Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Linh La Giới

Chương 732: Chiến đấu trong rừng



Sau khi rời thành Tinh Đấu, Hạ Ngôn vẫn thẳng hướng bắc bay đi, ngang qua một số bộ lạc lớn nhỏ không đồng nhất ngoài thành.
 
Bóng trắng lặng yên xẹt qua lướt về phía chân trời. Hạ Ngôn cũng không có sử dụng nháy mắt di động, nháy mắt di động mặc dù tốc độ nhanh, nhưng cũng phải tiêu hao rất nhiều linh lực. Hơn nữa, sử đụng nháy mắt di động cũng không phải không có hạn chế, phạm vi di động, chỉ có thể trong phạm vi không gian nắm trong tay của mình.
 
Cho nên, cho dù là tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần, chỉ sợ bình thường cũng sẽ không sử dụng nháy mắt di động chạy đi. Lần này Hạ Ngôn đi tới địa phương Ám Hắc, là tìm kiếm cơ duyên đột phá cảnh giới Linh Hoàng trở thành thịên Thần. Việc này chỉ sợ trong khoảng thời gian ngắn rất khó có thể đạt được, cho nên Hạ Ngôn cũng không sốt ruột mau mau đến địa phương Ám Hắc lắm.
 
"Vù!"
 
"Vù!"
 
Bóng trắng vừa lướt qua ở phía sau ngoài mấy ngàn dặm. một bóng người màu đen, cũng luôn duy trì cùng một tốc độ với Hạ Ngôn. Bóng người màu đen này chính là Cung Phương Hòa nguyên lão của Li Thủy Động. Cung Phương Hòa là cảnh giới Thiên Thần tam cấp, phạm vi thần thức có thể cảm nhận được phải lớn hơn nhiều so với Hạ Ngôn hiện tại. Hắn ở phía sau Hạ Ngôn hơn mấy ngàn dặm vẫn có thể tập trung rõ ràng vào Hạ Ngôn, nhưng ngược lại Hạ Ngôn không thể biết tồn tại của hắn.
 
"Nơi này. đã rời xa thành Tinh Đấu trăm vạn dặm rồi!"
 
Sau mấy canh giờ, Cung Phương Hòa xoay chuyển ánh mắt, trong lòng thầm tính khoảng cách.
 
ở ngoài trăm vạn dặm, các bộ lạc tu luyện giả tụ tập, đã dần dần thưa thớt hẳn đi. Có lúc thậm chí trong vòng mấy chục vạn dặm, cũng không có bộ lạc thứ hai nào tồn tại.
 
"Ra tay ở chỗ này, còn có thể bị một ít tu luyện giả phát hiện! Trước không nên nóng nảy, chờ một chút! Hạ Ngôn này vẫn đi về hướng bắc. hắn là muốn tìm kiếm cơ duyên đột phá Thiên Thần. ồ! Dường như là đi tới địa phương Ám Hắc! Địa phương Ám Hắc quả thật là chỗ tốt nhất! Rất nhiều tu luyện giả Tinh Đấu Điện đều đã từng đi tới địa phương Ám Hắc. Ta. ở ngàn năm trước cũng từng đi qua địa phương Ám Hắc mấy lần, ở nơi đó tìm được không ít các loại quả và các tài nguyên quý báu!" Trong lúc Phi hành, trong đầu Cung Phương Hòa liên tục nổi lên các ý nghĩ, trong hai mắt hắn lấp lóe tia sáng hung ác.
 
Cho dù là với tốc độ của Hạ Ngôn, năm trăm vạn dặm này, cũng phải Phi hành ước chừng ba mươi canh giờ.
 
Một ngày này, thân hình trắng xóa của Hạ Ngôn hơi ngừng lại trong không gian một chút, ánh mắt nhìn khu vực hoang dã rộng lớn phía trước.
 
"Phía trước này, chính là phạm vi bên ngoài địa phương Ám Hắc! Động chủ đại nhân nói, toàn bộ địa phương Ám Hắc Phi thường rộng lớn, khu vực trung tâm lại trùng trùng điệp điệp nguy cơ!" Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.
 
Đã nhiều ngày, dọc theo đường đi, nhưng thật ra Hạ Ngôn gặp phải mấy nhóm tu luyện giả. Tuy nhiên tốc độ Phi hành của hai bên đều. rất cao, chỉ nhoáng qua một cái, liền đã cách xa nhau mấy trăm dặm rồi. Cho nên mặc dù là tu luyện giả bay ngang mặt cũng gần như sẽ không sinh ra giao tiếp gì, thậm chí ngay cả tướng mạo đối phương, đều rất khó thấy rõ.
 
Hạ Ngôn phát ra thần thức, lấy chính nùáh làm trung tâm, chung quaũh khu vực mấy ngàn dặm đều dò xét một lần.
 
"Quả thật không hề ít tu luyện giả! Trong vòng phụ cận ngàn dặm này đã có bốn khí tức khá mạnh! Tuy nhiên. không biết trong bốn khí tức này, có khí tức của dã thú hay không!" Hạ Ngôn khẽ nhếch khóe miệng, suy nghĩ một lúc, sau đó thân hình chớp động một cái, chợp mắt xuất hiện tại địa phương ngoài mấy ngàn dặm.
 
Tới khu vực bên ngoài địa phương Ám Hắc này, dĩ nhiên Hạ Ngôn phải giảm chậm lại tốc độ của mình, đồng thời phóng thần thức bao trùm khu vực chung quanh ngàn dậm, hết thảy khí tức tương đối mạnh, đều bị thần thức của Hạ Ngôn càm nhận. Đương nhiên, nếu thục lực tu luyện giả cao hơn Hạ Ngôn rất nhiều, Hạ Ngôn cũng không thể cảm ứng được khí tức của bọn họ.
 
Hạ Ngôn cũng không có dừng lại lâu ở vùng ven địa phuong này, chỉ hơi tạm dừng một chút, liền chuyển động thân ảnh bay sâu vào trong. Địa phương Ám Hắc này địa hình rất phúc tạp, rừng rậm, đầm lẩy, có thể thấy ở bất cứ chỗ nào. Từng cái từng cái vực sâu không thấy đáy. hiện ra trong tầm mắt Hạ Ngôn.
 
Động vật nhỏ yếu bình thường cũng rất nhiều, tuy nhiên khí tức của chúng yếu ớt, tự nhiên Hạ Ngôn sẽ không chú ý chúng lắm. Những dã thú này, thậm chí không hề có tính, công kích.
 
Biết Hạ Ngôn đi vào địa phương Ám Hắc, Cung Phương Hòa cũng chỉ một lúc sau, tiến vào địa phương Ám Hắc. Bởi vì nơi này còn là khu vực ven ria, Cung Phương Hòa chắc chắn Hạ Ngôn khẳng định sẽ không ngừng vào sâu bên trong, cho nên hắn cũng không có đuổi tới. Tới trung tâm địa phương Ám Hắc, Hạ Ngôn nếu có chết thì tỷ lệ bị phát hiện sẽ càng khó hơn. Ở chỗ sâu trong địa phương Ám Hắc, có rất nhiều hiểm nguy ngay cả cường giả cảnh giới Thiên Thần đều không thể ngăn chống, Hạ Ngôn có chết ở trong đó, cũng là chuyện rất bình thường. Tinh Đấu Điện cho dù muốn điều tra. cũng rất khó tìm ra manh mối.
 
Ước chừng Phi hành han bốn canh giờ, địa phương Ám Hắc này vẫn còn vô biên vô hạn. chỉ có điều Hạ Ngôn cũng thông qua thân thóc đọ thám, biêt một số tu luyện giả cùng số lượng dã thú càng ngày càng nhiều.
 
Khí tức của những đã thú này tuy rằng rất mạnh, tuy nhiên đại khái cũng chỉ tương đương với Địa Hành Long, Hạ Ngôn nhìn thấy ở Phân thế giới Quang Ly. Dã thú như vậy, đương nhiên không đẫn tới hứng thú của Hạ Ngôn. Cho dù giết chết thu hoạch tài liệu trên thân Địa Hành Long, cũng bán không được bao nhiêu Nguyên Đan.
 
Hạ Ngôn kỳ thật là rất muốn gặp một con linh thú, có thực lực cùng cấp với tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần nhất cấp của nhân loại. Gặp được linh thú như vậy, không chỉ có thể thông qua chiến đấu có thể đạt được cơ duyên đột phá, mà còn có thể giết chết nó, thu lấy tài liệu quý báu trên thân thể nó để bán đi, đồi lây rât nhiêu Nguyên Đan. Tài liậu trên thân linh thú giá trị vô hạn. Bình thường luyện chế thần khí cao cấp, đều cần các loại tài liệu trên thân linh thú!
 
- ồ?
 
- Phía dưới kia dường như là một loại linh thảo!
 
Hạ Ngôn tập trang ánh mắt nhìn vào bên trong một cái thung lũng, một đám thực vật màu sẳc tươi đẹp sinh trưởng trong đó. Bình thường các loại linh thảo khoáng thạch V.V..., cũng không thể thông qua thần thức điều tra được, cho nên phải tìm tới chúng, cũng chỉ có thể giáp mặt, dùng ánh mắt trực tiếp nhìn vào chúng. Mà ở địa phương Ám Hắc này địa hình phức tạp như thế cho dù là nhãn lực của tu luyện giả cảnh giới Thiên Thầạ tầm mắt cũng phải bị chướng ngại rất lớn, tầm mắt không thể nhìn khắp mọi ngõ ngách được.
 
Cho nên, cho dù là tu luyện giả thực lực hơi thấp, chỉ cần lá gan cũng đủ lớn cộng với vận khí tốt cũng có thể tìm được một vài bảo bối quý hiếm trong địa phương Ám Hắc này.
 
Tâm thần hơi vừa động, Hạ Ngôn thân ảnh Liền từ trên không trung hạ xuống. Nếu vô tình gặp phải linh thảo, tự nhiên không thể bỏ qua.
 
Hơn nữa bình thường linh thảo ở vùng hoang dại, giá trị đều khá cao, cao hơn xa linh thảo cùng cấp bậc gieo trồng.
 
- ồ? Thật không sai!
 
Tới gần, Hạ Ngôn lập tức có thể nhận ra cấp bậc của linh thảo này, không ngờ là một gốc cây linh thảo lục cấp. Một gốc cây linh thảo lục cấp hoang dại, giá trị cũng có thể đạt tới mấy vạn viên Nguyên Đan. Đương nhiên, nếu muốn thu thập loại linh thảo lục cấp hoang dại này cũng rất khó. Hạ Ngôn vừa mới tiến vào địa phương Ám Hắc không lâu, đã tìm được linh thảo lục cấp, vận may quả thật không tệ.
 
Bắt đầu vận dụng linh lực, Hạ Ngôn khẽ động tâm niệm đã hái cây linh thảo lục cập thu vào trong không gian nhẫn Linh La.
 
Theo sau Hạ Ngôn hơi híp mắt lại, ánh mắt chiếu vào trong cổc, cây rừng quá nhiều tầm mắt ở trong đó bị che chắn thật lớn.
 
"Ta Phi hành trên không trung, tuy rằng tốc độ nhanh, nhưng rất nhiều linh thảo, khoáng thạch tài nguyên các thú; ta đều rất khó phát hiện. ừ. Cứ tiếp tục bay sát trên mặt đất này xâm nhập vào đi!" Hạ Ngôn ngẫm nghĩ một lúc, linh lực dưới chân phụt ra, thân ảnh lại bay đi sát mặt đất. Trong khi rất nhanh bay đi, ánh mắt Hạ Ngôn cũng cẩn thận quan sát tình hình khắp bốn phía. Tuy nhiên, các loại linh thảo tài nguyên quả thực rất thưa thớt, liên tiểp vài canh giờ trôi qua, Hạ Ngôn cũng không có phát hiện cây linh thảo thứ hai nào, ngay cả linh thảo cấp thấp cũng không có. Ngược lại phát hiện không ít hài cốt của nhân loại và dã thú. Quả thật tu luyện giả chết ở địa phương Ám Hắc này rất nhiều.
 
Đúng lúc này, ánh mắt Hạ Ngôn đột nhiên lóe sáng, thân ảnh cũng từ từ dừng lại.
 
"Phía trước ngàn dặm, đường như có đánh nhau!" Trong thần thức của Hạ Ngôn cảm ứng được mười mấy cổ đao động linh lực, hơn nữa Phi thường kịch liệt, thật giống như đang chiến đấu. Từ lúc tiến vào địa phương Ám Hắc, Hạ Ngôn cảm ứng được dao động linh lực cũng không ít, tuy nhiên phần lón đều là đang Phi hành rất nhanh, tự nhiên Hạ Ngôn cũng không để ý lắm.
 
Mà ầiện tại mười mấy dao động linh lực này, lại là bất động ở tại chỗ, hơn nữa linh lực phát ra kịch liệt, hiển nhiên là đang trong chiến đấu với nhau dữ dội.
 
Với tốc độ của Hạ Ngôn, mặc dù là tại địa hình phúc tạp này, trong một lần hô hấp cũng có thể bay được năm mươi dặm. Khoảng cách một ngàn dặm, dưới tình huống không sử dụng nháy mắt di động, thời gian cũng chỉ hai mươi lần hô hấp mà thôi là có thể đuổi tới chỗ đó.
 
"Vù!"
 
Bên trong rừng rậm, thân ảnh màu trắng nhanh như sao băng.
 
"Ầm!"
 
"Ầm ẩm ầm!"
 
- Phó Thanh! cẩn thận một chút, đừng bị nó trực tiếp đánh trúng!
 
- Dạ! Đại ca!
 
ở trong mảnh đát hoang dã, hơn mười thân ảnh tu luyện giả đang vây công một con dã thú bốn chần toàn thân lấp lánh ánh vàng. Con dã thú này thân hình cũng không lớn, thân thể dị thường linh hoạt, trôi đầu có một cái sừng đen dài, trước ngực còn có một dúm lông màu đen. Tuy nhiên, một đôi móng vuốt của dã thú màu vàng này thật lớn, vô cùng sắc bén. Nơi trảo ảnh đi qua, linh lực đao động kịch liệt, trong vòng sát thương của linh lực này hết thảy đều hóa thành bột phấn. Trong số hơn mười tu luyện giả này, lúc này có tám người đang chiến đấu kịch liệt cùng con dã thú. mà sáu bảy người khác, thì bao vây ở bên ngoài phòng ngừa dã thú đột nhiên bỏ chạy.
 
Trên người dã thú liên tục bị đánh trúng nó tiu lên không ngừng. Con dã thú này không phải linh thú, trí tuệ cũng không cao lấm, bị tám gã tu luyện giả vây ở bên trong, đa số công kích đều không có hiệu quả gì. Tuy nhiên trong phạm vi phụ cận vạn thước này, đều sớm đã trở thành phế tích, tu luyện giả cảnh giới Lỉnh Hoàng cảnh giới hơi thấp một chút, ngay cả trong vòng phụ cận vạn thước này cũng không thể tới gần, bẵng không chỉ sợ cũng bị những năng lượng tứ tán này trực tiếp giết chết.
 
- Phòng ngự của con Kim Cổ Thú thật đúng là mạnh, da thịt trên người nó; chỉ sợ đều có thể so sánh với thần khí phòng ngự trung cập. mà lại không cần thúc động linh lực!
 
Một gã tu luyện giả ở bên ngoài, ánh mắt lóe sáng khẽ lắc đầu nói
 
Kim Cổ Thú, là một loại đã thú am hiểu tốc độ cùng phòng ngự, luận về thực lực ở trong phần đông dã thú xem như khá lợi hại, thậm chí có một số linh tôn, chỉ riêng về thực lực đều không thế so sánh với Kim cổ Thú. Tuy nhiên. Kim cổ Thú chung quy chỉ là dã thú, trí tuệ thấp, cho nên rất nhiều tu luyện giả tạo thành đội ngũ săn bắn, đều thích tìm kiếm đánh chết những con dã thú này.
 
Thực lục dã thú và linh thú như nhau, nhưng linh thú khó giết hơn gấp bội lần so với dã thú.
 
Chương trước Chương tiếp
Loading...