Kiếm Pháp Vương Giả
Chương 1057: Khí lượng nhỏ hẹp
Kế hoạch và mục đích của Thạch Dương rất đơn giản, tìm một thế lực cường đại để đả kích, để Bạch Cốt nhất mạch một lần hành động xoay chuyển hình tượng suy sút trăm vạn năm qua, lại trở thành thế lực Thánh nhân cộng tôn! thế gian
Còn gì hiệu quả hơn dẫm đạp lên Thanh Long nhất mạch chứ?
Bốn đại thần thú được công nhận, trừ 5 đại Thánh nhân ra là thế lực mạnh nhất, chỉ cần khiến Thanh Long nhất mạch cúi đầu, như vậy Bạch Cốt nhất mạch tự nhiên cũng trở thành thế lực ngang ngửa nhóm 5 đại Thánh nhân!
Hơn nữa, hắn cùng với Thanh Long nhất mạch còn có thù riêng, không phải sao?
Sư muội yêu quý của hắn bị lão Long đùa bỡn, lại còn sinh con, vừa nghĩ tới điều này Thạch Dương đều muốn hộc máu!
Cho dù không có sự việc Mã Cảnh Nguyên, hắn cũng sẽ kiếm cớ khác gây phiền toái cho Long tộc. Mã Cảnh Nguyên lại ở lúc mấu chốt chạy tới doanh địa Long tộc, ăn nói hành động lớn lối, nếu như không có hắn dung túng thì có thể sao?
Dù sao Mã Cảnh Nguyên vẫn chỉ là Tuệ Tinh Cảnh mà thôi, dựa vào cái gì đám làm càn trước mặt nhị tổ Hỗn Độn Cảnh?
Như thế mà nói, Thạch Dương đúng là trăm phương ngàn kế!
Chu Hằng nghe lời bước ra khỏi hàng, mặt không chút thay đổi.
Hắn rất phẫn nộ, đường đường là Thánh nhân không ngờ ngang ngược không nói lý lẽ như thế, lại còn đê tiện hạ lưu ở trước mặt nhiều người như vậy! Rõ ràng là Thạch Dương tự bỏ người mình yêu, tự tay dâng cho người khác, hiện tại lại làm như phẫn nộ bị cắm sừng!
Theo Chu Hằng, Thánh nữ Bạch Cốt nhất mạch kia đúng là may mắn, ít nhất còn chưa gả cho tên Thạch Dương này, nếu không gả cho rồi cũng bị hắn dâng ra hòa thân (cầu thân làm hòa), điều này nữ nhân làm sao có thể chấp nhận được?
– Ngươi chính là Chu Hằng? Còn không quỳ xuống! Thạch Dương nhìn Chu Hằng, Thánh nhân oai phát ra, giống như biển rộng mênh mông!
Chu Hằng có lực miễn dịch cực mạnh với khí thế, đó là do hắc kiếm hỗ trợ! Mà một đường đi tới, hắn cũng không biết đã trải qua bao nhiêu chiến đấu, bao nhiêu hung hiểm. Tâm chí đã sớm kiên nghị vô cùng, có hắc kiếm trong người hay không cũng không khác biệt là bao.
Nhưng mà hắc kiếm cũng chỉ là cấp Bảo khí, cho dù được Thái Hư Thánh Nhân săn sóc ân cần lâu hơn nữa cũng không có khả năng lên cấp Thánh khí!
Thạch Dương chính là Thánh nhân, tân Bạch Cốt Thánh nhân, áp lực của hắn cho dù hắc kiếm cũng không thể ngăn cản.
Thánh nhân vốn là ý chí thiên địa. Đây là áp bách ý chí thiên địa!
Chu Hằng toàn thân run rẩy, áp lực hắn thừa nhận quá kinh khủng, tu vi Tuệ Tinh Cảnh thì như thế nào, có thể chống nổi Thánh nhân sao? Mỗi một khúc xương đều đang run rẩy, bất cứ lúc nào cũng có thể vỡ ra.
Thánh nhân oai, không thể đỡ! Đáng ghét! Có thể giết!
Chu Hằng siết chặt hai tay. Làm thế nào cũng không chịu quỳ xuống! Chỉ là áp lực này quá kinh khủng, mắt, mũi, lỗ tai, miệng đều rỉ máu, toàn thân lóe lên ánh sáng tím, ngang, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, không tự chủ được hóa thành long hình!
Long hình có thể kháng lực hơn ngươi. Dù sao đây chính là một trong thể chất mạnh nhất thế gian!
Lần biến thân này là tự động, thân thể hắn tự lựa chọn phương án ứng đối tốt nhất, nếu không sẽ bị trọng thương không thể bù đắp!
Đừng quên, đây là đối kháng một vị Thánh nhân!
Vô địch Thiên hạ!
Tử Diễm Thiên Long giận dữ, toàn thân cuốn quanh ánh sáng chói lọi, từng đạo khí thế khó hiểu rung động, không phải long uy. Lại hơn xa long uy, đây là khí thế bản thân Chu Hằng tương hợp với long uy hình thành.
Ông! Đạo khí thế này như muốn phản kích, nhưng mà đối mặt với Thánh nhân oai lại hoàn toàn vô dụng, vừa mới đường hoàng đi ra liền bị trấn áp, oa, Chu Hằng phun ra một ngụm máu tươi, mạnh mẽ bị ép trở lại hình người.
Ở trước mặt Thánh nhân, siêu cấp đại viên mãn thì thế nào, thể chất Long tộc thì thế nào. Trừ phi đạt tới Hỗn Độn Cảnh, nếu không ngay cả tư cách chống đỡ cũng không có!
Chu Hằng vẫn đứng như cũ, bởi vì trước đó đã biến thành long thân, mà hiện dưới tình huống như vậy, hắn tự nhiên không có khả năng lấy quần áo từ pháp khí không gian ra mặc vào, toàn thân trần truồng. May mà, cả người đều đẫm máu, hắn hoàn toàn thành huyết nhân, cho nên cũng che được cảnh xuân kia.
Dưới tràng, Mã Cảnh Nguyên nhìn mà phát giận, hắn bị Chu Hằng đánh cho sợ, cho rằng nếu không đột phá Hắc Động Cảnh thì tuyệt không thể là đối thủ của Chu Hằng được, cho nên nào dám trả thù.
Vẫn là Thạch Dương đại nhân, không, vẫn là Thạch Dương Thánh nhân tốt, nể mặt di nương của hắn mà chiếu có hắn!
Hắn không nhịn nổi nhảy lên đài, vừa rồi là tân Thánh nhân lên tiếng, muốn Chu Hằng dập đầu bồi tội với hắn trước mặt mọi người, nếu như hắn không lên, chẳng phải là thiếu nhân vật chính, như vậy làm sao mà diễn.
– Chu Hằng, còn không mau mau quỳ xuống, ta chờ ngươi bồi lễ đấy!
Hắn đắc ý nói, bây giờ nhìn cảnh Chu Hằng toàn thân đẫm máu là xuân ý đẹp nói không nên lời, tâm tình sung sướng. Tên tiểu nhân này! Dưới đài, mọi người đều thầm mắng một câu, nhưng cũng không ai dám nói ra khỏi miệng, người ta chính là Thánh nhân nhất mạch a! Hiện tại cũng không giống trước kia, Thánh nhân xuất thế, thần thú không bao giờ… là thống trị thiên địa nữa!
Thiên hạ vừa muốn trở lại thời đại Thánh nhân thống trị, đáng tiếc là, bốn vị tân tấn Thánh nhân này tựa như cũng không thông tình đạt lý như Thánh nhân đời trước.
Nhất là Thạch Dương, lòng dạ quá hẹp hòi đi, hơn nữa ngươi đường đường là Thánh nhân, không ngờ dùng một tên tiểu bối Tuệ Tinh Cảnh thể hiện uy phong, không cảm thấy có phần dọa người sao? Ngươi đang đánh mặt Long tộc, nhưng thực ra cũng cũng làm mất mặt mình!
Nơi này đều là thần thú, ít nhất chín thành đều trải qua thời đại Thánh nhân thống trị, người nào lại không biết Thánh nhân cường đại? Có thể nói, hai chữ Thánh nhân cũng đủ để nói rõ hết thảy, căn bản không cần lập uy!
Thạch Dương lại muốn dùng một tiểu bối Tuệ Tinh Cảnh dựng lại uy phong Bạch Cốt nhất mạch, đúng là hồ đồ, như vậy càng sẽ để người ta hoài nghi sự cường đại của Bạch Cốt nhất mạch, lại vừa khinh bỉ thế lực này.
Không phóng khoáng! Lòng dạ hẹp hòi! Ngươi phải nếu lợi hại thì tới Long Vực cùng Thanh Long đánh một trận đi!
Ồ, không dám đúng không? Dù sao lão Thanh Long dừng lại ở Hỗn Độn Cảnh lâu như vậy, ít nhất cũng đi ra 7, 800 bước, mà Thạch Dương thì sao? Hắn là vận khí, tuy rằng mới đi ra hơn 100 bước, vốn chỉ là tồn tại dưới cùng trong Hỗn Độn Cảnh mà thôi, nhưng bởi vì Bạch Cốt nhất mạch cũng chỉ có một Hỗn Độn Cảnh hắn, lại trổ hết tài năng, cộng thêm phúc vận thiên địa mới trở thành tân Thánh nhân, có được lực lượng kinh khủng!
Thánh nhân không lĩnh ngộ pháp tắc sâu cũng không sao, dù sao đã có lực lượng không thể ngăn cản!
Lực phá vạn pháp!
Nhưng mà lĩnh ngộ cảnh giới cũng không phải bình hoa, lĩnh ngộ pháp tắc hơn 100 bước cộng thêm lực lượng Thánh nhân chống lại người lĩnh ngộ pháp tắc 7, 800 bước, người trước khẳng định là thắng. Nhưng mà người sau muốn chạy cũng không khó!
Một mình Thánh nhân ngươi ra tay, ngay cả người cũng không thể lưu lại, nói ra tuyệt không có người nói lão Thanh Long nhát gan, chỉ sẽ nói tân Bạch Cốt Thánh nhân quá kém!
Bởi vậy, Thạch Dương tuyệt đối quý trọng danh tiếng. Sẽ không dễ dàng ra tay với cường giả Hỗn Độn Cảnh lâu đời!
Dù sao hiện tại hắn có vô tận thọ nguyên, không cần phải trải qua quá trình chuyển thế, có thể dồn tất cả tinh lực vào lĩnh ngộ cảnh giới, một ngàn vạn năm, một ức năm, hắn sẽ lấy được đột phá lĩnh ngộ pháp tắc.
Đến lúc đó, hắn lại đi làm thịt lão Thanh Long. Rửa sạch sỉ nhục của bản thân.
Hiện tại chẳng qua là thu hồi một chút lợi tức thôi!
Thạch Dương nghĩ thì hay lắm, hắn áp bách một tiểu nhân vật thì thế nào, có người sẽ xuất đầu thay tiểu tử này sao? Có người dám sao? Hắn là Thánh nhân, một trong năm người cường đại nhất trên đời này, hoàn toàn có thể muốn làm gì thì làm!
Ta bá đạo, ta cường hà, ta khiến cho cả thế gian thù hận, thì thế nào?
Ai có thể đánh mặt ta? Ai dám đánh mặt ta?
– Còn không quỳ xuống? Thạch Dương mờ nhạt nói, Chu Hằng kiên trì khiến hắn có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng hợp tâm ý của hắn, vừa lúc kéo dài lâu một chút, như vậy mọi người mới thể hội rõ ràng hơn.
Bạch Cốt nhất mạch đã không còn là Bạch Cốt nhất mạch trước kia nữa, hiện tại đã có Thánh nhân tọa trấn. Chính là Thạch Dương hắn!
Hoặc Thiên ở trên đài cao nhìn, gương mặt lãnh ngạo cao quý không chút biểu tình, nhưng mà khí tức toàn thân bắt đầu bạo động, ngón áp út tay phải khẽ run run!
Đây đúng là biểu hiện khó tin của cường giả siêu cấp!
Nên biết rằng càng là cường giả thì càng khống chế tốt được tâm tình của mình, cảm xúc không khống chế được? Đây cơ hồ là chuyện không thể xảy ra!
Lực chú ý của Đế Khuyết luôn luôn đặt trên người Hoặc Thiên, hắn rõ ràng cảm ứng được kinh thiên sát khí và cơn giận của Hoặc Thiên!
Hắn hoảng sợ!
Thánh nhân tức giận, nhưng mà cũng không phải đơn giản như máu chảy thành sông a!
Hơn nữa, Hoặc Thiên là Thánh nhân thông thường sao?
Người ta trước khi chưa thành Thánh phía, khi ở Hỗn Độn Cảnh đã lĩnh ngộ pháp tắc ít nhất 1000 bước, được công nhận là Hỗn Độn Cảnh mạnh nhất, chỉ luận lĩnh ngộ cảnh giới, cho dù 5 nguyên đại Thánh nhân thúc ngựa cũng không kịp!
Hiện tại. Hoặc Thiên đã thành Thánh!
Đều là Thánh nhân, nàng so với thủy hóa Thánh nhân Thạch Dương không biết mạnh hơn gấp bao nhiêu lần?
Tuy rằng trên lịch sử chưa từng phát sinh qua tiền lệ Thánh nhân giết Thánh nhân, nhưng Đế Khuyết không chút nghi ngờ nếu Hoặc Thiên với Thạch Dương toàn lực chiến một trận, Thạch Dương có chín thành chín sẽ chết ở trong tay Hoặc Thiên! Mấu chốt là, Hoặc Thiên sao lại nổi giận? Vì tên tiểu bối kia sao? Không có khả năng!
1 tiểu nhân vật Long tộc làm sao có thể có quan hệ với Hoặc Thiên chứ?
Vậy là vì Thạch Dương?
Càng không thể nào. Rõ ràng là Thạch Dương chiếm thượng phong, Hoặc Thiên lại đang tức giận, như vậy hoàn toàn không hợp lý.
Chẳng lẽ là không ưa?
Như vậy tích cách của Hoặc Thiên cũng quá kém đi!
Rốt cuộc là vì sao?
– Dừng tay…
Một tiếng nũng nịu vang lên, một nữ nhân vô cùng xinh đẹp lên đài, cũng không phải Hoặc Thiên, mà là Long Toa Toa!
Thạch Dương đồng tử căng thẳng, khuôn mặt kia thật quen thuộc à, chỉ là trong trí nhớ, mặt nàng cũng không xanh dài như vậy, mà là màu bạc trắng! Hắn kịp phản ứng, đó cũng không phải sư muội trong lòng hắn yêu, Thánh nữ, Bạch Cốt nhất mạch, mà là con gái của sư muội!
Là tạp chủng cùng lão già kia sinh ra.
Nghĩ đến đây, Thạch Dương lòng nhỏ máu, hai tay nắm chặt, oanh, hơi thở của hắn hơi chút không khống chế được, lan ra bốn phía, Chu Hằng, Long Toa Toa cùng Mã Cảnh Nguyên ở cạnh hắn đứng mũi chịu sào, đều điên cuồng phun máu.
Sư muội đã không còn thuần khiết nữa!
Tuy nhiên, thiếu nữ này vẫn còn thuần khiết, nhưng bộ dạng lại gần giống hệ sư muội.
Vậy hãy để cho nàng thay thế sư muội bồi ở bên cạnh mình, hắn là thiên địa Thánh nhân, không có khả năng chấp nhận một nữ nhân không thuần khiết!
Hơn nữa, ha ha ha ha, lúc trước đích thân hắn đưa sư muội âu yếm của mình đến Long tộc, hiện tại cũng đến phiên Long tộc tự tay dâng tiểu công chúa tôn quý nhất của mình vào lòng hắn.
Một thù trả một thù, rất là thống khoái!
Còn gì hiệu quả hơn dẫm đạp lên Thanh Long nhất mạch chứ?
Bốn đại thần thú được công nhận, trừ 5 đại Thánh nhân ra là thế lực mạnh nhất, chỉ cần khiến Thanh Long nhất mạch cúi đầu, như vậy Bạch Cốt nhất mạch tự nhiên cũng trở thành thế lực ngang ngửa nhóm 5 đại Thánh nhân!
Hơn nữa, hắn cùng với Thanh Long nhất mạch còn có thù riêng, không phải sao?
Sư muội yêu quý của hắn bị lão Long đùa bỡn, lại còn sinh con, vừa nghĩ tới điều này Thạch Dương đều muốn hộc máu!
Cho dù không có sự việc Mã Cảnh Nguyên, hắn cũng sẽ kiếm cớ khác gây phiền toái cho Long tộc. Mã Cảnh Nguyên lại ở lúc mấu chốt chạy tới doanh địa Long tộc, ăn nói hành động lớn lối, nếu như không có hắn dung túng thì có thể sao?
Dù sao Mã Cảnh Nguyên vẫn chỉ là Tuệ Tinh Cảnh mà thôi, dựa vào cái gì đám làm càn trước mặt nhị tổ Hỗn Độn Cảnh?
Như thế mà nói, Thạch Dương đúng là trăm phương ngàn kế!
Chu Hằng nghe lời bước ra khỏi hàng, mặt không chút thay đổi.
Hắn rất phẫn nộ, đường đường là Thánh nhân không ngờ ngang ngược không nói lý lẽ như thế, lại còn đê tiện hạ lưu ở trước mặt nhiều người như vậy! Rõ ràng là Thạch Dương tự bỏ người mình yêu, tự tay dâng cho người khác, hiện tại lại làm như phẫn nộ bị cắm sừng!
Theo Chu Hằng, Thánh nữ Bạch Cốt nhất mạch kia đúng là may mắn, ít nhất còn chưa gả cho tên Thạch Dương này, nếu không gả cho rồi cũng bị hắn dâng ra hòa thân (cầu thân làm hòa), điều này nữ nhân làm sao có thể chấp nhận được?
– Ngươi chính là Chu Hằng? Còn không quỳ xuống! Thạch Dương nhìn Chu Hằng, Thánh nhân oai phát ra, giống như biển rộng mênh mông!
Chu Hằng có lực miễn dịch cực mạnh với khí thế, đó là do hắc kiếm hỗ trợ! Mà một đường đi tới, hắn cũng không biết đã trải qua bao nhiêu chiến đấu, bao nhiêu hung hiểm. Tâm chí đã sớm kiên nghị vô cùng, có hắc kiếm trong người hay không cũng không khác biệt là bao.
Nhưng mà hắc kiếm cũng chỉ là cấp Bảo khí, cho dù được Thái Hư Thánh Nhân săn sóc ân cần lâu hơn nữa cũng không có khả năng lên cấp Thánh khí!
Thạch Dương chính là Thánh nhân, tân Bạch Cốt Thánh nhân, áp lực của hắn cho dù hắc kiếm cũng không thể ngăn cản.
Thánh nhân vốn là ý chí thiên địa. Đây là áp bách ý chí thiên địa!
Chu Hằng toàn thân run rẩy, áp lực hắn thừa nhận quá kinh khủng, tu vi Tuệ Tinh Cảnh thì như thế nào, có thể chống nổi Thánh nhân sao? Mỗi một khúc xương đều đang run rẩy, bất cứ lúc nào cũng có thể vỡ ra.
Thánh nhân oai, không thể đỡ! Đáng ghét! Có thể giết!
Chu Hằng siết chặt hai tay. Làm thế nào cũng không chịu quỳ xuống! Chỉ là áp lực này quá kinh khủng, mắt, mũi, lỗ tai, miệng đều rỉ máu, toàn thân lóe lên ánh sáng tím, ngang, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, không tự chủ được hóa thành long hình!
Long hình có thể kháng lực hơn ngươi. Dù sao đây chính là một trong thể chất mạnh nhất thế gian!
Lần biến thân này là tự động, thân thể hắn tự lựa chọn phương án ứng đối tốt nhất, nếu không sẽ bị trọng thương không thể bù đắp!
Đừng quên, đây là đối kháng một vị Thánh nhân!
Vô địch Thiên hạ!
Tử Diễm Thiên Long giận dữ, toàn thân cuốn quanh ánh sáng chói lọi, từng đạo khí thế khó hiểu rung động, không phải long uy. Lại hơn xa long uy, đây là khí thế bản thân Chu Hằng tương hợp với long uy hình thành.
Ông! Đạo khí thế này như muốn phản kích, nhưng mà đối mặt với Thánh nhân oai lại hoàn toàn vô dụng, vừa mới đường hoàng đi ra liền bị trấn áp, oa, Chu Hằng phun ra một ngụm máu tươi, mạnh mẽ bị ép trở lại hình người.
Ở trước mặt Thánh nhân, siêu cấp đại viên mãn thì thế nào, thể chất Long tộc thì thế nào. Trừ phi đạt tới Hỗn Độn Cảnh, nếu không ngay cả tư cách chống đỡ cũng không có!
Chu Hằng vẫn đứng như cũ, bởi vì trước đó đã biến thành long thân, mà hiện dưới tình huống như vậy, hắn tự nhiên không có khả năng lấy quần áo từ pháp khí không gian ra mặc vào, toàn thân trần truồng. May mà, cả người đều đẫm máu, hắn hoàn toàn thành huyết nhân, cho nên cũng che được cảnh xuân kia.
Dưới tràng, Mã Cảnh Nguyên nhìn mà phát giận, hắn bị Chu Hằng đánh cho sợ, cho rằng nếu không đột phá Hắc Động Cảnh thì tuyệt không thể là đối thủ của Chu Hằng được, cho nên nào dám trả thù.
Vẫn là Thạch Dương đại nhân, không, vẫn là Thạch Dương Thánh nhân tốt, nể mặt di nương của hắn mà chiếu có hắn!
Hắn không nhịn nổi nhảy lên đài, vừa rồi là tân Thánh nhân lên tiếng, muốn Chu Hằng dập đầu bồi tội với hắn trước mặt mọi người, nếu như hắn không lên, chẳng phải là thiếu nhân vật chính, như vậy làm sao mà diễn.
– Chu Hằng, còn không mau mau quỳ xuống, ta chờ ngươi bồi lễ đấy!
Hắn đắc ý nói, bây giờ nhìn cảnh Chu Hằng toàn thân đẫm máu là xuân ý đẹp nói không nên lời, tâm tình sung sướng. Tên tiểu nhân này! Dưới đài, mọi người đều thầm mắng một câu, nhưng cũng không ai dám nói ra khỏi miệng, người ta chính là Thánh nhân nhất mạch a! Hiện tại cũng không giống trước kia, Thánh nhân xuất thế, thần thú không bao giờ… là thống trị thiên địa nữa!
Thiên hạ vừa muốn trở lại thời đại Thánh nhân thống trị, đáng tiếc là, bốn vị tân tấn Thánh nhân này tựa như cũng không thông tình đạt lý như Thánh nhân đời trước.
Nhất là Thạch Dương, lòng dạ quá hẹp hòi đi, hơn nữa ngươi đường đường là Thánh nhân, không ngờ dùng một tên tiểu bối Tuệ Tinh Cảnh thể hiện uy phong, không cảm thấy có phần dọa người sao? Ngươi đang đánh mặt Long tộc, nhưng thực ra cũng cũng làm mất mặt mình!
Nơi này đều là thần thú, ít nhất chín thành đều trải qua thời đại Thánh nhân thống trị, người nào lại không biết Thánh nhân cường đại? Có thể nói, hai chữ Thánh nhân cũng đủ để nói rõ hết thảy, căn bản không cần lập uy!
Thạch Dương lại muốn dùng một tiểu bối Tuệ Tinh Cảnh dựng lại uy phong Bạch Cốt nhất mạch, đúng là hồ đồ, như vậy càng sẽ để người ta hoài nghi sự cường đại của Bạch Cốt nhất mạch, lại vừa khinh bỉ thế lực này.
Không phóng khoáng! Lòng dạ hẹp hòi! Ngươi phải nếu lợi hại thì tới Long Vực cùng Thanh Long đánh một trận đi!
Ồ, không dám đúng không? Dù sao lão Thanh Long dừng lại ở Hỗn Độn Cảnh lâu như vậy, ít nhất cũng đi ra 7, 800 bước, mà Thạch Dương thì sao? Hắn là vận khí, tuy rằng mới đi ra hơn 100 bước, vốn chỉ là tồn tại dưới cùng trong Hỗn Độn Cảnh mà thôi, nhưng bởi vì Bạch Cốt nhất mạch cũng chỉ có một Hỗn Độn Cảnh hắn, lại trổ hết tài năng, cộng thêm phúc vận thiên địa mới trở thành tân Thánh nhân, có được lực lượng kinh khủng!
Thánh nhân không lĩnh ngộ pháp tắc sâu cũng không sao, dù sao đã có lực lượng không thể ngăn cản!
Lực phá vạn pháp!
Nhưng mà lĩnh ngộ cảnh giới cũng không phải bình hoa, lĩnh ngộ pháp tắc hơn 100 bước cộng thêm lực lượng Thánh nhân chống lại người lĩnh ngộ pháp tắc 7, 800 bước, người trước khẳng định là thắng. Nhưng mà người sau muốn chạy cũng không khó!
Một mình Thánh nhân ngươi ra tay, ngay cả người cũng không thể lưu lại, nói ra tuyệt không có người nói lão Thanh Long nhát gan, chỉ sẽ nói tân Bạch Cốt Thánh nhân quá kém!
Bởi vậy, Thạch Dương tuyệt đối quý trọng danh tiếng. Sẽ không dễ dàng ra tay với cường giả Hỗn Độn Cảnh lâu đời!
Dù sao hiện tại hắn có vô tận thọ nguyên, không cần phải trải qua quá trình chuyển thế, có thể dồn tất cả tinh lực vào lĩnh ngộ cảnh giới, một ngàn vạn năm, một ức năm, hắn sẽ lấy được đột phá lĩnh ngộ pháp tắc.
Đến lúc đó, hắn lại đi làm thịt lão Thanh Long. Rửa sạch sỉ nhục của bản thân.
Hiện tại chẳng qua là thu hồi một chút lợi tức thôi!
Thạch Dương nghĩ thì hay lắm, hắn áp bách một tiểu nhân vật thì thế nào, có người sẽ xuất đầu thay tiểu tử này sao? Có người dám sao? Hắn là Thánh nhân, một trong năm người cường đại nhất trên đời này, hoàn toàn có thể muốn làm gì thì làm!
Ta bá đạo, ta cường hà, ta khiến cho cả thế gian thù hận, thì thế nào?
Ai có thể đánh mặt ta? Ai dám đánh mặt ta?
– Còn không quỳ xuống? Thạch Dương mờ nhạt nói, Chu Hằng kiên trì khiến hắn có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng hợp tâm ý của hắn, vừa lúc kéo dài lâu một chút, như vậy mọi người mới thể hội rõ ràng hơn.
Bạch Cốt nhất mạch đã không còn là Bạch Cốt nhất mạch trước kia nữa, hiện tại đã có Thánh nhân tọa trấn. Chính là Thạch Dương hắn!
Hoặc Thiên ở trên đài cao nhìn, gương mặt lãnh ngạo cao quý không chút biểu tình, nhưng mà khí tức toàn thân bắt đầu bạo động, ngón áp út tay phải khẽ run run!
Đây đúng là biểu hiện khó tin của cường giả siêu cấp!
Nên biết rằng càng là cường giả thì càng khống chế tốt được tâm tình của mình, cảm xúc không khống chế được? Đây cơ hồ là chuyện không thể xảy ra!
Lực chú ý của Đế Khuyết luôn luôn đặt trên người Hoặc Thiên, hắn rõ ràng cảm ứng được kinh thiên sát khí và cơn giận của Hoặc Thiên!
Hắn hoảng sợ!
Thánh nhân tức giận, nhưng mà cũng không phải đơn giản như máu chảy thành sông a!
Hơn nữa, Hoặc Thiên là Thánh nhân thông thường sao?
Người ta trước khi chưa thành Thánh phía, khi ở Hỗn Độn Cảnh đã lĩnh ngộ pháp tắc ít nhất 1000 bước, được công nhận là Hỗn Độn Cảnh mạnh nhất, chỉ luận lĩnh ngộ cảnh giới, cho dù 5 nguyên đại Thánh nhân thúc ngựa cũng không kịp!
Hiện tại. Hoặc Thiên đã thành Thánh!
Đều là Thánh nhân, nàng so với thủy hóa Thánh nhân Thạch Dương không biết mạnh hơn gấp bao nhiêu lần?
Tuy rằng trên lịch sử chưa từng phát sinh qua tiền lệ Thánh nhân giết Thánh nhân, nhưng Đế Khuyết không chút nghi ngờ nếu Hoặc Thiên với Thạch Dương toàn lực chiến một trận, Thạch Dương có chín thành chín sẽ chết ở trong tay Hoặc Thiên! Mấu chốt là, Hoặc Thiên sao lại nổi giận? Vì tên tiểu bối kia sao? Không có khả năng!
1 tiểu nhân vật Long tộc làm sao có thể có quan hệ với Hoặc Thiên chứ?
Vậy là vì Thạch Dương?
Càng không thể nào. Rõ ràng là Thạch Dương chiếm thượng phong, Hoặc Thiên lại đang tức giận, như vậy hoàn toàn không hợp lý.
Chẳng lẽ là không ưa?
Như vậy tích cách của Hoặc Thiên cũng quá kém đi!
Rốt cuộc là vì sao?
– Dừng tay…
Một tiếng nũng nịu vang lên, một nữ nhân vô cùng xinh đẹp lên đài, cũng không phải Hoặc Thiên, mà là Long Toa Toa!
Thạch Dương đồng tử căng thẳng, khuôn mặt kia thật quen thuộc à, chỉ là trong trí nhớ, mặt nàng cũng không xanh dài như vậy, mà là màu bạc trắng! Hắn kịp phản ứng, đó cũng không phải sư muội trong lòng hắn yêu, Thánh nữ, Bạch Cốt nhất mạch, mà là con gái của sư muội!
Là tạp chủng cùng lão già kia sinh ra.
Nghĩ đến đây, Thạch Dương lòng nhỏ máu, hai tay nắm chặt, oanh, hơi thở của hắn hơi chút không khống chế được, lan ra bốn phía, Chu Hằng, Long Toa Toa cùng Mã Cảnh Nguyên ở cạnh hắn đứng mũi chịu sào, đều điên cuồng phun máu.
Sư muội đã không còn thuần khiết nữa!
Tuy nhiên, thiếu nữ này vẫn còn thuần khiết, nhưng bộ dạng lại gần giống hệ sư muội.
Vậy hãy để cho nàng thay thế sư muội bồi ở bên cạnh mình, hắn là thiên địa Thánh nhân, không có khả năng chấp nhận một nữ nhân không thuần khiết!
Hơn nữa, ha ha ha ha, lúc trước đích thân hắn đưa sư muội âu yếm của mình đến Long tộc, hiện tại cũng đến phiên Long tộc tự tay dâng tiểu công chúa tôn quý nhất của mình vào lòng hắn.
Một thù trả một thù, rất là thống khoái!