Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 1274: Đấu với Khấu Tử Hào (1)
- Tỷ tỷ, đệ từng đáp ứng tỷ không được chủ động đả thương người khác, thế nhưng hiện tại khó mà làm được như vậy. Thực lực những người này đều không kém, nếu như không đả thương bọn hắn sợ rằng bọn hắn sẽ không giao ra ngọc giản.
Thanh niên áo xám lẩm bẩm nói, dường như căn bản không nhìn thấy đạo chưởng ấn nóng bỏng đang lao về phía mình.
Ngay khi đạo chưởng ấn nóng bỏng của đệ tử Hóa Vũ tông sắp đánh tới người thì ánh mắt thanh niên áo xám này khẽ đổi, một đạo kình khí bàng bạc nặng nề lập tức từ trên nắm tay hắn xuất ra. Trong không gian quanh người hắn lúc này đột nhiên vang lên tiếng gió rít gào. Phía trước nắm tay hắn không gian liên tục vặn vẹo.
Phanh Phanh.
Một chưởng một quyền va chạm một chỗ. Cảm nhận kình khí bàng bạc trong quyền ấn của thanh niên áo xám này, sắc mặt thanh niên Hóa Vũ tông kia rốt cuộc cũng có biến hóa, lập tức gia tăng lực đạo trên chưởng ấn, cũng nhanh chóng bố trí hộ thân cương khí, đem thân thể bao phủ ở bên trong.
Phanh.
Tiếp theo trong nháy mắt hai đạo công kích mạnh mẽ va chạm một chỗ, kình khì bàng bạc khuếch tán khiến cho cả không gian run lên. Lúc này bằng mắt thường cũng có thể thấy được, một quyền của người thanh niên áo xám kia lúc này đang hung hăng nện vào trên chưởng ấn của đệ tử Hóa Vũ tông kia.
Ken két.
Thanh âm xương cốt vỡ vụn vang lên, lúc này thanh niên Hóa Vũ tông kia không ngờ lại không chịu nổi công kích của thanh niên áo xám, bàn tay trực tiếp bị gãy, hộ thân cương khí rạn nứt, thân hình bị đánh bay về phía sau mấy chục thước. Một Vũ Suất thất trọng không ngờ lại hoàn toàn không có lực hoàn thủ.
Phốc phốc.
Thân thể đệ tử Hóa Vũ tông nặng nề đập vào trên mặt đất, miệng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
Trên đài cao, sắc mặt của mấy cường giả Hóa Vũ tông lập tức đại biến. Một ít cường giả chung quanh lúc này cũng không khỏi nhìn về phía thanh niên áo xám kia. Cho dù thanh niên áo xám kia mới đầu cũng khiến cho không ít cường giả chú ý, thế nhưng không ngờ thực lực của thanh niên áo xám này lại mạnh như vậy. Thực lực của thanh niên áo xám này không ngờ tất cả cường giả trên đài lại không thể nhìn thấu. Lúc này người sắc mặt đại biến không chỉ có một mình cường giả của Hóa Vũ tông.
- Bây giờ ngươi có thể giao ra ngọc giản dự thi chưa?
Thanh niên áo xám đến trước mặt đệ tử Hóa Vũ tông nhanh chóng dùng giọng chất phác hỏi.
- Ta thua.
Sắc mặt đệ tử Hóa Vũ tông đại biến, cắn răng nói. Không ngờ bản thân mình lúc này ngay cả một quyền của đối phương cũng không thể chống lại. Tuy rằng con bài của mình chưa kịp thi triển, bất quá hắn cũng biết bản thân mình không phải là đối thủ của thanh niên này. Cho nên lúc này đành phải đem tất cả ngọc giản dự thi móc ra. Tay phải lúc này đã hoàn toàn bị đứt, cho nên không có một chút sức lực nào.
Phanh Phanh.
Đại chiến vẫn còn đang tiếp tục, lúc này thanh âm bạo liệt quanh quẩn không dứt chung quanh quảng trường. Lục Thiếu Du nhìn chăm chú vào toàn trường, cũng bắt đầu có động tác. Không phải là định lực của Lục Thiếu Du không đủ, mà tới lúc cuối cùng thì muốn thu được ngọc giản sẽ càng thêm khó khăn.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn vào trên người một Linh Suất nhất trọng, người này là một cường giả tán tu, trên người hắn mấy ngày nay đã thu thập được không ít ngọc giản.
Sưu.
Thân ảnh Lục Thiếu Du lóe lên, kéo theo một đám tàn ảnh nhanh chóng hiện lên trước mặt Linh Suất nhất trọng, nói:
- Giao ra ngọc giản, nếu không sẽ chết.
- Hừ.
Linh Suất nhất trọng sao lại có thể không chiến mà lùi. Cho nên lúc này sau khi hừ lạnh một tiếng, thủ ấn trong tay hắn nhanh chóng được ngưng tụ, một cỗ linh hỏa trực tiếp tuôn ra, nhanh chóng bao phủ Lục Thiếu Du, trong không trung nhiệt độ lúc này nhanh chóng tăng lên.
- Muốn chết.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, không gian quanh người lập tức uốn éo, gợn sóng trong không gian quanh Lục Thiếu Du khuếch tán. Đạo linh hỏa kia lúc này căn bản không có cách nào tiếp cận Lục Thiếu Du. Trong ánh mắt kinh ngạc của Linh Suất nhất trọng kia thân ảnh Lục Thiếu Du trực tiếp xuyên qua không gian nơi linh hỏa bao phủ, một đạo chưởng ấn nhanh chóng đánh vào đỉnh đầu Linh Suất nhất trọng kia.
Phanh.
Lúc này Linh Suất nhất trọng kia căn bản không kịp phản ứng, hắn cũng cảm giác được phía trên chưởng ấn của đối phương có một cỗ kình khí tuôn ra, khiến cho hắn phun ra một ngụm máu tươi, tiếp đó cả người bắt đầu mất đi tri giác.
Lục Thiếu Du không có một chút lưu thủ nào, nhanh chóng đem Linh Suất nhất trọng này đánh chết. Hắn cũng không chút cố kỵ nào, hiện tại đang dùng cái thân phận Dương Quá này cho nên hoàn toàn không chút trói buộc.
Sau khi đem nhẫn trữ vật cùng với ngọc giản dự thi trên nguời Linh Suất nhất trọng này thu nào, tổng cộng có hai mươi mấy khối ngọc giản dự thi, quả thực là không ít. Lục Thiếu Du không khỏi mỉm cười, càng ra tay đối phó với mấy người thực lực mạnh mẽ một chút thì thu hoạch sẽ lớn hơn một chút.
- Các hạ, giao ngọc giản trong tay ngươi ra.
Lúc này một tiếng quát lạnh vang lên trong tai Lục Thiếu Du.
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, người vừa mới nói không phải là ai khác mà chính là Khấu Tử Hào của Thiên Kiếm môn. Hiện giờ thực lực của Khấu Tử Hào cũng đã là Vũ Suất lục trọng. Thực lực cũng không phải là yếu. Lục Thiếu Du suy đoán, sợ rằng Khấu Tử Hào những năm này đã được Thiên Kiếm môn bồi dưỡng tuyệt đối cho nên mới đột phá nhanh như vậy.
Trong ánh mắt của Khấu Tử Hào, Lục Thiếu Du cũng không để ý tới hắn, trực tiếp đem ngọc giản thu lại, một Vũ Suất lục trọng mà thôi. Tuy rằng là đệ tử của Thiên Kiếm môn thế nhưng Lục Thiếu Du cũng không quá quan tâm.
Nhìn thấy thanh niên áo xanh này cũng không để ý tới mình, ánh mắt Khấu Tử Hào trầm xuống, chân khí tuôn ra. Sắc mặt vô cùng lạnh lẽo, trực tiếp bổ một kiếm trong tay về phía Lục Thiếu Du, kiếm quang bắn về phía trước, trong nháy mắt bao phủ Lục Thiếu Du. Quả thực không thể không nói, tạo nghệ về kiếm của đệ tử Thiên Kiếm môn quả thực không kém.
Ánh mắt Lục Thiếu Du lạnh nhạt quét qua, ngay khi kiếm quang bao phủ tới, thân ảnh đã hóa thành một đạo tàn ảnh màu xanh biến mất trong quảng trường. Lúc này một thanh âm lạnh lẽo vang lên.
- Bằng vào thực lực của ngươi còn chưa đủ, đổi lại là Nguyên Nhược Lan của Thiên Kiếm môn các ngươi tới đây thì may ra mới đủ.
Sưu Sưu.
Kiếm quang bao phủ chung quanh, lúc này đất đá trên quảng trường bắn tứ tung. Nhìn thân ảnh trước mặt đột nhiên biến mất, đối với tốc độ của đối phương lúc này sắc mặt Khấu Tử Hào cũng có chút biến hóa, mí mắt nhảy lên, kiếm quang lập tức bổ về không trung.
Phá.
Trên không trung có một thanh âm lạnh lẽo vang lên, thân ảnh Lục Thiếu Du lăng không mà đứng kéo theo một đám tàn ảnh, nhanh chóng đánh ra một đạo chưởng ấn xuống phía dưới. Trực tiếp đánh nát kiếm quang, cả không gian run lên, kình khí khuếch tán ra chung quanh.
Thanh niên áo xám lẩm bẩm nói, dường như căn bản không nhìn thấy đạo chưởng ấn nóng bỏng đang lao về phía mình.
Ngay khi đạo chưởng ấn nóng bỏng của đệ tử Hóa Vũ tông sắp đánh tới người thì ánh mắt thanh niên áo xám này khẽ đổi, một đạo kình khí bàng bạc nặng nề lập tức từ trên nắm tay hắn xuất ra. Trong không gian quanh người hắn lúc này đột nhiên vang lên tiếng gió rít gào. Phía trước nắm tay hắn không gian liên tục vặn vẹo.
Phanh Phanh.
Một chưởng một quyền va chạm một chỗ. Cảm nhận kình khí bàng bạc trong quyền ấn của thanh niên áo xám này, sắc mặt thanh niên Hóa Vũ tông kia rốt cuộc cũng có biến hóa, lập tức gia tăng lực đạo trên chưởng ấn, cũng nhanh chóng bố trí hộ thân cương khí, đem thân thể bao phủ ở bên trong.
Phanh.
Tiếp theo trong nháy mắt hai đạo công kích mạnh mẽ va chạm một chỗ, kình khì bàng bạc khuếch tán khiến cho cả không gian run lên. Lúc này bằng mắt thường cũng có thể thấy được, một quyền của người thanh niên áo xám kia lúc này đang hung hăng nện vào trên chưởng ấn của đệ tử Hóa Vũ tông kia.
Ken két.
Thanh âm xương cốt vỡ vụn vang lên, lúc này thanh niên Hóa Vũ tông kia không ngờ lại không chịu nổi công kích của thanh niên áo xám, bàn tay trực tiếp bị gãy, hộ thân cương khí rạn nứt, thân hình bị đánh bay về phía sau mấy chục thước. Một Vũ Suất thất trọng không ngờ lại hoàn toàn không có lực hoàn thủ.
Phốc phốc.
Thân thể đệ tử Hóa Vũ tông nặng nề đập vào trên mặt đất, miệng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
Trên đài cao, sắc mặt của mấy cường giả Hóa Vũ tông lập tức đại biến. Một ít cường giả chung quanh lúc này cũng không khỏi nhìn về phía thanh niên áo xám kia. Cho dù thanh niên áo xám kia mới đầu cũng khiến cho không ít cường giả chú ý, thế nhưng không ngờ thực lực của thanh niên áo xám này lại mạnh như vậy. Thực lực của thanh niên áo xám này không ngờ tất cả cường giả trên đài lại không thể nhìn thấu. Lúc này người sắc mặt đại biến không chỉ có một mình cường giả của Hóa Vũ tông.
- Bây giờ ngươi có thể giao ra ngọc giản dự thi chưa?
Thanh niên áo xám đến trước mặt đệ tử Hóa Vũ tông nhanh chóng dùng giọng chất phác hỏi.
- Ta thua.
Sắc mặt đệ tử Hóa Vũ tông đại biến, cắn răng nói. Không ngờ bản thân mình lúc này ngay cả một quyền của đối phương cũng không thể chống lại. Tuy rằng con bài của mình chưa kịp thi triển, bất quá hắn cũng biết bản thân mình không phải là đối thủ của thanh niên này. Cho nên lúc này đành phải đem tất cả ngọc giản dự thi móc ra. Tay phải lúc này đã hoàn toàn bị đứt, cho nên không có một chút sức lực nào.
Phanh Phanh.
Đại chiến vẫn còn đang tiếp tục, lúc này thanh âm bạo liệt quanh quẩn không dứt chung quanh quảng trường. Lục Thiếu Du nhìn chăm chú vào toàn trường, cũng bắt đầu có động tác. Không phải là định lực của Lục Thiếu Du không đủ, mà tới lúc cuối cùng thì muốn thu được ngọc giản sẽ càng thêm khó khăn.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn vào trên người một Linh Suất nhất trọng, người này là một cường giả tán tu, trên người hắn mấy ngày nay đã thu thập được không ít ngọc giản.
Sưu.
Thân ảnh Lục Thiếu Du lóe lên, kéo theo một đám tàn ảnh nhanh chóng hiện lên trước mặt Linh Suất nhất trọng, nói:
- Giao ra ngọc giản, nếu không sẽ chết.
- Hừ.
Linh Suất nhất trọng sao lại có thể không chiến mà lùi. Cho nên lúc này sau khi hừ lạnh một tiếng, thủ ấn trong tay hắn nhanh chóng được ngưng tụ, một cỗ linh hỏa trực tiếp tuôn ra, nhanh chóng bao phủ Lục Thiếu Du, trong không trung nhiệt độ lúc này nhanh chóng tăng lên.
- Muốn chết.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, không gian quanh người lập tức uốn éo, gợn sóng trong không gian quanh Lục Thiếu Du khuếch tán. Đạo linh hỏa kia lúc này căn bản không có cách nào tiếp cận Lục Thiếu Du. Trong ánh mắt kinh ngạc của Linh Suất nhất trọng kia thân ảnh Lục Thiếu Du trực tiếp xuyên qua không gian nơi linh hỏa bao phủ, một đạo chưởng ấn nhanh chóng đánh vào đỉnh đầu Linh Suất nhất trọng kia.
Phanh.
Lúc này Linh Suất nhất trọng kia căn bản không kịp phản ứng, hắn cũng cảm giác được phía trên chưởng ấn của đối phương có một cỗ kình khí tuôn ra, khiến cho hắn phun ra một ngụm máu tươi, tiếp đó cả người bắt đầu mất đi tri giác.
Lục Thiếu Du không có một chút lưu thủ nào, nhanh chóng đem Linh Suất nhất trọng này đánh chết. Hắn cũng không chút cố kỵ nào, hiện tại đang dùng cái thân phận Dương Quá này cho nên hoàn toàn không chút trói buộc.
Sau khi đem nhẫn trữ vật cùng với ngọc giản dự thi trên nguời Linh Suất nhất trọng này thu nào, tổng cộng có hai mươi mấy khối ngọc giản dự thi, quả thực là không ít. Lục Thiếu Du không khỏi mỉm cười, càng ra tay đối phó với mấy người thực lực mạnh mẽ một chút thì thu hoạch sẽ lớn hơn một chút.
- Các hạ, giao ngọc giản trong tay ngươi ra.
Lúc này một tiếng quát lạnh vang lên trong tai Lục Thiếu Du.
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, người vừa mới nói không phải là ai khác mà chính là Khấu Tử Hào của Thiên Kiếm môn. Hiện giờ thực lực của Khấu Tử Hào cũng đã là Vũ Suất lục trọng. Thực lực cũng không phải là yếu. Lục Thiếu Du suy đoán, sợ rằng Khấu Tử Hào những năm này đã được Thiên Kiếm môn bồi dưỡng tuyệt đối cho nên mới đột phá nhanh như vậy.
Trong ánh mắt của Khấu Tử Hào, Lục Thiếu Du cũng không để ý tới hắn, trực tiếp đem ngọc giản thu lại, một Vũ Suất lục trọng mà thôi. Tuy rằng là đệ tử của Thiên Kiếm môn thế nhưng Lục Thiếu Du cũng không quá quan tâm.
Nhìn thấy thanh niên áo xanh này cũng không để ý tới mình, ánh mắt Khấu Tử Hào trầm xuống, chân khí tuôn ra. Sắc mặt vô cùng lạnh lẽo, trực tiếp bổ một kiếm trong tay về phía Lục Thiếu Du, kiếm quang bắn về phía trước, trong nháy mắt bao phủ Lục Thiếu Du. Quả thực không thể không nói, tạo nghệ về kiếm của đệ tử Thiên Kiếm môn quả thực không kém.
Ánh mắt Lục Thiếu Du lạnh nhạt quét qua, ngay khi kiếm quang bao phủ tới, thân ảnh đã hóa thành một đạo tàn ảnh màu xanh biến mất trong quảng trường. Lúc này một thanh âm lạnh lẽo vang lên.
- Bằng vào thực lực của ngươi còn chưa đủ, đổi lại là Nguyên Nhược Lan của Thiên Kiếm môn các ngươi tới đây thì may ra mới đủ.
Sưu Sưu.
Kiếm quang bao phủ chung quanh, lúc này đất đá trên quảng trường bắn tứ tung. Nhìn thân ảnh trước mặt đột nhiên biến mất, đối với tốc độ của đối phương lúc này sắc mặt Khấu Tử Hào cũng có chút biến hóa, mí mắt nhảy lên, kiếm quang lập tức bổ về không trung.
Phá.
Trên không trung có một thanh âm lạnh lẽo vang lên, thân ảnh Lục Thiếu Du lăng không mà đứng kéo theo một đám tàn ảnh, nhanh chóng đánh ra một đạo chưởng ấn xuống phía dưới. Trực tiếp đánh nát kiếm quang, cả không gian run lên, kình khí khuếch tán ra chung quanh.