên lạc của Chu Dịch, Phồn Du chưa bao giờ đăng nhập vào phần mềm xã hội trong nước, cách nhau một bức tường, cô không hề biết về những tin tức khác nhau đang xảy ra hàng ngày ở trong nước.
Phồn Du không biết sau khi mình nhẫn tâm vứt bỏ Chu Dịch, hắn đã phóng túng bản thân uống say như chết trong các cuộc tụ tập xã giao, thậm chí có lần phải nhập viện vì trúng độc cồn và xuất huyết dạ dày. Cô cũng không biết rằng trong thời gian Chu Dịch nằm viện, Lust đã trải qua một cuộc khủng hoảng nghiêm trọng và gần như đứng trước bờ vực phá sản. Càng không biết trong khoảng thời gian đó Chu Dịch đã đau đớn và xót xa cỡ nào.
Cô cũng không biết sau hơn một tháng sau khi cô rời đi, studio làm đẹp kia đã bị Cục Công nghiệp và Thương mại đóng cửa do gian lận, giai đoạn làm video làm đẹp đầu tiên của Cố Y Phán đã thất bại, video sắp được tung ra ấy như những tia nước sắp nhảy múa trực tiếp bị chôn vùi trong đại dương bao la. Sau khi studio đóng cửa, Cố Y Phán cũng vội vàng xóa video ấy đi.
Cô ta đã gọi điện cho đạo diễn Lý Lỗi để oán giận về điều này, sau đó hỏi ông ta một lần nữa liệu ông ta có thể sắp xếp một vai diễn mới cho mình hay không.
Lý Lỗi luôn tiêu tiền rất hoang phí, trước kia Cố Y Phán bị bạn học lừa, cô ta đã chủ động tiếp cận Lý Lỗi, mơ ước mình có thể trở thành nữ chính nổi tiếng, cô ta chịu đựng cơn buồn nôn ăn cơm cùng, ngủ cùng uống cùng với ông ta, nhưng không ngờ rằng cuối cùng không lấy được vai nữ chính nào hết mà còn bị ông ta sắp xếp đến quay video cho một studio làm đẹp.
Ban đầu Cố Y Phán vô cùng khó chịu, cũng nhận ra mình bị tên cặn bã Lý Lỗi kia đùa giỡn chẳng ra gì, nhưng sau đó cô ta biết được công ty này đã đuổi Phồn Du đi để cho cô ta vào, nên cô ta cũng nguôi giận, cảm thấy nếu bản thân có thể trở thành một người nổi tiếng trên mạng thì cũng khá tốt. Tuy rằng không bằng những minh tinh khác, nhưng tiền đồ sau này cũng không kém những ngôi sao tuyến hai tuyến ba. Nhưng cô ta không ngờ rằng cuối cùng video lại không ăn khách đến vậy, studio sụp đổ, công sức bận rộn cả tháng nay của cô ta chẳng thu lại được đồng nào.
Mặc dù trong lòng rất hận Lý Lỗi nhưng Cố Y Phán vẫn phải mặt dày nở nụ cười đến tìm ông ta lần nữa, sau đó cô ta nghe nói Kiều Mộ Nhất không diễn trong bộ phim mới lần này của Lý Lỗi nữa, bây giờ nữ chính chưa có, tâm tư cô ta lại dấy lên khao khát.
Việc Cố Y Phán không thích Lý Lỗi cũng dễ hiểu, vì sau cùng người đàn ông của cô ta chính là Chu Dịch, bá đạo tổng tài Chu Dịch, người có thể thỏa mãn mọi ảo tưởng của các cô gái. Cố Y Phán không phải không muốn đi tìm hắn, cô ta đã thử rất nhiều cách để liên lạc với Chu Dịch nhưng đều bị hắn lạnh lùng từ chối, sau đó cô ta dọa sẽ tự tử, cho nên Chu Dịch mới miễn cưỡng đồng ý gặp mặt.
Cô ta muốn xin vào một vị trí ở trong công ty của Chu Dịch, có thể làm thư ký cho hắn thì càng tốt, như vậy cô ta sẽ có thể ở gần hắn hơn, sớm muộn gì cũng có ngày cô ta có thể cướp hắn từ trong tay của Phồn Du, đáng tiếc Chu Dịch không đồng ý với cô ta, còn cảnh cáo cô ta không được liên lạc với hắn nữa.
“Có phải anh vẫn còn trách em vì lúc trước đề nghị chia tay không? Nếu không, nếu không thì tại sao anh lại tìm một người phụ nữ giống em như thế? Có phải anh vẫn chưa quên được đúng không, em …” Cố Y Phán lã chã chực khóc, cho rằng Chu Dịch vẫn còn thương tiếc cô ta.
“Không phải, cô ấy hoàn toàn khác với cô. Mong cô đừng đơn phương so sánh.” Khi Chu Dịch trở nên tuyệt tình, sẽ giống như tảng băng ngàn năm, không ai hay bất cứ thứ gì có thể làm hắn tan chảy.
“Nhưng lúc ở đại học cũng có người nói câu này …” Cố Y Phán bị thái độ lạnh lùng của Chu Dịch kích thích đến nước mắt tuôn rơi, cô ta không quan tâm đến hình tượng đáng thương mà lúc trước xây dựng đến.
“Tại sao cô lại chắc chắn trước khi gặp cô tôi chưa từng gặp qua cô ấy? Được rồi, tôi không muốn nói thêm gì với cô nữa.” Chu Dịch đứng dậy, trước khi rời khỏi quán cà phê còn dặn dò: “Tôi tin rằng với tấm bằng tốt nghiệp của một trường đại học danh tiếng thì sẽ không khó nếu cô chịu khó tìm việc, hãy dành nhiều thời gian hơn cho việc học của cô đi. “
Cố Y Phán biết duyên phận của cô ta và Chu Dịch đã kết thúc, mối quan hệ này sợ là khó khôi phục lại được, cô ta nhìn vào bóng dáng tuấn tú của Chu Dịch điên cuồng hét lên: “Phồn Du có chỗ nào tốt hơn em!!!”
Chu Dịch dừng bước, hắn không thèm quay đầu nhìn lại, chỉ bình tĩnh nói ra hai chữ: “Tất cả.”
Thanh âm nhẹ tựa lông hồng, nhưng nặng hơn núi Thái Sơn.
Chỉ hai từ này đã đánh bại hoàn toàn Cố Y Phán, cô ta hét lên vì xúc động: “Làm thế nào mà cô ta có thể lừa gạt được anh! Có phải là cô ta giả vờ trong sáng đúng không?! Cô ta đã từng thân thiết âu yếm với Diệp Hiểu ở trong trường học, chuyện này những người trong trường ai cũng biết hết! … “
Chu Dịch cau mày, không muốn ở đây dây dưa với cô ta nữa, liền đi thẳng ra ngoài.
Cố Y Phán không còn cách nào khác, đành phải nghe theo lời giới thiệu của bạn học tìm đến Lý Lỗi, vì muốn trở thành minh tinh, muốn kiếm thật nhiều tiền nên cô ta đã không ngần ngại hiến thân, dù trong lòng có hận đến ngứa răng đi chăng nữa cũng chỉ có thể dựa vào ông ta.
Lý Lỗi là người giỏi nhất trong việc nắm giữ giấc mơ của người nổi tiếng. Nữ chính đến dệt nên một giấc mơ đẹp giả dối động lòng người cho một cô gái nhỏ chưa hiểu về sự đời. Cho nên khi đó ông ta đã hứa hẹn sẽ sắp xếp vai nữ chính cho Cố Y Phán, sau đó nhào lại ôm lấy thân thể trẻ tuổi tự đưa tới cửa lăn lộn ngủ.
Ngay từ đầu ông ta đã không nghĩ sẽ cho Cố Y Phán bất kì vai diễn nào, dù sao thì tố chất diễn xuất của cô ta quá ít ỏi, cái giá phải trả cho việc mạo hiểm luôn quá lớn, nên Lý Lỗi sẽ không làm điều này một cách ngu xuẩn. Chỉ tiếc cho Cố Y Phán, người từng bị lừa dối một lần vẫn chưa tỉnh táo, tiếp tục chấp mê bất ngộ [1] mà tìm đến ông ta.
[1] cứ giữ sự mê muội mà không tỉnh ngộ, ý nói cứ giữ sự sai quấy của mình, không chịu sửa đổi.
Lý Lỗi là một người có mới nới cũ, mặc dù Cố Y Phán có ngoại hình ưa nhìn và có vóc dáng chuẩn nhưng thứ không thiếu bên người ông ta khi làm đạo diễn chính là gái đẹp, thật thương cho cô gái trẻ tuổi xinh đẹp vẫn còn ước mơ ngây thơ trở thành người nổi tiếng, sau khi ông ta ngủ với Cố Y Phán vài lần liền ghét bỏ cô ta.
“Nếu còn muốn đóng vai nữ chính thì cô tự đi soi gương mà mơ mộng đi, không thể nổi như cồn trên mạng mà còn muốn trở thành người nổi tiếng, cô tỉnh táo một chút được không? Cô cũng không phải là thiếu nữ 17, 18 tuổi, ít đọc sách lại đi, đừng đọc đến mức choáng váng như thế.” Lý Lỗi vòng tay ôm lấy người mẫu nhỏ mới, ác độc trào phúng Cố Y Phán lại tìm tới cửa.
Ông ta cười dâm đãng, nhéo cằm người mẫu trong lòng ngực, nói tiếp: “Vai nữ chính lần này là loại người phụ nữ như cô có thể biểu diễn được à? Bảo bối nhà tôi mới là thích hợp nhất.” Nói xong ông ta vươn đôi môi béo múp hôn lên khuôn mặt kiều diễm của người mẫu đó.
Người mẫu ngượng ngùng đẩy ông ta một cái, không coi ai ra gì mà ve vãn đánh yêu.
Cố Y Phán trong cơn giận dữ nhớ lại thân thể mập mạp của Lý Lỗi đè nặng mình chơi đùa, càng nghĩ càng cảm thấy buồn nôn, cô ta đỏ mặt quát lớn: “Lý Lỗi, ông là đồ cặn bã! Ông có tin là tôi đem chuyện ông không đứng đắn với những nữ diễn viên nói ra bên ngoài hay không. “
“Ôi chao, tôi sợ cô à?!” Lý Lỗi không dao động, chán ghét nhìn Cố Y Phán: “Nói cho cô biết, trong lúc làm tình tôi đã ghi lại tất cả, nếu cô làm bậy, tôi sẽ đăng đoạn video ấy lên, để cho bọn họ thấy bộ dáng dâm tiện ấy của cô! Đến lúc đó cô sẽ trở nên nổi tiếng, chuyện này so với đóng vai nữ chính rất có lời đấy.”
“Ông, ông vậy mà dám quay video lại! Ông không phải là con người, ông sẽ phải chịu quả báo!” Sau khi Cố Y Phán biết được trong tay Lý Lỗi có video của cô ta, cô ta vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, cô ta thực sự đã hối hận khi đã làm điều này.
“Cô yên tâm, chỉ cần cô ngoan ngoãn không làm bậy, video đó sẽ không bao giờ được truyền ra ngoài, tôi cũng sẽ không dùng nó để phá hỏng tiền đồ của cô.” Lý Lỗi bực bội xua tay, cùng người mẫu trẻ đứng dậy rời đi.
Cố Y Phán chỉ biết sững sờ nhìn bóng dáng hai người họ sau đó loạng choạng bước đi, Cố Y Phán, người trước nay chưa từng chịu đả kích lớn bắt đầu trở nên sa đọa.
Hút thuốc, đi bar, có khi còn say bất tỉnh phát sinh quan hệ. Chỉ mới mấy tháng mà người đã gầy gò, tiền tụy nhìn không ra, chẳng còn chút phong thái nào của nữ thần vườn trường.
Ngoài giờ làm việc, Phồn Du thỉnh thoảng gọi điện cho cha mẹ, nói cho họ biết rằng bản thân đã thay đổi công việc và hiện đang ở nước ngoài.
Cha mẹ cô phàn nàn rất nhiều, họ rất lo lắng về việc cô ở một mình, chủ đề trò chuyện thường là những lời khuyên và dặn dò về việc tìm đối tượng kết hôn khiến Phồn Du đau đầu, như thể trong mắt cha mẹ, cô chính là gái lỡ không thể lấy chồng vậy. Phồn Du trả lời có lệ, đồng ý khi nào trở về sẽ hẹn gặp đối tượng mà cha mẹ đã sắp đặt cho cô.
Cô đã rất lâu không nhớ tới Chu Dịch.
Giọng nói và nụ cười của hắn đã bắt đầu mờ đi trong tâm trí cô.
Hóa ra, cô thực sự đã đánh giá thấp sức mạnh của thời gian. Cứ tưởng rằng cô sẽ mãi đắm chìm trong thời gian đó nhiều năm, nhưng không ngờ chỉ trong ba tháng ngắn ngủi, cô đã có thể buông xuống đoạn nhân duyên ấy.
Kể từ lần xóa phương thức liên lạc của Chu Dịch, Phồn Du chưa bao giờ đăng nhập vào phần mềm xã hội trong nước, cách nhau một bức tường, cô không hề biết về những tin tức khác nhau đang xảy ra hàng ngày ở trong nước.
Phồn Du không biết sau khi mình nhẫn tâm vứt bỏ Chu Dịch, hắn đã phóng túng bản thân uống say như chết trong các cuộc tụ tập xã giao, thậm chí có lần phải nhập viện vì trúng độc cồn và xuất huyết dạ dày. Cô cũng không biết rằng trong thời gian Chu Dịch nằm viện, Lust đã trải qua một cuộc khủng hoảng nghiêm trọng và gần như đứng trước bờ vực phá sản. Càng không biết trong khoảng thời gian đó Chu Dịch đã đau đớn và xót xa cỡ nào.
Cô cũng không biết sau hơn một tháng sau khi cô rời đi, studio làm đẹp kia đã bị Cục Công nghiệp và Thương mại đóng cửa do gian lận, giai đoạn làm video làm đẹp đầu tiên của Cố Y Phán đã thất bại, video sắp được tung ra ấy như những tia nước sắp nhảy múa trực tiếp bị chôn vùi trong đại dương bao la. Sau khi studio đóng cửa, Cố Y Phán cũng vội vàng xóa video ấy đi.
Cô ta đã gọi điện cho đạo diễn Lý Lỗi để oán giận về điều này, sau đó hỏi ông ta một lần nữa liệu ông ta có thể sắp xếp một vai diễn mới cho mình hay không.
Lý Lỗi luôn tiêu tiền rất hoang phí, trước kia Cố Y Phán bị bạn học lừa, cô ta đã chủ động tiếp cận Lý Lỗi, mơ ước mình có thể trở thành nữ chính nổi tiếng, cô ta chịu đựng cơn buồn nôn ăn cơm cùng, ngủ cùng uống cùng với ông ta, nhưng không ngờ rằng cuối cùng không lấy được vai nữ chính nào hết mà còn bị ông ta sắp xếp đến quay video cho một studio làm đẹp.
Ban đầu Cố Y Phán vô cùng khó chịu, cũng nhận ra mình bị tên cặn bã Lý Lỗi kia đùa giỡn chẳng ra gì, nhưng sau đó cô ta biết được công ty này đã đuổi Phồn Du đi để cho cô ta vào, nên cô ta cũng nguôi giận, cảm thấy nếu bản thân có thể trở thành một người nổi tiếng trên mạng thì cũng khá tốt. Tuy rằng không bằng những minh tinh khác, nhưng tiền đồ sau này cũng không kém những ngôi sao tuyến hai tuyến ba. Nhưng cô ta không ngờ rằng cuối cùng video lại không ăn khách đến vậy, studio sụp đổ, công sức bận rộn cả tháng nay của cô ta chẳng thu lại được đồng nào.
Mặc dù trong lòng rất hận Lý Lỗi nhưng Cố Y Phán vẫn phải mặt dày nở nụ cười đến tìm ông ta lần nữa, sau đó cô ta nghe nói Kiều Mộ Nhất không diễn trong bộ phim mới lần này của Lý Lỗi nữa, bây giờ nữ chính chưa có, tâm tư cô ta lại dấy lên khao khát.
Việc Cố Y Phán không thích Lý Lỗi cũng dễ hiểu, vì sau cùng người đàn ông của cô ta chính là Chu Dịch, bá đạo tổng tài Chu Dịch, người có thể thỏa mãn mọi ảo tưởng của các cô gái. Cố Y Phán không phải không muốn đi tìm hắn, cô ta đã thử rất nhiều cách để liên lạc với Chu Dịch nhưng đều bị hắn lạnh lùng từ chối, sau đó cô ta dọa sẽ tự tử, cho nên Chu Dịch mới miễn cưỡng đồng ý gặp mặt.
Cô ta muốn xin vào một vị trí ở trong công ty của Chu Dịch, có thể làm thư ký cho hắn thì càng tốt, như vậy cô ta sẽ có thể ở gần hắn hơn, sớm muộn gì cũng có ngày cô ta có thể cướp hắn từ trong tay của Phồn Du, đáng tiếc Chu Dịch không đồng ý với cô ta, còn cảnh cáo cô ta không được liên lạc với hắn nữa.
“Có phải anh vẫn còn trách em vì lúc trước đề nghị chia tay không? Nếu không, nếu không thì tại sao anh lại tìm một người phụ nữ giống em như thế? Có phải anh vẫn chưa quên được đúng không, em …” Cố Y Phán lã chã chực khóc, cho rằng Chu Dịch vẫn còn thương tiếc cô ta.
“Không phải, cô ấy hoàn toàn khác với cô. Mong cô đừng đơn phương so sánh.” Khi Chu Dịch trở nên tuyệt tình, sẽ giống như tảng băng ngàn năm, không ai hay bất cứ thứ gì có thể làm hắn tan chảy.
“Nhưng lúc ở đại học cũng có người nói câu này …” Cố Y Phán bị thái độ lạnh lùng của Chu Dịch kích thích đến nước mắt tuôn rơi, cô ta không quan tâm đến hình tượng đáng thương mà lúc trước xây dựng đến.
“Tại sao cô lại chắc chắn trước khi gặp cô tôi chưa từng gặp qua cô ấy? Được rồi, tôi không muốn nói thêm gì với cô nữa.” Chu Dịch đứng dậy, trước khi rời khỏi quán cà phê còn dặn dò: “Tôi tin rằng với tấm bằng tốt nghiệp của một trường đại học danh tiếng thì sẽ không khó nếu cô chịu khó tìm việc, hãy dành nhiều thời gian hơn cho việc học của cô đi. “
Cố Y Phán biết duyên phận của cô ta và Chu Dịch đã kết thúc, mối quan hệ này sợ là khó khôi phục lại được, cô ta nhìn vào bóng dáng tuấn tú của Chu Dịch điên cuồng hét lên: “Phồn Du có chỗ nào tốt hơn em!!!”
Chu Dịch dừng bước, hắn không thèm quay đầu nhìn lại, chỉ bình tĩnh nói ra hai chữ: “Tất cả.”
Thanh âm nhẹ tựa lông hồng, nhưng nặng hơn núi Thái Sơn.
Chỉ hai từ này đã đánh bại hoàn toàn Cố Y Phán, cô ta hét lên vì xúc động: “Làm thế nào mà cô ta có thể lừa gạt được anh! Có phải là cô ta giả vờ trong sáng đúng không?! Cô ta đã từng thân thiết âu yếm với Diệp Hiểu ở trong trường học, chuyện này những người trong trường ai cũng biết hết! … “
Chu Dịch cau mày, không muốn ở đây dây dưa với cô ta nữa, liền đi thẳng ra ngoài.
Cố Y Phán không còn cách nào khác, đành phải nghe theo lời giới thiệu của bạn học tìm đến Lý Lỗi, vì muốn trở thành minh tinh, muốn kiếm thật nhiều tiền nên cô ta đã không ngần ngại hiến thân, dù trong lòng có hận đến ngứa răng đi chăng nữa cũng chỉ có thể dựa vào ông ta.
Lý Lỗi là người giỏi nhất trong việc nắm giữ giấc mơ của người nổi tiếng. Nữ chính đến dệt nên một giấc mơ đẹp giả dối động lòng người cho một cô gái nhỏ chưa hiểu về sự đời. Cho nên khi đó ông ta đã hứa hẹn sẽ sắp xếp vai nữ chính cho Cố Y Phán, sau đó nhào lại ôm lấy thân thể trẻ tuổi tự đưa tới cửa lăn lộn ngủ.
Ngay từ đầu ông ta đã không nghĩ sẽ cho Cố Y Phán bất kì vai diễn nào, dù sao thì tố chất diễn xuất của cô ta quá ít ỏi, cái giá phải trả cho việc mạo hiểm luôn quá lớn, nên Lý Lỗi sẽ không làm điều này một cách ngu xuẩn. Chỉ tiếc cho Cố Y Phán, người từng bị lừa dối một lần vẫn chưa tỉnh táo, tiếp tục chấp mê bất ngộ [1] mà tìm đến ông ta.
[1] cứ giữ sự mê muội mà không tỉnh ngộ, ý nói cứ giữ sự sai quấy của mình, không chịu sửa đổi.
Lý Lỗi là một người có mới nới cũ, mặc dù Cố Y Phán có ngoại hình ưa nhìn và có vóc dáng chuẩn nhưng thứ không thiếu bên người ông ta khi làm đạo diễn chính là gái đẹp, thật thương cho cô gái trẻ tuổi xinh đẹp vẫn còn ước mơ ngây thơ trở thành người nổi tiếng, sau khi ông ta ngủ với Cố Y Phán vài lần liền ghét bỏ cô ta.
“Nếu còn muốn đóng vai nữ chính thì cô tự đi soi gương mà mơ mộng đi, không thể nổi như cồn trên mạng mà còn muốn trở thành người nổi tiếng, cô tỉnh táo một chút được không? Cô cũng không phải là thiếu nữ 17, 18 tuổi, ít đọc sách lại đi, đừng đọc đến mức choáng váng như thế.” Lý Lỗi vòng tay ôm lấy người mẫu nhỏ mới, ác độc trào phúng Cố Y Phán lại tìm tới cửa.
Ông ta cười dâm đãng, nhéo cằm người mẫu trong lòng ngực, nói tiếp: “Vai nữ chính lần này là loại người phụ nữ như cô có thể biểu diễn được à? Bảo bối nhà tôi mới là thích hợp nhất.” Nói xong ông ta vươn đôi môi béo múp hôn lên khuôn mặt kiều diễm của người mẫu đó.
Người mẫu ngượng ngùng đẩy ông ta một cái, không coi ai ra gì mà ve vãn đánh yêu.
Cố Y Phán trong cơn giận dữ nhớ lại thân thể mập mạp của Lý Lỗi đè nặng mình chơi đùa, càng nghĩ càng cảm thấy buồn nôn, cô ta đỏ mặt quát lớn: “Lý Lỗi, ông là đồ cặn bã! Ông có tin là tôi đem chuyện ông không đứng đắn với những nữ diễn viên nói ra bên ngoài hay không. “
“Ôi chao, tôi sợ cô à?!” Lý Lỗi không dao động, chán ghét nhìn Cố Y Phán: “Nói cho cô biết, trong lúc làm tình tôi đã ghi lại tất cả, nếu cô làm bậy, tôi sẽ đăng đoạn video ấy lên, để cho bọn họ thấy bộ dáng dâm tiện ấy của cô! Đến lúc đó cô sẽ trở nên nổi tiếng, chuyện này so với đóng vai nữ chính rất có lời đấy.”
“Ông, ông vậy mà dám quay video lại! Ông không phải là con người, ông sẽ phải chịu quả báo!” Sau khi Cố Y Phán biết được trong tay Lý Lỗi có video của cô ta, cô ta vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, cô ta thực sự đã hối hận khi đã làm điều này.
“Cô yên tâm, chỉ cần cô ngoan ngoãn không làm bậy, video đó sẽ không bao giờ được truyền ra ngoài, tôi cũng sẽ không dùng nó để phá hỏng tiền đồ của cô.” Lý Lỗi bực bội xua tay, cùng người mẫu trẻ đứng dậy rời đi.
Cố Y Phán chỉ biết sững sờ nhìn bóng dáng hai người họ sau đó loạng choạng bước đi, Cố Y Phán, người trước nay chưa từng chịu đả kích lớn bắt đầu trở nên sa đọa.
Hút thuốc, đi bar, có khi còn say bất tỉnh phát sinh quan hệ. Chỉ mới mấy tháng mà người đã gầy gò, tiền tụy nhìn không ra, chẳng còn chút phong thái nào của nữ thần vườn trường.