Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 3657: Lục Thiếu Du, Diêu Quang 2
̣c Thiếu Du, Diêu Quang 2
Nghe vậy từng đạo ánh mắt lập tức nhìn chăm chú vào người Lục Thiếu Du, mà ngay cả một ít đệ tử Phi Linh môn cũng rất là kinh ngạc. Người kia chính là Diêu Quang của Thất Sát môn a, vừa rồi ngay cả Bạch Kinh Đường cũng không phải là đối thủ, chưởng môn cũng quá mạnh miệng a.
Mấy trăm người của Thất Sát môn đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Lục Thiếu Du, sau đó lại nhìn Diêu Quang, không biết vị Diêu Quang trưởng lão này sẽ quyết định như thế nào.
Oanh.
Tiếng quát vừa dứt, quanh thân Lục Thiếu Du ầm ầm run lên, nguyên lực phô thiên cái địa tuôn ra, khí tức Thông Thiên cảnh sơ giai trong chốc lát bộc phát, không chút giữ lại nào.
Dưới cỗ khí thế kinh người này, mọi người chung quanh đều bị uy áp, nguyên lực trong cơ thể đình trệ, linh hồn run rẩy, không thể không lùi về phía sau.
- Thì ra là Thông Thiên cảnh sơ giai.
Lúc này Diêu Quang còn có thể có lựa chọn nào khác nữa, hắn vô cùng giận dữ, đã lâu rồi hắn chưa từng bị người khác không đặt vào trong mắt như vậy, lại còn dám nhục mạ hắn. Hắn cũng nghe nói chưởng môn của Phi Linh môn cũng không có gì đặc biệt, bằng không lần trước cũng không có lời đồn đồng quy vu tận với Cương Hỏa của Liệt Hỏa môn.
Mà lúc này khi Diêu Quang biết rõ tu vi của đối phương, chỉ có tu vi Thông Thiên cảnh sơ giai, hắn cần gì phải sợ, khuôn mặt vì giận dữ mà đỏ lên, quát với Lục Thiếu Du:
- Tiểu tử hung hăng càn quây, cứ quyết định như vậy đi. Nếu như ngươi thắng ta, lão tử cho ngươi mười thành. Hiện tại lão tử sẽ giáo huấn ngươi, cho ngươi biết thế nào là trời cao đất rộng.
Tiếng quát vừa dứt, nguyên lực quanh thân Diêu Quang run run, bên trên y phục màu đỏ có hỏa diễm giống như thực chất lan tràn ra. Khuôn mặt lạnh lẽo, bàn chân đạp mạnh hư không, hỏa diễm bao phủ thân thể lao thẳng về phía trước. Nguyên lực thuộc tính Hỏa phô thiên cái địa lập tức tạo thành một biển lửa trên không trung.
Ánh mắt Lục Thiếu Du nhanh chóng nhảy lên, thân thể không có một chút nhúc nhích nào, thế nhưng ánh mắt lại lặng lẽ biến thành màu vàng.
Diêu Quang không hổ là người có tu vi Thông Thiên cảnh trung giai, vừa mới động đã xuất hiện ở trước người Lục Thiếu Du. Cánh tay mạnh mẽ vung lên, nguyên lực thuộc tính Hỏa dẫn động năng lượng thuộc tính Hỏa bàng bạc trong thiên địa, không ngừng cuồn cuộn kéo tới, trong thoáng chốc hội tụ tạo thành một thủ ấn bằng hỏa diễm trên không trung. Một cỗ uy áp khiến cho linh hồn nóng bỏng lan tràn ra chung quanh.
- Liệt Diễm Sát Ấn.
Diêu Quang lạnh lùng quát một tiếng, thủ ấn bằng hỏa diễm nhanh như chớp xé rách không gian mang theo thanh âm bạo liệt, không gian bị thiêu đốt, vết nứt không gian ven đường lan tràn. Cả không trung hung hăng run rẩy.
Vừa mới ra tay đã dùng toàn lực, rõ ràng DIêu Quang này muốn một chiêu giải quyết Lục Thiếu Du, thủ ấn bằng hỏa diễm giống như mặt trời mọc lên từ phía Đông, nhiệt độ kéo lên khiến cho không trung sôi trào, cuồn cuộn, một cỗ kình khí nóng bỏng lập tức hóa thành một cơn lốc cuồng bạo đột nhiên khuếch tán ra chung quanh. Dưới cỗ uy thế kinh người này, tất cả mọi người căn bản không dám nhìn thẳng, trực tiếp nhanh lùi lại, nhiệt độ khurngb ố này khiến cho linh hồn mọi người phỏng rát, toàn thân run rẩy.
Giờ phút này kể cả là Bạch Kinh Đường cùng với Vấn Thân Mạc, cơ hò tất cả đều hoảng sợ vì thanh thế khủng bố của Diêu Quang, đồng thời không khỏi đổ mồ hôi lạnh thay cho Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du vẫn chắp tay mà đứng, kình phong lan tràn khiến cho áo bào xanh trên người tung bay, Lục Thiếu Du đạp không mà đứng, nhìn qua có chút lẫm liệt.
Nhìn đạo thủ ấn bằng hỏa diễm trong chốc lát đánh tới trước người mình, trong đôi mắt đã chuyển thành màu vàng của Lục Thiếu Du hiện lên hàn ý, khóe miệng nở nụ cười lạnh lẽo. Trong nháy mắt, lấy thân thể hắn làm trung tâm, quang mang màu vàng phô thiên cái địa tuôn ra.
Ầm ầm.
Ngay khi Diêu Quang thúc dục thủ ấn bằng hỏa diễm đánh tới trước người Lục Thiếu Du, cả không gian trong chớp mắt ầm ầm run lên. Cuồng phong rít gào, kim quang rực rỡ che khuất bầu trời. Quang mang rực rỡ, một cỗ khí tức sắc bén lập tức lan tràn ra.
Cảnh tượng như vậy khiến cho tất cả mọi người khiếp sợ, ngạc nhiên. Lúc này vô số người vây xem chung quanh ở trong thành Song Phong phía dưới đều ngẩng đầu nhìn lên động tĩnh cực lớn trên không trung.
Khí tức sắc bén này khiến cho toàn thân mọi người run rẩy, linh hồn cũng bị run rẩy, khiến cho tất cả mọi người cảm thấy tim đập nhanh.
Trên không trung, quang mang màu vàng bao phủ thiên địa, Lục Thiếu Du lập tức thúc dục Lao ngục thời không thuộc tính Kim, quang mang màu vàng rực rỡ lan tràn ra chung quanh.
Lao ngục thời không thuộc tính Kim lập tức bao phủ Diêu Quang, dưới uy năng của các loại áo nghĩa thời gian, không gian, thân thể Diêu Quang trong Lao ngục thời không thuộc tính Kim trong nháy mắt bị ngăn cản, không gian chung quanh thân thể cứng lại. Một cỗ khí tức sắc bén lạnh lẽo lan trà, thủ ấn bằng hỏa diễm trực tiếp phai nhạt.
Sưu.
Giờ phút này Lục Thiếu Du có động tĩnh, thân thể dùng tốc độ không thể tưởng tượng được biến hóa nhanh chóng, trực tiếp vỗ về phía Lao ngục thời không thuộc tính Kim trước mặt.
Không gian trong Lao ngục thời không thuộc tính Kim có một đạo thủ ấn bằng kim quang rực rỡ đột nhiên phá không xuất hiện.
Thủ ấn màu vàng cực lớn giống như mặt trời rạng rỡ, thế nhưng khí tức lại vô cùng sắc bén, lạnh lẽo.
Oanh.
Thủ ấn màu vàng chụp xuống, không gian chung quanh nứt vỡ từng khúc, khó có thể khôi phục, không gian ven đường trực tiếp hiện lên hư không đen kịt. Khí tức sắc bén lạnh lẽo kinh người khuếch tán, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ thiên địa.
Đạo thủ ấn màu vàng này lập tức đánh vào người Diêu Quang đang kinh hãi, hai mắt không thể tin nổi.
Không gian cứng lại, giờ phút này Diêu Quang căn bản vô lực thoát khỏi trói buộc, hắn chưa từng nghĩ tới, hắn có tu vi Thông Thiên cảnh trung giai thế nhưng lúc này ở trước mặt tiểu tử có tu vi Thông Thiên cảnh sơ giai lại bị áp chế, giống như không có sức hoàn thủ vậy.
Lúc này Diêu Quang làm sao có thể biết được, khi Lục Thiếu Du còn là Ngộ Chân cảnh cao giai đã có thể đánh tới bất phân thắng bại với Cương Hỏa của Liệt Hỏa môn, cuối cùng còn có thể thôn phệ Cương Hỏa. Mà thực lực của Cương Hỏa kia so với hắn không kém là bao.
Mà hiện tại Lục Thiếu Du là Thông Thiên cảnh, tiến bộ trọn vẹn một đại cảnh giới, tăng thêm lĩnh ngộ cũng có tăng lên, cho nên thực lực không biết đã tăng lên gấp bao nhiêu lần.
Diêu Quang muốn lập uy cho nên vừa ra tay đã dùng toàn lực, mà Lục Thiếu Du hiện tại cũng muốn lập uy cho Phi Linh môn. Cho nên vừa ra tay cũng dùng toàn lực, ngay cả Lao ngục thời không hắn cũng toàn lực ra tay, không có một chút lưu tình nào.
Phụt.
Đạo thủ ấn màu vàng giống như mặt trời của Lục Thiếu Du đánh xuống, Diêu Quang căn bản không kiên trì được bao lâu mà há mồn phun ra một ngụm máu tươi, thủ ấn màu vàng dễ dàng phá hủy không gian đánh xuống. Hung hăng nện thân thể hắn xuống con sông uống lượn phía dưới không trung.
Nghe vậy từng đạo ánh mắt lập tức nhìn chăm chú vào người Lục Thiếu Du, mà ngay cả một ít đệ tử Phi Linh môn cũng rất là kinh ngạc. Người kia chính là Diêu Quang của Thất Sát môn a, vừa rồi ngay cả Bạch Kinh Đường cũng không phải là đối thủ, chưởng môn cũng quá mạnh miệng a.
Mấy trăm người của Thất Sát môn đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Lục Thiếu Du, sau đó lại nhìn Diêu Quang, không biết vị Diêu Quang trưởng lão này sẽ quyết định như thế nào.
Oanh.
Tiếng quát vừa dứt, quanh thân Lục Thiếu Du ầm ầm run lên, nguyên lực phô thiên cái địa tuôn ra, khí tức Thông Thiên cảnh sơ giai trong chốc lát bộc phát, không chút giữ lại nào.
Dưới cỗ khí thế kinh người này, mọi người chung quanh đều bị uy áp, nguyên lực trong cơ thể đình trệ, linh hồn run rẩy, không thể không lùi về phía sau.
- Thì ra là Thông Thiên cảnh sơ giai.
Lúc này Diêu Quang còn có thể có lựa chọn nào khác nữa, hắn vô cùng giận dữ, đã lâu rồi hắn chưa từng bị người khác không đặt vào trong mắt như vậy, lại còn dám nhục mạ hắn. Hắn cũng nghe nói chưởng môn của Phi Linh môn cũng không có gì đặc biệt, bằng không lần trước cũng không có lời đồn đồng quy vu tận với Cương Hỏa của Liệt Hỏa môn.
Mà lúc này khi Diêu Quang biết rõ tu vi của đối phương, chỉ có tu vi Thông Thiên cảnh sơ giai, hắn cần gì phải sợ, khuôn mặt vì giận dữ mà đỏ lên, quát với Lục Thiếu Du:
- Tiểu tử hung hăng càn quây, cứ quyết định như vậy đi. Nếu như ngươi thắng ta, lão tử cho ngươi mười thành. Hiện tại lão tử sẽ giáo huấn ngươi, cho ngươi biết thế nào là trời cao đất rộng.
Tiếng quát vừa dứt, nguyên lực quanh thân Diêu Quang run run, bên trên y phục màu đỏ có hỏa diễm giống như thực chất lan tràn ra. Khuôn mặt lạnh lẽo, bàn chân đạp mạnh hư không, hỏa diễm bao phủ thân thể lao thẳng về phía trước. Nguyên lực thuộc tính Hỏa phô thiên cái địa lập tức tạo thành một biển lửa trên không trung.
Ánh mắt Lục Thiếu Du nhanh chóng nhảy lên, thân thể không có một chút nhúc nhích nào, thế nhưng ánh mắt lại lặng lẽ biến thành màu vàng.
Diêu Quang không hổ là người có tu vi Thông Thiên cảnh trung giai, vừa mới động đã xuất hiện ở trước người Lục Thiếu Du. Cánh tay mạnh mẽ vung lên, nguyên lực thuộc tính Hỏa dẫn động năng lượng thuộc tính Hỏa bàng bạc trong thiên địa, không ngừng cuồn cuộn kéo tới, trong thoáng chốc hội tụ tạo thành một thủ ấn bằng hỏa diễm trên không trung. Một cỗ uy áp khiến cho linh hồn nóng bỏng lan tràn ra chung quanh.
- Liệt Diễm Sát Ấn.
Diêu Quang lạnh lùng quát một tiếng, thủ ấn bằng hỏa diễm nhanh như chớp xé rách không gian mang theo thanh âm bạo liệt, không gian bị thiêu đốt, vết nứt không gian ven đường lan tràn. Cả không trung hung hăng run rẩy.
Vừa mới ra tay đã dùng toàn lực, rõ ràng DIêu Quang này muốn một chiêu giải quyết Lục Thiếu Du, thủ ấn bằng hỏa diễm giống như mặt trời mọc lên từ phía Đông, nhiệt độ kéo lên khiến cho không trung sôi trào, cuồn cuộn, một cỗ kình khí nóng bỏng lập tức hóa thành một cơn lốc cuồng bạo đột nhiên khuếch tán ra chung quanh. Dưới cỗ uy thế kinh người này, tất cả mọi người căn bản không dám nhìn thẳng, trực tiếp nhanh lùi lại, nhiệt độ khurngb ố này khiến cho linh hồn mọi người phỏng rát, toàn thân run rẩy.
Giờ phút này kể cả là Bạch Kinh Đường cùng với Vấn Thân Mạc, cơ hò tất cả đều hoảng sợ vì thanh thế khủng bố của Diêu Quang, đồng thời không khỏi đổ mồ hôi lạnh thay cho Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du vẫn chắp tay mà đứng, kình phong lan tràn khiến cho áo bào xanh trên người tung bay, Lục Thiếu Du đạp không mà đứng, nhìn qua có chút lẫm liệt.
Nhìn đạo thủ ấn bằng hỏa diễm trong chốc lát đánh tới trước người mình, trong đôi mắt đã chuyển thành màu vàng của Lục Thiếu Du hiện lên hàn ý, khóe miệng nở nụ cười lạnh lẽo. Trong nháy mắt, lấy thân thể hắn làm trung tâm, quang mang màu vàng phô thiên cái địa tuôn ra.
Ầm ầm.
Ngay khi Diêu Quang thúc dục thủ ấn bằng hỏa diễm đánh tới trước người Lục Thiếu Du, cả không gian trong chớp mắt ầm ầm run lên. Cuồng phong rít gào, kim quang rực rỡ che khuất bầu trời. Quang mang rực rỡ, một cỗ khí tức sắc bén lập tức lan tràn ra.
Cảnh tượng như vậy khiến cho tất cả mọi người khiếp sợ, ngạc nhiên. Lúc này vô số người vây xem chung quanh ở trong thành Song Phong phía dưới đều ngẩng đầu nhìn lên động tĩnh cực lớn trên không trung.
Khí tức sắc bén này khiến cho toàn thân mọi người run rẩy, linh hồn cũng bị run rẩy, khiến cho tất cả mọi người cảm thấy tim đập nhanh.
Trên không trung, quang mang màu vàng bao phủ thiên địa, Lục Thiếu Du lập tức thúc dục Lao ngục thời không thuộc tính Kim, quang mang màu vàng rực rỡ lan tràn ra chung quanh.
Lao ngục thời không thuộc tính Kim lập tức bao phủ Diêu Quang, dưới uy năng của các loại áo nghĩa thời gian, không gian, thân thể Diêu Quang trong Lao ngục thời không thuộc tính Kim trong nháy mắt bị ngăn cản, không gian chung quanh thân thể cứng lại. Một cỗ khí tức sắc bén lạnh lẽo lan trà, thủ ấn bằng hỏa diễm trực tiếp phai nhạt.
Sưu.
Giờ phút này Lục Thiếu Du có động tĩnh, thân thể dùng tốc độ không thể tưởng tượng được biến hóa nhanh chóng, trực tiếp vỗ về phía Lao ngục thời không thuộc tính Kim trước mặt.
Không gian trong Lao ngục thời không thuộc tính Kim có một đạo thủ ấn bằng kim quang rực rỡ đột nhiên phá không xuất hiện.
Thủ ấn màu vàng cực lớn giống như mặt trời rạng rỡ, thế nhưng khí tức lại vô cùng sắc bén, lạnh lẽo.
Oanh.
Thủ ấn màu vàng chụp xuống, không gian chung quanh nứt vỡ từng khúc, khó có thể khôi phục, không gian ven đường trực tiếp hiện lên hư không đen kịt. Khí tức sắc bén lạnh lẽo kinh người khuếch tán, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ thiên địa.
Đạo thủ ấn màu vàng này lập tức đánh vào người Diêu Quang đang kinh hãi, hai mắt không thể tin nổi.
Không gian cứng lại, giờ phút này Diêu Quang căn bản vô lực thoát khỏi trói buộc, hắn chưa từng nghĩ tới, hắn có tu vi Thông Thiên cảnh trung giai thế nhưng lúc này ở trước mặt tiểu tử có tu vi Thông Thiên cảnh sơ giai lại bị áp chế, giống như không có sức hoàn thủ vậy.
Lúc này Diêu Quang làm sao có thể biết được, khi Lục Thiếu Du còn là Ngộ Chân cảnh cao giai đã có thể đánh tới bất phân thắng bại với Cương Hỏa của Liệt Hỏa môn, cuối cùng còn có thể thôn phệ Cương Hỏa. Mà thực lực của Cương Hỏa kia so với hắn không kém là bao.
Mà hiện tại Lục Thiếu Du là Thông Thiên cảnh, tiến bộ trọn vẹn một đại cảnh giới, tăng thêm lĩnh ngộ cũng có tăng lên, cho nên thực lực không biết đã tăng lên gấp bao nhiêu lần.
Diêu Quang muốn lập uy cho nên vừa ra tay đã dùng toàn lực, mà Lục Thiếu Du hiện tại cũng muốn lập uy cho Phi Linh môn. Cho nên vừa ra tay cũng dùng toàn lực, ngay cả Lao ngục thời không hắn cũng toàn lực ra tay, không có một chút lưu tình nào.
Phụt.
Đạo thủ ấn màu vàng giống như mặt trời của Lục Thiếu Du đánh xuống, Diêu Quang căn bản không kiên trì được bao lâu mà há mồn phun ra một ngụm máu tươi, thủ ấn màu vàng dễ dàng phá hủy không gian đánh xuống. Hung hăng nện thân thể hắn xuống con sông uống lượn phía dưới không trung.