Lão Công Dục Cầu Bất Mãn
Chương 44
Cao Nghị đang ngập một bên đầu v*, hàm hồ nói: "Cần gì phải kìm nén, bây giờ đã tối khuya, hai người bọn họ đã sớm ngủ say rồi."
Mạn Nhu lại mếu máo muốn khóc, Cao Nghị thấy thế bất đắc dĩ lên tiếng: "Hiện tại đã 3 giờ rưỡi khuya, chị của anh anh hiểu rất rõ, đã ngủ rồi thì ngay cả trời sập cũng không tỉnh, em cứ yên tâm đi."
Mạn Nhu thở dài nhẹ nhõm một hơi, ngay sau đó lại nghĩ đến Tào Tiểu Hà cũng đang ngủ ở phòng cách vách, vội nói: "Nhưng còn một người nữa mà."
Cao Nghị nghe vậy nheo mắt lại như đang suy tư gì đó rồi bỗng nhiên nở nụ cười.
Mạn Nhu thấy anh như vậy, nhịn không được mà run rẩy.
Lúc trước chỉ cần Cao Nghị lộ ra biểu tình như vậy thì có thể hiểu là anh đã nghĩ ra một chuyện không tốt nào đó. Cô rất sợ những chuyện ngoài sức tưởng tượng đó.
Nhưng mà Cao Nghị đã ở trên giường thì mặc kệ mọi sự cự tuyệt. Anh cởi nút áo ngực trên người cô, hai luồng nhũ thịt không có nội y trói buộc lập tức nảy lên.
Cao Nghị cúi đầu, đem cả khuôn mặt chôn trước ngực cô, hít sâu một hơi, nhìn cô chớp chớp mắt, "Bà xã, có muốn anh cởi trói cho em không?"
Mạn Nhu cẩn thận gật đầu, hai tay bị trói rất khó chịu.
Cao Nghị cười cười: "Được thôi, chẳng qua lát nữa em phải nghe anh nói, anh kêu em nói cái gì thì em phải nói cái đó."
Mạn Nhu: "..." Hiện tại hối hận còn kịp không?
Cao Nghị đưa tay cởi mảnh vải trói buộc cô. Hai cánh tay bị trói hồi lâu đều đã nhức mỏi. Anh xoa nắn cho cô vài cái, đem nội y treo ở cánh tay cởi ra ném quá một bên.
Trong quá trình nắn bóp, anh nhẹ nhàng lật người cô lại, thay đổi tư thế, để cô quỳ ghé vào đầu giường.
Cặp mông vểnh nhếch lên, lộ ra hoa huy*t bị cắm đến đỏ bừng còn đang chảy ra d*m thủy, cúc hoa phía trên cũng ướt đẫm, lây dính bọt biển màu trắng ngà.
Cao Nghị vuốt ve bờ mông trắng nõn vài cái sau đó đỡ lấy côn th*t thong thả cắm vào.
Cả cơ thể cao lớn của anh đè lên người Mạn Nhu, đem thân thể nhỏ nhắn của người phụ nữ bao bọc lấy.
Cao Nghị ngậm lấy vành tai cô, nhỏ giọng nói vài câu.
Mạn Nhu nghe xong thì cắn chặt môi, trên mặt lộ ra biểu tình phản kháng.
Sau khi bị côn th*t đỉnh lộng mấy chục cái thì Mạn Nhu mới biết nếu cô không làm theo, không biết lát nữa anh sẽ chèn ép cô đến mức nào nữa, vì thế cô chỉ có thể thỏa hiệp.
Lúc này Cao Nghị mới vừa lòng đưa tay xoa hai nhũ thịt đầy đặn, vuốt ve thành đủ loại hình dạng, ngón tay nắm lấy núm v* vân vê, chơi đùa.
Côn th*t phía dưới nhanh chóng ra vào trong hoa huy*t, Mạn Nhu hít sâu một hơi, nhỏ giọng xấu hổ nói: "Ông xã, cắm... muốn cắm sâu hơn nữa."
Cô nói lắp bắp một câu như đang đọc.
Cao Nghị có chút bất mãn, côn th*t đâm thật mạnh vào làm Mạn Nhu hét lên một tiếng, không ngừng nói: "Ông xã, em sai rồi." Cao Nghị nói: "Vừa rồi anh nói cái gì?"
Mạn Nhu lại mếu máo muốn khóc, Cao Nghị thấy thế bất đắc dĩ lên tiếng: "Hiện tại đã 3 giờ rưỡi khuya, chị của anh anh hiểu rất rõ, đã ngủ rồi thì ngay cả trời sập cũng không tỉnh, em cứ yên tâm đi."
Mạn Nhu thở dài nhẹ nhõm một hơi, ngay sau đó lại nghĩ đến Tào Tiểu Hà cũng đang ngủ ở phòng cách vách, vội nói: "Nhưng còn một người nữa mà."
Cao Nghị nghe vậy nheo mắt lại như đang suy tư gì đó rồi bỗng nhiên nở nụ cười.
Mạn Nhu thấy anh như vậy, nhịn không được mà run rẩy.
Lúc trước chỉ cần Cao Nghị lộ ra biểu tình như vậy thì có thể hiểu là anh đã nghĩ ra một chuyện không tốt nào đó. Cô rất sợ những chuyện ngoài sức tưởng tượng đó.
Nhưng mà Cao Nghị đã ở trên giường thì mặc kệ mọi sự cự tuyệt. Anh cởi nút áo ngực trên người cô, hai luồng nhũ thịt không có nội y trói buộc lập tức nảy lên.
Cao Nghị cúi đầu, đem cả khuôn mặt chôn trước ngực cô, hít sâu một hơi, nhìn cô chớp chớp mắt, "Bà xã, có muốn anh cởi trói cho em không?"
Mạn Nhu cẩn thận gật đầu, hai tay bị trói rất khó chịu.
Cao Nghị cười cười: "Được thôi, chẳng qua lát nữa em phải nghe anh nói, anh kêu em nói cái gì thì em phải nói cái đó."
Mạn Nhu: "..." Hiện tại hối hận còn kịp không?
Cao Nghị đưa tay cởi mảnh vải trói buộc cô. Hai cánh tay bị trói hồi lâu đều đã nhức mỏi. Anh xoa nắn cho cô vài cái, đem nội y treo ở cánh tay cởi ra ném quá một bên.
Trong quá trình nắn bóp, anh nhẹ nhàng lật người cô lại, thay đổi tư thế, để cô quỳ ghé vào đầu giường.
Cặp mông vểnh nhếch lên, lộ ra hoa huy*t bị cắm đến đỏ bừng còn đang chảy ra d*m thủy, cúc hoa phía trên cũng ướt đẫm, lây dính bọt biển màu trắng ngà.
Cao Nghị vuốt ve bờ mông trắng nõn vài cái sau đó đỡ lấy côn th*t thong thả cắm vào.
Cả cơ thể cao lớn của anh đè lên người Mạn Nhu, đem thân thể nhỏ nhắn của người phụ nữ bao bọc lấy.
Cao Nghị ngậm lấy vành tai cô, nhỏ giọng nói vài câu.
Mạn Nhu nghe xong thì cắn chặt môi, trên mặt lộ ra biểu tình phản kháng.
Sau khi bị côn th*t đỉnh lộng mấy chục cái thì Mạn Nhu mới biết nếu cô không làm theo, không biết lát nữa anh sẽ chèn ép cô đến mức nào nữa, vì thế cô chỉ có thể thỏa hiệp.
Lúc này Cao Nghị mới vừa lòng đưa tay xoa hai nhũ thịt đầy đặn, vuốt ve thành đủ loại hình dạng, ngón tay nắm lấy núm v* vân vê, chơi đùa.
Côn th*t phía dưới nhanh chóng ra vào trong hoa huy*t, Mạn Nhu hít sâu một hơi, nhỏ giọng xấu hổ nói: "Ông xã, cắm... muốn cắm sâu hơn nữa."
Cô nói lắp bắp một câu như đang đọc.
Cao Nghị có chút bất mãn, côn th*t đâm thật mạnh vào làm Mạn Nhu hét lên một tiếng, không ngừng nói: "Ông xã, em sai rồi." Cao Nghị nói: "Vừa rồi anh nói cái gì?"