Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 3856: Tầng thứ chín 2
Lục Thiếu Du lại không có bất kỳ hành động nào, hư ảnh dị thú dữ tợn này lập tức bắn tới trước mặt hắn rồi biến mất không còn tung tích.
Két.
Ở không gian trước mặt lần nữa xuất hiện một cái cửa động không gina.
- Tầng thứ sáu.
Thân ảnh Lục Thiếu Du lập tức tiến vào bên trong, trong thời gian mấy ngày này, ở trong tầng thứ nhất hắn chịu lực cản cực lớn, tầng thứ hai là một biển lửa có không ít công kích bằng hỏa trụ, tầng thứ ba là một mảnh sơn mạch. Tầng thứ tư chính là một không gian một mảnh phế tích. Nhưng mỗi một tầng đều có không ít nguy hiểm, áp lực vô hình phải nhận cũng càng ngày càng lớn.
Đương nhiên, loại áp lực cùng với nguy hiểm đối với thực lực của Lục Thiếu Du hiện tại không đáng kể một chút nào. Hắn không ngừng xông lên phía tước, chỉ là trong thời gian mấy ngày này, dưới tác dụng của Trấn Thế tháp Lục Thiếu Du cũng mất đi liên lạc với mọi người.
Trước Trấn Thế tháp, không có ai rời đi, người của các thế giới cùng với các thế lực lớn trực tiếp chờ đợi ở địa phương mà bọn họ đã chuẩn bị từ trước. Trong sơn mạch xa xa có vô số người rậm rạp đang chờ đợi.
- Đã tới ngày thứ tư, có lẽ cũng sắp có người không kiên trì nổi, sẽ tự mình đi ra ngoài a.
- Mấy tầng đầu tiên đối với đám người trẻ tuổi đồng lứa mà nói, khảo nghiệm không lớn. Càng lên trên khảo nghiệm càng lớn.
Người của tất cả các tiểu thiên thế giới không ngừng nghị luận.
- Hội trưởng, không tốt.
Trước Trấn Thế tháp, trong đám người của các thế giới, mấy người ngồi đầu chính là người của bốn thế lực lớn và các thế lực bất phàm khác. Lúc này có một lão giả mặc trường bào mang theo vẻ mặt ngưng trọng vội vàng chạy tới bên người Hoài Viễn Khôi, lập tức giao cho Hoài Viễn Khôi một khối ngọc giản tin tức.
Hoài Viễn Khôi rót tâm thần vào bên trong, sắc mặt đại biến. Ngọc giản tin tức này tới từ Vô Minh thế giới, tình huống trong Vô Minh thế giới hiện tại cũng được nghi lại kỹ càng. Trong đó kể cả chuyện Phi Linh môn diệt Thiên Thủy môn, khống chế Vô Minh thế giới, Phạm Sàm có tu vi Đại Đạo cảnh cao giai đỉnh phong cùng với Hỏa Quỷ Đạo nhân Phạm Anh kỳ có tu vi Niết Bàn cảnh sơ giai cũng bị chưởng môn Lục Thiếu Du của Phi Linh môn đánh chết.
Trong tin tức này cũng nói chưởng môn Lục Thiếu Du của Phi Linh môn chính là chưởng môn Tây Phương Cầu Bại của Thất Sát môn trong Thị Hoang thế giới.
- Phiền phức rồi.
Hoài Viễn Khôi nhìn về Trấn Thế Tháp, khuôn mặt biến sắc. Trấn Thế tháp đã được mở ra, hắn cũng không có tư cách đóng lại. Mà Hoài Linh Hổ nếu như ở trong Trấn Thế tháp nhất định sẽ không bỏ qua cho Lục Thiếu Du kia. Lục Thiếu Du này ngay cả Niết bàn cảnh cũng có thể đánh chết, nếu như Hoài Linh Hổ gặp phải hắn, hậu quả không cần phải nói.
Hiện tại Hoài Viễn Khôi cũng chỉ có thể âm thầm cầu nguyện, hai nhi tử của hắn ngàn vạn lần không thể gặp phải Lục Thiếu Du kia. Hắn vốn vô cùng tin tưởng với hai đứa con của mình, thế nhưng hiện tại Hoài Viễn Khôi lại vô cùng hoảng hốt, sợ hãi...
Sưu Sưu.
Trong trấn Thế tháp lúc này bắt đầu có không ít thân ảnh trực tiếp bị đẩy ra ngoài. Cả đám chật vật không thôi, sắc mặt tái nhợt, có chút khó coi. Sau khi đi ra khuôn mặt tràn ngập vẻ thất vọng.
Thời gian trôi qua, càng ngày càng có nhiều người bị trục xuất ra khỏi Trấn Thế tháp, cơ hồ đều là bị trục xuất ở tầng thứ sáu tới tầng thứ tám. Số người bị đẩy ra ngoài từ ba tầng này rất nhiều. Nhìn đám thanh niên đồng lứa bị đẩy ra ngoài, sắc mặt của đám đầu lĩnh của các thế giới bắt đầu có chút khó coi.
Sưu Sưu.
Trong biển lớn mênh mông, sóng biển cuồn cuộn rít gào, cuồng phong xuất hiện, tiếng sấm vang vọng.
- Đây là tầng thứ chín sao?
Lục Thiếu Du đặt chân lê trên biển rộng mênh mông này, tầng thứ chí nghe nói ít nhất phải có tu vi Thông Thiên cảnh cao giai mới có thể tiến vào. Đương nhiên đối với Lục Thiếu Du mà nói vẫn không có độ khó quá lớn, ngược lại hắn còn đang lo lắng cho đám người Kim Viên, Thái A, không biết hai người thế nào rồi.
Kim Viên chỉ có tu vi Thông Thiên cảnh cao giai đỉnh phong mà thôi, loại thực lực này tuy rằng không kém, thế nhưng không biết cuối cùng có thể tiến vào top mười hay không. Mà thực lực của Thái A tuy rằng mạnh, thế nhưng kinh nghiệm rõ ràng lại chưa đủ, cho nên Lục Thiếu Du cũng có chút bận tâm.
Càng đi lên, áp lực càng mạnh, Lục Thiếu Du cũng lo lắng cho Tôn Oánh Oánh và Hướng Tiền Trùng. Thực lực của hai người này tuy rằng không tồi, thế nhưng muốn trụ lại tới cuối trong Trấn Thế tháp quả thực có chút mơ mộng hão huyền. Thanh niên đồng lứa đến từ các thế giới khác cũn có không ít người có tu vi Thông Thiên cảnh.
Trên đường đi, thông qua tám tầng, trong tám tầng Lục Thiếu Du cũng gặp phải không ít người. Ai cũng không để ý tới ai, thậm chí còn có chút đề phòng và cảnh giác. Lục Thiếu Du tự nhiên sẽ không để ý tới đám người này. Người không phạm ta, ta không phạm người. Coi như lúc này ở trên cái biển lớn rộng vô tận này đôi lúc Lục Thiếu Du cũng có thể nhìn thấy được một ít người.
Chỉ là đám thanh niên kia lúc này đã xiêu xiêu vẹo, muốn bước về phía trước một bước dường như cũng phải dùng hết sức bình sinh, khuôn mặt đỏ gay, không ngừng thở hổn hển.
Sưu Sưu.
Đến tầng thứ chín coi như có thể tiến lên cũng không có ai muốn rời khỏi, nói không chừng nếu như chống đỡ thêm một chút là có hy vọng tiến vào trong mười danh ngạch kia.
Mà những người này nhìn thấy Lục Thiếu Du sải bước đi về phía trước, có vẻ không chút bận tâm về áp lực trong không gian này, vẻ mặt đám người này vô cùng đặc sắc.
Ầm ầm.
Thanh âm trầm thấp bạo liệt từ phía trước truyền tới, một cơn sóng cực lớn đang lan tràn ra chung quanh. Lúc này có một đạo thân ảnh đang đứng trong sóng to gió lớn. Trong thân thể dường như có một cỗ lực lượng mạnh mẽ không ngừng tản ra, khiến cho gợn sóng trong không gian vặn vẹo, biến hình.
- Phá.
Thân ảnh gầy gò này quát lên một tiếng trầm thấp, tay đánh ra mấy đạo chưởng ấn giống như bài sơn hải đảo về phía trước.
Ầm ầm ầm.
Dưới tiếng nổ vang trầm thấp, sóng to gió lớn trực tiếp bị đánh nát.
- Thái A.
Thân ảnh Lục Thiếu Du đáp xuống bên người Thái A, không ngờ hắn lại gặp Thái A ở nơi này, mà Thái A lại đi nhanh hơn hắn.
- Sư phụ.
Thái A quay đầu lại, cũng có chút kinh ngạc nói.
- Có nhìn thấy mọi người hay không?
Lục Thiếu Du hỏi.
Thái A nói:
- Đệ tử không nhìn thấy đám người Kim Viên sư thúc. Người có thể đi tới nơi này cũng đã ít dần.
- Hy vọng bọn họ có thể trụ lại được, chúng ta tiếp tục đi thôi. Đi tới tầng thứ mười rồi nói sau.
Lục Thiếu Du nói, nếu như muốn là một trong mười người cuối cùng, có lẽ đi tới tầng thứ mười mới có cơ hội lớn hơn một chút. Ở trong tầng thứ chí này có lẽ hy vọng sẽ không quá lớn.
Hai người tiếp tục đi về phía trước, chung quanh càng ngày càng không có lấy một bóng người. Bên trong có áp lực đè nặng linh hồn, không những vậy trong không igna này còn có một cỗ lực cản cực lớn cùng với năng lượng áo nghĩa thuộc tính Thủy trong tầng thứ chí nnafy khiến cho người ta càng ngày càng gian nan tiến về phía trước.
Két.
Ở không gian trước mặt lần nữa xuất hiện một cái cửa động không gina.
- Tầng thứ sáu.
Thân ảnh Lục Thiếu Du lập tức tiến vào bên trong, trong thời gian mấy ngày này, ở trong tầng thứ nhất hắn chịu lực cản cực lớn, tầng thứ hai là một biển lửa có không ít công kích bằng hỏa trụ, tầng thứ ba là một mảnh sơn mạch. Tầng thứ tư chính là một không gian một mảnh phế tích. Nhưng mỗi một tầng đều có không ít nguy hiểm, áp lực vô hình phải nhận cũng càng ngày càng lớn.
Đương nhiên, loại áp lực cùng với nguy hiểm đối với thực lực của Lục Thiếu Du hiện tại không đáng kể một chút nào. Hắn không ngừng xông lên phía tước, chỉ là trong thời gian mấy ngày này, dưới tác dụng của Trấn Thế tháp Lục Thiếu Du cũng mất đi liên lạc với mọi người.
Trước Trấn Thế tháp, không có ai rời đi, người của các thế giới cùng với các thế lực lớn trực tiếp chờ đợi ở địa phương mà bọn họ đã chuẩn bị từ trước. Trong sơn mạch xa xa có vô số người rậm rạp đang chờ đợi.
- Đã tới ngày thứ tư, có lẽ cũng sắp có người không kiên trì nổi, sẽ tự mình đi ra ngoài a.
- Mấy tầng đầu tiên đối với đám người trẻ tuổi đồng lứa mà nói, khảo nghiệm không lớn. Càng lên trên khảo nghiệm càng lớn.
Người của tất cả các tiểu thiên thế giới không ngừng nghị luận.
- Hội trưởng, không tốt.
Trước Trấn Thế tháp, trong đám người của các thế giới, mấy người ngồi đầu chính là người của bốn thế lực lớn và các thế lực bất phàm khác. Lúc này có một lão giả mặc trường bào mang theo vẻ mặt ngưng trọng vội vàng chạy tới bên người Hoài Viễn Khôi, lập tức giao cho Hoài Viễn Khôi một khối ngọc giản tin tức.
Hoài Viễn Khôi rót tâm thần vào bên trong, sắc mặt đại biến. Ngọc giản tin tức này tới từ Vô Minh thế giới, tình huống trong Vô Minh thế giới hiện tại cũng được nghi lại kỹ càng. Trong đó kể cả chuyện Phi Linh môn diệt Thiên Thủy môn, khống chế Vô Minh thế giới, Phạm Sàm có tu vi Đại Đạo cảnh cao giai đỉnh phong cùng với Hỏa Quỷ Đạo nhân Phạm Anh kỳ có tu vi Niết Bàn cảnh sơ giai cũng bị chưởng môn Lục Thiếu Du của Phi Linh môn đánh chết.
Trong tin tức này cũng nói chưởng môn Lục Thiếu Du của Phi Linh môn chính là chưởng môn Tây Phương Cầu Bại của Thất Sát môn trong Thị Hoang thế giới.
- Phiền phức rồi.
Hoài Viễn Khôi nhìn về Trấn Thế Tháp, khuôn mặt biến sắc. Trấn Thế tháp đã được mở ra, hắn cũng không có tư cách đóng lại. Mà Hoài Linh Hổ nếu như ở trong Trấn Thế tháp nhất định sẽ không bỏ qua cho Lục Thiếu Du kia. Lục Thiếu Du này ngay cả Niết bàn cảnh cũng có thể đánh chết, nếu như Hoài Linh Hổ gặp phải hắn, hậu quả không cần phải nói.
Hiện tại Hoài Viễn Khôi cũng chỉ có thể âm thầm cầu nguyện, hai nhi tử của hắn ngàn vạn lần không thể gặp phải Lục Thiếu Du kia. Hắn vốn vô cùng tin tưởng với hai đứa con của mình, thế nhưng hiện tại Hoài Viễn Khôi lại vô cùng hoảng hốt, sợ hãi...
Sưu Sưu.
Trong trấn Thế tháp lúc này bắt đầu có không ít thân ảnh trực tiếp bị đẩy ra ngoài. Cả đám chật vật không thôi, sắc mặt tái nhợt, có chút khó coi. Sau khi đi ra khuôn mặt tràn ngập vẻ thất vọng.
Thời gian trôi qua, càng ngày càng có nhiều người bị trục xuất ra khỏi Trấn Thế tháp, cơ hồ đều là bị trục xuất ở tầng thứ sáu tới tầng thứ tám. Số người bị đẩy ra ngoài từ ba tầng này rất nhiều. Nhìn đám thanh niên đồng lứa bị đẩy ra ngoài, sắc mặt của đám đầu lĩnh của các thế giới bắt đầu có chút khó coi.
Sưu Sưu.
Trong biển lớn mênh mông, sóng biển cuồn cuộn rít gào, cuồng phong xuất hiện, tiếng sấm vang vọng.
- Đây là tầng thứ chín sao?
Lục Thiếu Du đặt chân lê trên biển rộng mênh mông này, tầng thứ chí nghe nói ít nhất phải có tu vi Thông Thiên cảnh cao giai mới có thể tiến vào. Đương nhiên đối với Lục Thiếu Du mà nói vẫn không có độ khó quá lớn, ngược lại hắn còn đang lo lắng cho đám người Kim Viên, Thái A, không biết hai người thế nào rồi.
Kim Viên chỉ có tu vi Thông Thiên cảnh cao giai đỉnh phong mà thôi, loại thực lực này tuy rằng không kém, thế nhưng không biết cuối cùng có thể tiến vào top mười hay không. Mà thực lực của Thái A tuy rằng mạnh, thế nhưng kinh nghiệm rõ ràng lại chưa đủ, cho nên Lục Thiếu Du cũng có chút bận tâm.
Càng đi lên, áp lực càng mạnh, Lục Thiếu Du cũng lo lắng cho Tôn Oánh Oánh và Hướng Tiền Trùng. Thực lực của hai người này tuy rằng không tồi, thế nhưng muốn trụ lại tới cuối trong Trấn Thế tháp quả thực có chút mơ mộng hão huyền. Thanh niên đồng lứa đến từ các thế giới khác cũn có không ít người có tu vi Thông Thiên cảnh.
Trên đường đi, thông qua tám tầng, trong tám tầng Lục Thiếu Du cũng gặp phải không ít người. Ai cũng không để ý tới ai, thậm chí còn có chút đề phòng và cảnh giác. Lục Thiếu Du tự nhiên sẽ không để ý tới đám người này. Người không phạm ta, ta không phạm người. Coi như lúc này ở trên cái biển lớn rộng vô tận này đôi lúc Lục Thiếu Du cũng có thể nhìn thấy được một ít người.
Chỉ là đám thanh niên kia lúc này đã xiêu xiêu vẹo, muốn bước về phía trước một bước dường như cũng phải dùng hết sức bình sinh, khuôn mặt đỏ gay, không ngừng thở hổn hển.
Sưu Sưu.
Đến tầng thứ chín coi như có thể tiến lên cũng không có ai muốn rời khỏi, nói không chừng nếu như chống đỡ thêm một chút là có hy vọng tiến vào trong mười danh ngạch kia.
Mà những người này nhìn thấy Lục Thiếu Du sải bước đi về phía trước, có vẻ không chút bận tâm về áp lực trong không gian này, vẻ mặt đám người này vô cùng đặc sắc.
Ầm ầm.
Thanh âm trầm thấp bạo liệt từ phía trước truyền tới, một cơn sóng cực lớn đang lan tràn ra chung quanh. Lúc này có một đạo thân ảnh đang đứng trong sóng to gió lớn. Trong thân thể dường như có một cỗ lực lượng mạnh mẽ không ngừng tản ra, khiến cho gợn sóng trong không gian vặn vẹo, biến hình.
- Phá.
Thân ảnh gầy gò này quát lên một tiếng trầm thấp, tay đánh ra mấy đạo chưởng ấn giống như bài sơn hải đảo về phía trước.
Ầm ầm ầm.
Dưới tiếng nổ vang trầm thấp, sóng to gió lớn trực tiếp bị đánh nát.
- Thái A.
Thân ảnh Lục Thiếu Du đáp xuống bên người Thái A, không ngờ hắn lại gặp Thái A ở nơi này, mà Thái A lại đi nhanh hơn hắn.
- Sư phụ.
Thái A quay đầu lại, cũng có chút kinh ngạc nói.
- Có nhìn thấy mọi người hay không?
Lục Thiếu Du hỏi.
Thái A nói:
- Đệ tử không nhìn thấy đám người Kim Viên sư thúc. Người có thể đi tới nơi này cũng đã ít dần.
- Hy vọng bọn họ có thể trụ lại được, chúng ta tiếp tục đi thôi. Đi tới tầng thứ mười rồi nói sau.
Lục Thiếu Du nói, nếu như muốn là một trong mười người cuối cùng, có lẽ đi tới tầng thứ mười mới có cơ hội lớn hơn một chút. Ở trong tầng thứ chí này có lẽ hy vọng sẽ không quá lớn.
Hai người tiếp tục đi về phía trước, chung quanh càng ngày càng không có lấy một bóng người. Bên trong có áp lực đè nặng linh hồn, không những vậy trong không igna này còn có một cỗ lực cản cực lớn cùng với năng lượng áo nghĩa thuộc tính Thủy trong tầng thứ chí nnafy khiến cho người ta càng ngày càng gian nan tiến về phía trước.