Livestream Viết Chuyện Tình Trong Sáng Tôi Thành Thần Ở Trùng Tộc
Chương 248: À, anh là chiến lợi phẩm tương lai của tôi
"Em không..." Trong giây lát, Anouchka định nói gì đó nhưng rồi lại im lặng.
Vài giây trôi qua trong yên lặng.
Anouchka siết chặt hàm, cơ nhai hơi phồng lên, giọng khản đặc nói: "Gặp em lúc 18 tuổi không phải là một ý kiến hay."
Thời Tấc Cẩn nhìn chăm chú vào Anouchka. Anouchka cúi đầu nhìn vô lăng, hai tay hắn đặt trên vô lăng, ngón trỏ tay trái vô thức gõ nhẹ lên lớp sơn của nó: Âm thanh trầm đục vang lên trong không gian yên tĩnh của xe.
Tổng tư lệnh Viễn Đông vẫn giữ dáng vẻ hoàn hảo có thể lên ảnh tuyển quân, kiểu tóc bồng bềnh đẹp trai, khuôn mặt anh tuấn, ngay cả phần chân mày và tóc mai thường bị bỏ qua cũng được cắt tỉa gọn gàng, chỉn chu đến từng chi tiết. Trùng trẻ đang say đắm trong tình yêu rất quan tâm đến biểu hiện trước mặt trùng mình yêu. Trong chuyện tình yêu, Anouchka thường hiểu sai nhiều hơn, những trò đùa làm Thời Tấc Cẩn vui thì có sáu phần mười là ngốc nghếch đến mức thẳng thắn, vụng về đến mức khó tin. Anouchka chỉ có thể cố gắng hết sức ở những mặt khác, luôn đạt điểm tuyệt đối, cố gắng lấy lại một chút điểm số.
Bây giờ Anouchka nhìn chằm chằm vào vô lăng, mím môi đắm chìm trong ký ức để tìm câu trả lời về phản ứng của bản thân lúc 18 tuổi cho bạn đời không chút ổn định, dù cố giữ vẻ mặt bình tĩnh nhưng vẫn có thể thấy hắn đang bị thận trọng hồi hộp mà không hề chuẩn bị trước.
"Kể cho anh nghe đi." Thời Tấc Cẩn cười nhẹ, rất lịch sự xoay người đối diện với tổng tư lệnh Cash đang chăm chú nhìn vô lăng. "Những trải nghiệm trong quá khứ đã tạo nên em của bây giờ, và tất cả đều là em."
Thời Tấc Cẩn đặt tay lên bàn tay trái của Anouchka đang nắm chặt vô lăng, nhẹ nhàng nắm lấy, bàn tay căng thẳng đó liền thả lỏng rơi vào lòng bàn tay anh. "Biệt động là đỉnh cao của quân đoàn, em mới qua tuổi trưởng thành chưa đầy một năm đã nộp đơn thành công." Thời Tấc Cẩn lại phát ra một tiếng thở dài nhẹ nhàng, thuần túy ngưỡng mộ. "Trưởng quan, sao em không để niềm vui của mình hôn anh?"
"..." Vẻ mặt của Anouchka đang nhìn chằm chằm vào vô lăng đột nhiên trở nên hung ác, có thể thấy đường cong của răng nanh hơi phồng lên trên đôi môi mím chặt, hắn hít một hơi thật sâu, từ cổ họng phát ra vài tiếng ồn trầm thấp vừa thất bại vừa bực bội gấp gáp: "... Đừng dùng chiêu này."
"Nghiêm khắc quá ta. Cái này không được dùng, cái kia không được dùng." Thời Tấc Cẩn cười một tiếng: "Khi anh từ chối em trên mạng, anh đâu thấy em nghe theo đâu."
Tổng tư lệnh Viễn Đông lập tức quay đầu lại: "Giai đoạn nhắn trên mạng đó? Anh bắt đầu chán ghét em từ ngày nào? Rồi lại không chán ghét nữa vào ngày nào?"
2
Thời Tấc Cẩn: "..."
Đáng nể thật. Cả việc tán tỉnh cũng không thể làm giảm bớt khả năng học hỏi cứng đầu.
"Bây giờ là anh hỏi em." Thời Tấc Cẩn nở nụ cười công nghiệp mà trùng quân đoàn ghét nhất của Liên minh Thủ đô: "Nói đi."
Nụ cười công nghiệp rất có tác dụng, Anouchka lại quay mặt về phía trước, nhìn chằm chằm vào vô lăng như đang đối mặt với bức tường, khóe miệng cong xuống rất ngoan ngoãn: "Anh đừng áp tình cảm dành cho em hiện tại lên AI đó, em 18 tuổi và em bây giờ... không nói là hai tính cách khác nhau, nhưng cũng có sự khác biệt rất lớn."
"Khi anh gặp em, em đã trải qua nửa đời tại ngũ trong biệt động, tính tình đã tốt hơn nhiều rồi."
Anouchka: "Tại ngũ vài năm trong biệt động, anh có thể chứng kiến mặt tồi tệ nhất, gây phẫn nộ nhất cho trùng liên minh."
"Có lý do lịch sử khiến phe phái biệt động coi thường phe phái liên minh."
"Nhiệm vụ công tác bên ngoài và nhiệm vụ ngoại giao hàng ngày của mười quân đoàn liên minh chia đều. Thậm chí có vài quân đoàn lấy nhiệm vụ ngoại giao làm chủ, như hộ tống và giao lưu quân sự công nghiệp, còn nhiệm vụ săn bắn bên ngoài để duy trì sự sống còn của quân đoàn chỉ là phụ."
"Khối lượng năng lượng săn bắn được hàng năm của mười quân đoàn liên minh dao động rất lớn, họ tự sử dụng cũng thường xuyên mua bán năng lượngbdầu thô với bên ngoài, nhưng với tỷ lệ ra quân đó của họ. Hừ. Lý do liên minh hàng năm đều giao dịch với biệt động chính là vì điều này, nguồn năng lượng do mười quân đoàn cung cấp không đủ ổn định, chất lượng cũng khá ngẫu nhiên, mười quân đoàn săn được đầu dị thú lãnh chúa và đầu dị thú đầu đàn gần như đều nuốt hết, không bán ra ngoài."
"Chế độ biệt động và mười quân đoàn khác biệt rất lớn, biệt động không có các vị trí như tổng tư lệnh phân đoàn, chỉ có một tổng tư lệnh và các sĩ quan tự lập thành nhóm là cấp dưới."
Anouchka hiếm khi nói chậm rãi: "Liên minh giao dịch với biệt động, có thể liên hệ trực tiếp với sĩ quan hoặc thành viên đội, sau đó chúng em chỉ cần nộp thêm một báo cáo thỏa thuận thương mại cho hệ thống nội vụ là được."
Thời Tấc Cẩn nghe được ba bốn câu đã biết Anouchka muốn diễn đạt điều gì, anh hỏi: "Khi em vừa chuyển sang đó, bên liên minh đã dùng lời lẽ và giá thấp để lừa lấy nguồn năng lượng chất lượng cao em săn được?"
"Ừm." Anouchka khịt mũi lạnh lùng: "Em đã nộp phí vào đời ba tháng. Lúc đó em là biệt động trẻ tuổi nhất, vừa mới chuyển sang, không có bạn bè. Giao dịch năng lượng giữa các cá nhân lại hoàn toàn bảo mật, không ai biết em bị ép giá."
"Sau đó em phát hiện ra bằng cách nào?" Thời Tấc Cẩn hỏi.
Anouchka: "Em thăng cấp quá nhanh, nhập ngũ biệt động 4 tháng đã có thể xin thi đấu đổi vị trí với các sĩ quan khác. Sau khi em trở thành sĩ quan, tất cả công việc hành chính đều giao cho phó quan, em thấy phó quan chuyển tiếp lại bảng thông tin tài sản, mới biết giá cả không tương xứng."
Anouchka dừng lại một chút, bình bình nói: "Đám trùng ép giá em, họ đều là những gia tộc có tiếng tăm ở khu 4, lúc đó họ nghĩ em sống không lâu được trong biệt động, nên mưu hèn kế bẩn cùng nhau mua rẻ tài nguyên của em."
"Trong gia tộc họ cũng có thân trùng trong biệt động và mười quân đoàn, đôi khi họ có thể lấy được một số thông tin về cổng lỗ đen, họ cố tình dụ dỗ em đi bắt những dị thú nguy hiểm hơn. Lúc đó em vừa mới qua tuổi trưởng thành không lâu, một khi gen ổn định, toàn thân phản ứng thần kinh, trực giác chiến đấu đều mạnh hơn trước rất nhiều. Em..." Anouchka mím môi: "Đó là giai đoạn kiêu ngạo nhất trong đời em."
"Lúc đó em cảm thấy, trái tim em là một siêu tân tinh đang bùng nổ, động năng đủ để lan tỏa khắp một vùng sao lớn liên tục bơm từ lồng ngực đến tứ chi, thậm chí lúc đó em nghĩ em chảy không phải là máu, mà là lửa."
"Ngọn lửa di chuyển dưới da em, hơi nước bốc ra khiến tinh thần và tham vọng của em bùng phát không thể tưởng tượng được." Anouchka nhếch môi, từng chữ nói cứng nhắc: "Vì vậy mỗi lần có đề nghị dụ dỗ, em đều chấp nhận."
"Em chấp nhận, đi săn, rồi thành công. Mỗi lần em lao vào nguy hiểm đều thành công tàn sát hang ổ dị thú, mang về vô số thu hoạch. Em không phải là quân thư duy nhất không có gia tộc che chở trong biệt động, nhưng lúc đó em chắc chắn là kẻ kiêu ngạo nhất, dễ nổ nhất trong số những biệt động mới gia nhập cùng đợt. Phó quan hiện đang theo bên cạnh anh, Evans Amon là đứa con duy nhất cả đời của tổng tư lệnh Amon, chắc anh cũng đã gặp hùng phụ của anh ta rồi, ấy là Klein Gally của khu Nam."
Thời Tấc Cẩn: "Ừm, đã gặp."
"Tháng thứ năm em nhập ngũ biệt động xảy ra xung đột với Evans Amon, chỉ là những chuyện lông gà vỏ tỏi thường thấy ở quân thư, cấp trên cấp dưới, khu vực săn bắt chồng chéo, tranh giành chỉ tiêu nhiệm vụ và vật tư chiến giáp." Anouchka nói không mấy cảm xúc: "Lúc đó tính tình Evans Amon hung bạo, thất thường, có tay nghề dùng dao điệu nghệ, khi chúng em trở mặt, anh ta vung tay một nhát đã cắt đứt tai trái của em, mũi dao từ má trái kéo một đường đến bên thái dương phải, suýt nữa đã khoét mất nửa hộp sọ của em."
Thời Tấc Cẩn nhíu mày. Anouchka dừng lại một chút, mắt vẫn nhìn vào vô lăng, vẻ mặt không có nhiều biểu cảm. Tay phải hắn vươn qua ghế phụ, nắm lấy tay trái của Thời Tấc Cẩn để an ủi.
Tay Anouchka không siết chặt ngay lập tức, các ngón tay hơi lúng túng buông lỏng, lúc thì nhẹ nhàng nắm lấy vài ngón tay của Thời Tấc Cẩn, lúc thì nhẹ nhàng ôm lấy cổ tay anh. Hệt như hắn không phải đang nắm tay bạn đời, mà là một khối than hồng nóng bỏng mà hắn nhất quyết phải nắm lấy.
Thời Tấc Cẩn nắm lại tay hắn.
"Để đáp trả, em đã dùng con dao tẩm độc thần kinh mà anh ta thích nhất, rạch ba rãnh máu," Anouchka dừng lại một cách thích hợp, để cho Thời Tấc Cẩn có thời gian tiêu hóa thông tin: "... Em đã đạp lên cổ anh ta, công khái lột sạch lớp vảy bảo vệ trên cánh vẩy của anh ta."
Thời Tấc Cẩn tiêu hóa lượng thông tin, khách quan hỏi: "... Đây là chuyện thường ngày khá phổ biến của trùng quân đoàn sao?"
"Không..." Anouchka lại dừng lại, mím môi rồi quyết tâm nói: "Phải!"
Hắn quyết tâm quá mạnh mẽ, tiếng vang dội lại trong xe hai vòng.
"..." Thời Tấc Cẩn thở dài không thành tiếng, hơi nhíu mày giữ vẻ mặt nghiêm túc.
Anouchka mặt không biểu cảm: "Lúc đó em có thành tích săn bắn tốt, nhiều trùng thư có quân hàm cao hơn em đều muốn đánh cho em phục, bắt em làm trợ thủ và chó săn mở đường cho họ. Em không muốn. Evans Amon là trùng đầu tiên trong đám sĩ quan đó công khai trở mặt dạy dỗ em, em đã dùng anh ta để thị uy."
Anouchka nói qua kẽ răng: "... Tính tình Evans Amon hung hãn, lúc đó em cũng vậy. Anh ta cắt đứt một tai của em, em khiến anh ta nằm bẹp dí trong thành phố y tế 3 tháng. Những sĩ quan khác có mặt đều ngây ra đó, không trùng nào dám tin rằng em dám đánh nhau với một quân thư mang họ Amon đến mức đó ngay tại căn cứ biệt động. Em ra tay rất nhanh, khi bọn họ kịp phản ứng để can ngăn, cánh vẩy bên trái của Evans Amon đã bị em cạo đến chỉ còn bộ xương."
Thời Tấc Cẩn đặt tay còn lại lên mu bàn tay căng thẳng của Anouchka, dịu giọng hỏi: "Rồi sao nữa?"
"Chính lúc đó tổng tư lệnh Amon quyết định bồi dưỡng em, xem em như trùng kế thừa thế hệ tiếp theo." Anouchka tiếp tục nói: "Tổng tư lệnh Amon đánh giá cao tính hung hăng sẵn sàng liều chết của em, ông ấy cảm thấy cái khí chất đó của em là một viên ngọc thô có thể tăng giá trị vô hạn, khi mài giũa tốt sau này có thể tiếp tục dẫn dắt biệt động thâm nhập sâu hơn vào vũ trụ, cũng sẽ không vì bất cứ điều gì mà thỏa hiệp với đám... gia tộc của liên minh."
"..." Anouchka nói rồi bỗng dừng lại vài giây.
Thời Tấc Cẩn không hối thúc, kiên nhẫn chờ đợi.
"Destiny. Trước 18 tuổi, em chưa từng học giáo dục lễ nghi hoàn chỉnh, lúc đó em chỉ nghĩ đến việc phải leo lên, chỉ khi lên đến đỉnh mới có cơ hội trưởng thành, mới có thể theo đuổi ước mơ."
"Thư phụ của em, Flamenco Cash để lại cho em 18 chip ghi âm, nhưng lúc đó em chỉ chọn nghe những nội dung mà trình độ văn hóa cấp độ tình báo có thể hiểu được, chỉ nhiệt tình thử nghiệm những kỳ tích giới hạn dùng năng lượng và tài năng dồi dào như thế nào."
"Trước khi tổng tư lệnh Amon đích thân bồi dưỡng em, em thô lỗ cộc cằn chỉ biết chém giết và bạo lực, giỏi dùng bạo lực để giải quyết mọi chuyện." Anouchka nói không chút cảm xúc: "Khi em mới vào biệt động, có không ít đồng khóa lén gọi em là dị thú, họ nói đúng, em 18 tuổi muốn gì thì dùng vũ lực để tranh giành, không sợ chết cũng không đánh chết, ai tỏ thái độ với em, em sẽ đáp trả lại, ai cướp đồ vốn thuộc về em, dù họ đã ăn xuống bụng tiêu hóa rồi, em 18 tuổi cũng sẽ moi ra từ trong bụng họ. Em 18 tuổi chỉ để tâm đến những kẻ mạnh hơn mình, chỉ tôn trọng những kẻ em không đánh ngã được, không giết chết được."
"Những gia tộc liên minh từng lừa em trước đó, lúc đầu khi biết em được tổng tư lệnh Amon điều về bên cạnh làm phó quan để rèn luyện thì còn không để tâm, nhưng khi họ biết tổng tư lệnh Amon bắt đầu tăng cường giáo dục văn hóa và lễ nghi cho em, họ mới thực sự chú ý đến em."
Anouchka bình thản nói: "Quân thư chỉ biết săn giết thì khắp vũ trụ đều có, nhưng nếu một quân thư giỏi săn giết cũng biết cách giao tiếp xã hội... họ cảnh giác rồi. Tuần thứ hai em được điều đến bên cạnh tổng tư lệnh Amon, hòm thư nhận được thư xin lỗi và quà xin lỗi của họ."
"Quà xin lỗi không đáng giá bằng một phần nghìn số em bị lừa năm đó." Anouchka phát ra một tiếng cười khinh khỉnh, không chút dao động cảm xúc: "Cảnh giác? Hừ, các gia tộc cấp cao ở bốn vùng của liên minh, lúc nào cũng cảnh giác với đối thủ không hợp tác, sự cảnh giác của họ rẻ mạt đến mức đáng cười."
"Mỗi năm biệt động đều cử một số quân thư đi tuần tra liên minh, loại đội tuần tra bên ngoài đó gọi chung là đội tuần tra biệt động. Vừa qua 19 tuổi 0 giờ 1 phút, em lợi dụng chức vụ, đi tuần đêm qua các hành tinh phân bố của gia tộc họ, đích thân đến thăm." Anouchka nói.
"Nhưng em không giết họ." Thời Tấc Cẩn bình tĩnh nói: "Tổng tư lệnh Amon dạy em một năm, em đã hiểu được một số cách chơi xã giao, em đến đó để đe dọa họ."
Anouchka cụp mắt, dùng đầu ngón cái nhẹ nhàng vuốt mu bàn tay Thời Tấc Cẩn, một lúc lâu mới ừm một tiếng. "Từ khóa của em lúc 18 tuổi là bạo lực, 19 tuổi..."
"Là kiêu ngạo." Anouchka nói.
"Đã tiến bộ rồi." Thời Tấc Cẩn nhẹ giọng nói: "Bạo lực là phương tiện nhanh nhất trên thế giới, không có gì sánh bằng. Một khi quen dùng bạo lực để giải quyết mọi chuyện thì cũng khó chấp nhận giao tiếp tử tế kiểu chậm rãi này. Cơn nghiện bạo lực rất khó sửa, em đã dùng một năm để uốn nắn thói quen xấu, tiến bộ rất lớn cũng đang phát triển theo hướng tốt."
Anouchka xoay mặt qua nhìn thẳng vào mắt Thời Tấc Cẩn, nhìn chằm chằm vài giây, rồi lại ghé gần hơn, đồng tử hai màu dần dần biến thành đồng tử thú nhưng hắn chỉ im lặng hôn nhẹ vào khóe môi Thời Tấc Cẩn, rồi lùi ra một chút. Anouchka giữ khoảng cách mặt đối mặt với Thời Tấc Cẩn, bỗng nói: "Em 19 tuổi mới bắt đầu tiếp xúc với giáo dục gia tộc chính thống, hiểu được mối liên hệ và giá trị giữa ruột thịt, dòng họ, anh em kết nghĩa."
Thời Tấc Cẩn không lùi lại, anh nhìn rất rõ bóng mình phản chiếu trong đồng tử vàng nhạt một bên mắt của Anouchka. Đồng tử vàng ở quá gần, gần đến mức đủ để giam cầm toàn bộ ánh bạc nhỏ bé trong đó.
"Em đến thăm vẫn rất thô bạo."
"Đội của em đến vào giờ ăn tối của họ, xông vào lâu đài, lôi tất cả trùng nhà họ ra, trói vào đại sảnh."
Anouchka nhìn vào mắt Thời Tấc Cẩn nói: "Bọn nhỏ khóc, bọn thiếu niên thì hét lên, quý ngài đang ăn tối cùng thì ngất đi. Gia chủ trung kỳ cảnh cáo em, nói có thể đưa em lên pháp trường. Em bắn vỡ đầu gối anh ta, đó là một khẩu súng động năng điện từ, anh ta bị lực va chạm của súng đẩy ngã vào tường, ép vỡ một phần nội tạng."
"Em đi đến trước mặt anh ta ngồi xuống, trước mặt anh ta trưng ra khẩu súng đã bắn vỡ đầu gối anh ta."
"Giống như đang dạy học vậy, em nói với anh ta về sức mạnh của khẩu súng đó, loại chất độc thần kinh nào được thêm vào đạn phốt pho, nếu bắn trúng đầu gối, viên đạn sẽ nổ tung xương và vảy giáp của anh ta. Nếu bắn vào bụng, ruột và các cơ quan tiêu hóa của anh ta sẽ thối rữa, dù có hồi phục thì nửa đời sau cũng không thể ăn thịt được nữa. Nếu bắn vào cột sống, dù có khỏi hẳn thì cả đời cũng phải chống gậy."
"Vẻ mặt của tên gia chủ đó không hề thay đổi, anh ta rất bình tĩnh nói, giao dịch giữa gia tộc và biệt động là công bằng, em đồng ý, anh ta đồng ý, mọi thứ đều công bằng. Nếu em bị lừa, đó là do em ngu, kẻ ngu không xứng đáng hưởng thụ thế giới này, lần sau hợp tác thông minh hơn chút, đừng mắc bẫy nữa."
"Em nói đúng vậy, giao dịch giữa các gia tộc mọi thứ đều công bằng, bị lừa là do em ngu. Theo quy tắc giao dịch lúc đó, em không thể liên lụy đến huyết thống của anh ta, cũng không thể thực sự giết anh ta. Dựa trên cách xử lý của các biệt động khác khi bị thiệt trước đây, nhiều nhất em chỉ có thể đánh anh ta một trận, rồi không hợp tác với gia tộc của anh ta nữa. Vì vậy anh ta chẳng hề sợ hãi."
"Em nhìn chằm chằm vào anh ta rồi nói tôi đồng ý, rồi chuyển ánh mắt sang nhìn con cháu và thân trùng của anh ta. Em không bắn họ, họ cũng chẳng cần ăn đạn, thực ra khi rời khỏi lâu đài năm đó em đã quên béng đám trùng ấy rồi nhưng lúc đó, em liếc nhìn đám trùng vài cái rồi quay lại nói với tên gia chủ này rằng, lòng căm ghét của tôi sẽ ghi nhớ dòng họ của gia tộc anh, ai ngồi vào vị trí gia chủ của anh sau này, cũng sẽ cùng thừa kế lòng căm ghét này."
Anouchka dừng lại vài giây: "Em nói, còn nhớ những điều tôi vừa kể cho anh không? Tên gia chủ đó vừa mới ngẩn người ra, ngay sau đó em bắn vào người anh ta ba phát, đúng theo vị trí mà em đã nêu ví dụ."
"Trước khi đi em đã yêu cầu tên gia chủ đó một tấm thiệp mời trước. Em nói, tôi sẽ đến thăm lần nữa vào ngày hậu duệ của anh kế vị. Vì anh nói rằng tôi chỉ cần gây rắc rối cho gia chủ của gia tộc này, em túm lấy tóc anh ta, nhấc mặt anh ta lên, ép anh ta nhìn em rồi nói tôi chúc anh sống lâu hơn tôi. Em nói, chỉ cần tôi còn sống một ngày, gia tộc của anh trải qua bao nhiêu đời, vào ngày gia tộc thay đổi, tôi đều sẽ đến thăm gia chủ."
"Vẻ mặt của anh ta thực sự nhuốm màu sợ hãi."
"Em 19 tuổi đã đến thăm tất cả gia tộc hợp tác từng hút máu thịt từ em như vậy. Sau hai tuần nhiệm vụ tuần tra, em nhận được những món quà xin lỗi thực sự có giá trị: Nỗi sợ hãi của họ, sự tôn trọng và trung thực thực sự nảy sinh từ nỗi sợ hãi đó, hợp đồng tiếp tục hợp tác với em, thật thà làm một phần trong vòng tròn xã giao của em, khi cần thiết sẽ cung cấp giúp đỡ." Anouchka nói: "Thẻ SVIP của trung tâm nghỉ dưỡng y tế mà em muốn tặng anh khi mới quen không lâu chính là do họ cung cấp."
"Không có gia tộc bảo vệ chưa bao giờ là một thiếu sót trong lý lịch của em."
"Thì ra là vậy." Thời Tấc Cẩn hơi nghiêng người về phía trước, trán áp vào trán Anouchka, dịu dàng nói: "Thật là một cách trưởng thành vừa rực rỡ vừa mãnh liệt."
Anouchka cúi đầu, mũi áp mũi với Thời Tấc Cẩn: "Em bắt đầu gửi đơn xin hẹn hò đến Mắt Mèo từ năm 18 tuổi, nhưng thực sự bận rộn với chuyện hẹn hò là sau 20 tuổi. Lúc đó em đã hơi có dáng dấp của một đặc quyền đủ tư cách rồi. Destiny... em 18 tuổi..." Anouchka nhắm mắt lại.
"Em không thể khẳng định với anh rằng, nếu anh trò chuyện với AI ký ức đó, nó sẽ đối xử với anh giống như em bây giờ. Nó không hiểu tình yêu, cũng không chủ động tìm hiểu. Có lẽ nó sẽ nói những lời khó nghe với anh, hoặc có thể phớt lờ anh." Anouchka nói: "Nó biết mình là AI ký ức, cũng biết chìa khóa thực sự của Chiến Thần Đen nằm trong tay em. Dù là em trong quá khứ hay hiện tại đều không thích bị ép buộc giao tiếp. Khi anh trò chuyện với nó, có thể giây trước nó vẫn còn biểu cảm bình thường, giây sau đã đột ngột dọa nạt anh. Song, nó chỉ là một hình ảnh giả sống trong công nghệ hologram và chip cảm ứng thần kinh, có thể giải trừ cảm giác thực thể bất cứ lúc nào."
"Em sẽ luôn đứng bên cạnh anh, yên tâm. Bên khu vực chiến hỏa, ngoài đội chiến giáp AI và bản thân Chiến Thần Đen là thực thể, những ngọn lửa và đạn pháo khác đều là hình ảnh hologram. À, còn những điều cần biết khi vào khu vực..."
Thái độ của Thời Tấc Cẩn vẫn luôn ôn hòa như ban đầu, kiên nhẫn lắng nghe Anouchka chậm rãi kể về quá khứ với giọng trầm khàn, cố gắng tránh mọi hiểu lầm.
Trùng trẻ đang yêu, không thể và cũng không nỡ từ chối yêu cầu của bạn đời, chỉ còn cách giải thích hết lời với một mục đích: Xin anh đừng ghét em vì hung bạo và tàn nhẫn ẩn giấu trong quá khứ của em, xin anh đừng sợ móng vuốt đã thuần hóa của em.
2
Anouchka lấy ra một hộp đen từ ngăn chứa đồ trên xe: "Bên trong là miếng dán cảm ứng bán hologram được thiết kế riêng cho trận chiến thử nghiệm này, các cài đặt giác quan đã được điều chỉnh, sau khi anh đeo vào, thị giác sẽ tự động lọc bỏ những cảnh máu me mô phỏng chiến trường thực, tất cả dị thú anh thấy đều là phong cách pixel, bốn giác quan còn lại anh có thể điều chỉnh thích hợp, tránh bị khói thuốc súng trong khu vực chiến sự làm cho khó chịu."
"Được." Thời Tấc Cẩn hôn nhẹ lên môi Anouchka vẫn đang nói nhanh để dặn dò mọi thứ, anh mỉm cười nói: "Em nói gì anh nghe nấy."
Tổng tư lệnh Viễn Đông tắt mic trong một giây.
1
Mười phút sau.
Xe bay dừng lại ở rìa khu vực chiến sự đang ngừng chiến.
Thời Tấc Cẩn nhìn ra xa, trong không gian khu vực chiến sự khắp nơi đều là những hạt pixel đang tan rã, trải dài khắp khu vực chiến tranh khu 30 mênh mông, trong chớp mắt bầu trời đêm mô phỏng chiến trường như biến thành biển sâu ban đêm, tất cả hạt pixel phát sáng đang tan rã từ từ trôi lên như những con sứa phát quang nhẹ nhàng bơi lội trong biển sâu, chúng lặng lẽ hòa vào bầu trời đêm mô phỏng u ám.
Rất nhiều chiến giáp AI nằm ngổn ngang khắp chiến trường, Chiến Thần Đen không đậu ở khu vực đỗ trống trải, mà đậu trên một ngọn núi cơ khí ở phía đông chiến trường, ngọn núi cơ khí được tạo thành từ những chiếc AI bị hư hỏng chồng chất lên nhau, Chiến Thần Đen nghiền nát những xác AI mà dừng lại như một cây thánh giá đứng trên nghĩa địa cơ khí vô cùng nổi bật.
"Rất đúng với phong cách của em." Thời Tấc Cẩn nhìn về phía Chiến Thần Đen.
Ánh sáng trên chiến trường đêm mô phỏng rất u ám, nếu không phải đèn dẫn đường trên thân Chiến Thần Đen vẫn liên tục nhấp nháy, có lẽ Thời Tấc Cẩn còn không phát hiện ra nó đang đậu ở đâu.
Anouchka liếc nhìn vị trí Chiến Thần Đen đang đậu, rồi cúi đầu kiểm tra chìa khóa Chiến Thần Đen kết nối với vòng chỉ huy, vòng chỉ huy lập tức bật ra một loạt thông báo thao tác rất lớn.
"Chiến Thần Đen bị trục trặc à?" Thời Tấc Cẩn hỏi. Anh thấy rất nhiều thông báo thao tác đều là khung cảnh báo màu đỏ.
"Chúng ta sang bên kia." Anouchka thả đôi cánh bướm ra, đưa tay về phía Thời Tấc Cẩn, mời anh nắm lấy. "Đội AI vẫn không theo kịp tốc độ chiến đấu của Chiến Thần Đen. Ngày xưa những trùng hợp tác với em lúc 18 tuổi đều là tinh nhuệ của biệt động. Việc đội AI không theo kịp hành động của Chiến Thần Đen trong trận này thì bình thường. AI ký ức trong Chiến Thần Đen đã điều chỉnh chiến lược theo thời gian thực, chiếm gần một nửa dòng điện 3D. Hệ thống định vị và vũ khí điện năng của Chiến Thần Đen đã cháy vài phiên bản chip vận hành. Nói đơn giản, nó đánh quá hăng, hệ thống vận hành chiến giáp bị lag, tạm thời không thể phun khí trượt và cảm nhận định vị được." Anouchka khẽ tặc lưỡi: "Đúng là thằng nhóc thiếu kinh nghiệm."
Cả hai nhanh chóng đến trên đỉnh núi máy móc AI chồng chất cao ngất. Chiến Thần Đen nằm im trên núi máy móc, dáng vẻ khổng lồ giải phóng hoàn toàn như một dãy núi trùng điệp.
Anouchka ôm Thời Tấc Cẩn hạ cánh xuống gần kính chắn bảo vệ trên ngực giáp của Chiến Thần Đen. Anh cảm giác như vừa hạ cánh bên cạnh bức tường kính của một trung tâm thương mại vậy.
Rào chắn ngực giáp của Chiến Thần Đen bị hư hại ở một mức độ nhất định. Một nửa kính chắn đặc biệt hai bên ngực giáp đã vỡ, để lộ ra khoang lái phía sau lớp kính bảo vệ. Trong khoang lái tối om, chỉ có vài ngọn đèn khẩn cấp màu đỏ thẫm đang nhấp nháy liên tục. Trung tá Cash 18 tuổi mà Thời Tấc Cẩn muốn gặp không có ở trong đó.
Thực tế toàn thân Chiến Thần Đen đều không bật đèn chiếu sáng, chỉ có những đốm đèn khẩn cấp nhỏ màu đỏ ở các khớp nối của cơ thể đang nhấp nháy trong bóng tối, cho thấy đây là một bộ chiến giáp cần thu về và sửa chữa.
Thời Tấc Cẩn tựa vào một bên kính bảo vệ, đứng vững trên đáy lan can kính vỡ, nhìn vào khoang lái từ bên ngoài nhưng bên trong quá tối như một cái hố không đáy. Dù thị lực hiện tại của Thời Tấc Cẩn rất tốt, anh cũng chỉ có thể nhìn rõ nửa mét bảng điều khiển bên trong khoang lái trước mặt.
Chiến Thần Đen giải phóng hoàn toàn trông như một dãy núi dài. Khoang lái không còn giống như lần đầu tiên Thời Tấc Cẩn lên thăm nữa, mà đã biến thành một khoang làm việc cơ khí khổng lồ tinh vi (dù hiện tại đã hư hỏng nhiều giá đỡ), mang vẻ đẹp công nghiệp cơ khí đỉnh cao.
Dù nhìn trong bóng tối hơi khó khăn, Thời Tấc Cẩn vẫn rất sẵn lòng kiên nhẫn quan sát một số cấu trúc bên trong khoang có thể nhìn thấy rõ.
Một lúc quay lưng về phía chiến trường khiến ánh sáng càng tối hơn, Thời Tấc Cẩn thuận tay cởi mũ trùm đầu ra. Mái tóc bạc như nước như lụa, theo động tác cởi mũ và găng tay trắng của Thời Tấc Cẩn, nhẹ nhàng tuôn ra từ vai anh, trải ra một dải ngân hà ánh bạc trên tấm áo choàng nỉ nâu đen dày.
"Vài phiên bản chip vũ khí điện năng đã cháy, hệ thống điện ngừng hoạt động một nửa, năng lượng được cấp theo lượng chiến đấu ảo, giờ cũng đã cạn kiệt rồi." Anouchka bằng một tay bảo vệ một bên Thời Tấc Cẩn, tay phải thao tác vòng chỉ huy và chìa khóa Chiến Thần Đen, lần lượt kiểm tra các lỗi chức năng của Chiến Thần Đen, đồng thời thông báo cho đội hậu cần đến. Hắn nói với Thời Tấc Cẩn một cách dửng dưng: "Destiny, AI ký ức rất có khả năng đã tắt nguồn do mất điện rồi. Năm phút nữa, chúng ta sẽ đến khu vực khác."
"Ừm. Đáng tiếc quá." Thời Tấc Cẩn quay mặt về phía khoang lái tối tăm, đuôi mày hơi nhíu lại, đồng tử bạc thoáng vẻ thất vọng. Anh theo thói quen cụp mắt xuống để che giấu cảm xúc, hàng mi bạc khẽ rung rung hạ xuống có màu sắc đặc biệt, trong bóng tối vẫn ánh lên chút ánh sáng kỳ lạ. Bất chợt, Thời Tấc Cẩn đột nhiên cảm thấy một luồng khí lạnh nhẹ nhàng từ khoang lái tối đen thổi ra, vừa khéo phả vào mũi anh.
Luồng khí nhỏ gần như không thể nhận ra đó lạnh ẩm, như mồ hôi lạnh mùa đông chảy dọc gáy, dính nhớp như liếm.
Thời Tấc Cẩn sững người. Phản ứng bản năng: Điều hòa trong khoang chưa ngừng hoạt động sao?
Giây tiếp theo một tiếng nổ lớn đột nhiên vang lên ở trung tâm chiến trường. Thời Tấc Cẩn bị tiếng nổ đột ngột làm cho giật bắn, đôi cánh bướm của Anouchka chưa kịp thu về lập tức bảo vệ Thời Tấc Cẩn. Đồng thời ánh mắt của Thời Tấc Cẩn và Anouchka cùng hướng về phía trung tâm khu vực chiến đấu ảo vừa xảy ra vụ nổ để xem chuyện gì đã xảy ra. Cùng lúc đó tiếng nổ liên tiếp vang lên, những hạt toàn ảnh chưa kịp tan biến trong không khí bỗng nhiên nổ tung, chiến trường tối tăm đột nhiên biến thành một nguồn ô nhiễm ánh sáng năm màu rực rỡ.
Anouchka mặt lạnh như sắt, một tay thao tác vòng chỉ huy ra liên tiếp vài mệnh lệnh. Hắn không quay đầu lại, nói với Thời Tấc Cẩn: "Destiny, lập tức tắt chip cảm ứng 3D anh đang dán, nắm chặt tay em, em sẽ đưa anh ra ngoài."
[Á đậu thầy Thời! Cẩn thận phía sau!] Hệ thống đột nhiên lớn tiếng nhắc nhở Thời Tấc Cẩn.
Cái gì? Thời Tấc Cẩn theo bản năng quay đầu lại.
Một bàn tay đột nhiên thò ra từ vị trí khoang lái đáng lẽ phải tối đen không một vật, nhẹ nhàng và nhanh chóng luồn qua mũ trùm của Thời Tấc Cẩn như rắn rết trườn lên, một phát chộp vào mái tóc bạc sau gáy anh. Năm ngón tay khép lại, nắm lấy chân tóc kéo nhẹ xuống, Thời Tấc Cẩn theo bản năng ngẩng đầu lên.
Do vị trí đứng, Thời Tấc Cẩn vừa ngẩng đầu, nửa thân trên lập tức nghiêng về phía khoang lái bị hư hỏng.
Tất cả đều xảy ra trong tích tắc.
Thời Tấc Cẩn ngẩng đầu, ánh mắt chạm phải một bóng dáng cao gầy tóc vàng mờ ảo trong ánh sáng lờ mờ.
"Destiny, tắt..." Tổng tư lệnh Viễn Đông 24 tuổi quay đầu lại, đồng tử co lại.
"Anh tên là Destiny." Giọng nói từ trong khoang lái không chút cảm xúc nói.
Hai giọng nói giống hệt nhau chưa nói xong, một tiếng súng chói tai nổ vang bên tai Thời Tấc Cẩn, tiếp theo là âm thanh kính chắn bảo vệ khoang lái vỡ nát.
Anh bị kẹp giữa hai tiếng nổ lớn, ý thức có phần mơ hồ.
Khoảnh khắc tiếp theo, Thời Tấc Cẩn cảm thấy tay Anouchka ôm mình bỗng mất sức.
Tiếng hét của hệ thống vang lên: [Đệt mẹ đệt mẹ đệt mẹ lúc đó em nên hack toàn bộ hệ thống Chiến Thần Đen mới phải! Mầy ****** đệt! &$% Kao giết A567!!! Làm sao có trùng gặp chính mình mà phản ứng đầu tiên là tự tàn sát nhau chứ! Đệt mẹ! AI ký ức dùng súng điện từ dự trữ của Chiến Thần Đen bắn nát cánh tay của A567, cánh của A567 đâm xuyên qua giáp ngực, gặp cô hồn rồi Chiến Thần Đen chưa tắt máy!! AI ký ức vẫn luôn ẩn nấp quan sát tất cả! Đệt! A567 bị trường lực điện từ tự khởi động của Chiến Thần Đen đánh văng ra ngoài rồi!!] Hệ thống nói nhanh: [Thầy Thời đừng hoảng! Năng lượng của Chiến Thần Đen đã cạn kiệt rồi, hệ thống điện cũng ngừng hoạt động phần lớn!! Nhiều nhất 2 phút! A567 sắp tháo... mẹ &*^& mả nó! Chiến Thần Đen cứng quá. Chậm nhất 5 phút! A567 đang dùng chìa khóa để khởi động lại Chiến Thần Đen!]
Khi Thời Tấc Cẩn miễn cưỡng tỉnh táo lại từ cơn chóng mặt do tiếng nổ gây ra, anh đã ở trong một vùng tối. Vừa có thể cử động Thời Tấc Cẩn lập tức đưa tay lên gỡ miếng dán cảm ứng 3D ở hai bên thái dương.
"Đừng động đậy."
Một bàn tay đeo găng da chiến đấu nắm chặt cổ tay Thời Tấc Cẩn.
Trong bóng tối, một trùng ngồi xổm trước mặt Thời Tấc Cẩn, nắm lấy cổ tay anh rồi cởi chiếc găng tay trắng. Động tác của hắn khi thì nhẹ nhàng, lúc lại cực kỳ nhẹ tựa như hắn đang chạm vào đầu dây điện chứ không phải ngón tay, chỉ cần chạm một cái là có thể bị giật đến tê liệt.
Bóng đen tháo găng tay của Thời Tấc Cẩn xong lại mân mê từng ngón tay của anh.
"Phép tắc đâu, trung tá."
2
"... Nhẫn." Giọng nói trong bóng tối bất ngờ cất lên.
"... Anh có đeo nhẫn."
"Anh tên là Destiny, anh là..." Giọng nói trong bóng tối ngừng lại hồi lâu: "Anh là chiến lợi phẩm tương lai của tôi."
4
[Đúng là tồi tệ hết sức, cái tên A567 18 tuổi này!]
Tác giả có lời muốn nói:
Chương Chủ nhật... ngã gục từ từ. Cảm ơn các ông bà chủ đã mở màn tháng 6 bùng nổ, chúc mọi người thuận buồm xuôi gió! Để phù hợp với không khí, tôi sẽ có một tiểu phẩm hài hước để mừng ngày 1 tháng 6! (Trễ quá rồi) Nhật ký hiện trường trong loạt "Nếu như".
Giả sử Thời và Cash đi theo tuyến "Bạn cùng phòng".
Thời Tấc Cẩn (đọc kịch bản): Vậy tôi là Carol, trước tiên sẽ đóng vai mối tình đầu với diễn viên Ritara, sau đó sẽ có một mối duyên hợp đồng với diễn viên Feraventure, cuối cùng sẽ ở bên Fate đã xin vào biệt động suốt đời.
(Cảnh tiếp theo.)
Thời Tấc Cẩn:?
Anouchka: Sao vậy?
Thời Tấc Cẩn (đọc kịch bản): Tôi sẽ gặp một thiếu tướng.
Anouchka: Tôi chính là thiếu tướng đây.
Thời Tấc Cẩn:...
(Cảnh tiếp theo.)
Thời Tấc Cẩn:... Tiếp theo là mối duyên hợp đồng với trùng cấp cao.
Anouchka (nhanh chóng ném ra một bàn báo cáo gen và giấy chứng nhận tài sản): Trùng cấp cao, tài sản dồi dào, thế lực gia tộc hùng mạnh, tôi rất mạnh, một mình tôi đã là cả một gia tộc, logic chuẩn chỉnh.
(Cảnh tiếp theo.)
Thời Tấc Cẩn:.
Anouchka (bày ra một bàn huy chương biệt động và phù hiệu tổng tư lệnh): Nhiệm kỳ trọn đời biệt động xứng đôi nhất, bao giờ chúng ta ký giấy kết hôn?
("Bạn cùng phòng" mở tuyển diễn viên lại, ai yêu thì đến!)
(To be không tình yêu.)
Vài giây trôi qua trong yên lặng.
Anouchka siết chặt hàm, cơ nhai hơi phồng lên, giọng khản đặc nói: "Gặp em lúc 18 tuổi không phải là một ý kiến hay."
Thời Tấc Cẩn nhìn chăm chú vào Anouchka. Anouchka cúi đầu nhìn vô lăng, hai tay hắn đặt trên vô lăng, ngón trỏ tay trái vô thức gõ nhẹ lên lớp sơn của nó: Âm thanh trầm đục vang lên trong không gian yên tĩnh của xe.
Tổng tư lệnh Viễn Đông vẫn giữ dáng vẻ hoàn hảo có thể lên ảnh tuyển quân, kiểu tóc bồng bềnh đẹp trai, khuôn mặt anh tuấn, ngay cả phần chân mày và tóc mai thường bị bỏ qua cũng được cắt tỉa gọn gàng, chỉn chu đến từng chi tiết. Trùng trẻ đang say đắm trong tình yêu rất quan tâm đến biểu hiện trước mặt trùng mình yêu. Trong chuyện tình yêu, Anouchka thường hiểu sai nhiều hơn, những trò đùa làm Thời Tấc Cẩn vui thì có sáu phần mười là ngốc nghếch đến mức thẳng thắn, vụng về đến mức khó tin. Anouchka chỉ có thể cố gắng hết sức ở những mặt khác, luôn đạt điểm tuyệt đối, cố gắng lấy lại một chút điểm số.
Bây giờ Anouchka nhìn chằm chằm vào vô lăng, mím môi đắm chìm trong ký ức để tìm câu trả lời về phản ứng của bản thân lúc 18 tuổi cho bạn đời không chút ổn định, dù cố giữ vẻ mặt bình tĩnh nhưng vẫn có thể thấy hắn đang bị thận trọng hồi hộp mà không hề chuẩn bị trước.
"Kể cho anh nghe đi." Thời Tấc Cẩn cười nhẹ, rất lịch sự xoay người đối diện với tổng tư lệnh Cash đang chăm chú nhìn vô lăng. "Những trải nghiệm trong quá khứ đã tạo nên em của bây giờ, và tất cả đều là em."
Thời Tấc Cẩn đặt tay lên bàn tay trái của Anouchka đang nắm chặt vô lăng, nhẹ nhàng nắm lấy, bàn tay căng thẳng đó liền thả lỏng rơi vào lòng bàn tay anh. "Biệt động là đỉnh cao của quân đoàn, em mới qua tuổi trưởng thành chưa đầy một năm đã nộp đơn thành công." Thời Tấc Cẩn lại phát ra một tiếng thở dài nhẹ nhàng, thuần túy ngưỡng mộ. "Trưởng quan, sao em không để niềm vui của mình hôn anh?"
"..." Vẻ mặt của Anouchka đang nhìn chằm chằm vào vô lăng đột nhiên trở nên hung ác, có thể thấy đường cong của răng nanh hơi phồng lên trên đôi môi mím chặt, hắn hít một hơi thật sâu, từ cổ họng phát ra vài tiếng ồn trầm thấp vừa thất bại vừa bực bội gấp gáp: "... Đừng dùng chiêu này."
"Nghiêm khắc quá ta. Cái này không được dùng, cái kia không được dùng." Thời Tấc Cẩn cười một tiếng: "Khi anh từ chối em trên mạng, anh đâu thấy em nghe theo đâu."
Tổng tư lệnh Viễn Đông lập tức quay đầu lại: "Giai đoạn nhắn trên mạng đó? Anh bắt đầu chán ghét em từ ngày nào? Rồi lại không chán ghét nữa vào ngày nào?"
2
Thời Tấc Cẩn: "..."
Đáng nể thật. Cả việc tán tỉnh cũng không thể làm giảm bớt khả năng học hỏi cứng đầu.
"Bây giờ là anh hỏi em." Thời Tấc Cẩn nở nụ cười công nghiệp mà trùng quân đoàn ghét nhất của Liên minh Thủ đô: "Nói đi."
Nụ cười công nghiệp rất có tác dụng, Anouchka lại quay mặt về phía trước, nhìn chằm chằm vào vô lăng như đang đối mặt với bức tường, khóe miệng cong xuống rất ngoan ngoãn: "Anh đừng áp tình cảm dành cho em hiện tại lên AI đó, em 18 tuổi và em bây giờ... không nói là hai tính cách khác nhau, nhưng cũng có sự khác biệt rất lớn."
"Khi anh gặp em, em đã trải qua nửa đời tại ngũ trong biệt động, tính tình đã tốt hơn nhiều rồi."
Anouchka: "Tại ngũ vài năm trong biệt động, anh có thể chứng kiến mặt tồi tệ nhất, gây phẫn nộ nhất cho trùng liên minh."
"Có lý do lịch sử khiến phe phái biệt động coi thường phe phái liên minh."
"Nhiệm vụ công tác bên ngoài và nhiệm vụ ngoại giao hàng ngày của mười quân đoàn liên minh chia đều. Thậm chí có vài quân đoàn lấy nhiệm vụ ngoại giao làm chủ, như hộ tống và giao lưu quân sự công nghiệp, còn nhiệm vụ săn bắn bên ngoài để duy trì sự sống còn của quân đoàn chỉ là phụ."
"Khối lượng năng lượng săn bắn được hàng năm của mười quân đoàn liên minh dao động rất lớn, họ tự sử dụng cũng thường xuyên mua bán năng lượngbdầu thô với bên ngoài, nhưng với tỷ lệ ra quân đó của họ. Hừ. Lý do liên minh hàng năm đều giao dịch với biệt động chính là vì điều này, nguồn năng lượng do mười quân đoàn cung cấp không đủ ổn định, chất lượng cũng khá ngẫu nhiên, mười quân đoàn săn được đầu dị thú lãnh chúa và đầu dị thú đầu đàn gần như đều nuốt hết, không bán ra ngoài."
"Chế độ biệt động và mười quân đoàn khác biệt rất lớn, biệt động không có các vị trí như tổng tư lệnh phân đoàn, chỉ có một tổng tư lệnh và các sĩ quan tự lập thành nhóm là cấp dưới."
Anouchka hiếm khi nói chậm rãi: "Liên minh giao dịch với biệt động, có thể liên hệ trực tiếp với sĩ quan hoặc thành viên đội, sau đó chúng em chỉ cần nộp thêm một báo cáo thỏa thuận thương mại cho hệ thống nội vụ là được."
Thời Tấc Cẩn nghe được ba bốn câu đã biết Anouchka muốn diễn đạt điều gì, anh hỏi: "Khi em vừa chuyển sang đó, bên liên minh đã dùng lời lẽ và giá thấp để lừa lấy nguồn năng lượng chất lượng cao em săn được?"
"Ừm." Anouchka khịt mũi lạnh lùng: "Em đã nộp phí vào đời ba tháng. Lúc đó em là biệt động trẻ tuổi nhất, vừa mới chuyển sang, không có bạn bè. Giao dịch năng lượng giữa các cá nhân lại hoàn toàn bảo mật, không ai biết em bị ép giá."
"Sau đó em phát hiện ra bằng cách nào?" Thời Tấc Cẩn hỏi.
Anouchka: "Em thăng cấp quá nhanh, nhập ngũ biệt động 4 tháng đã có thể xin thi đấu đổi vị trí với các sĩ quan khác. Sau khi em trở thành sĩ quan, tất cả công việc hành chính đều giao cho phó quan, em thấy phó quan chuyển tiếp lại bảng thông tin tài sản, mới biết giá cả không tương xứng."
Anouchka dừng lại một chút, bình bình nói: "Đám trùng ép giá em, họ đều là những gia tộc có tiếng tăm ở khu 4, lúc đó họ nghĩ em sống không lâu được trong biệt động, nên mưu hèn kế bẩn cùng nhau mua rẻ tài nguyên của em."
"Trong gia tộc họ cũng có thân trùng trong biệt động và mười quân đoàn, đôi khi họ có thể lấy được một số thông tin về cổng lỗ đen, họ cố tình dụ dỗ em đi bắt những dị thú nguy hiểm hơn. Lúc đó em vừa mới qua tuổi trưởng thành không lâu, một khi gen ổn định, toàn thân phản ứng thần kinh, trực giác chiến đấu đều mạnh hơn trước rất nhiều. Em..." Anouchka mím môi: "Đó là giai đoạn kiêu ngạo nhất trong đời em."
"Lúc đó em cảm thấy, trái tim em là một siêu tân tinh đang bùng nổ, động năng đủ để lan tỏa khắp một vùng sao lớn liên tục bơm từ lồng ngực đến tứ chi, thậm chí lúc đó em nghĩ em chảy không phải là máu, mà là lửa."
"Ngọn lửa di chuyển dưới da em, hơi nước bốc ra khiến tinh thần và tham vọng của em bùng phát không thể tưởng tượng được." Anouchka nhếch môi, từng chữ nói cứng nhắc: "Vì vậy mỗi lần có đề nghị dụ dỗ, em đều chấp nhận."
"Em chấp nhận, đi săn, rồi thành công. Mỗi lần em lao vào nguy hiểm đều thành công tàn sát hang ổ dị thú, mang về vô số thu hoạch. Em không phải là quân thư duy nhất không có gia tộc che chở trong biệt động, nhưng lúc đó em chắc chắn là kẻ kiêu ngạo nhất, dễ nổ nhất trong số những biệt động mới gia nhập cùng đợt. Phó quan hiện đang theo bên cạnh anh, Evans Amon là đứa con duy nhất cả đời của tổng tư lệnh Amon, chắc anh cũng đã gặp hùng phụ của anh ta rồi, ấy là Klein Gally của khu Nam."
Thời Tấc Cẩn: "Ừm, đã gặp."
"Tháng thứ năm em nhập ngũ biệt động xảy ra xung đột với Evans Amon, chỉ là những chuyện lông gà vỏ tỏi thường thấy ở quân thư, cấp trên cấp dưới, khu vực săn bắt chồng chéo, tranh giành chỉ tiêu nhiệm vụ và vật tư chiến giáp." Anouchka nói không mấy cảm xúc: "Lúc đó tính tình Evans Amon hung bạo, thất thường, có tay nghề dùng dao điệu nghệ, khi chúng em trở mặt, anh ta vung tay một nhát đã cắt đứt tai trái của em, mũi dao từ má trái kéo một đường đến bên thái dương phải, suýt nữa đã khoét mất nửa hộp sọ của em."
Thời Tấc Cẩn nhíu mày. Anouchka dừng lại một chút, mắt vẫn nhìn vào vô lăng, vẻ mặt không có nhiều biểu cảm. Tay phải hắn vươn qua ghế phụ, nắm lấy tay trái của Thời Tấc Cẩn để an ủi.
Tay Anouchka không siết chặt ngay lập tức, các ngón tay hơi lúng túng buông lỏng, lúc thì nhẹ nhàng nắm lấy vài ngón tay của Thời Tấc Cẩn, lúc thì nhẹ nhàng ôm lấy cổ tay anh. Hệt như hắn không phải đang nắm tay bạn đời, mà là một khối than hồng nóng bỏng mà hắn nhất quyết phải nắm lấy.
Thời Tấc Cẩn nắm lại tay hắn.
"Để đáp trả, em đã dùng con dao tẩm độc thần kinh mà anh ta thích nhất, rạch ba rãnh máu," Anouchka dừng lại một cách thích hợp, để cho Thời Tấc Cẩn có thời gian tiêu hóa thông tin: "... Em đã đạp lên cổ anh ta, công khái lột sạch lớp vảy bảo vệ trên cánh vẩy của anh ta."
Thời Tấc Cẩn tiêu hóa lượng thông tin, khách quan hỏi: "... Đây là chuyện thường ngày khá phổ biến của trùng quân đoàn sao?"
"Không..." Anouchka lại dừng lại, mím môi rồi quyết tâm nói: "Phải!"
Hắn quyết tâm quá mạnh mẽ, tiếng vang dội lại trong xe hai vòng.
"..." Thời Tấc Cẩn thở dài không thành tiếng, hơi nhíu mày giữ vẻ mặt nghiêm túc.
Anouchka mặt không biểu cảm: "Lúc đó em có thành tích săn bắn tốt, nhiều trùng thư có quân hàm cao hơn em đều muốn đánh cho em phục, bắt em làm trợ thủ và chó săn mở đường cho họ. Em không muốn. Evans Amon là trùng đầu tiên trong đám sĩ quan đó công khai trở mặt dạy dỗ em, em đã dùng anh ta để thị uy."
Anouchka nói qua kẽ răng: "... Tính tình Evans Amon hung hãn, lúc đó em cũng vậy. Anh ta cắt đứt một tai của em, em khiến anh ta nằm bẹp dí trong thành phố y tế 3 tháng. Những sĩ quan khác có mặt đều ngây ra đó, không trùng nào dám tin rằng em dám đánh nhau với một quân thư mang họ Amon đến mức đó ngay tại căn cứ biệt động. Em ra tay rất nhanh, khi bọn họ kịp phản ứng để can ngăn, cánh vẩy bên trái của Evans Amon đã bị em cạo đến chỉ còn bộ xương."
Thời Tấc Cẩn đặt tay còn lại lên mu bàn tay căng thẳng của Anouchka, dịu giọng hỏi: "Rồi sao nữa?"
"Chính lúc đó tổng tư lệnh Amon quyết định bồi dưỡng em, xem em như trùng kế thừa thế hệ tiếp theo." Anouchka tiếp tục nói: "Tổng tư lệnh Amon đánh giá cao tính hung hăng sẵn sàng liều chết của em, ông ấy cảm thấy cái khí chất đó của em là một viên ngọc thô có thể tăng giá trị vô hạn, khi mài giũa tốt sau này có thể tiếp tục dẫn dắt biệt động thâm nhập sâu hơn vào vũ trụ, cũng sẽ không vì bất cứ điều gì mà thỏa hiệp với đám... gia tộc của liên minh."
"..." Anouchka nói rồi bỗng dừng lại vài giây.
Thời Tấc Cẩn không hối thúc, kiên nhẫn chờ đợi.
"Destiny. Trước 18 tuổi, em chưa từng học giáo dục lễ nghi hoàn chỉnh, lúc đó em chỉ nghĩ đến việc phải leo lên, chỉ khi lên đến đỉnh mới có cơ hội trưởng thành, mới có thể theo đuổi ước mơ."
"Thư phụ của em, Flamenco Cash để lại cho em 18 chip ghi âm, nhưng lúc đó em chỉ chọn nghe những nội dung mà trình độ văn hóa cấp độ tình báo có thể hiểu được, chỉ nhiệt tình thử nghiệm những kỳ tích giới hạn dùng năng lượng và tài năng dồi dào như thế nào."
"Trước khi tổng tư lệnh Amon đích thân bồi dưỡng em, em thô lỗ cộc cằn chỉ biết chém giết và bạo lực, giỏi dùng bạo lực để giải quyết mọi chuyện." Anouchka nói không chút cảm xúc: "Khi em mới vào biệt động, có không ít đồng khóa lén gọi em là dị thú, họ nói đúng, em 18 tuổi muốn gì thì dùng vũ lực để tranh giành, không sợ chết cũng không đánh chết, ai tỏ thái độ với em, em sẽ đáp trả lại, ai cướp đồ vốn thuộc về em, dù họ đã ăn xuống bụng tiêu hóa rồi, em 18 tuổi cũng sẽ moi ra từ trong bụng họ. Em 18 tuổi chỉ để tâm đến những kẻ mạnh hơn mình, chỉ tôn trọng những kẻ em không đánh ngã được, không giết chết được."
"Những gia tộc liên minh từng lừa em trước đó, lúc đầu khi biết em được tổng tư lệnh Amon điều về bên cạnh làm phó quan để rèn luyện thì còn không để tâm, nhưng khi họ biết tổng tư lệnh Amon bắt đầu tăng cường giáo dục văn hóa và lễ nghi cho em, họ mới thực sự chú ý đến em."
Anouchka bình thản nói: "Quân thư chỉ biết săn giết thì khắp vũ trụ đều có, nhưng nếu một quân thư giỏi săn giết cũng biết cách giao tiếp xã hội... họ cảnh giác rồi. Tuần thứ hai em được điều đến bên cạnh tổng tư lệnh Amon, hòm thư nhận được thư xin lỗi và quà xin lỗi của họ."
"Quà xin lỗi không đáng giá bằng một phần nghìn số em bị lừa năm đó." Anouchka phát ra một tiếng cười khinh khỉnh, không chút dao động cảm xúc: "Cảnh giác? Hừ, các gia tộc cấp cao ở bốn vùng của liên minh, lúc nào cũng cảnh giác với đối thủ không hợp tác, sự cảnh giác của họ rẻ mạt đến mức đáng cười."
"Mỗi năm biệt động đều cử một số quân thư đi tuần tra liên minh, loại đội tuần tra bên ngoài đó gọi chung là đội tuần tra biệt động. Vừa qua 19 tuổi 0 giờ 1 phút, em lợi dụng chức vụ, đi tuần đêm qua các hành tinh phân bố của gia tộc họ, đích thân đến thăm." Anouchka nói.
"Nhưng em không giết họ." Thời Tấc Cẩn bình tĩnh nói: "Tổng tư lệnh Amon dạy em một năm, em đã hiểu được một số cách chơi xã giao, em đến đó để đe dọa họ."
Anouchka cụp mắt, dùng đầu ngón cái nhẹ nhàng vuốt mu bàn tay Thời Tấc Cẩn, một lúc lâu mới ừm một tiếng. "Từ khóa của em lúc 18 tuổi là bạo lực, 19 tuổi..."
"Là kiêu ngạo." Anouchka nói.
"Đã tiến bộ rồi." Thời Tấc Cẩn nhẹ giọng nói: "Bạo lực là phương tiện nhanh nhất trên thế giới, không có gì sánh bằng. Một khi quen dùng bạo lực để giải quyết mọi chuyện thì cũng khó chấp nhận giao tiếp tử tế kiểu chậm rãi này. Cơn nghiện bạo lực rất khó sửa, em đã dùng một năm để uốn nắn thói quen xấu, tiến bộ rất lớn cũng đang phát triển theo hướng tốt."
Anouchka xoay mặt qua nhìn thẳng vào mắt Thời Tấc Cẩn, nhìn chằm chằm vài giây, rồi lại ghé gần hơn, đồng tử hai màu dần dần biến thành đồng tử thú nhưng hắn chỉ im lặng hôn nhẹ vào khóe môi Thời Tấc Cẩn, rồi lùi ra một chút. Anouchka giữ khoảng cách mặt đối mặt với Thời Tấc Cẩn, bỗng nói: "Em 19 tuổi mới bắt đầu tiếp xúc với giáo dục gia tộc chính thống, hiểu được mối liên hệ và giá trị giữa ruột thịt, dòng họ, anh em kết nghĩa."
Thời Tấc Cẩn không lùi lại, anh nhìn rất rõ bóng mình phản chiếu trong đồng tử vàng nhạt một bên mắt của Anouchka. Đồng tử vàng ở quá gần, gần đến mức đủ để giam cầm toàn bộ ánh bạc nhỏ bé trong đó.
"Em đến thăm vẫn rất thô bạo."
"Đội của em đến vào giờ ăn tối của họ, xông vào lâu đài, lôi tất cả trùng nhà họ ra, trói vào đại sảnh."
Anouchka nhìn vào mắt Thời Tấc Cẩn nói: "Bọn nhỏ khóc, bọn thiếu niên thì hét lên, quý ngài đang ăn tối cùng thì ngất đi. Gia chủ trung kỳ cảnh cáo em, nói có thể đưa em lên pháp trường. Em bắn vỡ đầu gối anh ta, đó là một khẩu súng động năng điện từ, anh ta bị lực va chạm của súng đẩy ngã vào tường, ép vỡ một phần nội tạng."
"Em đi đến trước mặt anh ta ngồi xuống, trước mặt anh ta trưng ra khẩu súng đã bắn vỡ đầu gối anh ta."
"Giống như đang dạy học vậy, em nói với anh ta về sức mạnh của khẩu súng đó, loại chất độc thần kinh nào được thêm vào đạn phốt pho, nếu bắn trúng đầu gối, viên đạn sẽ nổ tung xương và vảy giáp của anh ta. Nếu bắn vào bụng, ruột và các cơ quan tiêu hóa của anh ta sẽ thối rữa, dù có hồi phục thì nửa đời sau cũng không thể ăn thịt được nữa. Nếu bắn vào cột sống, dù có khỏi hẳn thì cả đời cũng phải chống gậy."
"Vẻ mặt của tên gia chủ đó không hề thay đổi, anh ta rất bình tĩnh nói, giao dịch giữa gia tộc và biệt động là công bằng, em đồng ý, anh ta đồng ý, mọi thứ đều công bằng. Nếu em bị lừa, đó là do em ngu, kẻ ngu không xứng đáng hưởng thụ thế giới này, lần sau hợp tác thông minh hơn chút, đừng mắc bẫy nữa."
"Em nói đúng vậy, giao dịch giữa các gia tộc mọi thứ đều công bằng, bị lừa là do em ngu. Theo quy tắc giao dịch lúc đó, em không thể liên lụy đến huyết thống của anh ta, cũng không thể thực sự giết anh ta. Dựa trên cách xử lý của các biệt động khác khi bị thiệt trước đây, nhiều nhất em chỉ có thể đánh anh ta một trận, rồi không hợp tác với gia tộc của anh ta nữa. Vì vậy anh ta chẳng hề sợ hãi."
"Em nhìn chằm chằm vào anh ta rồi nói tôi đồng ý, rồi chuyển ánh mắt sang nhìn con cháu và thân trùng của anh ta. Em không bắn họ, họ cũng chẳng cần ăn đạn, thực ra khi rời khỏi lâu đài năm đó em đã quên béng đám trùng ấy rồi nhưng lúc đó, em liếc nhìn đám trùng vài cái rồi quay lại nói với tên gia chủ này rằng, lòng căm ghét của tôi sẽ ghi nhớ dòng họ của gia tộc anh, ai ngồi vào vị trí gia chủ của anh sau này, cũng sẽ cùng thừa kế lòng căm ghét này."
Anouchka dừng lại vài giây: "Em nói, còn nhớ những điều tôi vừa kể cho anh không? Tên gia chủ đó vừa mới ngẩn người ra, ngay sau đó em bắn vào người anh ta ba phát, đúng theo vị trí mà em đã nêu ví dụ."
"Trước khi đi em đã yêu cầu tên gia chủ đó một tấm thiệp mời trước. Em nói, tôi sẽ đến thăm lần nữa vào ngày hậu duệ của anh kế vị. Vì anh nói rằng tôi chỉ cần gây rắc rối cho gia chủ của gia tộc này, em túm lấy tóc anh ta, nhấc mặt anh ta lên, ép anh ta nhìn em rồi nói tôi chúc anh sống lâu hơn tôi. Em nói, chỉ cần tôi còn sống một ngày, gia tộc của anh trải qua bao nhiêu đời, vào ngày gia tộc thay đổi, tôi đều sẽ đến thăm gia chủ."
"Vẻ mặt của anh ta thực sự nhuốm màu sợ hãi."
"Em 19 tuổi đã đến thăm tất cả gia tộc hợp tác từng hút máu thịt từ em như vậy. Sau hai tuần nhiệm vụ tuần tra, em nhận được những món quà xin lỗi thực sự có giá trị: Nỗi sợ hãi của họ, sự tôn trọng và trung thực thực sự nảy sinh từ nỗi sợ hãi đó, hợp đồng tiếp tục hợp tác với em, thật thà làm một phần trong vòng tròn xã giao của em, khi cần thiết sẽ cung cấp giúp đỡ." Anouchka nói: "Thẻ SVIP của trung tâm nghỉ dưỡng y tế mà em muốn tặng anh khi mới quen không lâu chính là do họ cung cấp."
"Không có gia tộc bảo vệ chưa bao giờ là một thiếu sót trong lý lịch của em."
"Thì ra là vậy." Thời Tấc Cẩn hơi nghiêng người về phía trước, trán áp vào trán Anouchka, dịu dàng nói: "Thật là một cách trưởng thành vừa rực rỡ vừa mãnh liệt."
Anouchka cúi đầu, mũi áp mũi với Thời Tấc Cẩn: "Em bắt đầu gửi đơn xin hẹn hò đến Mắt Mèo từ năm 18 tuổi, nhưng thực sự bận rộn với chuyện hẹn hò là sau 20 tuổi. Lúc đó em đã hơi có dáng dấp của một đặc quyền đủ tư cách rồi. Destiny... em 18 tuổi..." Anouchka nhắm mắt lại.
"Em không thể khẳng định với anh rằng, nếu anh trò chuyện với AI ký ức đó, nó sẽ đối xử với anh giống như em bây giờ. Nó không hiểu tình yêu, cũng không chủ động tìm hiểu. Có lẽ nó sẽ nói những lời khó nghe với anh, hoặc có thể phớt lờ anh." Anouchka nói: "Nó biết mình là AI ký ức, cũng biết chìa khóa thực sự của Chiến Thần Đen nằm trong tay em. Dù là em trong quá khứ hay hiện tại đều không thích bị ép buộc giao tiếp. Khi anh trò chuyện với nó, có thể giây trước nó vẫn còn biểu cảm bình thường, giây sau đã đột ngột dọa nạt anh. Song, nó chỉ là một hình ảnh giả sống trong công nghệ hologram và chip cảm ứng thần kinh, có thể giải trừ cảm giác thực thể bất cứ lúc nào."
"Em sẽ luôn đứng bên cạnh anh, yên tâm. Bên khu vực chiến hỏa, ngoài đội chiến giáp AI và bản thân Chiến Thần Đen là thực thể, những ngọn lửa và đạn pháo khác đều là hình ảnh hologram. À, còn những điều cần biết khi vào khu vực..."
Thái độ của Thời Tấc Cẩn vẫn luôn ôn hòa như ban đầu, kiên nhẫn lắng nghe Anouchka chậm rãi kể về quá khứ với giọng trầm khàn, cố gắng tránh mọi hiểu lầm.
Trùng trẻ đang yêu, không thể và cũng không nỡ từ chối yêu cầu của bạn đời, chỉ còn cách giải thích hết lời với một mục đích: Xin anh đừng ghét em vì hung bạo và tàn nhẫn ẩn giấu trong quá khứ của em, xin anh đừng sợ móng vuốt đã thuần hóa của em.
2
Anouchka lấy ra một hộp đen từ ngăn chứa đồ trên xe: "Bên trong là miếng dán cảm ứng bán hologram được thiết kế riêng cho trận chiến thử nghiệm này, các cài đặt giác quan đã được điều chỉnh, sau khi anh đeo vào, thị giác sẽ tự động lọc bỏ những cảnh máu me mô phỏng chiến trường thực, tất cả dị thú anh thấy đều là phong cách pixel, bốn giác quan còn lại anh có thể điều chỉnh thích hợp, tránh bị khói thuốc súng trong khu vực chiến sự làm cho khó chịu."
"Được." Thời Tấc Cẩn hôn nhẹ lên môi Anouchka vẫn đang nói nhanh để dặn dò mọi thứ, anh mỉm cười nói: "Em nói gì anh nghe nấy."
Tổng tư lệnh Viễn Đông tắt mic trong một giây.
1
Mười phút sau.
Xe bay dừng lại ở rìa khu vực chiến sự đang ngừng chiến.
Thời Tấc Cẩn nhìn ra xa, trong không gian khu vực chiến sự khắp nơi đều là những hạt pixel đang tan rã, trải dài khắp khu vực chiến tranh khu 30 mênh mông, trong chớp mắt bầu trời đêm mô phỏng chiến trường như biến thành biển sâu ban đêm, tất cả hạt pixel phát sáng đang tan rã từ từ trôi lên như những con sứa phát quang nhẹ nhàng bơi lội trong biển sâu, chúng lặng lẽ hòa vào bầu trời đêm mô phỏng u ám.
Rất nhiều chiến giáp AI nằm ngổn ngang khắp chiến trường, Chiến Thần Đen không đậu ở khu vực đỗ trống trải, mà đậu trên một ngọn núi cơ khí ở phía đông chiến trường, ngọn núi cơ khí được tạo thành từ những chiếc AI bị hư hỏng chồng chất lên nhau, Chiến Thần Đen nghiền nát những xác AI mà dừng lại như một cây thánh giá đứng trên nghĩa địa cơ khí vô cùng nổi bật.
"Rất đúng với phong cách của em." Thời Tấc Cẩn nhìn về phía Chiến Thần Đen.
Ánh sáng trên chiến trường đêm mô phỏng rất u ám, nếu không phải đèn dẫn đường trên thân Chiến Thần Đen vẫn liên tục nhấp nháy, có lẽ Thời Tấc Cẩn còn không phát hiện ra nó đang đậu ở đâu.
Anouchka liếc nhìn vị trí Chiến Thần Đen đang đậu, rồi cúi đầu kiểm tra chìa khóa Chiến Thần Đen kết nối với vòng chỉ huy, vòng chỉ huy lập tức bật ra một loạt thông báo thao tác rất lớn.
"Chiến Thần Đen bị trục trặc à?" Thời Tấc Cẩn hỏi. Anh thấy rất nhiều thông báo thao tác đều là khung cảnh báo màu đỏ.
"Chúng ta sang bên kia." Anouchka thả đôi cánh bướm ra, đưa tay về phía Thời Tấc Cẩn, mời anh nắm lấy. "Đội AI vẫn không theo kịp tốc độ chiến đấu của Chiến Thần Đen. Ngày xưa những trùng hợp tác với em lúc 18 tuổi đều là tinh nhuệ của biệt động. Việc đội AI không theo kịp hành động của Chiến Thần Đen trong trận này thì bình thường. AI ký ức trong Chiến Thần Đen đã điều chỉnh chiến lược theo thời gian thực, chiếm gần một nửa dòng điện 3D. Hệ thống định vị và vũ khí điện năng của Chiến Thần Đen đã cháy vài phiên bản chip vận hành. Nói đơn giản, nó đánh quá hăng, hệ thống vận hành chiến giáp bị lag, tạm thời không thể phun khí trượt và cảm nhận định vị được." Anouchka khẽ tặc lưỡi: "Đúng là thằng nhóc thiếu kinh nghiệm."
Cả hai nhanh chóng đến trên đỉnh núi máy móc AI chồng chất cao ngất. Chiến Thần Đen nằm im trên núi máy móc, dáng vẻ khổng lồ giải phóng hoàn toàn như một dãy núi trùng điệp.
Anouchka ôm Thời Tấc Cẩn hạ cánh xuống gần kính chắn bảo vệ trên ngực giáp của Chiến Thần Đen. Anh cảm giác như vừa hạ cánh bên cạnh bức tường kính của một trung tâm thương mại vậy.
Rào chắn ngực giáp của Chiến Thần Đen bị hư hại ở một mức độ nhất định. Một nửa kính chắn đặc biệt hai bên ngực giáp đã vỡ, để lộ ra khoang lái phía sau lớp kính bảo vệ. Trong khoang lái tối om, chỉ có vài ngọn đèn khẩn cấp màu đỏ thẫm đang nhấp nháy liên tục. Trung tá Cash 18 tuổi mà Thời Tấc Cẩn muốn gặp không có ở trong đó.
Thực tế toàn thân Chiến Thần Đen đều không bật đèn chiếu sáng, chỉ có những đốm đèn khẩn cấp nhỏ màu đỏ ở các khớp nối của cơ thể đang nhấp nháy trong bóng tối, cho thấy đây là một bộ chiến giáp cần thu về và sửa chữa.
Thời Tấc Cẩn tựa vào một bên kính bảo vệ, đứng vững trên đáy lan can kính vỡ, nhìn vào khoang lái từ bên ngoài nhưng bên trong quá tối như một cái hố không đáy. Dù thị lực hiện tại của Thời Tấc Cẩn rất tốt, anh cũng chỉ có thể nhìn rõ nửa mét bảng điều khiển bên trong khoang lái trước mặt.
Chiến Thần Đen giải phóng hoàn toàn trông như một dãy núi dài. Khoang lái không còn giống như lần đầu tiên Thời Tấc Cẩn lên thăm nữa, mà đã biến thành một khoang làm việc cơ khí khổng lồ tinh vi (dù hiện tại đã hư hỏng nhiều giá đỡ), mang vẻ đẹp công nghiệp cơ khí đỉnh cao.
Dù nhìn trong bóng tối hơi khó khăn, Thời Tấc Cẩn vẫn rất sẵn lòng kiên nhẫn quan sát một số cấu trúc bên trong khoang có thể nhìn thấy rõ.
Một lúc quay lưng về phía chiến trường khiến ánh sáng càng tối hơn, Thời Tấc Cẩn thuận tay cởi mũ trùm đầu ra. Mái tóc bạc như nước như lụa, theo động tác cởi mũ và găng tay trắng của Thời Tấc Cẩn, nhẹ nhàng tuôn ra từ vai anh, trải ra một dải ngân hà ánh bạc trên tấm áo choàng nỉ nâu đen dày.
"Vài phiên bản chip vũ khí điện năng đã cháy, hệ thống điện ngừng hoạt động một nửa, năng lượng được cấp theo lượng chiến đấu ảo, giờ cũng đã cạn kiệt rồi." Anouchka bằng một tay bảo vệ một bên Thời Tấc Cẩn, tay phải thao tác vòng chỉ huy và chìa khóa Chiến Thần Đen, lần lượt kiểm tra các lỗi chức năng của Chiến Thần Đen, đồng thời thông báo cho đội hậu cần đến. Hắn nói với Thời Tấc Cẩn một cách dửng dưng: "Destiny, AI ký ức rất có khả năng đã tắt nguồn do mất điện rồi. Năm phút nữa, chúng ta sẽ đến khu vực khác."
"Ừm. Đáng tiếc quá." Thời Tấc Cẩn quay mặt về phía khoang lái tối tăm, đuôi mày hơi nhíu lại, đồng tử bạc thoáng vẻ thất vọng. Anh theo thói quen cụp mắt xuống để che giấu cảm xúc, hàng mi bạc khẽ rung rung hạ xuống có màu sắc đặc biệt, trong bóng tối vẫn ánh lên chút ánh sáng kỳ lạ. Bất chợt, Thời Tấc Cẩn đột nhiên cảm thấy một luồng khí lạnh nhẹ nhàng từ khoang lái tối đen thổi ra, vừa khéo phả vào mũi anh.
Luồng khí nhỏ gần như không thể nhận ra đó lạnh ẩm, như mồ hôi lạnh mùa đông chảy dọc gáy, dính nhớp như liếm.
Thời Tấc Cẩn sững người. Phản ứng bản năng: Điều hòa trong khoang chưa ngừng hoạt động sao?
Giây tiếp theo một tiếng nổ lớn đột nhiên vang lên ở trung tâm chiến trường. Thời Tấc Cẩn bị tiếng nổ đột ngột làm cho giật bắn, đôi cánh bướm của Anouchka chưa kịp thu về lập tức bảo vệ Thời Tấc Cẩn. Đồng thời ánh mắt của Thời Tấc Cẩn và Anouchka cùng hướng về phía trung tâm khu vực chiến đấu ảo vừa xảy ra vụ nổ để xem chuyện gì đã xảy ra. Cùng lúc đó tiếng nổ liên tiếp vang lên, những hạt toàn ảnh chưa kịp tan biến trong không khí bỗng nhiên nổ tung, chiến trường tối tăm đột nhiên biến thành một nguồn ô nhiễm ánh sáng năm màu rực rỡ.
Anouchka mặt lạnh như sắt, một tay thao tác vòng chỉ huy ra liên tiếp vài mệnh lệnh. Hắn không quay đầu lại, nói với Thời Tấc Cẩn: "Destiny, lập tức tắt chip cảm ứng 3D anh đang dán, nắm chặt tay em, em sẽ đưa anh ra ngoài."
[Á đậu thầy Thời! Cẩn thận phía sau!] Hệ thống đột nhiên lớn tiếng nhắc nhở Thời Tấc Cẩn.
Cái gì? Thời Tấc Cẩn theo bản năng quay đầu lại.
Một bàn tay đột nhiên thò ra từ vị trí khoang lái đáng lẽ phải tối đen không một vật, nhẹ nhàng và nhanh chóng luồn qua mũ trùm của Thời Tấc Cẩn như rắn rết trườn lên, một phát chộp vào mái tóc bạc sau gáy anh. Năm ngón tay khép lại, nắm lấy chân tóc kéo nhẹ xuống, Thời Tấc Cẩn theo bản năng ngẩng đầu lên.
Do vị trí đứng, Thời Tấc Cẩn vừa ngẩng đầu, nửa thân trên lập tức nghiêng về phía khoang lái bị hư hỏng.
Tất cả đều xảy ra trong tích tắc.
Thời Tấc Cẩn ngẩng đầu, ánh mắt chạm phải một bóng dáng cao gầy tóc vàng mờ ảo trong ánh sáng lờ mờ.
"Destiny, tắt..." Tổng tư lệnh Viễn Đông 24 tuổi quay đầu lại, đồng tử co lại.
"Anh tên là Destiny." Giọng nói từ trong khoang lái không chút cảm xúc nói.
Hai giọng nói giống hệt nhau chưa nói xong, một tiếng súng chói tai nổ vang bên tai Thời Tấc Cẩn, tiếp theo là âm thanh kính chắn bảo vệ khoang lái vỡ nát.
Anh bị kẹp giữa hai tiếng nổ lớn, ý thức có phần mơ hồ.
Khoảnh khắc tiếp theo, Thời Tấc Cẩn cảm thấy tay Anouchka ôm mình bỗng mất sức.
Tiếng hét của hệ thống vang lên: [Đệt mẹ đệt mẹ đệt mẹ lúc đó em nên hack toàn bộ hệ thống Chiến Thần Đen mới phải! Mầy ****** đệt! &$% Kao giết A567!!! Làm sao có trùng gặp chính mình mà phản ứng đầu tiên là tự tàn sát nhau chứ! Đệt mẹ! AI ký ức dùng súng điện từ dự trữ của Chiến Thần Đen bắn nát cánh tay của A567, cánh của A567 đâm xuyên qua giáp ngực, gặp cô hồn rồi Chiến Thần Đen chưa tắt máy!! AI ký ức vẫn luôn ẩn nấp quan sát tất cả! Đệt! A567 bị trường lực điện từ tự khởi động của Chiến Thần Đen đánh văng ra ngoài rồi!!] Hệ thống nói nhanh: [Thầy Thời đừng hoảng! Năng lượng của Chiến Thần Đen đã cạn kiệt rồi, hệ thống điện cũng ngừng hoạt động phần lớn!! Nhiều nhất 2 phút! A567 sắp tháo... mẹ &*^& mả nó! Chiến Thần Đen cứng quá. Chậm nhất 5 phút! A567 đang dùng chìa khóa để khởi động lại Chiến Thần Đen!]
Khi Thời Tấc Cẩn miễn cưỡng tỉnh táo lại từ cơn chóng mặt do tiếng nổ gây ra, anh đã ở trong một vùng tối. Vừa có thể cử động Thời Tấc Cẩn lập tức đưa tay lên gỡ miếng dán cảm ứng 3D ở hai bên thái dương.
"Đừng động đậy."
Một bàn tay đeo găng da chiến đấu nắm chặt cổ tay Thời Tấc Cẩn.
Trong bóng tối, một trùng ngồi xổm trước mặt Thời Tấc Cẩn, nắm lấy cổ tay anh rồi cởi chiếc găng tay trắng. Động tác của hắn khi thì nhẹ nhàng, lúc lại cực kỳ nhẹ tựa như hắn đang chạm vào đầu dây điện chứ không phải ngón tay, chỉ cần chạm một cái là có thể bị giật đến tê liệt.
Bóng đen tháo găng tay của Thời Tấc Cẩn xong lại mân mê từng ngón tay của anh.
"Phép tắc đâu, trung tá."
2
"... Nhẫn." Giọng nói trong bóng tối bất ngờ cất lên.
"... Anh có đeo nhẫn."
"Anh tên là Destiny, anh là..." Giọng nói trong bóng tối ngừng lại hồi lâu: "Anh là chiến lợi phẩm tương lai của tôi."
4
[Đúng là tồi tệ hết sức, cái tên A567 18 tuổi này!]
Tác giả có lời muốn nói:
Chương Chủ nhật... ngã gục từ từ. Cảm ơn các ông bà chủ đã mở màn tháng 6 bùng nổ, chúc mọi người thuận buồm xuôi gió! Để phù hợp với không khí, tôi sẽ có một tiểu phẩm hài hước để mừng ngày 1 tháng 6! (Trễ quá rồi) Nhật ký hiện trường trong loạt "Nếu như".
Giả sử Thời và Cash đi theo tuyến "Bạn cùng phòng".
Thời Tấc Cẩn (đọc kịch bản): Vậy tôi là Carol, trước tiên sẽ đóng vai mối tình đầu với diễn viên Ritara, sau đó sẽ có một mối duyên hợp đồng với diễn viên Feraventure, cuối cùng sẽ ở bên Fate đã xin vào biệt động suốt đời.
(Cảnh tiếp theo.)
Thời Tấc Cẩn:?
Anouchka: Sao vậy?
Thời Tấc Cẩn (đọc kịch bản): Tôi sẽ gặp một thiếu tướng.
Anouchka: Tôi chính là thiếu tướng đây.
Thời Tấc Cẩn:...
(Cảnh tiếp theo.)
Thời Tấc Cẩn:... Tiếp theo là mối duyên hợp đồng với trùng cấp cao.
Anouchka (nhanh chóng ném ra một bàn báo cáo gen và giấy chứng nhận tài sản): Trùng cấp cao, tài sản dồi dào, thế lực gia tộc hùng mạnh, tôi rất mạnh, một mình tôi đã là cả một gia tộc, logic chuẩn chỉnh.
(Cảnh tiếp theo.)
Thời Tấc Cẩn:.
Anouchka (bày ra một bàn huy chương biệt động và phù hiệu tổng tư lệnh): Nhiệm kỳ trọn đời biệt động xứng đôi nhất, bao giờ chúng ta ký giấy kết hôn?
("Bạn cùng phòng" mở tuyển diễn viên lại, ai yêu thì đến!)
(To be không tình yêu.)