Linh La Giới
Chương 400: Hạ Ngôn thắng
Lúc này toàn thân Cao Tùng bao trùm kim quang, một cỗ năng lượng thuần túy xông lên tận trời, giống như vô cùng vô tận, muốn xé rách bức màn trời cao.
Người Thiên Cung nhìn Cao Tùng lúc này ngập trong kim quang, trong lòng vô cùng hoảng sợ. Rất nhiều người chưa bao giờ nghe nói qua kim lực, cũng không biết kim lực rốt cuộc là thứ gì.
Nhưng mà Hạ Ngôn biết. Kim lực, trước kia khi điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt tặng cho Hạ Ngôn thần thạch, Hạ Ngôn từng nghe qua loại đồ vật kim lực này. Lúc rèn thần khí không chỉ cần bỏ vào thần thạch, còn phải sử dụng kim lực. Mà kim lực này là nguyên tố lấy ra từ kim tệ, cũng là kim nguyên tố!
"Hóa ra nhân loại cũng có thể sử dụng kim lực, sau khi sử dụng thì uy lực bạo tăng. Không nghĩ tới, Cao Tùng này sử dụng kim lực rồi thực lực lại tăng nhiều như vậy."
Ánh mắt Hạ Ngôn ngưng tụ nhìn thẳng linh lực nhanh chóng lưu chuyển, trong kinh mạch toàn thân, phóng người lên, Thần Hi Kiếm trong tay chuẩn bị một lần nữa tung ra kiếm kỹ cực mạnh!
Ở Hội Giao Lưu học viện, Hạ Ngôn cũng từng đụng tới loại đan dược đặc thù Bạo Thai Đan, tạm thời tăng cao thực lực trên diện rộng trong thời gian ngắn. Chẳng qua kim lực này, hiển nhiên phải lợi hại hơn so với Bạo Thai Đan mà Lỗ Hạng Chi sử dụng.
Nên biết rằng, Cao Tùng vốn là cảnh giới Linh Tông hậu kỳ, thực lực trong cảnh giới Linh Tông hậu kỳ cũng tính là tương đối cao. Mà kim lực lại có thể tăng lên gấp đôi thực lực cơ sở của hắn làm cho uy lực linh lực Cao Tùng từ bốn mươi vạn độ tăng đến tám mươi vạn độ.
- Hứa đại ca, vừa rồi Cao Tùng sử dụng thứ gì vậy? Thoạt nhìn rất lợi hại!
Một gã trận doanh phái học viện kinh hãi nhìn trong trận, miệng hỏi Hứa Xương Minh bên cạnh.
Hứa Xương Minh, giọng điệu ngưng trọng:
- Đó là kim lực, là kim nguyên tố lấy ra từ kim tệ. Loại kim lực này rất là khó có, phải có lượng lớn kim tệ, hơn nữa muốn lấy ra kim lực từ kim tệ, cần phải là thợ rèn Thần cấp mới làm được.
Hứa Xương Minh, cũng có hiểu biết nhất định về kim lực.
- Lợi hại như thế?
Người kia thở dài một hơi.
- Vậy Hạ Ngôn hắn.
- Thánh Hoàng đại nhân, hiện giờ có phải nên ngăn cản bọn họ tiếp tục trận đấu?
Dạ lão nghiêng người, nhìn về phiá Thánh Hoàng bên cạnh. Thánh Hoàng vẫn không có biểu hiện gì, tuy nhiên, ánh mắt rơi trên người Cao Tùng. Cao Tùng sử dụng kim lực liền rất không công bằng với Hạ Ngôn!
- Trước tiên không cần cản hai người bọn họ, chúng ta cứ xem cực hạn của Hạ Ngôn là dạng gì đã! Nếu Hạ Ngôn có nguy hiểm, ta sẽ ra tay!
Thánh Hoàng lắc đầu, chân mày khẽ động, ánh mắt thoáng nhìn Dạ Lão.
Ba vị tuần thị Thiên Cung nghe được Thánh Hoàng lại không ngăn cản trận đấu, trong lòng đều có suy nghĩ.
"Cao Tùng, ngươi ngay cả kim lực cũng dùng rồi, vậy nhanh chóng ra tay đánh bại Hạ Ngôn đi!"
Trong lòng Trương tuần thị gào thét, trên mặt cũng máu nóng dồn lên, tỏa ra hồng quang.
"Hạ Ngôn, ngươi phải cần thận đó!"
Lưu tuần thị không hy vọng Hạ Ngôn bị thương.
- Ha ha! Cao Tùng, chẳng lẽ ngươi cho là dùng kim lực tạm thời tăng lên thực lực của mình là có thể đánh bại ta?
Hạ Ngôn cười cười, nhìn Cao Tùng lớn giọng nói.
Lời Hạ Ngôn nói, mọi người ở đây đều nghe rõ. Nhìn bộ dạng Hạ Ngôn, dù ngay cả khi Cao Tùng sử dụng kim lực rồi, hắn cũng không sợ hãi. Đám đông người Thiên Cung đều hít vào một hơi, trong lòng rung động.
Thực lực Cao Tùng vốn sau khi bùng phát là có thể đạt tới uy lực võ kỹ bốn mươi vạn độ. Mà sau khi dùng kim lực rồi, có thể đạt mực tám mươi vạn độ. Hạ Ngôn lại còn có thể cười nói như vậy!
- Hạ Ngôn, nhìn ngươi còn ngông cuồng!
Cao Tùng trợn mắt nhìn Hạ Ngôn, trường đao trong tay vung lên, đao khí kim sắc rít gào bắn ra. Tuy nhiên đao khí này cũng không phải công kích Hạ Ngôn, mà là Cao Tùng không thể khống chế hoàn toàn năng lượng kim lực, cho nên trên thân đao liền tràn ra một ít kim lực.
Cao Tùng chỉ cảm thấy trong cơ thể tràn đầy lực lượng vô cùng, chỉ muốn chém giết sảng khoái một trận.
- Giết!
Cao Tùng điên cuồng rít gào một tiếng, khuôn mặt càng thêm vặn vẹo, có vẻ vô cùng đáng sợ.
Trường đao chậm rãi vung lên, thân ảnh Cao Tùng hóa thành một tia kim quang trong không trung, mang theo tiếng nổ kinh người đâm thẳng tới vị trí Hạ Ngôn.
"Võ kỹ uy lực tám mươi vạn độ!"
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt ngưng, linh lực thông qua thân kiếm Thần Hi Kiếm, ngưng kết tại một điểm. Võ kỹ uy lực tám mươi vạn độ, cũng đã là cực hạn hiện tại Hạ Ngôn có thể sử dụng.
- Phá!
Ầm!
Hai bóng ảnh nhanh đến khó tin va chạm vào nhau, võ kỹ của hai hình thành kiếm ảnh cùng đao ảnh phủ khắp bầu trời, rất nhiều người Thiên Cung gần đó vội vã lui ra chỗ xa hơn.
Loạn Thạch Trận bên dưới, không ít tảng đá bị đao khí cùng kiếm khí trực tiếp đánh trúng, vỡ thành mảnh vụn!
Ầm!
Thân thể hai người trong chớp mắt va chạm mấy mươi lần, không gian bốn phía đều là năng lượng linh lực dật tán. Nếu như người bình thường ở gần, sợ rằng nháy mắt thân thể sẽ bị xé nát, cho dù là cường giả Linh Tông cũng phải cẩn thận! Lực lượng của hai người, thật sự quá kinh khủng!
"Sao có thể chứ!"
" Hạ Ngôn. Hắn làm sao có thể ngăn cản công kích của ta hiện giờ?"
Trong lòng Cao Tùng ngày càng giật mình.
Hiện tại hắn bùng nổ, uy lực võ kỹ tới tám mươi vạn độ, mà Hạ Ngôn lại có thể cứng đối cứng va chạm với hắn, lại không tỏ vẻ yếu kém chút nào.
Cao Tùng trợn mắt, thân ảnh phóng ra ngoài, lùi về phía sau trăm thước.
Còn Hạ Ngôn, cũng không truy kích.
Lúc này linh lực trong cơ thể Hạ Ngôn thoáng có chút hỗn loạn, cần điều tiết một chút. Linh lực đi qua Tụ Linh Huyệt cùng Ngũ Linh Châu, vận hành một vòng liền yên ổn lại.
"Thoải mái!"
Hạ Ngôn cảm nhận linh lực trong cơ thể lại gia tăng một ít, trong lòng không khỏi mừng thầm.
Những linh lực tăng lên này tự nhiên là năng lượng tiềm ẩn trong cơ thể Hạ Ngôn, một lần nữa dung hợp vào linh lực trong cơ thể.
Trong trận đấu này, Hạ Ngôn có thể hấp thu những năng lượng còn chưa hấp thu xong, có chỗ tốt rất lớn.
- Cao Tùng, trở lại!
Hạ Ngôn hét lớn một tiếng, thân người hóa thành một tia sáng, chớp mắt đi qua khoảng cách trăm thước, một lần nữa đụng vào Cao Tùng. Một tia sáng trắng, một tia sáng vàng, hai ánh sáng tung bay trên dưới, những người Thiên Cung nhìn mà tâm tình kích động.
- Hạ Ngôn này quá lợi hại đi chứ!
Giản tuần thị không nhịn được nói.
Hiện giờ xem ra tiềm lực của Hạ Ngôn còn muốn lợi hại hơn cả ba vị tuần thị, ba người bọn họ cũng chỉ phát huy ra võ kỹ uy lực năm mươi vạn độ, so sánh với Hạ Ngôn, bọn họ phải kém hơn rất nhiều.
Xem ra, hiện giờ Hạ Ngôn ở Thiên Cung dường như chỉ dưới Thánh Hoàng cùng Dạ Lão.
"Rốt cuộc Hạ Ngôn tu luyện thế nào?"
Trương tuần thị tâm tình rất là phức tạp, chẳng qua hiện giờ lão cũng không thể không bội phục Hạ Ngôn. Mới mười sáu tuổi lại có thực lực cường hãn như vậy.
- Thánh Hoàng đại nhân, nếu hai người đánh tiếp như vậy, thắng lợi vẫn là Hạ Ngôn!
Dạ lão ánh mắt chợt lóe, nói:
- Cao Tùng sử dụng kim lực, tối đa kiên trì được chừng năm phút, kim lực sẽ từ từ tán loạn. Mà khi Cao Tùng khôi phục đến trình độ cũ, Hạ Ngôn sẽ dễ dàng đánh bại hắn.
Dùng ngoại lực tăng lên thực lực, rất nhiều tai hại, không thể nhanh chóng giải quyết kẻ địch, vậy chỉ có thể chờ chết.
Thánh Hoàng gật đầu:
- Cao Tùng lần này thua trận tổn thất một tháng giá trị tu luyện, mặt mũi cũng hoàn toàn mất hết. Ngay cả kim lực khó có được cũng lãng phí không công.
Tâm tình Thánh Hoàng có vẻ không tệ, nếu nhìn kỹ, có thể phát hiện khóe miệng Thánh Hoàng hơi nhếch lên.
Nhưng mà người Thiên Cung này có ai dám nhìn thẳng vào mặt Thánh Hoàng chứ?
"Ghê tởm!"
"Khốn kiếp! Chết đi!"
"Giết! Giết!"
Cao Tùng cực lực thúc đẩy năng lượng trong cơ thể, không ngừng công kích Hạ Ngôn. Thế nhưng hắn công kích thế nào, tối đa chỉ có thể đẩy lui Hạ Ngôn mấy thước, căn bản khó có có hiệu quả chân chính. Lực lượng cùng kiếm kỹ của Hạ Ngôn cũng không dưới hắn.
Về phần năng lực khống chế linh lực bên ngoài cơ thề, lúc này Cao Tùng ngay cả năng lượng bành trướng trong cơ thể cũng không thể khống chế hoàn toàn, càng đừng nói linh lực bên ngoài cơ thể nữa. Hiện giờ trên cảnh giới, Cao Tùng hoàn toàn không có ưu thế gì so với Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn cũng không vội không gấp, coi Cao Tùng trở thành đá mài, không ngừng chống trả phản kích. Động tác Hạ Ngôn như mây bay nước chảy, thông thuận tự nhiên, năng lượng ẩn giấu trong cơ thể không ngừng bị kích phát ra.
- Sảng khoái, tới đây!
Hạ Ngôn hào khí dâng cao hét lớn.
Hai người đánh nhau giằng co còn chưa đủ năm phút. Cao Tùng đã dần dần không chống đỡ được.
Ánh sáng màu vàng phát ra từ thân thể hắn cũng từ từ mờ xuống, Cao Tùng thở dốc, trên mặt không ngừng tuôn ra mồ hôi, quần áo cả người giống như nhúng vào nước.
Thế nhưng, hắn dùng hết toàn lực cũng không phải đối thủ của Hạ Ngôn.
Lại qua một lúc, Hạ Ngôn cảm giác không kém lắm, thân ảnh đột nhiên ngừng lại, thu lại khí tức.
- Cao Tùng, ngươi thua rồi!
Thần Hi Kiếm của Hạ Ngôn chỉ xéo lên trời.
- Một chiêu cuối cùng!
Lúc này, lực lượng của Cao Tùng đã giảm xuống hơn sáu mươi vạn độ.
- Không! Ta không thua!
Cao Tùng liên tục rống giận, hung ác nhìn Hạ Ngôn. Nhưng mà ánh sáng vàng trên người hắn vẫn đang không ngừng tán loạn.
Ầm!
Một tiếng nổ cuối cùng vang lên, thân thể Cao Tùng như sao băng một lần nữa bị Hạ Ngôn nặng nề đánh xuống mặt đất. Đất đá bên dưới bị đánh ra một cái hố sâu. Miệng mũi Cao Tùng đều tràn máu, kim quang trên người hoàn toàn tiêu tán.
- Dạ Lão, cho Cao Tùng dùng một viên Khí Huyết Đan, hắn bị thương!
Thánh Hoàng khẽ cau mày, nói với Dạ Lão.
Thánh Hoàng cảm ứng được khí tức của Cao Tùng có chút yếu ớt, hơn nữa hô hấp không đều.
- Vâng, Thánh Hoàng đại nhân!
Dạ Lão lập tức nghe lệnh, thân người khẽ động đã từ bầu trời xuống cạnh Cao Tùng, lấy ra một viên Khí Huyết Đan cho Cao Tùng dùng.
Cao Tùng sắc mặt trắng bệch, trong mắt quang mang lờ mờ.
- Ha ha ha! Ta thua rồi!
Cao Tùng khàn giọng cười gào thét.
Hạ Ngôn nổi giữa không trung, nhìn Cao Tùng trên mặt đất, linh lực khẽ thu lại, lộ ra một tia cười lạnh.
- Hạ Ngôn, ngươi đã thắng.
Hứa Xương Minh bay tới, chúc mừng Hạ Ngôn, bỗng nhiên lắc đầu có chút cảm thán:
- Không ngờ tới lực lượng của ngươi mạnh như vậy. Trong Thiên Cung, sợ rằng thực lực của ngươi còn mạnh hơn cả ba vị tuần thị nữa!
Người Thiên Cung nhìn Cao Tùng lúc này ngập trong kim quang, trong lòng vô cùng hoảng sợ. Rất nhiều người chưa bao giờ nghe nói qua kim lực, cũng không biết kim lực rốt cuộc là thứ gì.
Nhưng mà Hạ Ngôn biết. Kim lực, trước kia khi điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt tặng cho Hạ Ngôn thần thạch, Hạ Ngôn từng nghe qua loại đồ vật kim lực này. Lúc rèn thần khí không chỉ cần bỏ vào thần thạch, còn phải sử dụng kim lực. Mà kim lực này là nguyên tố lấy ra từ kim tệ, cũng là kim nguyên tố!
"Hóa ra nhân loại cũng có thể sử dụng kim lực, sau khi sử dụng thì uy lực bạo tăng. Không nghĩ tới, Cao Tùng này sử dụng kim lực rồi thực lực lại tăng nhiều như vậy."
Ánh mắt Hạ Ngôn ngưng tụ nhìn thẳng linh lực nhanh chóng lưu chuyển, trong kinh mạch toàn thân, phóng người lên, Thần Hi Kiếm trong tay chuẩn bị một lần nữa tung ra kiếm kỹ cực mạnh!
Ở Hội Giao Lưu học viện, Hạ Ngôn cũng từng đụng tới loại đan dược đặc thù Bạo Thai Đan, tạm thời tăng cao thực lực trên diện rộng trong thời gian ngắn. Chẳng qua kim lực này, hiển nhiên phải lợi hại hơn so với Bạo Thai Đan mà Lỗ Hạng Chi sử dụng.
Nên biết rằng, Cao Tùng vốn là cảnh giới Linh Tông hậu kỳ, thực lực trong cảnh giới Linh Tông hậu kỳ cũng tính là tương đối cao. Mà kim lực lại có thể tăng lên gấp đôi thực lực cơ sở của hắn làm cho uy lực linh lực Cao Tùng từ bốn mươi vạn độ tăng đến tám mươi vạn độ.
- Hứa đại ca, vừa rồi Cao Tùng sử dụng thứ gì vậy? Thoạt nhìn rất lợi hại!
Một gã trận doanh phái học viện kinh hãi nhìn trong trận, miệng hỏi Hứa Xương Minh bên cạnh.
Hứa Xương Minh, giọng điệu ngưng trọng:
- Đó là kim lực, là kim nguyên tố lấy ra từ kim tệ. Loại kim lực này rất là khó có, phải có lượng lớn kim tệ, hơn nữa muốn lấy ra kim lực từ kim tệ, cần phải là thợ rèn Thần cấp mới làm được.
Hứa Xương Minh, cũng có hiểu biết nhất định về kim lực.
- Lợi hại như thế?
Người kia thở dài một hơi.
- Vậy Hạ Ngôn hắn.
- Thánh Hoàng đại nhân, hiện giờ có phải nên ngăn cản bọn họ tiếp tục trận đấu?
Dạ lão nghiêng người, nhìn về phiá Thánh Hoàng bên cạnh. Thánh Hoàng vẫn không có biểu hiện gì, tuy nhiên, ánh mắt rơi trên người Cao Tùng. Cao Tùng sử dụng kim lực liền rất không công bằng với Hạ Ngôn!
- Trước tiên không cần cản hai người bọn họ, chúng ta cứ xem cực hạn của Hạ Ngôn là dạng gì đã! Nếu Hạ Ngôn có nguy hiểm, ta sẽ ra tay!
Thánh Hoàng lắc đầu, chân mày khẽ động, ánh mắt thoáng nhìn Dạ Lão.
Ba vị tuần thị Thiên Cung nghe được Thánh Hoàng lại không ngăn cản trận đấu, trong lòng đều có suy nghĩ.
"Cao Tùng, ngươi ngay cả kim lực cũng dùng rồi, vậy nhanh chóng ra tay đánh bại Hạ Ngôn đi!"
Trong lòng Trương tuần thị gào thét, trên mặt cũng máu nóng dồn lên, tỏa ra hồng quang.
"Hạ Ngôn, ngươi phải cần thận đó!"
Lưu tuần thị không hy vọng Hạ Ngôn bị thương.
- Ha ha! Cao Tùng, chẳng lẽ ngươi cho là dùng kim lực tạm thời tăng lên thực lực của mình là có thể đánh bại ta?
Hạ Ngôn cười cười, nhìn Cao Tùng lớn giọng nói.
Lời Hạ Ngôn nói, mọi người ở đây đều nghe rõ. Nhìn bộ dạng Hạ Ngôn, dù ngay cả khi Cao Tùng sử dụng kim lực rồi, hắn cũng không sợ hãi. Đám đông người Thiên Cung đều hít vào một hơi, trong lòng rung động.
Thực lực Cao Tùng vốn sau khi bùng phát là có thể đạt tới uy lực võ kỹ bốn mươi vạn độ. Mà sau khi dùng kim lực rồi, có thể đạt mực tám mươi vạn độ. Hạ Ngôn lại còn có thể cười nói như vậy!
- Hạ Ngôn, nhìn ngươi còn ngông cuồng!
Cao Tùng trợn mắt nhìn Hạ Ngôn, trường đao trong tay vung lên, đao khí kim sắc rít gào bắn ra. Tuy nhiên đao khí này cũng không phải công kích Hạ Ngôn, mà là Cao Tùng không thể khống chế hoàn toàn năng lượng kim lực, cho nên trên thân đao liền tràn ra một ít kim lực.
Cao Tùng chỉ cảm thấy trong cơ thể tràn đầy lực lượng vô cùng, chỉ muốn chém giết sảng khoái một trận.
- Giết!
Cao Tùng điên cuồng rít gào một tiếng, khuôn mặt càng thêm vặn vẹo, có vẻ vô cùng đáng sợ.
Trường đao chậm rãi vung lên, thân ảnh Cao Tùng hóa thành một tia kim quang trong không trung, mang theo tiếng nổ kinh người đâm thẳng tới vị trí Hạ Ngôn.
"Võ kỹ uy lực tám mươi vạn độ!"
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt ngưng, linh lực thông qua thân kiếm Thần Hi Kiếm, ngưng kết tại một điểm. Võ kỹ uy lực tám mươi vạn độ, cũng đã là cực hạn hiện tại Hạ Ngôn có thể sử dụng.
- Phá!
Ầm!
Hai bóng ảnh nhanh đến khó tin va chạm vào nhau, võ kỹ của hai hình thành kiếm ảnh cùng đao ảnh phủ khắp bầu trời, rất nhiều người Thiên Cung gần đó vội vã lui ra chỗ xa hơn.
Loạn Thạch Trận bên dưới, không ít tảng đá bị đao khí cùng kiếm khí trực tiếp đánh trúng, vỡ thành mảnh vụn!
Ầm!
Thân thể hai người trong chớp mắt va chạm mấy mươi lần, không gian bốn phía đều là năng lượng linh lực dật tán. Nếu như người bình thường ở gần, sợ rằng nháy mắt thân thể sẽ bị xé nát, cho dù là cường giả Linh Tông cũng phải cẩn thận! Lực lượng của hai người, thật sự quá kinh khủng!
"Sao có thể chứ!"
" Hạ Ngôn. Hắn làm sao có thể ngăn cản công kích của ta hiện giờ?"
Trong lòng Cao Tùng ngày càng giật mình.
Hiện tại hắn bùng nổ, uy lực võ kỹ tới tám mươi vạn độ, mà Hạ Ngôn lại có thể cứng đối cứng va chạm với hắn, lại không tỏ vẻ yếu kém chút nào.
Cao Tùng trợn mắt, thân ảnh phóng ra ngoài, lùi về phía sau trăm thước.
Còn Hạ Ngôn, cũng không truy kích.
Lúc này linh lực trong cơ thể Hạ Ngôn thoáng có chút hỗn loạn, cần điều tiết một chút. Linh lực đi qua Tụ Linh Huyệt cùng Ngũ Linh Châu, vận hành một vòng liền yên ổn lại.
"Thoải mái!"
Hạ Ngôn cảm nhận linh lực trong cơ thể lại gia tăng một ít, trong lòng không khỏi mừng thầm.
Những linh lực tăng lên này tự nhiên là năng lượng tiềm ẩn trong cơ thể Hạ Ngôn, một lần nữa dung hợp vào linh lực trong cơ thể.
Trong trận đấu này, Hạ Ngôn có thể hấp thu những năng lượng còn chưa hấp thu xong, có chỗ tốt rất lớn.
- Cao Tùng, trở lại!
Hạ Ngôn hét lớn một tiếng, thân người hóa thành một tia sáng, chớp mắt đi qua khoảng cách trăm thước, một lần nữa đụng vào Cao Tùng. Một tia sáng trắng, một tia sáng vàng, hai ánh sáng tung bay trên dưới, những người Thiên Cung nhìn mà tâm tình kích động.
- Hạ Ngôn này quá lợi hại đi chứ!
Giản tuần thị không nhịn được nói.
Hiện giờ xem ra tiềm lực của Hạ Ngôn còn muốn lợi hại hơn cả ba vị tuần thị, ba người bọn họ cũng chỉ phát huy ra võ kỹ uy lực năm mươi vạn độ, so sánh với Hạ Ngôn, bọn họ phải kém hơn rất nhiều.
Xem ra, hiện giờ Hạ Ngôn ở Thiên Cung dường như chỉ dưới Thánh Hoàng cùng Dạ Lão.
"Rốt cuộc Hạ Ngôn tu luyện thế nào?"
Trương tuần thị tâm tình rất là phức tạp, chẳng qua hiện giờ lão cũng không thể không bội phục Hạ Ngôn. Mới mười sáu tuổi lại có thực lực cường hãn như vậy.
- Thánh Hoàng đại nhân, nếu hai người đánh tiếp như vậy, thắng lợi vẫn là Hạ Ngôn!
Dạ lão ánh mắt chợt lóe, nói:
- Cao Tùng sử dụng kim lực, tối đa kiên trì được chừng năm phút, kim lực sẽ từ từ tán loạn. Mà khi Cao Tùng khôi phục đến trình độ cũ, Hạ Ngôn sẽ dễ dàng đánh bại hắn.
Dùng ngoại lực tăng lên thực lực, rất nhiều tai hại, không thể nhanh chóng giải quyết kẻ địch, vậy chỉ có thể chờ chết.
Thánh Hoàng gật đầu:
- Cao Tùng lần này thua trận tổn thất một tháng giá trị tu luyện, mặt mũi cũng hoàn toàn mất hết. Ngay cả kim lực khó có được cũng lãng phí không công.
Tâm tình Thánh Hoàng có vẻ không tệ, nếu nhìn kỹ, có thể phát hiện khóe miệng Thánh Hoàng hơi nhếch lên.
Nhưng mà người Thiên Cung này có ai dám nhìn thẳng vào mặt Thánh Hoàng chứ?
"Ghê tởm!"
"Khốn kiếp! Chết đi!"
"Giết! Giết!"
Cao Tùng cực lực thúc đẩy năng lượng trong cơ thể, không ngừng công kích Hạ Ngôn. Thế nhưng hắn công kích thế nào, tối đa chỉ có thể đẩy lui Hạ Ngôn mấy thước, căn bản khó có có hiệu quả chân chính. Lực lượng cùng kiếm kỹ của Hạ Ngôn cũng không dưới hắn.
Về phần năng lực khống chế linh lực bên ngoài cơ thề, lúc này Cao Tùng ngay cả năng lượng bành trướng trong cơ thể cũng không thể khống chế hoàn toàn, càng đừng nói linh lực bên ngoài cơ thể nữa. Hiện giờ trên cảnh giới, Cao Tùng hoàn toàn không có ưu thế gì so với Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn cũng không vội không gấp, coi Cao Tùng trở thành đá mài, không ngừng chống trả phản kích. Động tác Hạ Ngôn như mây bay nước chảy, thông thuận tự nhiên, năng lượng ẩn giấu trong cơ thể không ngừng bị kích phát ra.
- Sảng khoái, tới đây!
Hạ Ngôn hào khí dâng cao hét lớn.
Hai người đánh nhau giằng co còn chưa đủ năm phút. Cao Tùng đã dần dần không chống đỡ được.
Ánh sáng màu vàng phát ra từ thân thể hắn cũng từ từ mờ xuống, Cao Tùng thở dốc, trên mặt không ngừng tuôn ra mồ hôi, quần áo cả người giống như nhúng vào nước.
Thế nhưng, hắn dùng hết toàn lực cũng không phải đối thủ của Hạ Ngôn.
Lại qua một lúc, Hạ Ngôn cảm giác không kém lắm, thân ảnh đột nhiên ngừng lại, thu lại khí tức.
- Cao Tùng, ngươi thua rồi!
Thần Hi Kiếm của Hạ Ngôn chỉ xéo lên trời.
- Một chiêu cuối cùng!
Lúc này, lực lượng của Cao Tùng đã giảm xuống hơn sáu mươi vạn độ.
- Không! Ta không thua!
Cao Tùng liên tục rống giận, hung ác nhìn Hạ Ngôn. Nhưng mà ánh sáng vàng trên người hắn vẫn đang không ngừng tán loạn.
Ầm!
Một tiếng nổ cuối cùng vang lên, thân thể Cao Tùng như sao băng một lần nữa bị Hạ Ngôn nặng nề đánh xuống mặt đất. Đất đá bên dưới bị đánh ra một cái hố sâu. Miệng mũi Cao Tùng đều tràn máu, kim quang trên người hoàn toàn tiêu tán.
- Dạ Lão, cho Cao Tùng dùng một viên Khí Huyết Đan, hắn bị thương!
Thánh Hoàng khẽ cau mày, nói với Dạ Lão.
Thánh Hoàng cảm ứng được khí tức của Cao Tùng có chút yếu ớt, hơn nữa hô hấp không đều.
- Vâng, Thánh Hoàng đại nhân!
Dạ Lão lập tức nghe lệnh, thân người khẽ động đã từ bầu trời xuống cạnh Cao Tùng, lấy ra một viên Khí Huyết Đan cho Cao Tùng dùng.
Cao Tùng sắc mặt trắng bệch, trong mắt quang mang lờ mờ.
- Ha ha ha! Ta thua rồi!
Cao Tùng khàn giọng cười gào thét.
Hạ Ngôn nổi giữa không trung, nhìn Cao Tùng trên mặt đất, linh lực khẽ thu lại, lộ ra một tia cười lạnh.
- Hạ Ngôn, ngươi đã thắng.
Hứa Xương Minh bay tới, chúc mừng Hạ Ngôn, bỗng nhiên lắc đầu có chút cảm thán:
- Không ngờ tới lực lượng của ngươi mạnh như vậy. Trong Thiên Cung, sợ rằng thực lực của ngươi còn mạnh hơn cả ba vị tuần thị nữa!