Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 922: Kẻ cướp



Không thể không thừa nhận, loại chó ở khứu giác có năng lực cảm ứng cường đại. Tiểu Hỏa là Thần thú thiên địa ở mặt này chẳng những không rút lui ngược lại càng thêm cường đại.  
Vẻn vẹn chỉ sau nửa giờ, nó liền phát hiện một gốc linh dược. Đáng tiếc là, đây là một gốc linh dược một sao, đối với võ giả Minh Tiên hoặc kém hơn mà nói là thánh dược, nhưng đối với đám người Chu Hằng mà nói nó đã mất đi tác dụng.  
Nếu nhìn thấy thì cũng không có đạo lý lãng phí. Ngày sau có thể đặt vào tiệm thuốc của Tề Nguyên bán, Chu Hằng không khách khí đem gốc linh dược này hái xuống.  
Sau khi có thành công lần đầu tiên, con lừa đen càng thêm ra sức dụ dỗ Tiểu Hỏa tiến hành thăm dò. Dưới sự cổ vũ của lừa mẹ, Tiểu Hỏa hí hửng vừa đi vừa ngửi, bộ dạng ngu ngốc bị bán còn giúp người ta đếm tiền.  
Từ nơi này trở đi chính là khu vực chân chính của chiến trường cổ, nhưng cũng đạt tới cực hạn 10 vạn dặm. Thuộc loại khu vực màu xám, ở giữa nguy hiểm và an toàn. Nói không chừng sẽ có một con yêu thú Thiên Hà Cảnh chạy ra!  
Nhưng cầu phú quý trong nguy hiểm, chỉ có nơi này mới cung cấp môi trường sinh trưởng cho Huyết Linh Quả, nếu đi nơi khác sẽ có thu hoạch nhưng tuyệt đối không thể đạt tới trình độ một đêm phát nhanh.  
Nơi này có được linh khí cấp bậc Thất Nguyên Tinh, rất dễ dàng uẩn sinh ra linh dược đẳng cấp cao. Cho dù là nơi này 10 năm sẽ mở ra một lần, nhưng địa vực quá rộng, dù thế nào cũng có rất nhiều linh dược được bảo tồn.  
Nhưng nếu thu thập những linh dược này, thu hoạch sẽ chỉ hơi lớn hơn một chút so với hái dược thảo ở bên ngoài. Nhưng học sinh bình thường trăm năm mới có thể có cơ hội tiến vào một lần, chỉ là ở khu vực an toàn vòng ngoài kiếm chút linh dược, không khỏi quá lãng phí.  
Tin tưởng người nguyện ý mạo hiểm không phải số ít, khát vọng đối với thực lực khắc sâu trong máu của mỗi một võ giả, giống như bản năng theo võ giả cả đời.  
Tiểu Hỏa quả thật rất không đơn giản, một giờ sau nó liền phát hiện một gốc linh dược, tuy nhiên vẫn là một sao. Nhưng với hiệu suất tìm tòi như vậy của nó, nửa năm hoàn toàn có thể mang đến cho Chu Hằng thu hoạch cực kỳ phong phú.  
Nhưng sau khi liên tục hái được hai gốc linh dược một sao, Chu Hằng không khỏi có chút lòng tham, nghĩ có thể hái được linh dược hai sao, ba sao thậm chí là thuốc bổ siêu cấp như Huyết Linh Quả hay không!  
Tốt nhất là thánh dược mọc đủ năm, hắn cũng không lo lắng dược lực quá mạnh sẽ làm mình bạo thực mà chết!  
Nhưng “bất hạnh” chính là, sau hai giờ Tiểu Hỏa lại tìm được một gốc linh thảo, nhưng vẫn là một sao. Chu Hằng đem thảo dược nắm vào trong tay, thở dài, lại kiên định quyết đoán thu vào trong pháp khí không gian.  
– Vị sư đệ này, xin đem linh dược ngươi hái được giao cho tiểu huynh. Được không? Đúng lúc này, một gã nam nhân áo xanh vừa vặn bay vụt qua, thân hình chợt khựng lại, hướng về phía Chu Hằng lộ ra nụ cười ôn hòa.  
Hổ mặt cười!  
ads  
Chu Hằng lập tức nói thầm trong lòng. Một bên nói lời uy hiếp đánh cướp, một bên còn mặt khẽ mỉm cười. Đây không phải là hổ mặt cười thì là gì?  
Nơi này cũng không phải là Đại Hà Học Phủ, xảy ra chuyện thì lại thế nào? Chỉ cần không có người chứng, dù là giết người làm ác đều có khả năng thoát khỏi trừng phạt. Yêu thú nhưng là rất thích ăn thi thể võ giả, thi thể đều không còn, làm sao tra được là ai ra tay?  
Càng mấu chốt chính là, người này là Tinh Thần Đế, đây mới là niềm tin khiến hắn dám uy hiếp Chu Hằng.  
Chu Hằng đưa tay ra cản, cản trở Tiểu Hỏa đang rục rịch muốn động, nói:  
– Một mình ta đủ rồi!  
– Vậy bổn tọa dẫn Tiểu Hỏa đi trước! Con lừa đen ngược lại đầy lòng tin đối với Chu Hằng, tóm Tiểu Hỏa lên chạy.  
Chu Hằng mỉm cười. Đối phương mặc dù là Tinh Thần Đế nhưng cũng không phải là Tinh Thần Đế bậc cao vượt qua 3000 sao như Tây Môn Sơn, càng không phải là Vương giả trong võ giống như Đông Phương Văn Long!  
Tinh Thần Đế bình thường, hắn tự tin có thể đối phó!  
– Ha ha, ha ha ha! Nam nhân áo xanh kia trước tiên ngây ra một lát, sau đó cất tiếng cười to. Tinh Thần Vương nho nhỏ này lại dám mạnh miệng nói có thể một mình ngăn cản chính mình, đây thật là chuyện cười lớn nhất thiên hạ!  
Hắn cũng không ngăn cản con lừa đen và Tiểu Hỏa rời đi, bởi vì hắn nhìn thấy Chu Hằng đem linh dược thu vào trong pháp khí không gian. Mà hắn cũng chỉ có hứng thú đối với linh dược, cũng không có ý tứ muốn làm thịt một con thú cứng nhấm nháp.  
Dù sao giết người là có nguy hiểm, dù thế nào cũng sẽ có dấu vết để lại, chỉ xem học phủ có muốn tra hay không. Bởi vậy, nếu không phải vạn bất đắc dĩ hắn tuyệt đối sẽ không giết người. Mà nếu là đánh cướp, ngươi một cái miệng ta một cái miệng, dựa vào cái gì ngươi nói chính là thật?  
– Ta tên là Vương Vận, Tinh Thần Đế. Ngươi căn bản không phải là kẻ địch một hiệp của ta. Xem ngươi còn thật là thú vị, ta có thể thu ngươi làm tiểu đệ!  
Nam nhân áo xanh này thu nụ cười lại nói.  
Học sinh cũng là chia bè kết phái, bởi vì người bồi dưỡng ra đều là Tinh Thần Đế, Tinh Thần Hoàng, tuy rằng ít có cường giả Thiên Hà Cảnh xuất hiện, nhưng võ giả Tinh Thần Cảnh lại là lực lượng trung kiên của Độ Dương Tinh.  
Mỗi một gia tộc đều sẽ mời chào học sinh trong học phủ, để lớn mạnh, bổ sung thế lực bản thân. Mà con cháu hào môn tiến vào học phủ trên thực tế cũng gánh vác sứ mệnh mời chào thủ hạ.  
Tỷ như Đông Phương Văn Long, hắn ngay trong học phủ thành lập “Thiên Long Hội”, dựa vào lực kêu gọi Vương giả trong võ của hắn, bang chúng đã vượt qua một vạn, trở thành một cỗ lực lượng tuyệt đối không cho phép sao lãng!  
Đông Phương Văn Long dám miệt thị quy củ của học phủ cũng không phải chỉ vì bối cảnh của hắn, có một bộ phận nguyên nhân tương đương là Thiên Long Hội trong tay hắn!  
Vương Vận cũng không phải là truyền nhân của gia tộc lớn, trên thực tế hắn phụ thuộc vào một thế lực hào môn, bản thân chính là tiểu đệ của người khác. Mà làm tiểu đệ, hắn tự nhiên có nghĩa vụ vì lão đại chia xẻ khó khăn, chính là tận khả năng mời chào nhân thủ.  
Có thể tiến vào Đại Hà Học Phủ chính là một loại khẳng định đối với thực lực bản thân, cho dù là Tinh Thần Vương đều đáng giá mời chào. Bởi vì Tinh Thần Vương tiến vào Đại Hà Học Phủ ít nhất bảy phần có thể đột phá làm Tinh Thần Hoàng!  
Hơn nữa, thu một Tinh Thần Vương tiểu đệ cũng không cần trả giá lớn gì, thuận miệng một câu còn không phải là khiến đối phương hí hửng chạy tới?  
Ít nhất theo Vương Vận thấy chính là như vậy.  
Chu Hằng cười nhạt, nếu như đối phương không có uy hiếp hắn giao ra linh dược, như vậy hắn cũng sẽ chỉ cự tuyệt đối phương mời chào, nghênh ngang mà đi. Nhưng kẻ này thật là tham lam, chẳng những muốn luyện dược trên người hắn, còn muốn thu hắn làm tiểu đệ, đây không phải là muốn người tài hai được?  
– Được. Ngươi đánh thắng ta, ta liền làm tiểu đệ của ngươi! Chu Hằng tế hắc kiếm ra, vạch ra hoa kiếm.  
Đối phương không có sát ý, như vậy hắn cũng sẽ không làm quá tuyệt.  
Vương Vận thật không biết là nên giận hay là cười, Tinh Thần Vương cỏn con lại dám đấu cược với hắn? Hắn vươn tay phải, sau đó khẽ nắm, nói: – Ta chấp ngươi một tay, liền đứng tại nơi này, chỉ cần ngươi có thể bức lui ta một bước xem như ngươi thắng!  
– Vậy thì đa tạ! Chu Hằng cũng không nói nhảm, vung kiếm mà lên.  
Xoạt!  
Kiếm khí màu đen tung bay, lại nhấc lên một mảnh lửa ngập trời. Xích Diễm Kiếm Pháp đã triển khai, 40 lần lực lượng tăng lên khiến Chu Hằng bộc phát ra chiến lực gần đến Tinh Thần Hoàng đỉnh.  
Hắn tuy rằng chỉ có 33 sao, nhưng một ngôi sao lớn liền có thể sánh với 200 sao bình thường, còn lại 32 ngôi sao cũng có thể bằng với 64 sao thường. Bản thân liền có được lực lượng gần đến 300 sao, lại phóng đại 40 lần, chiến lực của hắn tự nhiên là đến gần Tinh Thần Hoàng đỉnh!  
Vương Vận hơi hơi động dung, từ hơi thở Chu Hằng lưu chuyển ra ngoài mà xem, đối phương chỉ là Tinh Thần Vương, nhưng từ chiến lực thực tế mà xem, chiến lực của đối phương lại rõ ràng đạt tới Tinh Thần Hoàng đỉnh!  
Đây là làm sao làm được?  
Nếu như nói đây là uy lực của công pháp, như vậy phải là công pháp bao nhiêu sao?  
1000? 10000?  
Đây là chuyện căn bản không có khả năng!  
Như vậy còn có một loại khả năng khác, đó chính là tiểu tử này căn bản là Tinh Thần Hoàng bậc cao, chỉ là dùng một loại thủ đoạn đặc biệt áp chế hơi thở, nhìn qua như là Tinh Thần Vương!  
Không sai, loại giải thích này càng thêm hợp lý!  
Sau khi “nghĩ thông suốt”, Vương Vận không khỏi lộ ra một vẻ khinh thường. Tinh Thần Hoàng đỉnh thì lại thế nào? Có thể so sánh với Tinh Thần Đế sao? Hắn nhưng là có được 1500 ngôi sao, nhấc tay một cái cho dù 10 Tinh Thần Hoàng đỉnh cùng lên đều không có khả năng là đối thủ của hắn.  
Ít nhất phải 50 người mới có thể làm hắn cẩn thận đối phó, ít nhất 100 người mới có thể tạo thành uy hiếp tính mạng đối với hắn!  
– Dù cho ngươi ẩn giấu thực lực thì lại thế nào, vẫn không phải là địch một hiệp của ta! Vương Vận cười to, quả nhiên đứng ngay tại chỗ, một quyền đánh ra, lực lượng ngôi sao vận chuyển.  
Ông!  
Tử Diễm Thiên Long phát động, hình thành một cơn lốc đánh về phía Vương Vận.  
Vương Vận một quyền đánh ra, lại là uy lực chợt giảm, hạ xuống đến trình độ Tinh Thần Hoàng đỉnh. Trong ánh mắt khó tin của hắn, nắm đấm của hắn đón đỡ hắc kiếm, một luồng hào quang màu vàng nhạt lóe lên. Đây là linh lực hộ thể của hắn, bảo vệ thân thể của hắn có thể dùng sức đọ lợi khí!  
Chỉ là hắc kiếm quá mức sắc bén, hơn nữa lực lượng của Vương Vận lại bị trực tiếp kéo xuống Tinh Thần Hoàng đỉnh, linh lực hộ thể lập tức có vẻ không đủ, bị hắc kiếm cắt mạnh vào, chém lên nắm tay hắn.  
Một ánh máu hiện lên, tiếp theo chính là sóng bụi xoay tròn mà lên, hình thành sóng xung kích cường đại.  
Bịch bịch hai người đều liên tiếp lùi lại, ở một đòn này bọn họ rồi lại cân tài cân sức!  
Vương Vận hoảng sợ, lực lượng của hắn làm sao bị suy yếu đến Tinh Thần Hoàng đỉnh?  
Vương giả trong võ!  
Kẻ nhìn như bình thường này rồi lại là Vương giả trong võ, có thể đặt song song với Đông Phương Văn Long.  
Không đúng không đúng, Vương giả trong võ chỉ có thể ảnh hưởng đến võ giả cùng cảnh giới, hơn nữa cho dù giảm bớt lực lượng của đối thủ cũng không ác như vậy, trực tiếp đánh rơi một cảnh giới nhỏ!  
Tên này… đến tột cùng là quái thai gì vậy?  
Chu Hằng thét dài một tiếng, hắc kiếm vung chém. Hắn tới tới lui lui chỉ là một chiêu, nhưng một chiêu này cũng không ở chỗ tinh diệu cỡ nào, cường đại ở chỗ có thể phát hủy ra lực lượng 40 lần, đem chiến lực của hắn đẩy mạnh đến trình độ của Tinh Thần Hoàng đỉnh!  
Bùng! Bùng! Bùng! Bùng!  
Hắn liên tục tiến công, mà Vương Vận đã sớm quên hứa hẹn đứng tại chỗ, chỉ dùng một tay, hai đấm liên tục vung lên, toàn lực ứng phó mới có thể miễn cưỡng chống đỡ công kích của Chu Hằng, nhưng thân hình lại đang lùi mạnh!  
Về khí thế, hắn đã bị Chu Hằng hoàn toàn áp đảo, bởi vì hắn đã mất lòng tin.  
Chiến đấu này bất cứ người nào nhìn thấy đều sẽ ôm đầu hô lớn là không thật. Tinh Thần Vương không ngờ có thể đánh áp đảo Tinh Thần Đế, thật sự giống như là mộng ảo. Nhưng Chu Hằng liền đem một màn này biến thành sự thật.  
Chu Hằng càng đánh càng mạnh, càng đánh càng hung, hắc kiếm lại có chứa duệ sát khí, miệng vết thương bị nó chém rách căn bản không thể khép lại. Vương Vận đổ máu càng ngày càng nhiều, gương mặt đã trở nên trắng bệch.  
Còn đánh tiếp, hắn thật sự có khả năng tu vi rút lui, một lần nữa rớt xuống Tinh Thần Hoàng!  
– Ta… ta nhận thua!  
Chương trước Chương tiếp
Loading...