Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 3391: Tan thành mây khói 1
Sáu bản Vô Tự Thiên Thư lơ lửng trên không trung, bí văn đại thịnh, từng đạo quang mang huyền ảo tương liên. Sáu cỗ quang mang huyefn ảo tương liên hội tụ thành một cỗ quang mang giống như vòng xoáy. Uy năng ầm ầm tăng lên, khiến cho không trung trực tiếp run run.
Ánh mắt giới chủ Linh Vũ giới chớp động, dưới cỗ khí tức mênh mông của Vô Tự THiên Thư thân thể hắn cũng run lên, ánh mắt không ngừng chấn động.
- Vô Tự Thiên Thư trong truyền thuyết a.
Ánh mắt mọi người đều nhìn lên trên không trung, vì sáu bản Vô Tự Thiên Thư mà cảm thấy rung động. Đồng thời cũng vô cùng nghi hoặc gì sao Lục Thiếu Du lại xuất ra sáu bản Vô Tự Thiên Thư này.
Sưu.
Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Lục Thiếu Du nhìn sáu bản Vô Tự Thiên Thư đang xoay tròn, cánh tay khẽ phất, ba đạo lưu quang trong ống tay lần nữa bắn ra.
Ba đạo lưu quang vừa mới xuất hiện, khí tức kỳ lạ lan tràn. Tiếp đó dường như cũng bị dẫn dắt, nhanh chóng hội tụ với sáu bản Vô Tự Thiên Thư phía xa. Quang mang trên ba đạo lưu quang thu liễm một chút. Lúc này mọi người mới có thể nhìn rõ, vật trong ba đạo lưu quang này rõ ràng chính là ba bản Vô Tự Thiên Thư.
- Vô Tự Thiên Thư, là ba bản Vô Tự Thiên Thư.
- Ba bản Vô Tự Thiên Thư còn lại không ngờ cũng ở trên tay Lục Thiếu Du.
- Trên người Lục Thiếu Du hóa ra có bốn bản Vô Tự Thiên Thư a.
Ba bản Vô Tự Thiên Thư trên người Lục Thiếu Du vừa mới xuất hiện lập tức khiến cho mọi người ngạc nhiên, từng ánh mắt ngây ngốc nhìn về phía Lục Thiếu Du. Ai cũng thật không ngờ trên người Lục Thiếu Du còn có ba bản Vô Tự Thiên Thư, tất cả đều ở trên người Lục Thiếu Du.
Chuyện này không có bất kỳ ai biết rõ, mà ngay cả mấy người Nam thúc, Hàn Băng Đại Đế, Thánh Thủ Linh Đế cũng không có cách nào tưởng tượng ra, hóa ra trong tay Lục Thiếu Du không ngờ lại có nhiều Vô Tự Thiên Thư như vậy.
Ánh mắt giới chủ Linh Vũ giới sáng ngời, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, rõ ràng hắn cũng thật không ngờ ba bản Vô Tự Thiên Thư còn lại đều ở trên người Lục Thiếu Du.
- Chín bản Vô Tự Thiên Thư.
Giờ phút này Lục Thiếu Du đạp không mà đứng, ánh mắt có chút chờ mong nhìn chín bản Vô Tự Thiên Thư đang hội tụ trước mắt. Trong lúc mơ hồ còn có tiếng sấm minh vang vọng, quang mang bên trên ngày càng chói mắt.
Chín bản Vô Tự Thiên Thư xoay tròn, từng đạo quang mang đan vào nhau, trong lúc mơ hồ dường như có xu thế kết nối vào với nhau.
Ông ông.
Tiếng sấm minh trên chín bản Vô Tự Thiên Thư ngày càng mạnh, quang mang cũng ngày càng chói mắt. Cuối cùng, chín bản Vô Tự Thiên Thư dưới quang mang chói mắt trực tiếp hội tụ lại một chỗ. Chín bản Vô Tự Thiên THư hội tụ, cả không gian tràn ngập quang mang vạn trượng, tựa như mặt trời lên cao vậy.
Ầm ầm.
Trong nháy mắt này, trong không trung quang mang vạn trượng, chín chữ Linh, Phiêu, THống, Hiệp, Giải, Tâm, Liệt, Tề, Thiện, chín chữ to giống như chín đạo sấm sét xuất hiện mang theo tiếng sấm vang vọng.
Cả không trung tràn ngập tiếng sấm minh, chín chữ Linh, Phiêu, THống, Hiệp, Giải, Tâm, Liệt, Tề, Thiện bắn ra, chín chữ giống như chín đạo quang trụ chói sáng mang theo cỗ năng lượng mênh mông tới cực điểm khuếch tán.
Chín chữ to xoay tròn, chín bản Vô Tự Thiên Thư hội tụ lại một chỗ, lập tức hóa thành một đồ án chữ vạn lớn bằng bàn tay. Chín bản Vô Tự Thiên Thư hóa thành đồ án chữ vạn.
Trong sát na, một cỗ khí tức cổ xưa, man hoang, giống như thiên địa sơ khai chậm rãi từ trong đồ án chữ vạn tràn ra.
Dưới cỗ khí tức này, cơ hồ tất cả Đế giả có mặt biến sắc, toàn thân không tự chủ được mà run rẩy, chỉ cần là người nhìn qua chữ vạn đang tỏa ra quang mang, than thể cùng với linh hồn sẽ trực tiếp rung động.
Dưới uy áp khủng bố, cơ hồ tất cả Đế giả không dám nhìn thẳng, chỉ khẽ ngẩng đầu, dưới uy áp này, linh hồn lực mọi người trực tiếp run rẩy giống như muốn nổ tung. Cỗ uy áp cực lớn này mênh mông vô cùng. Đồ án chữ vạn tuy rằng chỉ nhỏ bằng bàn tay thế nhưng lại khiến cho tất cả Đế giả ở phía dưới lúc này cảm thấy mình nhỏ bé không nói nên lời, chỉ là một khối đá nhỏ trong thiên địa mênh mông, chỉ là một hạt bụi trong vũ trụ mênh mông vậy..
Ầm ầm.
Trên không trung, trong chín chữ Linh, Phiêu, Thống, Hiệp, Giải, Tâm, Liệt, Tề, Thiện lần nữa vang lên tiếng sấm minh. Khi chín chữ đều rơi vào trong đồ án chữ Vạn kia thì quang mang trên đồ án chữ vạn càng thịnh, quang mang bắn ra bốn phía.
Ông.
Đồ án chữ vạn giống như mặt trời lên cao mang theo tiếng sấm nổ mạnh bắn về phía ngọn núi khổng lồ phía trước. Quang mang từ trong chữ vạn lan tràn ra, dễ dàng xuyên thấu bình chướng vô hình ngoài ngọn núi, trực tiếp lao thẳng về phía ngọn núi khổng lồ.
Thoạt nhìn khoảng cách cũng không quá xa, đồ án chữ vạn đi qua, dường như bay về phía xa xăm của vũ trụ, dần dần biến mất không thấy gì nữa.
Mà trong sát na này ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn chăm chú về phía trước đột nhiên biến đổi, ngọn núi khổng lồ phía trước lúc này đang lặng lẽ run lên.
Ầm ầm.
Ngọn núi khổng lồ run lên, cả mặt đất rung chuyển. Dưới ánh mắt chăm chú của chúng Đế, tầng mây dày đặc vẫn luôn bao phủ trên không trung giờ phút này đột nhiên di chuyển, biển mây cuồn cuộn, thiên địa rung chuyển, quang mang đại thịnh.
- Trời ạ, rốt cuộc nơi đó là nơi nào.
Cũng không biết là ai rung động nói ra câu này, cơ hồ tất cả ánh mắt lập tức nhìn về phía xa. Trên ngọn núi khổng lồ kia vốn đỉnh bị biển mây mù bao phủ, không thể nhìn thấy đỉnh núi, thế nhưng lúc này biển mây cuồn cuộn di chuyển, trên trời xanh đột nhiên hiện ra một mảnh tinh không vô tận.
Trời xanh mênh mông, ngọn núi khổng lồ đứng sừng sững trong thiên địa. Tinh không mênh mông kia có vô số ngôi sao cực lớn, giống như ở ngay trước mặt bọn họ. Một cỗ khí tức cổ xưa, giống như thiên địa sơ khai, man hoang lặng lẽ không một chút tiếng động lan tràn tới.
Đây là một cỗ khí tức cổ xưa giống như man hoang, thiên địa sơ khai. Lúc này dường như đang từ ngọn núi cực lớn và không gian hư vô mênh mông trước mặt truyền tới. Khiến cho tất cả Đế giả không khỏi chú ý.
- Trong này có đại cơ duyên sao?
Dưới cỗ khí tức cổ xưa, man hoang này chúng Đế giả lập tức cảm thấy tim đập nhanh hơn, giống như có một cỗ lực lượng mênh mông vô cùng đang vẫy gọi mình vậy.
- Xông lên, đi đoạt đại cơ duyên trước.
Chúng Đế giả lúc này nào có để ý chín bản Vô Tự Thiên Thư là do Lục Thiếu Du hội tụ a. Lúc này cấm chế vô hình chung quanh ngọn núi khổng lồ trước mắt giống như đã được giải, cho nên mọi người lập tức lao về phía ngọn núi cực lớn kia.
Sưu Sưu...
Trong nháy mắt ngắn ngủi có mười mấy đạo thân ảnh giống như thiểm điện phóng về phía trước dường như sợ người khác ngăn cản. Nếu như có thể đạt được đại cơ duyên, sau này cũng không cần sợ Lục Thiếu Du nữa.
Nhưng những Đế giả này nhanh chân hơn thì cũng chết nhanh hơn. Ngay khi thân ảnh xẹt qua không trung, vốn tưởng rằng sau khi cấm chế vô hình được giải sẽ không còn chuyện gì khác. Ai ngờ thân thể vừa mới đặt chân vào bên trong, trong hư không đột nhiên có mấy đạo quang trụ chói mắt giống như thiểm điện đánh xuống.
Ánh mắt giới chủ Linh Vũ giới chớp động, dưới cỗ khí tức mênh mông của Vô Tự THiên Thư thân thể hắn cũng run lên, ánh mắt không ngừng chấn động.
- Vô Tự Thiên Thư trong truyền thuyết a.
Ánh mắt mọi người đều nhìn lên trên không trung, vì sáu bản Vô Tự Thiên Thư mà cảm thấy rung động. Đồng thời cũng vô cùng nghi hoặc gì sao Lục Thiếu Du lại xuất ra sáu bản Vô Tự Thiên Thư này.
Sưu.
Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Lục Thiếu Du nhìn sáu bản Vô Tự Thiên Thư đang xoay tròn, cánh tay khẽ phất, ba đạo lưu quang trong ống tay lần nữa bắn ra.
Ba đạo lưu quang vừa mới xuất hiện, khí tức kỳ lạ lan tràn. Tiếp đó dường như cũng bị dẫn dắt, nhanh chóng hội tụ với sáu bản Vô Tự Thiên Thư phía xa. Quang mang trên ba đạo lưu quang thu liễm một chút. Lúc này mọi người mới có thể nhìn rõ, vật trong ba đạo lưu quang này rõ ràng chính là ba bản Vô Tự Thiên Thư.
- Vô Tự Thiên Thư, là ba bản Vô Tự Thiên Thư.
- Ba bản Vô Tự Thiên Thư còn lại không ngờ cũng ở trên tay Lục Thiếu Du.
- Trên người Lục Thiếu Du hóa ra có bốn bản Vô Tự Thiên Thư a.
Ba bản Vô Tự Thiên Thư trên người Lục Thiếu Du vừa mới xuất hiện lập tức khiến cho mọi người ngạc nhiên, từng ánh mắt ngây ngốc nhìn về phía Lục Thiếu Du. Ai cũng thật không ngờ trên người Lục Thiếu Du còn có ba bản Vô Tự Thiên Thư, tất cả đều ở trên người Lục Thiếu Du.
Chuyện này không có bất kỳ ai biết rõ, mà ngay cả mấy người Nam thúc, Hàn Băng Đại Đế, Thánh Thủ Linh Đế cũng không có cách nào tưởng tượng ra, hóa ra trong tay Lục Thiếu Du không ngờ lại có nhiều Vô Tự Thiên Thư như vậy.
Ánh mắt giới chủ Linh Vũ giới sáng ngời, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, rõ ràng hắn cũng thật không ngờ ba bản Vô Tự Thiên Thư còn lại đều ở trên người Lục Thiếu Du.
- Chín bản Vô Tự Thiên Thư.
Giờ phút này Lục Thiếu Du đạp không mà đứng, ánh mắt có chút chờ mong nhìn chín bản Vô Tự Thiên Thư đang hội tụ trước mắt. Trong lúc mơ hồ còn có tiếng sấm minh vang vọng, quang mang bên trên ngày càng chói mắt.
Chín bản Vô Tự Thiên Thư xoay tròn, từng đạo quang mang đan vào nhau, trong lúc mơ hồ dường như có xu thế kết nối vào với nhau.
Ông ông.
Tiếng sấm minh trên chín bản Vô Tự Thiên Thư ngày càng mạnh, quang mang cũng ngày càng chói mắt. Cuối cùng, chín bản Vô Tự Thiên Thư dưới quang mang chói mắt trực tiếp hội tụ lại một chỗ. Chín bản Vô Tự Thiên THư hội tụ, cả không gian tràn ngập quang mang vạn trượng, tựa như mặt trời lên cao vậy.
Ầm ầm.
Trong nháy mắt này, trong không trung quang mang vạn trượng, chín chữ Linh, Phiêu, THống, Hiệp, Giải, Tâm, Liệt, Tề, Thiện, chín chữ to giống như chín đạo sấm sét xuất hiện mang theo tiếng sấm vang vọng.
Cả không trung tràn ngập tiếng sấm minh, chín chữ Linh, Phiêu, THống, Hiệp, Giải, Tâm, Liệt, Tề, Thiện bắn ra, chín chữ giống như chín đạo quang trụ chói sáng mang theo cỗ năng lượng mênh mông tới cực điểm khuếch tán.
Chín chữ to xoay tròn, chín bản Vô Tự Thiên Thư hội tụ lại một chỗ, lập tức hóa thành một đồ án chữ vạn lớn bằng bàn tay. Chín bản Vô Tự Thiên Thư hóa thành đồ án chữ vạn.
Trong sát na, một cỗ khí tức cổ xưa, man hoang, giống như thiên địa sơ khai chậm rãi từ trong đồ án chữ vạn tràn ra.
Dưới cỗ khí tức này, cơ hồ tất cả Đế giả có mặt biến sắc, toàn thân không tự chủ được mà run rẩy, chỉ cần là người nhìn qua chữ vạn đang tỏa ra quang mang, than thể cùng với linh hồn sẽ trực tiếp rung động.
Dưới uy áp khủng bố, cơ hồ tất cả Đế giả không dám nhìn thẳng, chỉ khẽ ngẩng đầu, dưới uy áp này, linh hồn lực mọi người trực tiếp run rẩy giống như muốn nổ tung. Cỗ uy áp cực lớn này mênh mông vô cùng. Đồ án chữ vạn tuy rằng chỉ nhỏ bằng bàn tay thế nhưng lại khiến cho tất cả Đế giả ở phía dưới lúc này cảm thấy mình nhỏ bé không nói nên lời, chỉ là một khối đá nhỏ trong thiên địa mênh mông, chỉ là một hạt bụi trong vũ trụ mênh mông vậy..
Ầm ầm.
Trên không trung, trong chín chữ Linh, Phiêu, Thống, Hiệp, Giải, Tâm, Liệt, Tề, Thiện lần nữa vang lên tiếng sấm minh. Khi chín chữ đều rơi vào trong đồ án chữ Vạn kia thì quang mang trên đồ án chữ vạn càng thịnh, quang mang bắn ra bốn phía.
Ông.
Đồ án chữ vạn giống như mặt trời lên cao mang theo tiếng sấm nổ mạnh bắn về phía ngọn núi khổng lồ phía trước. Quang mang từ trong chữ vạn lan tràn ra, dễ dàng xuyên thấu bình chướng vô hình ngoài ngọn núi, trực tiếp lao thẳng về phía ngọn núi khổng lồ.
Thoạt nhìn khoảng cách cũng không quá xa, đồ án chữ vạn đi qua, dường như bay về phía xa xăm của vũ trụ, dần dần biến mất không thấy gì nữa.
Mà trong sát na này ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn chăm chú về phía trước đột nhiên biến đổi, ngọn núi khổng lồ phía trước lúc này đang lặng lẽ run lên.
Ầm ầm.
Ngọn núi khổng lồ run lên, cả mặt đất rung chuyển. Dưới ánh mắt chăm chú của chúng Đế, tầng mây dày đặc vẫn luôn bao phủ trên không trung giờ phút này đột nhiên di chuyển, biển mây cuồn cuộn, thiên địa rung chuyển, quang mang đại thịnh.
- Trời ạ, rốt cuộc nơi đó là nơi nào.
Cũng không biết là ai rung động nói ra câu này, cơ hồ tất cả ánh mắt lập tức nhìn về phía xa. Trên ngọn núi khổng lồ kia vốn đỉnh bị biển mây mù bao phủ, không thể nhìn thấy đỉnh núi, thế nhưng lúc này biển mây cuồn cuộn di chuyển, trên trời xanh đột nhiên hiện ra một mảnh tinh không vô tận.
Trời xanh mênh mông, ngọn núi khổng lồ đứng sừng sững trong thiên địa. Tinh không mênh mông kia có vô số ngôi sao cực lớn, giống như ở ngay trước mặt bọn họ. Một cỗ khí tức cổ xưa, giống như thiên địa sơ khai, man hoang lặng lẽ không một chút tiếng động lan tràn tới.
Đây là một cỗ khí tức cổ xưa giống như man hoang, thiên địa sơ khai. Lúc này dường như đang từ ngọn núi cực lớn và không gian hư vô mênh mông trước mặt truyền tới. Khiến cho tất cả Đế giả không khỏi chú ý.
- Trong này có đại cơ duyên sao?
Dưới cỗ khí tức cổ xưa, man hoang này chúng Đế giả lập tức cảm thấy tim đập nhanh hơn, giống như có một cỗ lực lượng mênh mông vô cùng đang vẫy gọi mình vậy.
- Xông lên, đi đoạt đại cơ duyên trước.
Chúng Đế giả lúc này nào có để ý chín bản Vô Tự Thiên Thư là do Lục Thiếu Du hội tụ a. Lúc này cấm chế vô hình chung quanh ngọn núi khổng lồ trước mắt giống như đã được giải, cho nên mọi người lập tức lao về phía ngọn núi cực lớn kia.
Sưu Sưu...
Trong nháy mắt ngắn ngủi có mười mấy đạo thân ảnh giống như thiểm điện phóng về phía trước dường như sợ người khác ngăn cản. Nếu như có thể đạt được đại cơ duyên, sau này cũng không cần sợ Lục Thiếu Du nữa.
Nhưng những Đế giả này nhanh chân hơn thì cũng chết nhanh hơn. Ngay khi thân ảnh xẹt qua không trung, vốn tưởng rằng sau khi cấm chế vô hình được giải sẽ không còn chuyện gì khác. Ai ngờ thân thể vừa mới đặt chân vào bên trong, trong hư không đột nhiên có mấy đạo quang trụ chói mắt giống như thiểm điện đánh xuống.