Lust: Ham Muốn - Thu Điền Mạch Mạch
Chương 19: Rời đi
Hai giờ rưỡi sáng, công việc bận rộn ở trường quay cuối cùng cũng kết thúc.
Kiều Mộ Nhất và Lương Sâm đang hợp tác quay một video quảng cáo phim, cả hai đều là những kẻ bận bịu, lịch trình bay đầy trời.
Sau khi xong việc, Kiều Mộ Nhất gọi Lương Sâm lại: “Này, anh có biết lần trước suýt chút nữa tôi đã gặp chuyện ngoài ý muốn không?”
“Có chuyện gì vậy?” Lương Sâm thắc mắc.
“Lần trước đi yến tiệc với anh, trong ly rượu champagne của tôi bị người ta bỏ thuốc.” Kiều Mộ Nhất dựa vào tường châm một điếu thuốc, sương khói lượn lờ quanh đầu ngón tay sơn màu đỏ, vòng quanh ngón tay xinh đẹp sau đó tan biến đi mất.
“Còn có chuyện như vậy à!” Lương Sâm sửng sốt, anh suy nghĩ một chút liền hỏi lại: “Lần trước lúc tôi đưa em về, trên đường đi em cũng không có chuyện gì bất thường, chẳng lẽ lúc về nhà thuốc mới phát huy tác dụng?”
“Không, số tôi tốt, không có uống nó.” Kiều Mộ Nhất bình tĩnh phun ra một hơi thuốc, hai mắt vô hồn.
Lương Sâm cảm thấy nhẹ nhõm, vỗ ngực hai cái, thở dài: “Không sao thì tốt, nếu em thật sự xảy ra chuyện gì, Kiều Dịch chắc chắn sẽ lấy mạng của tôi.”
Vừa nghe tên Kiều Dịch, sắc mặt Kiều Mộ Nhất nháy mắt trở nên khó coi, cô nhíu mày hút một hơi thuốc, nói: “Tôi chưa từng nói với anh, không có chuyện gì thì đừng nhắc tới tên khốn khiếp đó trước mặt tôi à.”
“Khụ khụ, xin lỗi.” Lương Sâm ho khan một tiếng, “Kiều Dịch rất muốn cải thiện mối quan hệ tốt với em, hắn ta thường xuyên hỏi thăm tôi về em. Theo tôi thấy…”
“Đủ rồi!” Kiều Mộ Nhất lạnh giọng ngắt lời Lương Sâm, “Tôi tới đây là để nói về chuyện bữa tiệc kia, tôi đã suy nghĩ rất lâu, cũng đã đoán ra được là ai muốn hại tôi, ông ta là một tên bụi đời, Lý Lỗi.”
“Ông ta, nhân phẩm của ông ta quả thực chẳng ra gì, tôi nghe nói ông ta thường xuyên động tay động chân với diễn viên nữ.” Lý Lỗi là một đạo diễn có tiếng, trước kia Lương Sâm đã từng hợp tác với ông ta một bộ phim, cũng đã tận mắt nhìn thấy Lý Lỗi quấy rối tình dục một diễn viên nữ.
“Bộ phim tiếp theo mà công ty sắp xếp cho tôi là của ông ta, lúc đầu tôi muốn từ chối, nhưng công ty muốn tôi phải tìm được một bộ có tài nguyên tốt hơn bộ này. Anh giúp tôi tìm cách đi.” Kiều Mộ Nhất nói ra mục đích chủ yếu muốn nhờ Lương Sâm giúp.
“Ôi trời, tôi nói với em này, loại chuyện vặt vãnh này em hãy đi tìm cha em, ông ấy sẽ giúp em giải quyết chuyện này dễ dàng, không cần phải hao tâm tổn trí như vậy đâu.” Lương Sâm là một trong số ít người trong giới biết được lai lịch của Kiều Mộ Nhất.
“Dừng dừng dừng, nói chuyện với anh tốn sức quá, anh cứ nói thẳng là giúp hay không giúp là được.” Kiều Mộ Nhất trở nên mất kiên nhẫn, cô thật sự không thích tính tình của Lương Sâm.
“Giúp thì nhất định phải giúp rồi, bộ phim tiếp theo tôi có quyền lợi được chọn nữ diễn viên đóng cùng, hiện tại tôi chưa liên hệ với ai nên vai này sẽ giao cho em, nhưng đa số địa điểm quay bộ phim này đều ở nước ngoài.”
“Tôi đi, cứ như vậy đi, lát nữa tôi sẽ nói chuyện này với người đại diện của mình.” Kiều Mộ Nhất xoay người rời đi.
“Này, chờ đã.” Lương Sâm ngăn Kiều Mộ Nhất lại, tò mò hỏi: “Ly champagne kia, em đổ đi hả?”
“Tôi nói này, anh là một người đàn ông, nhưng trình độ nhiều chuyện còn muốn hơn phụ nữ đấy.” Kiều Mộ Nhất trợn mắt nhìn Lương Sâm, “Cái ly kia bị Phồn Du uống.”
“Cô ấy?” Lương Sâm hiển nhiên có ấn tượng với Phồn Du, “Cô ấy không sao chứ?
“Anh cũng lo lắng à?” Kiều Mộ Nhất liếc mắt nhìn anh một cái, cười cười, “Thế nào, anh thích cô ấy?”
“Làm gì có chuyện đó?” Lương Sâm vội xua tay nói: “Tôi chỉ cảm thấy cô ấy rất đặc biệt.”
Kiều Mộ Nhất hừ một tiếng coi thường, cô trợ lý nhỏ liên tục thúc giục cô, cô cũng không muốn nói chuyện với Lương Sâm nữa nên trực tiếp rời đi.
Bên đây, Phồn Du đã quay xong video sau đó đang bận rộn cắt video, thêm phụ đề và thêm các hiệu ứng đặc biệt khác.
“Ai da, vừa đổi công việc mới mà lại muốn học thêm nhiều kỹ năng khác nữa.” Phồn Du vươn vai, miệng phàn nàn nhưng trong lòng có chút thích thú.
Đang loay hoay làm thì nhận được âm báo WeChat trên điện thoại, Phồn Du cầm lên xem, là Kiều Mộ Nhất gửi đến.
Lần trước trước khi về Kiều Mộ Nhất đã thêm bạn với Phồn Du, sau đó cô ấy gửi qua một bức ảnh chụp chung của Cố Y Phán và Chu Dịch trước kia.
Trong ảnh, Cố Y Phán cười tươi như hoa, thẹn thùng dựa vào trong lòng ngực của Chu Dịch, còn Chu Dịch đang xem tài liệu, không hợp tác nhìn máy ảnh.
Phồn Du nhìn vào bức ảnh, cô tưởng tượng đến hình ảnh Cố Y Phán đầy đắc ý đăng ảnh chụp vào trong giới khoe với bạn bè của mình, nghĩ đến đây trong lòng lập tức đau đớn.
Phồn Du càng đau lòng hơn khi nhận ra bản thân mình không có một tấm ảnh chụp chung nào với Chu Dịch.
Lần này, Kiều Mộ Nhất lại gửi thêm một tấm ảnh khác nữa, Phồn Du nghi ngờ, không biết bức ảnh lần này được chụp vào lúc nào.
Hình ảnh hiện lên chính là Chu Dịch và Cố Y Phán đang ngồi đối mặt nhau trong quán cà phê, bức ảnh này được chụp bí mật từ bên ngoài.
“Bức ảnh này chụp vào lúc nào?” Phồn Du có linh cảm không tốt, trực giác cô cảm thấy bức ảnh này được chụp cách đây không lâu.
“Tối qua, trợ lý của tôi thấy hai người đó khi đang mua cà phê cho tôi, sau đó chụp lại đưa cho tôi xem.” Tin tức của Kiều Mộ Nhất xác nhận phỏng đoán của Phồn Du.
Phồn Du nghĩ đến đêm qua Chu Dịch không có đến biệt thự, dù sao cũng có lúc hắn phải về nhà, nên cô cũng không nghi ngờ gì.
“Ừ, tôi biết rồi.” Phồn Du tùy tiện gửi lại một tin nhắn.
“Này, tôi thực sự không ngờ rằng cô ta lại trở về, chia buồn với cô.”
“Tôi không sao.”
“OK, là tôi nghĩ nhiều.”
Đêm nay Chu Dịch đến biệt thự, Phồn Du nặng nề chỉnh lại tâm trạng, gượng cười nghênh đón hắn.
“Làm sao vậy, có tâm sự sao?” Chu Dịch xoa bóp khuôn mặt Phồn Du.
“Không có gì, chỉ là em đang lo lắng về công việc mới của mình thôi.” Phồn Du nhận lấy chiếc cặp từ Chu Dịch, qua loa nói ra một lý do.
Chu Dịch cởi áo khoác, nới lỏng cà vạt, nói: “Nếu không ổn, em có thể đổi sang một công việc khác, tôi không nghĩ công việc hiện tại em chọn là công việc tốt.”
“Vâng, không sao đâu ạ, em thích công việc này.”
“Được, đừng làm việc quá sức, bảo bối.”
Nghe Chu Dịch gọi mình là bảo bối, trong lòng Phồn Du bỗng sinh ra cảm giác khó chịu, nhất là khi cảm thấy rất có thể hôm trước hắn cũng đã gọi người khác như vậy.
“Hôm qua anh về nhà ạ?” Vừa hỏi ra vấn đề này, Phồn Du hận không thể cắn đứt đầu lưỡi của mình.
“Ừ.” Chu Dịch không chút suy nghĩ nói.
Phồn Du cố nén suy nghĩ muốn lấy điện thoại ra, tìm bức ảnh kia, đối mặt giằng co với Chu Dịch một trận, cô thất vọng thở dài, xoay người vào bếp chuẩn bị bữa tối.
Cuối cùng Phồn Du đã xóa bức ảnh mà Kiều Mộ Nhất gửi cho cô, cũng thay đổi chữ ký lại, cái gì mà “Nguyện tình yêu không bị lừa dối”, bị Kiều Mộ Nhất chụp hình lại cười nhạo một phen.
Bởi vì sự tồn tại của Cố Y Phán, mối quan hệ của Phồn Du và Kiều Mộ Nhất không hiểu sao lại trở nên tốt hơn, quả đúng với câu nói, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn.
Phồn Du nghĩ rằng cô có thể chịu đựng được điều này, nhưng cô đã đánh giá quá cao bản thân và đánh giá thấp Cố Y Phán, cô và Chu Dịch rốt cuộc cũng xảy ra tranh chấp, hoặc là nói chính cô đơn phường cùng Chu Dịch tuyên chiến.
Đầu tháng, Phồn Du đem video đã hoàn thành đến phòng làm việc Hân Nhã, trên cơ bản thì hợp tác đã định sẵn, lần này cô chỉ đi ký hợp đồng mà thôi.
Ngay khi Phồn Du đến phòng làm việc, Tiểu Vương, giám đốc nhân sự đã nhìn cô với vẻ mặt ngượng ngùng, trong lòng Phồn Du run lên, cô cảm thấy công việc này có khả năng sẽ thay đổi.
Quả nhiên, Tiểu Vương mỉm cười nói, “Khụ, là Phồn tiểu thư đúng không? Ngài thật sự rất ưu tú, chúng tôi cũng rất mong được làm việc với cô. Nhưng mà …”
Trong lòng Phồn Du hiểu rõ, cô lạnh lùng mở miệng: “Lần trước chúng ta đã nói chuyện rất vui vẻ, nhưng lần này các người lại trực tiếp trở mặt, các người cũng nên cho tôi một lý do.”
“Được được, Phồn tiểu thư bớt tức giận.” Tiểu Vương liên tục xin lỗi, trong lòng anh ta có chút không vui, nói: “Chúng tôi cũng không muốn như vậy, mấu chốt là sẽ luôn có người có hậu phương vững chắc, chúng tôi cũng là người làm công ăn lương, phải cúi đầu, ngài thấy có phải hay không?”
“Ồ, vậy thì tôi cũng nên biết là người nào thay tôi, chết thì cũng phải làm hồn ma minh bạch, đúng không?” Phồn Du không thuận theo buông tha, trong thời gian này cô đã rất vất vả với công việc này, biết rằng kết quả này rất khó để chấp nhận được, hiện tại cô đã tán đồng với cách nói của Chu Dịch, studio này không tử tế, nó không thích hợp để hợp tác chút nào.
“Được được, cô ấy sẽ đến đây ngay. Phồn tiểu thư đợi một lát.” Tiểu Vương dẫn Phồn Du đến khu vực nghỉ ngơi, rót một tách trà cho cô.
Phồn Du chưa đợi được hai phút thì đã thấy một cô gái đẩy cửa bước vào, vẻ mặt cô ta khá không vui.
Phồn Du nhanh chóng đứng dậy, người đến là Cố Y Phán, quả là âm hồn không tan mà.
Cố Y Phán cũng nhìn thấy Phồn Du, nhìn vẻ mặt của cô, cô ta lập tức hiểu rằng bản thân sẽ phải thế thân cho vị trí của Phồn Du, vừa rồi cô ta có chút không vui, lúc này cô ta lập tức thay đổi sắc mặt, cười đến mức mặt mày hồng cả lên.
Cô ta bước tới chào hỏi: “Thật trùng hợp, cô còn nhớ tôi không? Chúng ta đã từng gặp nhau ở cửa hàng thịt nướng.”
“Ồ, thật là trùng hợp.” Phồn Du giả vờ vui vẻ, cười nói: “Nếu làm quá nhiều chuyện cướp đồ của người ta, sẽ bị báo ứng đấy.”
“Lời này nên là tôi nói với Phồn tiểu thư chứ nhỉ, đoạt bạn trai của người khác, sẽ sống cô độc hết quãng đời còn lại đấy.” Cố Y Phán đắc y nhướng mày với Phồn Du, cố ý chọc giận cô: “Tôi cũng không ngờ anh ấy sẽ vì tôi mà làm điều này.”
Phồn Du không muốn giống như một chú hề ở đây cãi nhau với Cố Y Phán, xung quanh có một vòng vây nhân viên studio đang xem náo nhiệt, Phồn Du đành phải đẩy cửa rời đi.
Tiểu Vương cầm một hợp quà đuổi theo, ngăn Phồn Du lại: “Phồn tiểu thư, lần này là studio của chúng tôi có lỗi với ngài, đây là món quà nhỏ mong ngài sẽ nhận lấy, studio chúng tôi mong được hợp tác với Phồn tiểu thư trong tương lai.”
“Không cần.” Phồn Du đẩy Tiểu Vương ra, lái xe rời đi.
Trở về biệt thự, Phồn Du không kìm được nước mắt khi thu dọn đồ đạc. Cuối cùng cô cũng hạ quyết tâm sẽ cùng Chu Dịch thanh toán xong mối quan hệ này.
Cố Y Phán có thể thay cô vì cô ta có hậu phương hùng hậu, nhưng tại sao Chu Dịch lại có thể giúp cô ta chứ, hắn ta rõ ràng đã nhìn thấy cô quay video, cắt video, bận rộn như vậy, vậy mà hắn ta lại không nói một lời mà làm ra việc này, dù muốn sắp xếp một công việc cho Cố Y Phán thì cũng đâu cần một hai phải hy sinh cô chứ.
Hắn ta muốn nói điều gì? Hắn đang cảnh cáo cô sao, bản thân là người thay thế mà còn không ngoan ngoãn thoái vị?
Phồn Du gửi một tin nhắn cho Kiều Mộ Nhất, nói rằng cô và Chu Dịch tan vỡ rồi.
Kiều Mộ Nhất trực tiếp gọi cho Phồn Du: “Fuck, nhanh như vậy, bị Cố Y Phán làm phiền à?”
“Ừ, Chu Dịch sắp xếp công việc cho cô ấy, đem tôi đuổi đi, tôi đoán là bọn họ ở quán cà phê là để đã bàn bạc chuyện này.” Phồn Du nghẹn ngào nói qua điện thoại, “Tôi cảm thấy cô nên ra tay đi, tôi không vui khi Cố Y Phán và Chu Dịch ở cạnh với nhau, nếu cô và hắn ta ở chung thì tôi còn có thể bình tĩnh tiếp thu được.”
“Đừng nói lung tung nữa, hiện tại tôi đã có mục tiêu mới, tôi không có thời gian để chờ đợi tình yêu của Chu Dịch, mà này, bây giờ cô đang không có việc làm phải không?”
“Ừ.” Phồn Du trả lời, “Cô định sắp xếp công việc cho tôi à.”
“Chuyên gia trang điểm trong đoàn phim mới của tôi bị ốm đột ngột được đưa đến bệnh viện, hôm nay chuẩn bị đi nước ngoài, kết quả xảy ra chuyện này nên hiện tại tôi đang tìm người đến giúp.” Kiều Mộ Nhất ở đầu giây bên kia không biết đang nói chuyện với ai, sau đó cô ấy lại nói: “Cô đến giúp được không, nhanh chóng quyết định đi, chúng tôi đang rất vội, bây giờ chúng tôi đang làm thủ tục bay ra nước ngoài, có thể ngày kia tôi sẽ không về kịp.”
“Đi, tôi đi, tôi vừa thu dọn hành lý, cô gửi địa điểm cho tôi, tôi sẽ bắt taxi đến đoàn phim của cô.” Phồn Du đang lo lắng không biết sau khi rời khỏi căn hộ này sẽ đi đâu, thật may là Kiều Mộ Nhất đã mở đường cho cô.
“Được, vậy nhé, tôi cúp máy đây.” Sau khi cúp máy Kiều Mộ Nhất liền gửi một vị trí trên WeChat.
Trước khi Phồn Du đi, cô quay đầu nhìn lại căn hộ nơi cô đã sống hai tháng, nhẹ nhàng nói lời tạm biệt trong lòng.
Tạm biệt Chu Dịch, tạm biệt tình yêu ngắn ngủi của em.
Kiều Mộ Nhất và Lương Sâm đang hợp tác quay một video quảng cáo phim, cả hai đều là những kẻ bận bịu, lịch trình bay đầy trời.
Sau khi xong việc, Kiều Mộ Nhất gọi Lương Sâm lại: “Này, anh có biết lần trước suýt chút nữa tôi đã gặp chuyện ngoài ý muốn không?”
“Có chuyện gì vậy?” Lương Sâm thắc mắc.
“Lần trước đi yến tiệc với anh, trong ly rượu champagne của tôi bị người ta bỏ thuốc.” Kiều Mộ Nhất dựa vào tường châm một điếu thuốc, sương khói lượn lờ quanh đầu ngón tay sơn màu đỏ, vòng quanh ngón tay xinh đẹp sau đó tan biến đi mất.
“Còn có chuyện như vậy à!” Lương Sâm sửng sốt, anh suy nghĩ một chút liền hỏi lại: “Lần trước lúc tôi đưa em về, trên đường đi em cũng không có chuyện gì bất thường, chẳng lẽ lúc về nhà thuốc mới phát huy tác dụng?”
“Không, số tôi tốt, không có uống nó.” Kiều Mộ Nhất bình tĩnh phun ra một hơi thuốc, hai mắt vô hồn.
Lương Sâm cảm thấy nhẹ nhõm, vỗ ngực hai cái, thở dài: “Không sao thì tốt, nếu em thật sự xảy ra chuyện gì, Kiều Dịch chắc chắn sẽ lấy mạng của tôi.”
Vừa nghe tên Kiều Dịch, sắc mặt Kiều Mộ Nhất nháy mắt trở nên khó coi, cô nhíu mày hút một hơi thuốc, nói: “Tôi chưa từng nói với anh, không có chuyện gì thì đừng nhắc tới tên khốn khiếp đó trước mặt tôi à.”
“Khụ khụ, xin lỗi.” Lương Sâm ho khan một tiếng, “Kiều Dịch rất muốn cải thiện mối quan hệ tốt với em, hắn ta thường xuyên hỏi thăm tôi về em. Theo tôi thấy…”
“Đủ rồi!” Kiều Mộ Nhất lạnh giọng ngắt lời Lương Sâm, “Tôi tới đây là để nói về chuyện bữa tiệc kia, tôi đã suy nghĩ rất lâu, cũng đã đoán ra được là ai muốn hại tôi, ông ta là một tên bụi đời, Lý Lỗi.”
“Ông ta, nhân phẩm của ông ta quả thực chẳng ra gì, tôi nghe nói ông ta thường xuyên động tay động chân với diễn viên nữ.” Lý Lỗi là một đạo diễn có tiếng, trước kia Lương Sâm đã từng hợp tác với ông ta một bộ phim, cũng đã tận mắt nhìn thấy Lý Lỗi quấy rối tình dục một diễn viên nữ.
“Bộ phim tiếp theo mà công ty sắp xếp cho tôi là của ông ta, lúc đầu tôi muốn từ chối, nhưng công ty muốn tôi phải tìm được một bộ có tài nguyên tốt hơn bộ này. Anh giúp tôi tìm cách đi.” Kiều Mộ Nhất nói ra mục đích chủ yếu muốn nhờ Lương Sâm giúp.
“Ôi trời, tôi nói với em này, loại chuyện vặt vãnh này em hãy đi tìm cha em, ông ấy sẽ giúp em giải quyết chuyện này dễ dàng, không cần phải hao tâm tổn trí như vậy đâu.” Lương Sâm là một trong số ít người trong giới biết được lai lịch của Kiều Mộ Nhất.
“Dừng dừng dừng, nói chuyện với anh tốn sức quá, anh cứ nói thẳng là giúp hay không giúp là được.” Kiều Mộ Nhất trở nên mất kiên nhẫn, cô thật sự không thích tính tình của Lương Sâm.
“Giúp thì nhất định phải giúp rồi, bộ phim tiếp theo tôi có quyền lợi được chọn nữ diễn viên đóng cùng, hiện tại tôi chưa liên hệ với ai nên vai này sẽ giao cho em, nhưng đa số địa điểm quay bộ phim này đều ở nước ngoài.”
“Tôi đi, cứ như vậy đi, lát nữa tôi sẽ nói chuyện này với người đại diện của mình.” Kiều Mộ Nhất xoay người rời đi.
“Này, chờ đã.” Lương Sâm ngăn Kiều Mộ Nhất lại, tò mò hỏi: “Ly champagne kia, em đổ đi hả?”
“Tôi nói này, anh là một người đàn ông, nhưng trình độ nhiều chuyện còn muốn hơn phụ nữ đấy.” Kiều Mộ Nhất trợn mắt nhìn Lương Sâm, “Cái ly kia bị Phồn Du uống.”
“Cô ấy?” Lương Sâm hiển nhiên có ấn tượng với Phồn Du, “Cô ấy không sao chứ?
“Anh cũng lo lắng à?” Kiều Mộ Nhất liếc mắt nhìn anh một cái, cười cười, “Thế nào, anh thích cô ấy?”
“Làm gì có chuyện đó?” Lương Sâm vội xua tay nói: “Tôi chỉ cảm thấy cô ấy rất đặc biệt.”
Kiều Mộ Nhất hừ một tiếng coi thường, cô trợ lý nhỏ liên tục thúc giục cô, cô cũng không muốn nói chuyện với Lương Sâm nữa nên trực tiếp rời đi.
Bên đây, Phồn Du đã quay xong video sau đó đang bận rộn cắt video, thêm phụ đề và thêm các hiệu ứng đặc biệt khác.
“Ai da, vừa đổi công việc mới mà lại muốn học thêm nhiều kỹ năng khác nữa.” Phồn Du vươn vai, miệng phàn nàn nhưng trong lòng có chút thích thú.
Đang loay hoay làm thì nhận được âm báo WeChat trên điện thoại, Phồn Du cầm lên xem, là Kiều Mộ Nhất gửi đến.
Lần trước trước khi về Kiều Mộ Nhất đã thêm bạn với Phồn Du, sau đó cô ấy gửi qua một bức ảnh chụp chung của Cố Y Phán và Chu Dịch trước kia.
Trong ảnh, Cố Y Phán cười tươi như hoa, thẹn thùng dựa vào trong lòng ngực của Chu Dịch, còn Chu Dịch đang xem tài liệu, không hợp tác nhìn máy ảnh.
Phồn Du nhìn vào bức ảnh, cô tưởng tượng đến hình ảnh Cố Y Phán đầy đắc ý đăng ảnh chụp vào trong giới khoe với bạn bè của mình, nghĩ đến đây trong lòng lập tức đau đớn.
Phồn Du càng đau lòng hơn khi nhận ra bản thân mình không có một tấm ảnh chụp chung nào với Chu Dịch.
Lần này, Kiều Mộ Nhất lại gửi thêm một tấm ảnh khác nữa, Phồn Du nghi ngờ, không biết bức ảnh lần này được chụp vào lúc nào.
Hình ảnh hiện lên chính là Chu Dịch và Cố Y Phán đang ngồi đối mặt nhau trong quán cà phê, bức ảnh này được chụp bí mật từ bên ngoài.
“Bức ảnh này chụp vào lúc nào?” Phồn Du có linh cảm không tốt, trực giác cô cảm thấy bức ảnh này được chụp cách đây không lâu.
“Tối qua, trợ lý của tôi thấy hai người đó khi đang mua cà phê cho tôi, sau đó chụp lại đưa cho tôi xem.” Tin tức của Kiều Mộ Nhất xác nhận phỏng đoán của Phồn Du.
Phồn Du nghĩ đến đêm qua Chu Dịch không có đến biệt thự, dù sao cũng có lúc hắn phải về nhà, nên cô cũng không nghi ngờ gì.
“Ừ, tôi biết rồi.” Phồn Du tùy tiện gửi lại một tin nhắn.
“Này, tôi thực sự không ngờ rằng cô ta lại trở về, chia buồn với cô.”
“Tôi không sao.”
“OK, là tôi nghĩ nhiều.”
Đêm nay Chu Dịch đến biệt thự, Phồn Du nặng nề chỉnh lại tâm trạng, gượng cười nghênh đón hắn.
“Làm sao vậy, có tâm sự sao?” Chu Dịch xoa bóp khuôn mặt Phồn Du.
“Không có gì, chỉ là em đang lo lắng về công việc mới của mình thôi.” Phồn Du nhận lấy chiếc cặp từ Chu Dịch, qua loa nói ra một lý do.
Chu Dịch cởi áo khoác, nới lỏng cà vạt, nói: “Nếu không ổn, em có thể đổi sang một công việc khác, tôi không nghĩ công việc hiện tại em chọn là công việc tốt.”
“Vâng, không sao đâu ạ, em thích công việc này.”
“Được, đừng làm việc quá sức, bảo bối.”
Nghe Chu Dịch gọi mình là bảo bối, trong lòng Phồn Du bỗng sinh ra cảm giác khó chịu, nhất là khi cảm thấy rất có thể hôm trước hắn cũng đã gọi người khác như vậy.
“Hôm qua anh về nhà ạ?” Vừa hỏi ra vấn đề này, Phồn Du hận không thể cắn đứt đầu lưỡi của mình.
“Ừ.” Chu Dịch không chút suy nghĩ nói.
Phồn Du cố nén suy nghĩ muốn lấy điện thoại ra, tìm bức ảnh kia, đối mặt giằng co với Chu Dịch một trận, cô thất vọng thở dài, xoay người vào bếp chuẩn bị bữa tối.
Cuối cùng Phồn Du đã xóa bức ảnh mà Kiều Mộ Nhất gửi cho cô, cũng thay đổi chữ ký lại, cái gì mà “Nguyện tình yêu không bị lừa dối”, bị Kiều Mộ Nhất chụp hình lại cười nhạo một phen.
Bởi vì sự tồn tại của Cố Y Phán, mối quan hệ của Phồn Du và Kiều Mộ Nhất không hiểu sao lại trở nên tốt hơn, quả đúng với câu nói, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn.
Phồn Du nghĩ rằng cô có thể chịu đựng được điều này, nhưng cô đã đánh giá quá cao bản thân và đánh giá thấp Cố Y Phán, cô và Chu Dịch rốt cuộc cũng xảy ra tranh chấp, hoặc là nói chính cô đơn phường cùng Chu Dịch tuyên chiến.
Đầu tháng, Phồn Du đem video đã hoàn thành đến phòng làm việc Hân Nhã, trên cơ bản thì hợp tác đã định sẵn, lần này cô chỉ đi ký hợp đồng mà thôi.
Ngay khi Phồn Du đến phòng làm việc, Tiểu Vương, giám đốc nhân sự đã nhìn cô với vẻ mặt ngượng ngùng, trong lòng Phồn Du run lên, cô cảm thấy công việc này có khả năng sẽ thay đổi.
Quả nhiên, Tiểu Vương mỉm cười nói, “Khụ, là Phồn tiểu thư đúng không? Ngài thật sự rất ưu tú, chúng tôi cũng rất mong được làm việc với cô. Nhưng mà …”
Trong lòng Phồn Du hiểu rõ, cô lạnh lùng mở miệng: “Lần trước chúng ta đã nói chuyện rất vui vẻ, nhưng lần này các người lại trực tiếp trở mặt, các người cũng nên cho tôi một lý do.”
“Được được, Phồn tiểu thư bớt tức giận.” Tiểu Vương liên tục xin lỗi, trong lòng anh ta có chút không vui, nói: “Chúng tôi cũng không muốn như vậy, mấu chốt là sẽ luôn có người có hậu phương vững chắc, chúng tôi cũng là người làm công ăn lương, phải cúi đầu, ngài thấy có phải hay không?”
“Ồ, vậy thì tôi cũng nên biết là người nào thay tôi, chết thì cũng phải làm hồn ma minh bạch, đúng không?” Phồn Du không thuận theo buông tha, trong thời gian này cô đã rất vất vả với công việc này, biết rằng kết quả này rất khó để chấp nhận được, hiện tại cô đã tán đồng với cách nói của Chu Dịch, studio này không tử tế, nó không thích hợp để hợp tác chút nào.
“Được được, cô ấy sẽ đến đây ngay. Phồn tiểu thư đợi một lát.” Tiểu Vương dẫn Phồn Du đến khu vực nghỉ ngơi, rót một tách trà cho cô.
Phồn Du chưa đợi được hai phút thì đã thấy một cô gái đẩy cửa bước vào, vẻ mặt cô ta khá không vui.
Phồn Du nhanh chóng đứng dậy, người đến là Cố Y Phán, quả là âm hồn không tan mà.
Cố Y Phán cũng nhìn thấy Phồn Du, nhìn vẻ mặt của cô, cô ta lập tức hiểu rằng bản thân sẽ phải thế thân cho vị trí của Phồn Du, vừa rồi cô ta có chút không vui, lúc này cô ta lập tức thay đổi sắc mặt, cười đến mức mặt mày hồng cả lên.
Cô ta bước tới chào hỏi: “Thật trùng hợp, cô còn nhớ tôi không? Chúng ta đã từng gặp nhau ở cửa hàng thịt nướng.”
“Ồ, thật là trùng hợp.” Phồn Du giả vờ vui vẻ, cười nói: “Nếu làm quá nhiều chuyện cướp đồ của người ta, sẽ bị báo ứng đấy.”
“Lời này nên là tôi nói với Phồn tiểu thư chứ nhỉ, đoạt bạn trai của người khác, sẽ sống cô độc hết quãng đời còn lại đấy.” Cố Y Phán đắc y nhướng mày với Phồn Du, cố ý chọc giận cô: “Tôi cũng không ngờ anh ấy sẽ vì tôi mà làm điều này.”
Phồn Du không muốn giống như một chú hề ở đây cãi nhau với Cố Y Phán, xung quanh có một vòng vây nhân viên studio đang xem náo nhiệt, Phồn Du đành phải đẩy cửa rời đi.
Tiểu Vương cầm một hợp quà đuổi theo, ngăn Phồn Du lại: “Phồn tiểu thư, lần này là studio của chúng tôi có lỗi với ngài, đây là món quà nhỏ mong ngài sẽ nhận lấy, studio chúng tôi mong được hợp tác với Phồn tiểu thư trong tương lai.”
“Không cần.” Phồn Du đẩy Tiểu Vương ra, lái xe rời đi.
Trở về biệt thự, Phồn Du không kìm được nước mắt khi thu dọn đồ đạc. Cuối cùng cô cũng hạ quyết tâm sẽ cùng Chu Dịch thanh toán xong mối quan hệ này.
Cố Y Phán có thể thay cô vì cô ta có hậu phương hùng hậu, nhưng tại sao Chu Dịch lại có thể giúp cô ta chứ, hắn ta rõ ràng đã nhìn thấy cô quay video, cắt video, bận rộn như vậy, vậy mà hắn ta lại không nói một lời mà làm ra việc này, dù muốn sắp xếp một công việc cho Cố Y Phán thì cũng đâu cần một hai phải hy sinh cô chứ.
Hắn ta muốn nói điều gì? Hắn đang cảnh cáo cô sao, bản thân là người thay thế mà còn không ngoan ngoãn thoái vị?
Phồn Du gửi một tin nhắn cho Kiều Mộ Nhất, nói rằng cô và Chu Dịch tan vỡ rồi.
Kiều Mộ Nhất trực tiếp gọi cho Phồn Du: “Fuck, nhanh như vậy, bị Cố Y Phán làm phiền à?”
“Ừ, Chu Dịch sắp xếp công việc cho cô ấy, đem tôi đuổi đi, tôi đoán là bọn họ ở quán cà phê là để đã bàn bạc chuyện này.” Phồn Du nghẹn ngào nói qua điện thoại, “Tôi cảm thấy cô nên ra tay đi, tôi không vui khi Cố Y Phán và Chu Dịch ở cạnh với nhau, nếu cô và hắn ta ở chung thì tôi còn có thể bình tĩnh tiếp thu được.”
“Đừng nói lung tung nữa, hiện tại tôi đã có mục tiêu mới, tôi không có thời gian để chờ đợi tình yêu của Chu Dịch, mà này, bây giờ cô đang không có việc làm phải không?”
“Ừ.” Phồn Du trả lời, “Cô định sắp xếp công việc cho tôi à.”
“Chuyên gia trang điểm trong đoàn phim mới của tôi bị ốm đột ngột được đưa đến bệnh viện, hôm nay chuẩn bị đi nước ngoài, kết quả xảy ra chuyện này nên hiện tại tôi đang tìm người đến giúp.” Kiều Mộ Nhất ở đầu giây bên kia không biết đang nói chuyện với ai, sau đó cô ấy lại nói: “Cô đến giúp được không, nhanh chóng quyết định đi, chúng tôi đang rất vội, bây giờ chúng tôi đang làm thủ tục bay ra nước ngoài, có thể ngày kia tôi sẽ không về kịp.”
“Đi, tôi đi, tôi vừa thu dọn hành lý, cô gửi địa điểm cho tôi, tôi sẽ bắt taxi đến đoàn phim của cô.” Phồn Du đang lo lắng không biết sau khi rời khỏi căn hộ này sẽ đi đâu, thật may là Kiều Mộ Nhất đã mở đường cho cô.
“Được, vậy nhé, tôi cúp máy đây.” Sau khi cúp máy Kiều Mộ Nhất liền gửi một vị trí trên WeChat.
Trước khi Phồn Du đi, cô quay đầu nhìn lại căn hộ nơi cô đã sống hai tháng, nhẹ nhàng nói lời tạm biệt trong lòng.
Tạm biệt Chu Dịch, tạm biệt tình yêu ngắn ngủi của em.