Linh La Giới
Chương 511: Phân thắng bại
Thánh Hoàng và đám người Hạ Ngôn ngồi ở hàng ghế phía sau. Một gã mày rậm mặc trường bào viền vàng, bước nhanh tới từ trong đám người phía đối diện. Người này có cảnh giới Linh Tông trung kỳ.
- Điện chủ Thánh điện Vân Thành, bái kiến Thánh Hoàng đại nhân.
Người này tới gần chỗ Thánh Hoàng, thi lễ thật sâu về phía Thánh Hoàng, miệng nói với vẻ vạn phần cung kính.
"Người này chính là Điện chủ Thánh điện Vân Thành, vừa rồi hắn ở trong đám người kia, đang tiếp đón người có chút thân phận".
Hạ Ngôn trông thấy người đàn ông trung niên mày rậm này, thầm nghĩ trong lòng.
- Ừ!
Thánh Hoàng phất tay, liền dời ánh mắt lên trên người Thần Chuy và Thu Thủy đang tỷ thí trong sân.
Hoàng Vũ cũng lặng lẽ thối lui sang một bên, liền đứng một nơi cách đó không xa, cũng không ngồi xuống.
- Hạ Ngôn! Người kia chính là Vương Đông Cực sao?
Hỏa Phượng Hoàng mới vừa rồi vẫn đánh giá ba người cách đó không xa, ánh mắt nhìn lên trên người Vương Đông Cực vài lần. Lúc này mới mở miệng hỏi.
Mấy cô gái khác cũng đều nhìn về phía Hạ Ngôn.
- Đúng! Lão chính là tông chủ Đông Cực Vương Đông Cực, cường giả có cảnh giới Linh Hoàng.
Hạ Ngôn gật gật đầu, ngưng giọng nói.
- Hạ Ngôn! Sau khi Thu Thủy tiền bối và Thần Chuy tỷ thí xong, huynh liền tiến hành tỷ đấu với Vương Đông Cực đáng ghét kia sao?
Tô Cầm mày liễu hơi hơi nhếch, ánh mắt lưu chuyển nhìn Hạ Ngôn.
- Tỷ đấu giữa huynh và Vương Đông Cực, nên vào ngày mai.
Hạ Ngôn gật đầu nói.
- Hạ Ngôn ca! Vương Đông Cực kia là cường giả Linh Hoàng, huynh tỷ đấu với lão, có mấy phần nắm chắc thắng lợi chứ?
Âm thanh trong trẻo của Viên San hỏi có chút lo lắng.
- Huynh có lòng tin mình sẽ thắng, các nàng không cần lo lắng.
Kỳ thật, Hạ Ngôn cũng không có một phần nắm chắc. Từ sau khi Hạ Ngôn chiến đấu với Trương Bảo, Hạ Ngôn liền có chút hiểu biết với cảnh giới Linh Hoàng. Hắn hiểu rõ, nếu chân chính chém giết với Vương Đông Cực, vậy e rằng mình ngay cả một phần hy vọng thắng lợi cũng không có.
Lúc này hắn nếu nói như vậy, năm cô gái tất nhiên dị thường lo lắng.
Nghe Hạ Ngôn nói như thế vẻ mặt năm cô gái cũng hơi hơi buông lỏng. Lòng tin của họ với Hạ Ngôn như núi cao không thể di động. Đối với lời nói của Hạ Ngôn, họ tự nhiên là rất tin không nghi ngờ. Biết rõ Vương Đông Cực là cường giả Linh Hoàng, năm cô gái cũng không cho là Hạ Ngôn không thể chiến thắng đối phương. Họ thậm chí cảm thấy, Hạ Ngôn có thể thoải mái chiến thắng Vương Đông Cực.
"Ngày mai, nếu thật sự tới thời khắc sinh tử, cũng chỉ có thể dùng thần khí phòng ngự trong cơ thể."
Đôi mắt Hạ Ngôn chuyển động, đảo qua trên người Vương Đông Cực, trong lòng thầm nghĩ.
Bộ thần khí phòng ngự kia, Hạ Ngôn chưa dùng qua, cũng không biết rốt cuộc uy lực lớn bao nhiêu. Tuy nhiên, chủ nhân Hư Ảo kia mặc dù ở Chủ thế giới cũng xem như là cường giả. Ông lưu lại thần khí phòng ngự, khẳng định không kém. Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn về phía Thu Thủy. Lúc này tâm thần của Thu Thủy đều tập trung vào công việc trong tay, căn bản không biết đám người Hạ Ngôn tiến vào. Đối với rèn vũ khí, Hạ Ngôn cũng căn bản không hiểu, nhìn một hồi, Hạ Ngôn liền nhíu mày.
Từ tiến độ hiện tại mà xem, hai người muốn rèn thành hình vũ khí trong tay, chỉ sợ còn cần thời gian không ngắn.
Ngay tại Hạ Ngôn thu hồi ánh mắt, đột nhiên một âm thanh, từ trong sàn truyền đến. Chung quanh trung tâm sân thi đấu, nhưng gần như không có âm thanh, cho nên âm thanh này tuy rằng không lớn, cũng khiến người chung quanh đều có thể nghe được rõ ràng.
Gần như ánh mắt mọi người đều lập tức nhìn về phía âm thanh truyền ra.
Vốn Thần Chuy có vẻ mặt ngưng trọng, lúc này trên mặt chính là lộ ra vẻ tươi cười. Ngọn lửa màu lam trong lò luyện trước người lão, bỗng nhạt lại, chỉ thấy một thanh phôi kiếm trong tay lão, dĩ nhiên cơ bản thành hình.
Vừa rồi tiếng vang rất nhỏ kia, liền từ trên kiếm phôi hình thành truyền ra, toàn thân phôi kiếm vẫn đỏ thẫm, mơ hồ còn có hào quang màu lam chớp động, chỉ là ngọn lửa màu lam vẫn chưa hoàn toàn rút lui.
Từng chút năng lượng không ngừng từ trên thân kiếm tràn ra, trong không khí truyền lại biến mất. Nhiệt lượng thậm chí có thể truyền ra xa mấy trăm thước. Vị trí Hạ Ngôn, đều có thể cảm nhận rõ nhiệt lượng truyền ra từ trên kiếm phôi.
Động tác của Thần Chuy hiển nhiên phải nhanh hơn Thu Thủy mấy phần. Lúc này Thu Thủy vẫn đang đúc phôi kiếm chưa thành hình.
- Thu Thủy! Hôm nay ta sẽ ở trước mặt thiên hạ, khiến ngươi thất bại hoàn toàn! Khiến người trong thiên hạ biết, ngươi không bằng ta!
Thần Chuy nhanh chóng đặt phôi kiếm trên bàn đập trước mặt, tay phải cầm lấy cây búa nhỏ kia, đồng thời âm thanh trầm trọng truyền ra, nhanh chóng gõ đập.
Keng keng keng.
Động tác của Thần Chuy rất mau lẹ, mặc dù là một số cường giả có cảnh giới Linh Tông, nhìn thấy động tác của Thần Chuy, cũng có thể nhìn thấy tàn ảnh múa búa nhỏ liên tục, có thể thấy động tác của Thần Chuy rất nhanh.
Thời gian ngắn ngủn mấy hô hấp, Thần Chuy đã gõ phôi kiếm hơn ngàn lần.
Thoạt nhìn, Thần Chuy cũng không dùng nhiều khí lực, nhưng bởi vì tần suất rất nhanh, kiếm phong của phôi kiếm, từng đợt từng đợt hàn quang, dĩ nhiên có thể thấy rõ.
Những người thợ rèn đi theo những thế lực lớn, chuyển con ngươi nhìn động tác của Thần Chuy, trong lòng ngạc nhiên thán phục liên tục, một đám đều âm thầm hít lãnh khí. Động tác của Thần Chuy thoạt nhìn tùy ý thoải mái. Nhưng mỗi một lần đánh búa, đều cũng không giống thợ rèn mà những thế lực lớn mời chào, nhãn lực cực kỳ cao minh, trong đó có mấy phần ảo diệu.
- Lên
Động tác đập kiếm của Thần Chuy đại khái giằng co thời gian chén trà nhỏ, đợi cho thân kiếm hơi hơi thành hình, đột nhiên khẽ quát một tiếng, cây búa nhỏ bên tay phải vung về phía sau. Hai tay cầm lấy mặt kiếm, đâm thẳng vào trong đỉnh lô trước người.
Trong đỉnh lô này, phóng mạnh ra chính là một loại nước ngâm lạnh. Tuy rằng thân kiếm rời bỏ ngọn lửa màu lam trong thời gian khoảng chén trà nhỏ, nhưng nhiệt độ trên thân kiếm lại căn bản không giảm bớt bao nhiêu. Đây là chỗ đặc thù của ngọn lửa màu lam.
Ngọn lửa màu lam, thậm chí có thể thiêu đốt khoáng thạch. Mới vừa rồi phôi kiếm bị đốt cháy trong ngọn lửa nửa canh giờ, bên trong thân kiếm cũng đã thẩm thấu rất nhiều ngọn lửa màu lam.
Đồng thời Thần Chuy đập trên kiếm sắt, kỳ thật thân phôi kiếm vẫn đang đốt cháy, nguyên nhân chính là như thế mới có thể nhìn thấy trên mặt kiếm bắn ra quang hoa màu lam.
- Ha ha! Thu Thủy! Ta cũng không phải rèn vũ khí tầm thường.
Khóe miệng Thần Chuy lộ ra vẻ cười dữ tợn, quang hoa trong mắt chớp động.
- Ta rèn là một kiện thần khí!
Rèn thần khí mặc dù là thợ rèn thần cấp cũng cần Thần Thạch và Kim lực mới được.
Ngay sau khi Thần Chuy nói xong, Thu Thủy khống chế ngọn lửa màu lam, cũng ảm đạm xuống. Thu Thủy từ trong ngọn lửa lấy ra phôi kiếm hình thành cơ bản, vừa vặn tâm thần thu liễm từ trên phôi kiếm, liền lập tức nghe được Thần Chuy nói với ông, ánh mắt đột nhiên chuyển về phía Thần Chuy.
- Thần khí?
Thu Thủy nhướng mày, ánh mắt ngưng tụ thành đường thẳng, thân hình đều hơi hơi lay động một hồi.
Chỉ thấy Thần Chuy xuất ra một hòn đá màu xám to cỡ nắm tay, trực tiếp cho vào trong đỉnh lô. Một đám năng lượng lập tức phát tán trong đỉnh lô. Đương nhiên, luồng năng lượng mỏng manh này, chỉ có mấy vị Linh Tông đỉnh phong cường đại mới có thể cảm ứng được.
- Đó là Thần Thạch!
Hạ Ngôn cảm ứng luồng năng lượng quen thuộc truyền lại. Lập tức biết được Thần Chuy cho vào trong đỉnh lô chính là Thần Thạch rèn Thần khí
Cùng lúc Thần Chuy bỏ Thần Thạch vào đỉnh lô, ánh mắt va chạm một chút với Vương Đông Cực ngồi phía trên. Hiển nhiên hai người sớm bàn với nhau. Thần Chuy rèn thần khí, Vương Đông Cực tất nhiên sớm biết.
Thần Chuy có thể rèn được Thần khí, mà Thu Thủy không có Thần Thạch, cho dù tài nghệ rèn cao minh, cũng không có khả năng rèn ra thần khí. Một người rèn ra Thần khí, một người chỉ rèn ra binh khí sắc bén, tự nhiên thoáng một cái có thể phán định.
- Không xong, Thần Chuy có thể rèn được Thần khí. Nếu như Thu Thủy tiền bối không thể rèn được Thần khí, khẳng định phải thua trận tỷ thí này!
Hạ Ngôn chau mày, thân hình hơi hơi chấn động, có chút lo lắng hơn.
- Thợ rèn Thần cấp Thần Chuy không ngờ muốn rèn thần khí công kích!
- Ha ha! Không thể tưởng được Liễu Diệp ta kiếp này cũng có một ngày có thể tận mắt nhìn thấy Thần khí sinh ra
- Thần khí vừa ra, trận tỷ thí này đã không thể trì hoãn, người thắng cuối cùng, khẳng định là Thần Chuy.
- Ừ! Thần khí công kích không biết mạnh như thế nào?
Chung quanh rất nhanh truyền ra tiếng nghị luận rất nhỏ, trong mắt mọi người cũng đều lộ ra một vùng hào quang nóng cháy. Toàn bộ Phân thế giới, cũng chỉ có hơn hai mươi kiện thần khí, sự thiếu thốn thần khí có thể thấy. Mà có thể tận mắt thấy thần khí sinh ra, đó đương nhiên càng làm người ta khó quên. Có thể nói, ngoại trừ năm thế lực ở Thánh thành, thế lực có thần khí, gần như là lông phượng sừng lân.
Thu Thủy tuy rằng tâm thần bị ngôn ngữ vừa rồi của Thần Chuy gây loạn một chút, nhưng lập tức lại tập trung, đặt phôi kiếm trên bàn đe, trong tay cầm lấy một cây búa nhỏ màu đen, gõ xuống rất nhanh.
Cho dù kết quả cuối cùng vẫn thua, Thu Thủy cũng sẽ không bỏ qua nửa chừng.
- Hạ Ngôn! Thần Chuy rèn thần khí, vậy cho dù vũ khí Thu Thủy rèn ra tốt đến đâu, kết quả cuối cùng cũng thua
Thánh Hoàng đột nhiên lên tiếng nói với Hạ Ngôn.
- Đúng vậy! Thần Chuy có Thần Thạch, khẳng định sẽ không thiếu Kim lực càng dễ dàng có hơn là Thần Thạch. Hiện tại đã tới giai đoạn rèn, vậy kiện thần khí công kích chỉ sợ rất nhanh sẽ ra lò.
Hạ Ngôn than nhẹ một tiếng nhìn trong sân lắc đầu.
- Hiện tại còn dư thời gian, nếu như Thu Thủy cũng có thể rèn ra Thần khí, thắng bại của hai người vẫn chưa hẳn.
Thánh Hoàng chuyển mắt, nhẹ giọng nói.
Âm thanh Thánh Hoàng không lớn, tuy nhiên người ngồi chung quanh, cũng đều nghe rất rõ.
Mọi người ngồi chung nghe được Thần Chuy nói muốn rèn ra thần khí công kích, sau đó trong lòng ngạc nhiên thán phục, liền nhận định trận tỷ thí này tất nhiên là Thần Chuy thẳng rồi. Mà hiện tại, rồi lại nghe được Thánh Hoàng đại nhân nói nếu Thu Thủy cũng rèn ra thần khí.
Rèn Thần khí cần hai kiện vật phẩm, một là Thần Thạch, hai là Kim lực. Trong đó, quan trọng nhất chính là Thần Thạch. Bởi vì Thần Thạch khó tìm hơn Kim lực. Kim lực, Đại Lục Long Chi có thể sản xuất, từ trong mỏ vàng lấy ra, nhưng Thần Thạch không phải của thế giới này, mà là đến từ chủ thế giới. Một viên Thần Thạch, liền có thể khiến cho vô số cường giả tranh đoạt chém giết. Năm đó phụ thân của Viên San, là bởi vì Thần Thạch mà bị giết. Có được một viên Thần Thạch, liền tương đương có được một nửa kiện thần khí công kích!
- Điện chủ Thánh điện Vân Thành, bái kiến Thánh Hoàng đại nhân.
Người này tới gần chỗ Thánh Hoàng, thi lễ thật sâu về phía Thánh Hoàng, miệng nói với vẻ vạn phần cung kính.
"Người này chính là Điện chủ Thánh điện Vân Thành, vừa rồi hắn ở trong đám người kia, đang tiếp đón người có chút thân phận".
Hạ Ngôn trông thấy người đàn ông trung niên mày rậm này, thầm nghĩ trong lòng.
- Ừ!
Thánh Hoàng phất tay, liền dời ánh mắt lên trên người Thần Chuy và Thu Thủy đang tỷ thí trong sân.
Hoàng Vũ cũng lặng lẽ thối lui sang một bên, liền đứng một nơi cách đó không xa, cũng không ngồi xuống.
- Hạ Ngôn! Người kia chính là Vương Đông Cực sao?
Hỏa Phượng Hoàng mới vừa rồi vẫn đánh giá ba người cách đó không xa, ánh mắt nhìn lên trên người Vương Đông Cực vài lần. Lúc này mới mở miệng hỏi.
Mấy cô gái khác cũng đều nhìn về phía Hạ Ngôn.
- Đúng! Lão chính là tông chủ Đông Cực Vương Đông Cực, cường giả có cảnh giới Linh Hoàng.
Hạ Ngôn gật gật đầu, ngưng giọng nói.
- Hạ Ngôn! Sau khi Thu Thủy tiền bối và Thần Chuy tỷ thí xong, huynh liền tiến hành tỷ đấu với Vương Đông Cực đáng ghét kia sao?
Tô Cầm mày liễu hơi hơi nhếch, ánh mắt lưu chuyển nhìn Hạ Ngôn.
- Tỷ đấu giữa huynh và Vương Đông Cực, nên vào ngày mai.
Hạ Ngôn gật đầu nói.
- Hạ Ngôn ca! Vương Đông Cực kia là cường giả Linh Hoàng, huynh tỷ đấu với lão, có mấy phần nắm chắc thắng lợi chứ?
Âm thanh trong trẻo của Viên San hỏi có chút lo lắng.
- Huynh có lòng tin mình sẽ thắng, các nàng không cần lo lắng.
Kỳ thật, Hạ Ngôn cũng không có một phần nắm chắc. Từ sau khi Hạ Ngôn chiến đấu với Trương Bảo, Hạ Ngôn liền có chút hiểu biết với cảnh giới Linh Hoàng. Hắn hiểu rõ, nếu chân chính chém giết với Vương Đông Cực, vậy e rằng mình ngay cả một phần hy vọng thắng lợi cũng không có.
Lúc này hắn nếu nói như vậy, năm cô gái tất nhiên dị thường lo lắng.
Nghe Hạ Ngôn nói như thế vẻ mặt năm cô gái cũng hơi hơi buông lỏng. Lòng tin của họ với Hạ Ngôn như núi cao không thể di động. Đối với lời nói của Hạ Ngôn, họ tự nhiên là rất tin không nghi ngờ. Biết rõ Vương Đông Cực là cường giả Linh Hoàng, năm cô gái cũng không cho là Hạ Ngôn không thể chiến thắng đối phương. Họ thậm chí cảm thấy, Hạ Ngôn có thể thoải mái chiến thắng Vương Đông Cực.
"Ngày mai, nếu thật sự tới thời khắc sinh tử, cũng chỉ có thể dùng thần khí phòng ngự trong cơ thể."
Đôi mắt Hạ Ngôn chuyển động, đảo qua trên người Vương Đông Cực, trong lòng thầm nghĩ.
Bộ thần khí phòng ngự kia, Hạ Ngôn chưa dùng qua, cũng không biết rốt cuộc uy lực lớn bao nhiêu. Tuy nhiên, chủ nhân Hư Ảo kia mặc dù ở Chủ thế giới cũng xem như là cường giả. Ông lưu lại thần khí phòng ngự, khẳng định không kém. Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn về phía Thu Thủy. Lúc này tâm thần của Thu Thủy đều tập trung vào công việc trong tay, căn bản không biết đám người Hạ Ngôn tiến vào. Đối với rèn vũ khí, Hạ Ngôn cũng căn bản không hiểu, nhìn một hồi, Hạ Ngôn liền nhíu mày.
Từ tiến độ hiện tại mà xem, hai người muốn rèn thành hình vũ khí trong tay, chỉ sợ còn cần thời gian không ngắn.
Ngay tại Hạ Ngôn thu hồi ánh mắt, đột nhiên một âm thanh, từ trong sàn truyền đến. Chung quanh trung tâm sân thi đấu, nhưng gần như không có âm thanh, cho nên âm thanh này tuy rằng không lớn, cũng khiến người chung quanh đều có thể nghe được rõ ràng.
Gần như ánh mắt mọi người đều lập tức nhìn về phía âm thanh truyền ra.
Vốn Thần Chuy có vẻ mặt ngưng trọng, lúc này trên mặt chính là lộ ra vẻ tươi cười. Ngọn lửa màu lam trong lò luyện trước người lão, bỗng nhạt lại, chỉ thấy một thanh phôi kiếm trong tay lão, dĩ nhiên cơ bản thành hình.
Vừa rồi tiếng vang rất nhỏ kia, liền từ trên kiếm phôi hình thành truyền ra, toàn thân phôi kiếm vẫn đỏ thẫm, mơ hồ còn có hào quang màu lam chớp động, chỉ là ngọn lửa màu lam vẫn chưa hoàn toàn rút lui.
Từng chút năng lượng không ngừng từ trên thân kiếm tràn ra, trong không khí truyền lại biến mất. Nhiệt lượng thậm chí có thể truyền ra xa mấy trăm thước. Vị trí Hạ Ngôn, đều có thể cảm nhận rõ nhiệt lượng truyền ra từ trên kiếm phôi.
Động tác của Thần Chuy hiển nhiên phải nhanh hơn Thu Thủy mấy phần. Lúc này Thu Thủy vẫn đang đúc phôi kiếm chưa thành hình.
- Thu Thủy! Hôm nay ta sẽ ở trước mặt thiên hạ, khiến ngươi thất bại hoàn toàn! Khiến người trong thiên hạ biết, ngươi không bằng ta!
Thần Chuy nhanh chóng đặt phôi kiếm trên bàn đập trước mặt, tay phải cầm lấy cây búa nhỏ kia, đồng thời âm thanh trầm trọng truyền ra, nhanh chóng gõ đập.
Keng keng keng.
Động tác của Thần Chuy rất mau lẹ, mặc dù là một số cường giả có cảnh giới Linh Tông, nhìn thấy động tác của Thần Chuy, cũng có thể nhìn thấy tàn ảnh múa búa nhỏ liên tục, có thể thấy động tác của Thần Chuy rất nhanh.
Thời gian ngắn ngủn mấy hô hấp, Thần Chuy đã gõ phôi kiếm hơn ngàn lần.
Thoạt nhìn, Thần Chuy cũng không dùng nhiều khí lực, nhưng bởi vì tần suất rất nhanh, kiếm phong của phôi kiếm, từng đợt từng đợt hàn quang, dĩ nhiên có thể thấy rõ.
Những người thợ rèn đi theo những thế lực lớn, chuyển con ngươi nhìn động tác của Thần Chuy, trong lòng ngạc nhiên thán phục liên tục, một đám đều âm thầm hít lãnh khí. Động tác của Thần Chuy thoạt nhìn tùy ý thoải mái. Nhưng mỗi một lần đánh búa, đều cũng không giống thợ rèn mà những thế lực lớn mời chào, nhãn lực cực kỳ cao minh, trong đó có mấy phần ảo diệu.
- Lên
Động tác đập kiếm của Thần Chuy đại khái giằng co thời gian chén trà nhỏ, đợi cho thân kiếm hơi hơi thành hình, đột nhiên khẽ quát một tiếng, cây búa nhỏ bên tay phải vung về phía sau. Hai tay cầm lấy mặt kiếm, đâm thẳng vào trong đỉnh lô trước người.
Trong đỉnh lô này, phóng mạnh ra chính là một loại nước ngâm lạnh. Tuy rằng thân kiếm rời bỏ ngọn lửa màu lam trong thời gian khoảng chén trà nhỏ, nhưng nhiệt độ trên thân kiếm lại căn bản không giảm bớt bao nhiêu. Đây là chỗ đặc thù của ngọn lửa màu lam.
Ngọn lửa màu lam, thậm chí có thể thiêu đốt khoáng thạch. Mới vừa rồi phôi kiếm bị đốt cháy trong ngọn lửa nửa canh giờ, bên trong thân kiếm cũng đã thẩm thấu rất nhiều ngọn lửa màu lam.
Đồng thời Thần Chuy đập trên kiếm sắt, kỳ thật thân phôi kiếm vẫn đang đốt cháy, nguyên nhân chính là như thế mới có thể nhìn thấy trên mặt kiếm bắn ra quang hoa màu lam.
- Ha ha! Thu Thủy! Ta cũng không phải rèn vũ khí tầm thường.
Khóe miệng Thần Chuy lộ ra vẻ cười dữ tợn, quang hoa trong mắt chớp động.
- Ta rèn là một kiện thần khí!
Rèn thần khí mặc dù là thợ rèn thần cấp cũng cần Thần Thạch và Kim lực mới được.
Ngay sau khi Thần Chuy nói xong, Thu Thủy khống chế ngọn lửa màu lam, cũng ảm đạm xuống. Thu Thủy từ trong ngọn lửa lấy ra phôi kiếm hình thành cơ bản, vừa vặn tâm thần thu liễm từ trên phôi kiếm, liền lập tức nghe được Thần Chuy nói với ông, ánh mắt đột nhiên chuyển về phía Thần Chuy.
- Thần khí?
Thu Thủy nhướng mày, ánh mắt ngưng tụ thành đường thẳng, thân hình đều hơi hơi lay động một hồi.
Chỉ thấy Thần Chuy xuất ra một hòn đá màu xám to cỡ nắm tay, trực tiếp cho vào trong đỉnh lô. Một đám năng lượng lập tức phát tán trong đỉnh lô. Đương nhiên, luồng năng lượng mỏng manh này, chỉ có mấy vị Linh Tông đỉnh phong cường đại mới có thể cảm ứng được.
- Đó là Thần Thạch!
Hạ Ngôn cảm ứng luồng năng lượng quen thuộc truyền lại. Lập tức biết được Thần Chuy cho vào trong đỉnh lô chính là Thần Thạch rèn Thần khí
Cùng lúc Thần Chuy bỏ Thần Thạch vào đỉnh lô, ánh mắt va chạm một chút với Vương Đông Cực ngồi phía trên. Hiển nhiên hai người sớm bàn với nhau. Thần Chuy rèn thần khí, Vương Đông Cực tất nhiên sớm biết.
Thần Chuy có thể rèn được Thần khí, mà Thu Thủy không có Thần Thạch, cho dù tài nghệ rèn cao minh, cũng không có khả năng rèn ra thần khí. Một người rèn ra Thần khí, một người chỉ rèn ra binh khí sắc bén, tự nhiên thoáng một cái có thể phán định.
- Không xong, Thần Chuy có thể rèn được Thần khí. Nếu như Thu Thủy tiền bối không thể rèn được Thần khí, khẳng định phải thua trận tỷ thí này!
Hạ Ngôn chau mày, thân hình hơi hơi chấn động, có chút lo lắng hơn.
- Thợ rèn Thần cấp Thần Chuy không ngờ muốn rèn thần khí công kích!
- Ha ha! Không thể tưởng được Liễu Diệp ta kiếp này cũng có một ngày có thể tận mắt nhìn thấy Thần khí sinh ra
- Thần khí vừa ra, trận tỷ thí này đã không thể trì hoãn, người thắng cuối cùng, khẳng định là Thần Chuy.
- Ừ! Thần khí công kích không biết mạnh như thế nào?
Chung quanh rất nhanh truyền ra tiếng nghị luận rất nhỏ, trong mắt mọi người cũng đều lộ ra một vùng hào quang nóng cháy. Toàn bộ Phân thế giới, cũng chỉ có hơn hai mươi kiện thần khí, sự thiếu thốn thần khí có thể thấy. Mà có thể tận mắt thấy thần khí sinh ra, đó đương nhiên càng làm người ta khó quên. Có thể nói, ngoại trừ năm thế lực ở Thánh thành, thế lực có thần khí, gần như là lông phượng sừng lân.
Thu Thủy tuy rằng tâm thần bị ngôn ngữ vừa rồi của Thần Chuy gây loạn một chút, nhưng lập tức lại tập trung, đặt phôi kiếm trên bàn đe, trong tay cầm lấy một cây búa nhỏ màu đen, gõ xuống rất nhanh.
Cho dù kết quả cuối cùng vẫn thua, Thu Thủy cũng sẽ không bỏ qua nửa chừng.
- Hạ Ngôn! Thần Chuy rèn thần khí, vậy cho dù vũ khí Thu Thủy rèn ra tốt đến đâu, kết quả cuối cùng cũng thua
Thánh Hoàng đột nhiên lên tiếng nói với Hạ Ngôn.
- Đúng vậy! Thần Chuy có Thần Thạch, khẳng định sẽ không thiếu Kim lực càng dễ dàng có hơn là Thần Thạch. Hiện tại đã tới giai đoạn rèn, vậy kiện thần khí công kích chỉ sợ rất nhanh sẽ ra lò.
Hạ Ngôn than nhẹ một tiếng nhìn trong sân lắc đầu.
- Hiện tại còn dư thời gian, nếu như Thu Thủy cũng có thể rèn ra Thần khí, thắng bại của hai người vẫn chưa hẳn.
Thánh Hoàng chuyển mắt, nhẹ giọng nói.
Âm thanh Thánh Hoàng không lớn, tuy nhiên người ngồi chung quanh, cũng đều nghe rất rõ.
Mọi người ngồi chung nghe được Thần Chuy nói muốn rèn ra thần khí công kích, sau đó trong lòng ngạc nhiên thán phục, liền nhận định trận tỷ thí này tất nhiên là Thần Chuy thẳng rồi. Mà hiện tại, rồi lại nghe được Thánh Hoàng đại nhân nói nếu Thu Thủy cũng rèn ra thần khí.
Rèn Thần khí cần hai kiện vật phẩm, một là Thần Thạch, hai là Kim lực. Trong đó, quan trọng nhất chính là Thần Thạch. Bởi vì Thần Thạch khó tìm hơn Kim lực. Kim lực, Đại Lục Long Chi có thể sản xuất, từ trong mỏ vàng lấy ra, nhưng Thần Thạch không phải của thế giới này, mà là đến từ chủ thế giới. Một viên Thần Thạch, liền có thể khiến cho vô số cường giả tranh đoạt chém giết. Năm đó phụ thân của Viên San, là bởi vì Thần Thạch mà bị giết. Có được một viên Thần Thạch, liền tương đương có được một nửa kiện thần khí công kích!