Linh La Giới
Chương 692: Con bài chưa lật
Bạt Hồ hít sâu một hơi, cố gắng ngăn chặn khí huyết trong cơ thể đang cuồn cuộn dâng trào. Một kích vừa rồi, hắn gần như thúc dục toàn bộ linh lực. Hai cỗ lực lượng va chạm sinh ra không gian chấn động ngay cả hắn đều có chút không chịu nổi. Nhưng nhìn Hạ Ngôn có vẻ binh yên vô sự, ngay cả sắc mặt, cũng không có gì biến hóa.
Dường như. chấn động do lực lượng khổng lồ kia va chạm sinh ra, căn bản là không thể ảnh hưởng đến Hạ Ngôn một chút nào. Hắn đâu biết rằng, thân thể Hạ Ngôn có bao nhiêu cường hãn.
Lúc này, ánh mắt Hạ Ngôn chăm chú nhìn vào trên mặt Bạt Hồ, trong lòng thầm nhủ;
"Tên Bạt Hồ này, chỉ cần linh lực, quả thật lực công kích đã đạt tới mười triệu độ, tương đương lực lượng hiện tại của ta. Mà hắn còn có thần thông bí pháp cấp sáu, nếu thi triển ra muốn ngăn cản chỉ sợ cũng phải mượn trợ lực của thần khí phòng ngự".
"Ân..., không cho hẳn có cơ hội thi triển. cho dù hắn thi triển ra, ta cũng phải nghĩ biện pháp né tránh!"
- Hạ Ngôn này, rốt cuộc là tu luyện như thế nào? Trong khoảng thời gian ngắn, không ngờ có thể tu luyện đến bước này? Dựa vào tốc độ tu luyện hiện tại của hắn, chẳng bao nhiêu năm, có thể bước vào cảnh giới Thiên Thần, trở thành một vị đầu. sỒ?
Một số người tu luyện có chút lợi hại của Thất Trọng Thiên lúc này đều âm thầm nghĩ nghĩ trong lòng.
- Bạt Hồ lại tiếp ta một kiếm!
Hạ Ngôn lúc này không có trực tiếp sử dụng nắm tay oanh kích mà thét dài một tiếng, thân ảnh ở không gian liên tiếp chớp động mấy lần. Lập tức tò trong cơ thể hắn, một đạo kiếm quang màu đỏ kinh người, mang theo hào quang trăm thước chợt bắn nhanh ra. Đúng là thần khí công kích của Hạ Ngôn. Thần khí công kích, rất nhiều người đều nghe nói nhưng cũng không có người nào từng gặp. Lúc này thấy Hạ Ngôn sử dụng thần khí. không khỏi đều trợn tròn ánh mắt, đều muốn nhìn thấy rõ ràng.
- Quả nhiên là tbần khí cao cấp, hơn nữa còn không phải thần khí cao cấp bình thường. Thần khí công kích cấp bảy của ta, cũng không có hung hãn như thế
Một người phụ trách ba mươi sáu động thiên Thất Trọng Thiên lập tức hô.
- Đúng vậy. Thần khí công kích của hắn. ít nhất cũng là cấp tám.
- Bí mật trên người Hạ Ngôn, không biết có bao nhiêu, tài phú của hắn giống như vô cùng vô tận!
Một người phụ trách khác trong ba mươi sáu động thiên Thất Trọng Thiên, lập tức tiếp lời nói.
Giá trị của Thần khí công kích cấp tám hơn thần khí công kích cấp bảy gặp mấy lần, căn bản không thể so sánh. Nếu là thần khí công kích cấp chín, có tiền cũng không nhất định có thể mua được. Bình thường, chỉ có ở hội đấu giá Vạn Trọng Lâu mới có tung tích thần khí công kích cùng thần khí phòng ngự cấp chín. Có thể tưởng tượng thần khí cấp chín hiếm có đến mức độ nào.
Kiếm quang màu đỏ không một tiếng động, ở trong không gian với tốc độ rất nhanh làm cho người ta nín thở, sau một phần mười sát na liền tới bên người Bạt Hồ. Mà trường bào trên thân Bạt Hồ lúc này phồng lên rất là quỷ dị, cả người giống như không ngừng bành trướng. Trên mặt hắn, máu chảy trong từng kinh mạch dường như có thể nhìn thấy rõ!
- Đi. Chết đi! Đại Băng Sương Thuật.
Bạt Hồ hét lên điên cuồng, nhiệt độ toàn bộ không gian đột nhiên hạ xuống thấp nhất Từng đoàn băng sương nhanh chóng bao trùm kiếm quang màu đỏ của Hạ Ngôn. Trước người Bạt Hồ, một thanh băng kiếm màu trắng to lớn trong nháy mắt hình thành. Thanh kiếm nầy, trong thời gian ngắn đã đạt tới chiều dài vài trăm thước.
Dường như là một thanh Phá Thiên chỉ kiếm.
Thanh kiếm này, uy thế mạnh mẽ. Giống như có thể trực tiếp đâm thủng cả bầu trời. Được ý thức của Bạt Hồ khống chế, băng sương cự kiếm dài vài trăm thước, trực tiếp theo bầu trời chém xuống, từng tia hàn khí, ngay cả không khí cũng đều bị đóng băng. Nếu là nơi này có ngọn lửa, chỉ sợ trong nháy mắt sẽ bị dập tắt Băng sương này không chỉ có hiệu quả đóng băng, mà con mang hiệu quả dập tắt
Hơi thở trong cơ thể thở ra, trực tiếp liền biến thành hạt băng trong không gian. Người tu luyện dưới cảnh giới Linh Hoàng cấp chín, nếu là ở trung ương chiến trường, chỉ sợ lập tức sẽ bị đông lạnh thành băng rơi xuống mặt đất, sau đó trở thành từng mảnh băng nhỏ.
Hạ Ngôn cảm giác được từng luồng khí lạnh đến tận xương cốt xâm nhập thân thể của chính mình, linh lực màu vàng gian nan vận chuyển.
- Đại Trọng Lực Thuật!
Trong lòng mặc niệm một tiếng, băng sương cự kiếm này dưới tác đụng của Đại Trọng Lực Thuật lệch khỏi lộ tuyến công kích ban đầu, bất ngờ lướt qua sát thân Hạ Ngôn. Nêu một kiếm này trực tiếp đâm trúng Hạ Ngôn, chỉ sợ Hạ Ngôn thật sự khó có thể ngăn cản. Cho dù không có bị trực tiếp đánh trúng. Hạ Ngôn cảm giác được khí lạnh từ trên băng sương cự kiếm truyền tới khiến linh lực lưu chuyải trong cơ thể gần như đều bị đông lại.
Ngay cả thần Khí công kích phát ra màu đỏ kiếm quang đều bị cự kiếm phát ra hàn khi tạm thời đóng băng, đừng nói là bị trực tiếp đánh trúng.
Chỉ là khí lạnh từ trên cự kiếm phát ra đã lợi hại như thế Nếu bị đánh trúng, vậy còn sống được sao?
- Cái gì? Không có đánh trúng? Này. Lại là một loại thần thông, đáng giận.
Một kiếm đâm vào không khi, trong lòng Bạt Hồ đột nhiên sinh ra cành báo, lập túc triệt thóai ra phía sau tranh thủ thời gian công kích tiếp theo. Tuy nhiên, Hạ Ngôn ỉàm sao có thể để hắn rút đi.
Ánh mất Hạ Ngôn phát lạnh, chiến ý ngập trời, lại tăng lên tới cực hạn.
- Phá vỡ cho ta!
Ngay tại lúc băng sương cự kiếm đâm vào khỏug khí, Hạ Ngôn đồng thời hơi chút ngưng tụ linh lực thành điểm. Công kích mười triệu độ, nháy mắt tăng lên hai mươi triệu độ. Chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang, kiếm quang màu đỏ đâm xuyên qua hàn khí do băng sương cự kiếm phát ra đâm thủng một tầng không gian đóng băng, hướng về phía Bạt Hồ đang lui về sau. nhanh chóng đánh tới.
- Thần khí phòng ngự!
Trơ mắt nhìn hồng quang quét tới, Bạt Hồ trong lòng chấn động, cơ mặt liên tục co giật, miệng phát ra một tiếng rống to.
Một mảnh hư ảnh ngưng tụ ở trước thân thể hắn. Sau khi hư ảnh màu đen hình thành, khó khán ngăn cản kiếm quang màu đỏ đâm tới.
- Dĩ nhiên là thần khí phòng ngự cao cấp!
Hạ Ngôn nhìn thấy Bạt Hồ thúc dục ra thần khí, liền lập tức biết đây là một kiện thần khí phòng ngự cao cấp, kiếm quang màu đỏ của mình không ngờ đều bị ngăn cản
Hai loại hào quang, không ngừng phát ra va chạm lẫn nhau, đấu đá nghiền ép lẫn nhau, phát ra tiếng vang không gian vỡ nát làm cho người ta sợ hãi.
Lúc này, đám người tu luyện ở bốn phía, tâm thần đã sớm chấn động hoàn toàn. Hai người ngắn ngủn giao thủ hai, ba lượt, bọn họ lập tức nhìn ra được công kích Như vậy chính mình không thể ngăn cản.
Đại Băng Sương Thuật của Bạt Hỗ cũng khủng bố đến cực điểm. Hắn là cảnh giới Linh Hoàng cấp chín hậu kỳ, thần thông công kích cấp sáu cũng đã hoàn toàn phát ra uy lực. Băng sưong cự kiếm vừa ra, không gian phạm vi ngàn thước xung quanh đều bị đông lại. Bất kỳ sinh vật nào đều Khó có may mắn thoát khỏi.
Mà Hạ Ngôn lại ngoài dự đoán mọi người, không ngờ ngay cả Đại Băng Sưong Thuật đều có thể ngăn cản. Chính là Không biết một kiếm lôi đình vạn quần của Bạt Hồ vì sao cuối cùng lại không thể đánh trúng Hạ Ngôn.
- Hắc hắc, Hạ Ngôn, như vậy đã nghĩ đánh bại ta sao?
Bạt Hồ thúc dục thần khí phòng ngự để ngăn trở kiếm quang màu đỏ phát ra hắc hắc tiếng cười, nhìn Hạ Ngôn nói.
Hạ Ngôn cũng không nói, chính là khóe miệng nhếch lên, linh lực trong cơ thể lại điên
cuồng thúc dục.
- Xuy xuy!
Kiếm quang màu đỏ dường như mũi khoan sắc bén vô kiên bất tồi, không ngừng ở trên thần khí phòng ngự cấp bảy của Bạt Hồ chậm rãi khoan ra một lỗ thủng, hơn nữa càng ngày càng sâu. Chỉ cần có thể hoàn toàn đục được một lỗ thủng, kiếm khí màu đỏ tự nhiên có thể xuyên thủng thần khí phòng ngự, đánh trứng thân thể Bạt Hồ.
Tiếng cười của Bạt Hỗ còn không dứt, chân mày nhíu lại lập tức sắc mặt lại biến đổi, hắn đương nhiên rất rõ ràng thần khí phòng ngự lúc này gặp phải tình huống gì trong lòng không khỏi liên tục la hét:
"Không xong. Thần khí phòng ngự cấp bảy của ta không ngờ không ngăn được kiếm kiếm màu đỏ đáng sợ này. Nếu là còn như vậy thần khí phòng ngự của ta sẽ bị xuyên thủng".
- Chết tiệt, thần khí công kích của tiểu tử này sao lại lợi hại như thế?
Bạt Hồ nghiến răng nghiến lợi, hận không thể ăn sống nuốt tươi Hạ Ngôn, nhưng lúc này nếu hắn không ngăn được, vậy hắn sẽ bị đánh bại.
- Chắn cho ta!
Hơi thở Bạt Hồ vừa thu lại, toàn thân linh lực dâng trào:
- Đại Phòng Ngự Thuật!
Theo tiếng quát của Bạt Hồ, từng đạo hào quang kỳ quái màu vàng, dần dần bao trùm lên hư ảnh do thần khí phòng ngự hình thành. Lập tức trong không gian, từng đợt từng đợt khí tức thồ nguyên tố nồng đậm, liền tràn ngập ra khắp nơi.
- Lại là một loại thần thông cấp sáu.
Hạ Ngôn cảm giác được khí tức thồ nguyên tố nồng đậm. trong lòng Khẽ động.
Bạt Hồ sử đụng Đại Phòng Ngự Thuật, cũng là một loại thần thông cấp sáu, một loại thần thông phòng ngự thồ thuộc tính cấp sáu. Thần thông cấp sáu phối hợp với thần khí phòng ngự cấp bảy, quả thực là không có một kẽ hở.
Lúc này Bạt Hồ quả thực chính là một con rùa, hai tầng phòng hộ ở bên ngoài bảo hộ hắn yên ổn ở trong, bất kỳ công kích nào đều không có hiệu quả.
Kiếm quang màu đỏ vốn sắp xuyên thấu qua thần khí phòng ngự cấp bảy, phát ra một tiếng gào thét, lúc này cũng vô lực!
- Hạ Ngôn, không ngờ ngươi có thể bức ta dùng thần khí phòng ngự, còn phải vận chuyển Đại Phòng Ngự Thuật. Thật sự là giỏi. Giỏi lắm!
Ánh mắtBạt Hồ nheo lại, ở dưới hai tầngbảo hộ, nhìn Hạ Ngôn vừa gật đầu vừa nói.
- Tuy nhiên. Ua ha ha, bằng thủ đoạn hiện tại của ngươi đã nghĩ đánh bại ta? Tuyệt đối không được, ngươi đúng là nằm mơ giữa ban ngày!
Bạt Hồ mắt thấy kiếm quang màu đỏ đáng sợ kia bị ngăn cản ở bên ngoài trong lòng had hơi buông lỏng, lo lắng hiển nhiên cũng giảm đi rất nhiều.
- Hô.
Người phụ trách Bát Trọng Thiên Hắc Phong Động Dư Nhất Hoa cũng như cùng Bạt Hồ đồng thời thở dài nhẹ nhõm một hơi. Vừa rồi, hắn trơ mắt nhìn kiếm quang màu đỏ đáng sợ sắp xuyên thủng thần khí phòng ngự cấp bảy của Bạt Hồ. Một khi xuyên thủng, với khoảng cách ngắn ngủi như vậy Bạt Hồ căn bản là không có khả năng dùng thủ đoạn nào đề chống đỡ kiếm quang kia, kết cục chỉ có thể là bị thua
- May mắn.
Dư Nhất Hoa trong lòng phun ra hai chữ. ánh mắt vừa chuyển, hắn nhìn về phía Quách Tam Kỳ đang tựa cười như không cười, sắc mặt không khỏi tối sẩm hừ lạnh một tiếng, phất tay áo xuống nghiêng người đi.
- Tại sao có thể như thế? Hạ Ngôn làm sao mà mạnh như vậy? Lực lượng này, thần khí này, còn có một chút thủ đoạn cố quái không bình thường. Chết tiệt.Ta không ngờ đáp ứng đánh cuộc bốn triệu viên Nguyên Đan!
Dư Nhất Hoa nghĩ đến bốn triệu viên Nguyền Đan, trái tim đập mạnh từng hồi.
Dường như. chấn động do lực lượng khổng lồ kia va chạm sinh ra, căn bản là không thể ảnh hưởng đến Hạ Ngôn một chút nào. Hắn đâu biết rằng, thân thể Hạ Ngôn có bao nhiêu cường hãn.
Lúc này, ánh mắt Hạ Ngôn chăm chú nhìn vào trên mặt Bạt Hồ, trong lòng thầm nhủ;
"Tên Bạt Hồ này, chỉ cần linh lực, quả thật lực công kích đã đạt tới mười triệu độ, tương đương lực lượng hiện tại của ta. Mà hắn còn có thần thông bí pháp cấp sáu, nếu thi triển ra muốn ngăn cản chỉ sợ cũng phải mượn trợ lực của thần khí phòng ngự".
"Ân..., không cho hẳn có cơ hội thi triển. cho dù hắn thi triển ra, ta cũng phải nghĩ biện pháp né tránh!"
- Hạ Ngôn này, rốt cuộc là tu luyện như thế nào? Trong khoảng thời gian ngắn, không ngờ có thể tu luyện đến bước này? Dựa vào tốc độ tu luyện hiện tại của hắn, chẳng bao nhiêu năm, có thể bước vào cảnh giới Thiên Thần, trở thành một vị đầu. sỒ?
Một số người tu luyện có chút lợi hại của Thất Trọng Thiên lúc này đều âm thầm nghĩ nghĩ trong lòng.
- Bạt Hồ lại tiếp ta một kiếm!
Hạ Ngôn lúc này không có trực tiếp sử dụng nắm tay oanh kích mà thét dài một tiếng, thân ảnh ở không gian liên tiếp chớp động mấy lần. Lập tức tò trong cơ thể hắn, một đạo kiếm quang màu đỏ kinh người, mang theo hào quang trăm thước chợt bắn nhanh ra. Đúng là thần khí công kích của Hạ Ngôn. Thần khí công kích, rất nhiều người đều nghe nói nhưng cũng không có người nào từng gặp. Lúc này thấy Hạ Ngôn sử dụng thần khí. không khỏi đều trợn tròn ánh mắt, đều muốn nhìn thấy rõ ràng.
- Quả nhiên là tbần khí cao cấp, hơn nữa còn không phải thần khí cao cấp bình thường. Thần khí công kích cấp bảy của ta, cũng không có hung hãn như thế
Một người phụ trách ba mươi sáu động thiên Thất Trọng Thiên lập tức hô.
- Đúng vậy. Thần khí công kích của hắn. ít nhất cũng là cấp tám.
- Bí mật trên người Hạ Ngôn, không biết có bao nhiêu, tài phú của hắn giống như vô cùng vô tận!
Một người phụ trách khác trong ba mươi sáu động thiên Thất Trọng Thiên, lập tức tiếp lời nói.
Giá trị của Thần khí công kích cấp tám hơn thần khí công kích cấp bảy gặp mấy lần, căn bản không thể so sánh. Nếu là thần khí công kích cấp chín, có tiền cũng không nhất định có thể mua được. Bình thường, chỉ có ở hội đấu giá Vạn Trọng Lâu mới có tung tích thần khí công kích cùng thần khí phòng ngự cấp chín. Có thể tưởng tượng thần khí cấp chín hiếm có đến mức độ nào.
Kiếm quang màu đỏ không một tiếng động, ở trong không gian với tốc độ rất nhanh làm cho người ta nín thở, sau một phần mười sát na liền tới bên người Bạt Hồ. Mà trường bào trên thân Bạt Hồ lúc này phồng lên rất là quỷ dị, cả người giống như không ngừng bành trướng. Trên mặt hắn, máu chảy trong từng kinh mạch dường như có thể nhìn thấy rõ!
- Đi. Chết đi! Đại Băng Sương Thuật.
Bạt Hồ hét lên điên cuồng, nhiệt độ toàn bộ không gian đột nhiên hạ xuống thấp nhất Từng đoàn băng sương nhanh chóng bao trùm kiếm quang màu đỏ của Hạ Ngôn. Trước người Bạt Hồ, một thanh băng kiếm màu trắng to lớn trong nháy mắt hình thành. Thanh kiếm nầy, trong thời gian ngắn đã đạt tới chiều dài vài trăm thước.
Dường như là một thanh Phá Thiên chỉ kiếm.
Thanh kiếm này, uy thế mạnh mẽ. Giống như có thể trực tiếp đâm thủng cả bầu trời. Được ý thức của Bạt Hồ khống chế, băng sương cự kiếm dài vài trăm thước, trực tiếp theo bầu trời chém xuống, từng tia hàn khí, ngay cả không khí cũng đều bị đóng băng. Nếu là nơi này có ngọn lửa, chỉ sợ trong nháy mắt sẽ bị dập tắt Băng sương này không chỉ có hiệu quả đóng băng, mà con mang hiệu quả dập tắt
Hơi thở trong cơ thể thở ra, trực tiếp liền biến thành hạt băng trong không gian. Người tu luyện dưới cảnh giới Linh Hoàng cấp chín, nếu là ở trung ương chiến trường, chỉ sợ lập tức sẽ bị đông lạnh thành băng rơi xuống mặt đất, sau đó trở thành từng mảnh băng nhỏ.
Hạ Ngôn cảm giác được từng luồng khí lạnh đến tận xương cốt xâm nhập thân thể của chính mình, linh lực màu vàng gian nan vận chuyển.
- Đại Trọng Lực Thuật!
Trong lòng mặc niệm một tiếng, băng sương cự kiếm này dưới tác đụng của Đại Trọng Lực Thuật lệch khỏi lộ tuyến công kích ban đầu, bất ngờ lướt qua sát thân Hạ Ngôn. Nêu một kiếm này trực tiếp đâm trúng Hạ Ngôn, chỉ sợ Hạ Ngôn thật sự khó có thể ngăn cản. Cho dù không có bị trực tiếp đánh trúng. Hạ Ngôn cảm giác được khí lạnh từ trên băng sương cự kiếm truyền tới khiến linh lực lưu chuyải trong cơ thể gần như đều bị đông lại.
Ngay cả thần Khí công kích phát ra màu đỏ kiếm quang đều bị cự kiếm phát ra hàn khi tạm thời đóng băng, đừng nói là bị trực tiếp đánh trúng.
Chỉ là khí lạnh từ trên cự kiếm phát ra đã lợi hại như thế Nếu bị đánh trúng, vậy còn sống được sao?
- Cái gì? Không có đánh trúng? Này. Lại là một loại thần thông, đáng giận.
Một kiếm đâm vào không khi, trong lòng Bạt Hồ đột nhiên sinh ra cành báo, lập túc triệt thóai ra phía sau tranh thủ thời gian công kích tiếp theo. Tuy nhiên, Hạ Ngôn ỉàm sao có thể để hắn rút đi.
Ánh mất Hạ Ngôn phát lạnh, chiến ý ngập trời, lại tăng lên tới cực hạn.
- Phá vỡ cho ta!
Ngay tại lúc băng sương cự kiếm đâm vào khỏug khí, Hạ Ngôn đồng thời hơi chút ngưng tụ linh lực thành điểm. Công kích mười triệu độ, nháy mắt tăng lên hai mươi triệu độ. Chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang, kiếm quang màu đỏ đâm xuyên qua hàn khí do băng sương cự kiếm phát ra đâm thủng một tầng không gian đóng băng, hướng về phía Bạt Hồ đang lui về sau. nhanh chóng đánh tới.
- Thần khí phòng ngự!
Trơ mắt nhìn hồng quang quét tới, Bạt Hồ trong lòng chấn động, cơ mặt liên tục co giật, miệng phát ra một tiếng rống to.
Một mảnh hư ảnh ngưng tụ ở trước thân thể hắn. Sau khi hư ảnh màu đen hình thành, khó khán ngăn cản kiếm quang màu đỏ đâm tới.
- Dĩ nhiên là thần khí phòng ngự cao cấp!
Hạ Ngôn nhìn thấy Bạt Hồ thúc dục ra thần khí, liền lập tức biết đây là một kiện thần khí phòng ngự cao cấp, kiếm quang màu đỏ của mình không ngờ đều bị ngăn cản
Hai loại hào quang, không ngừng phát ra va chạm lẫn nhau, đấu đá nghiền ép lẫn nhau, phát ra tiếng vang không gian vỡ nát làm cho người ta sợ hãi.
Lúc này, đám người tu luyện ở bốn phía, tâm thần đã sớm chấn động hoàn toàn. Hai người ngắn ngủn giao thủ hai, ba lượt, bọn họ lập tức nhìn ra được công kích Như vậy chính mình không thể ngăn cản.
Đại Băng Sương Thuật của Bạt Hỗ cũng khủng bố đến cực điểm. Hắn là cảnh giới Linh Hoàng cấp chín hậu kỳ, thần thông công kích cấp sáu cũng đã hoàn toàn phát ra uy lực. Băng sưong cự kiếm vừa ra, không gian phạm vi ngàn thước xung quanh đều bị đông lại. Bất kỳ sinh vật nào đều Khó có may mắn thoát khỏi.
Mà Hạ Ngôn lại ngoài dự đoán mọi người, không ngờ ngay cả Đại Băng Sưong Thuật đều có thể ngăn cản. Chính là Không biết một kiếm lôi đình vạn quần của Bạt Hồ vì sao cuối cùng lại không thể đánh trúng Hạ Ngôn.
- Hắc hắc, Hạ Ngôn, như vậy đã nghĩ đánh bại ta sao?
Bạt Hồ thúc dục thần khí phòng ngự để ngăn trở kiếm quang màu đỏ phát ra hắc hắc tiếng cười, nhìn Hạ Ngôn nói.
Hạ Ngôn cũng không nói, chính là khóe miệng nhếch lên, linh lực trong cơ thể lại điên
cuồng thúc dục.
- Xuy xuy!
Kiếm quang màu đỏ dường như mũi khoan sắc bén vô kiên bất tồi, không ngừng ở trên thần khí phòng ngự cấp bảy của Bạt Hồ chậm rãi khoan ra một lỗ thủng, hơn nữa càng ngày càng sâu. Chỉ cần có thể hoàn toàn đục được một lỗ thủng, kiếm khí màu đỏ tự nhiên có thể xuyên thủng thần khí phòng ngự, đánh trứng thân thể Bạt Hồ.
Tiếng cười của Bạt Hỗ còn không dứt, chân mày nhíu lại lập tức sắc mặt lại biến đổi, hắn đương nhiên rất rõ ràng thần khí phòng ngự lúc này gặp phải tình huống gì trong lòng không khỏi liên tục la hét:
"Không xong. Thần khí phòng ngự cấp bảy của ta không ngờ không ngăn được kiếm kiếm màu đỏ đáng sợ này. Nếu là còn như vậy thần khí phòng ngự của ta sẽ bị xuyên thủng".
- Chết tiệt, thần khí công kích của tiểu tử này sao lại lợi hại như thế?
Bạt Hồ nghiến răng nghiến lợi, hận không thể ăn sống nuốt tươi Hạ Ngôn, nhưng lúc này nếu hắn không ngăn được, vậy hắn sẽ bị đánh bại.
- Chắn cho ta!
Hơi thở Bạt Hồ vừa thu lại, toàn thân linh lực dâng trào:
- Đại Phòng Ngự Thuật!
Theo tiếng quát của Bạt Hồ, từng đạo hào quang kỳ quái màu vàng, dần dần bao trùm lên hư ảnh do thần khí phòng ngự hình thành. Lập tức trong không gian, từng đợt từng đợt khí tức thồ nguyên tố nồng đậm, liền tràn ngập ra khắp nơi.
- Lại là một loại thần thông cấp sáu.
Hạ Ngôn cảm giác được khí tức thồ nguyên tố nồng đậm. trong lòng Khẽ động.
Bạt Hồ sử đụng Đại Phòng Ngự Thuật, cũng là một loại thần thông cấp sáu, một loại thần thông phòng ngự thồ thuộc tính cấp sáu. Thần thông cấp sáu phối hợp với thần khí phòng ngự cấp bảy, quả thực là không có một kẽ hở.
Lúc này Bạt Hồ quả thực chính là một con rùa, hai tầng phòng hộ ở bên ngoài bảo hộ hắn yên ổn ở trong, bất kỳ công kích nào đều không có hiệu quả.
Kiếm quang màu đỏ vốn sắp xuyên thấu qua thần khí phòng ngự cấp bảy, phát ra một tiếng gào thét, lúc này cũng vô lực!
- Hạ Ngôn, không ngờ ngươi có thể bức ta dùng thần khí phòng ngự, còn phải vận chuyển Đại Phòng Ngự Thuật. Thật sự là giỏi. Giỏi lắm!
Ánh mắtBạt Hồ nheo lại, ở dưới hai tầngbảo hộ, nhìn Hạ Ngôn vừa gật đầu vừa nói.
- Tuy nhiên. Ua ha ha, bằng thủ đoạn hiện tại của ngươi đã nghĩ đánh bại ta? Tuyệt đối không được, ngươi đúng là nằm mơ giữa ban ngày!
Bạt Hồ mắt thấy kiếm quang màu đỏ đáng sợ kia bị ngăn cản ở bên ngoài trong lòng had hơi buông lỏng, lo lắng hiển nhiên cũng giảm đi rất nhiều.
- Hô.
Người phụ trách Bát Trọng Thiên Hắc Phong Động Dư Nhất Hoa cũng như cùng Bạt Hồ đồng thời thở dài nhẹ nhõm một hơi. Vừa rồi, hắn trơ mắt nhìn kiếm quang màu đỏ đáng sợ sắp xuyên thủng thần khí phòng ngự cấp bảy của Bạt Hồ. Một khi xuyên thủng, với khoảng cách ngắn ngủi như vậy Bạt Hồ căn bản là không có khả năng dùng thủ đoạn nào đề chống đỡ kiếm quang kia, kết cục chỉ có thể là bị thua
- May mắn.
Dư Nhất Hoa trong lòng phun ra hai chữ. ánh mắt vừa chuyển, hắn nhìn về phía Quách Tam Kỳ đang tựa cười như không cười, sắc mặt không khỏi tối sẩm hừ lạnh một tiếng, phất tay áo xuống nghiêng người đi.
- Tại sao có thể như thế? Hạ Ngôn làm sao mà mạnh như vậy? Lực lượng này, thần khí này, còn có một chút thủ đoạn cố quái không bình thường. Chết tiệt.Ta không ngờ đáp ứng đánh cuộc bốn triệu viên Nguyên Đan!
Dư Nhất Hoa nghĩ đến bốn triệu viên Nguyền Đan, trái tim đập mạnh từng hồi.