Kiếm Pháp Vương Giả
Chương 624: Liệt vương đan
Hỏa thạch cũng không lập tức đưa tới, phải đợi sau khi tất cả vật phẩm đấu giá đều chấm dứt mới có thể tiến hành giao hàng.
Thiên Bảo Các cũng không cần lo lắng sẽ có người quỵt nợ. Dù sao mọi người đều nộp tiền ký quỹ, ai quỵt nợ chẳng những chịu thiệt một khoảng, ngày sau cũng sẽ bị Thiên Bảo Các cho vào sổ đen, đừng mơ lui tới với Thiên Bảo Các nữa.
Bán đấu giá vẫn đang tiếp tục, đưa lên mấy món bảo vật cấp bậc Nhật Diệu Cảnh, gây ra một đợt tranh giành điên cuồng.
Mọi người đến nơi này chính là vì Hóa Long Cửu Trảm của Vũ Văn Kiếm, mà khăng khăng vị đại năng này cường đại đến thái quá, đạo trường chết không biết bao nhiêu năm để lại còn có uy lực lớn lao, chỉ có thể cho phép cao nhất võ giả Nhật Diệu Vương tiến vào.
Điều này khiến cho bảo khí của Nhật Diệu Cảnh trở nên vô cùng quý báu, bán ra giá cao hơn nhiều so với bình thường.
Chu Hằng cũng rất là động lòng, nhưng hắn vẫn là Nguyệt Minh Đế, cho dù lấy được Tiên khí Nhật Diệu Cảnh cũng không thể phát huy ra uy lực vốn có, cái này thuần túy chỉ là xài tiền lung tung!
Mục tiêu của hắn hiện tại là mua thiên tài địa bảo có thể nhanh chóng đề cao tu vi.
– … Kế tiếp là một thanh thần binh, chính là tiên thương cấp bậc Thăng Hoa Cảnh!
Lý Minh Động bình thản nói.
Cái gì! Thần binh cấp bậc Thăng Hoa Cảnh!
Nói đùa à, mọi người đều biết sự quý báu của Tiên khí, lúc trước những Tiên khí Nhật Diệu Cảnh kia đều bán ra giá hơn vạn tiên thạch thượng phẩm! Nhưng mấu chốt là Tiên khí Thăng Hoa Cảnh không nên bán đấu giá ở lại trường hợp này. Quý báu là quý báu, nhưng cũng không cần gấp!
Hơn nữa, có vị Nhật Diệu Vương nào có thể thúc giục Tiên khí Thăng Hoa Cảnh?
Bán là khẳng định có thể bán được, nhưng nếu nói bán ra giá cao thế nào lại là không quá có khả năng. Loại Tiên khí này nên đặt ở Tiên Thành tiến hành bán đấu giá, mời đến hơn trăm cường giả Thăng Hoa Cảnh, như vậy khẳng định sẽ đưa tới tranh đoạt điên cuồng.
Thị nữ bưng lên một cái mâm, vạch trần gấm lụa màu đỏ phía trên.
– Ặc… Tất cả mọi người đều phát ra tiếng cảm thán bừng tỉnh đại ngộ. Không trách được sẽ có một món pháp khí Thăng Hoa Cảnh bán ra, hóa ra là đã hư hỏng!
Trong mâm quả thật có để một thanh trường thương màu xanh, nhưng đã gẫy thành năm đọa. Cho dù thứ này thật sự là Tiên khí Thăng Hoa Cảnh thì lại thế nào? Cái gọi là phượng hoàng trụi lông không bằng gà, hiện tại thanh thương gẫy này nhiều nhất chỉ có thể nói là ẩn chứa một chút tài liệu Thăng Hoa Cảnh mà thôi.
Mọi người đều có một loại cảm giác mắc mưu, nhưng Lý Minh Động chính là Thăng Hoa Hoàng, ai lại dám lên tiếng chỉ trích lão già này gạt người?
Nhưng nói đi thì phải nói lại, thanh trường thương này nếu như dung luyện lại lần nữa, vẫn là có thể chiết xuất ra tài liệu tương đương quý báu. Đương nhiên, so với Tiên khí thì giá trị bản thân tài liệu kém hơn rất nhiều.
– Giá khởi điểm 500 tiên thạch thượng phẩm! Lý Minh Động tuyệt đối không phải là một đấu giá sư hợp cách, căn bản không biết điều động không khí để kích thích ham muốn mua sắm và lòng hiếu thắng của mọi người, tác dụng càng lớn của hắn là trấn tràng.
500 tiên thạch thượng phẩm tương đương với 5 vạn tiên thạch hạ phẩm. Ngẫm lại võ giả Nguyệt Minh Cảnh của Dương gia một tháng chỉ có thể đạt được hai khối tiên thạch hạ phẩm, là có thể biết được chênh lệch giàu nghèo của Tiên giới to lớn biết bao.
– 700!
– 800!
– 1000!
Tuy rằng đây là một thanh Tiên khí Thăng Hoa Cảnh đã gẫy, nhưng bản thân tài liệu cũng là tương đương đáng giá. Ít nhất 3000 tiên thạch trung phẩm trở xuống mua được khẳng định là kiếm lời, nhưng giá cao hơn thì khó mà nói.
Dù sao ai cũng không biết có thể từ trong thanh thương gẫy này rút ra bao nhiêu tài liệu. Trong quá trình luyện chế, có một số tài liệu cao cấp là dùng một lần, không thể tuần hoàn lợi dụng.
Chu Hằng lại là tim đập thình thịch. Hắn khác với người khác, hắn có huyết mạch Phệ Kim tộc, có năng lực cắn nuốt kim loại đề cao thể chất!
Một món tiên binh Thăng Hoa Cảnh, có thể đem thể chất của hắn tăng lên một tầng thứ!
Thể chất tăng lên, chẳng những gia tăng năng lực bảo mệnh của hắn hơn nữa còn có thể lại thử tổ hợp phù văn. Bởi vì hắn càng không dễ chết.
Hắn quyết định ra tay.
– 5000!
Giá của thanh Tiên khí này rất nhanh liền xào lên tới 5000 tiên thạch thượng phẩm. Đáng tiếc, nếu là không hỏng, cho dù đắt hơn trăm lần nữa cũng chưa chắc có thể mua được.
– 6000! Chu Hằng gia nhập đấu giá.
Vượt qua 3000 liền quá đắt, tuyệt đại bộ phận người đã từ bỏ, người hiện tại còn đang ra giá đếm trên đầu ngón tay.
– 6200!
– 6300!
– 6400!
Chu Hằng vừa dứt lời lập tức liền có ba người tranh nhau tăng giá, cũng không biết là bọn họ có chủ ý gì, nhưng tuyệt đối không có khả năng giống như Chu Hằng là muốn cắn nuốt món Tiên khí này.
Có lẽ có người muốn chữa trị món tiên binh này, có lẽ có người muốn nghiền ngẫm trận văn phía trên nếu như còn có thể bảo tồn lại.
Chu Hằng không quan tâm người khác có chủ ý gì, nếu món tiên binh này cũng không đưa tới quá nhiều người chú ý, như vậy hắn liền nhất định phải được.
Hắn hiện tại còn có hạn ngạch 4 vạn tiên thạch thượng phẩm, đủ cho hắn tiêu xài!
– 7000! Hắn nói với vẻ tiền của dồi dào.
– 7100!
– 8000! Chu Hằng tăng giá càng nhanh. Người khác vừa báo một giá, hắn liền trực tiếp lại thêm 1000.
Đồ phá của!
Không ít người đã đang nói thầm trong lòng. Đấu giá cũng chú trọng kỹ xảo và tâm lý. Như Chu Hằng khí thế hùng hổ, có khả năng dọa ngã đối phương, nhưng cũng có khả năng khơi dậy đối phương bắn ngược, tranh một hơi mà hao tổn.
– 8100!
– 9000!
– 9100!
– 1 vạn!
Chu Hằng mặt không đổi sắc. Tiên thạch ở trong mắt hắn cũng chỉ là con số mà thôi, hắn cũng không cần tiên thạch, chỉ cần dùng tiên thạch để đổi đồ vật hắn cần.
Sau khi Chu Hằng đưa ra giá cao 1 vạn, mấy đối thủ cạnh tranh kia đều là cờ rủ trống lặng.
Nếu nói quan sát trận văn trên tiên binh… Cái này còn có trận văn để lại hay không cũng là một vấn đề. Mà nói muốn chữa trị, ai có thể cam đoan có thể thành công! Tiêu tốn mấy ngàn tiên thạch chỉ xem như thử vận may, nhưng giá cao hơn thì thiệt thòi.
Ba chùy định âm, Chu Hằng lại thành công mua được một món đồ tốt, ít nhất đối với hắn mà nói là như thế.
Đấu giá tiếp tục, con lừa đen cũng không chịu tịch mịch, thừa dịp Chu Hằng không chú ý gọi giá mấy lần, phần lớn lại bị người vượt lên, nhưng vẫn là có mấy lần không người tăng giá nữa, bị ép mua vào.
– Không nên xằng bậy! Chu Hằng nói, hắn còn muốn giữ tiền để mua đồ tốt có thể xuất hiện sau này.
– Cho bổn tọa mua thêm một món! Con lừa đen cò kè mặc cả: – Ngươi mua hai món, Lư đại gia cũng muốn mua hai kiện!
Con lừa đê tiện này thật sự là không muốn chịu thiệt một chút nào.
Chu Hằng lắc đầu nói: – Ngươi còn ra giá lung tung ta liền bịt miệng ngươi lại, cho ngươi một ngàn năm không nói được!
– Chu tiểu tử, ngươi cũng quá tàn nhẫn chứ hả?
Con lừa đen sợ. Nó một là tham lam keo kiệt, hai là miệng không chịu nhàn rỗi. Bắt nó không nói được quả thật như lấy mạng của nó.
– Vậy kế tiếp nếu là nhìn thấy đồ tốt, ngươi phụ trách ra giá! Chu Hằng lùi một bước.
– Được! Con lừa đê tiện này lại mặt mày hớn hở.
Sau khi lại là mấy món bảo vật cấp bậc Nhật Diệu Cảnh bán đấu giá, Lý Minh Động lấy ra một trang giấy cổ xưa, nói: – Đây là một tờ đan phương thất truyền, có thể luyện chế ra đan dược thất phẩm Thông Địa Đan, trợ giúp tu giả Thăng Hoa Cảnh đề cao lĩnh ngộ!
Đan dược thất phẩm!
Đừng quản đan dược tác dụng thế nào, có thể liệt vào đan dược thất phẩm nghĩa là tuyệt đối quý báu!
Mà đan phương thất truyền… lại càng vô cùng giá trị!
Đan sư muốn nhất là cái gì?
Một là đề cao năng lực luyện đan của mình, hai là đạt được đan phương. Tựa như võ giả muốn học được võ kỹ, căn bản là không dừng được!
Chính mình không biết luyện đan không sao, đem tờ đan phương này tặng cho Dược sư thất tinh, bát tinh thậm chí cửu tinh, tất nhiên sẽ khiến đối phương vui mừng quá đỗi!
Ân tình bằng trời!
Nếu để Dược sư bậc cao thiếu nợ ân tình, như vậy nghĩa là sau này muốn luyện chế đan dược bậc cao liền có cơ hội, không cần cầu ông nội xin bà ngoại.
Nhất định phải giành được.
– Giá khởi điểm 2 vạn tiên thạch thượng phẩm!
– 3 vạn!
– 5 vạn!
– 6 vạn!
Mọi người điên cuồng ra giá. Chẳng những cường giả Thăng Hoa Cảnh ở tầng sáu đang cạnh tranh, ngay cả người ở dưới cũng không hề thua kém.
Tờ đan phương này ít nhất có thể kết giao được một vị Dược sư thất tinh, mà Dược sư thất tinh ý nghĩa điều gì? Có được một đống bằng hữu Thăng Hoa Đế, nguyện ý vì hắn vào sinh ra tử!
Nếu là có thể làm bằng hữu với một vị Dược sư thất tinh, đắc tội vài tên Thăng Hoa Hoàng, Thăng Hoa Đế lại tính là gì? Hơn nữa, trong bọn họ rất nhiều người đều có thế lực bối cảnh Thăng Hoa Cảnh, chỉ là không tới mà thôi.
Thế lực không có Thăng Hoa Cảnh, kỳ thật cũng không có của cải phong phú như vậy để tham dự tranh đoạt.
Cuối cùng, tờ đan phương này đấu giá ra giá cao 42 vạn tiên thạch thượng phẩm, đã vượt qua giá của một món tiên binh Thăng Hoa Cảnh rồi! Rơi vào trong tay một người thần bí nào đó toàn thân bao phủ trong áo choàng, món áo choàng đó hiển nhiên bất phàm, dù là thần thức của cường giả Thăng Hoa Cảnh cũng không thể xuyên thấu.
Bán đấu giá vẫn còn tiếp tục, thứ tốt thật sự là không ít, kế tiếp lại có một gốc Tử Tinh Long Tu Tham gây nên chấn động lớn.
Đây là một gốc thần dược có ít nhất 7 vạn năm tuổi, có thể gia tăng 1 vạn năm tuổi thọ ngoại ngạch!
Dù là tiên nhân cũng không thể không già không chết, 1 vạn năm tuổi thọ ai không động lòng?
Không có ai lại ngại mình sống quá dài!
Gốc thần dược này cũng bán ra giá cao, giá cao 27 vạn tiên thạch thượng phẩm khiến Chu Hằng thầm hô người có tiền nhiều. Mà con lừa đen thì ra sức giật dây đi cướp.
Cướp con em ngươi!
Chu Hằng nhưng là nhìn rõ ràng, gốc thần dược này bị cường giả Thăng Hoa Cảnh ở tầng sáu mua được, đi cướp loại cường giả này, tìm chết!
Hơn nữa, hắn hiện tại cách lo lắng tuổi thọ khô cạn còn rất sớm!
Không khí buổi đấu giá một mực rất nhiệt liệt. Tuy rằng Lý Minh Động tuyệt đối không phải là một đấu giá sư hợp cách, nhưng bởi vì trình tự đưa ra vật đấu giá bố trí tốt, cho nên một mực không tẻ ngắt. Khiến thần kinh của mọi người có lên có xuống, một mực duy trì ham muốn tranh đoạt mạnh mẽ.
Viên Cố Hồn Đan thứ hai đưa ra chính vào lú này, bán ra giá cao 5. 3 vạn tiên thạch thượng phẩm, khiến Chu Hằng hết sức vui vẻ. Có nghĩa là kế tiếp nếu có thứ tốt gì bán ra, cơ hội tham gia của hắn càng lớn.
– Kế tiếp là một viên thần đan đoạt đại tạo hóa! Lý Minh Động vẫn là bộ dạng người chết như cũ, giọng nói bình tĩnh không gợn sóng:
– Liệt Vương Đan, có thể cho võ giả Thăng Hoa Cảnh trở xuống tăng lên nhiều nhất một cảnh giới nhỏ!
Hít… khà!
Mọi người đều kinh hô. Tuy rằng Nhật Diệu Cảnh ở Tiên giới không tính là cao thủ tuyệt cường cỡ nào, nhưng mỗi một cường giả không phải đều là từ Nhật Diệu Cảnh đi lên sao? Trống rỗng đề cao tu vi một cảnh giới nhỏ, cái này có thể tiết kiệm bao nhiêu thời gian hả!
Nhưng lại nghĩ, Nguyệt Minh Đế ăn viên Liệt Vương Đan này chưa chắc có thể tiến vào Nhật Diệu Cảnh, mà Nhật Diệu Vương nếu là ăn vào trực tiếp tăng lên tới Nhật Diệu Hoàng. Chẳng phải là không vào được Ngự Long Điện?
Đương nhiên, hiện tại ăn cũng không phải là cứ phải lập tức ăn luôn mới được. Nhưng bởi vì thời gian tương đối xấu hổ, khiến ham muốn tranh mua của mọi người bị giảm thật lớn.
Thiên Bảo Các cũng không cần lo lắng sẽ có người quỵt nợ. Dù sao mọi người đều nộp tiền ký quỹ, ai quỵt nợ chẳng những chịu thiệt một khoảng, ngày sau cũng sẽ bị Thiên Bảo Các cho vào sổ đen, đừng mơ lui tới với Thiên Bảo Các nữa.
Bán đấu giá vẫn đang tiếp tục, đưa lên mấy món bảo vật cấp bậc Nhật Diệu Cảnh, gây ra một đợt tranh giành điên cuồng.
Mọi người đến nơi này chính là vì Hóa Long Cửu Trảm của Vũ Văn Kiếm, mà khăng khăng vị đại năng này cường đại đến thái quá, đạo trường chết không biết bao nhiêu năm để lại còn có uy lực lớn lao, chỉ có thể cho phép cao nhất võ giả Nhật Diệu Vương tiến vào.
Điều này khiến cho bảo khí của Nhật Diệu Cảnh trở nên vô cùng quý báu, bán ra giá cao hơn nhiều so với bình thường.
Chu Hằng cũng rất là động lòng, nhưng hắn vẫn là Nguyệt Minh Đế, cho dù lấy được Tiên khí Nhật Diệu Cảnh cũng không thể phát huy ra uy lực vốn có, cái này thuần túy chỉ là xài tiền lung tung!
Mục tiêu của hắn hiện tại là mua thiên tài địa bảo có thể nhanh chóng đề cao tu vi.
– … Kế tiếp là một thanh thần binh, chính là tiên thương cấp bậc Thăng Hoa Cảnh!
Lý Minh Động bình thản nói.
Cái gì! Thần binh cấp bậc Thăng Hoa Cảnh!
Nói đùa à, mọi người đều biết sự quý báu của Tiên khí, lúc trước những Tiên khí Nhật Diệu Cảnh kia đều bán ra giá hơn vạn tiên thạch thượng phẩm! Nhưng mấu chốt là Tiên khí Thăng Hoa Cảnh không nên bán đấu giá ở lại trường hợp này. Quý báu là quý báu, nhưng cũng không cần gấp!
Hơn nữa, có vị Nhật Diệu Vương nào có thể thúc giục Tiên khí Thăng Hoa Cảnh?
Bán là khẳng định có thể bán được, nhưng nếu nói bán ra giá cao thế nào lại là không quá có khả năng. Loại Tiên khí này nên đặt ở Tiên Thành tiến hành bán đấu giá, mời đến hơn trăm cường giả Thăng Hoa Cảnh, như vậy khẳng định sẽ đưa tới tranh đoạt điên cuồng.
Thị nữ bưng lên một cái mâm, vạch trần gấm lụa màu đỏ phía trên.
– Ặc… Tất cả mọi người đều phát ra tiếng cảm thán bừng tỉnh đại ngộ. Không trách được sẽ có một món pháp khí Thăng Hoa Cảnh bán ra, hóa ra là đã hư hỏng!
Trong mâm quả thật có để một thanh trường thương màu xanh, nhưng đã gẫy thành năm đọa. Cho dù thứ này thật sự là Tiên khí Thăng Hoa Cảnh thì lại thế nào? Cái gọi là phượng hoàng trụi lông không bằng gà, hiện tại thanh thương gẫy này nhiều nhất chỉ có thể nói là ẩn chứa một chút tài liệu Thăng Hoa Cảnh mà thôi.
Mọi người đều có một loại cảm giác mắc mưu, nhưng Lý Minh Động chính là Thăng Hoa Hoàng, ai lại dám lên tiếng chỉ trích lão già này gạt người?
Nhưng nói đi thì phải nói lại, thanh trường thương này nếu như dung luyện lại lần nữa, vẫn là có thể chiết xuất ra tài liệu tương đương quý báu. Đương nhiên, so với Tiên khí thì giá trị bản thân tài liệu kém hơn rất nhiều.
– Giá khởi điểm 500 tiên thạch thượng phẩm! Lý Minh Động tuyệt đối không phải là một đấu giá sư hợp cách, căn bản không biết điều động không khí để kích thích ham muốn mua sắm và lòng hiếu thắng của mọi người, tác dụng càng lớn của hắn là trấn tràng.
500 tiên thạch thượng phẩm tương đương với 5 vạn tiên thạch hạ phẩm. Ngẫm lại võ giả Nguyệt Minh Cảnh của Dương gia một tháng chỉ có thể đạt được hai khối tiên thạch hạ phẩm, là có thể biết được chênh lệch giàu nghèo của Tiên giới to lớn biết bao.
– 700!
– 800!
– 1000!
Tuy rằng đây là một thanh Tiên khí Thăng Hoa Cảnh đã gẫy, nhưng bản thân tài liệu cũng là tương đương đáng giá. Ít nhất 3000 tiên thạch trung phẩm trở xuống mua được khẳng định là kiếm lời, nhưng giá cao hơn thì khó mà nói.
Dù sao ai cũng không biết có thể từ trong thanh thương gẫy này rút ra bao nhiêu tài liệu. Trong quá trình luyện chế, có một số tài liệu cao cấp là dùng một lần, không thể tuần hoàn lợi dụng.
Chu Hằng lại là tim đập thình thịch. Hắn khác với người khác, hắn có huyết mạch Phệ Kim tộc, có năng lực cắn nuốt kim loại đề cao thể chất!
Một món tiên binh Thăng Hoa Cảnh, có thể đem thể chất của hắn tăng lên một tầng thứ!
Thể chất tăng lên, chẳng những gia tăng năng lực bảo mệnh của hắn hơn nữa còn có thể lại thử tổ hợp phù văn. Bởi vì hắn càng không dễ chết.
Hắn quyết định ra tay.
– 5000!
Giá của thanh Tiên khí này rất nhanh liền xào lên tới 5000 tiên thạch thượng phẩm. Đáng tiếc, nếu là không hỏng, cho dù đắt hơn trăm lần nữa cũng chưa chắc có thể mua được.
– 6000! Chu Hằng gia nhập đấu giá.
Vượt qua 3000 liền quá đắt, tuyệt đại bộ phận người đã từ bỏ, người hiện tại còn đang ra giá đếm trên đầu ngón tay.
– 6200!
– 6300!
– 6400!
Chu Hằng vừa dứt lời lập tức liền có ba người tranh nhau tăng giá, cũng không biết là bọn họ có chủ ý gì, nhưng tuyệt đối không có khả năng giống như Chu Hằng là muốn cắn nuốt món Tiên khí này.
Có lẽ có người muốn chữa trị món tiên binh này, có lẽ có người muốn nghiền ngẫm trận văn phía trên nếu như còn có thể bảo tồn lại.
Chu Hằng không quan tâm người khác có chủ ý gì, nếu món tiên binh này cũng không đưa tới quá nhiều người chú ý, như vậy hắn liền nhất định phải được.
Hắn hiện tại còn có hạn ngạch 4 vạn tiên thạch thượng phẩm, đủ cho hắn tiêu xài!
– 7000! Hắn nói với vẻ tiền của dồi dào.
– 7100!
– 8000! Chu Hằng tăng giá càng nhanh. Người khác vừa báo một giá, hắn liền trực tiếp lại thêm 1000.
Đồ phá của!
Không ít người đã đang nói thầm trong lòng. Đấu giá cũng chú trọng kỹ xảo và tâm lý. Như Chu Hằng khí thế hùng hổ, có khả năng dọa ngã đối phương, nhưng cũng có khả năng khơi dậy đối phương bắn ngược, tranh một hơi mà hao tổn.
– 8100!
– 9000!
– 9100!
– 1 vạn!
Chu Hằng mặt không đổi sắc. Tiên thạch ở trong mắt hắn cũng chỉ là con số mà thôi, hắn cũng không cần tiên thạch, chỉ cần dùng tiên thạch để đổi đồ vật hắn cần.
Sau khi Chu Hằng đưa ra giá cao 1 vạn, mấy đối thủ cạnh tranh kia đều là cờ rủ trống lặng.
Nếu nói quan sát trận văn trên tiên binh… Cái này còn có trận văn để lại hay không cũng là một vấn đề. Mà nói muốn chữa trị, ai có thể cam đoan có thể thành công! Tiêu tốn mấy ngàn tiên thạch chỉ xem như thử vận may, nhưng giá cao hơn thì thiệt thòi.
Ba chùy định âm, Chu Hằng lại thành công mua được một món đồ tốt, ít nhất đối với hắn mà nói là như thế.
Đấu giá tiếp tục, con lừa đen cũng không chịu tịch mịch, thừa dịp Chu Hằng không chú ý gọi giá mấy lần, phần lớn lại bị người vượt lên, nhưng vẫn là có mấy lần không người tăng giá nữa, bị ép mua vào.
– Không nên xằng bậy! Chu Hằng nói, hắn còn muốn giữ tiền để mua đồ tốt có thể xuất hiện sau này.
– Cho bổn tọa mua thêm một món! Con lừa đen cò kè mặc cả: – Ngươi mua hai món, Lư đại gia cũng muốn mua hai kiện!
Con lừa đê tiện này thật sự là không muốn chịu thiệt một chút nào.
Chu Hằng lắc đầu nói: – Ngươi còn ra giá lung tung ta liền bịt miệng ngươi lại, cho ngươi một ngàn năm không nói được!
– Chu tiểu tử, ngươi cũng quá tàn nhẫn chứ hả?
Con lừa đen sợ. Nó một là tham lam keo kiệt, hai là miệng không chịu nhàn rỗi. Bắt nó không nói được quả thật như lấy mạng của nó.
– Vậy kế tiếp nếu là nhìn thấy đồ tốt, ngươi phụ trách ra giá! Chu Hằng lùi một bước.
– Được! Con lừa đê tiện này lại mặt mày hớn hở.
Sau khi lại là mấy món bảo vật cấp bậc Nhật Diệu Cảnh bán đấu giá, Lý Minh Động lấy ra một trang giấy cổ xưa, nói: – Đây là một tờ đan phương thất truyền, có thể luyện chế ra đan dược thất phẩm Thông Địa Đan, trợ giúp tu giả Thăng Hoa Cảnh đề cao lĩnh ngộ!
Đan dược thất phẩm!
Đừng quản đan dược tác dụng thế nào, có thể liệt vào đan dược thất phẩm nghĩa là tuyệt đối quý báu!
Mà đan phương thất truyền… lại càng vô cùng giá trị!
Đan sư muốn nhất là cái gì?
Một là đề cao năng lực luyện đan của mình, hai là đạt được đan phương. Tựa như võ giả muốn học được võ kỹ, căn bản là không dừng được!
Chính mình không biết luyện đan không sao, đem tờ đan phương này tặng cho Dược sư thất tinh, bát tinh thậm chí cửu tinh, tất nhiên sẽ khiến đối phương vui mừng quá đỗi!
Ân tình bằng trời!
Nếu để Dược sư bậc cao thiếu nợ ân tình, như vậy nghĩa là sau này muốn luyện chế đan dược bậc cao liền có cơ hội, không cần cầu ông nội xin bà ngoại.
Nhất định phải giành được.
– Giá khởi điểm 2 vạn tiên thạch thượng phẩm!
– 3 vạn!
– 5 vạn!
– 6 vạn!
Mọi người điên cuồng ra giá. Chẳng những cường giả Thăng Hoa Cảnh ở tầng sáu đang cạnh tranh, ngay cả người ở dưới cũng không hề thua kém.
Tờ đan phương này ít nhất có thể kết giao được một vị Dược sư thất tinh, mà Dược sư thất tinh ý nghĩa điều gì? Có được một đống bằng hữu Thăng Hoa Đế, nguyện ý vì hắn vào sinh ra tử!
Nếu là có thể làm bằng hữu với một vị Dược sư thất tinh, đắc tội vài tên Thăng Hoa Hoàng, Thăng Hoa Đế lại tính là gì? Hơn nữa, trong bọn họ rất nhiều người đều có thế lực bối cảnh Thăng Hoa Cảnh, chỉ là không tới mà thôi.
Thế lực không có Thăng Hoa Cảnh, kỳ thật cũng không có của cải phong phú như vậy để tham dự tranh đoạt.
Cuối cùng, tờ đan phương này đấu giá ra giá cao 42 vạn tiên thạch thượng phẩm, đã vượt qua giá của một món tiên binh Thăng Hoa Cảnh rồi! Rơi vào trong tay một người thần bí nào đó toàn thân bao phủ trong áo choàng, món áo choàng đó hiển nhiên bất phàm, dù là thần thức của cường giả Thăng Hoa Cảnh cũng không thể xuyên thấu.
Bán đấu giá vẫn còn tiếp tục, thứ tốt thật sự là không ít, kế tiếp lại có một gốc Tử Tinh Long Tu Tham gây nên chấn động lớn.
Đây là một gốc thần dược có ít nhất 7 vạn năm tuổi, có thể gia tăng 1 vạn năm tuổi thọ ngoại ngạch!
Dù là tiên nhân cũng không thể không già không chết, 1 vạn năm tuổi thọ ai không động lòng?
Không có ai lại ngại mình sống quá dài!
Gốc thần dược này cũng bán ra giá cao, giá cao 27 vạn tiên thạch thượng phẩm khiến Chu Hằng thầm hô người có tiền nhiều. Mà con lừa đen thì ra sức giật dây đi cướp.
Cướp con em ngươi!
Chu Hằng nhưng là nhìn rõ ràng, gốc thần dược này bị cường giả Thăng Hoa Cảnh ở tầng sáu mua được, đi cướp loại cường giả này, tìm chết!
Hơn nữa, hắn hiện tại cách lo lắng tuổi thọ khô cạn còn rất sớm!
Không khí buổi đấu giá một mực rất nhiệt liệt. Tuy rằng Lý Minh Động tuyệt đối không phải là một đấu giá sư hợp cách, nhưng bởi vì trình tự đưa ra vật đấu giá bố trí tốt, cho nên một mực không tẻ ngắt. Khiến thần kinh của mọi người có lên có xuống, một mực duy trì ham muốn tranh đoạt mạnh mẽ.
Viên Cố Hồn Đan thứ hai đưa ra chính vào lú này, bán ra giá cao 5. 3 vạn tiên thạch thượng phẩm, khiến Chu Hằng hết sức vui vẻ. Có nghĩa là kế tiếp nếu có thứ tốt gì bán ra, cơ hội tham gia của hắn càng lớn.
– Kế tiếp là một viên thần đan đoạt đại tạo hóa! Lý Minh Động vẫn là bộ dạng người chết như cũ, giọng nói bình tĩnh không gợn sóng:
– Liệt Vương Đan, có thể cho võ giả Thăng Hoa Cảnh trở xuống tăng lên nhiều nhất một cảnh giới nhỏ!
Hít… khà!
Mọi người đều kinh hô. Tuy rằng Nhật Diệu Cảnh ở Tiên giới không tính là cao thủ tuyệt cường cỡ nào, nhưng mỗi một cường giả không phải đều là từ Nhật Diệu Cảnh đi lên sao? Trống rỗng đề cao tu vi một cảnh giới nhỏ, cái này có thể tiết kiệm bao nhiêu thời gian hả!
Nhưng lại nghĩ, Nguyệt Minh Đế ăn viên Liệt Vương Đan này chưa chắc có thể tiến vào Nhật Diệu Cảnh, mà Nhật Diệu Vương nếu là ăn vào trực tiếp tăng lên tới Nhật Diệu Hoàng. Chẳng phải là không vào được Ngự Long Điện?
Đương nhiên, hiện tại ăn cũng không phải là cứ phải lập tức ăn luôn mới được. Nhưng bởi vì thời gian tương đối xấu hổ, khiến ham muốn tranh mua của mọi người bị giảm thật lớn.