Linh La Giới
Chương 118: Hội đấu giá
Được dược sư trị liệu, thương thế ở bụng Tiểu Thanh đã không còn đáng ngại, chỉ cần yên tĩnh nghỉ ngơi vài ngày là khoẻ. Sau khi dùng dược phẩm, Tiểu Thanh ngủ thiếp đi.
Buổi tối, lão Mã đích thân mang theo kim phiếu mười vạn kim tệ tới tộc trưởng Hạ gia, cũng từ tộc trưởng Hạ Phi Long dẫn lão đến tiểu viện của Hạ Ngôn nhận sai. Hơn nữa cũng thề sẽ quản nghiêm con trai mình.
Biểu tình thống khổ, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng khóc lóc kể lể thiếu chút nữa quỳ xuống trước mặt Hạ Ngôn. Cuối cùng lại được tộc trưởng Hạ Phi Long ở bên xin giúp, Hạ Ngôn mới nhận lấy kim phiếu mười vạn kim tệ.
Sau khi Hạ Ngôn cầm kim phiếu, lão Mã mới thở dài một hơi, lại lấy ra một số thuốc bổ trân quý, nói là cho Tiểu Thanh tẩm bổ thân thể.
Nếu Hạ Ngôn đã cho qua chuyện ban ngày, tự nhiên cũng thuận thế nhận thuốc bổ này.
Cuối cùng lão Mã và tộc trưởng mới trước mặt Hạ Ngôn bàn chuyện xây lại Tụ Tiên Lâu.
Trước khi gặp Hạ Ngôn, lão Mã đã từng đề cập với tộc trưởng Hạ Phị Long về chuyện xây dựng lại Tụ Tiên Lâu, tuy nhiên Hạ Phi Long chỉ cười cười nói:
-Chuyện này còn cần Hạ Ngôn gật đầu đồng ý mới được.
Lão Mã liên tục lau mồ hôi nói:
-Hẳn là vậy, hẳn là vậy!
Hạ Ngôn đối với chuyện xây dựng lại Tụ Tiên Lâu cũng không có ý kiến gì. Chuyện này, hắn coi như đã trôi qua.
Từ tiểu viện Hạ Ngôn rời đi, lão Mã mới chính thức thở phào một hơi.
Tuy rằng Mã Tang bị chặt đứt một cánh tay nhưng mạng nhỏ cuối cùng cũng giữ được. Hơn nữa, Tụ Tiên Lâu còn có thể xây dựng lại ở phường thị Hạ gia, quan hệ cùng Hạ gia cũng không xa cách nhiều.
Có thể cùng Hạ gia giữ loại quan hệ mật thiết này, đây mới là chuyện quan trọng nhất!
Hạ Ngôn ngồi xếp bằng trên giường lớn, khoanh chân đả tọa, lòng bàn tay hướng lên trên, hai mắt hơi nhắm, lưng thẳng tắp.
Từ trong Tụ Linh Huyệt của Hạ Ngôn, từng tia linh lực không ngừng thẩm thấu đến từng kinh mạch cốt cách toàn thân.
Linh lực mang theo tia sáng không ngừng tẩm bổ toàn thân Hạ Ngôn. Hắn thậm chí có thể cảm giác được loại linh lực này đối với thân thể mang đến chỗ tốt thật lớn. Bởi vì hắn cảm giác kinh mạch, cốt cách, máu thịt đều không ngừng được linh lực làm dịu mà trở nên mạnh mẽ, cứng cỏi!
"Nếu nội lực hoàn toàn chuyển hoá thành linh lực, điểm sáng từ Tụ Linh Huyệt phóng ra sẽ càng dày đặc, như vậy sẽ có hiệu quả thế nào đây" Hạ Ngôn vận dụng ra Linh La tâm pháp dẫn đường cho linh lực chậm rãi chạy trong kinh mạch.
Đồng thời Hạ Ngôn cũng đang tiếp tục dung hợp bí tịch Nhân cấp "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng".
Từ sau trận chiến với Tây Xuyên ở Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, độ cứng cỏi tinh thần lực của Hạ Ngôn dường như lại được tăng cường. Tiến độ dung hợp vốn trì trệ lại có tiến triển mới. Hiện tại, "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng" đã bị Hạ Ngôn dung hợp khoảng bảy mươi phần trăm.
Đến tháng chín hẳn là có thể dung hợp hoàn toàn.
Lúc này Hạ Ngôn có thể phát huy uy lực võ kĩ khoảng một trăm sáu mươi độ. Đợi sau khi dung hợp hoàn toàn "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng" hẳn là có thể phát huy uy lực võ kĩ ba trăm độ. Chỉ là Hạ Ngôn hiện tại, linh lực cũng chỉ đủ cho hắn sử dụng võ kĩ một, hai lần.
Đương nhiên, đơi đến khi nội lực chuyển hoá hoàn toàn thành linh lực, là có thể không cần cố hết sức để dùng linh lực sử dụng võ kĩ. Như vậy, uy lực võ kĩ càng thêm mạnh mẽ.
Như Linh sư sơ kì Tây Xuyên, có thể phát ra uy lực võ kĩ ba trăm độ. Hạ Ngôn thầm nghĩ:"Nếu ta trở thành Linh sư sơ kỳ đỉnh phong, như vậy mạnh nhất có thể phát huy uy lực bao nhiêu nhỉ?"
Thời gian yên lặng trôi qua!
***
Phòng đấu giá thành Ngọc Thuỷ!
Buổi sáng ngày hôm nay, hội đấu giá phòng đấu giá chính thức cử hành!
Bởi vì điều kiện cần thiết để vào hội trường đấu giá có vẻ hà khắc cho nên người bình thường khó mà tiến vào. Muốn đi vào hội trường đấu giá tầng hai phải nộp một vạn kim tệ tiền thế chấp.
Sau khi ở hội trường mua vật phẩm đấu giá, nếu cuối cùng không có tiền trả hoặc từ chối bỏ kim tệ ra mua, như vậy tiền thế chấp cũng không trả lại. Nguyên nhân chính là vì hạn chế như vậy, cho nên vật phẩm đấu giá của phòng đấu giá, người mua đều sẽ trả đủ kim tệ.
Chuyện ác ý đấu giá, gần như sẽ không xuất hiện.
Hạ Ngôn ăn mặc thành bộ dạng Linh La tới phòng đấu giá, lúc này tầng hai phòng đấu giá đã tụ tập hơn trăm người. Nhưng người này, không có ai là nhân vật bình thường.
Trong số những người này, không phải tất cả đều là danh nhân thành Ngọc Thuỷ, còn có một số thương nhân nổi tiếng ở trong trấn cấp dưới của thành Ngọc Thuỷ, thậm chí có mấy nhân vật trong vài quận thành ngang cấp thành Ngọc Thuỷ.
Bởi vì tính đặc thù của hội đấu giá nên một số người sẽ xuất phát trước mấy ngày, tham gia hội đấu giá thành thị khác tổ chức. Mỗi lần hội đấu giá bình thường đều sẽ có kỳ trân quý hiếm khác nhau xuất hiện, cho nên điều này có thể hấp dẫn nhiều người tới đấu giá.
Hạ Ngôn đến cũng không kinh động bao nhiêu người. Hắn tìm một góc hẻo lánh trong hội trường ngồi xuống, chờ hội đấu giá chính thức bắt đầu.
Trong hội trường cũng có một số người quen biết lẫn nhau, đều thấp giọng chào hỏi lẫn nhau. Ánh mắt Hạ Ngôn như điện đảo qua một vòng, khoé miệng cong lên. Hiện tại, trong phòng cũng có không ít người hắn quen biết. Chấp sự Thánh đường thành Ngọc Thuỷ cũng đến đông đủ. Những người này đương nhiên là ngồi ở vị trí hàng đầu tiên phòng.
Lắc đầu, Hạ Ngôn thu hồi ánh mắt.
-Linh La?
Đột nhiên ở bên cạnh truyền đến một giọng nói ngọt ngào.
Hạ Ngôn chuyển mắt nhìn sang, quả nhiên là Nhã Phân đứng ở gần đó. Hôm nay Nhã Phân không hề mặc lễ phục mà mặc một bộ váy dài thanh lịch, thoạt nhìn có một vẻ đặc sắc khác lạ.
Lúc này Hạ Ngôn mới ngửi thấy một mùi thơm đặc biệt, xem ra Nhã Phân cũng vừa mới vào trong hội trường.
Ánh mắt Nhã Phân lộ vẻ vui sướng, nàng cũng không nghĩ tới trong này lại gặp Linh La.
-Linh La, ngươi như thế nào cũng ở phòng đấu giá vậy?
Nhã Phân kinh ngạc nói, hai mắt sáng ngời. Gót sen bước lên vài bước, tới nơi càng gần Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn cười cười nói:
-Ta muốn mua một số đồ vật. Tiểu thư Nhã Phân thì sao?
Nhã Phân quyến rũ cười nói:
-Ta chỉ tuỳ tiện tới xem, nếu gặp đồ vật có hứng thú, cũng có thể sẽ mua. Nhưng nếu giá cả quá quý, vậy ta cũng không mua nổi.
Lúc này một số người trong hội trường đã chú ý tới Nhã Phân cùng Linh La ở trong góc.
Nếu chỉ có mình Hạ Ngôn ngồi trong góc này có lẽ không khiến người khác chú ý, nhưng Nhã Phân xuất hiện thì lại khác.
Bao gồm rất nhiều người của thành trân và quận thành khác đều nhận biết Nhã Phân!
Tuy nhiên những người này tuy nhìn thấy Linh La cùng Nhã Phân cũng đều coi như không thấy. Danh tiếng Linh La ở Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến khiến rất nhiều người kính sợ trong lòng, tự nhiên sẽ không muốn tìm Linh La gây phiền toái. Hơn nữa, hiện tại ở phòng đấu giá, mọi người đều tới đây vì đấu giá một số vật phẩm quý hiếm.
Nghe Nhã Phân nói vậy, Hạ Ngôn liền lắc đầu cười:
-Ta không tin còn có đồ vật gì tiểu thư Nhã Phân không mua nổi.
-Haizzz.
Nhã Phân khẽ thởi dài, ngón tay tinh tế như bạch ngọc chỉ vào ghế ngồi cạnh Hạ Ngôn:
-Ta có thể ngồi đây không?
Hạ Ngôn liền nói:
-Tiểu thư Nhã Phân xin cứ tự nhiên.
Nhã Phân khẽ nhấc chân, bước lên bậc thang, ngồi cạnh Hạ Ngôn. Đôi mắt đẹp thi thoảng lại chuyển động nhìn Hạ Ngôn.
Trên mặt Hạ Ngôn cũng hơi đỏ, thầm nghĩ:"May là đội mặt nạ, bằng không cũng không biết làm gì bây giờ! Nhã Phân này, thực là yêu tinh mà!"
Đang lúc trong lòng Hạ Ngôn nghĩ linh tinh, đột nhiên ở bên cạnh truyền tới giọng nói thấp trầm:
-Nhã Phân, làm sao nàng lại ngồi ở đây? Ha ha! Ta tìm nàng đã nửa ngày rồi đó.
Hạ Ngôn thuận thế nhìn, thấy một người trẻ tuổi khoảng hai mươi, ăn mặc hết sức hoa lệ, trên người đeo một viên bảo thạch màu lam, lập loè phát sáng, vừa nhìn là biết giá trị xa xỉ.
Tuy nhiên Hạ Ngôn thấy người này có chút lạ mắt, trong thành Ngọc Thuỷ, Hạ Ngôn dường như cũng không nhớ rõ đã gặp người này ở đâu.
Nhã Phân nhìn thấy người này, đôi mày lá liễu không khỏi cau lại, tuy nhiên sau đó lại cười nói:
-Nguyên lai Hứa công tử. Không ngờ Hứa công tử lại từ thành Hoa Thanh chạy tới đây, lần đấu giá này có cái gì gợi sự hứng thú của công tử sao?
Thấy biểu hiện của Nhã Phân, Hạ Ngôn liên biết thân phận của Hứa công tử này không nhỏ. Bằng không, Nhã Phân cũng sẽ không miên cưỡng cười với một người của thành Hoa Thanh. Hơn nữa, trước kia nhất định đã từng quen biết!
Thành Hoa Thanh cách xa thành Ngọc Thuỷ, xe ngựa tốc độ bình thường phải mất ba bốn ngày mới có thể tới nơi.
Da mạt Hứa công tử kia khẽ co giật, ha ha cười nói:
-Hứa mỗ quả thật thích một món đồ, tuy nhiên là một món vật phẩm đấu giá mà thôi. Mà tiểu thư Nhã Phân này, từ lần trước chia tay, Hứa mỗ đêm không thể ngủ, cả ngày đều nhớ tới Nhã Phân tiểu thư. Cho nên đúng dịp thành Ngọc Thuỷ tổ chức đấu giá liền tới đây.
Lúc nói chuyên, Hứa công tử này cũng thầm đánh giá Hạ Ngôn, thấy Hạ Ngôn mặc trang phục bình thường, trong mắt lộ vẻ khinh miệt. Tuy nhiên thấy Nhã Phân không ngờ ngồi cạnh Hạ Ngôn, trong lòng liền có chút tức giận.
-Hứa công tử nói đùa rồi!
Nhã Phân vội vang cười nói:
- Hứa công tử! Bán đấu giá sắp bắt đầu rồi, ngài hẳn là nhanh lên phía trước ngồi đi.
Nhã Phân chỉ vào vị trí trước khách khí nói.
Hứa công tử kia lại kiên định lắc đầu:
-Tiểu thư Nhã Phân ngồi ở đây, Hứa mỗ đương nhiên cũng muốn ngồi chỗ này. Có thể cùng Nhã Phân tiểu thư ngồi cùng một chỗ, tinh thần cũng sảng khoái!
Hứa công tử làm một bộ mặt dạn mày dày nói.
-Tiểu thư Nhã Phân, thấy nàng cùng vị tiên sinh này có vẻ rất quen thuộc, không biết vị tiên sinh này xưng hô như thế nào?
Hứa công tử nhìn Hạ Ngôn, cười lạnh nói.
Nhã Phân cười khúc khích, trong mắt hiện vẻ giảo hoạt. Hạ Ngôn lại nhíu mày, hắn vốn không muốn để ý đến Hứa công tử này. Tuy nhiên, trước mắt xem ra không để ý cũng không xong.
Nhã Phân giảo hoạt cười, giọng giòn tan:
-Vị này là Linh La tiên sinh. Hứa công tử, ngài cùng Linh La tiên sinh đều là thanh niên tuấn tài hiếm có, hẳn nên là làm quen.
Buổi tối, lão Mã đích thân mang theo kim phiếu mười vạn kim tệ tới tộc trưởng Hạ gia, cũng từ tộc trưởng Hạ Phi Long dẫn lão đến tiểu viện của Hạ Ngôn nhận sai. Hơn nữa cũng thề sẽ quản nghiêm con trai mình.
Biểu tình thống khổ, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng khóc lóc kể lể thiếu chút nữa quỳ xuống trước mặt Hạ Ngôn. Cuối cùng lại được tộc trưởng Hạ Phi Long ở bên xin giúp, Hạ Ngôn mới nhận lấy kim phiếu mười vạn kim tệ.
Sau khi Hạ Ngôn cầm kim phiếu, lão Mã mới thở dài một hơi, lại lấy ra một số thuốc bổ trân quý, nói là cho Tiểu Thanh tẩm bổ thân thể.
Nếu Hạ Ngôn đã cho qua chuyện ban ngày, tự nhiên cũng thuận thế nhận thuốc bổ này.
Cuối cùng lão Mã và tộc trưởng mới trước mặt Hạ Ngôn bàn chuyện xây lại Tụ Tiên Lâu.
Trước khi gặp Hạ Ngôn, lão Mã đã từng đề cập với tộc trưởng Hạ Phị Long về chuyện xây dựng lại Tụ Tiên Lâu, tuy nhiên Hạ Phi Long chỉ cười cười nói:
-Chuyện này còn cần Hạ Ngôn gật đầu đồng ý mới được.
Lão Mã liên tục lau mồ hôi nói:
-Hẳn là vậy, hẳn là vậy!
Hạ Ngôn đối với chuyện xây dựng lại Tụ Tiên Lâu cũng không có ý kiến gì. Chuyện này, hắn coi như đã trôi qua.
Từ tiểu viện Hạ Ngôn rời đi, lão Mã mới chính thức thở phào một hơi.
Tuy rằng Mã Tang bị chặt đứt một cánh tay nhưng mạng nhỏ cuối cùng cũng giữ được. Hơn nữa, Tụ Tiên Lâu còn có thể xây dựng lại ở phường thị Hạ gia, quan hệ cùng Hạ gia cũng không xa cách nhiều.
Có thể cùng Hạ gia giữ loại quan hệ mật thiết này, đây mới là chuyện quan trọng nhất!
Hạ Ngôn ngồi xếp bằng trên giường lớn, khoanh chân đả tọa, lòng bàn tay hướng lên trên, hai mắt hơi nhắm, lưng thẳng tắp.
Từ trong Tụ Linh Huyệt của Hạ Ngôn, từng tia linh lực không ngừng thẩm thấu đến từng kinh mạch cốt cách toàn thân.
Linh lực mang theo tia sáng không ngừng tẩm bổ toàn thân Hạ Ngôn. Hắn thậm chí có thể cảm giác được loại linh lực này đối với thân thể mang đến chỗ tốt thật lớn. Bởi vì hắn cảm giác kinh mạch, cốt cách, máu thịt đều không ngừng được linh lực làm dịu mà trở nên mạnh mẽ, cứng cỏi!
"Nếu nội lực hoàn toàn chuyển hoá thành linh lực, điểm sáng từ Tụ Linh Huyệt phóng ra sẽ càng dày đặc, như vậy sẽ có hiệu quả thế nào đây" Hạ Ngôn vận dụng ra Linh La tâm pháp dẫn đường cho linh lực chậm rãi chạy trong kinh mạch.
Đồng thời Hạ Ngôn cũng đang tiếp tục dung hợp bí tịch Nhân cấp "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng".
Từ sau trận chiến với Tây Xuyên ở Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, độ cứng cỏi tinh thần lực của Hạ Ngôn dường như lại được tăng cường. Tiến độ dung hợp vốn trì trệ lại có tiến triển mới. Hiện tại, "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng" đã bị Hạ Ngôn dung hợp khoảng bảy mươi phần trăm.
Đến tháng chín hẳn là có thể dung hợp hoàn toàn.
Lúc này Hạ Ngôn có thể phát huy uy lực võ kĩ khoảng một trăm sáu mươi độ. Đợi sau khi dung hợp hoàn toàn "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng" hẳn là có thể phát huy uy lực võ kĩ ba trăm độ. Chỉ là Hạ Ngôn hiện tại, linh lực cũng chỉ đủ cho hắn sử dụng võ kĩ một, hai lần.
Đương nhiên, đơi đến khi nội lực chuyển hoá hoàn toàn thành linh lực, là có thể không cần cố hết sức để dùng linh lực sử dụng võ kĩ. Như vậy, uy lực võ kĩ càng thêm mạnh mẽ.
Như Linh sư sơ kì Tây Xuyên, có thể phát ra uy lực võ kĩ ba trăm độ. Hạ Ngôn thầm nghĩ:"Nếu ta trở thành Linh sư sơ kỳ đỉnh phong, như vậy mạnh nhất có thể phát huy uy lực bao nhiêu nhỉ?"
Thời gian yên lặng trôi qua!
***
Phòng đấu giá thành Ngọc Thuỷ!
Buổi sáng ngày hôm nay, hội đấu giá phòng đấu giá chính thức cử hành!
Bởi vì điều kiện cần thiết để vào hội trường đấu giá có vẻ hà khắc cho nên người bình thường khó mà tiến vào. Muốn đi vào hội trường đấu giá tầng hai phải nộp một vạn kim tệ tiền thế chấp.
Sau khi ở hội trường mua vật phẩm đấu giá, nếu cuối cùng không có tiền trả hoặc từ chối bỏ kim tệ ra mua, như vậy tiền thế chấp cũng không trả lại. Nguyên nhân chính là vì hạn chế như vậy, cho nên vật phẩm đấu giá của phòng đấu giá, người mua đều sẽ trả đủ kim tệ.
Chuyện ác ý đấu giá, gần như sẽ không xuất hiện.
Hạ Ngôn ăn mặc thành bộ dạng Linh La tới phòng đấu giá, lúc này tầng hai phòng đấu giá đã tụ tập hơn trăm người. Nhưng người này, không có ai là nhân vật bình thường.
Trong số những người này, không phải tất cả đều là danh nhân thành Ngọc Thuỷ, còn có một số thương nhân nổi tiếng ở trong trấn cấp dưới của thành Ngọc Thuỷ, thậm chí có mấy nhân vật trong vài quận thành ngang cấp thành Ngọc Thuỷ.
Bởi vì tính đặc thù của hội đấu giá nên một số người sẽ xuất phát trước mấy ngày, tham gia hội đấu giá thành thị khác tổ chức. Mỗi lần hội đấu giá bình thường đều sẽ có kỳ trân quý hiếm khác nhau xuất hiện, cho nên điều này có thể hấp dẫn nhiều người tới đấu giá.
Hạ Ngôn đến cũng không kinh động bao nhiêu người. Hắn tìm một góc hẻo lánh trong hội trường ngồi xuống, chờ hội đấu giá chính thức bắt đầu.
Trong hội trường cũng có một số người quen biết lẫn nhau, đều thấp giọng chào hỏi lẫn nhau. Ánh mắt Hạ Ngôn như điện đảo qua một vòng, khoé miệng cong lên. Hiện tại, trong phòng cũng có không ít người hắn quen biết. Chấp sự Thánh đường thành Ngọc Thuỷ cũng đến đông đủ. Những người này đương nhiên là ngồi ở vị trí hàng đầu tiên phòng.
Lắc đầu, Hạ Ngôn thu hồi ánh mắt.
-Linh La?
Đột nhiên ở bên cạnh truyền đến một giọng nói ngọt ngào.
Hạ Ngôn chuyển mắt nhìn sang, quả nhiên là Nhã Phân đứng ở gần đó. Hôm nay Nhã Phân không hề mặc lễ phục mà mặc một bộ váy dài thanh lịch, thoạt nhìn có một vẻ đặc sắc khác lạ.
Lúc này Hạ Ngôn mới ngửi thấy một mùi thơm đặc biệt, xem ra Nhã Phân cũng vừa mới vào trong hội trường.
Ánh mắt Nhã Phân lộ vẻ vui sướng, nàng cũng không nghĩ tới trong này lại gặp Linh La.
-Linh La, ngươi như thế nào cũng ở phòng đấu giá vậy?
Nhã Phân kinh ngạc nói, hai mắt sáng ngời. Gót sen bước lên vài bước, tới nơi càng gần Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn cười cười nói:
-Ta muốn mua một số đồ vật. Tiểu thư Nhã Phân thì sao?
Nhã Phân quyến rũ cười nói:
-Ta chỉ tuỳ tiện tới xem, nếu gặp đồ vật có hứng thú, cũng có thể sẽ mua. Nhưng nếu giá cả quá quý, vậy ta cũng không mua nổi.
Lúc này một số người trong hội trường đã chú ý tới Nhã Phân cùng Linh La ở trong góc.
Nếu chỉ có mình Hạ Ngôn ngồi trong góc này có lẽ không khiến người khác chú ý, nhưng Nhã Phân xuất hiện thì lại khác.
Bao gồm rất nhiều người của thành trân và quận thành khác đều nhận biết Nhã Phân!
Tuy nhiên những người này tuy nhìn thấy Linh La cùng Nhã Phân cũng đều coi như không thấy. Danh tiếng Linh La ở Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến khiến rất nhiều người kính sợ trong lòng, tự nhiên sẽ không muốn tìm Linh La gây phiền toái. Hơn nữa, hiện tại ở phòng đấu giá, mọi người đều tới đây vì đấu giá một số vật phẩm quý hiếm.
Nghe Nhã Phân nói vậy, Hạ Ngôn liền lắc đầu cười:
-Ta không tin còn có đồ vật gì tiểu thư Nhã Phân không mua nổi.
-Haizzz.
Nhã Phân khẽ thởi dài, ngón tay tinh tế như bạch ngọc chỉ vào ghế ngồi cạnh Hạ Ngôn:
-Ta có thể ngồi đây không?
Hạ Ngôn liền nói:
-Tiểu thư Nhã Phân xin cứ tự nhiên.
Nhã Phân khẽ nhấc chân, bước lên bậc thang, ngồi cạnh Hạ Ngôn. Đôi mắt đẹp thi thoảng lại chuyển động nhìn Hạ Ngôn.
Trên mặt Hạ Ngôn cũng hơi đỏ, thầm nghĩ:"May là đội mặt nạ, bằng không cũng không biết làm gì bây giờ! Nhã Phân này, thực là yêu tinh mà!"
Đang lúc trong lòng Hạ Ngôn nghĩ linh tinh, đột nhiên ở bên cạnh truyền tới giọng nói thấp trầm:
-Nhã Phân, làm sao nàng lại ngồi ở đây? Ha ha! Ta tìm nàng đã nửa ngày rồi đó.
Hạ Ngôn thuận thế nhìn, thấy một người trẻ tuổi khoảng hai mươi, ăn mặc hết sức hoa lệ, trên người đeo một viên bảo thạch màu lam, lập loè phát sáng, vừa nhìn là biết giá trị xa xỉ.
Tuy nhiên Hạ Ngôn thấy người này có chút lạ mắt, trong thành Ngọc Thuỷ, Hạ Ngôn dường như cũng không nhớ rõ đã gặp người này ở đâu.
Nhã Phân nhìn thấy người này, đôi mày lá liễu không khỏi cau lại, tuy nhiên sau đó lại cười nói:
-Nguyên lai Hứa công tử. Không ngờ Hứa công tử lại từ thành Hoa Thanh chạy tới đây, lần đấu giá này có cái gì gợi sự hứng thú của công tử sao?
Thấy biểu hiện của Nhã Phân, Hạ Ngôn liên biết thân phận của Hứa công tử này không nhỏ. Bằng không, Nhã Phân cũng sẽ không miên cưỡng cười với một người của thành Hoa Thanh. Hơn nữa, trước kia nhất định đã từng quen biết!
Thành Hoa Thanh cách xa thành Ngọc Thuỷ, xe ngựa tốc độ bình thường phải mất ba bốn ngày mới có thể tới nơi.
Da mạt Hứa công tử kia khẽ co giật, ha ha cười nói:
-Hứa mỗ quả thật thích một món đồ, tuy nhiên là một món vật phẩm đấu giá mà thôi. Mà tiểu thư Nhã Phân này, từ lần trước chia tay, Hứa mỗ đêm không thể ngủ, cả ngày đều nhớ tới Nhã Phân tiểu thư. Cho nên đúng dịp thành Ngọc Thuỷ tổ chức đấu giá liền tới đây.
Lúc nói chuyên, Hứa công tử này cũng thầm đánh giá Hạ Ngôn, thấy Hạ Ngôn mặc trang phục bình thường, trong mắt lộ vẻ khinh miệt. Tuy nhiên thấy Nhã Phân không ngờ ngồi cạnh Hạ Ngôn, trong lòng liền có chút tức giận.
-Hứa công tử nói đùa rồi!
Nhã Phân vội vang cười nói:
- Hứa công tử! Bán đấu giá sắp bắt đầu rồi, ngài hẳn là nhanh lên phía trước ngồi đi.
Nhã Phân chỉ vào vị trí trước khách khí nói.
Hứa công tử kia lại kiên định lắc đầu:
-Tiểu thư Nhã Phân ngồi ở đây, Hứa mỗ đương nhiên cũng muốn ngồi chỗ này. Có thể cùng Nhã Phân tiểu thư ngồi cùng một chỗ, tinh thần cũng sảng khoái!
Hứa công tử làm một bộ mặt dạn mày dày nói.
-Tiểu thư Nhã Phân, thấy nàng cùng vị tiên sinh này có vẻ rất quen thuộc, không biết vị tiên sinh này xưng hô như thế nào?
Hứa công tử nhìn Hạ Ngôn, cười lạnh nói.
Nhã Phân cười khúc khích, trong mắt hiện vẻ giảo hoạt. Hạ Ngôn lại nhíu mày, hắn vốn không muốn để ý đến Hứa công tử này. Tuy nhiên, trước mắt xem ra không để ý cũng không xong.
Nhã Phân giảo hoạt cười, giọng giòn tan:
-Vị này là Linh La tiên sinh. Hứa công tử, ngài cùng Linh La tiên sinh đều là thanh niên tuấn tài hiếm có, hẳn nên là làm quen.