Linh La Giới
Chương 857: Hạ Ngôn tổ tông
Mấy người con cháu Hạ gia nhìn nhau, trong mắt thể hiện sự ngạc nhiên vô cùng.
"Đây là công hiệu thần dược của Chủ thế giới sao?!"
Trong đầu mấy người âm thầm suy nghĩ, ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn bắt đầu có vẻ nóng bòng. Trong suy nghĩ bọn họ. lúc này Hạ Ngôn tổ tông từ Chủ thế giới trở về khẳng định sẽ còn mang theo nhiều loại bảo vật thần kỳ nữa. Nhất là Hạ Trang, hắn là con cháu trực hệ trong chi chính, thân phận trong số con cháu trực hệ của Hạ gia khá cao. Nếu Hạ Ngôn thật sự có rất nhiều bảo vật thì hắn tất nhiên sẽ thu được một ít.
Nghĩ tới đây. trong lòng Hạ Trang lại có chút nghẹn khuất. Chuyện vừa rồi xảy ra ở tửu lâu này đã bị vị tổ tông này tận mắt nhìn thấy. Hắn vô cùng lo lắng điều này sẽ khiến Hạ Ngôn tổ tông có cái nhìn không tốt về hắn.
Cách!
Vốn đang nằm trên đống đồ lộn xộn trong kho hàng. Lý Thủy An lúc này phát ra một thanh âm không quá nhỏ. Rồi sau đó. cánh tay hắn chồng xuống mặt đất. chậm rãi đứng thắng lên. Lúc này. Hạ Ngôn cũng không ngăn cản lại.
- Cha.
Lý Phương lại có chút lo lắng.
Tuy thấy được cha mình hiện giờ đã như biến thành một người khác, không có vẻ già nua như trước nữa nhưng dù sao mọi chuyện cũng phát sinh quá nhanh, khiến hắn còn có chút không mấy tin tưởng.
Trong mắt mọi người. Ly An Thủy vừng vàng đứng thẳng lên. tinh quang trong mắt không ngừng lóe lóe. tinh thần đều đạt tới trạng thái đinh. Hiện tại. sức sống cơ thể hắn thậm chí còn mạnh mẽ hơn đứa con Lý Phương của hắn vô số lần. Sở dĩ hắn dùng cánh tay đê chống đỡ. chậm rãi đứng lên là bởi vì hắn đã phải nằm trong thời gian quá dài cho nên chưa thể thích ứng được với thân thể mới của mình.
- Đa tạ tiền bối ban thuốc!
Lý An Thủy khom người thật sâu về phía Hạ Ngôn, cung kính thi lễ. thanh âm trầm thấp hữu lực.
- Người đã sắp chết mà lại sống lại sao?!
- Thần kỳ. thật sự là thần kỳ! Vừa rồi rốt cuộc là thứ gì?
- Ai biết! Ngươi có gan thì đi tới mà hỏi vị tiền bối kia của Hạ gia đi. Không chừng người ta cũng sẽ cho ngươi một viên đó!
- Ngươi sao không đi đi? Không chừng ngươi vừa tới đã bị một tát. biến thành đống thịt nát đó!
Một số thực khách trong tửu lâu cũng từ xa nhìn rõ một mản này. Đa số bọn họ đều là cảnh giới Đại Linh Sư. thi lực và cảm ứng đều rất mẫn duệ.
- Không cần khách khí.!
Hạ Ngôn tùy ý khoát tay nói với Lý An Thủy rồi sau đó nói tiếp:
- Lý An Thủy. hiện tại hết thảy bệnh tật của ngươi đã được tiêu trừ. một trăm lẻ tám đường kinh mạch cũng đã hoàn toàn đả thông. Tuy nhiên việc ngưng tụ Tụ Linh huyệt cũng cần bản thân ngươi cố gắng tu luyện mà thành!
Hạ Ngôn như không thèm đế ý nói.
"Cái gì? Một trăm lẻ tám đường kinh mạch hoàn toàn đả thông!? Lý An Thủy này rõ ràng là một phế nhân, đến một đường kinh mạch còn chưa thể đả thông được Hiện tại không ngờ lại đả thông cả một trăm lẻ tám đường kinh mạch sao?!?"
Trong lòng Thập cửu Trưởng lão của Hạ gia Hạ Chi Kỳ lân nữa bị rung động, trợn tròn mắt nhìn Lý An Thủy.
Người khác tất nhiên cũng kinh ngạc như thế! Sự ngạc nhiên trong lòng cũng không ít hơn Hạ Chi Kỳ chút nào.
- Lý Phương, nơi này còn có một quả nữa. ngươi cầm lấy. Loại quả này tên là Cửu Hoa Quả. Sau khi ngươi dùng có thể khiến cho cánh tay bị cụt của ngươi được sinh ra!
Hạ Ngôn nói với Lý An Thuỳ xong lại hướng về Lý Phương nói. Lúc này. trong tay Hạ Ngôn lại xuất hiện một quả màu nân. quang hoa lưu chuyển, mùi hương truyền ra bốn phía.
Lý Phương nhìn chằm chằm vào quả này. trái tim đập thình thich như muốn thoát khỏi lồng ngực.
"Cánh tay cụt lại sinh ra!?"
Ý nghĩ này quay cuồng trong đầu Lý Phương. Hắn chưa từng nghe nói qua có loại quả
như thế. Tuy nhiên điều này là Hạ Ngôn tiền bối nói ra thì tất nhiên không phải là giả!
- Đa tạ tiền bối!
Lý Phương cung kính thi lễ nói.
- Uhm!
Hạ Ngôn gật đầu. ánh mắt lại chuyển sang nhìn về phía Thập cửu Trưởng lão của Hạ gia Hạ Chi Kỳ. Hạ Chi Kỳ thấy Hạ Ngôn nhìn sang thì trong lòng vui vẻ. thầm nghĩ:
"Không biết Hạ Ngôn tổ tông sẽ ban cho ta thứ gì?! Đổi với hai người ngoại nhân kia. Hạ Ngôn tổ tông còn ban tặng cho những loại quả quý hiếm như thế thì đối với ta khẳng định sẽ tặng cho càng nhiều!"
Trong lòng Hạ Chi Kỳ nghĩ thế. ngoài mặt tất nhiển lộ ra vẻ tươi cười!
- Ngươi là Trưởng lão Hạ gia?
Hạ Ngôn hỏi.
- Bẩm Hạ Ngôn đại nhân, ta là Hạ Chi Kỳ. hiện đang đảm nhiệm chức vị Thập cửu Trưởng lão của Hạ gia!
Hạ Chi Kỳ kích động nói hai mắt sáng bừng lên. một loại hào hứng từ trong lòng mạnh mẽ tràn ra.
- Uhm. Ngươi bố trí thật tốt cho Lý An Thủy ở trong Thánh thành đi!
Hạ Ngôn khẽ gật đầu. lạnh nhạt nói với Hạ Chi Kỳ một câu.
- Vâng, Hạ Ngôn đại nhân!
Hạ Chi Kỳ vội vàng đáp lại. khom người nói.
Vù—!
Một âm thanh rất khẽ vang lên. ánh mắt mọi người nhìn lại thì thân ảnh màu trắng của Hạ Ngôn đã hoàn toàn biến mất trong tửu lâu này. Mọi người không kim được nhìn ra bốn phía tìm kiếm nhưng cũng không hề phát hiện ra. Hiển nhiên Hạ Ngôn đã rời khỏi nơi này.
"Tại sao lại như thế? Hạ Ngôn tổ tông sao lại không ban thưởng cho ta thứ gì?!"
Ánh mắt Hạ Chi Kỳ trừng lên. trong lòng gào thét, biểu tình trên mặt Hên tục thay đổi. Tuy nhiên. hắn cũng không dám xem phân phó của Hạ Ngôn là lời nói giỡn. trầm ngâm một chút rồi bắt tay vào việc sắp xếp cho cha con Lý gia.
Thánh thành Hạ gia.
Trong toàn bộ Thanh thành dù là đứa nhỏ ba tuổi cũng biết Thánh thành Hạ gia. Điều đó có thể cho thấy sức ảnh hưởng của Hạ gia rốt cuộc lớn đến thế nào! Gần như trên đại lục này, Thánh thành Hạ gia đã gằn đuổi kịp Thánh sơn của Đại Lục Long Chi rồi!
Lúc này. từ trong Thánh thành đã có một tin tức chậm rãi lan truyền. Chính là Hạ Ngôn tổ tông của Hạ gia đã hiện thân ở Thánh thành rồi! Hạ Ngôn tổ tông của Hạ gia đã biến mất hơn hai trăm năm. giờ đã trở lại.
Từ trong Đằng Long tửu lâu đi ra. chỉ hơi hỏi qua một chút. Hạ Ngôn đã biết được nơi trang viên của Hạ gia. Chi nháy mắt tiếp theo. Hạ Ngôn đã tới được trang viên thật lớn kia. Toàn bộ trang viên của Hạ gia phẳn làm ba tầng ngoại ba tầng nộI thoạt nhìn vô cùng khổng lồ. Trên Diễn võ trường của trang viên đang có không ít tu luyện giả của Hạ gia đang diền luyện võ kỹ.
Hạ Ngôn âm thầm gật đầu. thân ảnh lóe lên đã xuất hiện ở noi đó.
Hây!
Hự!
- Cầm tỷ. ngươi xem một chiêu vừa rồi của ta như thế nào?
Một số hậu bối trẻ tuổi của Hạ gia luyện tập cũng rất cố gắng, mồ hôi trên mặt cũng không kịp lau đi. Một số con cháu có thực lực khá mạnh cũng rất vui vẻ dạy bào số hậu bối Hạ gia này.
Nhìn thấy một màn này. Hạ Ngôn cũng rất vui vẻ. Hạ Ngôn có thể hưng thịnh như thế cũng không phải không có nguyên nhân!
- Ngươi là ai?
Lúc này một gã trung niên phát hiện ra sự xuất hiện bất ngờ của Hạ Ngôn ở Diễn võ trường, sau khi kinh ngạc lập tức lên tiếng dò hỏi. Hắn hiển nhiên là chưa từng gặp mặt người trẻ tuổi mặc áo trắng này. đương nhiên phải tra hỏi xem người này rốt cuộc là ai!
Ngoại nhân bình thường rất khó có thể tiến vào Hạ gia. Những năm gần đây cũng chưa từng có kẻ nào giữa ban ngày ban mặt mà dám xâm nhập vào trang viên của Hạ gia.
- Tiểu tử. ngươi chẳng lẽ là muốn học lén vồ kỹ cường đại của Hạ gia ta sao?!
Một gã con cháu tuổi chừng hơn hai mươi, dáng người cường tráng, thu hồi cây chuỳ trong tay. Ánh mắt hắn lóe lên. bước hai ba bước đã tới bên cạnh Hạ Ngôn.
- Nhạc thúc, tiểu tử này khẳng định là đang nhìn trộm võ kỳ của Hạ gia ta. Bắt hắn lại rồi đưa tới trước mặt Đại Trưởng lão đê nhận trừng phạt!
Tên tiểu tử hơn hai mươi tuổi này quay người lớn tiếng nói với người trung niên kia. Trong suy nghĩ của hắn, Hạ Ngôn khẳng định là đang nhìn tiôm vồ kỹ của Hạ gia.
Hạ Ngôn nhìn người thanh niên cường tráng này. trong lòng cũng thầm vui mừng, hứng thú quan sát.
Không ít con cháu Hạ gia đãng luyện tập võ kỹ nơi này đều đã xúm lại đây. mọi người bắt đầu ầm ĩ cả lên.
- Nhìn hắn thì có vẻ lớn tuổi hơn ta. làm sao hắn vào đây được!?
- Nếu đưa hắn tới chồ Đại Trưởng lão thì khẳng định hắn sẽ bị trừng phạt rất nghiêm khắc, thậm chí còn bị giam lại.
- Đây là do hắn tự chuốc lấy. Học trộm vô thượng võ kỹ của Hạ gia ta đương nhiên phái trả giá thật nặng!
Những con cháu trẻ tuổi này của Hạ gia bắt đầu bàn tán ồn ào.
- Võ kỹ của các ngươi không có chút lực hấp dẫn nào đối với ta cả!
Hạ Ngôn cũng nổi lên tâm ý muốn gây nháo loạn lắc đầu nói với đám con cháu Hạ gia kia. bộ dáng như rất khinh thường vồ kỹ của Hạ gia.
- Cái gì?
- Tiểu tử. ngươi nói gì?
- Ngươi coi thường chúng ta hay là coi thường Hạ gia ta?
- Tiểu tử. để Hạ Mậu ta vận động tay chân với ngươi chút, xem ngươi rốt cuộc có tư cách gì mà dám mạnh miệng như thế?!
Tên thanh niên dáng người cường tráng tầm hơn hai mươi tuổi kia lập tức giận dữ nói với Hạ Ngôn tiếp theo còn có bộ dáng xông tới.
Hạ Ngôn nhìn hắn. khuôn mặt lộ vẻ tươi cười.
- Ngươi. không phải là đối thủ của ta!
Hạ Ngôn đưa một ngón tay ra, lộ vẻ khinh miệt, lắc đầu nói.
- Ngươi nói cái gì? Ngươi bảo ta không phải là đối thủ của ngươi sao?! Tiểu tử. đế xem ta giáo huấn ngươi như thế nào! Lát nữa ngươi sẽ biết uy mãnh và lợi hại của Hạ Mậu ta!
Hạ Mậu tức giận, trực tiếp nâng châạ nắm lấy cây chuyền, dùng sức bước tới. Nhìn hắn cũng có vài phân khí thế. trợn mắt lớn tiếng hô lên chiêu thức minh sử dụng.
Hạ Ngôn cười khẽ một tiếng, cũng không thấy động tác của hắn như thế nào. Mọi người chỉ cảm thấy bóng trắng này nhoáng lên. tái nhìn kỹ thì đã thấy ngón tay Hạ Ngôn đã đặt lên trán của Hạ Mậu. Hạ Mậu vừa rồi hùng hùng hổ hổ. bộ dánh vô cùng uy mãnh như có thể xé nát cả hung thú nhưng hiện tại lại bị một ngón tay của người ta điểm ngay thái dương, không thể cử động được.
- Ngươi.
Trong mắt của Hạ Mậu như muốn bắn ra. Hắn căn bản không biết Hạ Ngôn tới gần mình như thế nào. ngay cả thời gian phản ứng cũng không có. Hắn chỉ cảm thấy có một cỗ lực lượng đã quấn chặt lấy thân thể mình, đến động đặy một chút cũng không được!
- Xú tiểu tử. ta đã bào ngươi không phải là đối thủ của ta! Tất cả các ngươi cùng lên đi!
Hạ Ngôn cười cười rồi xoay người nói với cả đám hậu bối Hạ gia phía sau Hạ Mậu.
Những con chấu hậu bối của Hạ gia đưa ánh mắt nhìn nhau rồi nhìn về phía nam tử được gọi là "Nhạc thúc'" kia. Biểu tình trên mặt của hắn cũng âm tình bất định. Bởi vì vừa rồi hắn cũng giống như mấy gã con cháu trẻ tuổi này. căn bản không phát hiện ra được người thanh niên này di chuyên như thế nào. Phải biết rằng hắn đã bước vào cảnh giới Đại Linh Sưế Lúc này hắn cũng cảm thấy lằng dù chính bản thân mình đi lên so đấu với người thanh niên này cũng không thể thắng được.
Tuy nhiên xem thần thái của người trẻ tuổi này thì dường như cũng không có ác ý với con cháu Hạ gia.
Cho nên. "Nhạc thúc" cũng chỉ lặng lẽ gật đầu với dám con cháu này.
"Đây là công hiệu thần dược của Chủ thế giới sao?!"
Trong đầu mấy người âm thầm suy nghĩ, ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn bắt đầu có vẻ nóng bòng. Trong suy nghĩ bọn họ. lúc này Hạ Ngôn tổ tông từ Chủ thế giới trở về khẳng định sẽ còn mang theo nhiều loại bảo vật thần kỳ nữa. Nhất là Hạ Trang, hắn là con cháu trực hệ trong chi chính, thân phận trong số con cháu trực hệ của Hạ gia khá cao. Nếu Hạ Ngôn thật sự có rất nhiều bảo vật thì hắn tất nhiên sẽ thu được một ít.
Nghĩ tới đây. trong lòng Hạ Trang lại có chút nghẹn khuất. Chuyện vừa rồi xảy ra ở tửu lâu này đã bị vị tổ tông này tận mắt nhìn thấy. Hắn vô cùng lo lắng điều này sẽ khiến Hạ Ngôn tổ tông có cái nhìn không tốt về hắn.
Cách!
Vốn đang nằm trên đống đồ lộn xộn trong kho hàng. Lý Thủy An lúc này phát ra một thanh âm không quá nhỏ. Rồi sau đó. cánh tay hắn chồng xuống mặt đất. chậm rãi đứng thắng lên. Lúc này. Hạ Ngôn cũng không ngăn cản lại.
- Cha.
Lý Phương lại có chút lo lắng.
Tuy thấy được cha mình hiện giờ đã như biến thành một người khác, không có vẻ già nua như trước nữa nhưng dù sao mọi chuyện cũng phát sinh quá nhanh, khiến hắn còn có chút không mấy tin tưởng.
Trong mắt mọi người. Ly An Thủy vừng vàng đứng thẳng lên. tinh quang trong mắt không ngừng lóe lóe. tinh thần đều đạt tới trạng thái đinh. Hiện tại. sức sống cơ thể hắn thậm chí còn mạnh mẽ hơn đứa con Lý Phương của hắn vô số lần. Sở dĩ hắn dùng cánh tay đê chống đỡ. chậm rãi đứng lên là bởi vì hắn đã phải nằm trong thời gian quá dài cho nên chưa thể thích ứng được với thân thể mới của mình.
- Đa tạ tiền bối ban thuốc!
Lý An Thủy khom người thật sâu về phía Hạ Ngôn, cung kính thi lễ. thanh âm trầm thấp hữu lực.
- Người đã sắp chết mà lại sống lại sao?!
- Thần kỳ. thật sự là thần kỳ! Vừa rồi rốt cuộc là thứ gì?
- Ai biết! Ngươi có gan thì đi tới mà hỏi vị tiền bối kia của Hạ gia đi. Không chừng người ta cũng sẽ cho ngươi một viên đó!
- Ngươi sao không đi đi? Không chừng ngươi vừa tới đã bị một tát. biến thành đống thịt nát đó!
Một số thực khách trong tửu lâu cũng từ xa nhìn rõ một mản này. Đa số bọn họ đều là cảnh giới Đại Linh Sư. thi lực và cảm ứng đều rất mẫn duệ.
- Không cần khách khí.!
Hạ Ngôn tùy ý khoát tay nói với Lý An Thủy rồi sau đó nói tiếp:
- Lý An Thủy. hiện tại hết thảy bệnh tật của ngươi đã được tiêu trừ. một trăm lẻ tám đường kinh mạch cũng đã hoàn toàn đả thông. Tuy nhiên việc ngưng tụ Tụ Linh huyệt cũng cần bản thân ngươi cố gắng tu luyện mà thành!
Hạ Ngôn như không thèm đế ý nói.
"Cái gì? Một trăm lẻ tám đường kinh mạch hoàn toàn đả thông!? Lý An Thủy này rõ ràng là một phế nhân, đến một đường kinh mạch còn chưa thể đả thông được Hiện tại không ngờ lại đả thông cả một trăm lẻ tám đường kinh mạch sao?!?"
Trong lòng Thập cửu Trưởng lão của Hạ gia Hạ Chi Kỳ lân nữa bị rung động, trợn tròn mắt nhìn Lý An Thủy.
Người khác tất nhiên cũng kinh ngạc như thế! Sự ngạc nhiên trong lòng cũng không ít hơn Hạ Chi Kỳ chút nào.
- Lý Phương, nơi này còn có một quả nữa. ngươi cầm lấy. Loại quả này tên là Cửu Hoa Quả. Sau khi ngươi dùng có thể khiến cho cánh tay bị cụt của ngươi được sinh ra!
Hạ Ngôn nói với Lý An Thuỳ xong lại hướng về Lý Phương nói. Lúc này. trong tay Hạ Ngôn lại xuất hiện một quả màu nân. quang hoa lưu chuyển, mùi hương truyền ra bốn phía.
Lý Phương nhìn chằm chằm vào quả này. trái tim đập thình thich như muốn thoát khỏi lồng ngực.
"Cánh tay cụt lại sinh ra!?"
Ý nghĩ này quay cuồng trong đầu Lý Phương. Hắn chưa từng nghe nói qua có loại quả
như thế. Tuy nhiên điều này là Hạ Ngôn tiền bối nói ra thì tất nhiên không phải là giả!
- Đa tạ tiền bối!
Lý Phương cung kính thi lễ nói.
- Uhm!
Hạ Ngôn gật đầu. ánh mắt lại chuyển sang nhìn về phía Thập cửu Trưởng lão của Hạ gia Hạ Chi Kỳ. Hạ Chi Kỳ thấy Hạ Ngôn nhìn sang thì trong lòng vui vẻ. thầm nghĩ:
"Không biết Hạ Ngôn tổ tông sẽ ban cho ta thứ gì?! Đổi với hai người ngoại nhân kia. Hạ Ngôn tổ tông còn ban tặng cho những loại quả quý hiếm như thế thì đối với ta khẳng định sẽ tặng cho càng nhiều!"
Trong lòng Hạ Chi Kỳ nghĩ thế. ngoài mặt tất nhiển lộ ra vẻ tươi cười!
- Ngươi là Trưởng lão Hạ gia?
Hạ Ngôn hỏi.
- Bẩm Hạ Ngôn đại nhân, ta là Hạ Chi Kỳ. hiện đang đảm nhiệm chức vị Thập cửu Trưởng lão của Hạ gia!
Hạ Chi Kỳ kích động nói hai mắt sáng bừng lên. một loại hào hứng từ trong lòng mạnh mẽ tràn ra.
- Uhm. Ngươi bố trí thật tốt cho Lý An Thủy ở trong Thánh thành đi!
Hạ Ngôn khẽ gật đầu. lạnh nhạt nói với Hạ Chi Kỳ một câu.
- Vâng, Hạ Ngôn đại nhân!
Hạ Chi Kỳ vội vàng đáp lại. khom người nói.
Vù—!
Một âm thanh rất khẽ vang lên. ánh mắt mọi người nhìn lại thì thân ảnh màu trắng của Hạ Ngôn đã hoàn toàn biến mất trong tửu lâu này. Mọi người không kim được nhìn ra bốn phía tìm kiếm nhưng cũng không hề phát hiện ra. Hiển nhiên Hạ Ngôn đã rời khỏi nơi này.
"Tại sao lại như thế? Hạ Ngôn tổ tông sao lại không ban thưởng cho ta thứ gì?!"
Ánh mắt Hạ Chi Kỳ trừng lên. trong lòng gào thét, biểu tình trên mặt Hên tục thay đổi. Tuy nhiên. hắn cũng không dám xem phân phó của Hạ Ngôn là lời nói giỡn. trầm ngâm một chút rồi bắt tay vào việc sắp xếp cho cha con Lý gia.
Thánh thành Hạ gia.
Trong toàn bộ Thanh thành dù là đứa nhỏ ba tuổi cũng biết Thánh thành Hạ gia. Điều đó có thể cho thấy sức ảnh hưởng của Hạ gia rốt cuộc lớn đến thế nào! Gần như trên đại lục này, Thánh thành Hạ gia đã gằn đuổi kịp Thánh sơn của Đại Lục Long Chi rồi!
Lúc này. từ trong Thánh thành đã có một tin tức chậm rãi lan truyền. Chính là Hạ Ngôn tổ tông của Hạ gia đã hiện thân ở Thánh thành rồi! Hạ Ngôn tổ tông của Hạ gia đã biến mất hơn hai trăm năm. giờ đã trở lại.
Từ trong Đằng Long tửu lâu đi ra. chỉ hơi hỏi qua một chút. Hạ Ngôn đã biết được nơi trang viên của Hạ gia. Chi nháy mắt tiếp theo. Hạ Ngôn đã tới được trang viên thật lớn kia. Toàn bộ trang viên của Hạ gia phẳn làm ba tầng ngoại ba tầng nộI thoạt nhìn vô cùng khổng lồ. Trên Diễn võ trường của trang viên đang có không ít tu luyện giả của Hạ gia đang diền luyện võ kỹ.
Hạ Ngôn âm thầm gật đầu. thân ảnh lóe lên đã xuất hiện ở noi đó.
Hây!
Hự!
- Cầm tỷ. ngươi xem một chiêu vừa rồi của ta như thế nào?
Một số hậu bối trẻ tuổi của Hạ gia luyện tập cũng rất cố gắng, mồ hôi trên mặt cũng không kịp lau đi. Một số con cháu có thực lực khá mạnh cũng rất vui vẻ dạy bào số hậu bối Hạ gia này.
Nhìn thấy một màn này. Hạ Ngôn cũng rất vui vẻ. Hạ Ngôn có thể hưng thịnh như thế cũng không phải không có nguyên nhân!
- Ngươi là ai?
Lúc này một gã trung niên phát hiện ra sự xuất hiện bất ngờ của Hạ Ngôn ở Diễn võ trường, sau khi kinh ngạc lập tức lên tiếng dò hỏi. Hắn hiển nhiên là chưa từng gặp mặt người trẻ tuổi mặc áo trắng này. đương nhiên phải tra hỏi xem người này rốt cuộc là ai!
Ngoại nhân bình thường rất khó có thể tiến vào Hạ gia. Những năm gần đây cũng chưa từng có kẻ nào giữa ban ngày ban mặt mà dám xâm nhập vào trang viên của Hạ gia.
- Tiểu tử. ngươi chẳng lẽ là muốn học lén vồ kỹ cường đại của Hạ gia ta sao?!
Một gã con cháu tuổi chừng hơn hai mươi, dáng người cường tráng, thu hồi cây chuỳ trong tay. Ánh mắt hắn lóe lên. bước hai ba bước đã tới bên cạnh Hạ Ngôn.
- Nhạc thúc, tiểu tử này khẳng định là đang nhìn trộm võ kỳ của Hạ gia ta. Bắt hắn lại rồi đưa tới trước mặt Đại Trưởng lão đê nhận trừng phạt!
Tên tiểu tử hơn hai mươi tuổi này quay người lớn tiếng nói với người trung niên kia. Trong suy nghĩ của hắn, Hạ Ngôn khẳng định là đang nhìn tiôm vồ kỹ của Hạ gia.
Hạ Ngôn nhìn người thanh niên cường tráng này. trong lòng cũng thầm vui mừng, hứng thú quan sát.
Không ít con cháu Hạ gia đãng luyện tập võ kỹ nơi này đều đã xúm lại đây. mọi người bắt đầu ầm ĩ cả lên.
- Nhìn hắn thì có vẻ lớn tuổi hơn ta. làm sao hắn vào đây được!?
- Nếu đưa hắn tới chồ Đại Trưởng lão thì khẳng định hắn sẽ bị trừng phạt rất nghiêm khắc, thậm chí còn bị giam lại.
- Đây là do hắn tự chuốc lấy. Học trộm vô thượng võ kỹ của Hạ gia ta đương nhiên phái trả giá thật nặng!
Những con cháu trẻ tuổi này của Hạ gia bắt đầu bàn tán ồn ào.
- Võ kỹ của các ngươi không có chút lực hấp dẫn nào đối với ta cả!
Hạ Ngôn cũng nổi lên tâm ý muốn gây nháo loạn lắc đầu nói với đám con cháu Hạ gia kia. bộ dáng như rất khinh thường vồ kỹ của Hạ gia.
- Cái gì?
- Tiểu tử. ngươi nói gì?
- Ngươi coi thường chúng ta hay là coi thường Hạ gia ta?
- Tiểu tử. để Hạ Mậu ta vận động tay chân với ngươi chút, xem ngươi rốt cuộc có tư cách gì mà dám mạnh miệng như thế?!
Tên thanh niên dáng người cường tráng tầm hơn hai mươi tuổi kia lập tức giận dữ nói với Hạ Ngôn tiếp theo còn có bộ dáng xông tới.
Hạ Ngôn nhìn hắn. khuôn mặt lộ vẻ tươi cười.
- Ngươi. không phải là đối thủ của ta!
Hạ Ngôn đưa một ngón tay ra, lộ vẻ khinh miệt, lắc đầu nói.
- Ngươi nói cái gì? Ngươi bảo ta không phải là đối thủ của ngươi sao?! Tiểu tử. đế xem ta giáo huấn ngươi như thế nào! Lát nữa ngươi sẽ biết uy mãnh và lợi hại của Hạ Mậu ta!
Hạ Mậu tức giận, trực tiếp nâng châạ nắm lấy cây chuyền, dùng sức bước tới. Nhìn hắn cũng có vài phân khí thế. trợn mắt lớn tiếng hô lên chiêu thức minh sử dụng.
Hạ Ngôn cười khẽ một tiếng, cũng không thấy động tác của hắn như thế nào. Mọi người chỉ cảm thấy bóng trắng này nhoáng lên. tái nhìn kỹ thì đã thấy ngón tay Hạ Ngôn đã đặt lên trán của Hạ Mậu. Hạ Mậu vừa rồi hùng hùng hổ hổ. bộ dánh vô cùng uy mãnh như có thể xé nát cả hung thú nhưng hiện tại lại bị một ngón tay của người ta điểm ngay thái dương, không thể cử động được.
- Ngươi.
Trong mắt của Hạ Mậu như muốn bắn ra. Hắn căn bản không biết Hạ Ngôn tới gần mình như thế nào. ngay cả thời gian phản ứng cũng không có. Hắn chỉ cảm thấy có một cỗ lực lượng đã quấn chặt lấy thân thể mình, đến động đặy một chút cũng không được!
- Xú tiểu tử. ta đã bào ngươi không phải là đối thủ của ta! Tất cả các ngươi cùng lên đi!
Hạ Ngôn cười cười rồi xoay người nói với cả đám hậu bối Hạ gia phía sau Hạ Mậu.
Những con chấu hậu bối của Hạ gia đưa ánh mắt nhìn nhau rồi nhìn về phía nam tử được gọi là "Nhạc thúc'" kia. Biểu tình trên mặt của hắn cũng âm tình bất định. Bởi vì vừa rồi hắn cũng giống như mấy gã con cháu trẻ tuổi này. căn bản không phát hiện ra được người thanh niên này di chuyên như thế nào. Phải biết rằng hắn đã bước vào cảnh giới Đại Linh Sưế Lúc này hắn cũng cảm thấy lằng dù chính bản thân mình đi lên so đấu với người thanh niên này cũng không thể thắng được.
Tuy nhiên xem thần thái của người trẻ tuổi này thì dường như cũng không có ác ý với con cháu Hạ gia.
Cho nên. "Nhạc thúc" cũng chỉ lặng lẽ gật đầu với dám con cháu này.