Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 761: Huynh muội Hoa gia
̣i Hoa gia.
Trên lưng yêu thú phi hành, một phụ nhân trung niên nói với nữ tử tuyệt mỹ này.
- Được rồi, đến lúc đó bảo mọi người tìm tên tiểu lừa đảo kia cho ta.
Nữ tử tuyệt mỹ kia chu miệng nói. Bộ dáng này quả thực có phần tương tự với Vân Hồng Lăng.
Trong sơn mạch Vụ Hải, tại một khe sâu lúc này có hai đạo thân ảnh đang ẩn nấp.
Hai người này một nam một nữ, nam thân hình cao to, gần như cao gấp hai thường nhân. Thân thể giống như một con gấu, cơ bắp trên ngực vô cùng tráng kiện. Thế nhưng sắc mặt đại hán to lớn này lại trắng bệch, dường như thương thế không nhẹ. Trong đôi mắt to kia bắn ra hàn ý, giống như một con gấu tức giận vậy.
- Những người đó rốt cuộc là ai, không ngờ lại muốn tiêu diệt Bách Thú Cốc ta. Lần này chỉ cần có thể chạy trốn, ngày sau nhất định ta sẽ khiến cho bọn chúng phải trả một cái giá đắt.
Đại hán to lớn cả giận nói, hàn ý trong mắt dâng trào.
- Đại ca, những người đó thực lực quá mạnh mẽ. Không phải là người mà chúng ta có thể chống lại. Thế nhưng Yêu Vương trấn cốc của Bách Thú Cốc ta đã chết, nó vì cứu chúng ta mà chết, nếu như có cơ hội chúng ta nhất định phải báo thù giúp nó.
Một nữ tử bên người đại hán lúc này lên tiếng.
Nữ tử này chừng hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi. Mái tóc dài đen nhánh trên người, y phục bó sát màu trắng, thế nhưng trên y phục lại có không ít sợi tơ màu tím cuốn quanh, làn da nâu khỏe mạnh. Y phục màu trắng trên người và làn da nâu tạo thành sự tương phản vô cùng rõ rệt. Mái tóc dài tới thắt lưng, mắt ngọc mày ngài, làn môi mỏng đỏ hồng.
Có thể nói nữ nhân này tuyệt đối là mỹ nữ. Đặc biệt là da màu nâu kia càng khiến cho nàng nổi bậc. Nữ nhân khác tuyệt đối không thể có được điểm này, không tạo ra loại cảm giác như vậy.
Thế nhưng để tạo thành một nữ tử như vậy còn thêm khí chất của nàng. Khí chất của nữ nhân này giống như một đầu báo mẹ, trên người mang theo vẻ dã tính khiến cho nam nhân liếc mắt nhìn qua là biết được đây không phải là một nữ nhân đơn giản có thể phục tùng. Muốn thu phục loại nữ nhân này không phải nam nhân bình thường có thể làm được.
Bên cạnh nữ nhân này còn có một yêu thú bộ lông màu nâu cao chừng nửa người, vừa giống hổ mà lại giống rắn. Trên lưng có đôi cánh nhỏ trong suốt, cái đuôi vô cùng dài, vô cùng mạnh mẽ mà ưu mỹ.
- Lần này chúng ta cố ý phát ra tin tức nói chúng ta có bảo vật, hấp dẫn đám người kia tới, đến lúc đó những người kia muốn tìm chúng ta cũng không quá dễ dàng.
Đại hán to lớn nói.
- Chỉ sợ tới lúc đó các thế lực khác cũng tới, càng thêm nguy hiểm.
Nữ nhân dã tính kia nói.
- Chí ít so với những người kia còn đỡ hơn. Chúng ta mau tìm một địa phương an toàn lẩn trốn. Những người đó thực lực bất phàm rất dễ tìm được chúng ta.
Đại hán to lớn nói.
Nói xong, hai người một thú lập tức đi vào sâu bên trong sơn mạch, trong nháy mắt biến mất tại chỗ.
Ba ngày sau, trong sơn động rộng rãi kia, khí tức Lục Thiếu Du bắt đầu kéo lên.
Sưu Sưu.
Trong sơn động, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi đó, lúc này khí tức quanh người Lục Thiếu Du đang nhanh chóng kéo lên khiến cho không gian chậm rãi ba động, một cỗ năng lượng vô hình trong thiên địa nhanh chóng kéo tới.
Quanh thân Lục Thiếu Du được bao bọc bởi một vòng quang mang. Chân khí từ trong cơ thể thông qua lỗ chân lông tiết ra ngoài sau đó lại tiến vào trong cơ thể, cứ như vậy tuần hoàn nhiều lần.
Dấu hiệu như vậy khiến cho Úc Khánh và Diệp Mỹ đang tu luyện, điều tức cách đó không xa tỉnh lại. Hai người đều có chút kinh ngạc. Đặc biệt là Diệp Mỹ. Hai người đều biết lúc này Lục Thiếu Du đang bắt đầu đột phá.
Úc Khánh không nghĩ gì nhiều, hắn chỉ nghĩ Lục Thiếu Du sau một hồi đại chiến mà đột phá cho nên chỉ có chút kinh ngạc mà thôi. Thế nhưng Diệp Mỹ lại không giống như vậy, nàng biết tốc độ đột phá của chưởng môn quả thực có chút dọa người.
Một lát sau, quang mang quanh người Lục Thiếu Du càng ngày càng đậm, một cỗ năng lượng vô hình trong thiên địa nhanh chóng tiến vào trong cơ thể Lục Thiếu Du.
Năng lượng tiến vào trong cơ thể mấy ngày này khiến cho khí tức quanh người Lục Thiếu Du càng lúc càng mạnh, dưới sự tiến vào cuồn cuộn không ngừng của năng lượng thiên địa, cơ thể Lục Thiếu Du lại tiếp tục được rèn rũa, gân cốt, lục phủ ngũ tạng, kinh mạch, dưới năng lượng trong thiên địa hội tụ đều được cường hóa.
Huyết Lục trong cơ thể Lục Thiếu Du lúc này cũng nhanh chóng được chân khí trong cơ thể Lục Thiếu Du tẩm bổ.
Sưu Sưu.
Khí tức quanh người Lục Thiếu Du càng ngày càng mạnh, mang theo âm thanh vang vọng. Năng lượng vô hình trong sơn động càng ngày càng ba động kịch liệt. Lỗ chân lông khắp người Lục Thiếu Du tham lam thôn phệ năng lượng tiến vào trong cơ thể. Mà lúc này toàn bộ sơn động rộng rãi đều được bao phủ bởi một mảnh quang mang.
Sắc mặt Diệp Mỹ và Úc Khánh kinh ngạc. Từ khí tức trên người Lục Thiếu Du bọn họ không khó phát hiện ra, lúc này Lục Thiếu Du đang từ Vũ Tướng thất trọng đột phá lên Vũ Tướng bát trọng. Thế nhưng động tĩnh của việc đột phá này mạnh mẽ hơn nhiều so với vũ giả đột phá tới Vũ Tướng bát trọng bình thường.
Diệp Mỹ nhíu mày, khi trước nàng đột phá tới Vũ Tướng bát trọng cũng không có động tĩnh như vậy.
Khí tức quanh người Lục Thiếu Du kéo lên liên tục, cứ như vậy giằng co chừng nửa giờ, quang mang trong sơn động đều bị Lục Thiếu Du thôn phệ, một tiếng trầm muộn từ trong cơ thể Lục Thiếu Du vang lên.
Phanh.
Thanh âm từ trong đan điền vang lên, quanh người Lục Thiếu Du tràn ra một cỗ khí thế mạnh mẽ, vô hình. Trong nháy mắt cỗ khí thế này được thu liễm lại, không có một chút khí thế nào được tiết ra ngoài. Mà lúc này khí tức quanh người Lục Thiếu Du đã tới Vũ Tướng bát trọng.
Phù.
Lục Thiếu Du thở ra một ngụm trọc khí. Đôi mắt mở ra, ánh mắt mang theo sự thâm thúy.
- Vũ Tướng bát trọng.
Cảm nhận chân khí bàng bạc trong cơ thể mình lúc này Lục Thiếu Du khẽ cười khổ. Vốn hắn muốn ở trong sơn mạch Vụ Hải này thôn phệ nhiều Linh Tướng hơn một chút, thế nhưng thật không ngờ, tới sơn mạch Vụ Hải rồi linh lực không có đột phá, ngược lại tu vi vũ giả lại tiếp tục đột phá lần nữa.
Sau khi cười khổ, Lục Thiếu Du thầm hạ quyết tâm. Nếu như tu vi linh giả không đột phá thì hắn quyết không thể thôn phệ Vũ Tướng. Vạn nhất tới lúc đó hắn lại tiếp tục đột phá, linh lực chưa cân bằng thì hắn thảm rồi.
- Chúng mừng chưởng môn tiếp tục đột phá.
Diệp Mỹ nhìn Lục Thiếu Du nói.
- Đột phá mà thôi. Có gì mà phải chúc mừng. Lúc nào ta đột phá Vũ Tôn ngươi chúc mừng cũng chưa muộn.
Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói.
- Lão đại, Tuyết Sư đã trở về.
Tiểu Long tới trên vai Lục Thiếu Du, ánh mắt khẽ chớp một cái, nhìn ra ngoài sơn động rồi nói.
Lục Thiếu Du đi ra khỏi sơn động, thân ảnh Thiên Sí Tuyết Sư đã xuất hiện trong tầng trời thấp. Trên lưng nó lúc này còn có Thái Âm Yêu Thỏ, Thủy Hỏa Yêu Giao, về phần Nghịch Lân Yêu Bằng và Huyết Ngọc Yêu Hổ thì đang ở cùng nhau, còn chưa trở về.
Trên lưng yêu thú phi hành, một phụ nhân trung niên nói với nữ tử tuyệt mỹ này.
- Được rồi, đến lúc đó bảo mọi người tìm tên tiểu lừa đảo kia cho ta.
Nữ tử tuyệt mỹ kia chu miệng nói. Bộ dáng này quả thực có phần tương tự với Vân Hồng Lăng.
Trong sơn mạch Vụ Hải, tại một khe sâu lúc này có hai đạo thân ảnh đang ẩn nấp.
Hai người này một nam một nữ, nam thân hình cao to, gần như cao gấp hai thường nhân. Thân thể giống như một con gấu, cơ bắp trên ngực vô cùng tráng kiện. Thế nhưng sắc mặt đại hán to lớn này lại trắng bệch, dường như thương thế không nhẹ. Trong đôi mắt to kia bắn ra hàn ý, giống như một con gấu tức giận vậy.
- Những người đó rốt cuộc là ai, không ngờ lại muốn tiêu diệt Bách Thú Cốc ta. Lần này chỉ cần có thể chạy trốn, ngày sau nhất định ta sẽ khiến cho bọn chúng phải trả một cái giá đắt.
Đại hán to lớn cả giận nói, hàn ý trong mắt dâng trào.
- Đại ca, những người đó thực lực quá mạnh mẽ. Không phải là người mà chúng ta có thể chống lại. Thế nhưng Yêu Vương trấn cốc của Bách Thú Cốc ta đã chết, nó vì cứu chúng ta mà chết, nếu như có cơ hội chúng ta nhất định phải báo thù giúp nó.
Một nữ tử bên người đại hán lúc này lên tiếng.
Nữ tử này chừng hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi. Mái tóc dài đen nhánh trên người, y phục bó sát màu trắng, thế nhưng trên y phục lại có không ít sợi tơ màu tím cuốn quanh, làn da nâu khỏe mạnh. Y phục màu trắng trên người và làn da nâu tạo thành sự tương phản vô cùng rõ rệt. Mái tóc dài tới thắt lưng, mắt ngọc mày ngài, làn môi mỏng đỏ hồng.
Có thể nói nữ nhân này tuyệt đối là mỹ nữ. Đặc biệt là da màu nâu kia càng khiến cho nàng nổi bậc. Nữ nhân khác tuyệt đối không thể có được điểm này, không tạo ra loại cảm giác như vậy.
Thế nhưng để tạo thành một nữ tử như vậy còn thêm khí chất của nàng. Khí chất của nữ nhân này giống như một đầu báo mẹ, trên người mang theo vẻ dã tính khiến cho nam nhân liếc mắt nhìn qua là biết được đây không phải là một nữ nhân đơn giản có thể phục tùng. Muốn thu phục loại nữ nhân này không phải nam nhân bình thường có thể làm được.
Bên cạnh nữ nhân này còn có một yêu thú bộ lông màu nâu cao chừng nửa người, vừa giống hổ mà lại giống rắn. Trên lưng có đôi cánh nhỏ trong suốt, cái đuôi vô cùng dài, vô cùng mạnh mẽ mà ưu mỹ.
- Lần này chúng ta cố ý phát ra tin tức nói chúng ta có bảo vật, hấp dẫn đám người kia tới, đến lúc đó những người kia muốn tìm chúng ta cũng không quá dễ dàng.
Đại hán to lớn nói.
- Chỉ sợ tới lúc đó các thế lực khác cũng tới, càng thêm nguy hiểm.
Nữ nhân dã tính kia nói.
- Chí ít so với những người kia còn đỡ hơn. Chúng ta mau tìm một địa phương an toàn lẩn trốn. Những người đó thực lực bất phàm rất dễ tìm được chúng ta.
Đại hán to lớn nói.
Nói xong, hai người một thú lập tức đi vào sâu bên trong sơn mạch, trong nháy mắt biến mất tại chỗ.
Ba ngày sau, trong sơn động rộng rãi kia, khí tức Lục Thiếu Du bắt đầu kéo lên.
Sưu Sưu.
Trong sơn động, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi đó, lúc này khí tức quanh người Lục Thiếu Du đang nhanh chóng kéo lên khiến cho không gian chậm rãi ba động, một cỗ năng lượng vô hình trong thiên địa nhanh chóng kéo tới.
Quanh thân Lục Thiếu Du được bao bọc bởi một vòng quang mang. Chân khí từ trong cơ thể thông qua lỗ chân lông tiết ra ngoài sau đó lại tiến vào trong cơ thể, cứ như vậy tuần hoàn nhiều lần.
Dấu hiệu như vậy khiến cho Úc Khánh và Diệp Mỹ đang tu luyện, điều tức cách đó không xa tỉnh lại. Hai người đều có chút kinh ngạc. Đặc biệt là Diệp Mỹ. Hai người đều biết lúc này Lục Thiếu Du đang bắt đầu đột phá.
Úc Khánh không nghĩ gì nhiều, hắn chỉ nghĩ Lục Thiếu Du sau một hồi đại chiến mà đột phá cho nên chỉ có chút kinh ngạc mà thôi. Thế nhưng Diệp Mỹ lại không giống như vậy, nàng biết tốc độ đột phá của chưởng môn quả thực có chút dọa người.
Một lát sau, quang mang quanh người Lục Thiếu Du càng ngày càng đậm, một cỗ năng lượng vô hình trong thiên địa nhanh chóng tiến vào trong cơ thể Lục Thiếu Du.
Năng lượng tiến vào trong cơ thể mấy ngày này khiến cho khí tức quanh người Lục Thiếu Du càng lúc càng mạnh, dưới sự tiến vào cuồn cuộn không ngừng của năng lượng thiên địa, cơ thể Lục Thiếu Du lại tiếp tục được rèn rũa, gân cốt, lục phủ ngũ tạng, kinh mạch, dưới năng lượng trong thiên địa hội tụ đều được cường hóa.
Huyết Lục trong cơ thể Lục Thiếu Du lúc này cũng nhanh chóng được chân khí trong cơ thể Lục Thiếu Du tẩm bổ.
Sưu Sưu.
Khí tức quanh người Lục Thiếu Du càng ngày càng mạnh, mang theo âm thanh vang vọng. Năng lượng vô hình trong sơn động càng ngày càng ba động kịch liệt. Lỗ chân lông khắp người Lục Thiếu Du tham lam thôn phệ năng lượng tiến vào trong cơ thể. Mà lúc này toàn bộ sơn động rộng rãi đều được bao phủ bởi một mảnh quang mang.
Sắc mặt Diệp Mỹ và Úc Khánh kinh ngạc. Từ khí tức trên người Lục Thiếu Du bọn họ không khó phát hiện ra, lúc này Lục Thiếu Du đang từ Vũ Tướng thất trọng đột phá lên Vũ Tướng bát trọng. Thế nhưng động tĩnh của việc đột phá này mạnh mẽ hơn nhiều so với vũ giả đột phá tới Vũ Tướng bát trọng bình thường.
Diệp Mỹ nhíu mày, khi trước nàng đột phá tới Vũ Tướng bát trọng cũng không có động tĩnh như vậy.
Khí tức quanh người Lục Thiếu Du kéo lên liên tục, cứ như vậy giằng co chừng nửa giờ, quang mang trong sơn động đều bị Lục Thiếu Du thôn phệ, một tiếng trầm muộn từ trong cơ thể Lục Thiếu Du vang lên.
Phanh.
Thanh âm từ trong đan điền vang lên, quanh người Lục Thiếu Du tràn ra một cỗ khí thế mạnh mẽ, vô hình. Trong nháy mắt cỗ khí thế này được thu liễm lại, không có một chút khí thế nào được tiết ra ngoài. Mà lúc này khí tức quanh người Lục Thiếu Du đã tới Vũ Tướng bát trọng.
Phù.
Lục Thiếu Du thở ra một ngụm trọc khí. Đôi mắt mở ra, ánh mắt mang theo sự thâm thúy.
- Vũ Tướng bát trọng.
Cảm nhận chân khí bàng bạc trong cơ thể mình lúc này Lục Thiếu Du khẽ cười khổ. Vốn hắn muốn ở trong sơn mạch Vụ Hải này thôn phệ nhiều Linh Tướng hơn một chút, thế nhưng thật không ngờ, tới sơn mạch Vụ Hải rồi linh lực không có đột phá, ngược lại tu vi vũ giả lại tiếp tục đột phá lần nữa.
Sau khi cười khổ, Lục Thiếu Du thầm hạ quyết tâm. Nếu như tu vi linh giả không đột phá thì hắn quyết không thể thôn phệ Vũ Tướng. Vạn nhất tới lúc đó hắn lại tiếp tục đột phá, linh lực chưa cân bằng thì hắn thảm rồi.
- Chúng mừng chưởng môn tiếp tục đột phá.
Diệp Mỹ nhìn Lục Thiếu Du nói.
- Đột phá mà thôi. Có gì mà phải chúc mừng. Lúc nào ta đột phá Vũ Tôn ngươi chúc mừng cũng chưa muộn.
Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói.
- Lão đại, Tuyết Sư đã trở về.
Tiểu Long tới trên vai Lục Thiếu Du, ánh mắt khẽ chớp một cái, nhìn ra ngoài sơn động rồi nói.
Lục Thiếu Du đi ra khỏi sơn động, thân ảnh Thiên Sí Tuyết Sư đã xuất hiện trong tầng trời thấp. Trên lưng nó lúc này còn có Thái Âm Yêu Thỏ, Thủy Hỏa Yêu Giao, về phần Nghịch Lân Yêu Bằng và Huyết Ngọc Yêu Hổ thì đang ở cùng nhau, còn chưa trở về.