Livestream Viết Chuyện Tình Trong Sáng Tôi Thành Thần Ở Trùng Tộc
Chương 223: Kết thúc đột ngột
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Anh nghĩ mình đã thắng rồi sao?"
✦✦✦
Thời Tấc Cẩn cau mày đọc nhanh hai chương cuối cho đến hết. Anh nhắm mắt lại.
Thời Tấc Cẩn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh rồi bắt đầu tổng hợp nguyên tác.
Các chương nguyên tác được mở khóa một cách ngẫu nhiên. Lần này 10 chương mới cũng không ngoại lệ, rời rạc và không liên tục. Trong số các chương nguyên tác mới mở khóa của Evans Amon, chương có số thứ tự nhỏ nhất là 99, lớn nhất là 129.
Số thứ tự của các chương nguyên tác có điểm bất thường.
Evans Amon với tư cách là một trong những nhân vật phụ quan trọng, xuất hiện lần đầu ở chương 5 của nguyên tác, trong vòng 20 chương đã thành công xin hẹn hò với Valentine. Không có lý do gì hắn lại mở thêm một lá bài nữa, cốt truyện nguyên tác của hắn đột ngột nhảy thẳng tới chương 99, bỏ qua một đoạn dài tương tác ở giữa!
Thời Tấc Cẩn trầm ngâm, rồi lập tức hiểu ra vấn đề.
Trong tất cả các lá bài nhân vật, lá bài phó quan Jack bị nứt, cốt truyện nguyên tác của phó quan Jack không thể mở khóa.
Số thứ tự chương của Evans Amon bất thường, chắc chắn 100% là do cốt truyện của hắn và phó quan Jack chạy song song. Jack bị vỡ lá bài, một phần chương của Evans Amon cũng bị khóa theo. Họ đều ở phe Cash trong giai đoạn giữa và sau của nguyên tác lại là quân thư, việc cốt truyện tương tác với Valentine của cả hai liên kết với nhau là rất bình thường.
Thời Tấc Cẩn im lặng một giây về các chương nguyên tác không thể mở khóa, rồi tiếp tục liên kết 10 chương rời rạc, chiết xuất lại các thông tin liên tục. Tin tốt là 10 chương có số thứ tự không cách xa nhau, anh nhanh chóng ghép lại được một cốt truyện phụ tương đối hoàn chỉnh.
Đoạn đầu chương 99 nêu rõ Mắt Mèo và Quân đoàn 1 đã ký kết nhiều thỏa thuận hợp tác, trong đó đương nhiên có cả hợp đồng đính hôn giữa Valentine và Cash, nhưng đáng tiếc là bản hợp đồng dát vàng này vừa xuất hiện đã bị hư hại, ngay trong ngày ký kết Anouchka trong nguyên tác đã trực tiếp xé nát các trang phụ về các thỏa thuận hôn nhân khác đã được soạn thảo từ giai đoạn đính hôn.
Các vệ sĩ của Valentine lập tức phán định Cash đã lạm quyền xâm phạm quyền lợi của quý ngài cấp Thánh, những thuộc hạ tùy tùng quan sát lễ của đôi bên suýt nữa đã dùng vũ khí hỏa lực.
Cốt truyện chương 99 được tác giả viết rất tinh tế.
Thời Tấc Cẩn có thể thấy tác giả muốn tạo ra hình ảnh Anouchka trong nguyên tác thể hiện một chút ghen tuông, một chút bá đạo qua hành động xé nát trang hợp đồng để lôi kéo cảm xúc.
Nhưng, tác giả lại rất kiên định trong việc xây dựng nhân vật, cuối cùng ghen tuông của Anouchka trong nguyên tác biến thành một mối đe dọa chết người.
[... Anouchka Cash tặng cho Valentine im lặng một bông "hoa".
Trong chớp mắt những vệ sĩ bướm đêm vừa quát mắng Anouchka Cash, vừa giơ súng nhắm vào quân thư tóc vàng đều ngã xuống mềm nhũn.
Valentine không hề chớp mắt, hoàn toàn không thấy rõ Anouchka Cash ra tay đánh bại các vệ sĩ của mình khi nào.
Những vệ sĩ loài bướm đêm tùy tùng như một bông hoa nở rộ, ngã xuống vây quanh Valentine thành một vòng tròn bất tỉnh. Họ như thể vừa bị bóng ma thổi qua gáy, khuôn mặt bất tỉnh vẫn còn đọng lại vẻ dữ tợn đe dọa.
Valentine im lặng một giây, Anouchka lại tiến gần thêm một bước.
Quân thư tóc vàng với vẻ mặt lạnh lùng, đôi mắt hai màu từng hấp dẫn Valentine vẫn như lúc mới gặp, sáng ngời và cao ngạo. Mỗi bước chân hắn đều dẫm lên thân thể bất tỉnh của các vệ sĩ, đôi ủng quân đội đen như những chiếc búa nặng, dẫm ra những tiếng răng rắc giòn tan của xương gãy.
Những âm thanh giòn tan mà rợn người cứ từng bước từng bước tiến lại gần, Valentine mím chặt môi, cầm bút vàng lên ký tên.
Cuối cùng, bản hợp đồng đính hôn mà Mắt Mèo thu hồi lại không còn nguyên vẹn, vị trí đóng dấu của đôi bên bị hư hỏng, đưa ra tòa án của vùng sao nào cũng không có hiệu lực pháp lý.]
Valentine ký xong hợp đồng, cảnh chuyển sang cậu đổ bệnh, quay về khu Tây nghỉ dưỡng.
Đương nhiên trung tướng Cash vì mâu thuẫn ngay từ đầu nên đã rời khỏi sân khấu, nhân vật phụ Evans Amon xuất hiện ở đoạn cuối chương 99.
Evans Amon xuất hiện với tư cách là một quân thư của Quân đoàn 1 nhằm hòa giải mối quan hệ căng thẳng giữa Quân đoàn 1 và Mắt Mèo. Xuất thân gia thế của hắn đủ tư cách, cấp bậc đại tá vừa đúng, cấp độ gen lại không đủ để thu hút sự chú ý của các đặc quyền khác đang cạnh tranh vị trí hôn ước của quý ngài cấp Thán.
Thời Tấc Cẩn bỏ qua vài nghìn chữ về thao tác của Evans Amon để tìm cơ hội ở riêng với Valentine, tập trung đọc kỹ những thay đổi cảm xúc khi họ gặp lại nhau.
[...
"Vẫn chưa được mở mắt, đợi thêm ba giây nữa. 3, 2, 1, ok." Evans Amon nói.
Valentine mở mắt, cơn buồn ngủ lập tức đã bị cảnh tượng trước mắt làm tan đi.
Trên một chiếc ghế cao trong phòng trà phủ một tấm da thú kỳ lạ rất đẹp, toàn thân có màu đen làm nền, đầu lông óng ánh năm màu rực rỡ như mắt công, điều kỳ diệu là những ánh sáng rực rỡ năm màu này không hề tĩnh tại, mà nhảy múa chầm chậm trên đầu lông như dòng sông ngân hà đang chuyển động.
Vẻ đẹp không thể tưởng tượng nổi, tuyệt diệu đến mức như ai đó vừa cắt một mảnh bầu trời đầy sao từ vũ trụ làm quà tặng khiến Valentine bất chợt nhớ đến một loài sinh vật xinh đẹp gọi là chim bói cá.
1
Valentine không kìm được mà tiến lên vuốt ve, cảm giác rất tốt: "Một loài dị thú mới à?"
"Đúng vậy, loài dị thú bão từ mới này nuôi sống bằng cách ăn các khí thải độc hại do dị thú bão từ phóng ra." Evans Amon vừa nói vừa cầm tấm da thú lên trước mặt Valentine để cậu xem.
1
Valentine: "..."
"Anh lấy một tấm da thú từ chất thải độc làm quà à?" Valentine thầm thu tay lại.
"Nhìn em kìa." Evans Amon khịt mũi: "Đương nhiên là vật phẩm vô hại mới qua được kiểm tra an ninh của Mắt Mèo, dù anh có tự đại đến mấy cũng không thể mang một nguồn phóng xạ đến gặp em được, đồ ngốc."
1
Valentine đã quen với cách nói chuyện của Evans, cậu nguýt mắt một cái: "Tấm da thú rất hoàn hảo. Anh vừa mở miệng, nó mất ngay 100 điểm."
"Tổng điểm là một nghìn à?" Evans Amon hỏi.
"Tổng điểm là 100."
"..." Evans Amon chuyển chủ đề, nói: "Loài dị thú bão từ dễ ảnh hưởng đến radar nên được quân đoàn đặc biệt chú ý, loài dị thú nhỏ mới sinh ra này vừa mới ra đời chưa kịp hình thành quy mô đã bị bọn anh tiêu diệt hết rồi."
"Lớp lông óng ánh rực rỡ này chỉ mọc một vòng quanh mắt của loài dị thú mới, mỗi con dị thú nhiều nhất chỉ có thể lấy được 10 cm." Evans Amon tiếp tục trải rộng tấm da thú cho Valentine xem, đắc ý nói: "Em đoán xem tấm này của anh giết bao nhiêu con?"
Valentine hơi nhăn mày khó chịu, nhưng vẫn nghiêm túc ước lượng: "...Tấm áo choàng này của anh dài 2 mét rồi nhỉ? 20 con?"
"Sai!" Evans Amon lập tức phủ nhận: "50 con! Cắt may khâu vá sẽ có phế liệu, 20 con nhiều lắm chỉ may được một cái áo gilê."
Cơn buồn ngủ nặng nề lại ập đến, Valentine chống trán, nói: "Anh giỏi thật, còn gì muốn khoe nữa không?"
Evans Amon liếc nhìn cậu, hạ thấp giọng xuống vài độ như vô tình nói: "Loài dị thú mới này từ khi ra đời đến khi tuyệt chủng chỉ có 24 giờ. Tất cả xác dị thú mà Quân đoàn 1 săn về đều đã vào kho của kỵ binh đoàn của anh."
Valentine: "... Chi tiết quá."
"Được rồi, anh nói thế này vậy." Evans Amon cầm áo choàng cúi người, nhe răng để lộ 8 chiếc răng nanh sói rõ ràng, đó là một trong những biến dị không thể ngụy trang đặc trưng của trùng bậc trung.
Evans Amon đặt trán mình lên trán Valentine rồi nói:
"Này, anh nghe nói hôm ký hợp đồng em bị Cash dọa đến mất hồn, hợp đồng giấy bị hỏng, Mắt Mèo đang cãi nhau với Quân đoàn 1 để soạn lại hợp đồng. Nhiều đặc quyền ở các khu khác không hài lòng với Cash, muốn thông qua quan hệ của em với Mắt Mèo. Gần đây Mắt Mèo canh chừng em rất chặt phải không? Đến nỗi không dám cho em ra khỏi Lộ Cung. Em có muốn đi đâu đó không bị kiểm soát giám sát để thư giãn không?"
1
Valentine tỉnh táo hơn một chút và hỏi: "Gì cơ?"
"Mắt Mèo vẫn đang chờ em ký lại, biết em lén trốn đi, tìm lại được cùng lắm chỉ mắng vài câu thôi." Evans Amon nói: "Vậy, muốn đi không?"
"Dĩ nhiên là... nhưng mà... ừm!" Valentine bất ngờ bị che mắt bởi một màn đen rồi bị vác lên!
Sự bất ngờ và tấm da thú phủ lên đầu khiến Valentine tỉnh táo trở lại. Cậu vừa định gọi trùng bảo vệ thì giọng nói trách cứ của Evans Amon vang lên bên tai:
"Loài dị thú mới này sống bằng cách ăn bức xạ rác thải, bộ lông của nó có đặc tính kỳ lạ có thể ngăn chặn sóng siêu âm và radar quét. Đừng kêu lên! Anh đã phải vất vả lắm mới lẻn vào được bằng cách khoác nó lên người! Im lặng nào! Đợi anh đưa em ra ngoài!"
Valentine bình tĩnh lại, tựa đầu vào người Evans Amon.
Thời Tấc Cẩn khẽ thở dài. Vài chương tiếp theo kể việc Evans Amon đưa Valentine trốn khỏi Lộ Cung. Lần đầu tiên họ trốn đi rất thành công, sau đó có một chương bị bỏ qua, chương tiếp theo nói những trùng bảo vệ che giấu cho Valentine.
Thời Tấc Cẩn đoán rằng chương bị bỏ qua có thể là chương về Gabriel hoặc Greed Grimm.
Trong những chương rời rạc tiếp theo, Evans Amon đưa Valentine thoát khỏi sự áp bức, tình cảm giữa họ ngày càng nồng nhiệt, phát triển thành một mối quan hệ bí mật khó nói rõ.
Thời Tấc Cẩn lật qua vài trang, đến chương thứ 10 - một chương quan trọng đánh dấu bước ngoặt thứ hai trong cốt truyện, có tên là "Hẹn ước hoa quỳnh".
[...]
Phòng tắm im lặng hoàn toàn.
Valentine cởi bỏ lễ phục, ngồi bên mép bồn tắm, dùng một con dao bạc đã cùn cắt mạnh vào mặt trong cánh tay. Những vết bầm tím sâu hoắm hiện lên trông thật kinh khủng, cơn đau khiến đôi mắt cậu trở nên trong trẻo. Môi Valentine run rẩy liên tục, thầm thì không thành tiếng: "Tôi không buồn ngủ... không buồn ngủ chút nào."
2
"Thưa ngài Valentine, đại tá Amon yêu cầu được gặp." Giọng nói của tôi tớ vang lên từ máy liên lạc bên cạnh cửa phòng tắm.
"Tôi biết rồi, cho anh ấy vào đi." Valentine trả lời bằng giọng bình thường: "Tôi thay bộ quần áo khác rồi sẽ ra ngay."
...
...
Valentine mặc bộ lễ phục mới bước ra. Ngay lập tức, giọng nói châm chọc của Evans Amon như hòn đá ném vào mặt cậu.
"Ăn mặc đẹp đẽ thế, lại định đi dự tiệc của Jeanine à? Ở bên anh thì ủ rũ như gà bệnh, vừa được Jeanine mời là lập tức phấn chấn hẳn lên?" Evans Amon ngồi bên bàn trà, mặt đầy vẻ mỉa mai.
Những trùng bảo vệ đứng ngoài phòng trà quát lên: "Xin hãy giữ lễ độ trong lời nói! Nếu còn tái phạm, chúng tôi sẽ dùng mọi biện pháp để mời ngài rời đi!"
Evans Amon cười khẩy một tiếng, khoanh tay lườm nguýt.
Valentine không thể nổi giận với khuôn mặt trẻ con như mới 15 tuổi kia. Cậu phớt lờ Evans, quay sang hỏi tôi tớ: "Lúc tôi tắm không đeo vòng trí não, Vlad có gửi tin nhắn mới không?"
Tôi tớ cung kính gật đầu, đưa vòng trí não cho Valentine. Cậu quét qua thiệp mời dự tiệc vừa mở ra, gật đầu bèn bảo tôi tớ: "Soạn lời từ chối nhã nhặn, hôm nay tôi không muốn ra ngoài."
"Vâng, thưa ngài." Tôi tớ nhanh chóng rời đi. Valentine lại vẫy tay, những trùng bảo vệ cũng lui ra ngoài lối đi của phòng trà.
"Đấy, đồ thuốc nổ, hôm nay lại mang món quà mới mẻ gì đến đây?" Valentine ngồi xuống.
"Không mang gì cả." Evans Amon nói thẳng: "Ngày mai Mắt Mèo và Quân đoàn 1 định khôi phục lại hợp đồng đính hôn của các em. Cash gần đây bị kẹt ở vùng biển dị thú Bắc Cực, cậu ta không kịp về, cậu anh bảo anh thay mặt Cash đến đây xin lỗi trực tiếp."
1
Valentine quá mệt mỏi, cảm xúc rất nhạt nhòa lại chậm chạp. Phải hơn một phút sau, cậu mới lên tiếng đáp lại: "Ồ."
Evans Amon nhíu mày, đưa tay búng ngón tay trước mặt Valentine hai cái. Valentine hoàn hồn khẽ phàn nàn: "Anh phiền phức quá, em nghe thấy rồi."
"Em đã bao lâu không ngủ rồi?" Evans nhíu chặt mày.
Valentine theo bản năng giật mình, nói: "Dạo này nghỉ ngơi không tốt, kiểm tra sức khỏe vẫn bình thường, chỉ là hơi thiếu ngủ thôi."
Evans nhìn Valentine đầy nghi ngờ, hỏi: "Gần đây Jeanine thường xuyên tổ chức tiệc tùng, ve vãn không ít gia tộc đặc quyền. Cậu ta mời em đi dự tiệc, chắc là để giúp em chọn ứng cử viên khác cho vị trí ký kết phải không? Em sầu chuyện này?"
Áp lực hóa thành cơn buồn ngủ lạnh lẽo bủa vây Valentine, cậu cố gắng tỉnh táo nhưng bỗng cảm thấy quá mệt mỏi, thái độ cũng trở nên gay gắt: "Câu hỏi của anh cũng là nghi vấn của tổng bộ Quân đoàn 1 sao? Anh cũng nghĩ rằng thời gian qua em dự tiệc của Jeanine là để hẹn hò liên tục với những trùng đặc quyền từ các vùng khác nhau?"
"Evans, anh nhìn tình trạng của em đi, tinh thần em sắp bị Anouchka ép chết rồi! Vlad liên tục tổ chức tiệc mời em là muốn giúp em mở rộng quan hệ xã giao, phân tán sự chú ý của em, để em đừng suốt ngày chìm đắm trong nỗi sợ hãi." Valentine nói một tràng dài rồi thở hổn hển vì mệt: "Bây giờ sợi thần kinh của em cứ chạm vào ai là lập tức trải nghiệm nỗi sợ hãi từ Cash, quái quỷ gì thế! Anh còn nói như vậy, em sẽ cho anh cảm nhận ngay lập tức! Anh có muốn nhận phúc lành này không hả? Hả?"
"..." Evans Amon cứng đờ người, quay mặt đi chỗ khác, cứng miệng: "Anh chỉ đoán thôi. Suy nghĩ của anh không phải là suy nghĩ của Quân đoàn 1."
"Hừ." Valentine cười khẩy một tiếng, nhưng vì quá yếu ớt, nó lại nghe như một tiếng cười hòa hoãn không khí.
Vì vậy, Evans Amon cũng ngượng ngùng làm lành. "Này. Cash bị kẹt ở biển dị thú Bắc Cực, chậm nhất cũng phải mười ngày nữa mới về được... Gần đây anh được phong thiếu tướng, lập được một đội ngũ khá tốt. Tuần trước đi săn còn tìm thấy một hành tinh kỳ quan không tồi... Này, Valentine, em có muốn đi xem chiến tích hành tinh của anh không?"
"Phải điên mới đi với anh." Valentine yếu ớt lườm một cái không rõ ràng lắm: "Ra khỏi Lộ Cung thì còn có thể nhờ trùng bảo vệ che giấu, thầy em chắc cũng biết, nhắm một mắt mở một mắt để em thư giãn, nhưng ra khỏi Mắt Mèo thì quá đáng rồi, họ sẽ sợ chết mất."
"Em để lại một bức thư giải thích." Evans Amon nói như đã quen thuộc: "Hành tinh kỳ quan của anh ở ngay khu Tây, khu Tây đã giới nghiêm mấy năm nay rồi, khắp nơi đều có Quân đoàn 1 và Quân đoàn 4 tuần tra thường xuyên. Chúng ta không rời khỏi hành tinh Ring, trước giờ em cũng chơi nhiều ở khu kỳ quan của hành tinh Ring mà."
Valentine im lặng.
Evans cũng cười lạnh một tiếng: "Jeanine mời em ra ngoài em liền đi, em biết thầy em cho phép em lén lút ra ngoài giải sầu, anh mời em em lại do dự, lời mời của anh có gai đâm vào tay em à?"
"Ghét cái miệng của anh." Valentine yếu ớt nói: "Im đi, không muốn nghe anh nói chuyện."
Evans áp sát, cố tình chen chúc với Valentine: "Đi không, đi không? Đội của anh hợp tác với Quân đoàn 4 Mắt Mèo đã lâu, lấy được vài tuyến đường lỗ đen ở khu Tây. Lần này anh sẽ giả vờ đưa em ra khỏi Lộ Cung trước, khi đến vành đai sao của Sky city, chúng ta sẽ đột kích ra ngoài. Đội của anh đã đợi sẵn ở đó để tiếp ứng rồi."
"Em để lại thư giải thích là ra ngoài thư giãn làm lý do thầy em lo lắng cho tinh thần của em sẽ cho phép, chúng ta có thể trực tiếp chơi ngoài đó mười ngày, đợi Cash trở về từ Bắc Cực, anh sẽ đưa em về." Evans nói: "Còn về vấn đề ăn mặc, đó là điều ít cần lo lắng nhất, đồ do hành tinh tài nguyên Amon sản xuất không thua kém những gì Jeanine cung cấp cho em đâu."
Evans Amon nói rất trôi chảy và nhanh nhẹn, Valentine nghe mà có phần mơ màng, cậu tựa vào Evans, cười yếu ớt: "Anh nói nghe như chúng ta sắp trốn đi vậy, giống như trong những câu chuyện xưa phá vỡ lễ giáo, hướng đến một thế giới không ràng buộc."
1
Giọng nói của Evans Amon đột ngột ngừng lại.
Valentine quá buồn ngủ nên không nhận ra mười mấy giây im lặng này.
Một lúc sau Valentine nghe thấy Evans bình thản nói: "Được, chúng ta trốn đi cùng nhau."
Valentine lầm bầm: "Đồ điên."
"Những gì anh vừa nói không phải để dỗ dành em đâu. Cash chỉ tiếp quản đội ngũ của thư phụ anh, cậu ta không động đến tài sản của gia tộc Amon. Các tài sản hành tinh và tuyến đường bí mật của gia tộc Amon vẫn nằm trong tay anh. Gia tộc quân đoàn không thiếu chiến thuật tấn công và né tránh nhanh chóng, chúng ta có thể rời khỏi vùng sao phồn hoa của bốn vùng lớn, đi sâu vào biển sao." Evans đỡ Valentine dậy, nhìn thẳng vào mắt cậu rồi nói một cách nghiêm túc: "Chỉ cần em gật đầu, anh sẽ đưa em đi."
Valentine nhìn chằm chằm vào Evans, không chắc có phải vì quá mệt mỏi mà lại nghe thấy cuộc đối thoại từng mơ tưởng.
Có phải ảo giác không?
"Vậy thì em muốn đổi tên để sống." Valentine đột nhiên nói.
Evans Amon: "Tùy em. Muốn gọi là gì?"
Valentine chủ động tiến lại gần Evans, nắm lấy tay hắn rồi cẩn thận viết một nét chữ lên lòng bàn tay hắn.
"VV?" Evans thắc mắc: "Hay là viết tắt họ của em?"
"Không phải." Valentine thở hổn hển một chút, từ từ nói: "V và v ở giữa không đứt nét, đó là chữ w."
Evans trầm ngâm vài giây, đọc tên: "Wendt? Walesha? Warmia?"
"Dài quá." Valentine lầm bầm: "Khi ra ngoài em sẽ nói cho anh cách đọc đúng."
"Được. Khi nào anh đến đón em?"
"2 giờ sáng."...]
Thời Tấc Cẩn lật sang chương tiếp theo, đến đoạn kết của chương về Evans Amon.
Nửa đầu chương [mầm khô] thực ra rất lạc quan, Evans Amon hành động nhanh nhẹn, gần như không tốn chút sức lực nào đã dùng tài sản và nguồn lực gia tộc để chuẩn bị con đường trốn chạy.
Bước ngoặt của chương xuất hiện khi chỉ còn 2000 chữ.
Trong nguyên tác, Anouchka kết thúc trận chiến chống lại cuộc xâm lược dị thú ở Bắc Cực với tốc độ nhanh hơn dự kiến của Quân đoàn 1, nhưng hắn không chọn cách lên đường ngay lập tức Tây Tiên Nữ để cố gắng quay lại ký lại hợp đồng với quý ngài Thánh càng sớm càng tốt.
Anouchka Cash chọn đi vòng qua tuyến đường Nam Thập Tự, vì bộ phận radar của quân đoàn hắn nhận được tín hiệu cầu cứu từ khu vực giáp ranh giữa khu Bắc và trung tâm khu Nam. Nội dung tín hiệu truyền đi rất nặng nề, một hệ sao đáng sống cấp trung - thấp với phạm vi rất rộng đã bị tấn công bởi một đợt biển dị thú cấp tai họa, biển dị thú bùng phát suốt 7 ngày, quân đoàn cấp trung đóng quân tại khu vực này đã bị tiêu diệt hoàn toàn, tín hiệu cầu cứu được gửi đi bởi những binh sĩ còn sót lại không nhận được phản hồi từ quân đoàn cấp cao nào.
Quân đoàn của Cash cũng vừa kết thúc trận chiến ở trung tâm khu Bắc, trên đường trở về đi ngang qua khu vực giáp ranh mới nhận được tín hiệu cầu cứu.
Evans Amon nhận được tin Cash đại thắng đầu tiên, tâm trạng chưa kịp phức tạp thì lại nhận được tin Cash đi đường vòng và trì hoãn việc quay lại khu Tây trên trong kênh nội bộ.
Evans vừa ngạc nhiên vừa tức giận. Biển dị thú hoành hành liên tiếp qua các năm, làm sao có thể còn sự sống sót trong một hành tinh cấp trung bị tấn công bởi biển dị thú cấp tai hoạ suốt 7 ngày chứ! Chắc chắn Cash không hài lòng với điều kiện hôn ước của Mắt Mèo, tìm cớ để đạp lên thể diện của Mắt Mèo và Valentine!
1
Trên đường đi gặp Valentine, hắn gọi một cuộc video cho Cash.
[...
"Anh nghĩ anh đã thắng sao?" Evans Amon nhìn chằm chằm vào Cash trong video.
1
"Dữ liệu chiến thắng đã được công bố, mắt không tốt thì đến thành phố y tế đi." Trung tướng tóc vàng trong video nhìn Evans, lạnh lùng nói: "Đừng lãng phí thời gian làm chó cưng nữa, anh không chỉ là thiếu tướng Amon, ngày kia tôi sẽ đến khu Tây, tổng bộ sẽ tổ chức lễ phong thượng tướng cho tôi, nhớ đại diện gia tộc Amon tham dự."
Sau khi cuộc gọi kết thúc, Evans đứng trong bóng tối của hành lang Lộ Cung, im lặng hồi lâu.
Trong sự tĩnh lặng, vòng trí não của Evans vang lên thông báo tin nhắn.
Evans cụp mắt xuống.
[V: Lạnh quá.]
Evans lập tức trả lời: [Đắp chăn vào, anh đến ngay.]
Vì một số việc vặt vãnh giữa đường, Evans đến Lộ Cung muộn mất năm phút.
Valentine tựa vào bệ cửa sổ đang mở, mắt lim dim có vẻ đã ngủ thiếp đi.
"Này, Valentine?" Evans dang rộng cánh bay đến, dựa vào cửa sổ khẽ nói: "Anh đến rồi."
Hắn không nhận được tiếng đáp.
Tim Evans đập nhanh hơn, hắn đưa tay nắm vai Valentine, lắc nhẹ vài cái.
Vài giây sau Valentine cố gắng mở mắt, đôi mắt xanh lục trống rỗng, đồng tử giãn to ra.
Đột nhiên một cảm giác ớn lạnh mạnh mẽ xuyên thủng trái tim Evans, trong nửa đời kinh nghiệm của hắn, chỉ có đồng tử của xác chết mới giãn to như vậy.
Quý ngài trẻ tuổi ngửa đầu nheo mắt một lúc, chậm rãi nhíu mày: "... Đại tá Amon? Sao anh lại ở Lộ Cung?"
2
Evans bỗng nghe thấy tiếng hoa chớm nở.
Đợt hoa quỳnh thứ hai nở muộn trong đêm bắt đầu nở rộ tại Lộ Cung, hương thơm hoa quỳnh đã biến đổi gen nồng nàn như một cơn mưa giông, hung hãn quét qua mọi ngóc ngách của Lộ Cung.
Lạnh quá. Một giọng nói yếu ớt vang lên bên tai Evans.
1
Máu trong người Evans lạnh hẳn đi.]
Một chương kết thúc.
Trong chương riêng của Evans Amon không có kết cục của chính hắn, nhưng lại ngụ ý rằng Valentine với vẻ mặt mệt mỏi trên lá bài VV đã đi đến hồi kết.
1
Thời Tấc Cẩn đặt vòng trí não xuống, cầm ly nước tinh khiết bên cạnh uống hai ngụm để bình tĩnh lại.
Hệ thống lên tiếng đúng lúc: "Thầy Thời, đếm ngược 2 phút đến cuộc họp, có muốn nghỉ ngơi một chút không?"
"Tôi biết rồi, không cần." Thời Tấc Cẩn hít nhẹ một hơi, mở chương nguyên tác của Greed Grimm.
[Greed Grimm] và [Evans Amon] cùng lúc mở cốt truyện, dựa theo kinh nghiệm đọc trước đây, Thời Tấc Cẩn suy đoán có lẽ giữa họ tồn tại một chương liên kết cốt truyện.
Vì cuộc họp sắp diễn ra, Thời Tấc Cẩn chỉ có thể đọc lướt qua chương 16 của [Greed Grimm].
Sự tập trung đọc nhanh của Thời Tấc Cẩn bỗng dừng lại.
"..."
Chương của [Greed Grimm] thực sự có kết cục của [Evans Amon].
Editor: Chương và kết cục của Evans diễn ra trước khi Heart gặp được VV, sau đó Heart mời làm bạn giải trí bên VV.
Weibo: I谁也不是
3
Weibo: 焚雪199410
"Anh nghĩ mình đã thắng rồi sao?"
✦✦✦
Thời Tấc Cẩn cau mày đọc nhanh hai chương cuối cho đến hết. Anh nhắm mắt lại.
Thời Tấc Cẩn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh rồi bắt đầu tổng hợp nguyên tác.
Các chương nguyên tác được mở khóa một cách ngẫu nhiên. Lần này 10 chương mới cũng không ngoại lệ, rời rạc và không liên tục. Trong số các chương nguyên tác mới mở khóa của Evans Amon, chương có số thứ tự nhỏ nhất là 99, lớn nhất là 129.
Số thứ tự của các chương nguyên tác có điểm bất thường.
Evans Amon với tư cách là một trong những nhân vật phụ quan trọng, xuất hiện lần đầu ở chương 5 của nguyên tác, trong vòng 20 chương đã thành công xin hẹn hò với Valentine. Không có lý do gì hắn lại mở thêm một lá bài nữa, cốt truyện nguyên tác của hắn đột ngột nhảy thẳng tới chương 99, bỏ qua một đoạn dài tương tác ở giữa!
Thời Tấc Cẩn trầm ngâm, rồi lập tức hiểu ra vấn đề.
Trong tất cả các lá bài nhân vật, lá bài phó quan Jack bị nứt, cốt truyện nguyên tác của phó quan Jack không thể mở khóa.
Số thứ tự chương của Evans Amon bất thường, chắc chắn 100% là do cốt truyện của hắn và phó quan Jack chạy song song. Jack bị vỡ lá bài, một phần chương của Evans Amon cũng bị khóa theo. Họ đều ở phe Cash trong giai đoạn giữa và sau của nguyên tác lại là quân thư, việc cốt truyện tương tác với Valentine của cả hai liên kết với nhau là rất bình thường.
Thời Tấc Cẩn im lặng một giây về các chương nguyên tác không thể mở khóa, rồi tiếp tục liên kết 10 chương rời rạc, chiết xuất lại các thông tin liên tục. Tin tốt là 10 chương có số thứ tự không cách xa nhau, anh nhanh chóng ghép lại được một cốt truyện phụ tương đối hoàn chỉnh.
Đoạn đầu chương 99 nêu rõ Mắt Mèo và Quân đoàn 1 đã ký kết nhiều thỏa thuận hợp tác, trong đó đương nhiên có cả hợp đồng đính hôn giữa Valentine và Cash, nhưng đáng tiếc là bản hợp đồng dát vàng này vừa xuất hiện đã bị hư hại, ngay trong ngày ký kết Anouchka trong nguyên tác đã trực tiếp xé nát các trang phụ về các thỏa thuận hôn nhân khác đã được soạn thảo từ giai đoạn đính hôn.
Các vệ sĩ của Valentine lập tức phán định Cash đã lạm quyền xâm phạm quyền lợi của quý ngài cấp Thánh, những thuộc hạ tùy tùng quan sát lễ của đôi bên suýt nữa đã dùng vũ khí hỏa lực.
Cốt truyện chương 99 được tác giả viết rất tinh tế.
Thời Tấc Cẩn có thể thấy tác giả muốn tạo ra hình ảnh Anouchka trong nguyên tác thể hiện một chút ghen tuông, một chút bá đạo qua hành động xé nát trang hợp đồng để lôi kéo cảm xúc.
Nhưng, tác giả lại rất kiên định trong việc xây dựng nhân vật, cuối cùng ghen tuông của Anouchka trong nguyên tác biến thành một mối đe dọa chết người.
[... Anouchka Cash tặng cho Valentine im lặng một bông "hoa".
Trong chớp mắt những vệ sĩ bướm đêm vừa quát mắng Anouchka Cash, vừa giơ súng nhắm vào quân thư tóc vàng đều ngã xuống mềm nhũn.
Valentine không hề chớp mắt, hoàn toàn không thấy rõ Anouchka Cash ra tay đánh bại các vệ sĩ của mình khi nào.
Những vệ sĩ loài bướm đêm tùy tùng như một bông hoa nở rộ, ngã xuống vây quanh Valentine thành một vòng tròn bất tỉnh. Họ như thể vừa bị bóng ma thổi qua gáy, khuôn mặt bất tỉnh vẫn còn đọng lại vẻ dữ tợn đe dọa.
Valentine im lặng một giây, Anouchka lại tiến gần thêm một bước.
Quân thư tóc vàng với vẻ mặt lạnh lùng, đôi mắt hai màu từng hấp dẫn Valentine vẫn như lúc mới gặp, sáng ngời và cao ngạo. Mỗi bước chân hắn đều dẫm lên thân thể bất tỉnh của các vệ sĩ, đôi ủng quân đội đen như những chiếc búa nặng, dẫm ra những tiếng răng rắc giòn tan của xương gãy.
Những âm thanh giòn tan mà rợn người cứ từng bước từng bước tiến lại gần, Valentine mím chặt môi, cầm bút vàng lên ký tên.
Cuối cùng, bản hợp đồng đính hôn mà Mắt Mèo thu hồi lại không còn nguyên vẹn, vị trí đóng dấu của đôi bên bị hư hỏng, đưa ra tòa án của vùng sao nào cũng không có hiệu lực pháp lý.]
Valentine ký xong hợp đồng, cảnh chuyển sang cậu đổ bệnh, quay về khu Tây nghỉ dưỡng.
Đương nhiên trung tướng Cash vì mâu thuẫn ngay từ đầu nên đã rời khỏi sân khấu, nhân vật phụ Evans Amon xuất hiện ở đoạn cuối chương 99.
Evans Amon xuất hiện với tư cách là một quân thư của Quân đoàn 1 nhằm hòa giải mối quan hệ căng thẳng giữa Quân đoàn 1 và Mắt Mèo. Xuất thân gia thế của hắn đủ tư cách, cấp bậc đại tá vừa đúng, cấp độ gen lại không đủ để thu hút sự chú ý của các đặc quyền khác đang cạnh tranh vị trí hôn ước của quý ngài cấp Thán.
Thời Tấc Cẩn bỏ qua vài nghìn chữ về thao tác của Evans Amon để tìm cơ hội ở riêng với Valentine, tập trung đọc kỹ những thay đổi cảm xúc khi họ gặp lại nhau.
[...
"Vẫn chưa được mở mắt, đợi thêm ba giây nữa. 3, 2, 1, ok." Evans Amon nói.
Valentine mở mắt, cơn buồn ngủ lập tức đã bị cảnh tượng trước mắt làm tan đi.
Trên một chiếc ghế cao trong phòng trà phủ một tấm da thú kỳ lạ rất đẹp, toàn thân có màu đen làm nền, đầu lông óng ánh năm màu rực rỡ như mắt công, điều kỳ diệu là những ánh sáng rực rỡ năm màu này không hề tĩnh tại, mà nhảy múa chầm chậm trên đầu lông như dòng sông ngân hà đang chuyển động.
Vẻ đẹp không thể tưởng tượng nổi, tuyệt diệu đến mức như ai đó vừa cắt một mảnh bầu trời đầy sao từ vũ trụ làm quà tặng khiến Valentine bất chợt nhớ đến một loài sinh vật xinh đẹp gọi là chim bói cá.
1
Valentine không kìm được mà tiến lên vuốt ve, cảm giác rất tốt: "Một loài dị thú mới à?"
"Đúng vậy, loài dị thú bão từ mới này nuôi sống bằng cách ăn các khí thải độc hại do dị thú bão từ phóng ra." Evans Amon vừa nói vừa cầm tấm da thú lên trước mặt Valentine để cậu xem.
1
Valentine: "..."
"Anh lấy một tấm da thú từ chất thải độc làm quà à?" Valentine thầm thu tay lại.
"Nhìn em kìa." Evans Amon khịt mũi: "Đương nhiên là vật phẩm vô hại mới qua được kiểm tra an ninh của Mắt Mèo, dù anh có tự đại đến mấy cũng không thể mang một nguồn phóng xạ đến gặp em được, đồ ngốc."
1
Valentine đã quen với cách nói chuyện của Evans, cậu nguýt mắt một cái: "Tấm da thú rất hoàn hảo. Anh vừa mở miệng, nó mất ngay 100 điểm."
"Tổng điểm là một nghìn à?" Evans Amon hỏi.
"Tổng điểm là 100."
"..." Evans Amon chuyển chủ đề, nói: "Loài dị thú bão từ dễ ảnh hưởng đến radar nên được quân đoàn đặc biệt chú ý, loài dị thú nhỏ mới sinh ra này vừa mới ra đời chưa kịp hình thành quy mô đã bị bọn anh tiêu diệt hết rồi."
"Lớp lông óng ánh rực rỡ này chỉ mọc một vòng quanh mắt của loài dị thú mới, mỗi con dị thú nhiều nhất chỉ có thể lấy được 10 cm." Evans Amon tiếp tục trải rộng tấm da thú cho Valentine xem, đắc ý nói: "Em đoán xem tấm này của anh giết bao nhiêu con?"
Valentine hơi nhăn mày khó chịu, nhưng vẫn nghiêm túc ước lượng: "...Tấm áo choàng này của anh dài 2 mét rồi nhỉ? 20 con?"
"Sai!" Evans Amon lập tức phủ nhận: "50 con! Cắt may khâu vá sẽ có phế liệu, 20 con nhiều lắm chỉ may được một cái áo gilê."
Cơn buồn ngủ nặng nề lại ập đến, Valentine chống trán, nói: "Anh giỏi thật, còn gì muốn khoe nữa không?"
Evans Amon liếc nhìn cậu, hạ thấp giọng xuống vài độ như vô tình nói: "Loài dị thú mới này từ khi ra đời đến khi tuyệt chủng chỉ có 24 giờ. Tất cả xác dị thú mà Quân đoàn 1 săn về đều đã vào kho của kỵ binh đoàn của anh."
Valentine: "... Chi tiết quá."
"Được rồi, anh nói thế này vậy." Evans Amon cầm áo choàng cúi người, nhe răng để lộ 8 chiếc răng nanh sói rõ ràng, đó là một trong những biến dị không thể ngụy trang đặc trưng của trùng bậc trung.
Evans Amon đặt trán mình lên trán Valentine rồi nói:
"Này, anh nghe nói hôm ký hợp đồng em bị Cash dọa đến mất hồn, hợp đồng giấy bị hỏng, Mắt Mèo đang cãi nhau với Quân đoàn 1 để soạn lại hợp đồng. Nhiều đặc quyền ở các khu khác không hài lòng với Cash, muốn thông qua quan hệ của em với Mắt Mèo. Gần đây Mắt Mèo canh chừng em rất chặt phải không? Đến nỗi không dám cho em ra khỏi Lộ Cung. Em có muốn đi đâu đó không bị kiểm soát giám sát để thư giãn không?"
1
Valentine tỉnh táo hơn một chút và hỏi: "Gì cơ?"
"Mắt Mèo vẫn đang chờ em ký lại, biết em lén trốn đi, tìm lại được cùng lắm chỉ mắng vài câu thôi." Evans Amon nói: "Vậy, muốn đi không?"
"Dĩ nhiên là... nhưng mà... ừm!" Valentine bất ngờ bị che mắt bởi một màn đen rồi bị vác lên!
Sự bất ngờ và tấm da thú phủ lên đầu khiến Valentine tỉnh táo trở lại. Cậu vừa định gọi trùng bảo vệ thì giọng nói trách cứ của Evans Amon vang lên bên tai:
"Loài dị thú mới này sống bằng cách ăn bức xạ rác thải, bộ lông của nó có đặc tính kỳ lạ có thể ngăn chặn sóng siêu âm và radar quét. Đừng kêu lên! Anh đã phải vất vả lắm mới lẻn vào được bằng cách khoác nó lên người! Im lặng nào! Đợi anh đưa em ra ngoài!"
Valentine bình tĩnh lại, tựa đầu vào người Evans Amon.
Thời Tấc Cẩn khẽ thở dài. Vài chương tiếp theo kể việc Evans Amon đưa Valentine trốn khỏi Lộ Cung. Lần đầu tiên họ trốn đi rất thành công, sau đó có một chương bị bỏ qua, chương tiếp theo nói những trùng bảo vệ che giấu cho Valentine.
Thời Tấc Cẩn đoán rằng chương bị bỏ qua có thể là chương về Gabriel hoặc Greed Grimm.
Trong những chương rời rạc tiếp theo, Evans Amon đưa Valentine thoát khỏi sự áp bức, tình cảm giữa họ ngày càng nồng nhiệt, phát triển thành một mối quan hệ bí mật khó nói rõ.
Thời Tấc Cẩn lật qua vài trang, đến chương thứ 10 - một chương quan trọng đánh dấu bước ngoặt thứ hai trong cốt truyện, có tên là "Hẹn ước hoa quỳnh".
[...]
Phòng tắm im lặng hoàn toàn.
Valentine cởi bỏ lễ phục, ngồi bên mép bồn tắm, dùng một con dao bạc đã cùn cắt mạnh vào mặt trong cánh tay. Những vết bầm tím sâu hoắm hiện lên trông thật kinh khủng, cơn đau khiến đôi mắt cậu trở nên trong trẻo. Môi Valentine run rẩy liên tục, thầm thì không thành tiếng: "Tôi không buồn ngủ... không buồn ngủ chút nào."
2
"Thưa ngài Valentine, đại tá Amon yêu cầu được gặp." Giọng nói của tôi tớ vang lên từ máy liên lạc bên cạnh cửa phòng tắm.
"Tôi biết rồi, cho anh ấy vào đi." Valentine trả lời bằng giọng bình thường: "Tôi thay bộ quần áo khác rồi sẽ ra ngay."
...
...
Valentine mặc bộ lễ phục mới bước ra. Ngay lập tức, giọng nói châm chọc của Evans Amon như hòn đá ném vào mặt cậu.
"Ăn mặc đẹp đẽ thế, lại định đi dự tiệc của Jeanine à? Ở bên anh thì ủ rũ như gà bệnh, vừa được Jeanine mời là lập tức phấn chấn hẳn lên?" Evans Amon ngồi bên bàn trà, mặt đầy vẻ mỉa mai.
Những trùng bảo vệ đứng ngoài phòng trà quát lên: "Xin hãy giữ lễ độ trong lời nói! Nếu còn tái phạm, chúng tôi sẽ dùng mọi biện pháp để mời ngài rời đi!"
Evans Amon cười khẩy một tiếng, khoanh tay lườm nguýt.
Valentine không thể nổi giận với khuôn mặt trẻ con như mới 15 tuổi kia. Cậu phớt lờ Evans, quay sang hỏi tôi tớ: "Lúc tôi tắm không đeo vòng trí não, Vlad có gửi tin nhắn mới không?"
Tôi tớ cung kính gật đầu, đưa vòng trí não cho Valentine. Cậu quét qua thiệp mời dự tiệc vừa mở ra, gật đầu bèn bảo tôi tớ: "Soạn lời từ chối nhã nhặn, hôm nay tôi không muốn ra ngoài."
"Vâng, thưa ngài." Tôi tớ nhanh chóng rời đi. Valentine lại vẫy tay, những trùng bảo vệ cũng lui ra ngoài lối đi của phòng trà.
"Đấy, đồ thuốc nổ, hôm nay lại mang món quà mới mẻ gì đến đây?" Valentine ngồi xuống.
"Không mang gì cả." Evans Amon nói thẳng: "Ngày mai Mắt Mèo và Quân đoàn 1 định khôi phục lại hợp đồng đính hôn của các em. Cash gần đây bị kẹt ở vùng biển dị thú Bắc Cực, cậu ta không kịp về, cậu anh bảo anh thay mặt Cash đến đây xin lỗi trực tiếp."
1
Valentine quá mệt mỏi, cảm xúc rất nhạt nhòa lại chậm chạp. Phải hơn một phút sau, cậu mới lên tiếng đáp lại: "Ồ."
Evans Amon nhíu mày, đưa tay búng ngón tay trước mặt Valentine hai cái. Valentine hoàn hồn khẽ phàn nàn: "Anh phiền phức quá, em nghe thấy rồi."
"Em đã bao lâu không ngủ rồi?" Evans nhíu chặt mày.
Valentine theo bản năng giật mình, nói: "Dạo này nghỉ ngơi không tốt, kiểm tra sức khỏe vẫn bình thường, chỉ là hơi thiếu ngủ thôi."
Evans nhìn Valentine đầy nghi ngờ, hỏi: "Gần đây Jeanine thường xuyên tổ chức tiệc tùng, ve vãn không ít gia tộc đặc quyền. Cậu ta mời em đi dự tiệc, chắc là để giúp em chọn ứng cử viên khác cho vị trí ký kết phải không? Em sầu chuyện này?"
Áp lực hóa thành cơn buồn ngủ lạnh lẽo bủa vây Valentine, cậu cố gắng tỉnh táo nhưng bỗng cảm thấy quá mệt mỏi, thái độ cũng trở nên gay gắt: "Câu hỏi của anh cũng là nghi vấn của tổng bộ Quân đoàn 1 sao? Anh cũng nghĩ rằng thời gian qua em dự tiệc của Jeanine là để hẹn hò liên tục với những trùng đặc quyền từ các vùng khác nhau?"
"Evans, anh nhìn tình trạng của em đi, tinh thần em sắp bị Anouchka ép chết rồi! Vlad liên tục tổ chức tiệc mời em là muốn giúp em mở rộng quan hệ xã giao, phân tán sự chú ý của em, để em đừng suốt ngày chìm đắm trong nỗi sợ hãi." Valentine nói một tràng dài rồi thở hổn hển vì mệt: "Bây giờ sợi thần kinh của em cứ chạm vào ai là lập tức trải nghiệm nỗi sợ hãi từ Cash, quái quỷ gì thế! Anh còn nói như vậy, em sẽ cho anh cảm nhận ngay lập tức! Anh có muốn nhận phúc lành này không hả? Hả?"
"..." Evans Amon cứng đờ người, quay mặt đi chỗ khác, cứng miệng: "Anh chỉ đoán thôi. Suy nghĩ của anh không phải là suy nghĩ của Quân đoàn 1."
"Hừ." Valentine cười khẩy một tiếng, nhưng vì quá yếu ớt, nó lại nghe như một tiếng cười hòa hoãn không khí.
Vì vậy, Evans Amon cũng ngượng ngùng làm lành. "Này. Cash bị kẹt ở biển dị thú Bắc Cực, chậm nhất cũng phải mười ngày nữa mới về được... Gần đây anh được phong thiếu tướng, lập được một đội ngũ khá tốt. Tuần trước đi săn còn tìm thấy một hành tinh kỳ quan không tồi... Này, Valentine, em có muốn đi xem chiến tích hành tinh của anh không?"
"Phải điên mới đi với anh." Valentine yếu ớt lườm một cái không rõ ràng lắm: "Ra khỏi Lộ Cung thì còn có thể nhờ trùng bảo vệ che giấu, thầy em chắc cũng biết, nhắm một mắt mở một mắt để em thư giãn, nhưng ra khỏi Mắt Mèo thì quá đáng rồi, họ sẽ sợ chết mất."
"Em để lại một bức thư giải thích." Evans Amon nói như đã quen thuộc: "Hành tinh kỳ quan của anh ở ngay khu Tây, khu Tây đã giới nghiêm mấy năm nay rồi, khắp nơi đều có Quân đoàn 1 và Quân đoàn 4 tuần tra thường xuyên. Chúng ta không rời khỏi hành tinh Ring, trước giờ em cũng chơi nhiều ở khu kỳ quan của hành tinh Ring mà."
Valentine im lặng.
Evans cũng cười lạnh một tiếng: "Jeanine mời em ra ngoài em liền đi, em biết thầy em cho phép em lén lút ra ngoài giải sầu, anh mời em em lại do dự, lời mời của anh có gai đâm vào tay em à?"
"Ghét cái miệng của anh." Valentine yếu ớt nói: "Im đi, không muốn nghe anh nói chuyện."
Evans áp sát, cố tình chen chúc với Valentine: "Đi không, đi không? Đội của anh hợp tác với Quân đoàn 4 Mắt Mèo đã lâu, lấy được vài tuyến đường lỗ đen ở khu Tây. Lần này anh sẽ giả vờ đưa em ra khỏi Lộ Cung trước, khi đến vành đai sao của Sky city, chúng ta sẽ đột kích ra ngoài. Đội của anh đã đợi sẵn ở đó để tiếp ứng rồi."
"Em để lại thư giải thích là ra ngoài thư giãn làm lý do thầy em lo lắng cho tinh thần của em sẽ cho phép, chúng ta có thể trực tiếp chơi ngoài đó mười ngày, đợi Cash trở về từ Bắc Cực, anh sẽ đưa em về." Evans nói: "Còn về vấn đề ăn mặc, đó là điều ít cần lo lắng nhất, đồ do hành tinh tài nguyên Amon sản xuất không thua kém những gì Jeanine cung cấp cho em đâu."
Evans Amon nói rất trôi chảy và nhanh nhẹn, Valentine nghe mà có phần mơ màng, cậu tựa vào Evans, cười yếu ớt: "Anh nói nghe như chúng ta sắp trốn đi vậy, giống như trong những câu chuyện xưa phá vỡ lễ giáo, hướng đến một thế giới không ràng buộc."
1
Giọng nói của Evans Amon đột ngột ngừng lại.
Valentine quá buồn ngủ nên không nhận ra mười mấy giây im lặng này.
Một lúc sau Valentine nghe thấy Evans bình thản nói: "Được, chúng ta trốn đi cùng nhau."
Valentine lầm bầm: "Đồ điên."
"Những gì anh vừa nói không phải để dỗ dành em đâu. Cash chỉ tiếp quản đội ngũ của thư phụ anh, cậu ta không động đến tài sản của gia tộc Amon. Các tài sản hành tinh và tuyến đường bí mật của gia tộc Amon vẫn nằm trong tay anh. Gia tộc quân đoàn không thiếu chiến thuật tấn công và né tránh nhanh chóng, chúng ta có thể rời khỏi vùng sao phồn hoa của bốn vùng lớn, đi sâu vào biển sao." Evans đỡ Valentine dậy, nhìn thẳng vào mắt cậu rồi nói một cách nghiêm túc: "Chỉ cần em gật đầu, anh sẽ đưa em đi."
Valentine nhìn chằm chằm vào Evans, không chắc có phải vì quá mệt mỏi mà lại nghe thấy cuộc đối thoại từng mơ tưởng.
Có phải ảo giác không?
"Vậy thì em muốn đổi tên để sống." Valentine đột nhiên nói.
Evans Amon: "Tùy em. Muốn gọi là gì?"
Valentine chủ động tiến lại gần Evans, nắm lấy tay hắn rồi cẩn thận viết một nét chữ lên lòng bàn tay hắn.
"VV?" Evans thắc mắc: "Hay là viết tắt họ của em?"
"Không phải." Valentine thở hổn hển một chút, từ từ nói: "V và v ở giữa không đứt nét, đó là chữ w."
Evans trầm ngâm vài giây, đọc tên: "Wendt? Walesha? Warmia?"
"Dài quá." Valentine lầm bầm: "Khi ra ngoài em sẽ nói cho anh cách đọc đúng."
"Được. Khi nào anh đến đón em?"
"2 giờ sáng."...]
Thời Tấc Cẩn lật sang chương tiếp theo, đến đoạn kết của chương về Evans Amon.
Nửa đầu chương [mầm khô] thực ra rất lạc quan, Evans Amon hành động nhanh nhẹn, gần như không tốn chút sức lực nào đã dùng tài sản và nguồn lực gia tộc để chuẩn bị con đường trốn chạy.
Bước ngoặt của chương xuất hiện khi chỉ còn 2000 chữ.
Trong nguyên tác, Anouchka kết thúc trận chiến chống lại cuộc xâm lược dị thú ở Bắc Cực với tốc độ nhanh hơn dự kiến của Quân đoàn 1, nhưng hắn không chọn cách lên đường ngay lập tức Tây Tiên Nữ để cố gắng quay lại ký lại hợp đồng với quý ngài Thánh càng sớm càng tốt.
Anouchka Cash chọn đi vòng qua tuyến đường Nam Thập Tự, vì bộ phận radar của quân đoàn hắn nhận được tín hiệu cầu cứu từ khu vực giáp ranh giữa khu Bắc và trung tâm khu Nam. Nội dung tín hiệu truyền đi rất nặng nề, một hệ sao đáng sống cấp trung - thấp với phạm vi rất rộng đã bị tấn công bởi một đợt biển dị thú cấp tai họa, biển dị thú bùng phát suốt 7 ngày, quân đoàn cấp trung đóng quân tại khu vực này đã bị tiêu diệt hoàn toàn, tín hiệu cầu cứu được gửi đi bởi những binh sĩ còn sót lại không nhận được phản hồi từ quân đoàn cấp cao nào.
Quân đoàn của Cash cũng vừa kết thúc trận chiến ở trung tâm khu Bắc, trên đường trở về đi ngang qua khu vực giáp ranh mới nhận được tín hiệu cầu cứu.
Evans Amon nhận được tin Cash đại thắng đầu tiên, tâm trạng chưa kịp phức tạp thì lại nhận được tin Cash đi đường vòng và trì hoãn việc quay lại khu Tây trên trong kênh nội bộ.
Evans vừa ngạc nhiên vừa tức giận. Biển dị thú hoành hành liên tiếp qua các năm, làm sao có thể còn sự sống sót trong một hành tinh cấp trung bị tấn công bởi biển dị thú cấp tai hoạ suốt 7 ngày chứ! Chắc chắn Cash không hài lòng với điều kiện hôn ước của Mắt Mèo, tìm cớ để đạp lên thể diện của Mắt Mèo và Valentine!
1
Trên đường đi gặp Valentine, hắn gọi một cuộc video cho Cash.
[...
"Anh nghĩ anh đã thắng sao?" Evans Amon nhìn chằm chằm vào Cash trong video.
1
"Dữ liệu chiến thắng đã được công bố, mắt không tốt thì đến thành phố y tế đi." Trung tướng tóc vàng trong video nhìn Evans, lạnh lùng nói: "Đừng lãng phí thời gian làm chó cưng nữa, anh không chỉ là thiếu tướng Amon, ngày kia tôi sẽ đến khu Tây, tổng bộ sẽ tổ chức lễ phong thượng tướng cho tôi, nhớ đại diện gia tộc Amon tham dự."
Sau khi cuộc gọi kết thúc, Evans đứng trong bóng tối của hành lang Lộ Cung, im lặng hồi lâu.
Trong sự tĩnh lặng, vòng trí não của Evans vang lên thông báo tin nhắn.
Evans cụp mắt xuống.
[V: Lạnh quá.]
Evans lập tức trả lời: [Đắp chăn vào, anh đến ngay.]
Vì một số việc vặt vãnh giữa đường, Evans đến Lộ Cung muộn mất năm phút.
Valentine tựa vào bệ cửa sổ đang mở, mắt lim dim có vẻ đã ngủ thiếp đi.
"Này, Valentine?" Evans dang rộng cánh bay đến, dựa vào cửa sổ khẽ nói: "Anh đến rồi."
Hắn không nhận được tiếng đáp.
Tim Evans đập nhanh hơn, hắn đưa tay nắm vai Valentine, lắc nhẹ vài cái.
Vài giây sau Valentine cố gắng mở mắt, đôi mắt xanh lục trống rỗng, đồng tử giãn to ra.
Đột nhiên một cảm giác ớn lạnh mạnh mẽ xuyên thủng trái tim Evans, trong nửa đời kinh nghiệm của hắn, chỉ có đồng tử của xác chết mới giãn to như vậy.
Quý ngài trẻ tuổi ngửa đầu nheo mắt một lúc, chậm rãi nhíu mày: "... Đại tá Amon? Sao anh lại ở Lộ Cung?"
2
Evans bỗng nghe thấy tiếng hoa chớm nở.
Đợt hoa quỳnh thứ hai nở muộn trong đêm bắt đầu nở rộ tại Lộ Cung, hương thơm hoa quỳnh đã biến đổi gen nồng nàn như một cơn mưa giông, hung hãn quét qua mọi ngóc ngách của Lộ Cung.
Lạnh quá. Một giọng nói yếu ớt vang lên bên tai Evans.
1
Máu trong người Evans lạnh hẳn đi.]
Một chương kết thúc.
Trong chương riêng của Evans Amon không có kết cục của chính hắn, nhưng lại ngụ ý rằng Valentine với vẻ mặt mệt mỏi trên lá bài VV đã đi đến hồi kết.
1
Thời Tấc Cẩn đặt vòng trí não xuống, cầm ly nước tinh khiết bên cạnh uống hai ngụm để bình tĩnh lại.
Hệ thống lên tiếng đúng lúc: "Thầy Thời, đếm ngược 2 phút đến cuộc họp, có muốn nghỉ ngơi một chút không?"
"Tôi biết rồi, không cần." Thời Tấc Cẩn hít nhẹ một hơi, mở chương nguyên tác của Greed Grimm.
[Greed Grimm] và [Evans Amon] cùng lúc mở cốt truyện, dựa theo kinh nghiệm đọc trước đây, Thời Tấc Cẩn suy đoán có lẽ giữa họ tồn tại một chương liên kết cốt truyện.
Vì cuộc họp sắp diễn ra, Thời Tấc Cẩn chỉ có thể đọc lướt qua chương 16 của [Greed Grimm].
Sự tập trung đọc nhanh của Thời Tấc Cẩn bỗng dừng lại.
"..."
Chương của [Greed Grimm] thực sự có kết cục của [Evans Amon].
Editor: Chương và kết cục của Evans diễn ra trước khi Heart gặp được VV, sau đó Heart mời làm bạn giải trí bên VV.
Weibo: I谁也不是
3
Weibo: 焚雪199410