Kiếm Pháp Vương Giả
Chương 718: Ngày quyết đấu!
Tân tấn Thánh Dược sư Chu Hằng muốn chiến Công Dương Thái Tôn, tin tức này đã sớm truyền khắp Tuyệt Tiên Thành, làm cho rất nhiều người cũng có cảm giác không biết nên khóc hay cười!
Ngươi nói ngươi đường đường là Thánh Dược sư, cần không chấp nhặt cùng một Thăng Hoa Vương sao?
Nhưng đã biết nguyên nhân hai người kết thù là Băng Tâm Trúc, mọi người không khỏi lại cảm thán nói hồng nhan họa thủy a, lại không biết chuyện này căn bản là Công Dương Thái Tôn một mình thúc đẩy.
Về phần kết quả, tuy rằng còn chưa có bắt đầu nhưng mọi người đều đã thấy.
Chu Hằng tất bại!
Địa vị của Thánh Dược sư có thể đặt song song với Siêu Sáng Thế Đế, nhưng đó cũng không thể mang đến tăng lên về chiến lực cho Chu Hằng. Ở thời điểm báo thù, Thánh Dược sư có thể lợi dụng lực ảnh hưởng của mình để mời đến rất nhiều cao thủ hiệu lực cho mình, nhưng quyết đấu “công bằng” cũng có thể làm như vậy sao?
Một người là Nhật Diệu Đế, một người khác lại là Thăng Hoa Vương, chỉ là vừa thấy như vậy, ai thắng ai thua liền liếc qua thấy ngay! Huống chi, Công Dương Thái Tôn còn là Thăng Hoa Vương 15 tướng, là thiên tài trong thiên tài, một trong bốn đại chí tôn Thăng Hoa Vương ở Tuyệt Tiên Thành!
Có thể hoàn toàn hủy diệt khả năng Chu Hằng có bất kỳ may mắn thắng được!
Đương nhiên, Chu Hằng bại khẳng định sẽ bại, hơn nữa cũng khó tránh khỏi sẽ ăn một ít khổ sở, bởi vì thân phận Thánh Dược sư cao quý của hắn không hề có lực uy hiếp đối với Công Dương Thái Tôn. Lão tử người ta đồng dạng cũng là Thánh Dược sư, căn bản không cần cầu Chu Hằng luyện chế đan dược!
Tuy nhiên, cũng chỉ là ăn một ít khổ sở, Công Dương Thái Tôn vẫn là không dám giết người, ít nhất là không dám ngang nhiên giết người! Bởi vì Dược sư hiệp hội cũng không phải là bài trí, Công Dương Thái Tôn ngang nhiên sát hại một gã Dược sư, hơn nữa còn là Thánh Dược sư, sẽ làm cho toàn bộ quần thể Dược sư phẫn nộ. Chính là lão tử hắn cũng không thể giải quyết.
Nếu không thể xảy ra tai nạn chết người, vậy cứ như vậy đi!
Có người còn mở ra đánh cuộc, cược kết quả một trận chiến giữa Chu Hằng với Công Dương Thái Tôn.
Đương nhiên không ai ngốc đến mức chọn Chu Hằng thắng, bởi vậy đánh cuộc cũng chỉ là mang tính tượng trưng, mở ra một tỷ lệ cược bồi thường mười lần cho Chu Hằng, trọng điểm là Chu Hằng có thể chống đỡ bao nhiêu thời gian.
Thời gian một hơi thở, thời gian hai hơi, thời gian ba hơi thở,... Thời gian 10 hơi thở, thời gian mỗi một hơi thở đều là ứng với tỷ lệ cược 1:5, hấp dẫn rất nhiều người đặt cược.
– Quá ghê tởm, không ngờ không ai cược Chu Hằng thắng!
Lâm Phức Hương buồn bực nói.
– “Đúng vậy a, không ngờ cũng không thấy được phu quân tốt, tất cả đều là có mắt không tròng!
Nguyệt Ảnh Thánh Nữ cũng giận không kềm được.
Chu Hằng cười ha ha, nói:
– Không sao, xuất ra toàn bộ gia sản của chúng ta cược ta thắng, mặc dù mới là tỷ lệ 1:10, không có khả năng làm cho đối phương phá sản, nhưng thắng chút tiền lẻ cũng là tốt!
– Bổn tiểu thư đến hỏi tỷ tỷ mượn một chút tiên thạch, thắng cho hắn tơi bời tan tác!
Đụng tới loại chuyện này, Băng Tú Lan lập tức hưng phấn.
– Phu quân! Ngươi cũng đi mượn Đông Quách gia chút tiên thạch a!
An Ngọc Mị cũng đề nghị.
Đám nữ nhân này không muốn thấy Chu Hằng chịu ủy khuất, đều muốn chơi hơi lớn.
– Được!
Chu Hằng đáp ứng, ai sẽ ngại tiên thạch phỏng tay, hắn phải đi mượn Đông Quách gia chút ít, làm cho đối phương bồi thường tới cái quần cộc cũng không còn!
Sau khi Đông Quách Hằng biết được Chu Hằng muốn mượn một ức tiên thạch thượng phẩm, lập tức bị dọa cho hoảng sợ nhảy dựng. Tiểu tử này chẳng lẽ muốn dùng tiên thạch đập chết Công Dương Thái Tôn sao? Sau khi biết rõ ràng, hắn không khỏi thầm than, nguyên bản chiến đấu của Thăng Hoa Cảnh căn bản ngay cả tư cách hấp dẫn Sáng Thế Cảnh cũng không có, nhưng bởi vì bối cảnh hai bên đều quá lớn, dường như gây ra đại động tĩnh!
Hắn cũng không phải sợ Chu Hằng sẽ không trả nổi một ức tiên thạch thượng phẩm. Dược sư thập tinh muốn kiếm tiền cũng quá dễ dàng, hơn nữa là Đan đạo yêu nghiệt như Chu Hằng! Nhưng Đông Quách gia cũng không thể lập tức xuất ra một ức tiên thạch thượng phẩm có sẵn!
– Trân liệu cũng được. Đan dược cũng được, mượn nợ trước!
Chu Hằng biết chỗ đánh cuộc chấp nhận dùng đồ vật để gán nợ, nhưng ở phương diên định giá sẽ bị thấp, nhưng không sao cả, đây chẳng qua là chuyện kiếm lời nhiều hay kiếm lời ít.
– Chu Hằng, ngươi thực sự có nắm chắc?
Đây là lần thứ hai Đông Quách Hằng hỏi.
Chuyện này huyên náo hơi lớn a, thua nhiều lắm chỉ là vấn đề mặt mũi, người khác cũng sẽ không để ý, bởi vì ai sẽ đi quan tâm chiến lực của một vị Thánh Dược sư? Chỉ sẽ nhớ kỹ một đoạn tranh giành tình nhân này.
Quên đi, chỉ cần Chu Hằng cao hứng là được!
Việc này ngay cả Đông Quách Hằng cũng không thể trực tiếp làm chủ, sau khi xin ý kiến của lão tổ, sau đó đưa tới mấy khối Tử Tinh Thạch cho Chu Hằng, đây là thứ Thiên Bảo Các phát ra tương tự với ngân phiếu, có thể dựa vào cái này để đến Thiên Bảo Các đổi lấy số lượng linh thạch hoặc hàng hoá tương ứng.
Một ức tiên thạch thượng phẩm tới tay!
Chu Hằng đặt hết tất cả gia sản của mình, hắn đánh cuộc chính mình thắng, tuy nhiên rất nhiều người ở Tuyệt Tiên Thành tham gia đánh cuộc, mà 99% mọi người đều cược hắn thua ở thời gian hơi thở thứ mấy, phỏng chừng Trang gia cũng rất không có khả năng thua tới không còn quần, nhưng cũng không kiếm lời bao nhiêu, tương đương với ra tay chuyển giao tài phú toàn thành cho Chu Hằng.
Kế tiếp, chính là kiên nhẫn chờ đợi.
Chu Hằng cũng không có nhàn rỗi, mấy ngày nay luôn luôn chuyển động trong Tuyệt Tiên Thành, mà Chu Vũ Hà cũng đi ra, giả trang thành bộ dáng lão gia phó, một bên cảm ứng khí tức của Vạn Cổ Đại Đế.
Thật sự tới địa phương quá gần, huyết mạch phụ tử sẽ có phản ứng.
Nhưng bốn ngày đi vòng quanh, gần như cũng đã dạo qua Tuyệt Tiên Thành lớn như vậy một vòng, nhưng không có thu hoạch chút nào.
– Xem ra, Đại Đế là ở ngoài thành!
Chu Vũ Hà thở dài nói.
Bên trong Tuyệt Tiên Thành đã rất lớn, nhưng so với núi rừng hoang nguyên ở ngoài thành, lại nhỏ đến tột đỉnh! Muốn tìm được tung tích một người ở địa phương rộng rãi như vậy, tương đương với người thường đang mò kim dưới đáy biển!
Chu Hằng nghĩ nghĩ, nói:
– Mù quáng tìm kiếm cũng không phải biện pháp, chờ đánh xong trận này, ta tìm người hỏi một chút!
Đông Quách Hằng cùng hắn có quan hệ không tệ, có thể nói bóng nói gió tìm hiểu tin tức, mặt khác, Băng Tâm Trúc bên kia cũng có thể thử xem, nhưng ngày mai là ngày quyết chiến với Công Dương Thái Tôn, hết thảy đều để sau khi chấm dứt một trận chiến này rồi nói sau.
– Ngày mai đánh một trận, ngươi có nắm chắc chứ?
Chu Vũ Hà cũng hỏi vấn đề giống nhau.
Chính mình không được coi trọng như vậy sao?
Chu Hằng nghĩ nghĩ, đột nhiên nở nụ cười, hắn luôn luôn dùng tiểu phù văn của Huyết Hà Thiên Kinh để áp chế khí tức của mình, trừ bỏ chúng nữ không có ai biết hắn đã đột phá Thăng Hoa Vương!
– Tổ gia, ngươi hãy yên tâm!
Chu Hằng tràn đầy tự tin nói, thoáng hiển lộ ra khí tức Thăng Hoa Vương.
– Di, ngươi đột phá?
Sau khi Chu Vũ Hà ngẩn ra, lập tức vui mừng cười to.
Hắn biết Chu Hằng đạt tới Nhật Diệu Đế Đại viên mãn, nhưng muốn đột phá Thăng Hoa Vương đó là một bước nhảy vọt hoàn toàn mới, vô số Nhật Diệu Đế đỉnh phong bị vây mấy vạn năm cũng không phải chuyện ly kỳ gì!
Cho dù là lão Chu gia – người đột phá Thăng Hoa Vương nhanh nhất cũng dùng thời gian gần như hơn một năm, đây là một loại hậu tích bạc phát (chỉ có chuẩn bị đầy đủ mới có thể làm ra chuyện tốt), một loại thăng hoa sau khi lĩnh ngộ thông suốt. Hơn nữa, Chu Hằng còn mất đi một khối đầu lâu vô cùng trân quý, Chu Vũ Hà luôn luôn lo lắng chuyện đó có thể tạo thành ảnh hưởng cho Chu Hằng hay không, làm cho từ đó về sau tu vi của Chu Hằng trì trệ không tiến.
Hiện tại xem ra, hậu đại của thân đệ vẫn yêu nghiệt như cũ!
Hắn cuối cùng cũng yên lòng, cười đến rất vui vẻ, rất nhẹ nhàng, rất buông lỏng.
Người của lão Chu gia từ trước đến nay đều là ngược dòng mà lên, tuy rằng Công Dương Thái Tôn gì đó là Thăng Hoa Vương 15 tướng, nhưng vậy thì như thế nào, đồng dạng là Thăng Hoa Vương, người của lão Chu gia có thể đánh gục hết thảy!
Sau khi ngày này qua đi, chính là ngày quyết đấu của Chu Hằng cùng Công Dương Thái Tôn.
Chúng nữ đều đi ra từ trong Tiên Cư, bồi tiếp Chu Hằng cùng nhau đi tới Giác Đấu Trường trong thành.
Đến tầng thứ như Tuyệt Tiên Thành, ai lại sẽ không có Tiên Cư? Bởi vậy bên cạnh Chu Hằng đột nhiên nhiều ra vài người hoàn toàn không có gì đáng giá để kỳ quái, chỉ là chúng nữ cũng quá đẹp, làm cho người dọc theo đường đi liên tiếp chăm chú nhìn.
Nhóm người Chu Hằng rất nhanh đã đi tới Giác Đấu Trường, nơi này thực ra gần như Đấu Thú Trường, chỉ là nơi này chưa bao giờ đấu thú, chuyên cung cấp cho võ giả luận bàn. Bọn họ tìm địa phương ngồi xuống, bởi vì còn có chút thời gian, Chu Hằng cũng không vội vào bàn làm làm con khỉ cho người ta xem.
– Lại nói tiếp, đến bây giờ ta còn chưa có từng thấy Công Dương Thái Tôn kia!
Chu Hằng đột nhiên cười nói.
Thù này với hắn mà nói thật sự là chẳng biết tại sao lại kết thành.
– Mặc kệ nó, chờ một hồi nhất định phải hung hăng đánh hắn!
Chúng nữ tự nhiên đều giúp người thân không để ý người lạ, nhao nhao trợ uy thay Chu Hằng.
Người trong Giác Đấu Trường càng ngày càng nhiều, cách thời gian bắt đầu quyết đấu còn có chừng mười phút đồng hồ, nơi này gần như đã ngồi đầy người, liếc mắt nhìn sang một cái thì tất cả đều là chiến lợi phẩm.
Nhân tộc chỉ chiếm một bộ phận ít, đại bộ phận là dị tộc, mặt lang đầu khỉ cổ xà, có chút chủng tộc trời sinh thân thể lơn, lơn, ngồi ở bên ngoài Giác Đấu Trường, trực tiếp ló đầu vào xem, hình thể to lớn có thể tưởng tượng được.
Đây mới thực sự là vạn tộc hội tụ, cũng để cho Chu Hằng buồn bực, làm sao rất giống năm đó khi mở Tinh Môn ra rời khỏi Huyền Càn Tinh a, đại bộ phận chủng tộc đều có thể có, cũng chỉ là tu vi cảnh giới kém hơn rất nhiều rất nhiều.
Có lẽ... Mọi người ở Tiên giới là Phàm giới phi thăng đi lên, hoặc là người Phàm giới ban đầu đều là xuống từ Tiên giới?
Chu Hằng rất nhanh thì đã vứt ý nghĩ này sang một bên, bởi vì thời khắc quyết đấu sắp đến rồi, đương đương đương, theo tiếng trống vang lên, hắn bay lên rơi vào bên trong sân chiến đấu của Giác Đấu Trường.
Cùng lúc đó, lại có một đạo nhân ảnh xẹt qua, gần như bám sát với hắn, cũng rơi vào trong khu vực chiến đấu.
Đó là một thanh niên phong thần tuấn lãng, đầu đầy tóc đen rậm rạp, trong ánh mắt có dị tượng mặt trời mặt trăng và ngôi sao bắt đầu khởi động, trên thân cũng có một đạo thần huy lưu chuyển, vây quanh làm cho hắn giống như thiên thần hạ phàm.
Công Dương Thái Tôn!
Con ruột của Thánh Dược sư, đồ đệ duy nhất của đệ nhất cao thủ được Tiên giới công nhận, thiên tài, không ai bì nổi, hoành hành vô kỵ, đều là nhãn hiệu của hắn.
– Bên ngoài đã mở ra đánh cuộc, đánh cuộc ngươi có thể chống nổi mấy chiêu!
Công Dương Thái Tôn chắp hai tay sau lưng, lên tiếng nói, thanh âm tràn đầy từ tính.
– Cao nhất cho ngươi thời gian 100 hơi thở, hắc hắc, ta sẽ để ngươi chống nổi thời gian 200 hơi thở, làm cho mọi người đều thua!
–... bởi vì, đánh cuộc kia là ta dùng danh nghĩa người khác để mở!
Ta kháo, đây cũng quá hèn hạ a!
Công Dương Thái Tôn vừa là nhà cái đánh cuộc, lại là một phương quyết đấu, hắn quả thật có tư cách khống chế ván bài! Hắn muốn dùng danh nghĩa người khác để đánh cuộc, đây là tất nhiên, bởi vì biết hắn là một phương quyết đấu, ai còn sẽ ngây ngốc đi đưa tiền?
Nhưng đứng phía sau người ta là một vị Thánh Dược sư, một vị đệ nhất cường giả Tiên giới, chính là tuyên bố lừa gạt thì như thế nào?
Chu Hằng cười ha ha, nói:
– Vậy càng tốt, ta đặt cược gần hai ức tiên thạch thượng phẩm ở trên người mình, sẽ để ngươi bồi thường tới cái quần cũng không còn!
Ngươi nói ngươi đường đường là Thánh Dược sư, cần không chấp nhặt cùng một Thăng Hoa Vương sao?
Nhưng đã biết nguyên nhân hai người kết thù là Băng Tâm Trúc, mọi người không khỏi lại cảm thán nói hồng nhan họa thủy a, lại không biết chuyện này căn bản là Công Dương Thái Tôn một mình thúc đẩy.
Về phần kết quả, tuy rằng còn chưa có bắt đầu nhưng mọi người đều đã thấy.
Chu Hằng tất bại!
Địa vị của Thánh Dược sư có thể đặt song song với Siêu Sáng Thế Đế, nhưng đó cũng không thể mang đến tăng lên về chiến lực cho Chu Hằng. Ở thời điểm báo thù, Thánh Dược sư có thể lợi dụng lực ảnh hưởng của mình để mời đến rất nhiều cao thủ hiệu lực cho mình, nhưng quyết đấu “công bằng” cũng có thể làm như vậy sao?
Một người là Nhật Diệu Đế, một người khác lại là Thăng Hoa Vương, chỉ là vừa thấy như vậy, ai thắng ai thua liền liếc qua thấy ngay! Huống chi, Công Dương Thái Tôn còn là Thăng Hoa Vương 15 tướng, là thiên tài trong thiên tài, một trong bốn đại chí tôn Thăng Hoa Vương ở Tuyệt Tiên Thành!
Có thể hoàn toàn hủy diệt khả năng Chu Hằng có bất kỳ may mắn thắng được!
Đương nhiên, Chu Hằng bại khẳng định sẽ bại, hơn nữa cũng khó tránh khỏi sẽ ăn một ít khổ sở, bởi vì thân phận Thánh Dược sư cao quý của hắn không hề có lực uy hiếp đối với Công Dương Thái Tôn. Lão tử người ta đồng dạng cũng là Thánh Dược sư, căn bản không cần cầu Chu Hằng luyện chế đan dược!
Tuy nhiên, cũng chỉ là ăn một ít khổ sở, Công Dương Thái Tôn vẫn là không dám giết người, ít nhất là không dám ngang nhiên giết người! Bởi vì Dược sư hiệp hội cũng không phải là bài trí, Công Dương Thái Tôn ngang nhiên sát hại một gã Dược sư, hơn nữa còn là Thánh Dược sư, sẽ làm cho toàn bộ quần thể Dược sư phẫn nộ. Chính là lão tử hắn cũng không thể giải quyết.
Nếu không thể xảy ra tai nạn chết người, vậy cứ như vậy đi!
Có người còn mở ra đánh cuộc, cược kết quả một trận chiến giữa Chu Hằng với Công Dương Thái Tôn.
Đương nhiên không ai ngốc đến mức chọn Chu Hằng thắng, bởi vậy đánh cuộc cũng chỉ là mang tính tượng trưng, mở ra một tỷ lệ cược bồi thường mười lần cho Chu Hằng, trọng điểm là Chu Hằng có thể chống đỡ bao nhiêu thời gian.
Thời gian một hơi thở, thời gian hai hơi, thời gian ba hơi thở,... Thời gian 10 hơi thở, thời gian mỗi một hơi thở đều là ứng với tỷ lệ cược 1:5, hấp dẫn rất nhiều người đặt cược.
– Quá ghê tởm, không ngờ không ai cược Chu Hằng thắng!
Lâm Phức Hương buồn bực nói.
– “Đúng vậy a, không ngờ cũng không thấy được phu quân tốt, tất cả đều là có mắt không tròng!
Nguyệt Ảnh Thánh Nữ cũng giận không kềm được.
Chu Hằng cười ha ha, nói:
– Không sao, xuất ra toàn bộ gia sản của chúng ta cược ta thắng, mặc dù mới là tỷ lệ 1:10, không có khả năng làm cho đối phương phá sản, nhưng thắng chút tiền lẻ cũng là tốt!
– Bổn tiểu thư đến hỏi tỷ tỷ mượn một chút tiên thạch, thắng cho hắn tơi bời tan tác!
Đụng tới loại chuyện này, Băng Tú Lan lập tức hưng phấn.
– Phu quân! Ngươi cũng đi mượn Đông Quách gia chút tiên thạch a!
An Ngọc Mị cũng đề nghị.
Đám nữ nhân này không muốn thấy Chu Hằng chịu ủy khuất, đều muốn chơi hơi lớn.
– Được!
Chu Hằng đáp ứng, ai sẽ ngại tiên thạch phỏng tay, hắn phải đi mượn Đông Quách gia chút ít, làm cho đối phương bồi thường tới cái quần cộc cũng không còn!
Sau khi Đông Quách Hằng biết được Chu Hằng muốn mượn một ức tiên thạch thượng phẩm, lập tức bị dọa cho hoảng sợ nhảy dựng. Tiểu tử này chẳng lẽ muốn dùng tiên thạch đập chết Công Dương Thái Tôn sao? Sau khi biết rõ ràng, hắn không khỏi thầm than, nguyên bản chiến đấu của Thăng Hoa Cảnh căn bản ngay cả tư cách hấp dẫn Sáng Thế Cảnh cũng không có, nhưng bởi vì bối cảnh hai bên đều quá lớn, dường như gây ra đại động tĩnh!
Hắn cũng không phải sợ Chu Hằng sẽ không trả nổi một ức tiên thạch thượng phẩm. Dược sư thập tinh muốn kiếm tiền cũng quá dễ dàng, hơn nữa là Đan đạo yêu nghiệt như Chu Hằng! Nhưng Đông Quách gia cũng không thể lập tức xuất ra một ức tiên thạch thượng phẩm có sẵn!
– Trân liệu cũng được. Đan dược cũng được, mượn nợ trước!
Chu Hằng biết chỗ đánh cuộc chấp nhận dùng đồ vật để gán nợ, nhưng ở phương diên định giá sẽ bị thấp, nhưng không sao cả, đây chẳng qua là chuyện kiếm lời nhiều hay kiếm lời ít.
– Chu Hằng, ngươi thực sự có nắm chắc?
Đây là lần thứ hai Đông Quách Hằng hỏi.
Chuyện này huyên náo hơi lớn a, thua nhiều lắm chỉ là vấn đề mặt mũi, người khác cũng sẽ không để ý, bởi vì ai sẽ đi quan tâm chiến lực của một vị Thánh Dược sư? Chỉ sẽ nhớ kỹ một đoạn tranh giành tình nhân này.
Quên đi, chỉ cần Chu Hằng cao hứng là được!
Việc này ngay cả Đông Quách Hằng cũng không thể trực tiếp làm chủ, sau khi xin ý kiến của lão tổ, sau đó đưa tới mấy khối Tử Tinh Thạch cho Chu Hằng, đây là thứ Thiên Bảo Các phát ra tương tự với ngân phiếu, có thể dựa vào cái này để đến Thiên Bảo Các đổi lấy số lượng linh thạch hoặc hàng hoá tương ứng.
Một ức tiên thạch thượng phẩm tới tay!
Chu Hằng đặt hết tất cả gia sản của mình, hắn đánh cuộc chính mình thắng, tuy nhiên rất nhiều người ở Tuyệt Tiên Thành tham gia đánh cuộc, mà 99% mọi người đều cược hắn thua ở thời gian hơi thở thứ mấy, phỏng chừng Trang gia cũng rất không có khả năng thua tới không còn quần, nhưng cũng không kiếm lời bao nhiêu, tương đương với ra tay chuyển giao tài phú toàn thành cho Chu Hằng.
Kế tiếp, chính là kiên nhẫn chờ đợi.
Chu Hằng cũng không có nhàn rỗi, mấy ngày nay luôn luôn chuyển động trong Tuyệt Tiên Thành, mà Chu Vũ Hà cũng đi ra, giả trang thành bộ dáng lão gia phó, một bên cảm ứng khí tức của Vạn Cổ Đại Đế.
Thật sự tới địa phương quá gần, huyết mạch phụ tử sẽ có phản ứng.
Nhưng bốn ngày đi vòng quanh, gần như cũng đã dạo qua Tuyệt Tiên Thành lớn như vậy một vòng, nhưng không có thu hoạch chút nào.
– Xem ra, Đại Đế là ở ngoài thành!
Chu Vũ Hà thở dài nói.
Bên trong Tuyệt Tiên Thành đã rất lớn, nhưng so với núi rừng hoang nguyên ở ngoài thành, lại nhỏ đến tột đỉnh! Muốn tìm được tung tích một người ở địa phương rộng rãi như vậy, tương đương với người thường đang mò kim dưới đáy biển!
Chu Hằng nghĩ nghĩ, nói:
– Mù quáng tìm kiếm cũng không phải biện pháp, chờ đánh xong trận này, ta tìm người hỏi một chút!
Đông Quách Hằng cùng hắn có quan hệ không tệ, có thể nói bóng nói gió tìm hiểu tin tức, mặt khác, Băng Tâm Trúc bên kia cũng có thể thử xem, nhưng ngày mai là ngày quyết chiến với Công Dương Thái Tôn, hết thảy đều để sau khi chấm dứt một trận chiến này rồi nói sau.
– Ngày mai đánh một trận, ngươi có nắm chắc chứ?
Chu Vũ Hà cũng hỏi vấn đề giống nhau.
Chính mình không được coi trọng như vậy sao?
Chu Hằng nghĩ nghĩ, đột nhiên nở nụ cười, hắn luôn luôn dùng tiểu phù văn của Huyết Hà Thiên Kinh để áp chế khí tức của mình, trừ bỏ chúng nữ không có ai biết hắn đã đột phá Thăng Hoa Vương!
– Tổ gia, ngươi hãy yên tâm!
Chu Hằng tràn đầy tự tin nói, thoáng hiển lộ ra khí tức Thăng Hoa Vương.
– Di, ngươi đột phá?
Sau khi Chu Vũ Hà ngẩn ra, lập tức vui mừng cười to.
Hắn biết Chu Hằng đạt tới Nhật Diệu Đế Đại viên mãn, nhưng muốn đột phá Thăng Hoa Vương đó là một bước nhảy vọt hoàn toàn mới, vô số Nhật Diệu Đế đỉnh phong bị vây mấy vạn năm cũng không phải chuyện ly kỳ gì!
Cho dù là lão Chu gia – người đột phá Thăng Hoa Vương nhanh nhất cũng dùng thời gian gần như hơn một năm, đây là một loại hậu tích bạc phát (chỉ có chuẩn bị đầy đủ mới có thể làm ra chuyện tốt), một loại thăng hoa sau khi lĩnh ngộ thông suốt. Hơn nữa, Chu Hằng còn mất đi một khối đầu lâu vô cùng trân quý, Chu Vũ Hà luôn luôn lo lắng chuyện đó có thể tạo thành ảnh hưởng cho Chu Hằng hay không, làm cho từ đó về sau tu vi của Chu Hằng trì trệ không tiến.
Hiện tại xem ra, hậu đại của thân đệ vẫn yêu nghiệt như cũ!
Hắn cuối cùng cũng yên lòng, cười đến rất vui vẻ, rất nhẹ nhàng, rất buông lỏng.
Người của lão Chu gia từ trước đến nay đều là ngược dòng mà lên, tuy rằng Công Dương Thái Tôn gì đó là Thăng Hoa Vương 15 tướng, nhưng vậy thì như thế nào, đồng dạng là Thăng Hoa Vương, người của lão Chu gia có thể đánh gục hết thảy!
Sau khi ngày này qua đi, chính là ngày quyết đấu của Chu Hằng cùng Công Dương Thái Tôn.
Chúng nữ đều đi ra từ trong Tiên Cư, bồi tiếp Chu Hằng cùng nhau đi tới Giác Đấu Trường trong thành.
Đến tầng thứ như Tuyệt Tiên Thành, ai lại sẽ không có Tiên Cư? Bởi vậy bên cạnh Chu Hằng đột nhiên nhiều ra vài người hoàn toàn không có gì đáng giá để kỳ quái, chỉ là chúng nữ cũng quá đẹp, làm cho người dọc theo đường đi liên tiếp chăm chú nhìn.
Nhóm người Chu Hằng rất nhanh đã đi tới Giác Đấu Trường, nơi này thực ra gần như Đấu Thú Trường, chỉ là nơi này chưa bao giờ đấu thú, chuyên cung cấp cho võ giả luận bàn. Bọn họ tìm địa phương ngồi xuống, bởi vì còn có chút thời gian, Chu Hằng cũng không vội vào bàn làm làm con khỉ cho người ta xem.
– Lại nói tiếp, đến bây giờ ta còn chưa có từng thấy Công Dương Thái Tôn kia!
Chu Hằng đột nhiên cười nói.
Thù này với hắn mà nói thật sự là chẳng biết tại sao lại kết thành.
– Mặc kệ nó, chờ một hồi nhất định phải hung hăng đánh hắn!
Chúng nữ tự nhiên đều giúp người thân không để ý người lạ, nhao nhao trợ uy thay Chu Hằng.
Người trong Giác Đấu Trường càng ngày càng nhiều, cách thời gian bắt đầu quyết đấu còn có chừng mười phút đồng hồ, nơi này gần như đã ngồi đầy người, liếc mắt nhìn sang một cái thì tất cả đều là chiến lợi phẩm.
Nhân tộc chỉ chiếm một bộ phận ít, đại bộ phận là dị tộc, mặt lang đầu khỉ cổ xà, có chút chủng tộc trời sinh thân thể lơn, lơn, ngồi ở bên ngoài Giác Đấu Trường, trực tiếp ló đầu vào xem, hình thể to lớn có thể tưởng tượng được.
Đây mới thực sự là vạn tộc hội tụ, cũng để cho Chu Hằng buồn bực, làm sao rất giống năm đó khi mở Tinh Môn ra rời khỏi Huyền Càn Tinh a, đại bộ phận chủng tộc đều có thể có, cũng chỉ là tu vi cảnh giới kém hơn rất nhiều rất nhiều.
Có lẽ... Mọi người ở Tiên giới là Phàm giới phi thăng đi lên, hoặc là người Phàm giới ban đầu đều là xuống từ Tiên giới?
Chu Hằng rất nhanh thì đã vứt ý nghĩ này sang một bên, bởi vì thời khắc quyết đấu sắp đến rồi, đương đương đương, theo tiếng trống vang lên, hắn bay lên rơi vào bên trong sân chiến đấu của Giác Đấu Trường.
Cùng lúc đó, lại có một đạo nhân ảnh xẹt qua, gần như bám sát với hắn, cũng rơi vào trong khu vực chiến đấu.
Đó là một thanh niên phong thần tuấn lãng, đầu đầy tóc đen rậm rạp, trong ánh mắt có dị tượng mặt trời mặt trăng và ngôi sao bắt đầu khởi động, trên thân cũng có một đạo thần huy lưu chuyển, vây quanh làm cho hắn giống như thiên thần hạ phàm.
Công Dương Thái Tôn!
Con ruột của Thánh Dược sư, đồ đệ duy nhất của đệ nhất cao thủ được Tiên giới công nhận, thiên tài, không ai bì nổi, hoành hành vô kỵ, đều là nhãn hiệu của hắn.
– Bên ngoài đã mở ra đánh cuộc, đánh cuộc ngươi có thể chống nổi mấy chiêu!
Công Dương Thái Tôn chắp hai tay sau lưng, lên tiếng nói, thanh âm tràn đầy từ tính.
– Cao nhất cho ngươi thời gian 100 hơi thở, hắc hắc, ta sẽ để ngươi chống nổi thời gian 200 hơi thở, làm cho mọi người đều thua!
–... bởi vì, đánh cuộc kia là ta dùng danh nghĩa người khác để mở!
Ta kháo, đây cũng quá hèn hạ a!
Công Dương Thái Tôn vừa là nhà cái đánh cuộc, lại là một phương quyết đấu, hắn quả thật có tư cách khống chế ván bài! Hắn muốn dùng danh nghĩa người khác để đánh cuộc, đây là tất nhiên, bởi vì biết hắn là một phương quyết đấu, ai còn sẽ ngây ngốc đi đưa tiền?
Nhưng đứng phía sau người ta là một vị Thánh Dược sư, một vị đệ nhất cường giả Tiên giới, chính là tuyên bố lừa gạt thì như thế nào?
Chu Hằng cười ha ha, nói:
– Vậy càng tốt, ta đặt cược gần hai ức tiên thạch thượng phẩm ở trên người mình, sẽ để ngươi bồi thường tới cái quần cũng không còn!