Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 606: Đồng tu bốn kỹ (1)
̀ng tu bốn kỹ. (1)
Két két.
Dung dịch nóng bỏng bao phủ thân thể Triệu Kình Thiên phát ra tiếng ken két, nhiệt độ nóng bỏng nhanh chóng được kéo lên. Trên thân thể kia, từ đầu đến chân bị dung dịch nóng bỏng bao phủ, gân cốt cơ thể dưới nhiệt đột cao liên tục co quắp lại.
Thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du biến hóa, từng đạo quan mang quỷ dị đánh vào trong thân thể Triệu Kình Thiên, thời gian chậm rãi trôi qua, dưới quang mang huyền ảo kia, ánh mắt vốn trống rỗng của Triệu Kình Thiên lúc này chậm rãi hiện lên sự lạnh lùng.
Thân thể Triệu Kình Thiên dưới sự bao phủ của dung dịch trong Hỏa Long đỉnh lúc này từ màu đen chuyển sang màu vàng sáng bóng.
- Tụ cho ta.
Lục Thiếu Du hét lớn một tiếng, cuối cùng đánh ra một đạo thủ ấn. Sắc mặt hắn đã bắt đầu trắng bệch, luyện chế khôi lỗi cấp năm, loại tiêu hao này khiến cho linh lực trong cơ thể Lục Thiếu Du tiêu hao không còn chút nào.
Sưu Sưu.
Trong nháy mắt khí tức quanh thân khôi lỗi được kéo lên, một cỗ khí tức kinh khủng nhanh chóng hội tụ, lực lượng cuồng bạo rít gào khiến cho mật thất rung động.
- Thành công rồi.
Lúc này Lục Thiếu Du không khỏi mỉm cười, thực lực của khôi lỗi không ngừng tăng cường, dùng người sống luyện chế thành khôi lỗi, hiệu quả mạnh hơn không ít.
Khí tức trong Hỏa Long đỉnh một lúc lâu sau mới ổn định lại, lúc Lục Thiếu Du đánh ra một đạo thủ ấn thì có một thân ảnh từ trong Hỏa Long đỉnh nhảy ra đáp xuống mặt đất. Một thân thể khôi lỗi cũng xuất hiện trong mắt Lục Thiếu Du, trên người khôi lỗi tỏa ra lực lượng cường hãn.
- Gần sát cấp năm trung giai.
Lục Thiếu Du thì thầm nói, ánh mắt đánh giá kỹ khôi lỗi này, từ khí tức mà nói, đã đạt tới cấp năm trung giai, lại thêm thân thể cường hãn, thực lực của đầu khôi lỗi này tương đương với Vũ Tướng ngũ trọng.
- Sau này tên người là Khôi nhị.
Lục Thiếu Du nói với đầu khôi lỗi này.
- Vâng, chủ nhân.
Trong con mắt vô thần của khôi lỗi lúc này hiện lên một đạo tinh mang nhìn về phía Lục Thiếu Du, trong miệng phát ra thanh âm lạnh lùng không có chút tình cảm nào.
Nhìn đầu khôi lỗi này, sắc mặt Lục Thiếu Du tuy rằng trắng bệch thế nhưng không nhịn được mà mỉm cười, trải qua mấy ngày, hắn đã tạo ra một cường giả có thực lực Vũ Tướng ngũ trọng.
Nhìn khôi lỗi này, Lục Thiếu Du có thể rõ ràng nhận ra khuôn mặt quen thuộc của Triệu Kình Thiên. Chờ tới lúc đối phó với đám người Triệu gia, nhất định sẽ khiến cho đám người đó một sự kinh hỉ.
Hai ngày sau, Lục Thiếu Du mới rời khỏi mật thất dưới phòng chứa củi. Trong hai ngày này, Lục Thiếu Du cũng đem cánh tay Khôi nhất bị Triệu Kình Thiên đánh gãy trong mật địa khôi phục lại, sau đó bản thân cũng điều tức khôi phục một phen.
Lục Thiếu Du cũng thuận tiện kiểm tra nhẫn trữ vật của Triệu Kình Thiên và Triệu Kình Hải. Trong nhẫn trữ vật của Triệu Kình Thiên có hai bộ vũ kỹ Hoàng cấp trung giai, một bộ vũ kỹ Hoàng cấp cao giai, kim tệ trên tinh tập có trên trăm vạn, cũng không phải là rất nhiều. còn có hơn mười khỏa đan dược tứ phẩm, ba khỏa đan dược ngũ phẩm.
Những vật linh tinh khác không đán giá, đối với những Vũ Tướng bình thường mà nói thì những thứ này tuyệt đối là một món khổng lồ, thế nhưng đối với Lục Thiếu Du hiện tại mà nói, nó không là gì.
Mà trong nhẫn trữ vật của Triệu Kình Hải, Lục Thiếu Du cũng mất không ít công phu mới mở ra được nhẫn trữ vật này, thiếu chút nữa khiến cho vỡ tan. Bởi vì Triệu Kình Hải là Linh giả cho nên trên nhẫn trữ vật của hắn bị hắn bố trí một đạo ấn ký bằng linh hồn lúc còn sống, vì vậy cũng không thể trực tiếp mở ra. Từ đầu Lục Thiếu Du không mở ra được, cuối cùng cũng chỉ có thể nhờ Tiểu Long hỗ trợ, dùng hỏa diễm màu vàng trong miệng Tiểu Long đốt cháy ấn ký bằng linh hồn của Triệu Kình Hải trên nhẫn trữ vật.
Trong nhẫn trữ vật của Triệu Kình Hải, thu hoạch so với trong nhẫn trữ vật của Triệu Kình Thiên lớn hơn không ít. Ngoại trừ một đống dược liệu ra, Lục Thiếu Du còn lấy được mười khỏa đan dược ngũ phẩm, hơn mười khỏa đan dược tứ phẩm, còn có một bộ linh kỹ Huyền cấp sơ giai, một bộ linh kỹ Hoàng cấp trung giai.
Linh kỹ Huyền cấp sơ giai kia, Lục Thiếu Du nhanh chóng nhận ra, nó chính là linh kỹ mà Triệu Kình Hải nhận được trong vòng thứ nhất của đại hội Tam tông Tứ môn, phỏng chừng còn chưa kịp tu luyện.
Sau khi thu thập một phen, Lục Thiếu Du lập tức trở lại đình viện của mình. Lúc này Vân Hồng Lăng nhanh chóng đi tới nói:
- Tiểu tặc, sao chàng luôn bế quan vậy? Đến trấn Thanh Vân hơn hai tháng thì chàng bế quan hai tháng rồi.
Lục Thiếu Du mỉm cười không nói gì, hai tháng này, thu hoạch của hắn thật ra không ít, thực lực tăng tiến rất xa.
Lúc gặp mẫu thân La Lan thị của hắn, Lục Thiếu Du đương nhiên không thể tránh khỏi bị mẫu thân khiển trách một phen, thế nhưng nghe những lời khiển trách này, trong lòng Lục Thiếu Du không khỏi cảm thấy ấm áp.
Tối đến, hai người Vân Hồng Lăng và Lục Thiếu Du vốn không cần ăn mấy tháng cũng được, thế nhưng lúc này dưới sự yêu cầu của mẫu thân lại ăn không ít.
Mà sau khi hai người trở lại phòng, tức thì hoa mai nở rộ, cảnh xuân kiều diễm.
Trong phòng có giãy dụa, có kiều mị, sau khi hai người dây dưa một lát, cự long ngẩng đầu tiến vào động đào tiên, Lục Thiếu Du tiện đà thẳng lưng, độc long trong nháy mắt đi vào.
Trong gian phòng, âm thanh nguyên thủy không ngừng vang lên, hoa mai nở rộ, mãi một lúc lâu sau mới dừng lại.
Ngày thứ hai, Lục Thiếu Du đi tới ngọn núi phía sau Lục gia. Bên cạnh hắn còn có Vân Hồng Lăng, Lục Vô Song, Tiểu Long, Bạch Linh, Lục Tiểu Bạch cũng có mặt.
Đám Nghịch Lân Yêu Bằng, Huyết Ngọc Yêu Hổ, Thiên Sí Tuyết Sư cũng đi theo.
Tại một sườn núi, Lục Thiếu Du cầm Huyết Lục trong tay, khí tức tỏa ra khiến cho Lục Vô Song và Vân Hồng Lăng đều cảm thấy kinh ngạc. Khi nhìn thấy Huyết Lục hai nàng lại càng hoảng sợ, sát khí mơ hồ khuếch tán ra kia khiến cho hô hấp hai nàng trong nháy mắt có chút khó khăn.
Trong tay Lục Thiếu Du, từng đạo quang mang được tạo ra, lúc này Lục Thiếu Du đang tu luyện vũ kỹ thuộc tính thổ Huyền cấp Liệt Không Cửu Kích mà Nam thúc giao cho hắn, tu luyện vũ kỹ Huyền cấp trung giai độ khó không cần nói cũng biết.
Mà trong ngọc giản của vũ kỹ Liệt Không Cửu Kích này có nói tới uy lực khi tu luyện thành, điều này khiến cho Lục Thiếu Du cực kỳ chờ mong. Nam thúc nói không sai. Liệt Không Cửu Kích này không phải bình thường, tu luyện thành công mỗi một đao đều có thể cắt vỡ không gian, nếu như tu luyện tới bước cuối cùng thi triển ra kích thứ chín, uy lực của nó có thể so sánh với vũ kỹ Huyền cấp cao giai.
Một đao được bổ ra, chân khí không ngừng vận chuyển trong cơ thể. Uy thế khi tu luyện vũ kỹ này quả thực không giống bình thường, thỉnh thoảng từng âm thanh bạo liệt vang lên, quanh quẩn trong không gian.
Mà ngoại trừ việc tu luyện Liệt Không Cửu Kích ra, Lục Thiếu Du còn tu luyện hai bộ vũ kỹ Huyền cấp trung giai khác và một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.
Ba bộ vũ kỹ này phân biệt là Tam Thiên Lưu Vân Thủ, Liệt Viêm Quyền và Đại Địa Nộ Hống.
Két két.
Dung dịch nóng bỏng bao phủ thân thể Triệu Kình Thiên phát ra tiếng ken két, nhiệt độ nóng bỏng nhanh chóng được kéo lên. Trên thân thể kia, từ đầu đến chân bị dung dịch nóng bỏng bao phủ, gân cốt cơ thể dưới nhiệt đột cao liên tục co quắp lại.
Thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du biến hóa, từng đạo quan mang quỷ dị đánh vào trong thân thể Triệu Kình Thiên, thời gian chậm rãi trôi qua, dưới quang mang huyền ảo kia, ánh mắt vốn trống rỗng của Triệu Kình Thiên lúc này chậm rãi hiện lên sự lạnh lùng.
Thân thể Triệu Kình Thiên dưới sự bao phủ của dung dịch trong Hỏa Long đỉnh lúc này từ màu đen chuyển sang màu vàng sáng bóng.
- Tụ cho ta.
Lục Thiếu Du hét lớn một tiếng, cuối cùng đánh ra một đạo thủ ấn. Sắc mặt hắn đã bắt đầu trắng bệch, luyện chế khôi lỗi cấp năm, loại tiêu hao này khiến cho linh lực trong cơ thể Lục Thiếu Du tiêu hao không còn chút nào.
Sưu Sưu.
Trong nháy mắt khí tức quanh thân khôi lỗi được kéo lên, một cỗ khí tức kinh khủng nhanh chóng hội tụ, lực lượng cuồng bạo rít gào khiến cho mật thất rung động.
- Thành công rồi.
Lúc này Lục Thiếu Du không khỏi mỉm cười, thực lực của khôi lỗi không ngừng tăng cường, dùng người sống luyện chế thành khôi lỗi, hiệu quả mạnh hơn không ít.
Khí tức trong Hỏa Long đỉnh một lúc lâu sau mới ổn định lại, lúc Lục Thiếu Du đánh ra một đạo thủ ấn thì có một thân ảnh từ trong Hỏa Long đỉnh nhảy ra đáp xuống mặt đất. Một thân thể khôi lỗi cũng xuất hiện trong mắt Lục Thiếu Du, trên người khôi lỗi tỏa ra lực lượng cường hãn.
- Gần sát cấp năm trung giai.
Lục Thiếu Du thì thầm nói, ánh mắt đánh giá kỹ khôi lỗi này, từ khí tức mà nói, đã đạt tới cấp năm trung giai, lại thêm thân thể cường hãn, thực lực của đầu khôi lỗi này tương đương với Vũ Tướng ngũ trọng.
- Sau này tên người là Khôi nhị.
Lục Thiếu Du nói với đầu khôi lỗi này.
- Vâng, chủ nhân.
Trong con mắt vô thần của khôi lỗi lúc này hiện lên một đạo tinh mang nhìn về phía Lục Thiếu Du, trong miệng phát ra thanh âm lạnh lùng không có chút tình cảm nào.
Nhìn đầu khôi lỗi này, sắc mặt Lục Thiếu Du tuy rằng trắng bệch thế nhưng không nhịn được mà mỉm cười, trải qua mấy ngày, hắn đã tạo ra một cường giả có thực lực Vũ Tướng ngũ trọng.
Nhìn khôi lỗi này, Lục Thiếu Du có thể rõ ràng nhận ra khuôn mặt quen thuộc của Triệu Kình Thiên. Chờ tới lúc đối phó với đám người Triệu gia, nhất định sẽ khiến cho đám người đó một sự kinh hỉ.
Hai ngày sau, Lục Thiếu Du mới rời khỏi mật thất dưới phòng chứa củi. Trong hai ngày này, Lục Thiếu Du cũng đem cánh tay Khôi nhất bị Triệu Kình Thiên đánh gãy trong mật địa khôi phục lại, sau đó bản thân cũng điều tức khôi phục một phen.
Lục Thiếu Du cũng thuận tiện kiểm tra nhẫn trữ vật của Triệu Kình Thiên và Triệu Kình Hải. Trong nhẫn trữ vật của Triệu Kình Thiên có hai bộ vũ kỹ Hoàng cấp trung giai, một bộ vũ kỹ Hoàng cấp cao giai, kim tệ trên tinh tập có trên trăm vạn, cũng không phải là rất nhiều. còn có hơn mười khỏa đan dược tứ phẩm, ba khỏa đan dược ngũ phẩm.
Những vật linh tinh khác không đán giá, đối với những Vũ Tướng bình thường mà nói thì những thứ này tuyệt đối là một món khổng lồ, thế nhưng đối với Lục Thiếu Du hiện tại mà nói, nó không là gì.
Mà trong nhẫn trữ vật của Triệu Kình Hải, Lục Thiếu Du cũng mất không ít công phu mới mở ra được nhẫn trữ vật này, thiếu chút nữa khiến cho vỡ tan. Bởi vì Triệu Kình Hải là Linh giả cho nên trên nhẫn trữ vật của hắn bị hắn bố trí một đạo ấn ký bằng linh hồn lúc còn sống, vì vậy cũng không thể trực tiếp mở ra. Từ đầu Lục Thiếu Du không mở ra được, cuối cùng cũng chỉ có thể nhờ Tiểu Long hỗ trợ, dùng hỏa diễm màu vàng trong miệng Tiểu Long đốt cháy ấn ký bằng linh hồn của Triệu Kình Hải trên nhẫn trữ vật.
Trong nhẫn trữ vật của Triệu Kình Hải, thu hoạch so với trong nhẫn trữ vật của Triệu Kình Thiên lớn hơn không ít. Ngoại trừ một đống dược liệu ra, Lục Thiếu Du còn lấy được mười khỏa đan dược ngũ phẩm, hơn mười khỏa đan dược tứ phẩm, còn có một bộ linh kỹ Huyền cấp sơ giai, một bộ linh kỹ Hoàng cấp trung giai.
Linh kỹ Huyền cấp sơ giai kia, Lục Thiếu Du nhanh chóng nhận ra, nó chính là linh kỹ mà Triệu Kình Hải nhận được trong vòng thứ nhất của đại hội Tam tông Tứ môn, phỏng chừng còn chưa kịp tu luyện.
Sau khi thu thập một phen, Lục Thiếu Du lập tức trở lại đình viện của mình. Lúc này Vân Hồng Lăng nhanh chóng đi tới nói:
- Tiểu tặc, sao chàng luôn bế quan vậy? Đến trấn Thanh Vân hơn hai tháng thì chàng bế quan hai tháng rồi.
Lục Thiếu Du mỉm cười không nói gì, hai tháng này, thu hoạch của hắn thật ra không ít, thực lực tăng tiến rất xa.
Lúc gặp mẫu thân La Lan thị của hắn, Lục Thiếu Du đương nhiên không thể tránh khỏi bị mẫu thân khiển trách một phen, thế nhưng nghe những lời khiển trách này, trong lòng Lục Thiếu Du không khỏi cảm thấy ấm áp.
Tối đến, hai người Vân Hồng Lăng và Lục Thiếu Du vốn không cần ăn mấy tháng cũng được, thế nhưng lúc này dưới sự yêu cầu của mẫu thân lại ăn không ít.
Mà sau khi hai người trở lại phòng, tức thì hoa mai nở rộ, cảnh xuân kiều diễm.
Trong phòng có giãy dụa, có kiều mị, sau khi hai người dây dưa một lát, cự long ngẩng đầu tiến vào động đào tiên, Lục Thiếu Du tiện đà thẳng lưng, độc long trong nháy mắt đi vào.
Trong gian phòng, âm thanh nguyên thủy không ngừng vang lên, hoa mai nở rộ, mãi một lúc lâu sau mới dừng lại.
Ngày thứ hai, Lục Thiếu Du đi tới ngọn núi phía sau Lục gia. Bên cạnh hắn còn có Vân Hồng Lăng, Lục Vô Song, Tiểu Long, Bạch Linh, Lục Tiểu Bạch cũng có mặt.
Đám Nghịch Lân Yêu Bằng, Huyết Ngọc Yêu Hổ, Thiên Sí Tuyết Sư cũng đi theo.
Tại một sườn núi, Lục Thiếu Du cầm Huyết Lục trong tay, khí tức tỏa ra khiến cho Lục Vô Song và Vân Hồng Lăng đều cảm thấy kinh ngạc. Khi nhìn thấy Huyết Lục hai nàng lại càng hoảng sợ, sát khí mơ hồ khuếch tán ra kia khiến cho hô hấp hai nàng trong nháy mắt có chút khó khăn.
Trong tay Lục Thiếu Du, từng đạo quang mang được tạo ra, lúc này Lục Thiếu Du đang tu luyện vũ kỹ thuộc tính thổ Huyền cấp Liệt Không Cửu Kích mà Nam thúc giao cho hắn, tu luyện vũ kỹ Huyền cấp trung giai độ khó không cần nói cũng biết.
Mà trong ngọc giản của vũ kỹ Liệt Không Cửu Kích này có nói tới uy lực khi tu luyện thành, điều này khiến cho Lục Thiếu Du cực kỳ chờ mong. Nam thúc nói không sai. Liệt Không Cửu Kích này không phải bình thường, tu luyện thành công mỗi một đao đều có thể cắt vỡ không gian, nếu như tu luyện tới bước cuối cùng thi triển ra kích thứ chín, uy lực của nó có thể so sánh với vũ kỹ Huyền cấp cao giai.
Một đao được bổ ra, chân khí không ngừng vận chuyển trong cơ thể. Uy thế khi tu luyện vũ kỹ này quả thực không giống bình thường, thỉnh thoảng từng âm thanh bạo liệt vang lên, quanh quẩn trong không gian.
Mà ngoại trừ việc tu luyện Liệt Không Cửu Kích ra, Lục Thiếu Du còn tu luyện hai bộ vũ kỹ Huyền cấp trung giai khác và một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.
Ba bộ vũ kỹ này phân biệt là Tam Thiên Lưu Vân Thủ, Liệt Viêm Quyền và Đại Địa Nộ Hống.