Linh La Giới
Chương 662: Tiến vào không gian hỗn độn
- Hạ Ngôn! Nàng là Doãn Tú, người tu luyện của Ngọc Nữ Động tại Thất Trọng Thiên.
Tôn Nguyên đứng ở bên cạnh quay sang nhìn Hạ Ngôn tươi cười lên tiếng giới thiệu.
- Đa tạ Doãn Tú nhắc nhở. Tiến vào Không gian Hỗn Độn ta sẽ hết sức cẩn thận.
Hạ Ngôn cũng biết Doãn Tú này là có ý tốt nhắc nhở mình, lời nói của đối phương cũng không có bất cứ giọng mỉa mai hay ý khinh thường gì.
- Chúng ta xuất phát thôi, lần này tiến vào Không gian Hỗn Độn tất cảmọi người gắng sức thu Thập Nhiều hỗn độn chi lực một chút Nhớ kỹ thời điểm nên xuất thủ liền xuất thủ, không được lưu lại bất cứ đường sống nào. Trong Không gian Hỗn Độn không phải ngươi chết thì là ta vong.
Thanh âm Phương Viên trầm thấp hung ác, trong hai mắt cũng bắn ra hai đạo lệ quang.
Hiển nhiên, những lời phía sau của hắn cũng không phải nói khi thu thập hỗn độn chi lực nên xuất thủ liền xuất thủ, mà là nói xuất thủ với những người tu luyện khác.
Mọi người hơi thở cũng đều trầm xuống, mạnh mẽ gật đầu.
- Được, xuất phát!
Tất cả mọi người lên tiếng đáp, chợt gần như đồng thời nhảy vào Trọng Thiên chi Môn. Sau mấy lần truyền tống, mọi người đã tới Trọng Thiên chi Môn của Nhất Trọng Thiên. Hạ Ngôn chưa từng đi tới Không gian Hỗn Độn nên cũng không biết vị trí, tự nhiên là đi theo phía sau mọi người. Hạ Ngôn có thể cảm giác được những người này hiển nhiên đều không phải lần đầu tiên tiến vào Không gian Hỗn Độn. Mọi người đều đối với nhau vô cùng tín nhiệm. Mà chính mình có thể đi cùng những người này tiến vào Không gian Hỗn Độn hiển nhiên là bởi có Tác Kỳ nói giúp.
Rời khỏi không gian Tinh Đấu Điện, dọc theo một đường phố rộng lớn màu đen, mọi người rất nhanh Phi hành về phía trung tâm thành thị. Tốc độ Phi hành đại khái tương đương với một nửa tốc độ Phi hành cao nhất của Hạ Ngôn.
Đội ngũ này bao gồm cả Hạ Ngôn tổng cộng có mười ba người, có năm người hẳn là cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp, còn lại tám người hẳn đều là cảnh giới Linh Hoàng bát cấp. Mặc dù có người tu luyện Đại Ẩn Tàng Thuật nhưng Hạ Ngôn cũng có thể đại khái phán đoán ra.
Tuy nhiên, ở trong mắt đám người Phương Viên thì cảnh giới của Hạ Ngôn là thấp nhất, cảnh giới Linh Hoàng thất cấp. Mọi người lúc trước tự nhiên đều dò hỏi qua về Hạ Ngôn, biết được mấy năm trước Hạ Ngôn từng giao thủ với Hồng Phi. hơn nữa còn đánh bại Hồng Phi đã thi triển ra thần thông thất cấp Đại Thiên Sát Thuật. Khi đó Hạ Ngôn vẫn là cảnh giới Linh Hoàng thất cấp.
Trong thời gian ngắn ngủi mấy năm, Hạ Ngôn lại vừa gia nhập Tinh Đấu Điện, đương nhiên không ai có thể nghĩ rằng Hạ Ngôn đã bước vào cảnh giới Linh Hoàng bát cấp. Bọn họ không có khả năng nghĩ đến Điện chủ Thủy Vụ đại nhân sẽ hút ra lực lượng không gian pháp tắc để Hạ Ngôn trực tiếp lĩnh ngộ, giúp Hạ Ngôn giải quyết chướng ngại lớn nhất đột phá cảnh giới.
Tuy nhiên dù vậy, mọi người cũng đều hiểu rõ lực lượng Hạ Ngôn vô cùng mạnh mẽ, cảnh giới Linh Hoàng bát cấp đỉnh phong cũng khó có thể là đối thủ của Hạ Ngôn, mà Hồng Phi kia chính là một mình chưng rõ ràng nhất
- Hạ Ngôn!
Trong khi đang Phi hành, một nữ tu luyện Ngọc Nữ Động khá trẻ tuổi, đại khái tu luyện chưa đến một ngàn năm đột nhiên nhìn Hạ Ngôn lên tiếng gọi.
- ừ?
Hạ Ngôn tự nhiên nghiêng thân nhìn về phía đối Phương. Nữ tử này có mái tóc màu đen, lại có được đôi mắt giống như hai viên ngọc vậy. Cảnh giới Linh Hoàng bát cấp, mặc váy dài màu tím. Linh lực quanh quẩn toàn thân, mặc dù đang trong Phi hành cũng có vẻ cực kỳ điềm tĩnh.
- Ngươi lần đầu tiên đi Không gian Hỗn Độn phải không?
Nữ tử này tươi cười nói với Hạ Ngôn, trong đôi mắt đẹp giống như ngọc trai tinh khiết tỏa ra ánh sáng nhu hòa
- Tên của ta là Hoàng Ngọc Tử, là người của Ngọc Nữ Động. Khi ở Lục Trọng Thiên chợt nghe một số tỷ muội Ngọc Nữ Động từng nhắc tới ngươi.
- Ha ha, thì ra là Hoàng Ngọc Tử. ừ, đây là lần đầu tiên ta đi Không gian Hỗn Độn, vì muốn nhanh chóng thu được điểm cống hiến Tinh Đấu Điện.
Hạ Ngôn cười cười đáp.
- Vậy người đã có Càn khôn đàn để thu thập hỗn độn chi lực chưa? Không có Càn khôn đàn ngươi không có nơi nào để chứa đựng hỗn độn chi lực. Hộp gấm càn khôn tuy rằng cũng có thể chứa hỗn độn chi lực tuy nhiên chúng ta thu thập hỗn độn chi lực đều mang theo bên người Càn khôn đàn. Sử dụng tất nhiên thuận tiện hơn nhiều.
Nữ tử váy dài Hoàng Ngọc Tử thanh âm nhẹ nhàng, điềm tĩnh nói với Hạ Ngôn.
- Càn khôn đàn?
Hạ Ngôn nhíu mày. Hắn quả thật không có Càn khôn đàn cũng chưa từng thấy qua Càn khôn đàn.
- Càn khôn đàn là bảo vật chuyên môn dùng để chứa đựng một số thứ như hỗn độn chi lực, đương nhiên cũng có thể chứa chất lỏng. Tuy nhiên khi chứa chất lỏng chỉ có thể giống như chiếc lọ bình thường. Không gian trong Càn khôn đàn chỉ khi chứa đựng khí thể mới có tác dụng lớn nhất, Chứa chất lỏng tốt nhất là sử dụng bình càn khôn ngọc.
Hoàng Ngọc Tử không vội không chậm giải thích, hiển nhiên là một người Phi thường nhẫn nại.
- Ta còn thừa một càn khôn đàn, nếu ngươi chưa có thì có thể lấy dùng. Càn khôn đàn ở trong Tin Tức Viện và Thống Chiến Viện của Tinh Đấu Điện chúng ta đều có thể tùy ý lĩnh, cũng không phải đồ hiếm quý gì.
Hoàng Ngọc Tử nói xong, linh lực khẽ vận chuyển, trong bàn tay trắng ngọc liền có thêm một chiếc binh lớn màu đen.
Hạ Ngôn nhìn thấy chiếc bình này, khẽ trợn mắt, khóe miệng thoáng mở ra. Chiếc bình mà Hoàng Ngọc Tử đang cầm trong tay hắn đã từng gặp qua. Lúc trước chủ nhân của Hư Ảo Chi cảnh từng lưu lại một bình Bích Lộ Huyền Thủy, chính là dùng loại đồ vật này để đựng.
Thấy Hoàng Ngọc Tử đã đưa càn khôn đàn ra, Hạ Ngôn cũng không khách khí đưa tay tiếp nhận, rồi sau đó nói:
- Đa tạ Hoàng Ngọc Tử!
- Không cần khách khí, mọi người vốn nên giúp đỡ lẫn nhau.
Ánh mắt Hoàng Ngọc Tử hơi nheo lại, dưới hai hàng lông mi dài, đôi mắt như ngọc kia phá lệ càng xinh đẹp hơn.
Bên trong một trạch viện.
- Bạt Hồ đại nhân!
Một nhân ảnh màu xám rất nhanh tiến vào trong viện, sau đó ánh mắt xoay chuyển nhìn khu phòng xá trong viện một chút rồi lên tiếng gọi.
"Vù"
Hắn vừa nói xong, từ trong một phòng rất nhanh thoát ra một đạo lưu quang màu đen sau đó dừng lại trước người này. Một đôi mắt âm trầm bắ ra hào quang.
- Vương Đức Sơn! Không phải ta đã nói không có chuyện gì quan trọng thì không được tới quấy rầy ta tu luyện sao? Khảo hạch Bí Cảnh sắp tới rồi, ta phải gắng hết sức tăng lên thực lực của mình. Chết tiệt, gần đây ta nghe nói Hạ Ngôn đáng ghét kia đã đưa thần thông thất cấp Đại Phần Diệt Thuật cho Tác Kỳ, thật sự là vô liêm sỉ. Tác Kỳ chiếm được Đại Phần Diệt Thuật, chỉ cần thành công hiểu thấu đấu vậy thực lực có thể vượt qua ta!
Người vừa lên tiếng nói này đúng là người phụ trách Hắc Phong Động tại Thất Trọng Thiên Bạt Hồ. Ngày đó sau khi từ Vạn Trọng Lâu trở về, không lâu sau hắn liền rất nhanh thu được tin tức biết Hạ Ngôn không ngờ đưa cho Tác Kỳ thủy tinh cầu chứa thần thông thất cấp vừa mua được trong Vạn Trọng Lâu. Sau khi biết được tin này, Bạt Hồ quả thực cảm thấy phế phù cũng sắp bởi tức giận mà vỡ tung.
Hiện tại còn cách khảo hạch Bí Cảnh diễn ra không đến mười năm, trong khoảng thời gian này không ngờ để cho Tác Kỳ đạt được thần thông công kích thất cấp tiến hành hiểu thấu đáo. Hắn làm sao có thể không giận. Hận ý đối với Hạ Ngôn lại càng đặc hơn, hận không thể bầm thây Hạ Ngôn thành vạn đoạn.
- Bạt Hồ đại nhân!
Vương Đức Sơn thân hình khẽ chấn động một chút, cung kính nhìn Bạt Hồ cẩn thận nói:
- Đại nhân! Không phải ngài sai ta luôn chú ý hướng đi của Hạ Ngôn sao? Ta cho một gã tu luyện của Hắc Phong Động chúng ta tại Ngũ Trọng Thiên cảngày trông phía ngoài chỗ ở của Hạ Ngôn kia, hôm nay rốt cuộc nhìn thấy hắn ra khỏi chỗ ở.
- Sao?
Bạt Hồ nghe vậy ánh mắt chợt sáng ngời.
- Tiểu tử đó cũng dám đi ra ngoài à? Không phải hắn vẫn trốn ở trong Ngũ Trọng Thiên sao?
- Đúng vậy! Ta thám thính được tin tức hắn muốn đi vào Không gian Hỗn Độn thu thập hỗn độn chi lực, vì muốn kiếm đủ điểm cống hiến tham gia khảo hạch Bí Cảnh. Hơn nữa, hắn không phải đi một mình mà cùng đi với hắn còn có một gã Tiên Phong Động Bát Trọng Thiên cường đại, ta đã tia ra tư liệu của người đó, là một người tên là Phương Viên.
Vương Đức Sơn trong lòng thầm hít một hơi, nói liền một mạch.
- Phương Viên? Người này ta biết, một ngàn năm trước hắn là người phụ trách Tiên Phong Động ở Lục Trọng Thiên, mà lúc đó ta cũng là người phụ trách Hắc Phong Động tại Lục Trọng Thiên. Tuy nhiên người này sau đó lại trực tiếp khiêu chiến Bát Trọng Thiên, trở thành một người tu luyện bình thường của Tiên Phong Động ở Bát Trọng Thiên. Còn ta thì khiêu chiến Thất Trọng Thiên, trở thành người phụ trách Hắc Phong Động tại Thất Trọng Thiên.
Bạt Hồ nghe được cái tên Phương Viên không khỏi lộ ra ý tứ cười lạnh nói. Lúc đó vị trí người phụ trách Hắc Phong Động tại Thất Trọng Thiên đúng lúc đang bỏ trống, hắn khiêu chiến Thất Trọng Thiên thành công, tự nhiên trở thành người phụ trách Hắc Phong Động tại Thất Trọng Thiên,
- Vương Đức Sơn! Ngươi nói là Hạ Ngôn kia cùng đi với Phương Viên tiến vào Không gian Hỗn Độn?
Ánh mắt Bạt Hồ ngưng trọng nhìn về phía Vương Đức Sơn hỏi.
- Đúng vậy! Chuyến đi này không đơn giản chỉ có hai người bọn họ. Còn có thêm mấy người Tiên Phong Động và Ngọc Nữ Động ở Lục Trọng Thiên với Thất Trọng Thiên, đại khái có hơn mười người.
Vưong Đức Sơn vội gật đầu đáp.
- Hừ, Không gian Hỗn Độn!
Ánh mắt Bạt Hồ đột nhiên dời đi nhìn về phía chân trời xa xa, từ trong miệng vang lên mấy tiếng.
- Có Phương Viên kia ở đó ta muốn thần không biết quỷ không hay đánh chết Hạ Ngôn cũng khó.
Hắn hiểu rõ thực lực Phương Viên cũng không kém hơn hắn là bao.
- Tuy nhiên cứ buông tha cho hắn như vậy ta không cam lòng. Tiểu tử chết tiệt này dám trêu chọc ta, còn muốn mua Đại Phần Diệt Thuật đưa cho Tác Kỳ! Thật sự đáng chết!
Bạt Hồ hít vào một hơi, không cam lòng cắn răng nói.
- Đại nhân! Tiểu tử Hạ Ngôn này trên người không biết có bao nhiều Nguyên Đan. Đại Phần Diệt Thuật kia ước chừng bảy triệu tám ngàn vạn khỏa Nhất Nguyên Đan, không ngờ tiểu tử này có thể không nháy mắt một lần trực tiếp mua lấy, nhưng lại chắp tay tặng cho người khác.
Vưong Đức Sơn nói tiếp.
- Đúng vậy! Trên người tiểu tử này tài phú kinh người nha
Nêu có thể giết chết hắn, cướp đoạt tài phú của hắn. Đến bảy triệu tám ngàn vạn khỏa Nhất Nguyên Đan mà hắn cũng có thể lấy ra được, nếu ta giết chết hắn đoạt lấy toàn bộ gia tài của hắn vậy thì.Hắc hắc. Nghe nói thần khí công kích của hắn còn là thần khí cao cấp nữa chỉ riêng một kiện thần khí công kích cao cấp giá trị đã hàng triệu Nguyên Đan rồi. Tiềutử này ta nhất định phải giết chết!
Ánh mắt Bạt Hồ liên tục chuyển động, trong đầu các loại ý niệm không ngừng xoay chuyển.
- Vậy.
Vương Đức Sơn thử phun ra một tiếng thăm dò, ánh mắt nhìn Bạt Hồ.
- Gọi thêm mấy người nữa. Chúng ta cũng đi Không gian Hỗn Độn. Hừ, nếu có cơ hội liền đánh chết Hạ Ngôn kia. Nếu không tìm được cơ hội cũng phải làm cho bọn họ không thể thuận lợi thu thập hỗn độn chi lực! Vương Đức Som, bọn họ ròi Tinh Đấu Điện đi lúc nào? Hiện tại đã đến cửa vào Không gian Hỗn Độn chưa?
Hoi thở Bạt Hồ trầm xuống, quay sang hỏi.
- Trong đám người Phương Viên có không ít người cảnh giới Linh Hoàng bát cấp! Tốc độ Phi hành tất nhiên không nhanh, Lúc này hắn là vẫn đang còn trong thành Tinh Đấu, chưa đến cửa vào Không gian Hỗn Độn. Hiện tại nếu là đuổi theo hẳn là có thể đuổi kịp.
Vương Đức Sơn trầm ngâm một chút rồi lên tiếng suy đoán, hắn cũng không dám khẳng định.
Tôn Nguyên đứng ở bên cạnh quay sang nhìn Hạ Ngôn tươi cười lên tiếng giới thiệu.
- Đa tạ Doãn Tú nhắc nhở. Tiến vào Không gian Hỗn Độn ta sẽ hết sức cẩn thận.
Hạ Ngôn cũng biết Doãn Tú này là có ý tốt nhắc nhở mình, lời nói của đối phương cũng không có bất cứ giọng mỉa mai hay ý khinh thường gì.
- Chúng ta xuất phát thôi, lần này tiến vào Không gian Hỗn Độn tất cảmọi người gắng sức thu Thập Nhiều hỗn độn chi lực một chút Nhớ kỹ thời điểm nên xuất thủ liền xuất thủ, không được lưu lại bất cứ đường sống nào. Trong Không gian Hỗn Độn không phải ngươi chết thì là ta vong.
Thanh âm Phương Viên trầm thấp hung ác, trong hai mắt cũng bắn ra hai đạo lệ quang.
Hiển nhiên, những lời phía sau của hắn cũng không phải nói khi thu thập hỗn độn chi lực nên xuất thủ liền xuất thủ, mà là nói xuất thủ với những người tu luyện khác.
Mọi người hơi thở cũng đều trầm xuống, mạnh mẽ gật đầu.
- Được, xuất phát!
Tất cả mọi người lên tiếng đáp, chợt gần như đồng thời nhảy vào Trọng Thiên chi Môn. Sau mấy lần truyền tống, mọi người đã tới Trọng Thiên chi Môn của Nhất Trọng Thiên. Hạ Ngôn chưa từng đi tới Không gian Hỗn Độn nên cũng không biết vị trí, tự nhiên là đi theo phía sau mọi người. Hạ Ngôn có thể cảm giác được những người này hiển nhiên đều không phải lần đầu tiên tiến vào Không gian Hỗn Độn. Mọi người đều đối với nhau vô cùng tín nhiệm. Mà chính mình có thể đi cùng những người này tiến vào Không gian Hỗn Độn hiển nhiên là bởi có Tác Kỳ nói giúp.
Rời khỏi không gian Tinh Đấu Điện, dọc theo một đường phố rộng lớn màu đen, mọi người rất nhanh Phi hành về phía trung tâm thành thị. Tốc độ Phi hành đại khái tương đương với một nửa tốc độ Phi hành cao nhất của Hạ Ngôn.
Đội ngũ này bao gồm cả Hạ Ngôn tổng cộng có mười ba người, có năm người hẳn là cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp, còn lại tám người hẳn đều là cảnh giới Linh Hoàng bát cấp. Mặc dù có người tu luyện Đại Ẩn Tàng Thuật nhưng Hạ Ngôn cũng có thể đại khái phán đoán ra.
Tuy nhiên, ở trong mắt đám người Phương Viên thì cảnh giới của Hạ Ngôn là thấp nhất, cảnh giới Linh Hoàng thất cấp. Mọi người lúc trước tự nhiên đều dò hỏi qua về Hạ Ngôn, biết được mấy năm trước Hạ Ngôn từng giao thủ với Hồng Phi. hơn nữa còn đánh bại Hồng Phi đã thi triển ra thần thông thất cấp Đại Thiên Sát Thuật. Khi đó Hạ Ngôn vẫn là cảnh giới Linh Hoàng thất cấp.
Trong thời gian ngắn ngủi mấy năm, Hạ Ngôn lại vừa gia nhập Tinh Đấu Điện, đương nhiên không ai có thể nghĩ rằng Hạ Ngôn đã bước vào cảnh giới Linh Hoàng bát cấp. Bọn họ không có khả năng nghĩ đến Điện chủ Thủy Vụ đại nhân sẽ hút ra lực lượng không gian pháp tắc để Hạ Ngôn trực tiếp lĩnh ngộ, giúp Hạ Ngôn giải quyết chướng ngại lớn nhất đột phá cảnh giới.
Tuy nhiên dù vậy, mọi người cũng đều hiểu rõ lực lượng Hạ Ngôn vô cùng mạnh mẽ, cảnh giới Linh Hoàng bát cấp đỉnh phong cũng khó có thể là đối thủ của Hạ Ngôn, mà Hồng Phi kia chính là một mình chưng rõ ràng nhất
- Hạ Ngôn!
Trong khi đang Phi hành, một nữ tu luyện Ngọc Nữ Động khá trẻ tuổi, đại khái tu luyện chưa đến một ngàn năm đột nhiên nhìn Hạ Ngôn lên tiếng gọi.
- ừ?
Hạ Ngôn tự nhiên nghiêng thân nhìn về phía đối Phương. Nữ tử này có mái tóc màu đen, lại có được đôi mắt giống như hai viên ngọc vậy. Cảnh giới Linh Hoàng bát cấp, mặc váy dài màu tím. Linh lực quanh quẩn toàn thân, mặc dù đang trong Phi hành cũng có vẻ cực kỳ điềm tĩnh.
- Ngươi lần đầu tiên đi Không gian Hỗn Độn phải không?
Nữ tử này tươi cười nói với Hạ Ngôn, trong đôi mắt đẹp giống như ngọc trai tinh khiết tỏa ra ánh sáng nhu hòa
- Tên của ta là Hoàng Ngọc Tử, là người của Ngọc Nữ Động. Khi ở Lục Trọng Thiên chợt nghe một số tỷ muội Ngọc Nữ Động từng nhắc tới ngươi.
- Ha ha, thì ra là Hoàng Ngọc Tử. ừ, đây là lần đầu tiên ta đi Không gian Hỗn Độn, vì muốn nhanh chóng thu được điểm cống hiến Tinh Đấu Điện.
Hạ Ngôn cười cười đáp.
- Vậy người đã có Càn khôn đàn để thu thập hỗn độn chi lực chưa? Không có Càn khôn đàn ngươi không có nơi nào để chứa đựng hỗn độn chi lực. Hộp gấm càn khôn tuy rằng cũng có thể chứa hỗn độn chi lực tuy nhiên chúng ta thu thập hỗn độn chi lực đều mang theo bên người Càn khôn đàn. Sử dụng tất nhiên thuận tiện hơn nhiều.
Nữ tử váy dài Hoàng Ngọc Tử thanh âm nhẹ nhàng, điềm tĩnh nói với Hạ Ngôn.
- Càn khôn đàn?
Hạ Ngôn nhíu mày. Hắn quả thật không có Càn khôn đàn cũng chưa từng thấy qua Càn khôn đàn.
- Càn khôn đàn là bảo vật chuyên môn dùng để chứa đựng một số thứ như hỗn độn chi lực, đương nhiên cũng có thể chứa chất lỏng. Tuy nhiên khi chứa chất lỏng chỉ có thể giống như chiếc lọ bình thường. Không gian trong Càn khôn đàn chỉ khi chứa đựng khí thể mới có tác dụng lớn nhất, Chứa chất lỏng tốt nhất là sử dụng bình càn khôn ngọc.
Hoàng Ngọc Tử không vội không chậm giải thích, hiển nhiên là một người Phi thường nhẫn nại.
- Ta còn thừa một càn khôn đàn, nếu ngươi chưa có thì có thể lấy dùng. Càn khôn đàn ở trong Tin Tức Viện và Thống Chiến Viện của Tinh Đấu Điện chúng ta đều có thể tùy ý lĩnh, cũng không phải đồ hiếm quý gì.
Hoàng Ngọc Tử nói xong, linh lực khẽ vận chuyển, trong bàn tay trắng ngọc liền có thêm một chiếc binh lớn màu đen.
Hạ Ngôn nhìn thấy chiếc bình này, khẽ trợn mắt, khóe miệng thoáng mở ra. Chiếc bình mà Hoàng Ngọc Tử đang cầm trong tay hắn đã từng gặp qua. Lúc trước chủ nhân của Hư Ảo Chi cảnh từng lưu lại một bình Bích Lộ Huyền Thủy, chính là dùng loại đồ vật này để đựng.
Thấy Hoàng Ngọc Tử đã đưa càn khôn đàn ra, Hạ Ngôn cũng không khách khí đưa tay tiếp nhận, rồi sau đó nói:
- Đa tạ Hoàng Ngọc Tử!
- Không cần khách khí, mọi người vốn nên giúp đỡ lẫn nhau.
Ánh mắt Hoàng Ngọc Tử hơi nheo lại, dưới hai hàng lông mi dài, đôi mắt như ngọc kia phá lệ càng xinh đẹp hơn.
Bên trong một trạch viện.
- Bạt Hồ đại nhân!
Một nhân ảnh màu xám rất nhanh tiến vào trong viện, sau đó ánh mắt xoay chuyển nhìn khu phòng xá trong viện một chút rồi lên tiếng gọi.
"Vù"
Hắn vừa nói xong, từ trong một phòng rất nhanh thoát ra một đạo lưu quang màu đen sau đó dừng lại trước người này. Một đôi mắt âm trầm bắ ra hào quang.
- Vương Đức Sơn! Không phải ta đã nói không có chuyện gì quan trọng thì không được tới quấy rầy ta tu luyện sao? Khảo hạch Bí Cảnh sắp tới rồi, ta phải gắng hết sức tăng lên thực lực của mình. Chết tiệt, gần đây ta nghe nói Hạ Ngôn đáng ghét kia đã đưa thần thông thất cấp Đại Phần Diệt Thuật cho Tác Kỳ, thật sự là vô liêm sỉ. Tác Kỳ chiếm được Đại Phần Diệt Thuật, chỉ cần thành công hiểu thấu đấu vậy thực lực có thể vượt qua ta!
Người vừa lên tiếng nói này đúng là người phụ trách Hắc Phong Động tại Thất Trọng Thiên Bạt Hồ. Ngày đó sau khi từ Vạn Trọng Lâu trở về, không lâu sau hắn liền rất nhanh thu được tin tức biết Hạ Ngôn không ngờ đưa cho Tác Kỳ thủy tinh cầu chứa thần thông thất cấp vừa mua được trong Vạn Trọng Lâu. Sau khi biết được tin này, Bạt Hồ quả thực cảm thấy phế phù cũng sắp bởi tức giận mà vỡ tung.
Hiện tại còn cách khảo hạch Bí Cảnh diễn ra không đến mười năm, trong khoảng thời gian này không ngờ để cho Tác Kỳ đạt được thần thông công kích thất cấp tiến hành hiểu thấu đáo. Hắn làm sao có thể không giận. Hận ý đối với Hạ Ngôn lại càng đặc hơn, hận không thể bầm thây Hạ Ngôn thành vạn đoạn.
- Bạt Hồ đại nhân!
Vương Đức Sơn thân hình khẽ chấn động một chút, cung kính nhìn Bạt Hồ cẩn thận nói:
- Đại nhân! Không phải ngài sai ta luôn chú ý hướng đi của Hạ Ngôn sao? Ta cho một gã tu luyện của Hắc Phong Động chúng ta tại Ngũ Trọng Thiên cảngày trông phía ngoài chỗ ở của Hạ Ngôn kia, hôm nay rốt cuộc nhìn thấy hắn ra khỏi chỗ ở.
- Sao?
Bạt Hồ nghe vậy ánh mắt chợt sáng ngời.
- Tiểu tử đó cũng dám đi ra ngoài à? Không phải hắn vẫn trốn ở trong Ngũ Trọng Thiên sao?
- Đúng vậy! Ta thám thính được tin tức hắn muốn đi vào Không gian Hỗn Độn thu thập hỗn độn chi lực, vì muốn kiếm đủ điểm cống hiến tham gia khảo hạch Bí Cảnh. Hơn nữa, hắn không phải đi một mình mà cùng đi với hắn còn có một gã Tiên Phong Động Bát Trọng Thiên cường đại, ta đã tia ra tư liệu của người đó, là một người tên là Phương Viên.
Vương Đức Sơn trong lòng thầm hít một hơi, nói liền một mạch.
- Phương Viên? Người này ta biết, một ngàn năm trước hắn là người phụ trách Tiên Phong Động ở Lục Trọng Thiên, mà lúc đó ta cũng là người phụ trách Hắc Phong Động tại Lục Trọng Thiên. Tuy nhiên người này sau đó lại trực tiếp khiêu chiến Bát Trọng Thiên, trở thành một người tu luyện bình thường của Tiên Phong Động ở Bát Trọng Thiên. Còn ta thì khiêu chiến Thất Trọng Thiên, trở thành người phụ trách Hắc Phong Động tại Thất Trọng Thiên.
Bạt Hồ nghe được cái tên Phương Viên không khỏi lộ ra ý tứ cười lạnh nói. Lúc đó vị trí người phụ trách Hắc Phong Động tại Thất Trọng Thiên đúng lúc đang bỏ trống, hắn khiêu chiến Thất Trọng Thiên thành công, tự nhiên trở thành người phụ trách Hắc Phong Động tại Thất Trọng Thiên,
- Vương Đức Sơn! Ngươi nói là Hạ Ngôn kia cùng đi với Phương Viên tiến vào Không gian Hỗn Độn?
Ánh mắt Bạt Hồ ngưng trọng nhìn về phía Vương Đức Sơn hỏi.
- Đúng vậy! Chuyến đi này không đơn giản chỉ có hai người bọn họ. Còn có thêm mấy người Tiên Phong Động và Ngọc Nữ Động ở Lục Trọng Thiên với Thất Trọng Thiên, đại khái có hơn mười người.
Vưong Đức Sơn vội gật đầu đáp.
- Hừ, Không gian Hỗn Độn!
Ánh mắt Bạt Hồ đột nhiên dời đi nhìn về phía chân trời xa xa, từ trong miệng vang lên mấy tiếng.
- Có Phương Viên kia ở đó ta muốn thần không biết quỷ không hay đánh chết Hạ Ngôn cũng khó.
Hắn hiểu rõ thực lực Phương Viên cũng không kém hơn hắn là bao.
- Tuy nhiên cứ buông tha cho hắn như vậy ta không cam lòng. Tiểu tử chết tiệt này dám trêu chọc ta, còn muốn mua Đại Phần Diệt Thuật đưa cho Tác Kỳ! Thật sự đáng chết!
Bạt Hồ hít vào một hơi, không cam lòng cắn răng nói.
- Đại nhân! Tiểu tử Hạ Ngôn này trên người không biết có bao nhiều Nguyên Đan. Đại Phần Diệt Thuật kia ước chừng bảy triệu tám ngàn vạn khỏa Nhất Nguyên Đan, không ngờ tiểu tử này có thể không nháy mắt một lần trực tiếp mua lấy, nhưng lại chắp tay tặng cho người khác.
Vưong Đức Sơn nói tiếp.
- Đúng vậy! Trên người tiểu tử này tài phú kinh người nha
Nêu có thể giết chết hắn, cướp đoạt tài phú của hắn. Đến bảy triệu tám ngàn vạn khỏa Nhất Nguyên Đan mà hắn cũng có thể lấy ra được, nếu ta giết chết hắn đoạt lấy toàn bộ gia tài của hắn vậy thì.Hắc hắc. Nghe nói thần khí công kích của hắn còn là thần khí cao cấp nữa chỉ riêng một kiện thần khí công kích cao cấp giá trị đã hàng triệu Nguyên Đan rồi. Tiềutử này ta nhất định phải giết chết!
Ánh mắt Bạt Hồ liên tục chuyển động, trong đầu các loại ý niệm không ngừng xoay chuyển.
- Vậy.
Vương Đức Sơn thử phun ra một tiếng thăm dò, ánh mắt nhìn Bạt Hồ.
- Gọi thêm mấy người nữa. Chúng ta cũng đi Không gian Hỗn Độn. Hừ, nếu có cơ hội liền đánh chết Hạ Ngôn kia. Nếu không tìm được cơ hội cũng phải làm cho bọn họ không thể thuận lợi thu thập hỗn độn chi lực! Vương Đức Som, bọn họ ròi Tinh Đấu Điện đi lúc nào? Hiện tại đã đến cửa vào Không gian Hỗn Độn chưa?
Hoi thở Bạt Hồ trầm xuống, quay sang hỏi.
- Trong đám người Phương Viên có không ít người cảnh giới Linh Hoàng bát cấp! Tốc độ Phi hành tất nhiên không nhanh, Lúc này hắn là vẫn đang còn trong thành Tinh Đấu, chưa đến cửa vào Không gian Hỗn Độn. Hiện tại nếu là đuổi theo hẳn là có thể đuổi kịp.
Vương Đức Sơn trầm ngâm một chút rồi lên tiếng suy đoán, hắn cũng không dám khẳng định.