Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 1150: Điên cuồng trả thù
Trong đình viện, lúc này có một đại hán nằm trên mặt đất. Một cánh tay trực tiếp bị người ta bẽ gẫy, máu tươi rải đầy trên đất. Trên vách tường có mấy chữ to viết bằng máu lưu lại.
- Đợi sự trả thù huyết tinh của ta đi. Dương Quá.
Nhìn mấy chữ viết to bằng máu này, mọi người không khỏi nhìn nhau, trong nội tâm đã có chút sợ hãi.
Phanh Phanh.
Bỗng dưng lúc này, trong đình viện phía xa có một thanh âm cực lớn vang lên. Sắc mặt mọi người lập tức hoảng hốt rồi lao thẳng về phía đó.
- Bái kiến tông chủ.
Khi mọi người tới đình viện thì Tuyệt Linh Vương đã sớm xuất hiện ở đó. Trong đình viện lúc này có một Vũ Suất của Tuyệt Linh Tông đang nằm trong vũng máu. Cánh tay phải trực tiếp bị chém đứt, trên vách tường có lưu lại mấy chữ bằng máu:
- Người thứ mười bảy của Tuyệt Linh Tông, Dương Quá.
Phanh Phanh.
Phía xa lúc này lại có vài tiếng nổ kinh thiên vang lên. Ngọn lửa phía xa lập tức bùng lên.
- Tông chủ, không tốt. Đó là thương hội của chúng ta.
Mắt thấy ngọn lửa phía sau, sắc mặt mấy đạo thân ảnh này lập tức đại biến.
- Dương Quá. Bổn vương tuyệt đối không buông tha cho ngươi.
Tuyệt Linh Vương mắt nhìn về phía xa rồi nổi giận gầm lên, sát ý trong mắt tràn ngập. Thế nhưng hắn cũng không thể làm gì khác.
Sắc trời hơi sáng một chút, lúc này trong thành Cự Giang đã vô cùng náo nhiệt. Động tĩnh trong Tuyệt Linh Tông đã sớm truyền đi khắp hang cùng ngõ hẻm trong Tuyệt Linh Tông. Dương Quá yên lặng mấy ngày không xuất hiện lúc này lại xuất hiện lần nữa. Không ngờ lần này lại trực tiếp động thủ với Tuyệt Linh Tông.
Mọi người cũng không biết nhận được tin tức từ nơi nào. Đêm qua Tuyệt Linh Tông không ngờ bị đánh chết hai trưởng lão Vũ Suất, hai Linh Suất trưởng lão biến mất. Hiện tại không rõ tung tích. Thế nhưng lại có một cánh tay lưu lại ở Tuyệt Linh Tông. Về phần những đệ tử Tuyệt Linh Tông khác bị đánh chết chừng năm mươi sáu người. Đó chỉ là con số lưu lại trên vách tường ở thương hội của Tuyệt Linh Tông mà thôi.
Lần này không ít thế lực cao hứng không thôi. Tuyệt Linh Tông tổn thất càng lớn thì bọn hắn càng có lợi.
Tuyệt Linh Tông đã bị trả thù, sau khi Vạn Tượng môn nhận được tin tức này cũng lập tức lo lắng sợ hãi. Dương Quá này quả thực quá xuất quỷ nhập thần, căn bản không biết lúc nào hắn sẽ xuất hiện. Cũng không biết tiếp theo sẽ động thủ với ai.
Trong thành Cự Giang, tất cả mọi người một lần nữa lại dồn sự chú ý vào Dương Quá và Mạc Sầu. Mà này cả những hội đấu giá cỡ lớn trong thành Cự Giang lúc này cũng không hấp dẫn bọn hắn bằng chuyện Dương Quá, Mạc Sầu kia.
Màn đêm lại buông xuống. Tuyệt Linh Tông cùng Vạn Tượng môn bày trận địch sẵn sàng nghênh địch thì suốt một đêm này lại không thấy Dương Quá kia xuất hiện.
Ba ngày tiếp tục trôi qua. Trong khi mọi người ở thành Cự Giang nghị luận về việc Dương Quá không xuất hiện thì có người lập tức nhìn thấy tám cỗ thi thể trên quảng trường ở thành Cự Giang. Tám người này đã sớm mất đi sinh cơ. Toàn thân đều là vết máu chồng chất. Trên thi thể tám người, cánh tay phải đều bị chém đứt. Phía dưới thi thể của mấy người này còn một loạt chư viết bằng máu tươi:
- Phàm là người có quan hệ với Tuyệt Linh Tông cùng Vạn Tượng môn đều giết không tha. Dương Quá.
Có người lập tức phát hiện tám cỗ thi thể này, lập tức quảng trường xuất hiện vô số người vây quanh.
- Đây không phải là Lạc Sơn tứ anh cùng Tuyệt Hầu Thủ Vương Lạc Binh hay sao?
- Còn có Tần Giang tam quỷ.
- Tại sao lại là tám người này? Không phải bọn hắn vừa mới rời khỏi thành Cự Giang hôm trước hay sao? Nghe nói là bởi vì lo lắng Dương Quá trả thù cho nên tám người này mới rời khỏi thành Cự Giang. Không nghĩ tới bọn họ vẫn bị Dương Quá kia đánh chết.
- Đây chính là tám Vũ Suất a. Đều là Vũ Suất thất trọng, bát trọng, không ngờ lại chết như vậy.
- Dương Quá kia ra tay quả thực hung ác a. Tám người này đều bị giết.
Trong đám người lập tức có không ít người nhận ra tám người này, lúc này mọi người không khỏi hít sâu một hơi. Dùng thực lực của tám người này không ngờ cũng bị đánh chết. Tám người này ngày hôm trước vừa mới rời khỏi thành Cự Giang. Không nghĩ tới không thoát khỏi nanh vuốt của Dương Quá kia.
Trong đám người, lúc này có ba người sắc mặt cực kỳ lạnh lẽo. Chính là Khoái Kiếm Vương, Vọng Giang song hùng. Ba người ẩn thân trong đám người nhìn về tám cỗ thi thể kia. Đường đường là cường giả Vũ Suất trong Cổ Vực cũng là người có thanh danh hiển hách không ngờ hiện tại lại có kết cục như vậy. Ba người vô cùng giận dữ, đồng thời trong lòng cũng không khỏi hít sâu một hơi. Bọn họ đều được Đoạt Hồn Vương mời tới đây, lần trước bên trong đám cường giả kia vây công cũng có ba người bọn họ.
- Dương Quá này quả thực tâm ngoan thủ lạt. Dưới chiêu thức này chỉ sợ không ít thế lực sẽ lập tức phủi sạch quan hệ với Tuyệt Linh Tông.
Trong đám người, lúc này có mấy đạo thân ảnh mang áo choàng xuất hiện.
- Tông... Phong Sát, cũng không biết Dương Quá này là người phương nào, không ngờ lại đem thành Cự Giang khuấy tới mức này. Bên người lại có yêu thú thất giai trung kỳ, Thị Huyết Linh Phong thất giai, còn có khôi lỗi thất giai, người này sợ rằng lai lịch không nhỉ.
Người bên cạnh người vừa nói chuyện kia lúc này mở miệng nói.
- Cứ để cho hắn khuấy đi thôi. Sự tình trong thành Cự Giang chúng ta cũng không thể tham dự vào. Chúng ta vẫn nên làm chính sự là hơn. Hiện tại cả thành Cự Giang này đã bắt đầu cuộn trào, so với trong tưởng tượng của ta thì còn nhiều người tới đây hơn không ít. Quả thực đã lâu không có náo nhiệt như vậy.
Thân ảnh kia lại mở miệng nói xong lập tức rời khỏi đám người.
- Hỗn đản. Đám vương bát đản này, hiện tại là thời điểm nào rồi mà lại dám đoạt tuyệt quan hệ với Tuyệt Linh Tông ta? Ta sẽ không bỏ qua cho bọn chúng.
Trong đại sảnh, ánh mắt Tuyệt Linh Vương lạnh lẽo như hàn bằng. Cánh tay vỗ xuống một cái, bệ đá trước người lập tức hóa thành tro tàn.
- Tông chủ, bọn người Lạc Sơn tứ anh đã bị đánh chết. Hiện tại tất cả thế lực phụ thuộc chúng ta đều đang lo lắng bị Dương Quá kia trả thù cho nên mới dám đoạt tuyệt quan hệ với Tuyệt Linh Tông ta. Hiện tại hơn phân nửa thế lực đã tuyên bố ra bên ngoài, không còn bất kỳ một quan hệ nào với Tuyệt Linh Tông chúng ta nữa.
Một trưởng lão của Tuyệt Linh Tông nói.
- Những kẻ này quả thực đáng chết. Ta sẽ cho bọn chúng biết hậu quả của việc phản bội ta. Phái người san bằng bọn chúng.
Tuyệt Linh Vương nổi giận nói, toàn thân ngập tràn sát ý.
- Tông chủ, không được. Hiện tại Tuyệt Linh Tông ta vô cùng rối loạn. Hiện tại vấn đề chủ yếu vẫn là Dương Quá kia. Nếu như tình cảnh trước mắt của Tuyệt Linh Tông tốt hơn một chút thì tới lúc đó đối phó với đám cỏ đầu tường kia sẽ vô cùng dễ dàng.
Vị trưởng lão vừa mới lên tiếng lập tức nói. Trong ánh mắt vô cùng cả kinh, xem ra tông chủ tức giận không nhỏ. Bằng không mà nói làm sao lại tùy tiện như vừa rồi. Quả thực hiện tại tông chủ so với trước kia hoàn toàn là hai người khác nhau.
- Đợi sự trả thù huyết tinh của ta đi. Dương Quá.
Nhìn mấy chữ viết to bằng máu này, mọi người không khỏi nhìn nhau, trong nội tâm đã có chút sợ hãi.
Phanh Phanh.
Bỗng dưng lúc này, trong đình viện phía xa có một thanh âm cực lớn vang lên. Sắc mặt mọi người lập tức hoảng hốt rồi lao thẳng về phía đó.
- Bái kiến tông chủ.
Khi mọi người tới đình viện thì Tuyệt Linh Vương đã sớm xuất hiện ở đó. Trong đình viện lúc này có một Vũ Suất của Tuyệt Linh Tông đang nằm trong vũng máu. Cánh tay phải trực tiếp bị chém đứt, trên vách tường có lưu lại mấy chữ bằng máu:
- Người thứ mười bảy của Tuyệt Linh Tông, Dương Quá.
Phanh Phanh.
Phía xa lúc này lại có vài tiếng nổ kinh thiên vang lên. Ngọn lửa phía xa lập tức bùng lên.
- Tông chủ, không tốt. Đó là thương hội của chúng ta.
Mắt thấy ngọn lửa phía sau, sắc mặt mấy đạo thân ảnh này lập tức đại biến.
- Dương Quá. Bổn vương tuyệt đối không buông tha cho ngươi.
Tuyệt Linh Vương mắt nhìn về phía xa rồi nổi giận gầm lên, sát ý trong mắt tràn ngập. Thế nhưng hắn cũng không thể làm gì khác.
Sắc trời hơi sáng một chút, lúc này trong thành Cự Giang đã vô cùng náo nhiệt. Động tĩnh trong Tuyệt Linh Tông đã sớm truyền đi khắp hang cùng ngõ hẻm trong Tuyệt Linh Tông. Dương Quá yên lặng mấy ngày không xuất hiện lúc này lại xuất hiện lần nữa. Không ngờ lần này lại trực tiếp động thủ với Tuyệt Linh Tông.
Mọi người cũng không biết nhận được tin tức từ nơi nào. Đêm qua Tuyệt Linh Tông không ngờ bị đánh chết hai trưởng lão Vũ Suất, hai Linh Suất trưởng lão biến mất. Hiện tại không rõ tung tích. Thế nhưng lại có một cánh tay lưu lại ở Tuyệt Linh Tông. Về phần những đệ tử Tuyệt Linh Tông khác bị đánh chết chừng năm mươi sáu người. Đó chỉ là con số lưu lại trên vách tường ở thương hội của Tuyệt Linh Tông mà thôi.
Lần này không ít thế lực cao hứng không thôi. Tuyệt Linh Tông tổn thất càng lớn thì bọn hắn càng có lợi.
Tuyệt Linh Tông đã bị trả thù, sau khi Vạn Tượng môn nhận được tin tức này cũng lập tức lo lắng sợ hãi. Dương Quá này quả thực quá xuất quỷ nhập thần, căn bản không biết lúc nào hắn sẽ xuất hiện. Cũng không biết tiếp theo sẽ động thủ với ai.
Trong thành Cự Giang, tất cả mọi người một lần nữa lại dồn sự chú ý vào Dương Quá và Mạc Sầu. Mà này cả những hội đấu giá cỡ lớn trong thành Cự Giang lúc này cũng không hấp dẫn bọn hắn bằng chuyện Dương Quá, Mạc Sầu kia.
Màn đêm lại buông xuống. Tuyệt Linh Tông cùng Vạn Tượng môn bày trận địch sẵn sàng nghênh địch thì suốt một đêm này lại không thấy Dương Quá kia xuất hiện.
Ba ngày tiếp tục trôi qua. Trong khi mọi người ở thành Cự Giang nghị luận về việc Dương Quá không xuất hiện thì có người lập tức nhìn thấy tám cỗ thi thể trên quảng trường ở thành Cự Giang. Tám người này đã sớm mất đi sinh cơ. Toàn thân đều là vết máu chồng chất. Trên thi thể tám người, cánh tay phải đều bị chém đứt. Phía dưới thi thể của mấy người này còn một loạt chư viết bằng máu tươi:
- Phàm là người có quan hệ với Tuyệt Linh Tông cùng Vạn Tượng môn đều giết không tha. Dương Quá.
Có người lập tức phát hiện tám cỗ thi thể này, lập tức quảng trường xuất hiện vô số người vây quanh.
- Đây không phải là Lạc Sơn tứ anh cùng Tuyệt Hầu Thủ Vương Lạc Binh hay sao?
- Còn có Tần Giang tam quỷ.
- Tại sao lại là tám người này? Không phải bọn hắn vừa mới rời khỏi thành Cự Giang hôm trước hay sao? Nghe nói là bởi vì lo lắng Dương Quá trả thù cho nên tám người này mới rời khỏi thành Cự Giang. Không nghĩ tới bọn họ vẫn bị Dương Quá kia đánh chết.
- Đây chính là tám Vũ Suất a. Đều là Vũ Suất thất trọng, bát trọng, không ngờ lại chết như vậy.
- Dương Quá kia ra tay quả thực hung ác a. Tám người này đều bị giết.
Trong đám người lập tức có không ít người nhận ra tám người này, lúc này mọi người không khỏi hít sâu một hơi. Dùng thực lực của tám người này không ngờ cũng bị đánh chết. Tám người này ngày hôm trước vừa mới rời khỏi thành Cự Giang. Không nghĩ tới không thoát khỏi nanh vuốt của Dương Quá kia.
Trong đám người, lúc này có ba người sắc mặt cực kỳ lạnh lẽo. Chính là Khoái Kiếm Vương, Vọng Giang song hùng. Ba người ẩn thân trong đám người nhìn về tám cỗ thi thể kia. Đường đường là cường giả Vũ Suất trong Cổ Vực cũng là người có thanh danh hiển hách không ngờ hiện tại lại có kết cục như vậy. Ba người vô cùng giận dữ, đồng thời trong lòng cũng không khỏi hít sâu một hơi. Bọn họ đều được Đoạt Hồn Vương mời tới đây, lần trước bên trong đám cường giả kia vây công cũng có ba người bọn họ.
- Dương Quá này quả thực tâm ngoan thủ lạt. Dưới chiêu thức này chỉ sợ không ít thế lực sẽ lập tức phủi sạch quan hệ với Tuyệt Linh Tông.
Trong đám người, lúc này có mấy đạo thân ảnh mang áo choàng xuất hiện.
- Tông... Phong Sát, cũng không biết Dương Quá này là người phương nào, không ngờ lại đem thành Cự Giang khuấy tới mức này. Bên người lại có yêu thú thất giai trung kỳ, Thị Huyết Linh Phong thất giai, còn có khôi lỗi thất giai, người này sợ rằng lai lịch không nhỉ.
Người bên cạnh người vừa nói chuyện kia lúc này mở miệng nói.
- Cứ để cho hắn khuấy đi thôi. Sự tình trong thành Cự Giang chúng ta cũng không thể tham dự vào. Chúng ta vẫn nên làm chính sự là hơn. Hiện tại cả thành Cự Giang này đã bắt đầu cuộn trào, so với trong tưởng tượng của ta thì còn nhiều người tới đây hơn không ít. Quả thực đã lâu không có náo nhiệt như vậy.
Thân ảnh kia lại mở miệng nói xong lập tức rời khỏi đám người.
- Hỗn đản. Đám vương bát đản này, hiện tại là thời điểm nào rồi mà lại dám đoạt tuyệt quan hệ với Tuyệt Linh Tông ta? Ta sẽ không bỏ qua cho bọn chúng.
Trong đại sảnh, ánh mắt Tuyệt Linh Vương lạnh lẽo như hàn bằng. Cánh tay vỗ xuống một cái, bệ đá trước người lập tức hóa thành tro tàn.
- Tông chủ, bọn người Lạc Sơn tứ anh đã bị đánh chết. Hiện tại tất cả thế lực phụ thuộc chúng ta đều đang lo lắng bị Dương Quá kia trả thù cho nên mới dám đoạt tuyệt quan hệ với Tuyệt Linh Tông ta. Hiện tại hơn phân nửa thế lực đã tuyên bố ra bên ngoài, không còn bất kỳ một quan hệ nào với Tuyệt Linh Tông chúng ta nữa.
Một trưởng lão của Tuyệt Linh Tông nói.
- Những kẻ này quả thực đáng chết. Ta sẽ cho bọn chúng biết hậu quả của việc phản bội ta. Phái người san bằng bọn chúng.
Tuyệt Linh Vương nổi giận nói, toàn thân ngập tràn sát ý.
- Tông chủ, không được. Hiện tại Tuyệt Linh Tông ta vô cùng rối loạn. Hiện tại vấn đề chủ yếu vẫn là Dương Quá kia. Nếu như tình cảnh trước mắt của Tuyệt Linh Tông tốt hơn một chút thì tới lúc đó đối phó với đám cỏ đầu tường kia sẽ vô cùng dễ dàng.
Vị trưởng lão vừa mới lên tiếng lập tức nói. Trong ánh mắt vô cùng cả kinh, xem ra tông chủ tức giận không nhỏ. Bằng không mà nói làm sao lại tùy tiện như vừa rồi. Quả thực hiện tại tông chủ so với trước kia hoàn toàn là hai người khác nhau.