Linh La Giới
Chương 620: Sống Không Bằng Chết
- Hạ Ngôn kia như thế nào mà còn chua tới? Hiện tại thời gian cũng qua được một lúc lâu rồi!
- Chẳng lẽ thật sự không tới sao? Bị dọa cho sợ vỡ mật rồi chăng?
- Đổi lại là người sợ rằng ngươi cũng không dám đến. Biết rõ hẳn phải chết làm gì có ai chịu đến?
- Nói cũng phải! Nhưng chúng ta ở trong này chẳng phái là chờ không công sao? Lãng phí thời gian quy báu sao?
Một số người tu luyện chờ đợi đến lúc bắt đầu không kiên nhẫn.
- Hạ Ngôn hôm nay đến. phải chết! Hắn không đến cũng phải chết! Ta biết hiện tại hắn vẫn còn trong Tinh Đấu Điện. Hôm nay cho dù hắn không đến. trong vòng một ngày tính từ lúc này. ta cũng sẽ khiến hắn chết không có chỗ chôn!
Lúc này. Hồng Phi lơ lửng ở trên khoảng không phía dưới đám mây đen dẩv đặc. Linh lực trên người không ngừng vận chuyển. lực lượng không gian pháp tắc khiến cho không gian lân cận cũng thoáng ngưng kết lại.
- Ngày đó ở trong Khảo Hạch Viện Ngũ Trọng Thiên ta hướng hắn tuyên bố quyết chiến thư. hắn không chút do dự liền ứng chiến. Lúc đó ta cảm thấy Hạ Ngôn này còn có ba phản cốt khí. Nhưng hiện tại xem ra cùng là một kẻ nhu nhược ntiện. Hiện tại lại đi làm con rùa đen rút cổ. chẳng lễ hắn nghĩ rằng trốn đi là có thể thoát được sao? Hừ, quá khờ dại!
Sắc mặt Hồng Phi âm trầm đến đáng sợ, từng đạo vết sâu hẳn lên trên mặt hắn. Dưới linh lực kịch liệt thúc dục phát ra những tiếng vang "tê tê". Hắn lúc này quả thực tức giận đến mức phế phủ cũng sắp nổ tung, ở trong này ngây ngốc đợi trong thời gian hơn một nén nhang, không ngờ không thấy bóng dáng Hạ Ngôn.
Mà đa số người tu luyện nghe được lời Hổng Phi nói cũng cảm giác được lửa giận của Hồng Phi lúc này. Ngay cả một số người tu luyện của Li Thủy Động cũng rụt cổ lại, hai mắt nhìn nhau.
"Vù"
Khoảng cách mấy vạn thước phía ngoài Võ đài sinh tử Ngũ Trọng Thiên có một đạo lưu quang màu vàng hình cung đang xuyên phá trời không đi tới.
"Ồ?"
"Nhiều người quá!"
"ừ, cùng không kỳ quái. Hồng Phi kia ở Ngũ Trọng Thiên có danh vọng Phi thường cao. Hắn tiến hành quyết chiến sinh tử với ta khẳng định có rất nhiều người muốn nhìn một chút xem ta chết như thế nào!"
Hạ Ngôn ở ngoài mấy vạn mét thước liền thấy được đám đông chỉ chít người, trong lòng thầm nghĩ.
Sau thời gian mấy cái hô hấp. Hạ Ngôn đã tới nơi chỉ còn cách Võ đài Ngũ Trọng Thiên có mấy ngàn thước.
"Ồ? Hồng Phi này không ngờ phẫn nộ như thế. trước mặt mọi người nói ra những lời này!"
Đúng lúc này Hạ Ngôn nghe được thanh âm cuồn cuộn như sấm rền của Hồng Phi truyển đèn. Trong lòng khẽ run lên. ánh mắt đột nhiên ngưng tụ gần như thành thực chất, nhanh chóngbaỵ về phía khoảng không trên võ đài.
- Hồng Phi! Ngươi tự đề cao mình quá rồi đó! Muốn ta trốn tránh ngươi sao? Ngươi còn chưa đủ tư cách!
Thanh âm lạnh lùng của Hạ Ngôn đột ngột trực tiếp vang vọng trong không gian.
Vốn những người tu luyện ở đây còn chưa biết Hạ Ngôn đã đến. cho đến lúc nghe được thanh âm như thế lập tức đều tập trung quay mặt nhìn lại.
Khu vực lân cận nơi đây không ngừng có đông đảo người tu luyện từ các nơi tụ tập đến. lộn xộn thành một mảnh, tự nhiên không thể biết Hạ Ngôn đã đến gần Võ đài sinh tử.
- Sao?
- Hạ Ngôn đến rồi!
- Tản nhân này thật sự đến rồi. Ngốc quá!
- Linh lực màu vàng, quả nhiên là linh lực màu vàng, đúng ý như lời đồn đại!
Thân thể Hạ Ngôn ở trên không trung dần dần giám tốc độ lại. hào quang màu vàng vẫn lấp lánh như cũ. linh lực không ngừng vận chuyển xung quanh thân thể giống như viền nước khuếch tán ra bốn phía xung quanh. Áo trắng nhẹ bay. vẻ mặt đạm mạc. lúc này cũng mang theo một tia giận dữ nhìn về phía Hồng Phi.
- Hạ Ngôn, ngươi rốt cuộc đến rồi!
Hồng Phi vốn tướng rằng Hạ Ngôn sẽ không đến. Lúc này thấy Hạ Ngôn đến trong lòng cũng hơi sửng sốt một chút, sau đó mới cười lạnh nói.
- Hừ. ta đương nhiên đến rồi! Ngươi cho rằng bằng thực lực của ngươi thật sự có thể giết chết ta sao?
Hạ Ngôn Phi cười một tiếng.
- Hồng Phi! Trên võ đài sinh tử hai người chúng ta chỉ có một người có thể đi ra ngoài! Mà ngươi nhất định phải máu chảy đương trường!
Sát ý trong lòng Hạ Ngôn vờn quanh thân thể cũng không khuếch tán ra ngoài, lúc này hắn đã hết sức kiềm chế sát ý của bản thân.
- Ha ha ha! Thật sự khôi hài. thiên đại khôi hài! Hạ Ngôn, đừng nhiều lời nữa, khẩn trương lên Võ đài đi. xem ta làm thế nào đê nghiên ngươi thành bột phấn!
Hồng Phi giống như là nghe được một chuyện đáng cười nhất trên thế gian này vậy.
Hơn muời nữ tu luyện của Ngọc Nữ động ở Ngũ Trọng Thiên đứng bên cạnh người phụ trách Lan Phương đều chăm chú nhìn về phía Hạ Ngôn. Một nữ tử lục ý trong đó khẽ hé chiếc miệng nhó nhắn, đôi mắt tròn đen xoay chuyển sang hướng khác.
- Hắn chính là Hạ Ngôn!
Hồng y nữ tử đúng là Ngọc Liên. Nàng từng nhìn thấy Hạ Ngôn ở trong Khảo Hạch Viện Nhất Trọng Thiên.
- ỏi chao, Doanh Doanh muội muội! Khó trách vừa rồi muội luôn miệng nhắc đến Hạ Ngôn này Hạ Ngôn kia! Thì ra thực sự đẹp trai tuán tú như thế, ngay cả ta cũng thấy động tâm nha!
Một nữ tử xinh đẹp quyến rũ bên cạnh Doanh Doanh sóng mắt lưu chuyển, thu hồi ánh mắt từ trên người Hạ Ngôn nhìn sang Doanh Doanh cười nói.
- Minh Phương tỷ tỷ. tỷ đừng nói lung tung!
Doanh Doanh khẽ nhíu mày liễu, vẻ mặt lại có chút lo lắng, khẩn trương nhìn vào trong võ đài. Nàng cũng không biết vì cái gì mà bản thân mình lại lo lắng cho nam nhân mới gặp một lần.
- Thật sự là cuồng vọng!
Doanh Doanh vừa dứt lời thì một nữ tử áo lam vẻ mặt châm biếm liếc mắt nhìn những người khác, lạnh giọng nói.
- Thực lực Hồng Phi này cao thế nào ở Ngũ Trọng Thiên không người nào không biết, không người nào không hiểu. Hạ Ngôn kia chỉ là cảnh giới Linh Hoàng lục cấp không ngờ nói những lời như vậy. chỉ có thể nói hắn không hiểu biết, hơn nữa còn ngu muội.
Nữ tử áo lam này khinh thường nói tiếp.
- Quả thật có chút cuồng vọng. Tuy nhiên, lực lượng của hắn thật sự Phi thường mạnh. Ngay cả thần thông lục câp Đại Hủy Diệt Thuật hắn cũng có thể ngăn cản. Hơn nữa. hắn có một Thần Khí công kích phẩm chất vô cùng cao, người này thực thần bí!
Ngọc Liên cũng nhíu mày nói, nữ tử áo lam tuy rằng nói khó nghe nhưng cũng là nói sự thật.
- Ngươi tại sao có thể nói như vậy chứ? Hồng Phi kia muốn giết Hạ Ngôn, chẳng lễ Hạ Ngôn không nói gì để mặc hắn giết? Hạ Ngôn khẳng định phải tức giận, tức giận tự nhiên sẽ nói một chút rồi!
Sắc mặt Doanh Doanh đỏ lên phản bác. tuy nhiên thanh âm của nàng có chút rất dịu dàng, lời nói mềm mại nhó nhẹ, không có chút áp lực nào.
- Doanh Doanh! Ngươi chẳng lẽ mới gặp người này một lần liền đã yêu rồi sao? Ta khuyên ngươi tốt nhất là sớm buông tha những ý niệm này trong đầu đi. Cái tên cuồng vọng kiêu ngạo này hôm nay hăn là phải chết! Thật không biết hắn làm thế nào mà tu luyện tới cảnh giới hôm nay. sớm phải chết rồi mới đúng.
Nữ tử áo lam liếc mắt thoáng nhìn qua Doanh Doanh, giọng nói mang vẻ châm biếm càng sâu.
- Tô Tiệp! Cô ấy là bằng hữu tốt của Ngọc Liên tỷ, chúng ta hàng ngày đều gặp mặt nhau. Tất cả mọi người đều xem cô ấỵ như muội muội, tại sao ngươi có thể nói cô ấy như
vậy?
- Ta nói chính là lời nói thật! Ta nói những lời này là muốn tốt cho cô ta!
Nữ tử áo lam tên gọi Tô Tiệp kia ánh mắt lạnh lùng xoay chuyển, khoát tay nói.
- Được rồi! Không ai nói nữa. Hôm nay chúng ta tới đây chỉ để xem cuộc chiến, chuyện của muội ấy không cần thảo luận nữa!
Người phụ trách Ngọc Nữ động Lan Phượng khẽ nhíu mày một chút, đạm mạc nói với mọi người.
Mấy nữ tử nghe vậy thân thể mềm mại chấn động, vội vàng ngậm miệng không nói thêm gì nữa. Doanh Doanh có chút ủy khuất cắn cắn môi. ánh mắt nhìn về phía Ngọc Liên. Ngọc Liên tự nhiên nhìn thấy ánh mắt Doanh Doanh, khẽ lắc đâu với Doanh Doanh ý bảo nàng không nén nói thêm cái gì.
"Vù"
Hạ Ngôn lúc này cũng đã tiến vào Võ đài sinh từ. lơ lửng trên Võ đài phía dưới đám mây đen. ở nơi này có thể cảm nhận được rõ ràng lôi lực từ trên đinh đầu áp bách xuống. Thiên lôi như ân như hiên kia dường như tùy thời đều có thể từ trên trời giáng xuống, oanh giết hết thảy mọi thứtrong gian vậy. Hơi thở hũv diệt nồng đặc tràn ngập toàn bộ Võ đài sinh tử.
Hạ Ngôn lơ lửng đối diện với Hồng Phi, ánh mắt hai người ngưng tụ đổi nhãn nhìn nhau, đồng dạng đều chắp hai tay sau lưng. Một người mặc áo bào trắng, một người mặc trường bào màu vàng nhạt. Khi thế hai người đều đang không ngừng tăng lên, chiến đấu hết sức căng thẳng!
- Lập tức sắp bắt đầu rồi, Không biết Hạ Ngôn này có thể ngăn cản mấy lần công kích của Hồng Phi đây. Nghe nói lực lượng của Hạ Ngôn này rất mạnh mẽ, có thần khí công kích cường đại nữa!
- Đáng tiếc, cảnh giới của hắn kém hơn nhiều so với Hồng Phi. Lực lượng cho dù có mạnh hơn nữa chẳng lẽ còn có thể mạnh hơn cảnh giới Linh Hoàng bát cấp nhu Hồng Phi sao? Thần khí công kích có tốt hơn nữa cũng không thể phát huy ra hết uy lực chân chính của nó. cuối cùng vẫn chỉ có thể bị Hỏng Phi không phí công sức gì đoạt mất. trớ thành đồ vật của Hồng Phi thôi.
- Mau nhìn.hai người bắt đầu động thủ rồi.
- Hạ Ngôn! Ta sẽ không lập tức liền đánh chết ngươi. Ta sẽ cho ngươi nếm thử một chút thế nào gọi là tư vị sống khôngbằng chết!
Hòng Phi vẻ mặt dữ tợn, âm trầm khủng bố nhe rằng trợn mắt. vẻ mặt quy dị tươi cười ánh mắt nhìn chằm chằm Hạ Ngôn.
Đúng lúc này. khoảng không phía trên Võ đài sinh tử chỉ thấy cánh tay Hồng Phi khẽ nhấc lên một chút, một cỗ linh lực thật lớn trong nháy mắt từ trong thân thể hắn đột nhiên bắn ra. Linh lực xoáy tròn thúc dục một loại thần thông, rất nhanh vận chuyển hình thành một cái đường ống màu vàng đất điên cuồng lao về phía Hạ Ngôn. Tuy nhiên, những người tu luyện thực lực tương đối cao ở nơi này cũng đều nhìn ra Hồng Phi cũng không có xuất ra toàn lực. Rất hiển nhiên hắn cũng không dự định lập tức hoàn toàn giết chết Hạ Ngôn.
"Xích"
Linh lực thúc dục thần thông phảng phất giống như Lưu tình (sao băng) từ trên trời rơi xuống, mang theo tiếng rít sắc nhọn trực tiếp lao về nơi Hạ Ngôn đang đứng. Ngay cả không gian cũng phát sinh vặn vẹo trở nén mơ hồ. Ánh sáng bên trong gần như sắp vỡ ra, từng cái khe màu đen lan tràn ra bôn phương tám hướng.
- Đáng sợ! Đây là thần thông tứ cấp Đại vẫn Thạch Thuật! Uy lực thần thông trung cấp quả nhiên lợi hại, quả nhiên khủng bố! Thần thông cấp thấp căn bản không thể so sánh được. Mặc dù là thần thông tứ cấp thì uy lực cũng mạnh hơn thần thông tam cấp không chỉ muời lần.
Một người tu luyện cảnh giới Linh Hoàng bát cấp mở lớn hai mắt, liên tục ngạc nhiên thân phục nói.
Giá trị thần thông trung cấp vượt quá xa thần thông cấp thấp. Một loại thần thông trung cấp cho dù chỉ là thần thông tứ cấp cũng khiên cho vô số môn nhân Tinh Đấu Điện cả đời cũng không có cơ hội tu luyện. Cho dù là môn nhân tinh anh Lục Trọng Thiên, thậm chí là Thất Trọng Thiên cũng cân phải tôn hao một thời gian rất dài tích góp từng chút điêm cống hiến một mới có thể đổi được một loại thần thông tứ cấp.
Hồng Phi là người phụ trách Li Thủy Động ở Ngũ Trọng Thiên học được thần thông trung cấp cũng không làm người khác bất ngờ. Với thực lực của Hồng Phi thực ra cũng đủ để khiêu chiến Thất Trọng Thiên, trở thành môn nhân tinh anh Thất Trọng Thiên.
- Chẳng lẽ thật sự không tới sao? Bị dọa cho sợ vỡ mật rồi chăng?
- Đổi lại là người sợ rằng ngươi cũng không dám đến. Biết rõ hẳn phải chết làm gì có ai chịu đến?
- Nói cũng phải! Nhưng chúng ta ở trong này chẳng phái là chờ không công sao? Lãng phí thời gian quy báu sao?
Một số người tu luyện chờ đợi đến lúc bắt đầu không kiên nhẫn.
- Hạ Ngôn hôm nay đến. phải chết! Hắn không đến cũng phải chết! Ta biết hiện tại hắn vẫn còn trong Tinh Đấu Điện. Hôm nay cho dù hắn không đến. trong vòng một ngày tính từ lúc này. ta cũng sẽ khiến hắn chết không có chỗ chôn!
Lúc này. Hồng Phi lơ lửng ở trên khoảng không phía dưới đám mây đen dẩv đặc. Linh lực trên người không ngừng vận chuyển. lực lượng không gian pháp tắc khiến cho không gian lân cận cũng thoáng ngưng kết lại.
- Ngày đó ở trong Khảo Hạch Viện Ngũ Trọng Thiên ta hướng hắn tuyên bố quyết chiến thư. hắn không chút do dự liền ứng chiến. Lúc đó ta cảm thấy Hạ Ngôn này còn có ba phản cốt khí. Nhưng hiện tại xem ra cùng là một kẻ nhu nhược ntiện. Hiện tại lại đi làm con rùa đen rút cổ. chẳng lễ hắn nghĩ rằng trốn đi là có thể thoát được sao? Hừ, quá khờ dại!
Sắc mặt Hồng Phi âm trầm đến đáng sợ, từng đạo vết sâu hẳn lên trên mặt hắn. Dưới linh lực kịch liệt thúc dục phát ra những tiếng vang "tê tê". Hắn lúc này quả thực tức giận đến mức phế phủ cũng sắp nổ tung, ở trong này ngây ngốc đợi trong thời gian hơn một nén nhang, không ngờ không thấy bóng dáng Hạ Ngôn.
Mà đa số người tu luyện nghe được lời Hổng Phi nói cũng cảm giác được lửa giận của Hồng Phi lúc này. Ngay cả một số người tu luyện của Li Thủy Động cũng rụt cổ lại, hai mắt nhìn nhau.
"Vù"
Khoảng cách mấy vạn thước phía ngoài Võ đài sinh tử Ngũ Trọng Thiên có một đạo lưu quang màu vàng hình cung đang xuyên phá trời không đi tới.
"Ồ?"
"Nhiều người quá!"
"ừ, cùng không kỳ quái. Hồng Phi kia ở Ngũ Trọng Thiên có danh vọng Phi thường cao. Hắn tiến hành quyết chiến sinh tử với ta khẳng định có rất nhiều người muốn nhìn một chút xem ta chết như thế nào!"
Hạ Ngôn ở ngoài mấy vạn mét thước liền thấy được đám đông chỉ chít người, trong lòng thầm nghĩ.
Sau thời gian mấy cái hô hấp. Hạ Ngôn đã tới nơi chỉ còn cách Võ đài Ngũ Trọng Thiên có mấy ngàn thước.
"Ồ? Hồng Phi này không ngờ phẫn nộ như thế. trước mặt mọi người nói ra những lời này!"
Đúng lúc này Hạ Ngôn nghe được thanh âm cuồn cuộn như sấm rền của Hồng Phi truyển đèn. Trong lòng khẽ run lên. ánh mắt đột nhiên ngưng tụ gần như thành thực chất, nhanh chóngbaỵ về phía khoảng không trên võ đài.
- Hồng Phi! Ngươi tự đề cao mình quá rồi đó! Muốn ta trốn tránh ngươi sao? Ngươi còn chưa đủ tư cách!
Thanh âm lạnh lùng của Hạ Ngôn đột ngột trực tiếp vang vọng trong không gian.
Vốn những người tu luyện ở đây còn chưa biết Hạ Ngôn đã đến. cho đến lúc nghe được thanh âm như thế lập tức đều tập trung quay mặt nhìn lại.
Khu vực lân cận nơi đây không ngừng có đông đảo người tu luyện từ các nơi tụ tập đến. lộn xộn thành một mảnh, tự nhiên không thể biết Hạ Ngôn đã đến gần Võ đài sinh tử.
- Sao?
- Hạ Ngôn đến rồi!
- Tản nhân này thật sự đến rồi. Ngốc quá!
- Linh lực màu vàng, quả nhiên là linh lực màu vàng, đúng ý như lời đồn đại!
Thân thể Hạ Ngôn ở trên không trung dần dần giám tốc độ lại. hào quang màu vàng vẫn lấp lánh như cũ. linh lực không ngừng vận chuyển xung quanh thân thể giống như viền nước khuếch tán ra bốn phía xung quanh. Áo trắng nhẹ bay. vẻ mặt đạm mạc. lúc này cũng mang theo một tia giận dữ nhìn về phía Hồng Phi.
- Hạ Ngôn, ngươi rốt cuộc đến rồi!
Hồng Phi vốn tướng rằng Hạ Ngôn sẽ không đến. Lúc này thấy Hạ Ngôn đến trong lòng cũng hơi sửng sốt một chút, sau đó mới cười lạnh nói.
- Hừ. ta đương nhiên đến rồi! Ngươi cho rằng bằng thực lực của ngươi thật sự có thể giết chết ta sao?
Hạ Ngôn Phi cười một tiếng.
- Hồng Phi! Trên võ đài sinh tử hai người chúng ta chỉ có một người có thể đi ra ngoài! Mà ngươi nhất định phải máu chảy đương trường!
Sát ý trong lòng Hạ Ngôn vờn quanh thân thể cũng không khuếch tán ra ngoài, lúc này hắn đã hết sức kiềm chế sát ý của bản thân.
- Ha ha ha! Thật sự khôi hài. thiên đại khôi hài! Hạ Ngôn, đừng nhiều lời nữa, khẩn trương lên Võ đài đi. xem ta làm thế nào đê nghiên ngươi thành bột phấn!
Hồng Phi giống như là nghe được một chuyện đáng cười nhất trên thế gian này vậy.
Hơn muời nữ tu luyện của Ngọc Nữ động ở Ngũ Trọng Thiên đứng bên cạnh người phụ trách Lan Phương đều chăm chú nhìn về phía Hạ Ngôn. Một nữ tử lục ý trong đó khẽ hé chiếc miệng nhó nhắn, đôi mắt tròn đen xoay chuyển sang hướng khác.
- Hắn chính là Hạ Ngôn!
Hồng y nữ tử đúng là Ngọc Liên. Nàng từng nhìn thấy Hạ Ngôn ở trong Khảo Hạch Viện Nhất Trọng Thiên.
- ỏi chao, Doanh Doanh muội muội! Khó trách vừa rồi muội luôn miệng nhắc đến Hạ Ngôn này Hạ Ngôn kia! Thì ra thực sự đẹp trai tuán tú như thế, ngay cả ta cũng thấy động tâm nha!
Một nữ tử xinh đẹp quyến rũ bên cạnh Doanh Doanh sóng mắt lưu chuyển, thu hồi ánh mắt từ trên người Hạ Ngôn nhìn sang Doanh Doanh cười nói.
- Minh Phương tỷ tỷ. tỷ đừng nói lung tung!
Doanh Doanh khẽ nhíu mày liễu, vẻ mặt lại có chút lo lắng, khẩn trương nhìn vào trong võ đài. Nàng cũng không biết vì cái gì mà bản thân mình lại lo lắng cho nam nhân mới gặp một lần.
- Thật sự là cuồng vọng!
Doanh Doanh vừa dứt lời thì một nữ tử áo lam vẻ mặt châm biếm liếc mắt nhìn những người khác, lạnh giọng nói.
- Thực lực Hồng Phi này cao thế nào ở Ngũ Trọng Thiên không người nào không biết, không người nào không hiểu. Hạ Ngôn kia chỉ là cảnh giới Linh Hoàng lục cấp không ngờ nói những lời như vậy. chỉ có thể nói hắn không hiểu biết, hơn nữa còn ngu muội.
Nữ tử áo lam này khinh thường nói tiếp.
- Quả thật có chút cuồng vọng. Tuy nhiên, lực lượng của hắn thật sự Phi thường mạnh. Ngay cả thần thông lục câp Đại Hủy Diệt Thuật hắn cũng có thể ngăn cản. Hơn nữa. hắn có một Thần Khí công kích phẩm chất vô cùng cao, người này thực thần bí!
Ngọc Liên cũng nhíu mày nói, nữ tử áo lam tuy rằng nói khó nghe nhưng cũng là nói sự thật.
- Ngươi tại sao có thể nói như vậy chứ? Hồng Phi kia muốn giết Hạ Ngôn, chẳng lễ Hạ Ngôn không nói gì để mặc hắn giết? Hạ Ngôn khẳng định phải tức giận, tức giận tự nhiên sẽ nói một chút rồi!
Sắc mặt Doanh Doanh đỏ lên phản bác. tuy nhiên thanh âm của nàng có chút rất dịu dàng, lời nói mềm mại nhó nhẹ, không có chút áp lực nào.
- Doanh Doanh! Ngươi chẳng lẽ mới gặp người này một lần liền đã yêu rồi sao? Ta khuyên ngươi tốt nhất là sớm buông tha những ý niệm này trong đầu đi. Cái tên cuồng vọng kiêu ngạo này hôm nay hăn là phải chết! Thật không biết hắn làm thế nào mà tu luyện tới cảnh giới hôm nay. sớm phải chết rồi mới đúng.
Nữ tử áo lam liếc mắt thoáng nhìn qua Doanh Doanh, giọng nói mang vẻ châm biếm càng sâu.
- Tô Tiệp! Cô ấy là bằng hữu tốt của Ngọc Liên tỷ, chúng ta hàng ngày đều gặp mặt nhau. Tất cả mọi người đều xem cô ấỵ như muội muội, tại sao ngươi có thể nói cô ấy như
vậy?
- Ta nói chính là lời nói thật! Ta nói những lời này là muốn tốt cho cô ta!
Nữ tử áo lam tên gọi Tô Tiệp kia ánh mắt lạnh lùng xoay chuyển, khoát tay nói.
- Được rồi! Không ai nói nữa. Hôm nay chúng ta tới đây chỉ để xem cuộc chiến, chuyện của muội ấy không cần thảo luận nữa!
Người phụ trách Ngọc Nữ động Lan Phượng khẽ nhíu mày một chút, đạm mạc nói với mọi người.
Mấy nữ tử nghe vậy thân thể mềm mại chấn động, vội vàng ngậm miệng không nói thêm gì nữa. Doanh Doanh có chút ủy khuất cắn cắn môi. ánh mắt nhìn về phía Ngọc Liên. Ngọc Liên tự nhiên nhìn thấy ánh mắt Doanh Doanh, khẽ lắc đâu với Doanh Doanh ý bảo nàng không nén nói thêm cái gì.
"Vù"
Hạ Ngôn lúc này cũng đã tiến vào Võ đài sinh từ. lơ lửng trên Võ đài phía dưới đám mây đen. ở nơi này có thể cảm nhận được rõ ràng lôi lực từ trên đinh đầu áp bách xuống. Thiên lôi như ân như hiên kia dường như tùy thời đều có thể từ trên trời giáng xuống, oanh giết hết thảy mọi thứtrong gian vậy. Hơi thở hũv diệt nồng đặc tràn ngập toàn bộ Võ đài sinh tử.
Hạ Ngôn lơ lửng đối diện với Hồng Phi, ánh mắt hai người ngưng tụ đổi nhãn nhìn nhau, đồng dạng đều chắp hai tay sau lưng. Một người mặc áo bào trắng, một người mặc trường bào màu vàng nhạt. Khi thế hai người đều đang không ngừng tăng lên, chiến đấu hết sức căng thẳng!
- Lập tức sắp bắt đầu rồi, Không biết Hạ Ngôn này có thể ngăn cản mấy lần công kích của Hồng Phi đây. Nghe nói lực lượng của Hạ Ngôn này rất mạnh mẽ, có thần khí công kích cường đại nữa!
- Đáng tiếc, cảnh giới của hắn kém hơn nhiều so với Hồng Phi. Lực lượng cho dù có mạnh hơn nữa chẳng lẽ còn có thể mạnh hơn cảnh giới Linh Hoàng bát cấp nhu Hồng Phi sao? Thần khí công kích có tốt hơn nữa cũng không thể phát huy ra hết uy lực chân chính của nó. cuối cùng vẫn chỉ có thể bị Hỏng Phi không phí công sức gì đoạt mất. trớ thành đồ vật của Hồng Phi thôi.
- Mau nhìn.hai người bắt đầu động thủ rồi.
- Hạ Ngôn! Ta sẽ không lập tức liền đánh chết ngươi. Ta sẽ cho ngươi nếm thử một chút thế nào gọi là tư vị sống khôngbằng chết!
Hòng Phi vẻ mặt dữ tợn, âm trầm khủng bố nhe rằng trợn mắt. vẻ mặt quy dị tươi cười ánh mắt nhìn chằm chằm Hạ Ngôn.
Đúng lúc này. khoảng không phía trên Võ đài sinh tử chỉ thấy cánh tay Hồng Phi khẽ nhấc lên một chút, một cỗ linh lực thật lớn trong nháy mắt từ trong thân thể hắn đột nhiên bắn ra. Linh lực xoáy tròn thúc dục một loại thần thông, rất nhanh vận chuyển hình thành một cái đường ống màu vàng đất điên cuồng lao về phía Hạ Ngôn. Tuy nhiên, những người tu luyện thực lực tương đối cao ở nơi này cũng đều nhìn ra Hồng Phi cũng không có xuất ra toàn lực. Rất hiển nhiên hắn cũng không dự định lập tức hoàn toàn giết chết Hạ Ngôn.
"Xích"
Linh lực thúc dục thần thông phảng phất giống như Lưu tình (sao băng) từ trên trời rơi xuống, mang theo tiếng rít sắc nhọn trực tiếp lao về nơi Hạ Ngôn đang đứng. Ngay cả không gian cũng phát sinh vặn vẹo trở nén mơ hồ. Ánh sáng bên trong gần như sắp vỡ ra, từng cái khe màu đen lan tràn ra bôn phương tám hướng.
- Đáng sợ! Đây là thần thông tứ cấp Đại vẫn Thạch Thuật! Uy lực thần thông trung cấp quả nhiên lợi hại, quả nhiên khủng bố! Thần thông cấp thấp căn bản không thể so sánh được. Mặc dù là thần thông tứ cấp thì uy lực cũng mạnh hơn thần thông tam cấp không chỉ muời lần.
Một người tu luyện cảnh giới Linh Hoàng bát cấp mở lớn hai mắt, liên tục ngạc nhiên thân phục nói.
Giá trị thần thông trung cấp vượt quá xa thần thông cấp thấp. Một loại thần thông trung cấp cho dù chỉ là thần thông tứ cấp cũng khiên cho vô số môn nhân Tinh Đấu Điện cả đời cũng không có cơ hội tu luyện. Cho dù là môn nhân tinh anh Lục Trọng Thiên, thậm chí là Thất Trọng Thiên cũng cân phải tôn hao một thời gian rất dài tích góp từng chút điêm cống hiến một mới có thể đổi được một loại thần thông tứ cấp.
Hồng Phi là người phụ trách Li Thủy Động ở Ngũ Trọng Thiên học được thần thông trung cấp cũng không làm người khác bất ngờ. Với thực lực của Hồng Phi thực ra cũng đủ để khiêu chiến Thất Trọng Thiên, trở thành môn nhân tinh anh Thất Trọng Thiên.