Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 3843: Rời khỏi Linh Vũ thế giới 2
- Đa tạ Ảnh lão. Đúng rồi, nếu như các mẫu thân tới tìm chúng ta thì người cứ nói chúng ta rời khỏi Linh Vũ thế giới, đợi sau khi tìm được phụ thân chúng ta sẽ trở về.
Lục Kinh Vân gật đầu nói với Ảnh lão, sau đó thân ảnh tựa như tia chớp nhảy ra. Mười đạo thân ảnh giống như cầu vồng lập tức nhảy vào trong vòng xoáy không gian rồi biến mất không thấy.
- Lục Kinh Vân, Lục Âm, Lục Xảo... Các ngươi dám lừa cô cô, có phải đôi cánh đã cứng cáp rồi đúng không?
Ngay khi mười người vừa mới tiến vào vòng xoáy trong không gian, phía trước vang lên một tiếng quát. Lập tức có mấy đạo thân ảnh trực tiếp lướt tới, theo đuôi tiến vào trong vòng xoáy không gian.
- Tam muội, cẩn thận.
Lần nữa có mấy đạo thân ảnh tiến tới, sau đó phá không xuất hiện, tiếp đó lập tức xuất hiện trên không trung. Dẫn đầu là một người mặc trường bào màu xám, ánh mắt như sao, bàn chân đạp mạnh hư không, tiếp đó lập tức đi tới trước mặt Lão Ảnh rồi nói:
- Ảnh lão, mấy tiểu gia hỏa và Tam muội đi ra ngoài, ta cũng nên đi coi chừng bọn họ, mong Ảnh lão thành toàn.
- Tiền bối, để cho chúng ta ra ngoài một chút đi a. Trách nhiệm của Linh Vũ thế giới không thể để cho một mình người gánh vác được.
- Mong tiền bối thành toàn.
Hai đạo thân ảnh xuất hiện theo Dương Quá, từng khuôn mặt lạnh lùng mà anh tuấn, nhìn qua có vẻ cuồng ngạo. Thân thể cao ngất, trường bào tung bay, ánh mắt đen nhánh mà thâm thúy lộ ra ánh mắt khiến cho linh hồn mọi người run run.
Một người khác có thân thể to lớn mang theo khí thế chống trời, hai mắt phảng phất giống như trăng sáng. Mái tóc trắng không gió mà bay.
Hai người này đạp không mà đứng, thế nhưng đều khiến cho mọi người có cảm giác mênh mông không thể rung chuyển. Giống như nhìn vào tinh không mênh mông vậy, khiến cho từ sâu trong linh hồn không dám phản kháng. Hai người này chính là Nam thúc Độc Cô Ngạo Nam và Chí Thánh Đại Đế.
- Đi đi, ra ngoài nên cẩn thận một chút, vạn nhất có việc có thể nghe ngóng THị Hoang thế giới.
Ánh mắt lão ảnh khẽ đổi, phất tay nói với ba người.
- Đa tạ.
Thân ảnh ba người lóe lên, thân thể hóa thành ba đạo cầu vồng lập tức lướt vào vòng xoáy trong không gian.
Lão Ảnh nhìn về phía xa, miệng nói:
- Hai người các ngươi còn muốn trốn tới bao giờ, còn không mau ra.
- Ảnh lão.
Lão Ảnh vừa mới dứt lời, hai đạo thân ảnh một nam một nữ lăng không hiện lên, nam mặc trường bào màu lam, khuôn mặt tuấn lãng bất phàm đang nở nụ cười vui vẻ. Nụ cười này đủ để khiến cho toàn bộ nữ tử trong thiên hạ si mê. Nữ nhân kia thì mặc bộ cẩm bàu màu tím nhạt, ưu nhã lăng không đứng, đôi mắt giống như ngọc thạch chuyển động, khuôn mặt thanh tú động lòng người, có khí chất thánh khiếu, thần thái tựa như tiên tử, tư thái trác tuyệt.
- Các ngươi có biết đạo thiên địa hay không?
Lão Ảnh nhìn hai người rồi nói.
Mái tóc đen nhánh của nữ nhân kia xõa xuống vai, tựa như một thác nước trong đêm trăng u tĩnh, hai mắt nhìn về phía Lão Ảnh rồi nói nhỏ:
- Ảnh lão, chúng ta đã biết rõ.
- Đi đi, về sau con đường ở dưới chân của các ngươi. Là phúc hay là họa phải xem ý trời.
Lão Ảnh nhẹ nhàng phất tay nói với hai người.
- Đa tạ Ảnh lão.
Hai người vừa mới dứt lời, lập tức tiến vào vòng xoáy trong không gian ở trên đại điện, sau khi hai người tiến vào, vòng xoáy trong không gian dần dần biết mất, trên trời xanh, vô số ngôi sao lại xuất hiện, mây mù lượn lờ.
- Ta vẫn xem thường năng lực của thế giới hỗn độn a, cũng được. Để cho đám người này đi xông xáo cũng tốt, không biết nếu như tiểu tử kia gặp phải mọi người sẽ như thế nào.
Lão Ảnh cười nhạt một tiếng, thân ảnh lập tức biến mất trên không trung. Cả không gian mênh mông lập tức yên tĩnh, đại điện khổng lồ được sương mù dày đặc bao phủ bên trong, cả đại điện giống như biến mất.
...
Hoàng hôn, mặt trời ngả về phía tây, cả không trung được áng mây đỏ bao phủ, đem trọn phiến sơn mạch phía dưới che lại.
Trong quần sơn xanh biết có không ít kiến trúc. Trong đình viện tinh xảo có một thân ảnh xinh đẹp đang đứng, nữ tử này mặc một bộ y phục mỏng bằng lụa màu xanh da trời, bên hông còn thắt nơ tạo hình con bướm, nhìn qua vô cùng thanh nhã, thân ảnh thướt tha, khí chất thanh nhã.
- Mặc Kỳ, ngày mai phải tiến vào trong Trấn Thế tháp, chuẩn bị thế nào rồi?
Môt lão giả ở sau lưng nữ tử này, nhìn như già nua, thế nhưng ánh mắt lại sáng láng, khí chất bất phàm.
Nữ tử này quay đầu lại, mái tóc đen sau đầu được vén lên, da thịt óng ánh như ngọc, khuôn mặt không chút son phấn thế nhưng nhìn qua lại tao nhã, thoát tục. Nữ tử nhìn thấy lão giả lập tức mở miệng nói:
- Phụ thân.
- Mục tiêu lần này của con là thế giới hỗn độn. Trấn Thế tháp chỉ là bắt đầu. Che dấu lâu như vậy chính là vì Vạn Thế đối quyết.
Lão giả này khe thở dài, nói:
- Thái Tổ gia gia của Tiết gia chúng ta vài vạn năm trước chỉ dừng chân ở bước cuối cùng, chỉ có thể tiến vào Địa giới. Sau đó Thái gia gia, gia gia của con chỉ có thể tiến vào Nhân giới. Mà ta kém cỏi nhất, ngay cả Nhân giới cũng không vào được. Vị thế mà Tiết gia chúng ta hiện tại có được là do Thái tổ cùng với tất cả trưởng bối từng bước giành lấy, dùng thực lực liều mạng. May mắn khi ta có một nữ nhi như con, bằng không quả thực ta phải xin lỗi Tiết gia.
- Phụ thân, vì Tiết gia, vì người con sẽ cố hết sức.
Nữ tử mặc y phục màu xanh da trời nói, trên khuôn mặt tao nhã là đôi mắt đen nhánh, vô cùng rung động lòng người.
- Ừm, dùng thực lực của con, ngày mai chỉ là dạo chơi mà thôi. THế nhưng cũng nên chú ý ba gia tộc Hoàng gia, Kỳ Phong thương hội, Tử Diễm Huyền Xà nhất tộc. Ta nghe nói lúc này gia tộc bọn họ cũng xuất hiện mấy người bất phàm, Vạn Thế đối quyết lần này xem ra bọn họ cũng có ẩn tàng a.
Lão giả này nói.
Nữ tử mặc y phục màu xanh da trời nói:
- Con sẽ chú ý, Trấn Thế tháp chỉ là dạo chơi mà thôi. Quyết đấu chính thức chính là bên ngoài Vô Sắc thế giới.
Bên ngoài kiến trúc bao la khôn cùng là dòng người hối hả, vô cùng phồn hoa, tiếng động lớn vang vọng, dòng người tấp nập.
Giữa không trung không ngừng có khôi lỗi tọa giá xẹt qua, còn có thân ảnh xẹt qua không trung, tất cả mọi người dường như đều đi về một hướng.
- Năng lượng thiên địa thật là nồng đậm.
Trên không trung một sơn mạch, Lục Thiếu Du lơ lửng trên không trung, đồng thời còn hít sâu một hơi. Năng lượng thiên địa trong này nồng đậm tới tình trạng khủng bố. Sau khi hít sâu một hơi dường như cũng có thể hít vào không ít năng lượng thiên địa. Hít thêm mấy cái giống như có năng lượng thiên địa bị Hỗn Độn Âm Dương Quyết luyện hóa vậy.
- Đây không hổ là Trung thiên thế giới a. Năng lượng thiên địa quá nồng đậm, nếu như tu luyện trong này, so với trong Tiểu thế giới còn mạnh hơn nhiều.
Kim Viên cảm thán nói.
Lục Kinh Vân gật đầu nói với Ảnh lão, sau đó thân ảnh tựa như tia chớp nhảy ra. Mười đạo thân ảnh giống như cầu vồng lập tức nhảy vào trong vòng xoáy không gian rồi biến mất không thấy.
- Lục Kinh Vân, Lục Âm, Lục Xảo... Các ngươi dám lừa cô cô, có phải đôi cánh đã cứng cáp rồi đúng không?
Ngay khi mười người vừa mới tiến vào vòng xoáy trong không gian, phía trước vang lên một tiếng quát. Lập tức có mấy đạo thân ảnh trực tiếp lướt tới, theo đuôi tiến vào trong vòng xoáy không gian.
- Tam muội, cẩn thận.
Lần nữa có mấy đạo thân ảnh tiến tới, sau đó phá không xuất hiện, tiếp đó lập tức xuất hiện trên không trung. Dẫn đầu là một người mặc trường bào màu xám, ánh mắt như sao, bàn chân đạp mạnh hư không, tiếp đó lập tức đi tới trước mặt Lão Ảnh rồi nói:
- Ảnh lão, mấy tiểu gia hỏa và Tam muội đi ra ngoài, ta cũng nên đi coi chừng bọn họ, mong Ảnh lão thành toàn.
- Tiền bối, để cho chúng ta ra ngoài một chút đi a. Trách nhiệm của Linh Vũ thế giới không thể để cho một mình người gánh vác được.
- Mong tiền bối thành toàn.
Hai đạo thân ảnh xuất hiện theo Dương Quá, từng khuôn mặt lạnh lùng mà anh tuấn, nhìn qua có vẻ cuồng ngạo. Thân thể cao ngất, trường bào tung bay, ánh mắt đen nhánh mà thâm thúy lộ ra ánh mắt khiến cho linh hồn mọi người run run.
Một người khác có thân thể to lớn mang theo khí thế chống trời, hai mắt phảng phất giống như trăng sáng. Mái tóc trắng không gió mà bay.
Hai người này đạp không mà đứng, thế nhưng đều khiến cho mọi người có cảm giác mênh mông không thể rung chuyển. Giống như nhìn vào tinh không mênh mông vậy, khiến cho từ sâu trong linh hồn không dám phản kháng. Hai người này chính là Nam thúc Độc Cô Ngạo Nam và Chí Thánh Đại Đế.
- Đi đi, ra ngoài nên cẩn thận một chút, vạn nhất có việc có thể nghe ngóng THị Hoang thế giới.
Ánh mắt lão ảnh khẽ đổi, phất tay nói với ba người.
- Đa tạ.
Thân ảnh ba người lóe lên, thân thể hóa thành ba đạo cầu vồng lập tức lướt vào vòng xoáy trong không gian.
Lão Ảnh nhìn về phía xa, miệng nói:
- Hai người các ngươi còn muốn trốn tới bao giờ, còn không mau ra.
- Ảnh lão.
Lão Ảnh vừa mới dứt lời, hai đạo thân ảnh một nam một nữ lăng không hiện lên, nam mặc trường bào màu lam, khuôn mặt tuấn lãng bất phàm đang nở nụ cười vui vẻ. Nụ cười này đủ để khiến cho toàn bộ nữ tử trong thiên hạ si mê. Nữ nhân kia thì mặc bộ cẩm bàu màu tím nhạt, ưu nhã lăng không đứng, đôi mắt giống như ngọc thạch chuyển động, khuôn mặt thanh tú động lòng người, có khí chất thánh khiếu, thần thái tựa như tiên tử, tư thái trác tuyệt.
- Các ngươi có biết đạo thiên địa hay không?
Lão Ảnh nhìn hai người rồi nói.
Mái tóc đen nhánh của nữ nhân kia xõa xuống vai, tựa như một thác nước trong đêm trăng u tĩnh, hai mắt nhìn về phía Lão Ảnh rồi nói nhỏ:
- Ảnh lão, chúng ta đã biết rõ.
- Đi đi, về sau con đường ở dưới chân của các ngươi. Là phúc hay là họa phải xem ý trời.
Lão Ảnh nhẹ nhàng phất tay nói với hai người.
- Đa tạ Ảnh lão.
Hai người vừa mới dứt lời, lập tức tiến vào vòng xoáy trong không gian ở trên đại điện, sau khi hai người tiến vào, vòng xoáy trong không gian dần dần biết mất, trên trời xanh, vô số ngôi sao lại xuất hiện, mây mù lượn lờ.
- Ta vẫn xem thường năng lực của thế giới hỗn độn a, cũng được. Để cho đám người này đi xông xáo cũng tốt, không biết nếu như tiểu tử kia gặp phải mọi người sẽ như thế nào.
Lão Ảnh cười nhạt một tiếng, thân ảnh lập tức biến mất trên không trung. Cả không gian mênh mông lập tức yên tĩnh, đại điện khổng lồ được sương mù dày đặc bao phủ bên trong, cả đại điện giống như biến mất.
...
Hoàng hôn, mặt trời ngả về phía tây, cả không trung được áng mây đỏ bao phủ, đem trọn phiến sơn mạch phía dưới che lại.
Trong quần sơn xanh biết có không ít kiến trúc. Trong đình viện tinh xảo có một thân ảnh xinh đẹp đang đứng, nữ tử này mặc một bộ y phục mỏng bằng lụa màu xanh da trời, bên hông còn thắt nơ tạo hình con bướm, nhìn qua vô cùng thanh nhã, thân ảnh thướt tha, khí chất thanh nhã.
- Mặc Kỳ, ngày mai phải tiến vào trong Trấn Thế tháp, chuẩn bị thế nào rồi?
Môt lão giả ở sau lưng nữ tử này, nhìn như già nua, thế nhưng ánh mắt lại sáng láng, khí chất bất phàm.
Nữ tử này quay đầu lại, mái tóc đen sau đầu được vén lên, da thịt óng ánh như ngọc, khuôn mặt không chút son phấn thế nhưng nhìn qua lại tao nhã, thoát tục. Nữ tử nhìn thấy lão giả lập tức mở miệng nói:
- Phụ thân.
- Mục tiêu lần này của con là thế giới hỗn độn. Trấn Thế tháp chỉ là bắt đầu. Che dấu lâu như vậy chính là vì Vạn Thế đối quyết.
Lão giả này khe thở dài, nói:
- Thái Tổ gia gia của Tiết gia chúng ta vài vạn năm trước chỉ dừng chân ở bước cuối cùng, chỉ có thể tiến vào Địa giới. Sau đó Thái gia gia, gia gia của con chỉ có thể tiến vào Nhân giới. Mà ta kém cỏi nhất, ngay cả Nhân giới cũng không vào được. Vị thế mà Tiết gia chúng ta hiện tại có được là do Thái tổ cùng với tất cả trưởng bối từng bước giành lấy, dùng thực lực liều mạng. May mắn khi ta có một nữ nhi như con, bằng không quả thực ta phải xin lỗi Tiết gia.
- Phụ thân, vì Tiết gia, vì người con sẽ cố hết sức.
Nữ tử mặc y phục màu xanh da trời nói, trên khuôn mặt tao nhã là đôi mắt đen nhánh, vô cùng rung động lòng người.
- Ừm, dùng thực lực của con, ngày mai chỉ là dạo chơi mà thôi. THế nhưng cũng nên chú ý ba gia tộc Hoàng gia, Kỳ Phong thương hội, Tử Diễm Huyền Xà nhất tộc. Ta nghe nói lúc này gia tộc bọn họ cũng xuất hiện mấy người bất phàm, Vạn Thế đối quyết lần này xem ra bọn họ cũng có ẩn tàng a.
Lão giả này nói.
Nữ tử mặc y phục màu xanh da trời nói:
- Con sẽ chú ý, Trấn Thế tháp chỉ là dạo chơi mà thôi. Quyết đấu chính thức chính là bên ngoài Vô Sắc thế giới.
Bên ngoài kiến trúc bao la khôn cùng là dòng người hối hả, vô cùng phồn hoa, tiếng động lớn vang vọng, dòng người tấp nập.
Giữa không trung không ngừng có khôi lỗi tọa giá xẹt qua, còn có thân ảnh xẹt qua không trung, tất cả mọi người dường như đều đi về một hướng.
- Năng lượng thiên địa thật là nồng đậm.
Trên không trung một sơn mạch, Lục Thiếu Du lơ lửng trên không trung, đồng thời còn hít sâu một hơi. Năng lượng thiên địa trong này nồng đậm tới tình trạng khủng bố. Sau khi hít sâu một hơi dường như cũng có thể hít vào không ít năng lượng thiên địa. Hít thêm mấy cái giống như có năng lượng thiên địa bị Hỗn Độn Âm Dương Quyết luyện hóa vậy.
- Đây không hổ là Trung thiên thế giới a. Năng lượng thiên địa quá nồng đậm, nếu như tu luyện trong này, so với trong Tiểu thế giới còn mạnh hơn nhiều.
Kim Viên cảm thán nói.