Làm Thế Nào Để Chế Ngự Kẻ Địch Là Bạn Cùng Phòng Đây
Chương 43: Thế giới hai người
Du Thuật cắt tóc, tóc cắt sát tai nên không còn che đi vành tai tinh xảo của cậu nữa, tóc mái cũng cắt ngắn, lộ ra đôi mày và đôi mắt thanh tú.
Lúc này, cậu có chút xấu hổ khi nói chuyện với người đàn ông trước mặt.
Giang Ác Lan, cha của Giang Đạp Ca.
Chuyện của hai người họ không giấu giếm được ông, sự thay đổi của Giang Đạp Ca quá đột ngột và quá mức rõ ràng, làm sao một người cha có thể không nhận ra, may mắn là nhà Giang Đạp Ca còn có hai người anh trai, Giang Ác Lan đã chấp nhận hai người họ mà không gặp khó khăn gì trong việc nối dỗi cho nhà họ Giang.
(*tính để tía cho dui dẻ á mấy má kkk)
Du Thuật cảm thấy rằng những phiền não của mình là không cần thiết.
Giang Đạp Ca xách vali đi xuống lầu nói: "Đi thôi."
Giang Ác Lan ngồi vào ghế lái: "Du Thuật, cho cha địa chỉ của hai bạn học còn lại."
"Vâng ạ!"
Tạ Húc và Lộ Nguyên nhìn chiếc xe sang trọng đậu trước mặt họ, thất thần nhìn nhau.
"Mau lên đi." Giang Đạp Ca xuống xe giúp bọn họ xách hành lý.
Bốn người họ cũng chọn trường đại học ở thành phố này, nhưng họ lại không phát hiện ra rằng mình học cùng trường cho đến khi thông báo được gửi đến, Tạ Húc và Lộ Nguyên không ở cùng họ mà hai họ chọn ở đối diện với Giang Đạp Ca khi họ thuê nhà, họ còn phải lo cho họ mà.
Sau khi cùng nhau thu dọn đồ đạc xong xuôi, Giang Đạp Ca cuối cùng cũng được tự do rãnh rỗi nằm trong phòng ngủ.
"Mau đứng lên, quần áo của anh rất là dơ luôn á." Du Thuật muốn kéo Giang Đạp Ca đứng dậy, Giang Đạp Ca lại quang minh chính đại kéo cậu vào lòng, đè cậu ở trên giường.
"Anh muốn......"
"Đừng, anh đừng muốn cái gì hết." Du Thuật đỏ mặt nói, kỳ nghỉ hè bọn họ mặc dù có thể gặp nhau, nhưng trước khi có kết quả, bọn họ còn đang bận chọn nguyện vọng, hai người cũng không có tâm trạng nghĩ đến mấy chuyện khác, bây giờ mọi chuyện đều đã êm xuôi nên phải đến đòi nợ nhau chứ.
Du Thuật từ chối làm này làm kia với Giang Đạp Ca, nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn nép vào vòng tay hắn trong khi trên miệng lại nói rằng cậu không muốn làm.
Giang Đạp Ca hôn lên mắt cậu: "Chớp mắt một cái coi như em từ chối, chớp mắt hai cái anh sẽ coi như em đồng ý."
Du Thuật vội vàng chớp mắt hai cái, sau đó nhắm chặt mắt lại để không nhìn thấy ánh mắt buồn cười của Giang Đạp Ca.
Một nụ hôn ấm áp rơi xuống môi cậu, hôn từng chút từng chút một, dần dần hé mở đôi môi đang khép chặt, Du Thuật cắn răng tiếp nhận sự cướp đoạt mạnh bạo của đối phương, trong kỳ thi tuyển sinh đại học, việc họ làm mỗi ngày nhiều nhất chính là hôn nhau. Hai chỗ chính là nhà vệ sinh ở lớp tự học buổi tối và trên sân thượng vào giờ nghỉ trưa, thỉnh thoảng cũng sẽ hôn trộm những lúc không ai để ý.
Khoảng cách của hai người rất gần, đầu lưỡi Giang Đạp Ca nhẹ nhàng bao quanh, mạnh mẽ khám phá mọi ngóc ngách, đôi môi tươi mát ẩm ướt dính đầy nước bọt, ở chỗ giao nhau phát ra tiếng triền miên va chạm. Giang Đạp Ca luồn tay vào trong chiếc áo thun rộng rãi, dường như lơ đãng mà vuốt ve đầu v*, tay còn lại đặt trên eo cậu, như đang hứng tình mà có cảm giác cọ sát vào nhau, Du Thuật chủ động cởi quần áo của Giang Đạp Ca, đôi bàn tay từng đặt trên những trang giấy để luyện đề thi đang nắm chặt lấy nhau, hơi lạnh trên đầu ngón tay của Du Thuật nhanh chóng được nằm gọn trong đôi bàn tay rộng lớn của Giang Đạp Ca mà sưởi ấm.
Giang Đạp Ca dùng sức lật người, nắm lấy góc áo mở ra, lộ ra bộ ngực trắng nõn hồng hào trước mắt hắn, dục vọng trong ánh mắt Giang Đạp Ca càng ngày càng sâu thẳm, cúi đầu liếm đầu v* của Du Thuật.
"A... ưm... bên phải..." Du Thuật nắm lấy tay hắn nhéo núm vú bị bỏ quên, ưỡn ngực lên như muốn hiến tế vật phẩm này cho Giang Đạp Ca.
Quần lót đã dính đầy nước dâm, chỉ cần một cái chạm và hôn đơn giản thôi cũng đủ khiến hai người nóng nảy cọ sát vào nhau, Giang Đạp Ca vừa cắn vừa hôn đầu v* bên trái cho đến khi núm vú sưng lên rất gợi tình mới buông ra, đầu lưỡi cũng men theo cái bụng đang nhấp nhô của cậu liếm thẳng một đường đến giữa hai chân cậu, bên trong chiếc quần màu xám mặc ở nhà của Du Thuật bị nước dâm của cậu làm cho ước một mảng lớn đã biến thành một màu đậm hơn, cho thấy bên dưới của cậu ẩm ướt và khao khát như thế nào.
Giang Đạp Ca cởi quần, từ từ dùng chóp mũi gãi nhẹ vào âm vật, trong khi Du Thuật lại lấy tay che mặt, cảm thấy vô cùng thẹn thùng xấu hổ.
Âm vật tinh tế giữa hai chân xấu hổ co rút lại, tràn đầy dục vọng ham muốn, Giang Đạp Ca liếm một cái lên miệng âm hộ.
Du Thuật giật nảy người, thút thít nói: "Không, không cần nữa..."
Giang Đạp Ca giả điếc bỏ ngoài tai, ngậm lấy âm vật trong miệng, dùng đầu lưỡi cào cấu, vừa liếm vừa cắn, mút mạnh trong khi Du Thuật kẹp chặt đầu hắn, giữa hai chân liên tục phát ra tiếng xì xì, bên trong điên cuồng tiết ra nước dâm. Giang Đạp Ca theo nước dâm mà đưa đầu lưỡi vào sâu hơn, chen chúc bên trong vách thịt đang kít chặt.
"A... Sướng quá... Sẽ hỏng mất" Du Thuật buộc phải tiếp nhận sự liếm láp của Giang Đạp Ca, toàn thân nhuốm hồng như cánh hoa đỏ thắm.
"Bắn! Sắp bắn rồi! Anh đừng liếm... Em bắn mất..." Du Thuật kẹp đầu Giang Đạp Ca, vòng chân qua người hắn cơ hồ đem mặt đối phương vùi vào giữa hai chân cậu, co giật mà phun ra đầy nước, vặn vẹo cơ thể tựa vào ngực hắn mà phát ra tiếng rên rỉ, cảm nhận khoái cảm sung sướng đã mất từ lâu.
Lộ Nguyên: (Đứng trước cửa ngập ngừng) Nên gõ cửa nữa hay không?
Tạ Húc: (đỏ mặt khi nghe) Gõ cửa đi chú à, lẽ ra chú không nên chọn phòng đối diện với hai người họ.
Lúc này, cậu có chút xấu hổ khi nói chuyện với người đàn ông trước mặt.
Giang Ác Lan, cha của Giang Đạp Ca.
Chuyện của hai người họ không giấu giếm được ông, sự thay đổi của Giang Đạp Ca quá đột ngột và quá mức rõ ràng, làm sao một người cha có thể không nhận ra, may mắn là nhà Giang Đạp Ca còn có hai người anh trai, Giang Ác Lan đã chấp nhận hai người họ mà không gặp khó khăn gì trong việc nối dỗi cho nhà họ Giang.
(*tính để tía cho dui dẻ á mấy má kkk)
Du Thuật cảm thấy rằng những phiền não của mình là không cần thiết.
Giang Đạp Ca xách vali đi xuống lầu nói: "Đi thôi."
Giang Ác Lan ngồi vào ghế lái: "Du Thuật, cho cha địa chỉ của hai bạn học còn lại."
"Vâng ạ!"
Tạ Húc và Lộ Nguyên nhìn chiếc xe sang trọng đậu trước mặt họ, thất thần nhìn nhau.
"Mau lên đi." Giang Đạp Ca xuống xe giúp bọn họ xách hành lý.
Bốn người họ cũng chọn trường đại học ở thành phố này, nhưng họ lại không phát hiện ra rằng mình học cùng trường cho đến khi thông báo được gửi đến, Tạ Húc và Lộ Nguyên không ở cùng họ mà hai họ chọn ở đối diện với Giang Đạp Ca khi họ thuê nhà, họ còn phải lo cho họ mà.
Sau khi cùng nhau thu dọn đồ đạc xong xuôi, Giang Đạp Ca cuối cùng cũng được tự do rãnh rỗi nằm trong phòng ngủ.
"Mau đứng lên, quần áo của anh rất là dơ luôn á." Du Thuật muốn kéo Giang Đạp Ca đứng dậy, Giang Đạp Ca lại quang minh chính đại kéo cậu vào lòng, đè cậu ở trên giường.
"Anh muốn......"
"Đừng, anh đừng muốn cái gì hết." Du Thuật đỏ mặt nói, kỳ nghỉ hè bọn họ mặc dù có thể gặp nhau, nhưng trước khi có kết quả, bọn họ còn đang bận chọn nguyện vọng, hai người cũng không có tâm trạng nghĩ đến mấy chuyện khác, bây giờ mọi chuyện đều đã êm xuôi nên phải đến đòi nợ nhau chứ.
Du Thuật từ chối làm này làm kia với Giang Đạp Ca, nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn nép vào vòng tay hắn trong khi trên miệng lại nói rằng cậu không muốn làm.
Giang Đạp Ca hôn lên mắt cậu: "Chớp mắt một cái coi như em từ chối, chớp mắt hai cái anh sẽ coi như em đồng ý."
Du Thuật vội vàng chớp mắt hai cái, sau đó nhắm chặt mắt lại để không nhìn thấy ánh mắt buồn cười của Giang Đạp Ca.
Một nụ hôn ấm áp rơi xuống môi cậu, hôn từng chút từng chút một, dần dần hé mở đôi môi đang khép chặt, Du Thuật cắn răng tiếp nhận sự cướp đoạt mạnh bạo của đối phương, trong kỳ thi tuyển sinh đại học, việc họ làm mỗi ngày nhiều nhất chính là hôn nhau. Hai chỗ chính là nhà vệ sinh ở lớp tự học buổi tối và trên sân thượng vào giờ nghỉ trưa, thỉnh thoảng cũng sẽ hôn trộm những lúc không ai để ý.
Khoảng cách của hai người rất gần, đầu lưỡi Giang Đạp Ca nhẹ nhàng bao quanh, mạnh mẽ khám phá mọi ngóc ngách, đôi môi tươi mát ẩm ướt dính đầy nước bọt, ở chỗ giao nhau phát ra tiếng triền miên va chạm. Giang Đạp Ca luồn tay vào trong chiếc áo thun rộng rãi, dường như lơ đãng mà vuốt ve đầu v*, tay còn lại đặt trên eo cậu, như đang hứng tình mà có cảm giác cọ sát vào nhau, Du Thuật chủ động cởi quần áo của Giang Đạp Ca, đôi bàn tay từng đặt trên những trang giấy để luyện đề thi đang nắm chặt lấy nhau, hơi lạnh trên đầu ngón tay của Du Thuật nhanh chóng được nằm gọn trong đôi bàn tay rộng lớn của Giang Đạp Ca mà sưởi ấm.
Giang Đạp Ca dùng sức lật người, nắm lấy góc áo mở ra, lộ ra bộ ngực trắng nõn hồng hào trước mắt hắn, dục vọng trong ánh mắt Giang Đạp Ca càng ngày càng sâu thẳm, cúi đầu liếm đầu v* của Du Thuật.
"A... ưm... bên phải..." Du Thuật nắm lấy tay hắn nhéo núm vú bị bỏ quên, ưỡn ngực lên như muốn hiến tế vật phẩm này cho Giang Đạp Ca.
Quần lót đã dính đầy nước dâm, chỉ cần một cái chạm và hôn đơn giản thôi cũng đủ khiến hai người nóng nảy cọ sát vào nhau, Giang Đạp Ca vừa cắn vừa hôn đầu v* bên trái cho đến khi núm vú sưng lên rất gợi tình mới buông ra, đầu lưỡi cũng men theo cái bụng đang nhấp nhô của cậu liếm thẳng một đường đến giữa hai chân cậu, bên trong chiếc quần màu xám mặc ở nhà của Du Thuật bị nước dâm của cậu làm cho ước một mảng lớn đã biến thành một màu đậm hơn, cho thấy bên dưới của cậu ẩm ướt và khao khát như thế nào.
Giang Đạp Ca cởi quần, từ từ dùng chóp mũi gãi nhẹ vào âm vật, trong khi Du Thuật lại lấy tay che mặt, cảm thấy vô cùng thẹn thùng xấu hổ.
Âm vật tinh tế giữa hai chân xấu hổ co rút lại, tràn đầy dục vọng ham muốn, Giang Đạp Ca liếm một cái lên miệng âm hộ.
Du Thuật giật nảy người, thút thít nói: "Không, không cần nữa..."
Giang Đạp Ca giả điếc bỏ ngoài tai, ngậm lấy âm vật trong miệng, dùng đầu lưỡi cào cấu, vừa liếm vừa cắn, mút mạnh trong khi Du Thuật kẹp chặt đầu hắn, giữa hai chân liên tục phát ra tiếng xì xì, bên trong điên cuồng tiết ra nước dâm. Giang Đạp Ca theo nước dâm mà đưa đầu lưỡi vào sâu hơn, chen chúc bên trong vách thịt đang kít chặt.
"A... Sướng quá... Sẽ hỏng mất" Du Thuật buộc phải tiếp nhận sự liếm láp của Giang Đạp Ca, toàn thân nhuốm hồng như cánh hoa đỏ thắm.
"Bắn! Sắp bắn rồi! Anh đừng liếm... Em bắn mất..." Du Thuật kẹp đầu Giang Đạp Ca, vòng chân qua người hắn cơ hồ đem mặt đối phương vùi vào giữa hai chân cậu, co giật mà phun ra đầy nước, vặn vẹo cơ thể tựa vào ngực hắn mà phát ra tiếng rên rỉ, cảm nhận khoái cảm sung sướng đã mất từ lâu.
Lộ Nguyên: (Đứng trước cửa ngập ngừng) Nên gõ cửa nữa hay không?
Tạ Húc: (đỏ mặt khi nghe) Gõ cửa đi chú à, lẽ ra chú không nên chọn phòng đối diện với hai người họ.